Em Chỉ Thích Tiền Của Tôi?!
Hôn Nhân Giao Dịch
Khi tôi bước ra khỏi văn phòng luật sư với bản hợp đồng hôn nhân trong tay, lòng bàn tay lạnh toát.
Một giờ trước, bố tôi gọi đến với giọng nói run rẩy:
Lâm Chính Khang
Công ty phá sản rồi…
Lâm Chính Khang
Nếu không có 200 tỷ trong vòng một tuần, chúng ta sẽ mất tất cả.
Con số ấy khiến tôi cười khẩy.
Nhà họ Lâm từng là một đế chế hùng mạnh trong ngành bất động sản, vậy mà giờ đây lại sắp thành kẻ trắng tay.
Tôi siết chặt bản hợp đồng trong tay, bước thẳng đến tòa nhà cao nhất thành phố – trụ sở tập đoàn Trịnh Thị.
Tôi ghét cái tên này từ khi còn học cấp ba.
Ngày ấy, chúng tôi là hai kẻ đối đầu không đội trời chung.
Tôi đứng đầu khối chuyên Văn, còn hắn là thiên tài toán học.
Bất kể tôi đạt thành tích cao đến đâu, hắn luôn là người duy nhất có thể vượt mặt tôi.
Hơn mười năm qua, chúng tôi chưa từng gặp lại.
Nhưng bây giờ, hắn là hy vọng duy nhất để cứu lấy gia đình tôi.
Lâm Khả Vy
Tôi muốn gặp Chủ tịch Trịnh.
Cô lễ tân nhìn tôi từ đầu đến chân, ánh mắt nghi hoặc:
Lễ Tân
Cô có hẹn trước không?
Tôi thản nhiên rút ra tờ hợp đồng, đặt lên quầy:
Lâm Khả Vy
Đưa cái này cho anh ta.
Lâm Khả Vy
Anh ta sẽ gặp tôi ngay lập tức.
Cô ta còn đang do dự thì cánh cửa thang máy phía sau bật mở.
Một người đàn ông cao lớn bước ra, phong thái trầm ổn, lạnh lùng như băng giá.
Ánh mắt hắn dừng lại trên tờ hợp đồng, rồi chậm rãi nhìn tôi.
Trịnh Hoài Nam
Cô vẫn trắng trợn như ngày nào nhỉ, Lâm Khả Vy?
Tôi mỉm cười, không hề né tránh:
Lâm Khả Vy
Tôi đến để bàn chuyện làm ăn, không phải ôn lại quá khứ.
Hắn cười nhạt, ánh mắt thâm sâu khó đoán.
Trịnh Hoài Nam
Đi theo tôi.
Tại văn phòng Chủ tịch, tôi đặt hợp đồng lên bàn, giọng nói dứt khoát:
Lâm Khả Vy
Tôi cần 200 tỷ.
Lâm Khả Vy
Đổi lại, tôi sẽ gả cho anh trong ba năm.
Hắn nhướng mày, ngả người ra sau ghế, giọng điệu lười biếng nhưng nguy hiểm:
Trịnh Hoài Nam
Cô nghĩ tôi thiếu phụ nữ đến mức phải mua một cuộc hôn nhân?
Lâm Khả Vy
Anh không thiếu phụ nữ, nhưng thiếu một người vợ hợp pháp để đáp ứng điều kiện thừa kế của hội đồng quản trị.
Lâm Khả Vy
Tôi biết anh đang cần điều đó.
Một khoảng im lặng bao trùm căn phòng.
Ánh mắt hắn dường như muốn xuyên thấu suy nghĩ của tôi.
Tôi hít một hơi sâu, tiếp tục:
Lâm Khả Vy
Hơn nữa, anh sẽ không tìm được ai hiểu rõ trò chơi quyền lực này hơn tôi.
Lâm Khả Vy
Tôi sẽ là người vợ hoàn hảo nhất… miễn là anh trả đủ giá.
Khóe môi hắn cong lên, mang theo vẻ tàn nhẫn:
Trịnh Hoài Nam
Cô vẫn thực dụng như ngày nào.
Lâm Khả Vy
Ít nhất tôi thành thật hơn tất cả những người phụ nữ vây quanh anh.
Hắn đứng dậy, từng bước tiến đến gần tôi.
Bàn tay thon dài cầm lấy hợp đồng, ánh mắt sắc bén:
Trịnh Hoài Nam
Được thôi, Lâm Khả Vy.
Trịnh Hoài Nam
Nhưng nhớ kỹ… một khi đã ký, cô sẽ không dễ dàng thoát khỏi tôi đâu.
