Chiếm Đoạt Lại Em
Chap 1
Vĩ Hạo-là 1 sát thủ được đào tạo bởi ông trùm K
Cậu được ông ta nhận nuôi và huấn luyện từ nhỏ nên cậu được ông ta rất tin tưởng để giao công việc
Những phi vụ làm ăn của ông ta đều rất thuận lợi nhờ có cậu
Chỉ cần có người làm ông ta không hài lòng, cậu liền ra tay xử lý người đó luôn
Cậu chính là cánh tay phải mà ông ta cần
Vĩ Hạo
MẸ KIẾP //ngã khuỵ//
Vĩ Hạo
ĐÂY LÀ HẬU TẠ MÀ ÔNG NÓI DÀNH CHO TÔI À //đau đớn//
Đa nhân vật
Mày hết giá trị lợi dụng rồi
Đa nhân vật
Rất cảm ơn mày vì đã trung thành nghe lời tao như vậy
Đa nhân vật
Một con chó cũng chưa làm tao hài lòng như mày đấy //bước đến vỗ mặt cậu//
Vĩ Hạo
//trừng mắt nhìn lão//
Đa nhân vật
Đừng nhìn tao với ánh mắt như vậy chứ
Đa nhân vật
Chửi đi, chửi cho đã vào
Đa nhân vật
Chỉ một chút nữa thôi
Đa nhân vật
Mày sẽ được ngủ ngon thôi
Đa nhân vật
Chúng mày nhớ đối đãi tiền bối cho tốt vào
Đa nhân vật
Rồi hẵng vứt xác cho cá rỉa nhé //Quay người rời đi//
Đa nhân vật
Tiền bối ơi //đá vào vết thương bị đạn bắn của cậu//
Vĩ Hạo
Ách //gục mặt xuống sàn//
Đa nhân vật
Vị tiền bối kiêu ngạo đâu rồi nhỉ //nắm tóc cậu giật ngược lại//
Vĩ Hạo
“Mẹ nó, không lẽ mình phải chết theo kiểu này” //đau đớn nhăn mặt//
Đa nhân vật
Hãy tận hưởng trước khi về thế giới khác nhé
Nói rồi hắn liền tra tấn cậu
Một sát thủ mà sao lại không thể nào chống trả một đứa tay sai nhỏ con?
Bởi vì trước đó cậu đã bị ông ta tiêm thuốc liệt chi rồi
Ngoài việc chịu đựng những cơn tra tấn dã man và chờ đợi cái chết thì cậu không còn biết làm gì nữa cả
Mặc Minh Viễn
//bật dậy+thở dốc//
Mặc Minh Viễn
Mình chưa chết à
Đang hoang mang thì bỗng có dòng ký ức chạy qua đầu cậu
Mặc Minh Viễn
//đau đớn ôm đầu//
Lưu Đinh Kỳ
Ổn không vậy //chạy tới nắm lấy tay cậu//
Mặc Minh Viễn
//ngất lịm//
Cậu lại một lần nữa lờ mờ tỉnh dậy
Nhìn xung quanh và cùng với dòng ký ức ban nãy
Cậu cũng ngầm hiểu ra mình đã được trọng sinh vào một thân thể khác
Theo như dòng ký ức này, thì Minh Viễn là một chàng trai 24 tuổi cũng trạc tuổi cậu
Thế nhưng chàng trai này lại tự tử vào đúng ngày sinh nhật và tính đến ngày hôm nay thì đã hôn mê được 2 tuần
Mặc Minh Viễn
//chạy vào nhà vệ sinh//
Mặc Minh Viễn
//nhìn ngắm bản thân mình trong gương//
Mặc Minh Viễn
Ha…màu tóc này giống mình thật đấy
Mặc Minh Viễn
