Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Dựa Dẫm Vào Anh.

#1 : Quấy Rối

___________
//-//: hành động "-":suy nghĩ
Trời đêm ở thành phố đầy xa hoa này. Mới đây vừa tấp nập người qua lại,giờ chỉ còn lác đác vài chiếc xe chạy ngang qua đường lớn.
Cửa hàng tiện lợi QAD vẫn luôn sáng đèn.
Hôm nay đến ca trực khuya của cậu nhóc vừa tốt nghiệp đại học.
Tiếng ting của báo động khách vào vang lên
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Kính chào quý khách ạ
Khuôn mặt xinh xắn,đôi mắt long lanh toát lên vẻ hồn nhiên của em. Làn da trắng mịn như sữa,nụ cười phá nát đi cơn lạnh của trời đêm.
Tên say rượu mập mạp loạng choạng bước vào,trên tay còn cầm chai rượu đang uống dở. Mặt mày ông ta đỏ như quả cà chua,chắc hẳn đã uống say không nhớ gì rồi.
Ông ta vào lựa vài chai rượu Shochu rồi tiến lại quầy tính tiền
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Cười rạng rỡ,bắt đầu tính tiền cho khách//
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
"Chu choa nhìn xinh xắn ngon cơm phết đấy"
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
//Cười dâm dê//
Em để từng chai Shochu vào trong bọc có in nhãn cửa hàng,dùng hai tay đưa cho khách. Nhưng có vẻ,sự thân thiện,lễ phép của em không được ông ta nhìn thấy.
Tay ông ta tranh cơ hội chạm lấy và vuốt ve tay em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Vội rút tay lại//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Q-Quý khách,tổng số tiền là 76 nghìn đồng ạ
Sự lo lắng của em dâng trào.
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
//Rút chiếc bóp tiền nát ra khỏi túi quần//
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
//Để trước mặt em một tờ tiền 100 nghìn đồng nhăn nhúm//
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Cậu bé xinh đẹp,có muốn đi chơi khuya với ông đây không?~
Đến cả đứng ông ta còn không đứng vững,trên người nồng nặc mùi rượu và hôi của vài ngày chưa tắm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
X-Xin lỗi quý khách ạ,chúng tôi vẫn đang ở ca làm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không phục vụ những vấn đề riêng của quý khách
Em trả lời khéo léo,nhẹ nhàng như Cừu nhỏ nhưng hình như chẳng lọt tai ông ta.
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Đi hết đêm nay,em muốn gì ta cũng mua cho
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Cho em cơn đỉnh nữa~
Nụ cười trên môi ông ta càng ngày càng mất ý thức,Đức Duy có chút đề phòng lùi lại.
Đây cũng giống như cơn ác mộng của em khi đi làm,đi học. Nó như một khung cảnh khiến em ám ảnh khó buông.
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
//Từ từ tiến lại gần//
Ông ta thấy không có người,liền muốn tiến vào khu tính tiền của nhân viên. Đức Duy nhìn ra ý đồ liền cầm cây chổi bên cạnh lên ra ý đe doạ tên già dâm dê ấy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ông mà tiến lại đây,đừng trách tôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Tay chân lạnh toát//
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Ai da~ Bé xinh ngoan chút đi
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Đừng để ông đây dùng bạo lực với em
Vừa dứt câu,ông ta bị em dùng đầu cây chổi đâm vào bụng. Nó chỉ tạo sát thương nhỏ làm ông già ấy khụy xuống,nhân lúc ông ta ôm bụng đau.
Em buông cây chổi chạy đến mở tung cửa kho,chạy ra cửa sau.
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
//Gắng đứng dậy đuổi theo//
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Chết tiệt thằng đi.e.m!
Em biết,ngoài đường giờ chẳng mấy xe qua lại. Tiếng la cầu cứu của em sẽ chẳng ai giúp,em đành liều chạy vào con hẻm tối tăm cách cửa hàng tiện lợi vài chục bước.
