Tri Kỷ Hay Định Mệnh [ Quỷ Khóc/ Quỷ Xá ]
Chap 1 : Khởi đầu
Không khí tĩnh lặng hoà với làn sương khói mờ ảo, làm nên phần đáng sợ
Nhưng giữa không khí đó lại có một chiếc xe buýt chạy trên đường
Trên xe gồm có 8 người 4 nam 4 nữ
Xe vẫn tiếp tục chạy trên đường không biết dẫn họ tới đâu
Tiểu Nhất Bạch
[ quay đầu lại nhìn chỗ lái xe ]
Chu Minh Tuyết
[ quay đầu nhìn chỗ lái xe ]
Nhưng lại khiến hai người họ bất ngờ
Chu Minh Tuyết
* không có người lái *
Bắc Đảo
Đi thôi , dường như cũng không còn lựa chọn nào khác
Vương Vũ Ninh
Thật, thật sự phải vào trong sao?
Vương Vũ Ninh
Còn nếu bên trong cũng không an toàn thì sao ?
Ban đầu họ nghĩ rằng đây là một trò đùa
Hoặc do một số người nào đó cố ý mời họ làm trương trình
Nhưng khi họ thấy trên xe buýt lại không gề có tài xế
Tất cả họ rơi vào nỗi lo sâu sắc
Nhưng trong tình trạng đó anh chàng tên Tiểu Nhất Bạch lên tiếng
Tiểu Nhất Bạch
Vậy các người có định đi vào dải sương mù đó không?
Sau đó Minh Nguyệt tiếp lời
Chu Minh Tuyết
Đúng vậy, các người định vô đó không?
Chu Minh Tuyết
* umk có vẻ anh chàng tóc trắng hơn bọn họ *
Tiểu Nhất Bạch
Các người không nhớ à
Tiểu Nhất Bạch
Người đan ông béo nhảy khỏi xe đó sao
Tất cả mọi người nhớ lại cảnh anh chàng béo nhảy khỏi xe
Anh béo
Chắc chắn đây là trương trình nào đó không có k
Anh béo
Lương tâm rồi muốn mời chúng ta đến để quay show thực tế
Anh béo
Chắc là điện thoại chúng ta đã bị tịnh thu
Anh béo
Các anh chị ở lại chơi đi
Chu Minh Tuyết
* Thật ngu ngốc *
Anh béo
Tôi đi đây [ bước xuống xe]
Tuy nhiên , sau khi mọi tiếp tục đi được vài phút
Họ thấy cảnh anh chàng béo kia trên hàng rào sắt phía trước
Nhớ đến cảnh đó mọi người không dám bước vào sương mù phía trước
Tiểu Nhất Bạch
Vì chúng ta không vào được sương mù kia
Tiểu Nhất Bạch
Nên chúng ta chỉ có thể vào bên trong ngôi biệt thự này thôi
Chu Minh Tuyết
Umk chỉ có thể vậy
Tiểu Nhất Bạch và Chu Minh Nguyệt cũng sợ hãi
Nhưng hai người lại có phản ứng sợ hãi ít hơn mọi người
Minh Nguyệt lại rất tò mò về lá thư gửi đến cho cô
Chu Minh Tuyết
* là ai gửi cho mik muốn nói gì đây *
Chu Minh Tuyết
* trong họ có ai như mik không được gửi lá thư ẩn danh *
Sau đó mọi người cùng bước vào căn nhà biệt thự này
Với hai người Nhất Bạch và Minh Nguyệt dẫn đầu
Khi họ bước vào vườn biệt thự
Mọi thứ xunh quanh điều rất im lặng
Vậy nên họ phải buộc đi gần nhau để xua đi ít sợ hãi của họ
Chap 2 : << Bảo Mẫu >>
Tiểu Nhất Bạch
[ bước lên cầu thang và gõ cửa]
Cánh cửa mở ra là một cậu bé mở cửa cho họ
Điền Huân
[ sắc mặt âm trầm ] vào đi
Chu Minh Tuyết
[Bước vào nhà ]
Tiểu Nhất Bạch
[ Bước vào nha theo cô ]
Điền Huân
Các bạn mau vào đi
Điền Huân
Dải sương mù bân ngoài rất nguy hiểm đấy
Mọi người nghe xong giật thót mình vội chạy vào nhà
Mọi người
[Vội vàng chạy vào ]
Bước vào trong thấy hai người đang ngồi trên ghế gần lò lửa
Hai người họ nhìn chằm chằm vào ngọn lửa
Chu Minh Tuyết
* đôi mắt màu đỏ đặc biệt thật *
Điền Huân
[ đi đến ngồi sofa ]
