Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[DươngCapRhy] Chẳng Ai Thuộc Về Ai

Giới Thiệu Nhân Vật

Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy, sinh năm 2001. Nhẹ nhàng,đáng yêu,ấm áp, chân thành, luôn cố gắng trong tình yêu nhưng cũng biết giới hạn của bản thân.. Được sinh ra trong gia tộc giàu có
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Pháp Kiều, sinh năm 2001. Slay, sang chảnh là hội đồng quản trị
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đặng Thành An, sinh năm 2001. Trẻ con, đáng yêu,nhí nhảnh là hội đồng quản trị
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng, sinh năm 1999. Khờ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh, sinh năm 1999. Lạnh lùng, công việc, lí trí, vô tậm nhưng không nhận ra mình vô tâm,…Ngậm thìa vàng từ nhỏ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương, sinh năm 2000. Người thứ ba, xuất hiện sau chia tay, không chủ động phá hoại nhưng vô tình trở thành rào cản
————
hết rồi
mong mng sẽ đón nhận đứa con này của mình nhe
DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy
DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy
DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy DươngCapRhy

Mùa Yêu Đầu Tiên

_____
Mùa hạ năm ấy, em gặp anh
Giữa một quán cà phê nhỏ nằm sâu trong con hẻm, nơi có những bản nhạc jazz nhẹ nhàng vang lên trong không gian tràn ngập hương cà phê ấm áp. Cap ngồi một góc, mắt dán vào màn hình laptop, tay lật dở từng trang tài liệu. Cậu quá tập trung để nhận ra có một người đã nhìn mình từ lâu.
Quang Anh ngồi bàn bên cạnh, khuỷu tay chống lên bàn, ánh mắt chăm chú hướng về Duy. Khi Duy ngước lên, ánh mắt hai người chạm nhau. Quang Anh mỉm cười, ánh mắt lấp lánh như thể vừa tìm thấy điều gì đó thú vị.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
em thích cà phê đen à?
Duy chớp mắt, nhìn ly cà phê trên bàn mình rồi khẽ gật đầu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ừm đắng nhưng mà thơm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
thích đắng?
Hắn nghiêng đầu nhìn cậu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
trong em không giống một người thích đắng
Cậu bật cười
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
vậy anh đoán xem em thích gì?
Rhy hơi nheo mắt, như thể đang quan sát Cap thật kỹ. Một lúc sau, cậu ấy cười nhẹ, đáp chắc nịch:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
em thích thứ gì đó vừa đắng vừa ngọt…như mocha chẳng hạn
Cậu ngẩng người rồi bật cười
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đoán đúng đấy!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mocha là món em thích nhất
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
vậy à?
Rhy nhướng mày
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thế em có muốn thử loại khác không?
Cap tò mò nhìn theo ánh mắt của Rhy, thấy trên bàn cậu ấy là một ly cà phê sữa đá. Rhy đẩy ly cà phê về phía cậu, ánh mắt đầy chờ mong.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thử đi biết đâu lại thích
Cap chần chừ một chút, nhưng rồi cũng đưa tay cầm lấy ly cà phê, nhấp một ngụm.
Vị cà phê đậm đà hòa với sữa ngọt béo, không quá đắng, cũng không quá ngọt. Vừa vặn.
Cap liếm môi,khẽ gật gù
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cũng được đấy…nhưng mà…
Nhìn ánh mắt mong chờ của Rhy, cậu nhếch môi trêu chọc.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vẫn thua xa mocha
Rhy bật cười, vươn tay xoa nhẹ đầu Cap.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đáng yêu thật
Từ lần gặp gỡ đó, họ bắt đầu nói chuyện nhiều hơn. Từ quán cà phê ấy, họ quen nhau. Và từ đó, Cap dần nhận ra rằng mỗi ngày trôi qua, cậu lại càng mong chờ được gặp Rhy nhiều hơn một chút.
___________________________
Mối quan hệ của họ tiến triển một cách tự nhiên, như thể hai mảnh ghép vừa vặn tìm thấy nhau giữa thế giới rộng lớn này.
