Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ DuongKieu ] Nước Mắt Mợ Hai

Giới Thiệu

________________________
Truyện viết dựa trên bối cảnh: Thời phong kiến vào cuối thế kỉ XIX,ở một vùng quê Nam Bộ giàu có,nơi mà tiền tài và địa vị có thể quyết định số phận của con người......
Giới Thiệu Nhân Vật
Bộ này tgia xin cho Kiều là nữ nhaaa
Pháp Kiều(mợ hai)
Pháp Kiều(mợ hai)
Họ tên:Nguyễn Pháp Kiều Tính cách:dịu dàng,chịu khó,cứng cỏi Xuất thân:Là con gái của gia đình nghèo tá điền,vì nợ nhà bà Hội đồng Trần nên bị ép gả cho cậu hai Dương để gáng nợ cho gia đình của mình
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
Họ tên:Trần Đăng Dương Tính cách:Kiêu ngạo,lạnh lùng Xuất thân:Là đứa con trai độc nhất của bà Hội đồng,đang qua lại với Kiều Dung,nhưng sau đó bị bà Hội đồng ép gả cho Út Kiều
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng Tính cách:Kiêu ngạo,độc ác Xuất thân:Là vợ của ông Hội đồng Trần,sau khi ông mất bà thay ông quản mọi thứ,là người quyền lực nhất nhà
Kiều Dung
Kiều Dung
Kiều Dung Tính cách:mưu mô,sói đội lớp cừu Xuất thân:Có công việc là ca kỹ,từng là người phụ nữ mà cậu hai Dương yêu,ả yêu Dương vì gia sản của anh và dần cảm thấy bị bỏ rơi khi cậu hai Dương lấy vợ
Bà Cai
Bà Cai
Bà Cai:quản mọi việc bếp núc,nhà cửa của nhà Bà Hội đồng
Con Lan(người ở)
Con Lan(người ở)
Con Lan:Con ở,được đưa vào gáng nợ lúc chỉ mới 9 tuổi
Con Hồng(người hầu cho mợ hai)
Con Hồng(người hầu cho mợ hai)
Con Hồng:Cũng được đưa vào làm gáng nợ lúc 9 tuổi
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Đa nvat phụ:)))
________________________
___________
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
Helloooooo
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
tại mê DK quá nên tui viết truyện này á:)
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
mà bị dở văn nên có gi mấy bà thông cảm cho tui👉👈
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
bị khùng nên ra truyện ngay thời điểm gần thi á:)))nên nếu nhiều bài quá có khi tui sẽ ra chap trễ á..i love u🫶😘

1_Ép Hôn ?

nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
haiii
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
cái bộ này tui đang phân vân giữa kết SE với HE á hong bt nên làm kết nào hihi
___________________________
___________
Người ta nói, phận đàn bà như hạt mưa sa, rơi xuống ruộng sâu thì nên lúa, rớt nhầm bờ bụi thì chỉ còn nước héo hon.Ở cái đất Nam Kỳ này, chuyện đời, chuyện người vốn dĩ như con nước ròng nước lớn, lúc êm đềm, khi cuộn trào chẳng ai lường trước được....
Chiều xuống, hoàng hôn rớt vàng trên những tấm mái lá. Từ bờ sông, mấy chiếc xuồng ba lá lặng lẽ xuôi dòng, lũ trẻ con í ới gọi nhau về nhà. Ở góc vườn, gió lùa qua những rặng dừa, tiếng lá xào xạc như những lời thì thầm của người xưa vọng về. Một ngày nữa lại trôi qua trên mảnh đất này – nơi mà những câu chuyện buồn vui cứ xoay vần như con nước...
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
NÈ CÁI ÔNG TÁ ĐIỀN KIA//nạt lớn vào mặt ông//
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
//bà chống nạnh,nghiêm giọng//Lúa thì đã thu hoạch hết rồi,mà sao tới giờ còn chưa đem nộp ?
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
Hay ông tính quỵt tiền nhà tôi ??
Ông tá điền(tía của Kiều)
Ông tá điền(tía của Kiều)
//giọng khổ sở//Dạ,bẩm bà...Con đâu dám thất hứa..
Ông tá điền(tía của Kiều)
Ông tá điền(tía của Kiều)
Chẳng qua năm nay trời hạn hán,lúa trổ lép hết
Ông tá điền(tía của Kiều)
Ông tá điền(tía của Kiều)
Con có gom hết cũng không đủ nộp bà..Mong bà rộng lượng cho con thêm ít bữa..