Con hẻm ấy,là nơi tụ tập của những tay chơi khét tiếng,cũng là nơi tiến vào quán Bar rộng lớn nhưng được giấu kín ở sâu trong hẻm.
Con hẻm này trước nay là mối đe doạ lớn nhất với người đến cả võ còn không biết như Đức Duy. Nhưng chính giây phút này,em vẫn mong nơi đây sẽ cứu mạng mình.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Chạy sâu bên trong hẻm//
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
//Chạy theo//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Ông ta bám dai vậy"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Chân rã rời//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Không nổi nữa.." //Ngã xuống//
Em ngã xuống nền đất lạnh đầy ẩm ướt,cố nuốt vài ngụm không khí. Rõ là chạy sâu vậy nhưng ông ta vẫn đuổi theo.
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Bắt được mày rồi thằng đ.i~!
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Đêm nay ông cho mày biết,hậu quả của chống đối nó thế nào
Ông ta cởi từng cúc áo,đôi mắt như chỉ toàn thân thể nuột nà của em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Chết thật.."
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Cố lùi lại//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Lại thế rồi,Duy ơi mày đúng là thằng ngu"
Làm sao đây,cơn ác mộng suốt bao năm em đã cố gắng quên đi. Nó lại bắt đầu rồi..
_________
End 1
Niên Niên🐑
Niên Niên🐑
Niên Niên xin chào quý vị,hai họ nhà trai lẫn nhà gái.
Niên Niên🐑
Niên Niên🐑
Trước khi tiến sâu hơn về trong truyện,Niên muốn gửi mọi người vài điều
Niên Niên🐑
Niên Niên🐑
Đây là cốt truyện do chính Niên tạo nên và nó không liên quan gì đến cuộc sống bên ngoài của hai bạn nhỏ
Niên Niên🐑
Niên Niên🐑
Vẫn mong mấy nàng đọc truyện giữ đầu lạnh,góp ý thẳng cho Niên để tớ chỉnh sửa nhé
Niên Niên🐑
Niên Niên🐑
Cảm ơn và chúc các nàng xinh đọc truyện vui vẻ💖

#2 : Ám Ảnh Nơi Em

_________
Căn hẻm tối tăm này,cuối cùng vẫn chẳng có tia sáng nào cứu mạng em. Đời có tàn nhẫn không em ơi
Đôi mắt Đức Duy mờ dần,nỗi sợ dâng để cổ họng. Nó đau rát,không thể thốt lên gì nữa. Em rưng rưng mắt,thế là kết thúc rồi à..
Em lại sắp bị tổn thương.
____
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📲: Ba ơi,con xin ba cho con về nhà //Khóc nấc//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📲: Con nhịn đói vài ngày cũng được,sẽ học hành chăm chỉ mà ba
Tay em run cầm cập. Ngồi dưới mới hiên tiệm tạp hoá,khóc nấc lên muốn ba mau chóng rước mình về.
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Chủ Tịch Nhà Hoàng
📲: Hoàng Đức Duy!
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Chủ Tịch Nhà Hoàng
📲: Con biết ba đang bận không, đừng bướng bỉnh nữa
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Chủ Tịch Nhà Hoàng
📲: Ngoan ở nhà cậu đi. Giờ đòi về nhà lại không biết chăm mình,con xem vô dụng thế thì làm sao ba rước con về?
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Chủ Tịch Nhà Hoàng
📲: Đừng để cậu mợ con lại gọi về cho ba. Phiền chết đi được,mau học bài đi!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ba ơi..
Tút tút.
Tắt máy rồi.
Em phải làm sao đây
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Ngồi xuống ôm đầu gối khóc//
Đây không phải lần đầu em gọi cho ba. Em biết,ba em bận rất nhiều việc,vì không có thời gian chăm em sợ em nhịn đói,lì lợm nên liền đưa em về nhà em ruột của mẹ Duy.
