Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Boylove] Lười Như Một Con Chó.

1.1 Phịch Nhầm Cậu Quý Tư

Quyển 1
Chương 1. Phịch Nhầm Cậu Quý Tư.
Truyện thuộc thể loại NP, Boylove, Không có yếu tố loạn luân, có cảnh người lớn.
___
Hồ Quý Tư là con cả trong một gia đình giàu có, anh mất mẹ năm mười bảy tuổi. Sau đám tang của mẹ được hai tuần, cha anh lại đưa về một người phụ nữ và con trai của cô ta với người chồng trước về nuôi. Người phụ nữ này là tình đầu của cha anh.
Thằng con nuôi này tính cách có phần ương bướng, thích cậy quyền và luôn dựa vào mẹ cậu ta để mà ăn chơi hoang phí. Vì chuyện này mà Hồ Quý Tư và cha của anh đã cãi nhau hơn bảy năm nay. Hiện tại thì anh đã bước sang tuổi hai mươi lăm.
Hồ Bác Học
Hồ Bác Học
Về nhà đi Quý Tư.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Hôm nay có lễ trao bằng trên trường, con phải tham gia.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Cha cứ ở nhà và dự sinh nhật của nó đi.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Con nói rồi, con phải đi.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Nó không phải là em trai con!
Hồ Bác Học
Hồ Bác Học
Mày câm!
Hồ Bác Học khó chịu cầm điện thoại trên tay ném thật mạnh vào mặt của Hồ Quý Tư.
Hồ Bác Học
Hồ Bác Học
A...
Hồ Bác Học
Hồ Bác Học
Cha...cha xin lỗi.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Không sao. Cha không có lỗi.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Con đi đây.
Hồ Quý Tư cứ vậy để máu chảy dài trên trán, anh bước xuống dưới nhà trước ánh mắt đầy đau đớn của Hồ Tảm Tiêu kèm theo đó là ánh mắt đầy xót xa của Lương Mị Châu.
Lương Mị Châu
Lương Mị Châu
Quý Tư. Dì xin lỗi...
Lương Mị Châu
Lương Mị Châu
Có phải cha con lại...
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Dì không có lỗi.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Lỗi ở con.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Chúc mọi người có một bữa sinh nhật vui vẻ.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Anh!
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Hửm?
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Anh hãy để em bôi thuốc cho anh.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
"Thằng già chết tiệt. Mày dám làm Quý Tư bị chảy máu. "
Hồ Tảm Tiêu tiến đến cầm bông với thuốc trên tay, ánh mắt đầy chân thành và tha thiết nhìn Hồ Quý Tư như nhìn một vật chiếm hữu trong lòng.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Không cần.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Anh...
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Anh khó chịu sao?
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Em xin lỗi.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Đáng nhẽ ra em không nên ở đây.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Em xin lỗi.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Không cần nói thêm đâu.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Anh...
Lương Mị Châu
Lương Mị Châu
Tảm Tiêu à. Con để anh đi đi.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Nhưng vết thương của anh.
Lương Mị Châu
Lương Mị Châu
Anh không muốn thì thôi con ạ.
Lương Mị Châu
Lương Mị Châu
"Để mẹ bôi cho anh thay con nhé. Đàn ông sao bằng phụ nữ được."
Lương Mị Châu đứng dậy giật đồ từ tay con trai mình mà tiến đến lấy lòng Hồ Quý Tư. Thao tác nhanh gọn đã nhanh chóng làm xong việc băng bó vết thương, còn lau máu cho anh một cách tỉ mỉ nữa, Hồ Quý Tư thấy Lương Mị Châu nhanh tay như vậy thì chỉ có thể đứng chờ.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Cảm ơn dì.
Lương Mị Châu
Lương Mị Châu
Con đi đi.
Lương Mị Châu nở nụ cười dịu dàng tiễn anh đi bỏ lại cậu con trai của mình đang nghiến răng sau lưng. Hồ Quý Tư cũng không nói gì thêm mà chuyển tiền cho bà rồi rời đi.
Trần Dực Nam
Trần Dực Nam
Ồ.
Trần Dực Nam
Trần Dực Nam
Sinh viên xuất sắc.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Ừm.
Trần Dực Nam
Trần Dực Nam
Mày không ở lại để dự sinh nhật của thằng con ngoài đó à?