Ông trời cho Vĩ Hạo tôi sống lại dưới thân phận là Mặc Minh Viễn rồi
Nghe thấy tiếng gõ cửa, cậu liền quay lại giường nằm đắp chăn
Phan Hào Kiệt
Viễn Viễn //mở cửa bước vào//
Mặc Minh Viễn
//nhìn//“Mái tóc màu xám khói này…hình như là Phan Hào Kiệt”
Phan Hào Kiệt
Nghe Kỳ bảo em tỉnh rồi
Mặc Minh Viễn
“Chắc là Lưu Đinh Kỳ, người tóc nâu hồi nãy”
Phan Hào Kiệt
Em còn thấy đau ở đâu nữa không //đi đến ngồi bên cạnh giường cậu//
Phan Hào Kiệt
Sao mới tỉnh mà lại đau đầu ngất đi vậy //lo lắng//
Mặc Minh Viễn
Em chỉ là thấy hơi choáng 1 chút
Phan Hào Kiệt
“Thay đổi cách xưng hô rồi”
Phan Hào Kiệt
Hay anh đưa em đến viện lại nhé
Mặc Minh Viễn
Dạ không sao
Phan Hào Kiệt
Thật không //nhìn cậu với ánh mắt nghi hoặc//
Phan Hào Kiệt
Được rồi, nghỉ ngơi nhé //đắp lại chăn cho cậu//
Phan Hào Kiệt
Anh xuống nấu gì đó cho em //rời đi//
Chap 2
Mặc Minh Viễn
//thở phào//
Mặc Minh Viễn
Mình nên viết lại những dòng kí ức mình vừa thấy hồi nãy //ngồi dậy kiếm bút và quyển sổ//
Mặc Minh Viễn
Tự nhiên trùng sinh lại lạc vào thân thể mặt búng ra sữa như này chứ //vò đầu//
Mặc Minh Viễn
Cả kí ức cũng mơ hồ quá
Sau khi ngồi viết hết những dòng kí ức mà cậu thấy hồi nãy thì cậu liền đập bàn đứng dậy
Mặc Minh Viễn
Lần đầu tiên ông đây gặp cảnh này đấy //thất thần//
Mặc Minh Viễn
Bây giờ mình đã sống lại dưới thân phận của Minh Viễn rồi
Mặc Minh Viễn
Cậu cứ an nghỉ đi nhé, tôi sẽ bắt những kẻ làm cậu ấm ức phải nhận lấy hậu quả của chúng
Mặc Minh Viễn
Nợ máu trả máu
Phan Hào Kiệt
Anh nấu xong rồi em xuống ăn nhé
Mặc Minh Viễn
//mở cửa bước ra// Em đây ạ
Phan Hào Kiệt
Xuống ăn nào //đi xuống lầu//
Mặc Minh Viễn
Vâng //theo sau//
Lưu Đinh Kỳ
Nhóc tỉnh rồi à //đang ngồi trên Sofa xem tivi//
Lưu Đinh Kỳ
“Nay tự nhiên lại ngoan vậy”
Phan Hào Kiệt
Viễn Viễn, vào đây ăn nào //bưng ra tô cháo để lên bàn//
Mặc Minh Viễn
//chần chừ nhìn tô cháo trước mặt//
Mặc Minh Viễn
“Tsk…bệnh nghề nghiệp, không có độc không có độc không có độc”
Phan Hào Kiệt
Sợ anh bỏ gì vào sao
Mặc Minh Viễn
//lắc đầu// “Chính xác đấy”
Phan Hào Kiệt
Hay để anh đút cho
Mặc Minh Viễn
Không cần đâu ạ, em tự làm được //cầm muỗng xúc 1 miếng bỏ vào miệng//
Lưu Đinh Kỳ
“Thằng nhóc này thay đổi lạ thật đấy”
Mặc Minh Viễn
Ngon lắm ạ //múc thêm muỗng nữa bỏ vào miệng//
Phan Hào Kiệt
//vui trong lòng//
Lưu Đinh Kỳ
“Chẳng phải rất ghét ăn cháo sao?”