Mẹ Duy vì cơn bệnh ung thư nên đã qua đời từ sớm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Làm sao đây...Con chết mất ba ơi
Không phải tự nhiên em lại gào khóc mà muốn về nhà như vậy. Ở cái nơi gọi là nhà cậu mợ,cậu của em thường xuyên đụng chạm vào người em. Lúc em tắm còn thường xuyên gõ cửa quấy rầy như là đưa khăn tắm,muốn chà lưng cho em.
Em nhận ra chứ,ông ta có ý đồ với em. Có rất nhiều.
_____
Đồng hồ giờ nay đã gần 21h tối.
Hôm nay em lại nhịn ăn rồi. Em mang thân ướt sũng bước về căn nhà nhỏ,đầy mùi ẩm mốc.
Mợ của Đức Duy
Mợ của Đức Duy
Giờ này mới về,lại đi chơi lêu lỏng rồi à?
Mợ của Đức Duy
Mợ của Đức Duy
Mau vào nhà rửa bát,để chút nữa thúi banh nhà tao
Cả cơ thể em ướt sũng,thất thần sau trận khóc nấc. Về nhà chưa kịp thay đồ đã phải lo việc nhà.
Nhà này từ lúc có em về,mọi việc luôn vào tay em. Em ngoan,hiền
Chịu làm mà chẳng than lời nào.
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Bà này,để thằng bé thay đồ đã
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Việc đấy đáng ra là của bà,cứ hành hạ thằng bé,Duy nhỉ~
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ con không dám,con xin phép vào thay đồ rồi ra làm ngay ạ
Em vội bước vào phòng.
Mợ của Đức Duy
Mợ của Đức Duy
Ông cứ như bênh nó. Nó sống nhờ ở đậu nhà này thì việc nhà là việc nó phải làm
Mợ của Đức Duy
Mợ của Đức Duy
Thử mà cãi,tôi cho ra đường nằm đấy cho chó tha
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Bà cứ luyên thuyên.
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Ba nó cũng đưa tiền cho mình,cứ sai vặt nó có khi nó lại về nói với ba
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Chết tôi với bà
Mợ của Đức Duy
Mợ của Đức Duy
Hỏi coi nó dám không? Bà đây vặn tai nó xem nó có dám mách không? //Cố ý nói lớn cho Đức Duy nghe//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Lấy quần áo bước ra khỏi phòng//
Em nghe mà,em biết hết. Nhưng ngoài im lặng thì em làm gì được đâu,nếu em lên tiếng chắc chắn sẽ chịu đau và la mắng từ ba.
Đối với em,cứ im lặng sẽ ổn hơn rất nhiều.
Em cầm bộ đồ bước vào phòng tắm chung của nhà,nơi đây không đủ tiện nghi và rộng lớn như nhà em nhưng bây giờ,có nơi ở đã là quá xa xỉ rồi.
Ngôi nhà của em,biết bao giờ em mới được ba rước về đây.
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Bà mau vào phòng ngủ sớm đi,tôi ở đây trông nó xem có trốn việc không
Mợ của Đức Duy
Mợ của Đức Duy
Đừng làm gì quá đà,ông đừng biến thành kẻ súc sinh đấy
Mợ của Đức Duy
Mợ của Đức Duy
//Đứng dậy bước vào phòng//
Bà ta biết chồng mình có ý với đứa cháu nhưng bà cũng chẳng màng ngăn cản,ông ta muốn làm gì thì làm miễn đừng mất mối ngon của bà ta.
(Mối ngon đề cập ở đây : tiền)
Ngay sau khi mợ của Đức Duy bước vào phòng. Ông ta liền tiến lại trước cửa nhà tắm,nở nụ cười gõ cửa.
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Có ổn không? Hay để cậu tắm giúp nhé
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Có gì con mệt mà ngất thì cậu còn biết mà đỡ vào phòng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
D-Dạ không cần đâu ạ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Lấy cây lau nhà để lên tay nắm cửa//
Ông ta có thể cậy khóa bất cứ lúc nào. Em chỉ có thể phòng vệ như vậy.