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Không.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Lên trường đi.
Trần Dực Nam
Trần Dực Nam
Được rồi.
Trần Dực Nam nhìn Hồ Quý Tư một hồi, ánh mắt hắn có chút trầm xuống. Hắn đã thấy vết thương trên trán anh, tim hắn thắt chặt lại rất đau đớn nhưng biết làm sao bây giờ khi mà hắn còn không thể chạm vào anh.
Hồ Quý Tư chỉ im lặng lên xe sau đó chờ Trần Dực Nam đưa anh đến trường. Hôm nay đã là buổi học cuối cùng của anh ở trường. Hôm nay anh nhận bằng tốt nghiệp, đây là bằng cử nhân trường Đại học Y. Cuối cùng anh cũng đã hoàn thành di nguyện của mẹ anh rồi, bây giờ lại đến anh hoàn thành nốt điều mà anh mong muốn.
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Sao vậy?
Trần Dực Nam
Trần Dực Nam
Mày biến ra chỗ khác.
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Hửm?
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Đầu óc lại có vấn đề rồi.
Nguyễn Cảnh Anh đưa tay khẽ vuốt lưng của Hồ Quý Tư một cái, mặc cho Trần Dực Nam còn đang cáu bẩn.
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
"Nhìn này, cái quần bó mông này là do mày mua cho Quý Tư. Em ấy vậy mà lại mặc nó cho ngày hôm nay. Chậc, đáng yêu quá."
Hắn khẽ liếm môi một cái, rồi lại tỏ ra như chưa từng có việc gì mà cùng Hồ Quý Tư bước vào trong trường học.
Áo sơ mi mà Hồ Quý Tư mặc hôm nay là loại chất lượng cao anh đặt may riêng. Vải áo mỏng mượt mặc rất thoải mái, lớp vải nhạt màu dưới nắng khiến cho bộ ngực của anh mờ mờ ảo ảo hiện lên sau lớp áo đó. Một khuôn ngực đầy đặn, tròn trịa, no đủ trông ngon mắt đến lạ thường.
Anh lên trên sân khấu diễn thuyết, nhận bằng và tâm sự, truyền cảm hứng cho các bạn khoá dưới, các đàn anh đàn chị khóa trên theo lịch đã được đưa ra từ trước đó của trường xong liền bước xuống dưới chuẩn bị trở về.
Trần Dực Nam
Trần Dực Nam
Xe chuẩn bị sẵn rồi.
Trần Dực Nam
Trần Dực Nam
Hôm nay cha với dì mày mở tiệc to đấy
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Vậy à?
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Vậy cứ để họ mở tiệc đi.
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Không lo à?
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Có gì mà phải lo?
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Mày mạnh mẽ thật đấy.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Có gì mà mạnh mẽ chứ.
Hồ Quý Tư mệt mỏi dựa lên ghế. Anh nâng tay lên chống cằm tựa trên thành kính nhìn ra rồi nhìn ra ngoài ngắm cảnh vật đang dần lướt qua.
Hôm nay là ngày lễ tốt nghiệp của anh, dì và thằng con ngoài kia cũng đến. Bọn họ nhìn anh từ xa trên tay còn mang theo máy ảnh lén lút chụp hình.
Hai người bọn họ chỉ ở lại một tiếng rồi luyến tiếc rời đi, chỉ hai người họ mà không có cha của anh. Hồ Quý Tư vốn đã biết trước kết quả sẽ như vậy. Anh chỉ lẳng lặng nhìn về phía họ một cái, ánh mắt anh trong sạch, dịu dàng đẹp như cánh hoa non mởn đầu tiên chớm nở, đẹp đẽ đến lạ thường.
Về đến cổng nhà, Trần Dực Nam thấy có người đứng trước cổng, đó là con trai của dì Lương Mị Châu, Hồ Tảm Tiêu. Hai người đang đứng chờ Hồ Quý Tư trở về. Anh bước ra ngoài, bên cạnh Hồ Tảm Tiêu là Nguyễn Trần Ninh. Cậu ta nhìn anh một cái, ánh mắt mang sự căm thù cùng chán ghét.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Sao anh trai của mày về muộn thế Tảm Tiêu.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Hôm nay là lễ tốt nghiệp của anh ấy.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Nhưng hôm nay cũng là sinh nhật mày mà.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Anh trai mà không biết quan tâm em mình sao?