Họ không nói gì làm không khí dần trở nên lạnh giá
Chu Minh Tuyết
Xin hỏi đây là đâu ? [ đồng thanh ]
Tiểu Nhất Bạch
Xin hỏi đây là đâu ?[ đồng thanh ]
Chu Minh Tuyết
[ Nhìn anh x nói tiếp]
Tiểu Nhất Bạch
[ cũng nhìn cô x nói tiếp]
Chu Minh Tuyết
Tại sao chúng tôi lại ở đây ?
Tiểu Nhất Bạch
Tại sao chúng tôi lại ở đây?
Chu Minh Tuyết
Dải sương mù và xe buýt bên ngoai thế nào?
Tiểu Nhất Bạch
Dải sương mù và xe buýt bên ngoài thế nào?
Cả hai đều nói ra ba câu hỏi mà mọi người đều thắc mắc
Nhưng mà ba người kia không nói gì
Cũng không thèm nhìn hai người họ
Lưu Thiên Bang
[Tức giận] các người bị câm hả , không nghe chúng tôi hỏi hả ?
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
[Ngước lên] Tôi biết các bạn có rất nhiều thắc mắc
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Nếu các bạn thoát được khỏi cánh cửa đẫm máu đầu tiên
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Tôi sẽ tiết lộ cho các bạn những câu trả lời
Nghe vậy, mọi người điều cảm thấy lòng đầy linh cảm xấu
Còn hai người Nhất Bạch và Minh Nguyệt không khỏi nhớ đến lá thư bí ẩn đó
Chu Minh Tuyết
* Có vẻ chuyện này không phải là trò đùa *
Tiểu Nhất Bạch
* kỳ lạ thật, đó là cái gì *
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Ở tầng ba của biệt thự [ chỉ tay lên tầng]
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Thời gian của các bạn không còn nhiều nữa
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Còn chưa đầy 5 phút nữa
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Cánh cửa đẫm máu sẽ mở ra
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Lúc đó , các bạn sẽ bước vào thế giới kinh hoàng phía sau cánh cửa
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Để hoàn thành tốt nhiệm vụ đó
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Hoàn thành nhiệm vụ
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Xe buýt sẽ đến đón các anh
Á Mộc
Vậy, nếu không hoàn thành nhiệm vụ sẽ như nào ?
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Sẽ chết, và cái chết thật kinh khủng
Nghe vậy mọi người như rã rời hết
Tiểu Quý
Cái gì có thể không đi được không?
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Được nhưng sau này anh tốt nhất đừng nên ngủ nữa
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
[ cười nhếch mép]
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Bởi vì anh không làm nhiệm vụ đằng sau cánh cửa
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Thì sẽ có thứ gì đó sau cánh cửa truy đuổi anh
Chu Minh Tuyết
* có nghĩa rằng không thể trốn thoát khỏi nhiệm vụ cánh cửa này *
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Cho dù anh trốn đến đâu chúng vẫn sẽ tìm thật anh
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Và rồi
Người đan ông trung niên không nói tiếp
Nhưng mọi người điều biết kết quả của việc làm đó
Nhất Bạch và Minh Nguyệt nhìn lên tầng ba
Tiểu Nhất Bạch
Trước khi chúng tôi vào các anh còn lời khuyên gì không?
