Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

ĐN Conan: Búp Bê Sứ

Chapter 1

Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Anh có thể giúp em nuôi đứa trẻ được không? Làm ơn hãy cứu nó ... Em cầu xin anh.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Eva, đã rất lâu rồi chúng ta mới gặp lại nhau.
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Hức...Em biết, nhưng em chỉ còn mình nó thôi. Nhưng em không nuôi nổi nó nữa rồi.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Sau bao nhiêu năm trốn chạy. Thì ra lần này em tự nguyện bị bắt là để cầu xin cho đứa bé đó
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nó là con của chúng ta... Em cầu xin anh. Nếu anh không tin có thể cho người làm giám định ADN...
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Thời gian sắp không kịp nữa rồi.
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Anh muốn làm gì em cũng được hết...Cầu xin anh mà.
Người phụ nữ mang gương mặt hoàn mỹ, đôi mắt phượng xinh đẹp cùng hai nốt ruồi lệ ở hai mí mắt khiến người khác vừa nhìn đã bị thu hút và ông ta cũng thế. Cả hai rơi vào lưới tình nhanh chóng với nhau nhưng đời đâu như là mơ....
Nhìn người phụ nữ đã bị bào mòn bởi thời gian, cơ thể gầy gò, tóc tai loạn xạ, khóe mắt đã xuất hiện nếp nhăn kia. Ông ta cũng vì niệm tình xưa đành giúp cô một tay vậy.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Được thôi. Tôi sẽ giúp em chăm sóc đứa trẻ đó, với điều kiện đừng bao giờ xuất hiện trước mặt đứa trẻ nữa.
Ông ta cầm trên tay tấm ảnh trong ảnh là một cậu bé gầy gò nhưng lại vô cùng xinh đẹp, đôi mắt y hệt người phụ nữ trước mắt ông ta, mũi cao miệng nhỏ môi đỏ hồng. Cơ thể nhỏ nhắn lại trắng ngần, ngồi trên một băng ghế đá như một con búp bê được chế tác hoàn hảo. Thanh khiết như một món đồ không bị nhiễm bụi trần.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
" Đây là con búp bê mà mình đã tìm kiếm bấy lâu nay. Vô cùng phù hợp và hoàn hảo"
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Sao chứ...
Eva thất thần nhìn ông Karasuma, nhưng sau đó lại vô cùng miễn cưỡng chấp nhận.
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Thằng bé rất ngoan cũng nghe lời nữa lại rất hiền lành. Chỉ cần ông không bạc đãi đứa trẻ ấy. Chuyện gì tôi cũng chấp nhận
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Tốt lắm. Một lát nữa hãy đem đứa trẻ đó đến đây.
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Tôi biết rồi...Tôi xin phép về trước.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Ừm.
Người phụ nữ liền lui ra ngoài, đóng lại cánh cửa nặng nề kia...Cô thật sự rất muốn bật khóc thật to nhưng bây giờ lại không có ai chờ đợi để cô làm việc đó. Một người mặc đồ đen từ chân đến đầu chỉ để lộ đôi mắt đi theo cô đến ngôi nhà nhỏ kia.
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Sora...Mẹ về rồi đây.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Mẹ ơi...Mẹ về rồi. Mẹ có mệt lắm không?
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Sao mẹ lại khóc?
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Hức...Sora à. Bởi vì mẹ hạnh phúc đó. Con cùng mẹ đi đến chỗ này nhé.
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Mẹ sẽ cho con ở trong ngôi nhà thật to, ở đó sẽ có người yêu thương con. Có được không?
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Mẹ sẽ ở với con chứ?
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Mẹ không ở được...Mẹ còn có một việc rất quan trọng cần phải làm. Mẹ phải đến thời gian hóa thành một ngôi sao rồi. Nếu con nhớ mẹ hãy nhìn lên bầu trời nhé. Mẹ sẽ luôn ở đó.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Con có thể hóa thành ngôi sao với mẹ không?
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Không được đâu, Sora à. Bây giờ đã đến thời gian rồi chúng ta đi thôi.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Mẹ ơi...Con yêu mẹ lắm.
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Hức..hức..Sora à, mẹ cũng yêu con.Yêu con rất nhiều. Mẹ sẽ luôn dõi theo con mà
Eva dẫn Sora lên xe. Chiếc xe mau chóng chạy đi. Sora nhìn quang cảnh xung quanh mình đang lùi về phía sau. Bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt tay người phụ nữ. Đầu khẽ nghiên về lòng mẹ của mình.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Mẹ ơi... Mẹ có thể đừng hóa thành ngôi sao không?
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Mẹ biết Sora sẽ nhớ mẹ. Nên mẹ có cái này cho Sora này nhé. Nếu nhớ mẹ hãy lấy ra xem nhé.
Bà đeo cho Sora một sợi dây chuyền, mặt hình trái tim mở ra sẽ thấy một tấm hình của hai người chụp chung.
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Hãy sống thật tốt con nhé...
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Sora biết rồi ạ...
Sora nằm trong lòng mắt bắt đầu lim dim rồi ngủ thiếp đi nhưng bàn tay nhỏ nhắn vẫn nắm chặt lấy bàn tay mẹ của mình.
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Mẹ xin lỗi con...Mẹ yêu con lắm. Sora của mẹ.

