CapRhy - Mùa Hoa Rơi Ấy
1
Quang Anh ngồi trên chiếc ghế quen thuộc ở quán cà phê hai người thường lui tới.
Trước mặt cậu là cốc cappuccino đã nguội từ lúc nào.
Lớp bọt sữa vẽ hình trái tim đã nhòe đi, giống như mooai quan hệ của cả hai
Nhạt nhòa và chẳng còn vẹn nguyên như trước
Duy đến muộn. Như mọi lần.
Anh bước vào với dáng vẻ vội vã, đôi mắt mang theo tia mệt mỏi.
Không có một câu xin lỗi, không có một cái ôm
Chỉ đơn giản là kéo ghế ngồi xuống, rút điện thoại ra lướt
Quang Anh nhìn Duy thật lâu, rồi nhẹ nhàng lên tiếng
Quang Anh
Duy, em có nhớ lần cuối chúng ta hẹn hò là khi nào không?
Duy khựng lại một chút, ngón tay dừng trên màn hình điện thoại.
Đức Duy
Sao hôm nay anh hỏi mấy chuyện này?
Quang Anh mỉm cười, nhưng trong mắt lại chẳng có chút ấm áp nào
Duy im lặng vài giây rồi buông một tiếng thở dài
Đức Duy
Anh lại muốn trách em không có thời gian cho anh đúng không?
Đức Duy
Anh biết rõ em bận mà
Quang Anh
Anh không trách em bận, Duy à
Quang Anh
Anh trách em không dành nổi cho anh một chút quan tâm nào
Duy nhíu mày, giọng bắt đầu lạnh đi
Đức Duy
Anh đừng làm quá lên có được không?
Đức Duy
Em vẫn nhắn tin cho anh mỗi ngày
Đức Duy
Vẫn gọi điện khi có thời gian
Đức Duy
Chỉ là dạo này em có nhiều việc hơn thôi
Quang Anh bật cười, nụ cười mỏng manh đến xót xa
Quang Anh
Nhắn tin mỗi ngày?
Quang Anh
Ừ, một tin " anh ngủ ngon "vào lúc hai giờ sáng
Quang Anh
Gọi điện khi có thời gian?
Quang Anh
Ừ, một cuộc gọi vội vã kéo dài ba phút trước khi em ngủ gục vì mệt
Quang Anh
Duy, em biết không, suốt ba tháng qua anh đã quen với việc ăn cơm một mình
Quang Anh
Đi dạo một mình rồi
Quang Anh
Duy, em có còn yêu anh không?
Duy hơi sững người, không ngờ Quang Anh lại hỏi thẳng như vậy
Đức Duy
Anh nói cái gì vậy? Tất nhiên là còn rồi
Quang Anh
Nếu còn yêu, tại sao em lại khiến anh cảm thấy cô đơn đến thế?
Không gian im lặng đến nghẹt thở
Anh nhấp một ngụm cà phê, giọng nói pha chút khó chịu
Đức Duy
Anh đừng suy nghĩ tiêu cực như vậy được không?
Đức Duy
Chẳng lẽ chỉ vì em bận mà anh muốn chia tay sao
Quang Anh
Không phải vì em bận, mà là vì em không còn quan tâm anh nữa
Quang Anh
Em không còn để ý những điều nhỏ nhặt anh làm cho em
Quang Anh
Không còn nhớ những ngày quan trọng của hai đứa
Quang Anh
Không còn nhìn anh như cách em đã từng
Cậu siết nhẹ chiếc thìa trong tay
Quang Anh
Duy, anh không cần một người yêu hoàn hảo
Quang Anh
Anh chỉ cần một người yêu anh vừa đủ
Quang Anh
Nhưng em thì sao?
Quang Anh
Em có còn đủ yêu anh không?