Những tin nhắn chào buổi sáng, những cái ôm bất chợt giữa đường phố, những cuộc gọi kéo dài đến nửa đêm—mọi thứ đến thật dễ dàng, như thể đã được sắp đặt từ trước.
Có một lần, Cap bị ướt mưa vì quên mang dù. Khi về đến nhà, cậu vừa mở điện thoại thì đã thấy một tin nhắn từ Rhy:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh đứng trước cửa nhà em rồi này,ra đi
Cap vội vàng chạy ra. Và đúng như tin nhắn, Rhy đứng đó, trên tay cầm một chiếc áo khoác, khuôn mặt nhăn lại khi thấy Cap ướt sũng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
em ngốc thật đấy.Trời mua mà cũng không biết chăm sóc mình à?
Cap bật cười,mặc áo khoác vào
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hì hì-tại em quên
Rhy thở dài, kéo cậu lại gần,đưa tay lau nhẹ những giọt nước trên mặt cậu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lần sau có quên thì cũng gọi anh. Đừng để bị ướt như thế này nữa, biết chưa?
Cap ngước lên nhìn Rhy, ánh mắt lóe lên một tia tinh nghịch.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu lần nào cũng có anh đến đưa áo khoác thế này thì chắc em cứ quên hoài mất.
Rhy cười nhẹ, cuối xuống hôn vào trán Cap
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngốc quá. Yêu em đến thế này rồi còn bắt anh lo thêm à?
Tim Cap đập loạn. Cậu vội vàng cúi đầu, che đi gương mặt nóng bừng của mình.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thì… ai bảo anh cứ tốt với em làm gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì anh yêu em
Rhy nói câu đó như thể đó là điều hiển nhiên nhất trên đời.
Cap mím môi, khẽ siết chặt vạt áo khoác trên người mình. Chiếc áo vẫn còn vương hơi ấm của Rhy, cũng như vòng tay cậu ấy—lúc nào cũng ấm áp đến mức khiến Cap chẳng muốn rời xa
_____________
Tình yêu của họ cứ thế tiếp tục, từng ngày từng ngày, ngọt ngào và dịu dàng như một bản nhạc du dương.
Có lần, Cap lỡ tay làm vỡ chiếc cốc yêu thích của mình. Cậu ngồi nhìn đống mảnh vỡ, chép miệng:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xong rồi…Cốc của em…
Chưa đầy hai ngày sau, Rhy mang đến một chiếc cốc y hệt, đặt trước mặt cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em có thể làm vỡ bao nhiêu lần cũng được, anh sẽ luôn mua lại cho em.
Cap ngước nhìn Rhy, chớp mắt vài lần rồi đột nhiên bật cười.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh chiều em quá đấy
Rhy chỉ nhún vai, xoa đầu Cap.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải tại anh. Tại em đáng để chiều thôi.
Ngày tháng trôi qua, tình yêu của họ cứ như vậy, bình yên mà ngọt ngào.
Họ cùng nhau trải qua mùa hè rực rỡ, những chuyến đi xa đầy tiếng cười. Họ cùng nhau đón mùa thu, những ngày se lạnh với những cái ôm dài hơn một chút. Mùa đông đến, Rhy luôn siết chặt tay Cap trong túi áo mình, không để cậu lạnh dù chỉ một chút.
Và khi xuân sang, Cap ngồi sau xe Rhy, gió lùa qua mái tóc, lòng tràn ngập hạnh phúc.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh này,…mình cứ như thế này mãi được không?
Rhy không trả lời ngay. Cậu ấy chậm rãi lái xe, rồi đột nhiên dừng lại bên đường, quay sang nhìn Cap thật lâu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sao tự nhiên lại hỏi vậy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thì em chỉ muốn biết thôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngốc, dĩ nhiên là được rồi
Mang vẻ đầy nghi ngờ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh chắc không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chắc chứ!
Rhy cúi xuống, đặt một nụ hôn lên môi Cap, nhẹ nhàng nhưng sâu lắng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì anh yêu em
Lần đó, Cap đã tin.Tin rằng tình yêu này sẽ kéo dài mãi mãi.Tin rằng họ sẽ không bao giờ thay đổi.
________________
End
mở bát vầy thôi he
một ngày 3 chap chịu hơm