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Khó hiểu thật.
Nguyễn Trần Ninh trách cứ anh, cậu ta đưa tay ra quàng vai của Hồ Tảm Tiêu, ngón tay trắng dài niết nhẹ qua da của Hồ Tảm Tiêu.
Lương Mị Châu
Lương Mị Châu
Con đi trường có mệt không con?
Lương Mị Châu
Lương Mị Châu
Để dì giúp con lấy nước nhé.
Lương Mị Châu
Lương Mị Châu
Con đưa đồ dì cầm cho.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Không cần đâu.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Cảm ơn dì.
Hồ Quý Tư bước vào trong nhà, nhìn theo bước chân anh có ánh mắt chán ghét của Nguyễn Trần Ninh, cậu ta nắm chặt tay, trong đầu có suy nghĩ không hay với anh.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
"Thuốc sắp gửi đến rồi. Chậc, tối nay mày sẽ trở thành thằng đĩ, mày sẽ mất tất cả. "
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
"Nhà giàu thì sao chứ? Mày cũng không có quyền chê bai Tảm Tiêu của tao."
Thời gian chuẩn bị cho tiệc sinh nhật sắp đến. Trong phòng Hồ Quý Tư mới tắm xong dùng khăn lau ngực. Bộ ngực căng tràn sức sống được lau khô nước, thịt ngực mềm mại mới nhìn qua thôi cũng đã đủ khiến cho người ta thèm thuồng kể cả nam lẫn nữ.
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Chậc.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Hửm?
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Sao lại vào đây?
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Đưa đồ.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Ừm.
Hồ Quý Tư đang lau quầng hoa nhạt màu trên ngực, anh miết nhẹ khiến nước xung quanh được khăn hút khô. Nguyễn Cảnh Anh nhìn qua, yết hầu của hắn lăn thành vòng mất mấy lần. Nhìn ngực của Hồ Quý Tư trắng tròn, mềm mại đã vậy nó còn được anh nâng lên để lau nước. Thật sự rất ngon mắt.
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Ở trần thế này hư thật đấy.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Thế sao còn không tự biết ra ngoài?
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Con trai với nhau mà.
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
"Tiếc rằng mày lại là trai thẳng."
Nguyễn Cảnh Anh lưu lại ảnh chụp mà hắn mới có sau khi giả vờ xem tài liệu để chụp lại hình của anh xong liền nở nụ cười.
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
"Yêu trai thẳng thật khổ mà."
Nguyễn Cảnh Anh nở nụ cười nhẹ, hắn đứng dậy đi ra ngoài để anh thay đồ, bản thân cũng đi châm cho mình một điếu thuốc.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Chậc.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Sao anh lề mề thế?
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Thuốc đã có chưa?
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Tối nay phải làm mọi cách để mà thằng Quý Tư kia uống nó. Không được thì đừng có trách, bạn gái anh còn đang nằm trong tay tôi đấy.
Nguyễn Trần Ninh ra lệnh cho nhân viên làm công tác chuẩn bị cho tiệc sinh nhật của Hồ Tảm Tiêu. Sau khi xong việc cậu ta liền chạy vào nhà đi tìm Lương Mị Châu để lôi kéo quan hệ.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
"Chờ đấy Hồ Quý Tư, tao cho người của tao chơi chết mày. Sau khi mày chết thì Hồ Tảm Tiêu, tiền nhà mày đều sẽ là của tao hết. "
___

1.2 Phịch Nhầm Cậu Quý Tư

Quyển 1.
Chương 2. Phịch Nhầm Cậu Quý Tư.
___
Hồ Quý Tư thay đồ xong liền ra ngoài. Anh phải đi kiểm tra công tác chuẩn bị do cha giao phó. Vì đây là sinh nhật của Hồ Tảm Tiêu, con trai riêng của tình đầu Lương Mị Châu, người mà ông ta yêu nhất bởi vậy nên mọi thứ đều phải được chuẩn bị thật tốt.
Lương Mị Châu
Lương Mị Châu
Con à.
Lương Mị Châu
Lương Mị Châu
Con mới đi lễ tốt nghiệp về.