Chapter 2

Hoàng hôn chiếu rọi vào căn phòng tăm tối, trong căn phòng rộng lớn, trên chiếc giường khắc nhiều hoa văn kỳ lạ, một cơ thể nhỏ nhắn nằm cuộn tròn, chiếc chăn lớn được đắp qua nửa cái cằm nhỏ. Mái tóc đen bồng bềnh vì bị đè mà rối tung, nhiều cọng tóc vểnh lên. Cùng với tiếng hít thở và tiếng đồng hồ hoạt động. Tách...Tiếng va chạm giữa ly và chiếc dĩa đựng vang lên.
Người đàn ông dáng vẻ to lớn, đã hơn năm mươi tuổi nhưng vẫn giữ được vẻ oai phong đang thưởng thức trà và ngắm nhìn cậu bé đang say giấc vẻ mặt vô cùng thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Ưm...
Tiếng ma sát của vải vang lên trong căn phòng tĩnh mịch. Người đang nằm trên giường có vẻ đã sắp thức dậy rồi.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Mẹ ơi....Sora dậy rồi ạ.
Đôi mắt nhập nhèm mở ra, con người màu xanh ngọc bích trong suốt khóe mắt đọng lại vài giọt nước do động tác khi nãy. Karasuma chỉ ngồi nhìn con búp bê của mình đang thức dậy.
Một lát sau, Sora mới trèo xuống khỏi giường. Nhìn căn phòng xa lạ này, lại nhớ đến những lời mẹ nói lúc trưa.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Chào bác ạ.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Ừm...Qua đây ngồi đi.
Sora chạy từng bước nhỏ đến bên cạnh ông. Đôi chân nhỏ nhắn thon thả trắng trẻo lắc lư để cố gắng leo lên ghế ngồi.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Ta là Karasuma, người sau này sẽ chăm sóc và nuôi cháu.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Chào bác ạ, cháu là Tsubara Sora. Năm nay 6 tuổi ạ.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Ta biết mẹ cháu đã kể cho cháu nghe rồi chứ? Việc ta sẽ nuôi cháu.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Đúng vậy ạ. Mẹ của cháu đâu rồi ạ? Cháu có thể gặp mẹ không? Cháu vẫn chưa tạm biệt mẹ nữa ạ.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Không cần đâu, ta đã thay cháu nói rồi.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
A...Cháu cảm ơn bác ạ.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Vì ta sẽ nuôi cháu...Nên từ nay trở về sau cháu sẽ phải nghe lời và làm theo mọi mệnh lệnh của ta. Tuyệt đối không được trái ý của ta. Nếu không cháu sẽ gặp rắc rối đấy.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Sora biết rồi ạ.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Tốt lắm, Sora đúng là một đứa trẻ ngoan mà.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Đói rồi đúng không? Đi cùng ta dùng bữa tối.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Vâng ạ. Sora rữa mặt xong sẽ ra ngay.
Cậu bé trèo xuống ghế nhìn quanh căn phòng một lượt rồi mở cửa đi vào nhà vệ sinh. Mấy phút sau liền đi ra với gương mặt đã được rữa sạch cùng với mái tóc đã được chải gọn.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Nếu sau này muốn làm việc gì hãy nói cho ta biết trước. Kể cả việc nhỏ nhặt nhất.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Sora biết rồi ạ.
Sora để bàn tay nhỏ của mình vào bàn tay của người đàn ông trước mắt. Được ông dẫn qua một hành lang dài, Rồi đến một căn phòng bên trong có một cái bàn dài đã bày sẵn thức ăn.
Sora nhìn xung quang lạ lẫm mặt dù có ánh đèn vàng cam chiếu xuống khiến căn phòng ấm áp nhưng không khí lại có vẻ lạnh lẽo. Karasuma liền bế em lên một chiếc ghế đã được kéo ra sẵn còn bản thân thì ngồi xuống bên cạnh.
Đợi đến khi người đàn ông kia bắt đầu động đũa. Sora mới cầm chiếc muỗng bên cạnh lên bắt đầu ăn những thức ăn mà người đàn ông gắp bỏ vào dĩa của cậu.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Có ngon không?
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Ngon lắm ạ.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Vậy thì tốt.
Cả hai ăn xong bữa tối thì Karasuma lại dẫn em về phòng của mình, cởi đồ của Sora ra và để em đi tắm. Sora mặc dù có chút ngại ngùng nhưng nhìn người đàn ông đầy nguy hiểm trước mặt, Sora chỉ có thể im lặng xấu hổ đi tắm. Đến khi tắm xong người đàn ông lại cho em mặc một bộ đồ ngủ màu trắng có tua rua nơ hai bên vai. Nhìn giống hệt một con búp bê Tây Dương.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Sora mặc đồ này đẹp lắm. Hãy ngủ đi, sáng mai ta sẽ đến.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Sora chúc Bác ngủ ngon ạ.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Sora cũng phải ngủ ngon đấy. Không được đi lung tung đâu hết.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Sora biết rồi ạ.

