Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Rhycap] Người Thương Của Kẻ Liều

Chương1: Định Mệnh Giữa Đêm Mưa

Sài Gòn, 1995
Mưa lất phất trên con hẻm nhỏ gần bến xe Miền Đông. Đèn đường tù mù, hắt bóng những gã đàn ông say xỉn lết xác về nhà sau một đêm dài trong sòng bạc.
Những chiếc xe Dream ll, Max ll dựng san sát sáng bóng dưới ánh đèn vàng vọt
Đức Duy đứng trong một góc tối, đôi mắt nheo lại, quan sát kỹ một chiếc xe Dream ll màu đỏ đô dựng sát vách tường.
Chủ xe vừa bước vào quán nhậu bên kia đường, chắc chắn sẽ còn lâu mới ra. Thằng nhóc hất nhẹ mái tóc ướt mưa, bĩu môi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* dễ ăn vậy mà cũng không biết giữ...*
Nó thò tay vào túi móc ra sợi dây chì nhỏ xíu, cắn nhẹ vào đầu dây như một thói quen
Dây này nó vừa xin của thằng bạn chuyên đi "nhảy xe" hôm trước, giờ là lúc sài thử.
Ngó trước ngó sau, thấy đường phố vắng vẻ, Duy nhanh chóng luồn tay xuống ổ khoá.
Một, hai, ba...
" Cạch."
Máy nổ.
Mắt Duy sáng rỡ. Nó nhảy lên xe, định vọt đi. Nhưng ngay lúc đó—
Đàn em Quang Anh
Đàn em Quang Anh
1: Bắt nó lại!
Một loạt tiếng chân dồn dập vang lên. Duy chỉ kịp nghiêng đầu thì đã bị một cú đạp trời giáng từ bên hông, khiến cả người nó lẫn chiếc xe ngã nhào xuống đường.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đụ má—
Chưa kịp chửi xong, Duy đã bị hai gã đàn ông lực lưỡng tóm chặt hai bên tay, lôi xềnh xệch vào con hẻm tối.
Đàn em Quang Anh
Đàn em Quang Anh
2: Trộm xe của băng tao, mày muốn chết hả con?
Một thằng rít lên, vung tay tát thẳng vào mặt Duy.
Đau. Nhưng Duy chỉ nhổ toẹt một ngụm máu, ngước lên cười khẩy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xe ngoài đường, tao thấy đẹp thì lấy, có gì sai?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cái lưỡi mày ngon lắm nhóc
Một giọng trầm đục vang lên từ phía sau. Đám đàn em lập tức né ra hai bên, để lộ một người đàn ông bước đến.
Quang Anh
Duy nhìn chằm chằm kẻ vừa xuất hiện. Hắn không nói nhiều, chỉ cúi xuống, rút một điếu thuốc từ bao ra châm lửa. Ánh lửa đỏ bập bùng soi rõ gương mặt cương nghị, đôi mắt sắc lạnh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thằng nhỏ này sao?
Quang Anh hỏi, giọng không cảm xúc.
Đàn em Quang Anh
Đàn em Quang Anh
1: Dạ, nó trộm xe của tụi mình
Quang Anh phả một làn khói thuốc, nhìn thẳng vào mắt Đức Duy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày biết xe đó của ai không?
Duy cười, nhổ thêm một ngụm máu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xe ai cũng vậy thôi. Ổ khoá dở thì mất xe, có gì lạ?
Đám đàn em điên tiết định ra tay, nhưng Quang Anh giơ một tay chặn lại. Hắn chậm rãi cúi xuống, kẹp điếu thuốc giữa hai ngón tay, dí thẳng vào má Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gan hả?
Da Duy cháy xèo xèo. Nhưng nó chỉ nghiến răng, không kêu kên một tiếng. Mắt Quang Anh thoáng hiện lên một tia hứng thú.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thằng nhóc này... được đấy