Đức Duy bỗng cảm thấy bực bội một cách khó hiểu
Anh đặt mạnh ly cà phê xuống bàn, giọng nói vô thức trở nên sắc lạnh hơn
Đức Duy
Quang Anh, em thật sự không có thời gian để cứ suốt ngày dỗ dành anh đâu
Đức Duy
Anh làm như mình là nạn nhân trong chuyện này vậy
Đức Duy
Em cũng có áp lực của em mà?
Quang Anh cười nhạt, nhưng đôi mắt đã đỏ hoe từ bao giờ
Quang Anh
Anh không cần em dỗ dành.
Quang Anh
Anh chỉ cần một chút quan tâm
Cậu ngừng lại, nhìn người trước mặt bằng ánh mắt sâu thẳm.
Quang Anh
Nhưng bây giờ, ngay cả khi anh đang nói, em cũng chẳng thực sự muốn lắng nghe nữa rồi
Câu nói ấy khiến anh bỗng chốc cứng họng
Quang Anh đứng dậy, chậm rãi khoác lại chiếc áo da
Giọng nói mềm mại nhubwg mang theo sự dứt khoát đến đau lòng
Quang Anh
Em không có thời gian để yêu anh, vậy thì đừng yêu nữa
Đức Duy bật dậy theo phản xạ, vô thức nắm lấy cổ tay cậu
Đức Duy
Dừng lại đi, Quang Anh
Đức Duy
Anh thực sự muốn kết thúc chỉ vì chuyện này sao?
Quang Anh nhẹ nhàng gỡ tay anh ra
Ánh mắt cậu không còn oán trách, cũng không còn giận dỗi nữa
Chỉ là một sự cam chịu tĩnh lặng đến đáng sợ
Quang Anh
Không phải anh muốn kết thúc
Quang Anh
Mà là chúng ta đã đi đến cuối đường rồi, Duy à
Cậu quay đi, từng bước từng bước rời khỏi quán.
Đức Duy đứng lặng trong không gian vắng lặng, nhìn theo bóng dáng Quang Anh khuất dần ngoài phố
Trong lòng anh dâng lên một cảm giác mất mát, nhưng lại không biết phải làm sao để níu giữ
Chỉ đến khi cơn gió nhẹ thổi qua, cuốn theo những cánh hoa sữa rơi đầy trên vạt áo anh, Duy mới nhận ra
Mình thực sự đã mất Quang Anh rồi.
nhím
Lần đầu thử sức với kiểu viết này hehe
2
Quán rượu hôm nay có vẻ nhộn nhịp hơn mọi khi
Tiếng nhạc xập xình hòa cùng tiếng người cười nói rôm rả
Một nhóm bạn trẻ tụ tập ở bàn trong góc, những ly bia cụng vào nhau leng keng vui vẻ
Thành An vừa rót bia vừa cười
Thành An
Ủa, sao hôm nay Quang Anh nhà ta lại có nhã hứng rủ cả đám đi nhậu vậy?
Thành An
Hết tiền rồi cần tụi này tài trợ à?
Hoàng Hùng
Chắc lại bị Duy bỏ đói nên mới tìm tụi mình ăn ké đúng không?
Phong Hào huých nhẹ vào vai Quang Anh, định trêu tiếp
Nhưng ngay khi thấy khuôn mặt cậu, cả đám lập tức im bặt
Quang Anh cúi đầu, ngón tay siết chặt thành nắm đấm trên bàn, bờ vai khẽ run lên
Một giọt nước mắt rơi xuống mu bàn tay, rồi giọt thứ hai, thứ ba..
Thái Sơn vội đẩy nước lọc sang Quang Anh
Thái Sơn
Mày uống miếng nước đi
Thái Sơn
Rồi nói tụi tao nghe chuyện gì xảy ra
Quang Anh hít sâu một hơi, nhưng giọng nói vẫn nghẹn ngào
Quang Anh
Tao..tao với Đức Duy chia tay rồi
Phong Hào
Gì?? Thằng nhóc đó dám đá mày hả?!
Hoàng Hùng
Chắc chắn là nó có người khác rồi! Để tao đi đấm nó!