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Lời khuyên à !?
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Câu chuyện đằng sau cánh cửa rất nguy hiểm
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Nhưng luôn không chỉ một lối thoát
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Chỉ cần các anh tìm được lối thoát
Lương nghiêm (nghiêm thúc )
Việc hoàn thành nhiệm vụ và sống sót trở nên không khó
Tiểu Nhất Bạch
Cảm ơn [ đi lên tầng]
Chu Minh Tuyết
Umk cảm ơn [ đi theo ]
Thấy nhất Bạch và Minh Nguyệt quyết đoán như vậy
Anh chàng râu ria Lưu Thiên Bang cũng cắn răng bước theo
Tiểu Nhất Bạch
[ đang bước đi ] * cô gái đằng sau cũng gan dạ hơn người khác *
Anh đang nghĩ thì Thiên Bang lên tiếng
Lưu Thiên Bang
Nè anh , chị bạn [ chạy đến gần]
Lưu Thiên Bang
Hai người gan thật đấy
Tiểu Nhất Bạch
Gan thì được cái gì , chẳng lẽ chúng ta còn lựa chọn nào khác sao ?
Chu Minh Tuyết
Hết cách rồi, phải làm nhiệm vụ thôi
Lưu Thiên Bang
Lúc trên xe hai người nhìn thấy xác anh chàng béo
Lưu Thiên Bang
Hai người không thèm chớp mắt
Lưu Thiên Bang
Chắc hai người làm nghề ghê gớm lắm phải không
Chu Minh Tuyết
* nghĩ nhiều quá vậy * vậy là nghề gì
Tiểu Nhất Bạch
[ chỉ lắng nghe ]
Chu Minh Tuyết
Anh đọc truyện nhiều quá không
Tiểu Nhất Bạch
Đúng vậy, thực tế đâu có nhiều sát thủ đến thế
Lưu Thiên Bang
Vậy hai người là ….
Tiểu Nhất Bạch
Tôi là bác sĩ
Lưu Thiên Bang
À pháp y à ?
Tiểu Nhất Bạch
Tương tự như thế
Chu Minh Tuyết
*Hoá ra là bác sỹ gần giống đồng nghiệp với mình *
Lưu Thiên Bang
Còn cô thì sao ? [ nhìn cô ]
Chu Minh Tuyết
Tôi và anh ấy là đồng nghiệp
Lưu Thiên Bang
Ra vậy , tui nghĩ một cô gái làm nghề đó hơi ..
Chu Minh Tuyết
Umk tui nghĩ cũng thế
Tiểu Nhất Bạch
* hoá ra là một người pháp y *
Lên đến tầng ba ba người gửi thấy mùi hương nồng nặc của máu
Trên đó không có gì chỉ có một cánh cửa
Họ lại gần trên cửa có dòng chữ “chăm sóc bà lão liệt giường, có 5 ngày chăm sóc bà lão ”
Tiểu Nhất Bạch
Đó là nhiệm vụ của chúng ra
Chu Minh Tuyết
* chắc nhiệm vụ này không đơn thuần là vậy *
Sau đó mọi người cũng tới nơi
Thấy dòng chữ điều giận mình
Vương Vũ Ninh
Chỉ đơn giản vậy thôi làm tôi hoảng hốt lắm chứ
Tiểu Quý
Tôi tưởng nhiệm vụ khó lắm chứ
Khi mọi người đang xì xào bàn tán
Rồi mọi người cảm thấy một điều
Cùng nhau nhìn về phía cửa
Cánh cửa mở ra một bàn tay nhợt nhạt đưa đến phía họ
Cô vk Lâm Phi ( tác giả)
Đến đây thui
Cô vk Lâm Phi ( tác giả)
Pp mn nha
Cô vk Lâm Phi ( tác giả)
Nhớ like cho mik cảm ơn
Chap 3 : << Bảo Mẫu >>
Khi họ tỉnh lại khôi phục ý thức xunh quanh nồng nặc mùi của tử khí