Lời cảnh báo của hắn khiến tôi rùng mình, nhưng tôi vẫn ngẩng cao đầu, nở một nụ cười thách thức:
Lâm Khả Vy
Vậy thì thử xem, Chủ tịch Trịnh.
Hợp đồng này… tôi nhất định phải thắng!
Kẻ Thù Không Đội Trời Chung
Tôi không biết liệu mình có điên rồi không khi chủ động đặt bút ký vào bản hợp đồng đó.
Kết hôn với Trịnh Hoài Nam – kẻ thù không đội trời chung từ thuở nhỏ, người mà tôi thề sẽ không bao giờ dính dáng đến.
Nhưng khi bố tôi gọi đến và thông báo gia tộc phá sản, tôi chẳng cần suy nghĩ quá lâu.
Với số tiền này, tôi có thể vực dậy công ty, bảo vệ gia đình và tiếp tục sống một cuộc đời xa hoa, không thiếu thứ gì.
Chỉ cần… nhắm mắt làm vợ hắn trong ba năm.
Trịnh Hoài Nam
Ký nhanh vậy sao?
– Giọng nói trầm thấp vang lên, kéo tôi ra khỏi suy nghĩ –
Tôi ngước lên, chạm phải ánh mắt thâm trầm của Trịnh Hoài Nam.
Hắn dựa lưng vào ghế, từng cử động đều toát ra vẻ nguy hiểm chết người.
Tôi hất cằm, nở nụ cười nhạt:
Lâm Khả Vy
Với tôi, đây chỉ là một cuộc giao dịch.
Lâm Khả Vy
Không phải anh cũng thế sao?
Hắn nhìn tôi một lúc lâu, rồi bỗng bật cười, giọng cười khẽ nhưng đầy châm chọc:
Trịnh Hoài Nam
Nghe nói, không ai có thể cưỡng lại một “tổng tài” đẹp trai, giàu có, nhưng cô lại là ngoại lệ.
Lâm Khả Vy
Tôi chỉ thích tiền của anh, không phải con người anh.
– Tôi đáp trả không chút do dự –
Trịnh Hoài Nam chống khuỷu tay lên bàn, cúi người sát lại gần.
Khoảng cách giữa chúng tôi chỉ còn vài centimet.
Trịnh Hoài Nam
Cô thẳng thắn thật đấy, Lâm Khả Vy.
Lâm Khả Vy
Đó là ưu điểm của tôi.
Lâm Khả Vy
Anh đâu thiếu phụ nữ si mê mình, cần gì quan tâm đến một người chỉ coi anh là máy rút tiền như tôi?
Hắn không trả lời ngay, chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt khó đoán.
Rồi bất chợt, hắn đứng dậy, cầm bản hợp đồng trên bàn, từng chữ cất lên đầy nguy hiểm:
Trịnh Hoài Nam
Trong trò chơi tình yêu này, thứ cô quan tâm chưa bao giờ là gì khác ngoài tiền của tôi.
Trịnh Hoài Nam
Nhưng có vẻ như… tôi lại thích con người của cô rồi.
Tim tôi lỡ nhịp một giây, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Lâm Khả Vy
Tôi không có hứng thú với mấy lời trêu chọc của anh.
Tôi đứng lên, chỉnh lại váy.
Lâm Khả Vy
Vậy khi nào chúng ta kết hôn?
Trịnh Hoài Nam dựa vào bàn, ngón tay thon dài lướt nhẹ trên mép hợp đồng:
Trịnh Hoài Nam
Tôi không thích chờ đợi.
– Hắn nói, ánh mắt như muốn giam cầm tôi –
Tôi siết chặt túi xách, che giấu sự bối rối.
Chỉ ba năm thôi, rồi tôi sẽ tự do.
Chỉ là… tại sao cảm giác rằng mình vừa bước chân vào một chiếc bẫy không lối thoát?
Đám Cưới Không Tình Yêu
Đúng như lời hẹn, sáng hôm sau, tôi đứng trước cổng Cục Dân Chính, tay nắm chặt tờ giấy chứng nhận kết hôn còn thơm mùi mực mới.
Không hoa, không nhẫn, không có bất kỳ nghi thức nào.
Hôn lễ của tôi và Trịnh Hoài Nam diễn ra đơn giản đến mức… đáng sợ.
Trịnh Hoài Nam
Cô thất vọng à?
Giọng nói trầm thấp của hắn vang lên bên tai, kéo tôi về thực tại.
Tôi quay sang, đối diện với khuôn mặt đẹp trai hoàn hảo như điêu khắc của hắn.
