Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Những Mẩu Truyện Ngắn Của Đôi Ta.

Pov : Our Sunday. . .

Cáo Tuyết - Tác giả
Cáo Tuyết - Tác giả
Hallo hallo!
Cáo Tuyết - Tác giả
Cáo Tuyết - Tác giả
Lại là tớ đây!
Cáo Tuyết - Tác giả
Cáo Tuyết - Tác giả
Đây là sản phẩm có sự đóng góp của hai con Cáo :D
Cáo Tuyết - Tác giả
Cáo Tuyết - Tác giả
Cụ thể là tớ và…
Cáo Trắng - Tác giả
Cáo Trắng - Tác giả
Cáo Trắng >:3
Cáo Tuyết - Tác giả
Cáo Tuyết - Tác giả
Đó!🙆‍♂️
Cáo Tuyết - Tác giả
Cáo Tuyết - Tác giả
Đây là tổng hợp các pov của cả hai chuỵ eim tớ…
Cáo Tuyết - Tác giả
Cáo Tuyết - Tác giả
Và cũng là lần đầu hợp tác nên có gì sai sót mọi người bỏ qua cho hai chuỵ eim mình nhó! 🙆‍♂️
Cáo Tuyết - Tác giả
Cáo Tuyết - Tác giả
Iu cả lò nhà mình! 🙆‍♂️✨
——————————————————
Cáo Tuyết - Tác giả
Cáo Tuyết - Tác giả
Lắng nghe bài hát : “a thousand yeads” của Christina Perri để có thể có trải nghiệm đọc tốt nhất nhé!
Vào một buổi sáng ở một căn phòng nọ, khi em đang nằm ngủ ngon sau trận chiến vật lộn đêm qua. Đôi mắt nhắm nghiền mệt mỏi dãn ra thở đều cuộn mình vào trong chiếc chăn bông dày để giữ ấm cái cơ thể trần trụi giữa tiết trời đông lạnh.
Ánh sáng dịu nhẹ chiếu qua ô cửa, chiếc rèm mỏng khẽ lay động mang theo hương gió thảm của khu vườn linh lan và chút hoa nhài còn vương trong căn phòng, ánh nắng vàng chiếu nhẹ vào chiếc giường nơi cả hai đang cuộn mình chìm trong giấc ngủ say.
10 giờ sáng, em lơ mơ tỉnh dậy ngước lên nhìn khuôn mặt vẫn còn đang say giấc ấy.
Khuôn mặt anh vẫn mang vẻ điềm đạm và trầm lặng khiến em có cảm giác an toàn, yên bình mà để bản thân mình cho anh bao bọc.
Đôi mắt nhắm nghiền cùng với mái tóc trắng bạch kim rũ xuống che đi đôi mắt cùng đôi môi hồng hào, tất cả như tôn lên cái vẻ đẹp lãng tử cuốn hút khiến em chẳng thể rời mắt .
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Bé con…
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Em ngắm đủ chưa?
Anh từ từ mơ hồ mở mắt rồi cúi xuống nhìn bé con đang trong lòng của mình, ánh mắt long lanh to tròn trong veo tựa như hồ nước tĩnh lặng. Anh biết bé con đã sớm không còn ngủ được nữa nhưng vì bản thân hơi buồn ngủ nên cố một chút nữa nhưng chẳng còn thể được nữa…
Em thấy vậy mà giật mình rúc xuống đỏ bừng hết khuôn mặt lẫn tai nhỏ…
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Ah! E-em… //giật mình//
Em ngại, gò má em ửng hồng đỏ ửng hiện rõ lên khuôn mặt của em như đang tự bán đứng em vậy. Thấy vậy thì anh cũng chỉ nhẹ nhàng vén nhẹ mái tóc vướng víu của em rồi nhẹ giọng hỏi em.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Sao bé không ngủ tiếp đi?