Thành An
Rõ ràng trước giờ nó yêu mày đến vậy mà?
Quang Anh bật cười, nụ cười đầy chua chát
Cậu vừa lau nước mắt vừa kể
Quang Anh
Nó..chẳng làm gì sai cả
Quang Anh
Nó chỉ bận thôi..
Quang Anh
Bận đến mức quên mất là mình có một người yêu
Cả đám im lặng, ánh mắt đều nhìn cậu đầy thương xót
Quang Anh
Tao cứ nghĩ chỉ cần mình yêu đủ nhiều thì sẽ giữ được nó
Quang Anh
Nhưng không phải vậy
Quang Anh
Tình yêu không thể chỉ đến từ một phía
Quang Anh
Tao cứ đợi nó, đợi mãi
Quang Anh
Nhưng thứ tao nhận lại chỉ là những tin nhắn vội vàng
Quang Anh
Những cuộc gọi vài phút trước khi ngủ
Nói đến đây, cậu không kìm nén được nữa mà òa khóc
Quang Anh
Tao đã rất cố gắng..rất nhẫn nhịn..hức
Quang Anh
Nhưng tao mệt rồi..tao mệt lắm rồi
Pháp Kiều lập tức kéo Quang Anh vào lòng, vỗ nhẹ lên lưng cậu
Pháp Kiều
Khóc đi, khóc cho nhẹ lòng
Pháp Kiều
Nhưng khóc xong rồi thì đừng tự trách mình nữa
Thái Sơn đặt tay lên vai Quang Anh, giọng chắc nịch
Thái Sơn
Chia tay không có nghĩa là mày không đủ tốt
Thái Sơn
Mà chỉ là tụi mày không còn đi cùng nhau được nữa thôi
Thái Sơn
Đừng nghĩ nhiều quá
Hoàng Hùng vẫn còn tức giận
Hoàng Hùng
Nhưng tao vẫn thấy không cam tâm!
Hoàng Hùng
Mày yêu nó nhiều như vậy
Hoàng Hùng
Mà nó lại không biết trân trọng!
Hoàng Hùng
Nếu để tao gặp nó, tao nhất định phải chửi nó một trận!
Phong Hào
Quang Anh, mày biết không
Phong Hào
Một ngày nào đó, Duy sẽ nhận ra đã đánh mất một người quan trọng đến mức nào
Phong Hào
Nhưng đến lúc đó, mày không cần quay đầu lại nữa
Thành An thở dài, rót đầy một ly bia rồi đặt trước mặt Quang Anh
Thành An
Khóc cũng được, đau cũng được
Thành An
Nhưng ngày mai mày vẫn phải sống tiếp
Thành An
Không có ai là không thể thiếu ai, hiểu không?
Quang Anh nhìn cả đám, nước mắt vẫn rơi nhưng trong lòng bỗng thấy ấm áp lạ
Cậu gật đầu, nâng ly lên, giọng khàn khàn nhưng kiên định
Quang Anh
Hiểu rồi..tao hiểu rồi
Hội bạn nhìn nhau, rồi cùng bật cười, cụng ly một cái thật lớn
Bọn họ biết, Quang Anh của ngày hôm nay có thể vẫn còn đau
Những người yêu thương cậu thật lognf nhất
3
Quán nhậu khuya hôm nay vẫn đông người
Hơi men phảng phất khắp nơi
Đức Duy tựa người vào ghế, tay cầm ly bia, gương mặt hầm hầm khó chịu
Anh Tú đá nhẹ chân Duy, cười hề hề
Anh Tú
Sao mặt cau có vậy?
Anh Tú
Quang Anh lại giận nữa hả?
Duy hừ lạnh, nốc một hơi bia rồi gằn giọng
Đức Duy
Còn giận gì nữa? Chia tay luôn rồi
Cả bàn im lặng một giây, rồi bùng nổ
Hải Đăng
Gì?! Chia tay thật á?!