Hắn mặc một bộ vest đen cắt may tinh tế, dáng người cao lớn tỏa ra khí chất quyền uy áp bức.
Lâm Khả Vy
Với tôi, chỉ cần tiền vào tài khoản là đủ.
Lâm Khả Vy
Không cần rườm rà.
Hắn khẽ cười, nhưng ánh mắt lại sâu thẳm khó lường:
Trịnh Hoài Nam
Cô thực dụng thật.
Ở thời điểm này, ngoài tiền ra, tôi không thể để tâm đến bất cứ thứ gì khác.
Trịnh Hoài Nam
Tài khoản của cô sẽ có 100 tỷ vào chiều nay.
Hắn nói, giọng điệu thản nhiên như đang bố thí cho một người xa lạ.
Trịnh Hoài Nam
Đủ để cô vực dậy công ty nhà mình.
Lâm Khả Vy
Cảm ơn, chồng hợp pháp.
Tôi cố tình nhấn mạnh hai từ cuối, ánh mắt đầy ý trêu chọc.
Trịnh Hoài Nam nhướng mày, nhưng không phản bác.
Hắn mở cửa xe, ra hiệu cho tôi vào.
Tôi ngồi vào ghế phụ, khẽ thở ra một hơi.
Cuộc hôn nhân này bắt đầu quá dễ dàng, nhưng linh cảm cho tôi biết… kết thúc sẽ không đơn giản như thế.
Tối hôm đó, tôi chính thức chuyển đến biệt thự của Trịnh Hoài Nam.
Nơi này rộng đến mức tôi có thể lạc đường trong chính “nhà” của mình. Nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên hơn chính là thái độ của hắn.
Trịnh Hoài Nam
Phòng cô ở tầng hai, cuối hành lang.
Hắn đứng dựa vào cầu thang, ánh mắt lạnh nhạt.
Trịnh Hoài Nam
Tôi không có hứng thú ép buộc.
Tôi thoáng sững người, rồi bật cười:
Lâm Khả Vy
Anh sợ tôi quyến rũ mình à?
Trịnh Hoài Nam
Không phải sợ, mà là chưa đến lúc.
Hắn đáp tỉnh bơ, môi cong lên đầy kiêu ngạo.
Tôi nhướng mày, không thể đoán được trong đầu hắn đang nghĩ gì.
Nhưng điều đó không quan trọng.
Tôi đã đạt được mục đích – cứu vãn công ty gia đình.
Một tuần sau, tôi trở lại công ty của bố.
Với số tiền từ Trịnh Hoài Nam, việc khôi phục sản xuất và xử lý các khoản nợ diễn ra nhanh hơn dự kiến.
Lâm Chính Khang
Khả Vy, cảm ơn con.
Bố tôi nắm chặt tay tôi, giọng đầy xúc động.
Lâm Chính Khang
Nếu không có con, công ty đã không thể vực dậy.
Tôi chỉ mỉm cười, che giấu sự chua xót trong lòng.
Để có số tiền này, tôi đã đánh đổi ba năm tự do và… làm vợ của kẻ mình ghét nhất.
Lâm Khả Vy
Bố, chỉ cần công ty ổn định, con làm gì cũng đáng.
Tôi siết tay bố, cố tỏ ra mạnh mẽ.
Nhưng rồi, khi quay lưng rời khỏi văn phòng, tôi bỗng rùng mình.
Từ lúc nào, Trịnh Hoài Nam đã đứng đó, lặng lẽ quan sát tất cả.
Trịnh Hoài Nam
Không ngờ cô có thể diễn vai hiếu thảo tốt như vậy.
Hắn cười nhạt, nhưng ánh mắt sắc bén như dao.
Trịnh Hoài Nam
Vừa lấy tiền của tôi, vừa đóng vai người con ngoan.
Trịnh Hoài Nam
Hai tay hai lợi ích, cô đúng là giỏi thật.
Tôi khoanh tay, đối diện với hắn không chút nao núng:
Lâm Khả Vy
Tôi làm gì, không cần anh phán xét.
Trịnh Hoài Nam
Nhưng cô quên mất một chuyện.
Hắn bước lại gần, cúi xuống sát mặt tôi.
Trịnh Hoài Nam
Tiền tôi đưa, cô nhận.
Trịnh Hoài Nam
Vậy… cô định trả lại tôi bằng gì?
Tôi nuốt khan, trái tim lỡ nhịp một giây.
Không lẽ, từ giờ tôi phải sống dưới sự kiểm soát của hắn… suốt ba năm?
Download MangaToon APP on App Store and Google Play