[ĐN Pokemon] Cấm Kỵ Hay Quay Về?
Mở đầu
Nhưng không phải vì cậu bận rộn gì đâu, mà là vì cậu vẫn đang ngủ.
Đã 6 tiếng trôi qua kể từ khi cậu chìm vào giấc mộng đẹp, và đáng buồn thay—
hôm nay lại là cái ngày trọng đại nhất đời cậu: ngày nhận Pokémon đầu tiên.
Souta Mizuki
Chết cha! MẤY GIỜ RỒI!?
*Bật dậy*
Cậu giật bắn dậy như cá mắc cạn, mái tóc bù xù trông như tổ quạ.
Cậu vẫn đang mặc một cái áo phong trắng nhăn nheo và một cái quần đen xộc xệch.
Hốt hoảng, Mizuki chộp lấy cái đồng hồ. Mắt cậu trợn tròn.
Souta Mizuki
11 giờ trưa rồi á!!!???
Ở góc giường, một bóng hình thanh tao đang ngồi… lặng lẽ.
Gardevoir của cậu nhìn cảnh tượng trước mặt mà không nói gì, chỉ mỉm cười dịu dàng như thể mọi chuyện không hề liên quan đến nó.
Nhưng Mizuki thì không nghĩ vậy.
Cậu vồ lấy Gardevoir, lắc nó như hộp Milo mới mua.
Souta Mizuki
Sao cậu không gọi tớ dậy hả, Noma!?
Souta Mizuki
Đến nơi chắc gì còn Pokémon mà chọn nữa đâu!!!
Cậu gào lên trong tuyệt vọng, nước mắt lăn dài.
Còn Gardevoir? Nó vẫn cười.
Souta Mizuki
Aaaaa! Sao không ai gọi tớ dậy vậy!?
Souta Mizuki
Ôi trời ơi, Noma, tớ sắp mất cơ hội nhận được Pokémon khởi đầu rồi!
Cậu cuống cuồng mặc quần áo, vừa nhảy lò cò để xỏ giày vừa thao thao bất tuyệt với Gardevoir.
Souta Mizuki
Hôm qua tớ thức nguyên đêm để nghiên cứu xem chọn con nào thì hợp lý nhất!
Souta Mizuki
Nếu lấy Charmander thì sau này đánh Elite Four hơi cực, Bulbasaur thì mạnh giai đoạn đầu nhưng sau này sẽ hơi yếu, còn Squirtle thì ổn áp nhưng...
Cậu ngừng lại một giây, rồi ôm đầu.
Souta Mizuki
Không! Không được!
Souta Mizuki
Kế hoạch này tớ đã suy nghĩ suốt cả đêm, nếu mà đến nơi không còn con nào nữa thì sao!?
Souta Mizuki
Tớ thà chết chứ không chịu cầm con Magikarp miễn phí đâu!!!
Gardevoir vẫn ngồi đó, tay chống cằm, ánh mắt đầy sự giải trí.
Souta vẫn tiếp tục độc thoại với tốc độ tên lửa.
Souta Mizuki
Nếu không còn Pokémon nào, tớ có thể sử dụng phát minh mới để…
Cậu hăng say diễn giải, tay vung loạn xạ như một nhà bác học điên.
Nhưng rồi, trong lúc đang xỏ nốt chiếc giày, ánh mắt cậu lướt qua bức ảnh gia đình trên bàn.
Souta Mizuki
Mẹ ơi, con đi nhé.
Chỉ có căn phòng trống trải và ánh mắt dịu dàng của Gardevoir dõi theo cậu.
Souta nuốt xuống một hơi thở, rồi bật cửa chạy đi.
Souta Mizuki
Noma! Đi thôi!
Souta Mizuki
Hôm nay là ngày tớ sẽ trở thành nhà huấn luyện Pokémon!!!
Gardevoir (Noma)
Voir~
*Chạy theo*
Souta đứng trước bàn làm việc của Tiến sĩ, mắt lấp lánh hy vọng.
Nhưng hy vọng đó… bị dập tắt ngay lập tức.
Tiến Sĩ
À… xin lỗi cháu, nhưng tất cả Pokémon khởi đầu đã có người nhận hết rồi.
Souta Mizuki
KHÔNGGGGGGGGG!!!
Cậu gục xuống bàn, bấu lấy tay áo Tiến sĩ.
Souta Mizuki
Tiến sĩ, cháu xin bác! Làm ơn đi! Không còn con nào nữa thật á!?