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
//khoanh tay trước ngực,cười nhạt//Ít bữa ? Rồi lại ít bữa thêm ít bữa nữa, chừng nào mới xong ??
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
Nhà tao ruộng đầy ra kia, cả trăm tá điền, ai mà cũng như ông chắc cái điền trang này dẹp luôn quá!!
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
Rồi còn tiền ông nợ nhà tao
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
Ha..ông tá điền à, nợ thì phải trả, đó là lẽ đời !
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
Không lẽ ông định như vậy tới suốt đời hả ?! //nạt lớn vào mặt ông tá điền//
Ông tá điền(tía của Kiều)
Ông tá điền(tía của Kiều)
Bẩm bà… con thật sự hết đường xoay sở. Lúa mất mùa, trâu cũng bán rồi, đất đai không còn…
Ông tá điền(tía của Kiều)
Ông tá điền(tía của Kiều)
Bà làm ơn làm phước, cho con khất thêm ít bữa, con thề sẽ lo đủ! //giọng nghẹn ngào//
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
Ông tưởng nhà tao là chỗ bố thí chắc? Đất của tao, lúa của tao, tao không có dư mà chờ ông! //cười nhạt//
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
Nhưng mà… tao cũng không phải người tuyệt tình. Nếu ông đã không có gì để trả, thì gả con Út của ông cho nhà tao đi, coi như xí xóa số nợ này.
Ông tá điền(tía của Kiều)
Ông tá điền(tía của Kiều)
Bà… bà nói sao? Gả con Út? Nó còn nhỏ, với lại… cậu Hai…//giọng ông run rẩy, mặt tái mét//
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
//ngắt lời ông//Nhỏ lớn gì, tao nói một tiếng là được! Cậu Hai nhà tao cần có vợ, mà ông thì cần trả nợ. Gả nó vào đây, nó được ăn sung mặc sướng, không khổ cực nữa./giọng gắt gỏng/
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
Chớ ông tưởng nó lấy thằng tá điền nghèo mạt rệp thì sướng hơn hả?//cười khẩy//
Ông tá điền(tía của Kiều)
Ông tá điền(tía của Kiều)
Nhưng mà… con Út nó đâu có biết chuyện này…//mặt mày đau khổ//
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
Biết hay không cũng vậy thôi! Con gái thì phải nghe cha mẹ, ông gả là nó phải theo! Hay là ông muốn cả nhà ông dọn ra khỏi đất này, không còn chỗ dung thân? //giọng đanh thép//
Ông tá điền(tía của Kiều)
Ông tá điền(tía của Kiều)
....
Ông tá điền ngồi sụp xuống, mặt trắng bệch, hai hàng nước mắt chảy dài. Ông biết mình đã hết đường lui, chỉ có thể gật đầu trong đau đớn. Còn bà Hội Đồng thì chỉ nhếch môi cười, như thể vừa làm một việc chẳng có gì đáng bàn cãi....
____________________
Tối đó...
Ở nhà ông tá điền
Pháp Kiều(mợ hai)
Pháp Kiều(mợ hai)
//hớt hải chạy vào,giọng hoảng hốt// Tía ơi! Người ta nói… nói tía gả con cho cậu Hai nhà Hội Đồng… Có phải không tía ?
Ông tá điền(tía của Kiều)
Ông tá điền(tía của Kiều)
//mặt quay đi,giọng lắp bắp// Kiều à...con nghe tía nói..
Pháp Kiều(mợ hai)
Pháp Kiều(mợ hai)
Thiệt hả tía ? Sao tía không hỏi con một tiếng ? Tía...tía coi con là cái gì mà tía muốn gả con đi thì tía gả vậy... ?//giọng nghẹn lại//
Ông tá điền(tía của Kiều)
Ông tá điền(tía của Kiều)
Tía đâu có muốn… nhưng nợ nần chồng chất, tía hết cách rồi con ơi… Không gả con, nhà mình cũng không còn chỗ mà ở…//gục mặt, hai tay ông run rẩy//
Pháp Kiều(mợ hai)
Pháp Kiều(mợ hai)
Con là con người, không phải món hàng mà ai muốn đổi chác thì đổi! Sao tía nỡ lòng nào…//Nước mắt em rơi lã chã//
Ông tá điền(tía của Kiều)
Ông tá điền(tía của Kiều)
Tía biết con thiệt thòi… nhưng nhà Hội Đồng giàu có, con vô đó không phải lo cực khổ… Còn hơn là để cả nhà mình ra đường, con ơi…//giọng van vỉ//
Pháp Kiều(mợ hai)
Pháp Kiều(mợ hai)
Nhưng con không thương cậu Hai! Người ta đồn cậu ấy kiêu ngạo, lạnh lùng, cưới con về cũng chỉ là làm cảnh thôi ! //khóc nấc, nghẹn//
Ông tá điền(tía của Kiều)
Ông tá điền(tía của Kiều)
Kiều à..con nghĩ coi, tía già rồi, mẹ con thì bệnh nặng… Nếu con không đi, thì nhà mình biết sống sao đây ?//nắm tay,cầu xin em//
Kiều bật khóc nức nở. Em nhìn người cha gầy gò, khắc khổ, nhìn căn nhà nghèo xơ xác… Trái tim em thắt lại. Em biết mình không còn sự lựa chọn nào khác....