Lưu Đinh Kỳ
“Mình nhạy cảm quá rồi” //Quay đi tiếp tục xem phim//
Mặc Minh Viễn
“Từ nhỏ mình chỉ ăn cơm thừa canh cặn của người khác, đây là lần đầu tiên mình được ăn đàng hoàng như vậy” //cảm động//
Phan Hào Kiệt
Ăn đi nhé, trong bếp vẫn còn //xoa đầu cậu//
Phan Hào Kiệt
Anh đi ra ngoài một chút, mày ở nhà mà chăm em ấy //lấy áo khoác rời đi//
Lưu Đinh Kỳ
Sữa của nhóc đây //đặt trước mặt cậu//
Lưu Đinh Kỳ
Thôi không sao
Lưu Đinh Kỳ
“Mình nên tìm hiểu thêm thì hơn”
Mặc Minh Viễn
Vậy không có gì, em xin phép lên phòng
Lưu Đinh Kỳ
Ừm, nghỉ ngơi tốt nhé
Phan Hào Kiệt
Nhưng lạ lắm
Phan Hào Kiệt
Cách nói chuyện cũng không giống em ấy
Trần Tư Vũ
Chắc lúc chìm dưới đáy thì nước cũng tràn vào não //nhún vai//
Tề Bá Huy
Dù gì cũng chỉ là một thằng bám đuôi đầy phiền phức
Phan Hào Kiệt
Nếu mày cảm thấy em ấy phiền phức thì buông tha cho em ấy đi
Phan Hào Kiệt
Hà cớ gì mày phải làm vậy
Tề Bá Huy
Tao muốn nó phải nhận hậu quả cho những gì nó đã gây ra với Ninh Ninh nhà tao
Phan Hào Kiệt
!? //siết chặt tay//
Phan Hào Kiệt
Mày muốn đày đoạ em ấy đến khi nào nữa //nổi gân//
Tề Bá Huy
Đến khi tao thấy thoả mãn //nhìn khiêu khích//
Trần Tư Vũ
Thôi thôi 2 ông
Phan Hào Kiệt
Tự mà đọc //đập 1 quyển sổ lên bàn//
Phan Hào Kiệt
Đọc đi cho não thoáng ra //rời đi//
Anh vừa ra đến cửa thì va phải 1 người
Phan Hào Kiệt
//Liếc nhìn rồi rời đi//
Tề Bá Huy
Ninh Ninh lại đây với anh
Mặc Ninh Ninh
//bĩu môi xà vào lòng Huy//
Trần Tư Vũ
Không còn gì thì đi nhé //rời đi//
Mặc Ninh Ninh
Có vẻ như mọi người vẫn không thích em //nước mắt cá sấu//
Tề Bá Huy
Ninh Ninh dễ thương mà
Tề Bá Huy
Từ từ rồi mọi người sẽ thích em thôi
Mặc Ninh Ninh
//dụi đầu vào lòng Huy// Chỉ có mỗi anh là thương em
Mặc Ninh Ninh
//để ý thấy quyển sổ trên bàn// “Quyển sổ này quen quá”
Mặc Ninh Ninh
Đây là gì ạ //định lấy quyển sổ trên bàn//
Tề Bá Huy
//vội lấy cất đi// Số liệu thống kê của công ty thôi
Mặc Ninh Ninh
Em biết 1 quán đồ Trung ngon lắm
Mặc Ninh Ninh
Anh đi với em nhé
Tề Bá Huy
Ừm, đợi anh họp xong anh sẽ đi với em
Mặc Ninh Ninh
Yah, yêu anh nhất //hôn Huy//
Giới thiệu
Mặc Minh Viễn là con trai ruột của Mặc gia
Là đứa con trai duy nhất của bà Lục và ông Mặc
Thế nhưng từ lúc cậu được 1 tháng tuổi thì bà Lục đã qua đời
Theo lời của bà Ngoại thì khi mang thai cậu
Bà Lục phát hiện mình mang căn bệnh u não
Bác sĩ nói với bà là phải xạ trị để làm nhỏ khối u và kiểm soát sự di căn nhưng bà lại nhất quyết từ chối vì khi bà đồng ý xạ trị thì bà phải bỏ đứa trẻ trong bụng
Ông Mặc cũng khuyên can bà hết lời nhưng bà vẫn cương quyết giữ lại đứa trẻ
Ngày mà cậu ra đời cũng là lúc sức khỏe của bà Lục đi xuống trầm trọng
Ngày này qua tháng nọ bà Lục đều phải ở trong viện để điều trị