Souta Mizuki
Hay bác có con nào dự phòng không? Một con Pikachu lạc loài? Một con Eevee?
Souta Mizuki
Một con gì cũng được miễn không phải—
Tiến Sĩ
Thật ra thì… còn một con Pokémon cho cháu.
Souta ngẩng phắt đầu lên, hai mắt rực sáng.
Tiến Sĩ
Cháu có thể nhận nó nếu muốn.
Trong bể nước nhỏ xíu, một con Magikarp đang bơi lòng vòng, trông nó còn ngu ngơ hơn cả mặt cậu lúc ngủ dậy.
Souta Mizuki
BÁC CÓ THỂ DẸP NGAY CÁI Ý ĐỊNH ĐÓ ĐI GIÚP CHÁU!!!
Tiến Sĩ
Nếu cháu kiên trì thì Magikarp có thể tiến hóa thành Gyarados—
Hết cách, Tiến sĩ chỉ có thể thở dài, lấy ra một thiết bị nhỏ màu đỏ và đưa cho Souta.
Tiến Sĩ
Được rồi, vậy ít nhất hãy nhận lấy cái này.
Tiến Sĩ
Đây là Pokédex, nó sẽ giúp cháu ghi lại dữ liệu của Pokémon trên hành trình.
Souta cầm Pokédex lên, tò mò mở ra.
Cùng lúc đó, Gardevoir—hay còn gọi là Noma—bỗng chỉ vào mình với ánh mắt háo hức.
Gardevoir (Noma)
Gardevoir!
Souta Mizuki
Ừm? Cũng được.
Cậu giơ Pokédex lên trước mặt Noma.
Ngay lập tức, màn hình sáng lên, giọng nói máy móc vang lên:
Pokedex
Gardevoir, Pokémon Cảm Xúc.
Pokedex
Nó có thể cảm nhận được cảm xúc của chủ nhân, sẵn sàng bảo vệ họ bằng sức mạnh siêu nhiên.
Pokedex
Cấp độ hiện tại: 72.
Tiến sĩ nheo mắt nhìn Pokédex, rồi nhìn sang Gardevoir, rồi lại nhìn Souta.
Tiến Sĩ
Pokémon của cháu level 72 rồi á!?
Souta vẫn còn đang chết lặng, trong khi Noma chỉ mỉm cười, kiêu hãnh hất tóc như một idol nổi tiếng.
Tiến Sĩ
Vậy cháu còn cần Pokémon khởi đầu làm gì nữa!?
Khi Tiến sĩ quay qua… thì Souta đã chuồn mất từ đời nào.
Ông thở dài, quay về phía Magikarp trong bể.
Tiến Sĩ
Mày thấy không, Magikarp?
Tiến Sĩ
Mấy đứa trẻ bây giờ thật là…
Souta bước ra khỏi căn nhà trống rỗng, ba lô vác trên lưng đầy ắp những thứ cần thiết cho cuộc phiêu lưu.
Cậu đứng một chút, nhìn về phía căn nhà đã khóa cửa rồi hướng mắt về phía đường.
Nhìn lại Noma, cậu mỉm cười, tự tin mà nói.
Souta Mizuki
Noma, đống đồ trong ba lô này đủ nuôi chúng ta sống qua 3 tháng trong rừng đó.
Souta Mizuki
Tháng thứ 4 thì… haizz, nếu lỡ mắc kẹt thì có khi chỉ còn cách gặm cỏ mà sống.
Noma nhìn cậu, gật đầu như hiểu, nhưng ánh mắt vẫn thể hiện sự vui vẻ kỳ lạ.
Souta Mizuki
Yên tâm đi! Tớ sẽ lo cho cậu, dù có phải ngưởi mùi cỏ.
Souta Mizuki
Còn nếu không có gì ăn thì…
Souta Mizuki
nhờ cậu nhé!
*Cười cười*
Noma, đứng cạnh bên cậu, bất ngờ nghiêng người rồi hôn nhẹ lên má Souta.
Cậu chớp mắt, hơi đỏ mặt nhưng lại không cảm thấy quá bất ngờ.
Souta Mizuki
Ê, cậu… làm gì vậy?
Noma chỉ mỉm cười, vẻ mặt tựa như một đứa trẻ tinh nghịch vừa làm điều gì đó khó hiểu.
Cả hai đã quen với những hành động như vậy rồi.
Mối quan hệ giữa họ luôn là một thứ rất kỳ lạ, không giống ai, nhưng lại vô cùng đặc biệt.