Định Mệnh Giữa Đêm Mưa2

Đức Duy bị lôi xềnh xệch qua mấy con hẻm tối, đầu gối đập xuống đất mấy lần nhưng nó chẳng rên một tiếng. Mùi cống rãnh và ẩm mốc xộc vào mũi, pha trộn với mùi khói thuốc nồng nặc. Đến khi bị ném phịch xuống nền xi măng lạnh, nó mới chậm rãi ngẩng đầu.
Đây là một căn nhà kho bỏ hoang, nhưng bên trong thì không hề trống trải. Một dãy bàn dài xếp thành hàng, xung quanh là mười mấy gã đàn ông, có kẻ xăm trổ, kẻ lầm lì cầm theo mã tấu. Khói thuốc mờ mịt, mấy chai bia lăn lóc trên bàn.
Duy ngó quanh một lượt, tự hiểu ngay: Đây chính là sào huyệt của băng.
Đàn em Quang Anh
Đàn em Quang Anh
7: Anh tính xử nó sao, đại ca?
Một thằng đàn em hỏi.
Quang Anh ngồi trên ghế, tay vẫn kẹp điếu thuốc, mắt lười biếng nhìn Duy như đang đánh giá một món hàng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thằng này trộm xe mà gan lắm, coi bộ không phải loại thường
Duy cười khẩy, ngước mặt nhìn thẳng vào mắt Quang Anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xe dựng ngoài đường, ai nhanh tay thì lấy. Mấy anh giữ không nổi, lỗi của ai?
Chát!
Một cái tát trời giáng giáng thẳng vào mặt Duy.
Mặt nó lệch qua một bên, mép rách tươm, máu tứa ra. Nhưng thay vì hoảng sợ hay hối hận, nó chỉ lấy đầu lưỡi liếm vệt máu, rồi cười nhếch mép.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy sao? Tao cũng nhanh tay như vậy đó
Quang Anh nhìn nó, khóe môi hơi nhếch lên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày tên gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Liên quan?
Một thằng đàn em định giáng thêm một cú đấm, nhưng Quang Anh lại giơ tay cản.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trả lời đi
Duy nhìn hắn chằm chằm. Một cặp mắt sâu, đen và sắc bén. Cảm giác bị ánh mắt này nhìn thẳng vào, giống như bị một con thú săn mồi chặn đường.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...Đức Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có người thân không?
Duy im lặng
Quang Anh gật gù, rít thêm một hơi thuốc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thằng nhỏ này chắc không có ai lo. Giết nó, cũng chẳng ai đến kiếm xác
Mấy thằng đàn em cười rộ lên, có kẻ đã lăm lăm con dao trong tay.
Nhưng ngay lúc đó—
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Giết tao thì được gì?
Duy nhếch mép, giọng điệu nhẹ tênh nhưng lại khiến cả đám khựng lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mấy anh nuôi ong tay áo? Tụi bây vác xác tao đi quăng sông, mấy bữa nữa có thằng khác trộm xe tụi bây thì sao?
Mấy thằng đàn em hơi dao động, nhìn về phía Quang Anh chờ quyết định. Quang Anh cười nhẹ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy mày muốn sao?
Duy cựa người, nhổ máu xuống đất.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao nhanh tay, lanh trí. Thứ như tao mà vô băng mấy anh, chẳng phải đỡ phải đi chém lộn vì mất xe sao
Bầu không khí bỗng dưng trở nên kỳ lạ. Đám đàn em ngơ ngác nhìn nhau. Thằng nhóc này bị dở à? Nó trộm xe bị bắt, bây giờ lại còn đề nghị xin vào băng? Nhưng Quang Anh không cười. Hắn gõ nhẹ ngón tay lên bàn, mắt nheo lại suy nghĩ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thằng nhóc này...
Bản lĩnh có. Độ lì có. Thông minh cũng không thiếu. Giết nó thì dễ, nhưng giữ lại… có khi còn hữu dụng hơn
Quang Anh dụi điếu thuốc vào gạt tàn, ngón tay thong thả gõ nhịp lên mặt bàn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Được
Cả đám đàn em ngơ ngác. Quang Anh nhìn Duy, giọng trầm trầm:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Từ giờ, mày theo tao
Duy hơi sững người
Nhưng ngay sau đó, nó bật cười. Chết thì nó không sợ, nhưng sống mà có chỗ dựa, có người dạy nó cách chơi lớn hơn? Nghe cũng không tệ
Nó nhếch mép
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Rồi. Vậy từ nay, tao theo đại ca.