Anh Quân
Mới thấy hai đứa còn tình cảm lắm mà?
Anh ném điện thoại lên bàn, bực bội nói
Đức Duy
Chỉ là tao bận quá không có thời gian nhắn tin gọi điện thường xuyên
Đức Duy
Mà anh ấy cứ làm lớn chuyện
Đức Duy
Anh ấy nói tao không quan tâm, rồi đòi chia tay
Đức Duy
Đ*t mẹ , chẳng lẽ bận cũng là tội à?
Anh Quân nhấp ngụm bia, chậm rãi hỏi
Anh Quân
Rồi…mày có quan tâm thật không?
Đức Duy
Gì? Ý mày là tao không quan tâm á?
Đức Duy
Tao vẫn nhắn tin chúc ngủ ngon mỗi ngày
Đức Duy
Vẫn gọi điện khi tao rảnh mà!
Quang Hùng khoanh tay, nhíu mày
Quang Hùng
Nhưng có phải là những tin nhắn gấp gáp
Quang Hùng
Những cuộc gọi nhanh chóng không?
Duy ngớ ra, nhưng rồi vẫn cứng giọng
Đức Duy
Thì tao bận thật mà!
Đức Duy
Chẳng lẽ cứ phải suốt ngày dính lấy nhau mới là yêu?
Anh Tú bật cười, vỗ vai Duy
Anh Tú
Mày bận kiếm tiền, bận làm việc, cũng có phải đi tán con khác đâu
Anh Tú
Quang Anh được mày chiều quá nên giờ hở tí là giận dỗi
Anh Tú
Kiểu gì anh ấy chả chịu không nổi rồi tự động quay lại
Hải Đăng
Chuẩn, tao cũng nghĩ vậy
Hải Đăng
Đợt trước Quang Anh với mày cãi nhau
Hải Đăng
Ai là người nhắn tin trước?
Hải Đăng
Quang Anh chứ ai!
Hải Đăng
Lần này cũng vậy thôi
Anh thở dài, rót thêm bia vào ly
Đức Duy
Anh ấy làm quá vấn đề
Đức Duy
Chắc giận quá nhất thời nói chia tay
Đức Duy
Chứ yêu tao nhiều thế, bỏ tao sao được?
Đăng Dương im lặng từ nãy, giờ mới lên tiếng
Đăng Dương
Duy, mày thực sự nghĩ vậy à?
Đăng Dương đặt ly bia xuống bàn, nhìn thẳng vào mắt Duy
Đăng Dương
Tao hỏi thật, nếu là mày, mày có chịu nổi không?
Đăng Dương
Nếu người mày yêu lúc nào cũng bận
Đăng Dương
Lúc nào cũng để mày chờ
Đăng Dương
Lúc nào cũng quên mất sự tồn tại của mày
Đăng Dương
Mày có cảm thấy tủi thân không?
Anh Quân khoanh tay, gật đầu đồng tình
Anh Quân
Tao không nói mày sai
Anh Quân
Nhưng Quang Anh cũng không sai
Anh Quân
Yêu một người không phải chỉ là nói miệng
Anh Quân
Mà là thể hiện qua hành động
Anh Quân
Mày nói mày yêu anh ấy, nhưng mày có dành thời gian cho anh ấy không?
Duy siết chặt ly bia, im lặng
Quang Hùng
Anh ấy không làm quá vấn đề
Quang Hùng
Chẳng qua là anh ấy đã chịu đựng đủ rồi thôi
Bầu không khí chùng xuống
Đức Duy cúi đầu, cảm thấy trong lòng có chút gì đó chênh vênh.
Anh Tú vẫn cố gắng giữ không khí vui vẻ, cười ha hả
Anh Tú
Thôi, mày cứ bình tĩnh đi
Anh Tú
Tao cá chưa đầy một tuần Quang Anh sẽ quay lại trước!
Nhưng lần này, anh lại không thấy chắc chắn như trước nữa
Download MangaToon APP on App Store and Google Play