Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Chồng Khờ [Captain × Y/N]

Chap 1: Ép buộc

Phương Linh ngồi trên chiếc giường nhỏ trong căn phòng chặt chội của mình, nhìn ra ngoài cửa sổ. Mỗi buổi sáng ánh nắng yếu ớt xuyên qua khe cửa, chiếu lên tường nhưng chẳng đủ để làm ấm khăng gian u ám này.
Căn phòng của Linh cũng chỉ có hai phòng: một phòng khách; một phòng ngủ. Nhà cửa cũ kỹ, chẳng có gì đáng giá ngoài những món đồ đã cũ từ lâu. Đôi khi Linh tự hỏi, liệu có một ngày nào đó gia đình cô sẽ được sống trong một ngôi nhà rộng rãi hơn, với những đồ đạc mới mẻ, sáng bóng. Nhưng cô thừa biết điều đó chỉ là giấc mơ xa vời.
Hôm nay là một ngày như bao ngày khác, nhưng trong không khí im ắng của căn nhà nghèo nàn, Linh cảm thấy có một sự căng thẳng lạ lùng. Mẹ cô vừa mới thông báo một tin gây sốc cho cô: Em phải lấy Hoàng Đức Duy, cậu ta dù mới 22 tuổi nhưng trí tuệ chỉ dừng lại ở 10 tuổi. Cậu ta không thể tự mình chăm sóc bản thân, và thậm trí là một cuộc trò chuyện bình thường cũng là thử thách đối với Đức Duy.
Linh không thể tin vào những gì mẹ cô vừa nói. Đã bao lâu rồi cô sống trong cảnh nghèo khó, cố gắng làm việc chăm chỉ để kiếm tiền, nhưng giờ đây, vì một lý do duy nhất "tiền bạc" mà cô phải gả cho một người thế này? Lý do mà mẹ cô nói là: "Nhà Duy rất giàu, nếu con kết hôn với cậu ấy thì gia đình mình chắc chắn sẽ thoát khỏi cảnh nghèo khó".
Cô cảm thấy tức giận, nhưng cô cũng không thể phản kháng lời bà. Vì đã là người tắt mà mẹ em áp đặt từ nhỏ: "Chỉ có thể làm theo những gì chúng ta phải làm để sống sót trong cuộc sống này"
Không một ai thèm để ý đến ý kiến của em, không một ai lắng nghe chia sẻ cảm xúc của em TẤT CẢ ĐỀU VÌ TIỀN
Buổi chiều hôm ấy, em được đưa đến một ngôi nhà lớn, toát lên vẻ sang trọng mà cô chưa bao giờ tưởng tượng đến. Ngôi nhà đồ sộ không giống như nơi mà cô sống trước đây, mà nó là một lâu đài thật sự, nhưng cái gì tạo ra điểm khác biệt giữa hai ngôi nhà ấy?? Em không biết, nhưng ngay từ cái nhìn đầu tiên, em cảm thấy bản thân như một đứa trẻ lạc lối trong một thế giới quá rộng lớn, giống như nó vốn dĩ không dành cho em.
Trong phòng khách, Hoàng Đức Duy đang ngồi trên chiếc ghế sofa gương mặt sáng sủa không tì vết nhưng ánh mắt lại có chút lơ đãng không có sự tỉnh táo. Nhất thời, em cảm nhận được một nỗi sợ mơ hồ bao vây lấy mình, cậu ta không giống những người bình thường mà em từng gặp Cậu ta là một người cô chưa bao giờ tưởng tượng sẽ trở thành chồng của mình.
Phùng Phương Linh
Phùng Phương Linh
Mẹ...con không thể cưới anh ta...
Linh thì thầm
Nhưng tiếng em phát ra chỉ là tiếng vọng trong không gian rộng lớn
dường như không ai có thể nghe thấy ngoài Linh
Mẹ đứng bên cạnh em, không thề dao động chỉ lạnh lùng nói
Trúc Mai
Trúc Mai
Con không có sự lựa chọn nào khác, Linh. Đây là cơ hội duy nhất để gia đình chúng ta có thể trả được hết số nợ ấy thôi, con vì ba mẹ một lần nhé?
Em mím môi nhìn mẹ rồi lại nhìn xuống đất, lòng nặng trĩu. Em không thể phản đối cuộc hôn nhân này, vì nếu làm như vậy gia đình em sẽ phải tiếp tục sống trong cảnh sống nay chết mai.
Nhưng....làm sao em có thể chấp nhận một cuộc sống như thế này? Một cuộc hôn nhân với người mà em không hề yêu, và chỉ vì tiền. Nếu điều này là vì tất cả mọi người vậy thì...ai sẽ vì em mà làm tất cả...?
Cuộc sống có đang khắc nghiệt với em quá không?
Sự sợ hãi trong một căn nhà lạ chỉ có một người chồng mà Linh không hề yêu. Em tự hỏi "Tại sao bản thân phải làm như vậy trông khi bản thân lại không hề mong muốn đâu chứ?"