Chương2 : Bài Học Đầu tiên

Đức Duy ngồi vắt chân trên chiếc Dream II cũ, tay cầm điếu thuốc mà chưa hút, chỉ lăn lăn giữa các ngón tay. Hồi trước, nó thấy mấy ông anh giang hồ hay làm vậy, nhìn ngầu lòi. Giờ tới lượt nó thử coi sao.
Đàn em Quang Anh
Đàn em Quang Anh
4: Thằng nhóc kia, xuống xe
Một thằng đàn anh đập mạnh lên yên xe làm Duy giật mình. Nó trừng mắt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bộ muốn quánh lộn không?
Mấy thằng đàn em bật cưới ha hả
Đàn em Quang Anh
Đàn em Quang Anh
6: Thằng này láo ghê mậy!
Đàn em Quang Anh
Đàn em Quang Anh
9: Nhưng láo kiểu này coi bộ vui à nghen
Quang Anh đứng từ xa, khoanh tay nhìn. Từ lúc nhận Duy vô băng, hắn chưa chính thức giao việc cho thằng nhóc. Hôm nay là lần đầu tiên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thằng Duy, mày theo mấy anh đi đòi nợ. Coi như thử tay nghề
Duy nhảy xuống xe, nhướn mày
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chuyện đó mà cũng cần thử?
Một thằng đàn em cười khẩy
Đàn em Quang Anh
Đàn em Quang Anh
4: Mày tưởng dễ ăn lắm hả con? Tới đó coi có mở mỏ ra nói được không
———————
Địa điểm: Một tiệm cầm đồ nhỏ trong hẻm Bùi Viện
Cừa tiệm ọp ẹp, bảng hiệu sờn màu chỉ có mỗi cái quạt máy cũ kêu rè rè. Một thằng đàn ông bụng bự đang ngồi vắt chân, nhai trầu bỏm bẻm
Ba gã đàn em của Quang Anh bước vào trước, Duy đi theo sau
Đàn em Quang Anh
Đàn em Quang Anh
8: Ê chú Tư, lâu quá không gặp
Một thằng cười cợt, ngồi phịch xuống ghế
Chú Tư cầm điếu thuốc rê trên môi, hừ lạnh
Chú Tư
Chú Tư
Lại chuyện gì nữa?
Đàn em Quang Anh
Đàn em Quang Anh
3: Mượn tiền thì trả chứ chuyện gì
Không khí chợt chùng xuống
Chú Tư nhả khói ,nhìn lướt qua mấy gương mặt trước mặt, rồi cười khẩy
Chú Tư
Chú Tư
Tao nói rồi, tháng này kẹt. Mấy bây thông cảm đi
Duy liếc mắt nhìn quanh. Tiệm này nhìn thì cũ, nhưng trong góc có một cái két sắt, trên bàn còn xếp cả xấp tiền chẵn
Kẹt tiền? Xạo
Một thằng đàn anh đặt mạnh chân lên ghế, cười nhạt
Đàn em Quang Anh
Đàn em Quang Anh
6: Tụi tao thông cảm, nhưng đại ca không thông cảm
Chú Tư
Chú Tư
Vậy đi về nói với Quang Anh, tao kẹt thật
Câu đó vừa thốt ra, một thằng đàn em vung tay đập mạnh xuống bàn
Đàn em Quang Anh
Đàn em Quang Anh
9: Đụ má! Định giỡn mặt hả?
Mặc chú Tư tái đi một chút, nhưng vẫn lì
Chú Tư
Chú Tư
Tụi bây ăn hiếp người quá đáng!
Căng thẳng bắt đầu tăng. Duy đứng một bên, mắt vẫn dán vào đống tiền trên bàn.
Tụi đàn anh đang dằn mặt chú Tư, nhưng Duy biết kiểu này còn lâu ổng mới chịu móc tiền ra
Thằng nhóc bỗng nhiên bước tới, thản nhiên kéo ghế ngồi xuống trước mặt chú Tư
Mấy đàn anh nhíu mày
Chú Tư cũng nhìn nó đầy cảnh giác
Duy chống cằm, nhìn thẳng vào mắt ổng, rồi nói