Đôi mắt em trong veo nhìn anh rồi khàn khàn nũng nịu nói nhỏ với anh.
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
E-em không ngủ đ-được nữa…
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Vậy ta dậy nhé?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Vâng~…
Chất giọng ngọt lịm kéo dài nũng nịu khiến anh như mê mẩn đắm chìm vào giọng nói của em. Em nũng nịu rồi vùi mặt vào ngực của anh dụi dụi vào cái khiến mái tóc cọ lên người anh khiến anh hơi nhột.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Bé, nhột anh…
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Đỡ em ngồi dậy rồi anh bế đi vệ sinh cá nhân nhé?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Dạ!
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Từ từ thôi, em đang bị đau đấy! //đỡ em//
Nghe đến đây, giọng em hờn dỗi mang theo chút trêu chọc nhí nhảnh trách yêu hắn.
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Thế hôm qua ai là người làm em ra nông nỗi này, hửm?
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Là anh…
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Lỗi anh…
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Duy xinh, tất cả là lỗi Quang Anh!…
Anh tủi thân cúi đầu tựa như chú mèo to xác đang ngồi đó hối lỗi với chủ nhân của mình khiến em phải bật cười vì cái sự đáng yêu của bạn lớn nhà mình.
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Pff…
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
??? //ngơ ngác ngước lên nhìn em//
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Bạn mèo lớn! Nhìn anh đáng yêu quá! //bật cười xoa đầu anh//
Em ngồi đó lết thân lại gần rồi xoa đầu của anh cười nhẹ an ủi.
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Dẫu sao cũng là do em chủ động trước mà?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Nên không phải mỗi mình lỗi của Quang Anh đâu!
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Em chỉ trêu anh thôi!
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Bé quậy lắm cơ! //cười nhẹ gõ nhẹ mũi của em//
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Bế em!~
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Sao phải bế? //chống nạnh//
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Bếeeeeeeeeee… //mếu//
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Mph… Đây đây thưa bạn nhỏ~… //lại gần rồi vòng tay bế em lên//
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Bạn nhỏ này thích Quang Anh…
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Bạn lớn này cũng vậy…
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Cũng thương bạn Duy nhiều lắm… //hôn lên trán em//
Một buổi sáng chủ nhật đầy bình yên của đôi ta trong căn phòng đầy ắp tình yêu thương của đôi gà bông khiến bao người phải ngưỡng mộ…

Pov : Ánh Trăng Máu

Cáo Trắng - Tác giả
Cáo Trắng - Tác giả
Cáo Trắng đâyy !!
________________________
Trăng đêm nay đỏ như máu
Giữa thành phố rực rỡ ánh đèn, có một người con trai đứng bên khung cửa sổ tầng cao nhất của một tòa nhà.
Em nâng ly rượu vang đỏ sóng sánh, ánh mắt trầm lặng nhìn xuống con phố xa hoa bên dưới.
Trong màn đêm ấy, một chiếc xe sang trọng lướt qua, phản chiếu bóng dáng của một kẻ vừa trở về từ địa ngục.
Hoàng Đức Duy
Năm năm trước
Người con trai ấy bị chính tay Nguyễn Quang Anh đẩy vào tù, bị tra tấn đến mức suýt mất mạng
Năm năm sau
Em trở về, không còn là cậu nhóc ngây ngô năm nào, mà là một con sói hoang đội lốt con người, đến để báo thù.
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Nguyễn Quang Anh tôi về rồi!!
Cánh cửa tầng hầm bật mở
Hắn đứng đó, quần áo xộc xệch, vết thương trên môi còn rỉ máu.
Gương mặt hắn xanh xao, tiều tụy đến mức gần như không còn sức sống.