___________________________
__________
Phía bên cậu Hai Dương..
Cậu Hai biết tin mình phải cưới cho Pháp Kiều-đứa con nghèo nhà ông tá điền để trừ nợ. Cậu tức giận, hậm hực đến tìm bà Hội đồng để phản đối..
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
//Cậu đập mạnh xuống bàn, giọng tức tối// Má ! Sao má lại tự ý quyết chuyện hôn nhân của con ? Con không muốn cưới, càng không muốn lấy con nhỏ tá điền đó !
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
Tao quyết là được, chuyện hôn nhân đâu cần hỏi ý mày ?//giọng bình thản,liếc cậu//
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
Nhưng con đã có Kiều Dung !! Con chỉ muốn cưới em ấy, chứ không phải cưới một con nhỏ tá điền nghèo rớt mồng tơi !!!! //siết chặt nắm tay,giọng gằng xuống//
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
Con nhỏ Kiều Dung? Nó là thứ gì mà đòi bước vô cái nhà này? Mày nghĩ tao để một đứa không môn đăng hộ đối như nó làm dâu nhà Hội Đồng hả ? //cười khẩy, giọng sắc lạnh//
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
Nhưng con thương Dung ! Con không thương con nhỏ đó ! Má muốn con sống cả đời với một người con không có tình cảm sao ?//giọng tức giận//
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
Tao gả con nhỏ đó vô đây không phải để mày thương ! Là để lo cái nhà này, để giữ thể diện cho dòng họ ! Còn cái thứ đờn bà như con Kiều Dung, nó không đủ tư cách ! //giọng dửng dưng//
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
Má cũng từng yêu ba, sao má nỡ ép con cưới một người con không có chút tình cảm ? //giọng trầm xuống//
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
Yêu? Yêu mà sống nổi sao? Tao lấy ba mày cũng có thương yêu gì đâu ! Nhưng tao làm vợ, làm dâu đàng hoàng, sinh con đẻ cái, giữ nề giữ nếp ! Còn mày, mày muốn cưới con ca kỹ đó để rồi thiên hạ cười vô mặt tao à ? //giọng nghiệm nghị//
*Ca kỹ là từ dùng để chỉ những người phụ nữ chuyên hát ca, múa hát trong các tụ điểm như tửu lầu, kỹ viện thời xưa. Họ thường phục vụ giới thượng lưu, quan lại, điền chủ trong những buổi tiệc rượu.*
*Tuy nhiên, trong xã hội phong kiến, dù ca kỹ có tài sắc đến đâu thì cũng không được coi trọng, vì họ bị xem là "hồng nhan chốn phong trần", không xứng đáng làm vợ chính thất của nhà quyền quý. Đó là lý do bà Hội Đồng khinh thường Kiều Dung và không chấp nhận cô trở thành dâu nhà mình.*
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
Kiều Dung không phải ca kỹ! Cô ấy là người con thương! //siết chặt tay,giọng đầy uất ức//
Bà Hội đồng
Bà Hội đồng
Thương thì giữ nó làm lẻ đi, còn vợ chính thất, tao đã quyết là con Kiều! Hay là… mày muốn làm tao tức chết ?//cười nhạt,giọng đầy uy quyền//
Cậu Hai Dương siết chặt nắm tay, ánh mắt đỏ ngầu nhưng không thể phản kháng. Anh biết rõ, một khi bà Hội Đồng đã quyết, thì trời có sập cũng không thay đổi được. Nhưng cuộc hôn nhân này… chính là nhà tù giam cầm cả đời anh !