Lương Mị Châu
Lương Mị Châu
Con nên đi nghỉ không cần làm chuyện này đâu, cứ để dì làm cho.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Không sao đâu dì. Con làm được.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Dì qua kia tiếp khách đi, đừng để họ đợi lâu.
Lương Mị Châu
Lương Mị Châu
Con có chắc không?
Lương Mị Châu
Lương Mị Châu
Nếu con cần dì giúp thì con cứ bảo dì nhé.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Vâng. Cảm ơn dì.
Hồ Quý Tư trả lời một câu rồi anh liền đi kiểm tra trong bếp. Tối nay đa số là những món mà Hồ Tảm Tiêu và Lương Mị Châu thích ăn. Vì hai người họ là mẹ con nên sở thích của hai người cũng có phần giống với đối phương.
Hồ Tảm Tiêu đang ngồi nói chuyện điện thoại với bạn bè trên trường của hắn, bên cạnh có Nguyễn Trần Ninh đang ôm một hộp quà được thiết kế và trang trí tinh xảo, tỉ mỉ, đẹp mắt đến từng chi tiết khiến cho người nhìn phải cảm thấy thích thú, say mê mong muốn được chạm vào, chiêm ngưỡng nó một lần.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Được được.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Tối nay tao mời rượu, thằng nào đến thằng đấy phải uống với tao một ly.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Trần Ninh đang ở cùng tao.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Ừm.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Ừ, anh trai tao cũng ở nhà. Chỉ là anh ấy không muốn để ý chúng ta cho lắm.
Hồ Tảm Tiêu vừa nói chuyện vừa ăn một miếng dâu tây đỏ mọng, thịt dâu mềm, nước quả chảy ra màu hồng nhạt trượt từ viền môi trượt xuống cằm của Hồ Tảm Tiêu khiến cho hắn trở nên đặc biệt phóng khoáng.
Trần Ninh ngồi bên cạnh hắn nhìn chăm chú, cậu ta ngốc ra ở đấy mong muốn được liếm lấy giọt nước kia. Cậu ta thèm khát Hồ Tảm Tiêu đã lâu, một thằng con trai hoang dã, phóng khoáng nhưng lại biết tiết chế, giữ thân mình đặc biệt tốt. Hắn vốn là một thằng khốn nạn vô tâm chẳng thèm để ý đến mọi thứ xung quanh cũng không có thứ tình cảm vớ vẩn gì với ai ấy vậy mà ngoài nghe theo mẹ hắn ra, hắn lại còn có phần "ngoan ngoãn" khi đứng trước mặt anh, Hồ Quý Tư.
Điều này khiến Trần Ninh cảm thấy ghen ghét, khó chịu khi mà con thú hoang dã cậu ta để ý lại có ý định "phục tùng" anh như vậy. Trong mắt của Trần Ninh, Hồ Quý Tư như đang cướp đi thứ thuộc về cậu ta mà không hay biết Hồ Quý Tư thực chất là một tên trai thẳng hàng thật.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Khăn này Tảm Tiêu. Lau miệng đi.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
À.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Mày lau hộ tao, tao đang báo cáo bài.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Vậy... tao lau nhé?
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Ok.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Cứ lau đi, rụt rè thế làm gì. Làm như mày thích tao vậy.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Ha ha thằng đần này, làm gì có chuyện tao thích mày chứ.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
"Tao chỉ yêu mày thôi."
Nguyễn Trần Ninh nhẹ nhàng lau miệng cho Hồ Tảm Tiêu. Khi khăn giấy vừa mới chạm nhẹ lên phần da trắng kia thì bỗng dưng Hồ Tảm Tiêu lại né tránh mảnh giấy đó mà đứng dậy đi đến phía của Hồ Quý Tư.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Anh.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Sao anh lại làm việc một mình thế này?
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Lùi ra chỗ khác đi.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Tôi không muốn nói chuyện lúc này.
Hồ Quý Tư vừa nhìn thấy Hồ Tảm Tiêu chạy về phía mình thì liền từ chối. Anh quay người đến chỗ mà Trần Dực Nam đang đứng để nói chuyện.
Hành động này của anh đã thành công khiến cho Hồ Tảm Tiêu ghen tị đến nổi gân xanh đầy tay. Rõ ràng hắn không có gì kém so với hai tên đàn ông kia, tại sao anh vậy mà vẫn đối xử lạnh nhạt với hắn như vậy.