Đôi mắt từng kiên định và sắc bén giờ đã nhuốm một màu tuyệt vọng
Hắn nhìn Đức Duy, đôi môi run run như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ có một chữ nghẹn lại nơi cổ họng.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Đức Duy..anh xin lỗi--
Lời xin lỗi ấy thốt ra như một con dao rỉ máu, lưỡi dao sắc lạnh cắt vào không khí, đau đớn đến tê tái
Nhưng người đối diện chỉ bật cười
Nụ cười ấy lạnh như băng, ánh mắt chứa đầy sự giễu cợt và khinh thường
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Muộn rồi.
Chỉ hai chữ ấy thôi cũng đủ để đánh sập mọi hy vọng mong manh cuối cùng.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Đ-Đức Duy..Anh--
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
//Run rẩy nhìn người trước mặt//
Đây là Đức Duy sao?
Là người từng nằm trong vòng tay hắn, từng vì hắn mà sẵn sàng buông bỏ mọi thứ?
Nhưng giờ đây, ánh mắt ấy chỉ toàn là hận thù. Không còn dịu dàng, không còn yêu thương, chỉ còn sự cay độc và lạnh lùng đến đáng sợ.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
T-Tại sao?
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Duy, tại sao lại hận anh đến vậy?
Đức Duy cười nhẹ, giọng nói mỉa mai đến nghẹt thở.
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Tại sao à?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Năm năm trước, ai là người tin vào những lời dối trá mà đẩy tôi vào tù?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Ai là người thản nhiên quay lưng khi tôi kêu cứu?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Ai là người đứng nhìn tôi bị tra tấn như một con chó--
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Không thèm quay đầu?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Nguyễn Quang Anh, anh quên nhanh quá đấy!
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Nhưng thằng này không quên!
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Không thể quên những gì anh gây ra cho tôi!
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Anh--
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Câm đi!
CHÁT
Lời nói của hắn chưa kịp thốt ra đã bị cắt ngang bởi cái tát giáng thẳng vào mặt.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
//Giương mắt nhìn em//
Cơn đau rát bỏng truyền từ gò má xuống tận trái tim, nhưng điều khiến hắn đau đớn hơn cả không phải là cú tát ấy.
Mà là ánh mắt của Đức Duy – ánh mắt chứa đầy sự căm ghét và khinh bỉ.
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
//Cúi xuống thì thầm tai hắn//
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Anh có biết không?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Những ngày tháng trong tù, tôi đã chết đi sống lại bao nhiêu lần?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Mỗi lần bị đánh đến mức tưởng chừng không thể thở được nữa
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Tôi lại nghĩ đến anh-
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Tôi tự hỏi, tại sao người tôi yêu nhất lại có thể đối xử với tôi như thế?
Quang Anh siết chặt nắm đấm
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
L-Là..hiểu lầm..
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hiểu lầm?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Nghe đơn giản nhỉ?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Thế tôi hỏi anh nhé?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
TẠI SAO KHÔNG LÀM RÕ!
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
KHÔNG CÓ ĐỦ BẰNG CHỨNG!
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
THẢN NHIÊN ĐẨY TÔI VÀO TÙ!
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
GẮN GHÉP CHO TÔI TỘI GIẾT NGƯỜI!
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
TẠI SAO VẬY HẢ?
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
...
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Tôi đã từng hỏi lại lòng mình rất nhiều lần..
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Rằng anh có từng yêu tôi hay không?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Anh thản nhiên để một con đàn bà lăng loàn trắc nết-
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Chà đạp dẫm đạp tôi!
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Màn kịch tự biên tự diễn!
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Anh cũng tin?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Anh ngu thật đấy Quang Anh ạ
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Anh vì con đàn bà đó mà đẩy tôi vào tù khi không có một bằng chứng nào?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Thế tôi hỏi anh?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
TÔI CÓ TỘI TÌNH GÌ!
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Duy..anh--
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Anh không có tư cách biện minh!
Hắn thật sự đã sai. Rất sai.
___
Năm đó hắn yêu em đến chết đi sống lại nhưng chỉ vì lời nói qua loa được tiêm nhiễm vào đầu của một người đàn bà lăng loàn lẳng lơ.