Em nhanh chóng xói vài xô nước rồi mặc đồ vào. Mái tóc ướt đẫm,còn vài giọt nước đọng lại trên mái tóc của em,nhìn em bây giờ không thua xa gì nữ nhân cả.
Em đứng dựa lưng vào cửa,cố cảm nhận xem ông ta đã đi chưa
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Có ổn không con?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Giật thót//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng ạ..
Hơi thở của em chẳng thể đều nổi nữa. Em bắt đầu hoảng loạn rồi.
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Cậu về phòng trước nhé,có gì thì cứ gõ cửa phòng cậu
Em nghe tiếng dép lẹp xẹp thì mới nhẹ nhàng mở cửa. Hôm nay ông ta không quấy rầy em lâu như mấy lần trước,lòng em có chút nhẹ nhõm bước ra ngoài.
______
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Đang rửa bát//
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
//Nhào tới ôm em từ phía sau//
Em hoảng hốt quay lại,đôi mắt không giấu đi sự bình tĩnh nữa. Vội hất tay ông ta ra.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
C-Cậu làm gì vậy?
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Nay người con thơm quá,cậu cứ như bị mộng du
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Con quyến rũ cậu rồi~
Em vội lùi lại phía khoảng trống trong góc nhà.
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Lại đây nào,cậu ôm chút xem con có sốt không?
Ông ta dần tiến lại gần em. Em theo phản xạ mà lùi lại từng bước,chẳng mấy chốc lưng em đã chạm tường.
Ông ta vẫn tiến lại gần em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu đừng tiến lại đây,con la lên đó
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Cậu có làm gì con đâu mà la hả Duy
Ông ta tiến lại gần em hơn. Đôi tay định chạm vào cánh tay trắng nõn của em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Hất tay ông//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu tránh xa tôi ra!
Cái hất ấy không quá mạnh nhưng lại là thứ khiến lão có cơ hội vùng lên chiếm lấy em.
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
//Nhào tới hôn vào cổ em//
Hai tay lão ghì chặt Đức Duy,liên tục như con mãnh thú chiếm thấy vùng cổ em. Một tay hắn bắt đầu sờ mó.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Đá vào chỗ hiểm của hắn//
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Má thằng ch*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Vội tung cửa chạy ra ngoài//
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
//Đuổi theo//
Cơn mưa vẫn mãi tầm tã,cứ như lòng em vậy. Luôn muốn gào lên khóc thật to.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Đập cửa nhà bác Năm//
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
//Nắm tóc em kéo ngược ra sau//
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Mẹ mày,tao đã dành sự nhẹ nhàng rồi mà mày không muốn
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Tao cho mày chết!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Aa,hức..
Ngay lúc ấy,cánh cửa sắt nhà Bác Năm được kéo lên. Cây gậy gỗ của bác nhanh chóng vào đầu lão ta một lực mạnh.
Em chạy nhanh vào trong,vừa vào đã lao vào vòng tay của Bà Thúy.
Vợ Bác Năm - Bác Thúy
Vợ Bác Năm - Bác Thúy
//Xoa đầu Đức Duy,tắt cuộc gọi điện thoại//
Từ lúc có tiếng đập cửa,cầu cứu của em. Bà Thúy đã nhanh chóng gọi cho cảnh sát.
Bác Năm
Bác Năm
Mày lại giở thói rồi à. Đến cả cháu mình còn không tha?
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Ông già thì biết cái gì
Cậu của Đức Duy
Cậu của Đức Duy
Đừng xía vào,tôi đập cả ông!!
Bác Năm
Bác Năm
Mày có giỏi thì động đến ông già này xem
Bác Năm trước nay không ngán một ai. Nhìn ông hiền lành nhưng nếu đã cầm gậy thì lần này chắc chắn không bị thương nặng cũng trầy xước chẳng những nhẹ.