Bọn họ bị tách ra ở mỗi khu vực khác nhau của kiến trúc nhà biện thự
Nhưng lạ rằng các khu biện thự lại không có chút sinh động của người sống
Chu Minh Tuyết
* bầu không khí an tĩnh quá *
Chu Minh Tuyết
[vừa đi vừa quan sát] * kỳ quái căn biệt thự nào cũng không có người nhưng các cây cỏ được cắt tỉa *
Chu Minh Tuyết
* nếu vậy mọi người đi đâu hết rồi *
Rồi một lúc đi cô đã thấy căn biệt thự cần đến
Vì sao cô biết sao vì thấy nguoi đứng trước cổng như chờ đợi ai
Cùng với hai người khá quen
Đến gần chút thấy thì ra là một quý cô đội chiếc mũ che nắng tay cầm tiểu hài nữ bên cạch tầm khoảng 8,9 tuổi
Đứng dưới ánh nắng mặt trời khuân mặt mỉm cười chờ đợi ai đó
Nhưng nụ cười đó không phải làm người khác yêu thích mà lạ rùng mình
Chu Minh Tuyết
* Nụ cười hơi kỳ lạ , thôi cần tụ họp hai kia thôi *
Chu Minh Tuyết
[ lại gần hai người]
Lưu Thiên Bang
Cô đến rồi sao !?
Tiểu Nhất Bạch
[ quay lại nhìn cô ] *không ngờ cô gái này lại đến một mình *
Chu Minh Tuyết
Ừm , hai anh đến lâu chưa?
Lưu Thiên Bang
Không, hai chúng tôi cũng chỉ đến được vài phút thôi [ gãi đầu]
Chu Minh Tuyết
Umk vậy những người khác đâu
Lưu Thiên Bang
Chưa đến , cô ta bảo xin chờ những bảo mẫu khác nữa [ chỉ tay vào chủ nhà ]
Lưu Thiên Bang
Chắc sẽ đến thôi
Chu Minh Tuyết
Umk mong là vậy
Lưu Thiên Bang
[Tay bấm bấm miệng lẩm nhẩm]
Chu Minh Tuyết
•_•* thầy bói sao *
Tiểu Nhất Bạch
[ quan sát và nhận xét]* thằng này lại làm màu nói láo nữa rồi *=_=
Lưu Thiên Bang
Haha khiến cô cười rồi [ tay gãi đầu ]
Chu Minh Tuyết
Anh coi số mạng ?
Tiểu Nhất Bạch
* câu hỏi nghe quen *
Lưu Thiên Bang
Không có đâu chỉ là công việc kiếm cơm thôi * câu hỏi nghe quen *
Chu Minh Tuyết
Vậy anh tính ra gì không?
Tiểu Nhất Bạch
* cô gái này tin luôn hả !? Có hơi ngôc *
Lưu Thiên Bang
À thì tôi tính ra họ vẫn rất an toàn
Nghe vậy cô không chút biểu cảm nào cả cô cứ như một cô robot không có cảm xúc con người
Cô cũng không tin không quan tâm người khác nhưng đây là điều một người dạy cho cô
Thấy cô chỉ dữ nguyên biểu cảm nói bà bình thản Lưu Thiên Bang cười trừ nói với cô
Lưu Thiên Bang
Này này cô không thể lộ biểu cảm khác không ?
Lưu Thiên Bang
Một cô gái nên biểu lộ cảm xúc nhiều hơn đấy
Lưu thiên Bang tưởng cô hỏi vì sự lo lắng nhưng cô cứ ý hỏi vậy
Chu Minh Tuyết
Umk tôi hiểu rồi
Không chỉ Lưu Thiên Bang mà cả Nhất Bạch cũng khó hiểu nhìn cô suy nghĩ nhìn nhận lại cô
Tiểu Nhất Bạch
* Không có cảm xúc hay chỉ là không quan tâm nhiều *
Một lúc sau cuối cùng những người khác cũng đã đến đông đủ
Cô gái chủ nhà đó như có cài đặt gì đó mà mỉm cười , bỗng nhiên cô ay mở miệng nói
Nữ chủ nhà
Đều đến đông đủ rồi sao ?