Hồ Tảm Tiêu không hiểu nổi, chẳng lẽ vì hai người đang là anh em trong nhà sao? Hắn sinh ra cảm giác với anh cái này có phải gọi là loạn luân không? Nhưng hai người chẳng phải anh em ruột cha mẹ đều khác nhau hà cớ gì anh lại luôn tránh xa hắn như vậy?
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
"Tất cả là tại thằng già Hồ Bác Học kia."
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
"Tại lão ta mà mình bị anh ghét."
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
"Anh ơi, em yêu anh mà... Sao anh lại cứ xa cách với em như thế?"
Ngoài Hồ Tảm Tiêu cảm thấy khó chịu thì Nguyễn Trần Ninh cũng vậy. Cậu ta nhìn thấy một nhân viên nữ đang bưng đồ, trong đầu bỗng hiện lên một suy nghĩ bẩn thỉu. Chân được đưa ra trước mặt, nữ nhân viên kia vấp phải hất nguyên một khay trà nóng vào người cậu ta.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Aaaaa!
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Hả?
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Hửm?
Hồ Tảm Tiêu lẫn Hồ Quý Tư đều quay lại nhìn. Cả hai người thấy Nguyễn Trần Ninh bị đổ nguyên đống trà nóng lên người thì liền vội đi tới kiểm tra.
Trịnh Trần Phương Ba Phảy Năm Triệu
Trịnh Trần Phương Ba Phảy Năm Triệu
Dạ!
Trịnh Trần Phương Ba Phảy Năm Triệu
Trịnh Trần Phương Ba Phảy Năm Triệu
Cho tôi xin lỗi.
Trịnh Trần Phương Ba Phảy Năm Triệu
Trịnh Trần Phương Ba Phảy Năm Triệu
Cho tôi xin lỗi.
Trịnh Trần Phương Ba Phảy Năm Triệu
Trịnh Trần Phương Ba Phảy Năm Triệu
Tôi bị vấp chân.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Chị làm ăn cái kiểu gì vậy?
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Chị đi đứng không cẩn thận! Chị làm khách đến bị như thế này rồi thì người ta nhìn nhận nhà tôi như thế nào?
Trịnh Trần Phương Ba Phảy Năm Triệu
Trịnh Trần Phương Ba Phảy Năm Triệu
Cho tôi xin lỗi.
Trịnh Trần Phương Ba Phảy Năm Triệu
Trịnh Trần Phương Ba Phảy Năm Triệu
Cho tôi xin lỗi.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Không sao đâu Tảm Tiêu.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Cho tao mượn phòng tắm, tao thay đồ chút là được.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Mày nhìn người mày đi. Bỏng rồi!
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Có sao không?
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Không, tao ổn mà.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
"Tao biết ngay là mày có tình cảm với tao mà."
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
"Tảm Tiêu chắc chắn thích mình, nhìn đi Hồ Quý Tư, mày suy cho cùng cũng chỉ là cỏ rác thối nát mà thôi."
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
"Mày làm gì được như tao đây chứ!"
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
"Tối nay tao sẽ không để cho mày yên đâu thằng điếm."
Nguyễn Trần Ninh nghĩ rồi nở nụ cười ngốc trước mặt Hồ Tảm Tiêu. Hồ Tảm Tiêu thấy vậy tưởng Trần Ninh bị chập mạch nên hắn liền dẫn cậu ta thẳng lên phòng khách để cậu ta tắm rửa thay đồ.
Quần áo trong tay của Nguyễn Trần Ninh hiện tại là quần áo của Hồ Tảm Tiêu. Cậu ta sau khi nói lời chào liền đã không chịu được mà vội vàng dùng chính cái áo đấy để mà xử lý việc sung sướng của bản thân mình.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Tảm Tiêu... tao yêu mày... ưm!
Chỉ hơn mười phút sau Nguyễn Trần Ninh bắn tràn áo. Cậu ta thoải mái cầm cái áo còn lại của Hồ Tảm Tiêu mặc lên người.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Hồ Quý Tư, mày chuẩn bị chết đi.
Thuốc đã được chuẩn bị, người cũng đã có. Nguyễn Trần Ninh nở nụ cười chuẩn bị cho kế hoạch của bản thân.