Ông Mặc tìm mọi đội ngũ y tế có tiếng đến nhưng ai cũng đều lắc đầu bảo ông “Người nhà chuẩn bị tinh thần”
Ngày bà Lục mất, cậu nằm trong vòng tay của bà Lục mà cười
Bởi lúc đó cậu vẫn cho rằng mẹ cậu chỉ đang ôm cậu vào lòng mà giỡn với cậu như trước chứ không phải là đang ôm cậu lần cuối trước khi lâm trung
Điều này đã khiến ông Mặc đã ghét cậu giờ lại thêm ghét cậu hơn
Vì nếu không có cậu thì vợ ông-bà Lục đã không phải chết như này
Nhiều lần ông Mặc chỉ cần nhìn thấy mặt cậu là muốn giết cậu lập tức thế nhưng lại nhớ tới bà Lục nên không nỡ ra tay
Cũng là lúc ông Mặc dẫn theo 1 đứa trẻ 4-5 tuổi và 1 người phụ nữ về nhà
Bắt cậu nhận là mẹ và gọi là em
Đứa bé mà ông Mặc dẫn về chính là Mặc Ninh Ninh
Cậu không muốn nhưng nếu cậu không làm vậy thì có lẽ cậu sẽ bị nhốt xuống hầm và ăn những trận đòn roi thay cơm bữa
Cậu chỉ biết cắn răng mà gọi là mẹ và chấp nhận đứa em trai này
Và suốt những tháng ngày ở đó, cậu không khác gì một con osin không hơn không kém
Đi học thì bị bắt nạt, bị cô lập tẩy chay, hứng chịu không biết bao nhiêu sự ghẻ lạnh khinh bỉ của thầy cô bạn bè
Về đến nhà là phải chịu đựng những trận đòn roi, sự thờ ơ ghẻ lạnh
Và đương nhiên là ông Mặc biết nhưng vẫn ngó lơ cậu
Cũng là lúc cậu gặp được Tề Bá Huy khi đang bàn chuyện làm ăn với ông Mặc
Tề Bá Huy lần đầu tiên nhìn thấy cậu đã ngỏ lời với ông Mặc rằng muốn lấy cậu về với điều kiện hắn và ông Mặc sẽ là mối làm ăn bền vững
Ông Mặc không chút do dự mà đồng ý ngay lúc đó
Và sau khi cậu về Tề gia cũng không khá hơn là bao
Hắn xem cậu như nô lệ tình dục
Suốt ngày chà đạp chửi rủa cậu
Có lúc hắn còn phát tình mà làm liên tục trong vòng 8 ngày
Khiến cậu phải nhập viện ngay sau đó
Sau lần đó thì hắn ít khi về nhà hơn
Coi như những lúc hắn không có ở nhà là những tháng ngày bình yên của cậu
Được 3 tháng thì cậu phát hiện mình mang thai
Cậu muốn báo tin cho hắn biết nhưng hắn lại dẫn người khác về và tuyên bố rằng đây là người mà hắn yêu
Lúc đó cậu sốc đến mức ngã khuỵ
Người đó không ai khác chính là Mặc Ninh Ninh
Những tháng ngày sau đó, cuộc sống của cậu vốn đã không khá hơn là bao mà nó còn tệ hơn
Mặc Ninh Ninh đã đẩy cậu xuống cầu thang khiến cậu sảy thai
Mất đi đứa con đầu lòng của mình cậu cảm thấy tuyệt vọng và muốn thoát khỏi chỗ này
Thế nhưng mỗi lần trốn thoát cậu đều bị tên Tề Bá Huy đó bắt lại
Và sau đó chắc hẳn là điều ai cũng biết
Thậm chí còn bị xích lại như một con chó không hơn không kém
Cậu đã quá tuyệt vọng nên đã giải thoát cho chính mình bằng cách tự tử
Và lúc đó cũng là lúc linh hồn của Vĩ Hạo trùng sinh lại trên thân thể của Mặc Minh Viễn
Download MangaToon APP on App Store and Google Play