_____________________________
_____________
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
Hùuuuu
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
hết òi
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
tr oi gần 1400 từ..
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
cảm thấy mình thật siêu🥰
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
NovelToon
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
eo ôi, Dương ảnh đẹp trai,giỏi đã vậy còn tinh tế huhu🫰
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
đáng iuuu quáaa

2_Hồng nhan ép duyên

nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
he loo
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
tui lên gòi đâyyy
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
🫰🫰
______________________
___________
Sau khi bị bà Hội Đồng ép cưới Kiều, cậu Hai Dương tìm gặp Kiều Dung để nói rõ mọi chuyện. Anh biết đây là điều cô không muốn nghe, nhưng anh không thể thay đổi số phận của mình.
Trong một căn phòng nhỏ ở phía sau tửu lầu, Kiều Dung khoác chiếc áo lụa mỏng, ngồi bên bàn trang điểm, đôi mắt long lanh khi thấy cậu Hai bước vào. Nhưng ngay khi nhìn sắc mặt anh, cô bỗng có linh cảm chẳng lành..
Kiều Dung
Kiều Dung
Cậu Hai… sao mặt mày u ám vậy? Có chuyện gì hả? //mỉm cười nhẹ nhàng//
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
Dung à… Má bắt anh cưới vợ…//thở dài,giọng nặng trĩu//
Nụ cười Kiều Dung chợt cứng lại, đôi tay siết chặt vạt áo. Cô nhìn anh, ánh mắt không tin nổi vào tai mình
Kiều Dung
Kiều Dung
Cưới… cưới vợ? Cậu Hai nói giỡn phải không? Cậu giỡn vậy không vui đâu haha..//vừa nói vừa cười//
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
Anh không giỡn… Má đã quyết rồi… Anh không thể cãi lại được.//giọng đầy đau khổ//
Kiều Dung siết chặt tay, móng bấm vào da thịt đến trắng bệch. Đôi mắt cô ánh lên tia sắc lạnh, nhưng giọng vẫn cố giữ vẻ mềm mại
Kiều Dung
Kiều Dung
Cậu..Cậu cưới ai ?// nhìn Dương //
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
Là Pháp Kiều—con gái lão tá điền nghèo, coi như gả để trừ nợ.//thở dài//
Kiều Dung
Kiều Dung
Một con nhỏ quê mùa mà cũng đòi làm mợ Hai? Cậu Hai à, cậu để má sắp đặt vậy sao? Còn em? Còn những lời cậu từng hứa với em đâu?//cười nhạt,giọng như rót mật//
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
Dung à, anh không có cách nào khác… Nhưng dù cưới Kiều, anh vẫn thương em. Anh sẽ lo cho em đầy đủ, chỉ cần em chờ anh…//nắm lấy tay ả,giọng tha thiết//
Kiều Dung giật tay lại, ánh mắt lóe lên sự tức giận.
Kiều Dung
Kiều Dung
Chờ? Chờ để làm thiếp à? Còn con nhỏ quê mùa kia ung dung làm mợ Hai, hưởng hết gia tài nhà cậu? Cậu nghĩ em ngu sao?//cười lạnh//
Cô không cam tâm! Cô đã ở bên cậu Hai bao lâu nay, chẳng lẽ cuối cùng lại phải chịu lép vế trước một con nhỏ tá điền hèn kém?
Kiều Dung
Kiều Dung
*không thể nào,mình đã sắp chạm đến gia tài của hắn rồi mà?,phải lập kế hoạch mới được*
Kiều Dung
Kiều Dung
Cậu Hai! Cậu bạc bẽo lắm! Trước giờ cậu hứa hẹn với em thế nào? Nói thương em, nói sẽ cưới em… Vậy mà bây giờ, cậu để má cậu coi em không bằng một con nhỏ hầu hạ dưới bếp?//chỉ tay vào cậu Hai,giọng nghẹn ngào//
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
//bối rối,nắm tay ả//
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
Dung à, nghe anh nói… Anh không có bỏ em! Chuyện cưới Kiều, anh đâu muốn? Nhưng má quyết rồi, anh cãi không được…//giọng dỗ dành//
Kiều Dung giật tay ra, nước mắt lăn dài nhưng giọng vẫn đầy cay nghiệt
Kiều Dung
Kiều Dung
Không cãi được? Hay cậu muốn có vợ, rồi quăng em ra rìa? Cậu nghĩ chỉ vài ba lời dỗ dành mà em nguôi ngoai sao?//cười nhạt//
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
//thở dài, ánh mắt bất lực nhưng vẫn dịu giọng, cố xoa dịu cô ta//
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
Thôi nào, đừng giận anh… Hay là vầy, hôm nay anh đưa em ra tiệm lớn ngoài chợ, mua mấy món em thích? Lần trước em có nói muốn một bộ vòng ngọc trai, phải không? Anh mua hết cho em!