Chap 2: Ngày cưới

Em đứng im trong căn phòng rộng lớn của nhà họ Hoàng, nơi mà em sẽ bước vào cuộc sống mới mà không thể từ chối. Linh nhìn qua cửa sổ, nơi ánh sáng mùa xuân chiếu rọi vào tạo thành những vệt sáng trên nền đất. Mọi thứ đều quá xa lạ quá đỗi nặng nề
Dù đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng cảm giác của em lúc này không thể thoải mái. Những lo âu, những sợ hãi như đang bao vây đè nặng lên trái tim nhỏ bé của em
Tiếng gõ cửa vang lên, kéo em ra khỏi đống suy nghĩ của mình. Mẹ Linh bước vào, trên gương mặt là một nụ cười nhẹ nhàng nhưng đầy sự lo lắng
Trúc Mai
Trúc Mai
Linh, con đã chuẩn bị xong chưa?
Trúc Mai
Trúc Mai
Lễ cưới sắp bắt đầu rồi đấy /lo lắng/
Em nhìn mẹ rồi nhìn lại chiếc váy cưới trắng tinh khôi, em bỗng cảm thấy mình như một con rối hay một món trang trí cho buổi lễ
Phùng Phương Linh
Phùng Phương Linh
Mẹ, liệu con có thể thay đổi chuyên này được không? /yếu ớt/
Em cất tiếng hỏi bằng chiếc giọng yếu ớt của mình
Mẹ em khẽ thở dài, lại gần và ôm lấy em
Trúc Mai
Trúc Mai
Con gái, con hiểu mà mẹ biết con không muốn nhưng đây là điều con phải làm để giúp gia đình chúng ta trả hết nợ
Trúc Mai
Trúc Mai
Cố lên nha con, mẹ yêu con
Linh chỉ biết im lặng, chẳng biết phải nói gì. Em cũng chỉ là một đứa con giá bình thường làm sao có thể chống lại những quyết định của gia đình, Linh chỉ có thể nắm chặt bó hoa cưới và hy vọng rằng mình sẽ tìm thấy một chút hạnh phúc trong cuộc hôn nhân này
Em cố gắng nuốt nước mắt, cuộc đời em sẽ phải đối diện với những gì nữa đây?
Lễ cưới diễn ra trong không gian sang trọng, nhưng cô cảm thấy như một cơn ác mộng. Từng bước đi lên lễ đường Linh không nhìn thấy gì ngoài những gương mặt lạnh lùng và những ánh mắt tò mò.
Đức Duy đứng ngay đó nở nụ cười ngây ngô, ánh mắt sáng rỡ khi nhìn thấy em. Duy tuy đầy óc chỉ là trí tuệ của một đứa trẻ, nhưng anh lại rất đẹp trai. Nếu anh không bị ngốc thì cô đã đòi cưới ngay từ lần gặp đầu tiên rồi, Linh tiến lại đứng đối diện anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Woaaa, vợ của anh đẹp quá đi /cười ngây ngô/
Linh nhìn vào khuôn mặt hồn của của Duy, rồi khẽ gật đầu:
Phùng Phương Linh
Phùng Phương Linh
Ừm, từ nay em sẽ làm vợ anh
Còn tiếp

Chap 3: không chắc

Đức Duy mỉm cười thật tươi, như thể một đứa trẻ vừa được người lớn cho kẹo, em cảm thấy như mình đang đứng giữa thế giới đầy sự mâu thuẫn
Sau khi trao lời thề hôn ước, Linh cảm thấy lòng mình nặng trĩu. Em không khóc, cũng không cười chỉ lặng lẽ đứng đó, mặc cho mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch của gia đình
Tiệc cưới linh đình, khách mời đông đủ cả. Nhưng Linh chẳng thèm để ý tới em chỉ biết mình đang bị bao vây bởi những lời chúc và những ánh mắt tò mò
Duy thì khác, anh có vẻ rất vui anh chạy loanh quanh như một đứa trẻ. Kéo tay em đi hết chỗ này lại đến chỗ khác còn khoe với mọi người
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đây là vợ con! Vợ con xinh không?
Mọi người đều bật cười có người còn khen ngợi rằng Duy có vợ rất xinh, và nhớ phải nghe lời vợ
Duy gật đầu mạnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ! Con sẽ yêu thương vợ suốt đời luôn
Duy tươi cười vui vẻ, em chỉ biết cười gượng em không biết nên phản ứng thế nào, vì mọi người ai cũng xem đây là chuyện đáng mừng. Còn cô thì cảm giác như đang bị giam cầm trong vở kịch mà chính mình không thề mong muốn
Một lát sau mẹ Duy kéo cô lại giọng dịu dàng:
Ngọc Hà
Ngọc Hà
Linh, từ giờ con là con dâu nhà này. Duy không giống người bình thường nhưng nó lại rất ngoan và biết nghe lời. Con hãy đối xử tối với nó
Ngọc Hà
Ngọc Hà
đừng làm gì khiến nó buồn nhé!
Phùng Phương Linh
Phùng Phương Linh
Dạ, con hiểu /siết chặt tay/
Cô hiểu chứ nhưng cô không biết mình có làm đc hay không
Tiệc cưới kéo dài đến tận tối
Khi mọi thứ dần trở nên yên ắng, Linh nhận ra một sự thật
Từ nay cô chính thức trở thành vợ chả Duy
Em phải sống chung cùng một người chồng ngốc, người có trí tuệ chỉ dừng lại ở tuổi 10
Căn phòng tân hôn đã được chuẩn bị sẵn, một không gian rộng lớn nhưng lại khiến em bất chợt có cảm giác xa lạ
Duy trái ngược lại, anh vui vẻ nhảy lên giường. Vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vợ ơi, lên đây ngủ với anh nè
Em cứng đờ người. Linh không biết đêm nay sẽ trôi qua như thế nào nhưng có lẽ sẽ rất khó ngủ khi mà những suy nghĩ chồng chéo lên nhau

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play