Nữ chủ nhà
Thật sự có lỗi, gọi các vị đến đây một chỗ để chăm sóc cho mẹ ta
Nữ chủ nhà
Chỉ là chồng ta đi công tác còn ta phải dẫn đứa con ta ra biển du lịch
Nữ chủ nhà
Trong nhà thực sự không còn ai
Nữ chủ nhà
Mà mẹ ta đã cao tuổi không những vậy còn bị li.ệt giường mà trí nhớ suy giảm
Nữ chủ nhà
Nên tôi muốn thuê người đến tôi lại lo lắng ba người không thể chăm sóc nên dứt khoát chọn tám vị đến
Nữ chủ nhà
Về tiền , các anh đừng lo tôi không thiếu tiền
Nữ chủ nhà
Nếu các anh chăm sóc tốt cho ne tôi
Nữ chủ nhà
Tôi sẽ trả thêm cho từng người
Nữ chủ nhà
Nào mọi người đi với tôi để tôi giới thiệu với mẹ tôi
Sau đó cô chủ nhà dẫn bọn họ lên tầng hai đưa nhóm họ đến gặp mẹ của cô ta
Đến phòng mẹ cô ta.Căn phòng rất rộng nhưng lạ thây căn phòng không sáng lắm
Bên trong căn phòng còn có mùi khó chịu
Chu Minh Tuyết
* sao lại có mùi khó chịu , cửa sổ sao đóng gỗ ? để cản thứ gì sao *
Tiểu Nhất Bạch
* sao lại có mùi khó chịu , cửa sổ sao đóng gỗ ? để cản thứ gì sao *
Nữ chủ nhà
[ bước đến gần mẹ cô ta ] mẹ ơi con sẽ đưa Đoàn Đoàn đi biển ăn sinh nhật con đã thuê 8 người đến chăm sóc mẹ đấy
Nữ chủ nhà
5 ngày này họ sẽ chăm sóc mẹ đó
Sau đó cúi xuống gần tai bà thì thầm vào tai nói gì đó
Sau đó người phụ nữ quay lại nói với nhóm Minh Nguyệt
Chu Minh Tuyết
[Đứng nghe và quan sát ]
Nữ chủ nhà
Tuy mẹ tôi bị liệt giường và mất trí nhẹ nhưng vẫn hiểu nhưng câu đơn giản
Nữ chủ nhà
Tình trạng tổng thể sức khỏe khá tốt
Nữ chủ nhà
Không có những bệnh khác ăn uống ngon lành
Nữ chủ nhà
[ chợt nhớ ra gì đó ] đúng rồi, tôi chưa dẫn mọi người xuống phòng bếp
Nữ chủ nhà
Nào mọi người đi với tôi [ sải chân bước xuống tầng dưới]
Mọi người
Đi theo nữ chủ nhà xuống phòng bếp
Đến nơi căn phòng bếp rất rộng đồ dùng đầy đủ sạch sẽ
Nữ chủ nhà
Mùa hè sắp tới rồi đây mùa mưa cũng sắp đến
Nữ chủ nhà
Mưa bão ở đây rất dữ dội trong vòn ba đến năm ngày có thể có gió to mưa lớn
Nữ chủ nhà
Lúc đó chắc mua thức ăn sẽ rất khó khăn nhưng các anh đừng lo [ mở cửa tủ lạnh]
Nữ chủ nhà
Tôi đã chuẩn bị rau và nước còn nữa mẹ tôi không thích ăn rau khi nấu cho bà thì hãy thêm thịt nhé
Nữ chủ nhà
Vậy các anh còn điều gì thắc mắc nữa không?
