[Tường Hiên] Ngọt Ngào Đơn Giản
Sự Bèo Nheo Sáng Sớm
Sáng sớm, ánh nắng nhẹ nhàng len qua rèm cửa, chiếu sáng căn phòng rộng lớn nơi Nghiêm Hạo Tường và Tống Á Hiên đang nghỉ ngơi
Nghiêm Hạo Tường
// Tỉnh giấc + nhìn sang bên cạnh //
Tống Á Hiên
// Vẫn đang say ngủ + khuôn mặt trông vô cùng dễ thương //
Nghiêm Hạo Tường
// Mỉm cười nhẹ + vuốt ve mái tóc mềm mại của cậu //
Nhưng rồi chợt nhớ ra rằng hôm nay anh cần lên công ty sớm để giải quyết công việc quan trọng
Nghiêm Hạo Tường
Hiên Nhi, dậy thôi em
Nghiêm Hạo Tường
Hôm nay anh cần em đi cùng lên công ty // nói khẽ, giọng trầm ấm //
Cậu khẽ cựa mình, lông mày nhíu lại rồi lăn qua bên kia giường, cuộn tròn trong chăn như một chú mèo con không muốn rời tổ ấm
Tống Á Hiên
Buồn ngủ lắm, để em ngủ thêm chút nữa…// giọng nói khàn khàn, đầy sự ngái ngủ //
Nghiêm Hạo Tường
// Cười khẽ //
Anh không ngăn được nụ cười trên môi khi thấy cậu đáng yêu như vậy
Nhưng anh biết rằng không thể để cậu ngủ tiếp
Nghiêm Hạo Tường
Không được đâu, Hiên Nhi
Nghiêm Hạo Tường
Dậy nào, anh đã bảo rồi, hôm nay có việc quan trọng mà
Tống Á Hiên
// Lắc đầu + dứt khoát chôn mặt vào gối //
Tống Á Hiên
Em không muốn… Mệt quá… Hức… // bật khóc + những giọt nước mắt lăn dài trên má //
Tống Á Hiên
Em không muốn dậy… Tại sao cứ phải bắt em dậy sớm thế chứ… Hức… Em ghét anh… // nức nở //
Anh nhất thời bị sự bướng bỉnh và nước mắt của cậu làm cho bất ngờ
Anh không ngờ người đàn ông cứng đầu mà anh quen lại có lúc đáng yêu như thế này
Đối diện với vẻ mặt uỷ khuất và đôi mắt ngấn lệ của cậu khiến anh cảm thấy trái tim mình mềm nhũn
Anh ngồi xuống giường, nhẹ nhàng kéo cậu vào lòng rồi lau đi những giọt nước mắt đang chảy dài
Nghiêm Hạo Tường
Thôi nào, đừng khóc nữa
Nghiêm Hạo Tường
Anh không bắt em phải đi ngay lập tức đâu
Nghiêm Hạo Tường
Em có thể ngủ thêm một chút, nhưng lát nữa nhất định phải dậy đấy // dỗ dành + giọng nói dịu dàng //
#2
Cậu vẫn thút thít, nhưng rồi cũng ngoan ngoãn gật đầu, đôi mắt nhắm lại, thả mình trong vòng tay ấm áp của anh
Tống Á Hiên
Nhưng… lát nữa anh phải tự đánh thức em… Nếu không, em sẽ ghét anh mãi mãi…
Nghiêm Hạo Tường
Anh hứa // bật cười + hôn nhẹ lên trán cậu //
Nghiêm Hạo Tường
Em cứ ngủ thêm đi, lát nữa anh sẽ tự tay gọi em dậy
Trong giây phút ấy, anh cảm thấy rằng dù cậu có bướng bỉnh đến đâu, cậu vẫn là người mà anh không thể rời xa và mỗi khi nhìn thấy cậu, trái tim anh lại không tự chủ được mà mềm yếu đi
Nghiêm Hạo Tường
// Nhìn xuống người trong lòng mình + thở dài một hơi //
Cậu nhóc này thật sự biết cách làm nũng, lại còn khóc đến mức ướt cả áo anh
Nhìn đôi mắt đỏ hoe, hàng mi ướt nước của cậu, anh chẳng thể nào nổi giận nổi
Nghiêm Hạo Tường
Được rồi, ngủ thêm năm phút thôi, sau đó nhất định phải dậy nghe chưa? // dịu dàng vuốt tóc cậu //
Nhưng ai đó hoàn toàn không nghe lọt tai
Tống Á Hiên
Mười phút… // dụi đầu vào lồng ngực anh //
Tống Á Hiên
Hai mươi phút!