Dù đôi khi không biết phải gọi đó là gì, nhưng chắc chắn là cả hai không thể thiếu nhau.
Souta Mizuki
Từ trước đến nay luôn vậy mà.
Souta Mizuki
Được rồi, đi thôi!
Souta hình như hiểu được Gardevoir đang nói gì...
Cả hai bắt đầu bước về phía con đường sỏi đá, nơi tương lai chưa biết sẽ dẫn họ đi về đâu.
Chương 1
Souta Mizuki và Noma—bước trên con đường rời khỏi thị trấn quê nhà, hướng về thành phố Viridian.
Nhưng có một vấn đề nhỏ...
Souta Mizuki
Aha! Một con Pidgey!
Cậu rút Pokédex ra, lia về phía Pidgey đang ở trên cành cây.
Màn hình lập tức sáng lên, giọng nói máy móc vang lên:
Pokedex
Pidgey, Pokémon Chim Nhỏ. Một loài Pokémon hiền lành, thường tránh né chiến đấu bằng cách bay đi. Kỹ năng nổi bật: Sand Attack, Gust—
Souta Mizuki
ĐỈNH CAO QUÁ ĐI!!!
Noma đứng cạnh bên, khoanh tay nhìn cậu chơi đùa với cái Pokédex như một đứa nhóc mới lần đầu biết xài điện thoại.
Souta lại lia Pokédex sang một con Rattata chạy ngang.
Pokedex
Rattata, Pokémon Chuột Cắn. Một loài Pokémon cực kỳ thích nghi với môi trường. Có thể sinh sống ở bất kỳ nơi nào và cắn nát mọi thứ bằng răng cửa của nó.
Souta Mizuki
UAAA, TƯƠNG LAI CỦA LOÀI GẶM NHẤM!!!
Noma thở dài, tiến đến ôm Souta từ phía sau, nhẹ nhàng nhưng dứt khoát đẩy cậu về phía trước.
Souta Mizuki
Hơ? Ê ê ê, Noma! Tớ còn chưa quét hết bọn nó mà!
Souta thở dài, cất Pokédex vào túi rồi tiếp tục bước đi.
Nhưng đột nhiên, một giọng nói đầy tuyệt vọng vang lên gần đó.
???
Bulbasaur! Mau đứng dậy! Cậu làm được mà!
Souta và Noma quay đầu lại.
Một cậu nhóc huấn luyện viên trẻ tuổi, tầm tuổi Souta, đang quỳ xuống bên cạnh một con Bulbasaur kiệt sức.
Đối diện họ là một con Beedrill hung hãn đáng sợ.
Souta Mizuki
Uầy, đỉnh thế? Live battle kìa Noma.
Souta Mizuki
Hả? Noma, khoan đã! Đánh không lại đâu!
Souta Mizuki
Tớ đã nghiên cứu hệ cả đêm qua rồi, hệ Psychic dính Bug là toang đó!
Souta á khẩu. Cậu gãi đầu, nhún vai rồi đứng sang một bên xem tình hình.
Noma nhẹ nhàng bước tới, đối diện với Beedrill đang tỏa ra sát khí nhìn cô.
Một giây sau, con ong lao tới như một viên đạn sống, cặp kim đâm trên hai tay hướng thẳng về phía Noma.
Nhưng trước khi nó kịp chạm vào cô…
Một ánh sáng hồng lóe lên, Beedrill bị hất văng xa vài mét, lăn lộn trên mặt đất trước khi mất khả năng chiến đấu.
Một cú Psychic đơn giản nhưng quá mạnh so với một con Beedrill hoang dã.
???
OÁI!? Cậu làm thế nào vậy!?
Souta khoanh tay, tự hào ngẩng mặt.
Souta Mizuki
Cũng bình thường thôi, tớ là một nhà huấn luyện Pokémon tài năng mà.
Gardevoir (Noma)
*lắc đầu, cười nhẹ.*
Cậu nhóc nhanh chóng chạy đến bên Bulbasaur của mình, kiểm tra xem nó có ổn không.
Khi chắc chắn Bulbasaur vẫn ổn, cậu thở phào, rồi quay qua nhìn Souta và Noma.
???
Cảm ơn hai cậu rất nhiều!
Kenji
À, tớ là Kenji! Tớ cũng là một nhà huấn luyện mới, giống cậu nè!
Souta Mizuki
*Nhướn mày, nhìn xuống Bulbasaur.*
Souta Mizuki
Ủa, vậy cậu có Pokémon khởi đầu đàng hoàng hả?