1.3 Phịch Nhầm Cậu Quý Tư

Quyển 1
Chương 3. Phịch Nhầm Cậu Quý Tư
___
Nguyễn Trần Ninh đến điểm hẹn, cậu ta nhận lấy một vỉ nhỏ có sáu viên thuốc rồi để vào trong áo. Nếu là người bình thường thì thuốc sẽ ở những nơi như túi quần, túi áo hay trong tay áo các loại nhưng Nguyễn Trần Ninh thì khác. Cậu ta để nó vào một túi áo nhỏ được may ngược bên trong áo. Vỉ thuốc hơi dày mà túi áo trong lại cạnh ngực cọ vào ngực cậu ta không ngừng khiến Nguyễn Trần Ninh hơi ngứa một chút.
NóI lời tạm biệt với người kia xong, Nguyễn Trần Ninh liền vào bên trong nơi tổ chức tiệc mừng. Mọi việc cậu ta làm đều được đảm bảo an toàn tuyệt đối. Nguyễn Trần Ninh vừa vào trong để tránh nghi ngờ cậu ta đã chạy tới nơi mà Lương Mị Châu đang ngồi nói chuyện để mà tâm sự, bàn bạc cùng với các vị phu nhân.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Anh trai...
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Anh không cần làm nữa đâu.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Hãy để em làm cho.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Đây là nhiệm vụ của tôi. Tôi không cần cậu giúp nên hãy cứ làm việc mà cậu thích.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Ví dụ như tiếp đón bạn cậu, bọn họ đã đến rồi và hiện tại họ đang đứng ở ngoài cổng.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Em... Em biết rồi.
Hồ Tảm Tiêu có chút buồn bực. Hắn khó hiểu vì sao anh lại luôn xa lánh và từ chối hắn mặc dù hắn không làm gì anh cả. Đã vậy hắn còn rất yêu anh cơ mà, sao anh lại không hiểu hắn muốn truyền đạt cái gì chứ?
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
"Trần Ninh lại chạy đi đâu rồi nhỉ?"
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
"Lúc nãy mới từ phòng thay đồ ra mà."
Hồ Tảm Tiêu chán nản bước ra ngoài để mà đón tiếp lũ bạn của hắn. Hiện tại hắn chuẩn bị tốt nghiệp đại học, bạn bè được mời đến dự sinh nhật hắn có cả bạn đại học và bạn cấp ba.
Trần Châu Âu
Trần Châu Âu
Bọn tao có đến muộn không?
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Không muộn.
Trần Châu Âu
Trần Châu Âu
Thằng Ninh đâu rồi?
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Không biết.
Trần Châu Âu
Trần Châu Âu
Mày.
Trần Châu Âu
Trần Châu Âu
Sao lại nói thế, hai đứa chúng mày, anh em chí cốt thế mà lại không biết nhau ở đâu là hư nhá hư nhá.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Nãy tao thấy nó đi vệ sinh.
Nguyễn Châu Phi
Nguyễn Châu Phi
Được rồi.
Nguyễn Châu Phi
Nguyễn Châu Phi
Vào nhà đi
Nguyễn Châu Phi
Nguyễn Châu Phi
Tao muốn xem nhà mày lâu lắm rồi mà giờ mới có cơ hội.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Muốn thì hỏi là được.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Tao chụp ảnh cho mày xem là xong.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Cần gì phải mong với ước.
Trần Châu Á
Trần Châu Á
Vậy vào thôi.
Trần Châu Á
Trần Châu Á
Tao lâu rồi không gặp cô Châu.
Đám bạn của Hồ Tảm Tiêu theo sau hắn bước vào nhà. Vì Hồ Tảm Tiêu hiện tại đang là con nhà giàu thế nên bọn họ muốn tận hưởng một chút.
Trần Châu Á nhẹ vuốt tóc, ánh mắt cô rơi trên người của Hồ Quý Tư.
Trần Châu Á
Trần Châu Á
Kia là anh mày à?
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Ừm.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Anh ấy hơi nhạy cảm. Đừng nên đụng vào anh ấy.
Nguyễn Châu Phi
Nguyễn Châu Phi
Này chắc vì mày là con ngoài nên anh ấy mới khó chấp nhận thôi.