Chúng Ta Thuộc Về Nhau

___________
Mối quan hệ của Cap và Rhy không có khởi đầu quá kịch tính, không có những màn theo đuổi gay cấn hay những hiểu lầm đầy sóng gió. Nó đến một cách tự nhiên, như thể cả hai đã luôn thuộc về nhau từ trước.
Họ chẳng bao giờ nói rõ ràng về việc bắt đầu một mối quan hệ. Chỉ là từ một ngày nào đó, Rhy mặc nhiên nắm tay Cap giữa phố, ôm cậu khi trời trở lạnh, nhắn tin mỗi sáng và gọi điện mỗi tối. Cap cũng chưa từng từ chối. Và cứ thế, họ ở bên nhau.
____________________
Một buổi chiều cuối tuần, Cap cùng Rhy nằm dài trên ghế sofa trong căn hộ của Rhy. Cả hai đang xem một bộ phim nào đó, nhưng dường như chẳng ai thực sự chú ý.
Cap tựa đầu vào vai Rhy, lười biếng thở dài.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chán quá
Rhy cười khẽ, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy em muốn gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không biết nữa. Hay mình ra ngoài đi?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giờ này?
Rhy liếc nhìn đồng hồ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trời sắp tối rồi đấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thì tối cũng có thể đi mà. Đi dạo không?
Rhy suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Được thôi. Đi dạo với người yêu thì lúc nào cũng được.
Cap bật cười, đứng dậy kéo tay Rhy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy thì đi thôi
_____
Gió đêm mát lạnh, con phố đã bớt đi sự nhộn nhịp của ban ngày. Cap và Rhy sóng bước bên nhau, không vội vã.
Cap bất chợt dừng lại trước một quầy bán đồ lưu niệm nhỏ ven đường. Cậu nhìn chăm chú vào những chiếc vòng tay bằng da đơn giản nhưng tinh tế.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em thích mấy thứ này à?
Cap cầm lên một chiếc vòng, thử đeo vào tay.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không hẳn. Nhưng em thấy nó đẹp
Rhy nhìn Cap một lúc, rồi lấy một chiếc vòng giống hệt, đưa cho cô chủ quán.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lấy hai cái này
Cap quay sang nhìn Rhy, ngạc nhiên
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh mua làm gì?
Rhy không trả lời ngay. Chỉ đến khi cả hai rời khỏi quầy hàng, cậu mới nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay Cap, giúp cậu thắt chặt chiếc vòng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đeo đi cho giống nhau
Cap nhìn chiếc vòng trên tay mình, rồi lại nhìn chiếc vòng trên tay Rhy. Hai chiếc vòng giống hệt nhau, đơn giản nhưng lại mang theo một cảm giác đặc biệt.
Cap khẽ cười, siết chắc ngón tay
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh trẻ con thật
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy sao?
Rhy nghiêng đầu, cười cợt nhả.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chẳng phải em thích sao?
Cap không đáp, chỉ lặng lẽ nắm tay Rhy chặt hơn.
Đêm hôm đó, cả hai trở về nhà, vẫn nắm tay nhau không buông.
—————————
Tình yêu của họ cứ thế lớn lên từng ngày, không vội vã, không ồn ào. Chỉ đơn giản là mỗi sáng thức dậy có tin nhắn chào ngày mới, mỗi tối về nhà có một vòng tay ấm áp chờ đón.
Và dần dần Cap chợt nhận ra-Cậu đac quen với việc có Rhy bên cạnh
Quen với những tin nhắn quan tâm, quen với cái cách Rhy luôn vô thức che chở cho mình, quen với những bữa ăn mà Rhy chuẩn bị mỗi khi cậu quá bận rộn để tự lo cho bản thân.
Quen với cả việc được yêu thương một cách dịu dàng và chân thành.
Cap không bao giờ nói ra những điều đó. Nhưng trong lòng cậu hiểu rõ—Rhy đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của cậu, đến mức cậu chẳng muốn tưởng tượng đến một ngày không còn người này bên cạnh.
Nhưng liệu Rhy có giống cậu không?
Câu hỏi ấy lướt qua tâm trí Cap trong một khoảnh khắc ngắn ngủi. Nhưng cậu không để tâm quá lâu. Vì vào thời điểm đó, Cap vẫn còn tin rằng tình yêu này là vĩnh viễn

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play