Souta Mizuki
*khoanh tay, hất mặt đi chỗ khác.*
Không có gì… chỉ là hơi chạnh lòng xíu thôi.
Gardevoir (Noma)
*Nhìn Souta, nhịn cười.*
Hành trình Pokémon của Souta có vẻ hơi khác người ta rồi.
Lửa trại cháy lách tách, ánh sáng vàng cam phản phất trong không khí.
Souta Mizuki, Gardevoir (Noma) và Kenji ngồi quanh đó, dùng đá hoặc đơn giản là ngồi bệt dưới đất.
Kenji vừa bốc thức ăn cho Bulbasaur đang ngồi trên đùi cậu vừa nhìn sang Noma, ánh mắt đầy tò mò.
Kenji
Này, sức mạnh của Noma đúng là hơi… vô lý đó.
Kenji
Cô ấy bị khắc hệ mà vẫn tiễn Beedrill bay màu trong một nốt nhạc.
Souta Mizuki
*Liếc nhìn Noma đang bám lấy mình không rời.*
Noma gần như quấn quanh cậu, hai tay vòng qua eo cậu như một cái gối ôm.
Gardevoir (Noma)
Gardevoir~
Souta Mizuki
Cơ bản là do cô ấy quá mạnh thôi.
Kenji
*Nhướn mày, ánh mắt nghi hoặc.*
Ừm… Nhưng thường thì Nhà huấn luyện tập sự sẽ bắt đầu với Pokémon khoảng lv 5 thôi.
Kenji
*Kenji nheo mắt, như đang đánh giá Noma từ trên xuống dưới.*
Tớ cá ít nhất là lv 35.
Kenji
Mà khoan, cậu lấy đâu ra Gardevoir mạnh như vậy?
Kenji
Pokémon khởi đầu của cậu đâu?
Souta Mizuki
*Thở dài, khoanh tay.*
Ờ thì… sáng nay tớ ngủ trễ, lúc đến thì hết sạch Pokémon khởi đầu rồi.
Kenji
Ủa vậy sao cậu có Noma?
Souta Mizuki
Noma thì ở sống cùng tớ từ lâu lắm rồi.
Souta Mizuki
Còn Pokémon khởi đầu thì… tiến sĩ cho tớ một con Magikarp mà tớ từ chối.
Kenji suýt đánh rơi Bulbasaur.
Souta gật đầu chắc nịch. Kenji ôm đầu, nhìn cậu như thể vừa nghe thấy điều gì đó phi logic.
Kenji
Nếu là tớ thì tớ nhận ngay chứ không chần chừ một giây nào luôn!
Souta Mizuki
*Souta nhún vai.*
Tớ không có Poké Ball trống, vả lại cậu nghĩ tớ sẽ vác theo một con Magikarp đi chiến đấu kiểu gì?
Kenji
Nhưng nó sẽ tiến hóa thành Gyarados đó!
Kenji
Một con Gyarados hẳn hoi!
Gardevoir (Noma)
*Khẽ cười, lắc đầu*
Kenji sau một hồi bình tĩnh lại, cúi xuống nhìn Bulbasaur của mình.
Cậu thấy nó đã hồi phục chút ít, liền mỉm cười vỗ nhẹ lên đầu nó.
Souta Mizuki
À này, Kenji.
Souta Mizuki
Tớ hơi tò mò xíu…
Kenji
*Ngẩng đầu lên.*
Gì thế?
Souta Mizuki
Bulbasaur mới lv 5 đúng không?
Souta Mizuki
Thế cậu thực sự cho nó đánh nhau với một con Beedrill chắc chắn là trên hoặc bằng lv 10 á?
Kenji
Tớ bị tấn công trước. Chỉ phòng vệ thôi chứ không có ý đánh.
Gardevoir (Noma)
*Liếc nhìn Kenji một chút, rồi quay lại tựa lên vai Souta*
Một người phụ nữ đứng giữa khu rừng, khoác lên mình bộ trang phục đen tuyền với một chữ "R" đỏ chói ngay giữa ngực.
Cô thu hồi lại Beedrill vào Poké Ball, ánh mắt lộ rõ vẻ khó chịu.
???
Tốn bao nhiêu công huấn luyện mà lại bị đánh bại trong một chiêu…
Một người đàn ông bước ra từ bóng tối, khoanh tay trước ngực, nhếch mép cười khẩy.
???
Chậc chậc, tôi còn tưởng cô sẽ làm được gì đó hữu ích cơ đấy, Yui.