Nghe đến vòng ngọc trai, mắt Kiều Dung hơi dao động. Dù vẫn giận, nhưng lòng tham khiến cô không thể từ chối. Cô ta hậm hực quay mặt đi, giọng nhỏ lại nhưng vẫn đầy trách móc
Kiều Dung
Kiều Dung
Cậu Hai mà dám nuốt lời, em không tha đâu!//lườm nhẹ, giọng hờn dỗi//
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
Anh bao giờ nuốt lời với em chưa? Đi, anh mua cho em cả bộ trang sức đẹp nhất chợ, để coi có ai dám chê em không xứng đáng với anh! //mỉm cười, vuốt nhẹ lưng cô, giọng ngọt ngào//
Kiều Dung cuối cùng cũng xuôi xuôi, nhưng trong lòng vẫn còn nhen nhóm sự hận thù. Dù cậu Hai có dỗ dành thế nào, ả ta cũng không thể để yên cho Kiều chiếm vị trí mợ Hai danh giá kia…
_______________________________
________
T
U
A
T
U
A
Ngày đó cũng đến...
Tiếng pháo cưới rộn ràng vang khắp sân lớn nhà Hội Đồng, sắc đỏ giăng đầy như muốn át đi bầu không khí căng thẳng bao trùm bên trong.
Trong gian nhà chính, bà Hội Đồng ngồi uy nghi trên chiếc ghế gỗ lim, gương mặt nghiêm nghị nhưng ánh mắt lóe lên sự hài lòng. Hôm nay là ngày con trai bà – cậu Hai Dương – chính thức cưới Pháp Kiều, con gái của một tá điền nghèo. Một cuộc hôn nhân chẳng đượm chút tình, chỉ có nghĩa vụ và nợ nần...
Kiều khoác lên mình áo dài gấm xanh nhạt, tóc vấn cao,thêu hoa mai tinh tế, đầu đội khăn vấn lụa trắng. Nhưng lòng nàng nặng trĩu, như thể số phận đã an bài...
NovelToon
*hình ảnh minh họa*
Cậu Hai Dương đứng trước bàn gia tiên, ánh mắt hờ hững, môi mím chặt như nuốt xuống từng cơn giận. Trong lòng cậu, Pháp Kiều chẳng là gì cả. Người cậu muốn cưới, muốn ở bên cả đời, chỉ có Kiều Dung – cô ca kỹ xinh đẹp, yêu kiều và đầy mê hoặc. Nhưng bà Hội Đồng đã ra lệnh, cậu không thể cãi
Ở một góc khuất, Kiều Dung khoanh tay, bấu chặt vào tà áo lụa, đôi mắt đầy căm phẫn. Cô ta nhìn cậu Hai, rồi lại nhìn Kiều đang bị đám người hầu dìu đi. Trong lòng cô dâng lên một nỗi ghen tuông cháy bỏng. "Làm vợ cậu Hai? Một con nhỏ quê mùa như nó mà cũng xứng?"
Trước bàn thờ nghi ngút khói hương, Cậu Hai Dương và Pháp Kiều quỳ lạy ba lạy. Từ hôm nay, họ đã kết tóc se duyên.
Nhưng liệu đây có phải là khởi đầu của một cuộc hôn nhân êm đềm, hay chỉ là mở màn cho những giông tố sắp kéo đến..?
_____________________
_______
Bên trong phòng thay áo, nơi lẽ ra phải chỉn chu chỉnh tề cho chú rể, lại đang diễn ra một màn ân ái vụng trộm. Kiều Dung, người đàn bà cậu Hai từng yêu, đang tựa sát vào lòng cậu, áo lụa trễ nải, hơi thở dập dồn.
Kiều Dung
Kiều Dung
Cậu Hai… thiệt ra cậu đâu có muốn cưới nó, phải không? //ả khẽ cất giọng, bàn tay mềm mại trượt dọc sống lưng người đàn ông trước mặt//
Đăng Dương(cậu Hai)
Đăng Dương(cậu Hai)
....