Nguyễn Châu Phi
Nguyễn Châu Phi
Người lạ chắc gì anh ấy đã chê.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Hửm?
Trần Châu Âu
Trần Châu Âu
Ăn nói cẩn thận đi con đần.
Nguyễn Châu Phi
Nguyễn Châu Phi
Hở?
Nguyễn Châu Phi
Nguyễn Châu Phi
À xin lỗi tao lỡ lời.
Nguyễn Châu Phi
Nguyễn Châu Phi
Mày đừng giận tao nhá.
Nguyễn Châu Phi
Nguyễn Châu Phi
Lỡ lời thôi.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Ừm. Giận làm gì.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Tao vốn là con ngoài mà.
Nguyễn Châu Phi
Nguyễn Châu Phi
Ơ.
Trần Châu Á
Trần Châu Á
Thôi nào.
Trần Châu Á
Trần Châu Á
Bên kia... ồ là trà sữa của Đóm Nhân Đạo Không Bao Giờ Bỏ Sol kìa!
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Ừm.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Cha tao thuê đầu bếp ở đấy pha chế đồ uống tối nay.
Trần Châu Á
Trần Châu Á
Vậy sao?
Trần Châu Á
Trần Châu Á
Tao phải uống thử mới được.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Uống đi.
Nguyễn Châu Phi
Nguyễn Châu Phi
Lấy cho tao nữa.
Trần Châu Á
Trần Châu Á
Ok.
Nhóm người cùng nhau nói chuyện, trong khi đó Nguyễn Trần Ninh lại đang đến gần khu nhân viên phục vụ mà lấy đi hai ly nước có gas. Cậu ta thả thuốc vào sau đó chờ cho thuốc tan ra, lợi dụng mùi gas át đi mùi thuốc, để ly lên khay đựng rồi bảo nhân viên phục vụ mang ra đưa cho Hồ Quý Tư.
Hồ Quý Tư đang làm việc nên anh không uống. Anh lấy nước lọc đã chuẩn bị sẵn rồi rời đi hoàn toàn từ chối ly nước của nhân viên phục vụ khiến cho họ bị khó xử.
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Chăm chỉ lắm rồi đấy người đẹp.
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Mày có quên gì không?
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Quên gì?
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Quên tút tát lại cho bản thân đấy.
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Mày còn đang mặc đồ của ngành mà vẫn chưa thay, vậy sao mà được?
Nguyễn Cảnh Anh nói vậy nhưng thật ra hắn rất hài lòng bởi áo anh mặc bên trong vẫn là áo hắn tặng, bên ngoài là áo khoác đồng phục trường y. Trời hơi lạnh nên Hồ Quý Tư mới choàng thêm áo, chiếc áo này không hề hạ thấp anh mà còn đặc biệt khiến cho anh càng thêm có khí chất khác người trông vừa đáng kính lại còn đặc biệt nghiêm túc, quyến rũ đến lạ.
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
"Chậc chậc nhìn cánh tay này đi. Thử để nó chạm trên chim nhà mình chậc chậc, kích thích thật đấy."
Trần Dực Nam
Trần Dực Nam
Quý Tư.
Trần Dực Nam
Trần Dực Nam
Ăn miếng này.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Ừm.
Hồ Quý Tư ngậm miếng cam tươi mới lột vỏ từ tay của Trần Dực Nam. Nước cam trong veo chảy từ khoé miệng xuống. Hồ Quý Tư muốn đưa lưỡi ra liếm môi lười biếng như thường ngày nhưng hôm nay lại không thể nên anh đành phải lấy giấy lau.
Sau khi xong việc, Hồ Quý Tư cùng hai người bạn của mình đến ghế ngồi. Nhân viên, dẫn trương trình, đồ đạc tất cả đèn pháo đều được chuẩn bị, lấy giấy cấp đầy đủ nên anh không còn việc để làm nữa. Hồ Quý Tư gặm dâu tây thơm ngọt với sô cô la, anh lười nhác tựa đầu lên vai của Trần Dực Nam.
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Nay sinh nhật của em trai mày mà, sao mày lại trông nản thế này?
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Nó không phải em tao.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Đừng càm ràm nữa, tao ngủ chút. Lát cha tao tới, gọi tao.