Yui
Ngậm con m* nó miệng vào, Haru.
Yui
Tôi không ngờ lại có kẻ mang theo Pokémon mạnh như vậy đi lang thang trong rừng.
Yui
Một con Gardevoir đánh bại Beedrill trong một đòn?
Haru
Nếu mạnh đến thế, có lẽ cấp trên sẽ rất hứng thú.
Yui
*Im lặng một lát, rồi khẽ gật đầu.*
Tôi cũng nghĩ vậy.
Yui
Chúng ta nên báo cáo lại… và có lẽ, sẽ gặp lại con Gardevoir đó sớm thôi.
Cô liếc nhìn quả Poké Ball trong tay, sau đó quay lưng đi, biến mất vào màn đêm.
Chương 2
Mặt trời đã lên cao, ánh nắng len qua những tán lá, rọi xuống mặt đất thành những đốm sáng nhảy múa theo gió.
Kenji uể oải mở mắt, vươn vai thật dài… rồi nhận ra có gì đó sai sai.
Kenji
*Bật dậy*
Souta đâu rồi!?
Kenji
Đừng nói là họ bỏ mình lại chứ!?
Đúng lúc đó, tiếng xào xạc từ bụi rậm gần đó cùng giọng nói quen thuộc vang lên.
Tò mò, Kenji nhẹ nhàng lần theo tiếng động.
Souta đang đứng giữa một bãi đất trống, mắt tập trung nhìn con Pidgey nhỏ bé trước mặt.
Souta Mizuki
Noma, Thunderbolt!
Một tia sét bay vèo đến với tốc độ chóng mặt.
Pidgey chưa kịp phản ứng thì đã ăn trọn đòn tấn công.
Souta Mizuki
Noma, có vẻ chúng ta lại quá tay rồi.
Gardevoir (Noma)
*Nghiêng đầu, chớp mắt ngây thơ*
Garde~?
Souta Mizuki
*Thở dài, gãi đầu rồi nhìn quanh*
Đúng lúc đó, một con Rattata chạy ngang qua.
Souta Mizuki
Lần này thì không đánh nữa, mình cứ ném Poké Ball là được!
Cậu móc ra một quả Poké Ball, nhắm thật kỹ, hít sâu một hơi… rồi ném!
Không bỏ cuộc, Souta rút thêm một quả nữa…
Thêm một quả… cuối cùng cũng trúng!
Nhưng Rattata chỉ rung lắc vài lần rồi nhảy phốc ra ngoài, chạy biến.
Souta Mizuki
Chuyện này… khó hơn mình tưởng.
Noma đứng bên cạnh, khoanh tay nhìn cậu ném Poké Ball lia lịa mà không trúng gì.
Gardevoir (Noma)
*Thở dài đầy bất lực.*
Kenji nấp trong bụi, quan sát toàn bộ quá trình mà chỉ biết chép miệng.
Kenji
Cái quái gì thế này…
Kenji
Đừng nói với mình là cậu ta chưa từng ném Poké Ball bao giờ nha?
Con này chạy mất thì ném sang con khác.
Poké Ball cứ thế bay loạn xạ như mấy trò ném vòng hội chợ.
Souta Mizuki
Không thể nào…
Souta Mizuki
Hết sạch Poké Ball rồi!?
Gardevoir (Noma)
*Đặt tay lên vai Souta, ánh mắt đầy thông cảm.*
Gar~
Souta thở dài, nhưng ngay sau đó, mắt cậu sáng rực lên như vừa nhớ ra điều gì đó quan trọng.
Souta Mizuki
Phát minh mà tớ đã dành cả tháng để chế tạo cho thời khắc này!
Cậu lục lọi trong ba lô, kéo ra một cỗ máy kim loại cồng kềnh với màn hình nhấp nháy cùng một cái ăng-ten nhỏ.
Souta Mizuki
Một phát minh siêu đỉnh! Nó có thể giúp tớ tìm ra bất kỳ Pokémon nào mà tớ đã quét trong Pokédex hoặc có thông tin rõ ràng từ trước!
Souta Mizuki
Nó thậm chí còn có thể xác định Pokémon có cấp độ mong muốn nữa!
Gardevoir (Noma)
*Nhìn cỗ máy một lúc, rồi gật gù như thể hiểu được gì đó.*
Gardevoir (Noma)
Gardevoir~?
Souta Mizuki
*Nhếch mép cười đầy gian xảo, bấm vài nút trên cỗ máy.*
Tất nhiên là tìm kiếm một Pokémon mạnh ngang tầm cậu rồi!