Con ả sử dụng mưu hèn của chính bản thân sát hại cả nhà hắn sử dụng điện thoại của mẹ hắn gọi cho em.
Khi em đến khung cảnh máu me trước mắt làm em hoảng loạn đến tâm trí rối bời hơi thở một nặng nề lao nhanh tới đỡ lấy mẹ hắn khóc nấc.
Cùng lúc đó hắn cùng con ả cũng nhận được tin báo động vội chạy về cảnh tượng em ôm mẹ hắn trong lòng hắn không thành tiếng.
Hắn liền chẳng thèm điều tra mà hừng hực lôi em lên trách mắng chửi bới thậm chí muốn lấy mạng của em.
Nỗi sợ chiếm hết tâm trí em khiến em chẳng thốt ra một lời chỉ khóc và khóc đến cạn nước mắt
Em khóc đến ngất đi
Khi tỉnh dậy đã bị đưa vào phòng ép cung. Họ ép bắt em nhận tội họ đánh em đến máu me đầy mình hắn chứng kiến tận mắt. Em gào khóc như nào em cầu xin như nào cũng vô ích hắn chẳng muốn nghe lời giải thích từ em mặc em sống chết.
Khi em vào tù được 3 năm hắn mới phát hiện camera kín được giấu ở mép cầu thang sự thật phơi bày.
Em hoàn toàn vô tội
___
Khoảng cách cả hai dần xa
Xa đến mức dẫn tới hiểu lầm chẳng thể xóa bỏ.
Xa đến mức hắn tự tay tống em vào tù
Và xa đến mức hắn chẳng còn cơ hội chuộc lại lỗi lầm mình gây ra.
Cơn gió đêm quét qua căn hầm, kéo theo một mùi hương nhàn nhạt, quen thuộc đến mức khiến người ta đau lòng. Kèm theo đó là mùi máu me tanh tưởi đến rợn người.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Duy, anh sai rồi.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Anh thật sự sai rồi..-
Đức Duy nhìn người đàn ông đang quỳ dưới chân mình, ánh mắt thoáng qua một tia dao động, nhưng ngay sau đó, lại bật cười.
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Anh nghĩ rằng chỉ cần nói một câu xin lỗi là có thể vứt bỏ mọi lỗi lầm sao?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Nguyễn Quang Anh, có phải anh quá xem thường tôi rồi không?
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Không phải..
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Anh không cầu xin em tha thứ..
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Anh chỉ muốn nói rằng... anh sai rồi..
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
A-Anh..Anh yêu em...
Câu nói ấy khiến Đức Duy khựng lại trong chốc lát, nhưng rất nhanh, hắn khôi phục lại vẻ mặt vô cảm.
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Yêu tôi?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Vậy thì sao? Tình yêu của anh đáng giá bao nhiêu?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Có thể bù đắp cho những gì tôi đã mất không?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Có thể khiến vết thương trong tôi lành lại không?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Nguyễn Quang Anh, tình yêu của anh đắt quá tôi chẳng dám nhận!
Em quay lưng, ánh trăng đỏ như máu chiếu lên bóng lưng lạnh lùng ấy.
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Anh cứ sống nốt quãng đời còn lại trong sự hối hận đi!!
Cánh cửa hầm đóng sập lại, chặn đứng mọi lối thoát.
Hắn quỳ trên nền đất lạnh, đôi mắt cay xè. Hắn muốn khóc, nhưng nước mắt đã cạn từ lâu
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Anh xin lỗi em Duy ơi..
Bên ngoài cửa sổ, ánh trăng đỏ rực, như nhuộm máu của một tình yêu đã chết.
Trăng treo màu máu đổ Rọi bóng kẻ quỳ đau Gió đêm lùa tiếng gọi Mà người chẳng ngoảnh đầu. Tay từng ôm ấm áp Giờ hóa lạnh như băng Lời yêu chưa kịp nói Đã tan giữa trăng tàn.