Vết sẹo trên cánh tay trái của ông là dấu ấn ghi lại một thời huy hoàng đổ máu vì anh em.
Vì tiếng ồn nên người dân cũng hé cửa ra nhìn ngó.
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
1:Lại là lão à,nay gặp ông Năm thì lão có an toàn về không
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
2: Chậc chậc,tội thằng bé. Bị lão dâm dê ấy nhắm tới
Tiếng ồn ào của người xung quanh làm tinh thần thép của lão ta dần dần cũng bị phá vỡ. Còi xe cảnh sát nhanh chóng đến gần.
Em dầm mưa nhiều lần nên mệt mỏi ngủ gật khi đang nằm trong vòng tay vợ ông Năm .
____
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Bị tiếng ồn làm thức giấc//
Trước mặt em là bộ vest xanh đen bị chút nước mưa làm đậm màu.
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Cảm ơn bác Năm
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Lần này nợ bác rồi
Bác Năm
Bác Năm
Nợ nần gì,thằng Tí nhà bây
Bác Năm
Bác Năm
Có đứa con cũng gửi đây gửi ta,để bị chính cậu nó làm đến mức này
Bác Năm
Bác Năm
Ông đây giận cu Tí nhà bây lắm đấy
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Con xin lỗi bác Năm vì làm phiền bác đêm khuya thế này
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Con sẽ không thế nữa đâu
Bác Năm
Bác Năm
Không phiền đâu,phiền chút mà an tâm
Bác Năm
Bác Năm
Thử xem nó không cầu cứu ông Năm này thì thằng nhãi kia sẽ làm gì nó đây
Ông Năm chóng gậy,mặt cáu gắt mắng ba em. Bác Năm sống ở đây rất lâu rồi,biết cả ba và mẹ em từ thời hai người còn bé.
Vợ Bác Năm - Bác Thúy
Vợ Bác Năm - Bác Thúy
Chăm Duy thật tốt,đừng bận bịu quá nha con
Vợ Bác Năm - Bác Thúy
Vợ Bác Năm - Bác Thúy
Thằng bé khóc nhiều đến mức mặt mày sưng cả rồi
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Chủ Tịch Nhà Hoàng
//Nhìn sang em//
Đức Duy còn đang bị cơn buồn ngủ làm mắt mở không lên. Ngồi cũng chả vững.
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Chủ Tịch Nhà Hoàng
//Xoa đầu em//
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Ba xin lỗi con
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Cảnh sát : Chủ tịch Hoàng,vậy người này?
Cảnh sát đang nói về cậu của em.
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Chủ Tịch Nhà Hoàng
Làm theo pháp luật đi
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Cảnh sát : Vâng!
____
Ngày ấy,nếu không có gia đình Bác Năm. Liệu em đã bị ông ta đánh đập,hành hạ cho nhu cầu riêng đến mức nào. Em phải chịu đau nhiều đến mức nào.
Em vốn không muốn dựa dẫm vào ai cả,muốn tự lập và đi lên bằng chính mình.
Ba em chẳng đồng ý,vẫn luôn gửi tiền cho em khi em đòi ra riêng sau khi tốt nghiệp đại học.
Em không sử dụng khoản tiền ấy mà dùng số tiền mình kiếm ra,khi nào cấp bách,cần lắm em mới đụng vào nó.
Em muốn trả nó lại cho ba mình.
Nhưng em ơi,đời có vẻ luôn muốn em chịu khổ. Ám ảnh năm tháng ấy đã lặp lại,lần này ai sẽ cứu em?
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Haha,cậu nhóc xinh đẹp. Chơi đùa thôi nào~
Nền đất ẩm ướt quá,liệu nước mắt của em có khiến nơi này ngập và trôi đi cơn đau không?
_____
End 2.

#3 : Hoa Xinh.

______
Ông già say rượu ấy định tiến lại phía em để cởi từng lớp áo.