Chapter 3

Cuộc sống của Sora bắt đầu trở thành một người bị nuôi dưỡng như búp bê. Mọi sinh hoạt, hoạt đọng của Sora luôn bị Karasuma giám sát chặt chẽ, vài trăm chiếc camera được lắp đặt trong toàn bộ lâu đài to lớn, không bỏ sót một khoảng trống nào.
Dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ, Sora vẫn chưa hoàn toàn hiểu được hết mọi chuyện trên đời này nhưng em có thể biết được rằng khi ngoan ngoãn và nghe lời ông Karasuma, người đó sẽ vô cùng hài lòng và yêu thích em. Ngoại trừ ông ta ra thì hầu như em chẳng nói chuyện với ai. Trên phòng nhìn xuống những người hầu trong căn phòng này làm việc của mình, lâu lâu sẽ túm tụm lại bàn tán gì đó rồi rất nhanh lại tách nhau ra.
Cạch....
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Hửm...A, Bác đã về rồi.
Cậu con trai nhỏ nhắn mặc trên người quần áo bồng bềnh cầu kỳ đang trong phòng chơi búp bê. Nhìn em giống hệt như những con búp bê tây dương xinh đẹp, có khi em còn đẹp hơn cả chúng. Căn phòng to lớn chứa hàng trăm loại đồ chơi tỉ mỉ khác nhau, Sora khi yên lặng ngồi chơi y hệt như một con cậu búp bê với cơ thể bằng người thật.
Nghe tiếng cửa mở Sora nhanh chóng để bạn búp bê của mình sang một bên rồi chạy đến bên Karasuma.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Hôm nay ở nhà có vui không, bé Sora.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Có ạ. Chỉ là con có chút nhớ Bác thôi ạ
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Ta cũng nhớ Sora lắm.
Ông ta bế Sora lên tay rồi đi về phòng của mình. Trên đường đi, Sora sẽ nói hết những việc mình đã làm khi ông Karasuma ra ngoài. Người đàn ông đó vô cùng hài lòng với Sora, xinh đẹp, ngoan ngoãn, ngọt ngào, nhỏ nhẹ, dịu dàng, đáng yêu, đặc biệt là còn nhỏ và luôn nghe lời ông ta nói,
So với đám con cháu khác của ông ta thì đây chính là người mà ông ta tìm kiếm bấy lâu nay. Ông ta để Sora ngồi trên đùi đối mặt với mình. Ngắm nhìn kỹ gương mặt non mềm này. Sora lúc đầu sợ hãi không dám nhìn mặt ông, sau đó lại từ từ quen dần rồi đối mắt cũng nhìn ông. Bàn tay có vài vết chai, vuốt ve đôi mắt, mũi, miệng như mân mê món đồ trân quý nào đó.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Ưm...Bác ơi, cháu nhột quá ạ.
Sora cười ngọt ngào dụi má mình vào tay của ông ta. Karasuma bật ra tiếng trầm thấp, đôi mắt híp lại ngắm nhìn cậu bé trước mắt rồi nhìn bàn tay nhỏ nhắn đang từng cái nút áo khoác của ông ta mà gỡ ra.
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Sora ngồi ngoan ở đây đợi ta thay đồ nhé. Chúng ta sẽ ăn bữa tối cùng nhau, được chứ?
Tsubara Sora
Tsubara Sora
Vâng ạ. Sora sẽ ngồi đây chờ bác ạ.
Sau khi gã ta rời đi, đôi mắt luôn cong cong mỉm cười cũng thu lại, trầm lặng ngồi nhìn ra cửa sổ đối diện một cách thất thần, đến khi tiến cửa lại lần nữa mở ra, nụ cười đó lại xuất hiện, rồi cơ thể không thể kiểm soát đến gần người đàn ông đó tìm kiếm sự thân mật mà không hay rằng người đàn ông kia nở một nụ cười hài lòng khó hiểu.
......
Mr.Karasuma
Mr.Karasuma
Sora à, đến giờ uống thuốc rồi.
Sora ngồi trên giường nhìn những viên thuốc một cái rồi từng viên nuốt vào trong bụng. Karasuma còn bắt em phải lè lưỡi ra kiểm tra kỹ càng chắc chắn là em đã nuốt hết chúng mới đắp mền đi ngủ.
Tsubara Sora
Tsubara Sora
" Mẹ ơi...Thuốc thật đắng, Sora nhớ mẹ lắm. Bác ấy kỳ lạ nữa, cứ hay sờ mặt con mãi... Con không thích lại gần bác ấy đâu...Nhưng mà, Sora là bé ngoan, phải nghe lời người lớn...Mẹ ơi..."

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play