END POV

Pov: Nhiệm Vụ Cuối Cùng

Cáo Trắng - Tác giả
Cáo Trắng - Tác giả
Cáoo Trắng đây 🐑♡
___________________________
Mưa nặng hạt
Tiếng giày dẫm lên nền xi măng ướt át vang vọng giữa con hẻm vắng.
Mọi thứ chìm trong bóng tối, chỉ có ánh đèn đường leo lắt như sắp tắt.
Em bước từng bước chậm rãi, khẩu súng trong tay đã lên đạn.
Mục tiêu của em quỳ trên nền đất lạnh, hai tay bị trói ngược ra sau, đầu cúi thấp, mái tóc lòa xòa che đi khuôn mặt.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
//Giọng nói trầm khàn//
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Xử nó đi!
Là hắn. Nguyễn Quang Anh.
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
//Nuốt khan//
Là Lòng bàn tay siết chặt khẩu súng, đầu ngón tay trắng bệch vì áp lực
Em đã quen với việc gi.ế.t người, nhưng lần này...
Nhân Vật Phụ
Nhân Vật Phụ
: Anh Hai...
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
//Cứng người//
Chỉ hai chữ ấy thôi, mà như một nhát dao cứa thẳng vào tim em.
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Đ-Đức..Anh..
Người em trai mà Đức Duy tìm kiếm suốt bao năm, giờ đây lại quỳ trước mặt tôi, trở thành con mồi trong nhiệm vụ cuối cùng của em.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
BẮN!
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
//Mím chặt môi//
Hắn không nghi ngờ em, bởi từ trước đến nay, em chưa từng do dự khi gi.ế.t ai.
Nhưng bây giờ thì khác
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
"K-Không..không thể.."
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
"Em trai mày đó..Đức Duy..-"
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Rhyder..Tôi xin lỗi..
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Tôi không làm được..!!
Em thì thầm, rồi trong một tích tắc, xoay người giật lấy khẩu súng của kẻ phía sau, bắn một phát vào đèn đường
Cùng lúc, em kéo Đức Anh đứng dậy, lao vào bóng tối.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
//Nhướn mày//
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
"Để xem em chạy tới khi nào.."
Sau lưng em, tiếng hét, tiếng súng vang lên điên cuồng. Từ khoảnh khắc này, em đã trở thành kẻ phản bội.
.
.
.
Ba ngày sau, em bị bắt
Không có tra tấn. Không có máu.
Chỉ có em và hắn, trong một căn phòng rộng lớn, với ánh đèn mờ ảo và mùi thuốc lá nhàn nhạt trong không khí.
Nguyễn Quang Anh ngồi trên ghế bành, chân vắt chéo, ly rượu đỏ sóng sánh trên tay.
Đôi mắt hắn sâu thẳm, lạnh lẽo như vực thẳm không đáy.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Bị bắt rồi à !?
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Tôi đánh giá em cao quá nhỉ!
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
//Ánh mắt không khoan nhượng//
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Mày bắt tao bắn em tao?
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Tao không ngu!
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Em biết tôi ghét nhất điều gì không?
Hắn hỏi, giọng chậm rãi như muốn gặm nhấm từng âm tiết.
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
...
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Cầm thú!
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Tôi ghét nhất là phản bội.
Hắn đặt ly rượu xuống, đứng dậy, từng bước tiến về phía em.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
//Nâng cầm em lên miết nhẹ môi em//
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nếu là người khác..tôi sẽ gi.ết không toàn mạng.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nhưng em..là ngoại lệ!
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
?
Sau câu nói ấy, em bị hắn giam cầm.
.
.
.
Căn phòng này quá xa hoa.
Mọi thứ đều hoàn hảo, từ chiếc giường lụa mềm mại đến ly rượu vang thượng hạng. Nhưng nó không phải là một nơi để sống nó là một cái lồng mạ vàng, nhốt chặt em, khiến em không thể chạy thoát.