Nghiêm Hạo Tường
// Nhướng mày nhìn cậu đang trốn trong ngực mình //
Thật sự muốn bóp cái má phúng phính kia một cái
Rõ ràng đang cò kè mặc cả với anh, vậy mà còn làm ra vẻ đáng thương như bị bắt nạt
Nhưng cuối cùng thì anh vẫn thỏa hiệp
Nghiêm Hạo Tường
Mười phút thôi
Nghiêm Hạo Tường
Quá giờ, anh sẽ bế em dậy
Tống Á Hiên
// Cười thầm trong lòng //
Tống Á Hiên
// Cuộn người lại + an tâm tiếp tục giấc ngủ //
Nghiêm Hạo Tường
Dậy nào, mèo con, đến lúc rồi // nhìn đồng hồ sau đó vỗ nhẹ lên má cậu //
Tống Á Hiên
Hạo Tường… ngủ thêm chút đi mà… Em mệt lắm… // nhíu mày,không thèm mở mắt + lầm bầm //
#3
Anh không nói thêm lời nào, chỉ im lặng vén chăn lên, trực tiếp luồn tay xuống dưới người cậu rồi nhẹ nhàng bế bổng cậu lên khỏi giường
Tống Á Hiên
A!? // giật mình //
Tống Á Hiên
Anh làm gì thế!? Bỏ em xuống! // vùng vẫy //
Ang không thèm đếm xỉa, bước thẳng vào phòng tắm
Nghiêm Hạo Tường
Em không chịu tự dậy thì anh đành tự tay giúp em thôi
Tống Á Hiên
Em tự làm được! // giãy giụa //
Nhưng lại nhanh chóng bị ánh mắt sắc lạnh của anh trấn áp
Nghiêm Hạo Tường
Còn quậy nữa thì anh giúp em tắm luôn đấy
Lời uy hiếp này ngay lập tức khiến cậu cứng đờ
Cậu ngoan ngoãn rúc vào lòng anh, mặt đỏ bừng không dám hó hé thêm câu nào
Trong phòng tắm, anh một tay giữ lấy eo cậu, một tay vắt khăn mặt ướt
Anh cẩn thận lau mặt cho cậu, động tác nhẹ nhàng đến mức khiến cậu cảm thấy xấu hổ vô cùng
Tống Á Hiên
Anh… Anh thật sự không cần làm thế đâu… // lí nhí nói //
Nghiêm Hạo Tường
Không cần? // nhếch môi //
Nghiêm Hạo Tường
Nếu không phải anh làm, em còn lâu mới chịu dậy // tiếp tục lau sạch mặt sau đó còn tiện tay chải tóc giúp cậu //
Tống Á Hiên
// Cúi đầu + vành tai đỏ lựng //
Cậu cảm thấy bối rối khi được chăm sóc như thế này, nhưng trong lòng lại thấy ngọt ngào đến lạ
Cuối cùng, khi anh cầm bàn chải đánh răng đưa tới trước mặt cậu
Tống Á Hiên
Cái này em tự làm được!
Nghiêm Hạo Tường
Được, nhưng nhanh lên không lại đòi ngủ tiếp anh không quản nữa đâu // nhìn cậu một lúc rồi sau đó liền bật cười //
Tống Á Hiên
// Ngoan ngoãn chải răng //
Tống Á Hiên
" Nếu sáng nào cũng được Hạo Tường bế đi rửa mặt như thế này, thì hình như… "
Tống Á Hiên
" mình cũng không ngại ngủ nướng thêm chút đâu "
Download MangaToon APP on App Store and Google Play