Tiểu Nhất Bạch
[ nói ] Cho hỏi , khu biệt thự này không còn người khác ở nữa sao ?
Chu Minh Tuyết
* câu hỏi đúng suy nghĩ người khác ghê *
Nữ chủ nhà
[ Nhíu mày] đúng vậy khu biệt thự xây đã lâu cộng thêm nơi này xa xôi
Nữ chủ nhà
Ra gia đình tui ra thì không còn người khác sống ở đây cả
Tiểu Nhất Bạch
* có gì đó bí ẩn ở đây *
Chu Minh Tuyết
* nói dối không chớp mắt luôn *
Cô chủ nữ như nhìn ra trong mắt mọi người không tin liền giải thích
Nữ chủ nhà
[Nói tiếp] nếu không vì mẹ tôi thì chúng tôi cũng không ở đây
Sau đó cô ta chuyển sang chủ đề khác
Nữ chủ nhà
Trong năm ngày này các bạn cứ coi nơi này là nhà mình nhé phòng ở tầng 2
Nữ chủ nhà
Tôi đã dọn dẹp cho mọi người rồi đến lúc đó các bạn tự chọn phòng nhé
Nữ chủ nhà
[ mặt nghiêm túc ] các bạn lưu ý nhé tuyệt đối đừng lên tầng ba biệt thự
Chu Minh Tuyết
* tầng 3 có gì sao ?! *
Mọi người
Mọi người đồng loạt gật đầu
Nữ chủ nhà
Vậy mọi người hiểu rồi nên mẹ tôi nhờ các bạn chăm sóc xe sắp chạy rồi
Nữ chủ nhà
Tôi phải đi với con gái trước đây
Nữ chủ nhà
[ lướt qua họ rời đi ]
Tiểu Nhất Bạch cảm thấy không đúng nên đến cửa sổ nhìn về hướng người phụ nữ kia đi
Chu Minh Tuyết
[ thấy vậy cô cũng đến gần Nhất Bạch]
Khi họ sắp lên xe cô bé được người phụ nữ nắm tay quay đầu lại
Nhìn thẳng vào Nhất Bạch và Minh Nguyệt đang đứng bên cửa sổ
Tiểu Nhất Bạch
*Cô bé đang sợ hãi sợ cái gì sợ ra biển sao *
Chu Minh Tuyết
* cô bé sao lại biểu lộ biểu cảm đó * [ suy tư ]
Tiểu Nhất Bạch
[ vẫn nghĩ tiếp] * sợ người mẹ hay căn biệt thự này *
Sau đó hai người nhìn nhau thấy sự nghi hoặc trong mắt đối phương hai người lại tiếp tục nhìn xuống
Đột nhiên có người đến gần
Lưu Thiên Bang
[ bước đến gần hai người] Nhìn cái gì nữa, mọi người đi xa rồi
Lưu Thiên Bang
[ nhìn xuống xong nhìn Nhất Bạch cười] chàng trai à , không ngờ cậu còn trẻ mà đã thích phụ nữ có chồng rồi
Chu Minh Tuyết
[ bất ngờ xong cười thầm ]
Tiểu Nhất Bạch
[ sốc nhìn Lưu Thiên Bang]
Lưu Thiên Bang
Không tồi không tồi triển vọng lắm đấy
Lưu Thiên Bang
Nhưng sao cả cô cũng nhìn vậy [ nhìn cô ] À ~ hay là …
Tiểu Nhất Bạch
[ nhìn cô] * anh chàng râu ria này sẽ nói gì với cô ấy đây ]
Lưu Thiên Bang
Cô muốn có một cô bé như cô ta
Chu Minh Tuyết
•_• * gì vậy ??? *
Tiểu Nhất Bạch
=)) * không thể cứu vãn *
Download MangaToon APP on App Store and Google Play