Cậu Hai không trả lời, chỉ cúi xuống hôn lên môi nàng, siết chặt vòng tay như muốn níu giữ chút hơi ấm cuối cùng trước khi bước vào cuộc hôn nhân không tình yêu.
Cánh cửa khép hờ, vừa vặn để Pháp Kiều đứng ngoài chứng kiến tất cả.
Pháp Kiều(mợ hai)
Pháp Kiều(mợ hai)
...
Pháp Kiều(mợ hai)
Pháp Kiều(mợ hai)
Thiệt vậy sao…? Ngay ngày cưới mà cậu Hai còn như vầy…//nói nhỏ//
Kiều đứng lặng, bàn tay siết chặt lấy vạt áo, lòng chợt dâng lên một cơn chua xót. Hắn đâu có thương em, chuyện đó em biết rõ. Nhưng đến mức chẳng thèm kiêng dè, coi em như không tồn tại thế này…
em cắn chặt môi, vị máu tanh tưởi lan ra trong miệng.
Pháp Kiều(mợ hai)
Pháp Kiều(mợ hai)
*Cười lên đi, Pháp Kiều! Gả vô nhà giàu sang, con gái có khóc cũng đâu đổi được gì.*
Nàng nuốt xuống tất cả những uất nghẹn trong lòng, lặng lẽ quay đi.
Em rón rén bước đi, thấy tía đứng nép mình nơi góc sân, dáng người còm cõi, gương mặt sạm màu nắng cháy. Tấm áo vải cũ sờn, đôi dép rơm mòn gót… Nhìn mà đứt ruột. Ông cứ lặng lẽ dòm con, hai con mắt đỏ hoe, môi mấp máy như muốn nói điều chi, mà cuối cùng cũng chẳng thốt nên lời.
Em cắn chặt răng, dằn lòng không để lệ trào ra. Gắng gượng nở một nụ cười, giọng nhẹ nhàng..
Pháp Kiều(mợ hai)
Pháp Kiều(mợ hai)
Tía, tía đứng hoài chỗ này làm gì? Con gái của tía bữa nay có coi đặng hông?
"Đặng" trong phương ngữ Nam Bộ thời đó có nghĩa là "được", "ổn", "tốt".
Ông lão tá điền bần thần, bàn tay run run siết chặt vạt áo.
Pháp Kiều(mợ hai)
Pháp Kiều(mợ hai)
*Chắc trong dạ tía cũng đang dằn vặt lắm.*
Kiều cúi xuống, khẽ nắm lấy tay tía. Ngón tay chai sần, gầy guộc, lạnh ngắt… Em cắn môi, chậm rãi nói..
Pháp Kiều(mợ hai)
Pháp Kiều(mợ hai)
Tía đừng lo. Phận gái như bông lục bình trôi sông, gả đi rồi cũng là người ta.
Pháp Kiều(mợ hai)
Pháp Kiều(mợ hai)
Con hiểu phận mình, dẫu có ra sao cũng ráng giữ trọn chữ hiếu, chữ tiết. Tía chớ bận lòng.//giọng nghèn nghẹn//
Ông tá điền vẫn lặng thinh, đôi mắt già nua rưng rưng nước. Những nếp nhăn hằn sâu trên mặt, như gánh cả nỗi đau trời biển.
Kiều cúi đầu thật thấp, chậm rãi lui bước, chẳng dám ngoảnh lại. Sau lưng, bóng dáng tía gầy guộc, đứng lặng giữa khoảng sân trống, dõi theo con gái khuất dần sau tấm rèm hỉ trướng…
Rèm hỉ trướng, dệt bằng đoạn điều hoặc gấm thêu loan phượng, được treo ngay cửa phòng hoa chúc. Khi cô dâu bước vào động phòng, rèm buông xuống, phân cách em với thế gian cũ, đánh dấu một kiếp mới đã khởi đầu. Người ta tin rằng sắc đỏ của hỉ trướng sẽ xua tà, giữ hạnh phúc bền lâu, cũng như che chắn đôi mắt nàng dâu khỏi những điều không hay trong đêm tân hôn.
_____________________
______
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
hết oi
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
huhu
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
viết mà thấy thương ẻm ghê:<
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
tui viết có gì hong ổn góp ý cho tui nhe:>
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
NovelToon
nhỏ tác giả=))
nhỏ tác giả=))
tặng mấy bà bó hoa xinh iu để hỏng buồn😴

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play