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
???: //Kéo áo ông ta ngược về sau//
Ông ta còn đang hoang mang,chưa kịp định hình thì giọng nói trầm cất lên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ái chà,ai lại chơi con nhà người ta ở hẻm vậy chứ?~
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Đôi mắt ngấn lệ nhìn về phía giọng nói//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Nhếch mép liếc sang em//
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Mẹ mày,buông tao ra
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Đẩy ông ta ra//
Hắn phủi tay tỏ vẻ như vừa chạm vào vật bẩn.
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Mày là thằng ranh nào?
Ông ta lảo đảo,đứng không vững. Mặt say rượu hỏi tên đeo kính râm vừa buông mình ra.
Bóng tối trong hẻm làm em không nhìn rõ mặt hắn,chỉ biết hắn có mái tóc vàng bạch kim được vuốt keo tạo như tia sấm sét,hắn toát lên vẻ lạnh lẽo xen lẫn chút lịch lãm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao là ông cố mày nè
Cậu cố gắng nhịn cười,gì vậy chứ. Hắn muốn bị ông già mập mạp ấy đè bẹp à
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Má thằng nhóc
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Mày đang nghênh mặt đấy à?!
Hắn chẳng buồn trả lời,thấy điếu thuốc ra thấp sáng nó. Thoáng chốc khói thuốc đã bay lơ lửng trên không trung.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nín mồm lại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hẻm này để bọn tao làm việc,đừng dẫn người tới chơi giữa đường thế này.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có gì thì vào nhà nghỉ, khách sạn mà chơi thoả thích.
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
//Cười to//
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Sao đấy,ông tưởng mày muốn tham gia cùng bọn tao
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Mày nhìn đi,nó ngon với xinh xắn thế này. Bán thân chả phải rất tốt sao
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Vậy mà chẳng chịu,cứ chóng đối mà bỏ chạy nên mới chơi giữa đường xá thế này
Hắn liếc mắt sang nhìn em từ trên xuống,em lùi lùi lại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Đúng là ngon thật,nhìn trắng phết"
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Có muốn chơi cùng không cu em?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Gì chứ..Đừng nói là anh ta chơi cùng nhé"
Nỗi sợ hãi lại lần nữa ập tới,mãnh liệt và dâng trào hơn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Nhếch mép//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Sợ à?"
Mắt hắn ta chỉ để ý đến em,không quan tâm đến lời ông ta nói.
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Sao đấy? Mê rồi à
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không,chỉ là thấy chơi chung với loại như ông thì bẩn chết~ //Giọng mỉa mai//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gái gú ngoài phố đèn đỏ thì đầy đấy,hoa xinh hoa đẹp thì ông có chạm vào cũng chả xứng.
Ông già ấy tức giận rồi,tay tạo hình nắm đấm. Vung tay nhắm vào mặt hắn ta.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Đỡ được,nắm và bóp chặt tay ông ta//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Còn gà~
Nhân Vật Nam
Nhân Vật Nam
Thằng chó!
Đàn Em Cậu Quang Anh
Đàn Em Cậu Quang Anh
?:Cậu chủ,đối tác vẫn đang chờ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Được rồi được rồi ~
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày vào nói chờ chút đi,tao còn đang có việc.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ừm,mau đấy. //Chạy vào trong//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dương,mày xử lý ông già này. Phiền phức,làm bẩn chỗ ta làm ăn
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Được.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//Nắm áo gã lôi vào sâu trong hẻm//
Giờ chỉ còn hắn và em. Quang Anh tiến lại gần em nhìn thật kỹ người đang ngồi trên đất.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đứng nổi không? Hay để tao bế
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
T-Tôi đứng được..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Cố gắng đứng dậy//
Em ngã phịch xuống,chân em bị trật rồi. Đau đến mức đứng không nổi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Nhếch một bên lông mày//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
C-Chân tôi đau quá,ngồi thêm xí nữa chắc sẽ đứng lên được
Hắn tiến lại gần,bế thẳng em lên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Muốn bế thì nói,không cần vậy~
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thả tôi xuống,thật sự chân tôi rất đau mà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chút nữa sẽ đi được lại ngay, thả tôi-
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Suỵt!