Hồ Quý Tư thoải mái tựa vào hai người bạn mà ngủ. Ba người ngồi cùng nhau vừa đẹp đẽ lại vừa bình yên đến lạ. Trần Dực Nam và Nguyễn Cảnh Anh tạm thời không chơi game nữa mà để anh ngủ. Hồ Tảm Tiêu từ xa đã nhìn thấy, trong mắt hắn là một mảng tối đen.
Trần Châu Á
Trần Châu Á
Chà.
Trần Châu Á
Trần Châu Á
Anh ấy ngủ rồi.
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Ừ. Chắc do nhiều việc quá.
Trần Châu Âu
Trần Châu Âu
Chẹp.
Trần Châu Âu
Trần Châu Âu
Cậu vợ Trần Ninh của mày đâu rồi?
Hồ Tảm Tiêu
Hồ Tảm Tiêu
Vợ gì?
Nguyễn Châu Phi
Nguyễn Châu Phi
Còn ai vào đây nữa.
Nguyễn Châu Phi
Nguyễn Châu Phi
Trần Ninh!
Nguyễn Châu Phi
Nguyễn Châu Phi
Qua đây!
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Đây.
Trần Châu Á
Trần Châu Á
Bọn nó chờ mày nãy giờ đấy Ninh.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Vậy à?
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Nãy tao nói chuyện với cô.
Trần Châu Á
Trần Châu Á
Vậy à?
Trần Châu Á
Trần Châu Á
Chắc cô cũng thích mày lắm.
Nguyễn Châu Phi
Nguyễn Châu Phi
Mấy giờ rồi?
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Ồ.. Đến giờ tổ chức tiệc rồi.
Một đêm tiệc linh đình bắt đầu.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Ưm..
Trần Dực Nam
Trần Dực Nam
Mày dậy rồi à?
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Tỉnh chưa?
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Uống nước này.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Ừm.
Hồ Quý Tư thức dậy bởi tiếng ồn do nhạc sinh nhật phát ra ở loa treo tường. Anh mệt mỏi uống nước, rồi được Nguyễn Cảnh Anh đưa khăn ẩm cho anh lau mặt.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
Anh, giúp tôi một chút.
Nguyễn Trần Ninh đã chuẩn bị sẵn đồ đạc, nhân viên phục vụ trước đó đã được thuê cũng nghe lời, chuyên nghiệp mang đồ ăn đưa đi.
Phạm Tôn Bằng
Phạm Tôn Bằng
Mời ngài dùng bánh.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Ừm.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Cảm ơn.
Hồ Quý Tư nhận bánh, anh không làm khó nhân viên cứ vậy mà ngồi lười biếng xem một dàn người lớn, trẻ em cùng nhau nhảy múa tưng bừng ăn mừng sinh nhật.
Trần Dực Nam
Trần Dực Nam
Ồ. Mẹ tao gọi, tao ra nghe chút.
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Ừm. Đi đi.
Nguyễn Cảnh Anh
Nguyễn Cảnh Anh
Tao đi lấy rượu, mày chờ tao nhé?
Hồ Quý Tư
Hồ Quý Tư
Ừm.
Nguyễn Cảnh Anh mặc dù muốn đứng lên lấy rượu thật nhưng vẫn còn chút lo lắng. Nhìn Hồ Quý Tư vẫn đang ăn bánh, Nguyễn Cảnh Anh cuối cùng vẫn đi lấy rượu.
Hồ Quý Tư ngồi một mình nhẹ nhàng ăn bánh, ngắm nhìn những ánh đèn sáng chói loà chiếu rọi quanh phòng tiệc đi cùng tiếng nhạc sập sình vang rội, anh tựa như một bông hoa nhỏ, xinh đẹp, cô đơn, tách biệt với xã hội đến lạ lùng.
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
"Chỉ ba mươi phút nữa thôi, thuốc chắc chắn sẽ thấm sâu vào người."
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
"Quý Tư à Quý Tư mày sắp trở thành một thằng điếm rồi."
Nguyễn Trần Ninh
Nguyễn Trần Ninh
"Một thằng điếm bị chơi đùa, đánh đập, hành hạ đến chết."
Nụ cười nhẹ nở trên môi của Nguyễn Trần Ninh. Cậu ta bắt đầu viễn tưởng về hình ảnh thê thảm của anh trong tương lai.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play