Và kỳ lạ nhất là… hắn luôn ôm em ngủ.
Mỗi đêm, hắn đều đến, vòng tay siết chặt lấy em như thể nếu buông ra, em sẽ biến mất.
Hơi thở hắn phả nhẹ sau gáy em, ấm áp đến mức đáng sợ.
Em từng phản kháng. Từng cố đẩy hắn ra. Nhưng hắn chỉ thản nhiên nhìn em, đôi mắt chứa đựng một sự cố chấp đáng sợ.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Em có thể giãy giụa cả đời.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nhưng tiếc là tôi sẽ không buông!
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
...
Cứ như vậy, mỗi đêm em đều chìm trong vòng tay của hắn, bị hắn giam cầm theo cách dịu dàng nhất, ngọt ngào nhất, nhưng cũng tàn nhẫn nhất.
Em từng nghĩ Nguyễn Quang Anh là một con quỷ không có trái tim.
Nhưng em đã sai
Có một lần, em tỉnh giấc giữa đêm. Ánh đèn ngủ mờ nhạt chiếu lên khuôn mặt hắn. Em thấy hắn cau mày, môi mím chặt, bàn tay siết chặt lấy áo em.
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
"Hắn cũng có ác mộng"
Em không biết hắn mơ thấy gì. Chỉ biết khi em khẽ chạm vào bàn tay hắn, hắn lập tức nắm lấy, ôm chặt em hơn, như thể sợ em sẽ biến mất.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Đ-Đừng mà...đừng đi-
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Đ-Đừng bỏ tôi..--
Em chưa từng thấy hắn yếu đuối như vậy.
Hắn là người cầm quyền, kẻ nắm giữ sinh mạng của hàng trăm con người. Nhưng trong giấc ngủ, hắn lại như một đứa trẻ lạc lối, chỉ có thể ôm chặt lấy em để tìm kiếm chút ấm áp.
Giây phút ấy, em nhận ra một sự thật—
Em chính là điểm yếu của hắn.
.
.
.
Em từng nghĩ mình sẽ trốn thoát.
Nhưng đến khi cánh cửa mở toang, em lại đứng yên.
Hắn đã để em đi
Không lính gác, không xiềng xích
Chỉ có hắn, đứng lặng trong bóng tối, nhìn em bằng ánh mắt không thể đọc được.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
//Giọng nhẹ hẫng//
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Em đi đi!!
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nếu muốn..cứ đi thật xa--
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Tôi không ép em nữa..
Em lẽ ra nên chạy.
Nhưng chân em không cử động được
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
//Quay lại chạm vào gương mặt hắn//
Hắn vẫn lạnh lùng, vẫn tàn nhẫn, nhưng đôi mắt hắn lại chất chứa một thứ cảm xúc mà em không dám gọi tên.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
...
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
S-Sao không chạy đi..
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Yêu em không !?
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Có! Rất yêu..
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Thương em không?
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Rất thương!
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
//Nhón chân lên hôn nhẹ môi hắn//
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
!!!
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Hoàng Đức Duy [Captain boy]
Em yêu anh!
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
//Kéo em vào lòng ôm chặt gục đầu xuống//
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Cảm ơn em!..
Không còn đường lui
Cả hai đều bị giam cầm.
Hắn giam em trong căn phòng này
Còn em giam hắn trong chính trái tim em.
Và có lẽ, sẽ không bao giờ thoát ra được nữa.
END
Cáo Trắng - Tác giả
Cáo Trắng - Tác giả
Trăng lạnh soi song sắt, Lòng ta tựa vực sâu. Người ôm ta như xiềng, Ta buông rồi… có đâu? Hận thù như dao sắc, Cắt rồi vẫn chẳng rời. Giam nhau trong mê luyến, Thoát được… hay suốt đời?

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play