Hắn ta không quan tâm,hắn là một tên ngạo mạn,chỉ muốn làm theo ý mình.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ở đâu?
Trên tay hắn bế em rất chắc,phòng tránh trường hợp em vùng vẫy đòi xuống.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cửa hàng tiện lợi QAD..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhà mày à?
Hắn ta hỏi giỡn hay thật?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không,là chỗ làm việc..
Hắn im lặng,bế em đi trên con hẻm dài rồi ra khỏi bóng tối. Ánh đèn đường chiếu rọi,bóng người đang bế một người hiện ngay trên mặt đường.
Đến lúc ra khỏi bóng tối,em mới nhìn rõ khuôn mặt,tóc và đến bộ đồ của hắn.
Mái tóc tạo hình rất ấn tượng,làn da trắng sáng,mặt hắn rất uy nghiêm mang đến cho người khác cảm giác lạnh sống lưng. Bộ vest đen tuyền xộc xệch. Nhưng kì lạ thật,hắn vẫn rất thu hút em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Nhìn chằm chằm vào anh//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Nhếch mép//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mê tao rồi à,nhìn lắm thế.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Vội quay mặt đi//
Hai má em ửng hồng,hình như trúng tim đen rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không có,chỉ thắc mắc đêm khuya thế này anh vẫn đeo kính râm..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Do tôi không thấy đường nên phải đeo kính.
Em nghe xong liền quay mặt đi,thầm mắng hắn là đồ dở hơi. Rõ là đêm khuya thế này vẫn đeo kính,trời chưa đủ tối à.
Hắn bế em vào trong cửa hàng tiện lợi,đặt em xuống ghế ngồi dành cho khách thuận tiện ngồi ăn. Em cũng quên bẵng mất là mất được hắn bế.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khuya thế này vẫn đi làm à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi làm ca đêm.
Hắn ngó xung quanh,nơi này kiếm được bao nhiêu tiền,có khi còn thua xa công việc của hắn. Hoa xinh hoa đẹp làm trong lầu xanh hoặc những quán bar sẽ rất đắt khách.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Đẹp thế này mà không làm trong quán bar thì tiếc lắm"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Trầm tư nghĩ gì đó//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Này.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có muốn kiếm nhiều tiền hơn không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Ngơ một lúc//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Kiếm thế nào?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đến chỗ tao làm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỗ anh làm việc gì?
Thấy em hỏi câu đúng ý hắn,hắn ghé sát vào tai em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phục vụ bàn rượu hoặc phục vụ khách một đêm~
Đức Duy nghe xong liền hiểu ra ngay,không phải là loại cừu non ngơ ngác như dáng vẻ bề ngoài của em. Hắn ta đang ngỏ ý muốn em làm việc trong quán bar đêm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi thấy việc này ổn rồi,không muốn làm việc khác
Quang Anh nghe xong liền cau mày,từ chối hắn ta? Việc ngon vậy còn từ chối,hắn nghĩ xem em muốn gì.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gì chứ? Thân thể nuột nà xinh đẹp thế này,không làm mấy cái đó thì làm gì?
Mặt em bỗng lạnh lại,nói vậy là sao chứ. Đang nói em chăm bản thân mình để làm mấy việc như "bán hoa" à.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không làm.
Hắn nghe xong cũng chả cố thuyết phục,chỉ lấy trong túi ra tấm danh thiếp.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu cần cứ tìm đến tôi,con hẻm lúc nãy là nơi dẫn đến nó.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Vuốt nhẹ tấm thẻ lên má em//
Tấm thẻ được để trên bàn. Đến đây hắn liền đứng dậy đi ra ngoài,hắn còn có việc.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Nghĩ gì vậy?Mình sẽ chẳng đến nơi đó đâu"
__________
End 3.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play