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chú còn hai đứa con gái, đúng không?
Cả tiệm im bặt
Chú Tư khựng lại, tay siết chặt điếu thuốc
Chú Tư
Chú Tư
Mày nói gì?
Duy mỉm cười, giọng nhẹ như gió.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hai con bé đó ngày nào cũng đi học ngang tiệm bún bò bên hẻm 68, bữa trước còn bị tụi con nít trong xóm giật mất cặp sách. Chú lo tiền nợ, mà không lo cho con chú hả?
Mặt chú Tư biến sắc. Làm sao thằng nhóc này biết chuyện đó? Duy tiếp tục
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bữa trước, có thằng chạy xe lạ lạ đứng chờ tụi nhỏ trước cổng trường. Chú biết vụ đó chưa?
Chú Tư giật mình, lần đầu tiên vẻ mặt lộ rõ hoảng sợ
Mấy thằng đàn anh của Duy cũng ngơ ngác
Thằng nhóc này... nãy giờ không nói gì, ai dè quan sát kỹ vậy?
Duy nhún vai, thở dài
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thật ra thì... tụi con chỉ cần tiền. Chuyện khác, tụi con không muốn dính vô
Bàn tay chú Tư run lên. Ông ta biết rõ, băng của Quang Anh không phải đám giang hồ vặt. Nếu tụi nó đã điều tra được tới mức này, nghĩa là bọn nó muốn gì, bọn nó sẽ có được
Chú Tư
Chú Tư
...Đợi tao chút
Chú Tư đứng dậy, lảo đảo bước về phía két sắt. Mấy đàn anh liếc nhau, khoé môi nhếch lên đầy ẩn ý
Thằng nhóc này... Được đấy.
-------
Trên đường về Duy ngồi sau xe, huýt sáo nhè nhẹ
Thằng đàn anh chạy xe cưới khà khà, quẹo vào hẻm
Đàn em Quang Anh
Đàn em Quang Anh
8: Ê, hồi nãy mày tính toán sẵn rồi hả?
Duy ngáp
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tính toán gì đâu, tao chỉ để ý thôi
Mấy thằng kia nhìn nhau, rồi phá lên cười
Mẹ thằng nhóc này, đúng là dữ!
----------
Về tới đại bản doanh
Quang Anh ngồi trên ghế, thong thả nghe tụi đàn em kể lại
Hắn nhìn Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày điều tra chú Tư hồi nào?
Duy cười nhếch mép
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao đâu có điều tra. Tao đoán thôi
Cả phòng im lặng đi một nhịp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...Đoán?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao thấy chú Tư có vết mực bút bi lem trên tay, chứng tỏ mới sửa tập cho con nít. Bữa trước đi ngang hẻm 68, thấy hai con nhỏ khóc hu hu, bà bán bún bò kể là con chú Tư bị giật cặp. Còn vụ thằng chạy xe lạ… ha, tao bịa ra
Cả đám đàn em há hốc mồm
Quang Anh nhìn nó, khoé môi hơi nhếch lên Thằng nhóc này.. không chỉ lanh, mà còn giỏi đọc người
Hắn gật đầu
Tốt. Từ nay, mày theo sát tao
Duy nhếch môi, thầm nghĩ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Rồi. Cái mạng này từ nay giao cho đại ca*

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play