Souta Mizuki
Mình không thể cứ "một hit là xong" hoài được, đúng không?
Souta Mizuki
Mà nếu như bắt được nó thì chẳng phải tớ sẽ có thêm một Pokémon siêu mạnh trong đội hình sao?
Souta Mizuki
Quá lời luôn!
Kenji nãy giờ vẫn ngồi trong bụi cây, nhìn cảnh tượng trước mắt mà trố mắt, không biết nên khóc hay cười.
Souta vừa bấm nút trên cỗ máy dò, vừa lẩm bẩm:
Souta Mizuki
Chắc tầm level 70 là đủ rồi…
Souta Mizuki
Pokémon gì cũng được.
Cậu dứt lời, màn hình của máy nhấp nháy vài cái, rồi phát ra một tiếng "bíp" nhỏ.
Sau đó... không có gì xảy ra nữa.
Souta Mizuki
Hả? Sao lại đứng hình rồi!?
Cậu gõ gõ vài cái vào thân máy, nhưng trên màn hình chỉ hiển thị một dòng chữ:
"Thiếu năng lượng. Vui lòng nạp pin để tiếp tục sử dụng."
Souta Mizuki
*Thở dài, gãi đầu*
À đúng rồi ha… Chưa gắn pin mà đòi nó hoạt động thì cũng hơi ảo tưởng.
Cậu lục lọi trong balo, tìm kiếm nguồn năng lượng phù hợp.
Sau một hồi bới tung đồ đạc, cậu rút ra một quả Ultra Ball và giơ lên cao như tìm ra kho báu.
Souta Mizuki
Nạp tầm một quả Ultra Ball chắc là đủ nhỉ?
Từ trong bụi cây, Kenji tròn mắt nhìn chằm chằm.
Kenji
CẬU TA CÒN CÓ CẢ ULTRA BALL!?
Souta đặt quả Ultra Ball vào một cái lỗ hình vuông trên thân máy. Chỉ trong vài giây, màn hình nhấp nháy rồi hiển thị:
"Nạp năng lượng hoàn tất: 50%."
Souta Mizuki
Được rồi! Bây giờ thì tìm Pokémon level 70, con gì cũng được!
Cái ăng-ten trên đầu máy dò bắt đầu xoay vòng, phát ra tiếng "tít tít" đều đặn.
Souta chống nạnh, hớn hở nhìn nó làm việc.
Kenji đã ngủ gục từ lúc nào, tựa đầu vào gốc cây mà ngáy khò khò.
Souta thì nằm dài ra đất, chán nản nhìn bầu trời.
Noma, chẳng buồn quan tâm, cô đã quấn lấy cậu từ nãy và ngủ ngon lành được một lúc rồi.
Souta Mizuki
Máy này có thể quét đến cả nghìn km miễn là đủ năng lượng…
Souta Mizuki
Nhưng mình đã đặt phạm vi chỉ 300m để quét nhanh hơn mà sao vẫn lâu thế này?
Souta lẩm bẩm trong lúc chán
Cậu thở dài, nhìn màn hình vẫn đang chạy tiến trình tìm kiếm.
Thật sự mà nói, tìm một Pokémon level 70 là chuyện cực kỳ khó khăn…
"ĐÃ PHÁT HIỆN POKÉMON MỤC TIÊU!"
Cỗ máy reo lên một tiếng "bíp" lớn.
Souta bật dậy ngay lập tức, khiến Noma cũng giật mình mở mắt, dụi dụi mắt ngái ngủ.
Souta Mizuki
Tìm thấy rồi!?
Màn hình hiển thị thông tin:
Pokémon cấp 70 phát hiện được
Vị trí: Hang động cách đây 120m
Độ sâu: 270m bên dưới lòng đất
Souta nhìn vào con số trên màn hình mà thấy nản.
Souta Mizuki
Vãi đái, sâu dưới lòng đất 270m!?
Noma cũng nghiêng đầu nhìn màn hình, rồi quay qua nhìn cậu như kiểu: "Cậu tính sao đây?"
Souta Mizuki
*Souta thở dài*
Thôi kệ, đã tìm ra rồi thì phải xuống đó mà bắt thôi!
Không chần chừ thêm, cậu xách ba lô và đi, vác theo cỗ máy dò, rồi cùng Noma tiến về phía hang động.
Kenji vẫn đang tựa đầu vào gốc cây mà ngủ ngon lành, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play