Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Hàn Nhiếp]Giam Cầm Nỗi Đau

Đối mặt

Bên trong một căn phòng rộng lớn, ánh đèn vàng nhạt phủ xuống sàn nhà lạnh lẽo. Không gian yên tĩnh đến ngột ngạt, chỉ có tiếng bước chân nặng nề vang lên.
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
/cúi thấp đầu, bàn tay vô thức siết chặt vạt áo/
Cậu biết mình không thể trốn tránh nữa. Đối diện với cậu là anh, ánh mắt lạnh băng như thể đang nhìn một kẻ xa lạ.
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
...Tôi đã quay lại rồi.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Thì sao? Muốn tôi tha thứ chắc?/nhếch môi, giọng nói mang theo sự chế giễu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Tôi không mong anh tha thứ. Tôi chỉ muốn-/khẽ run lên, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh/
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Muốn gì? Muốn tôi coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra sao?/cắt ngang, tiến lên một bước, ánh mắt sắc bén như muốn đâm thẳng vào trái tim cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Tôi.../nghẹn lời/
Thực ra, cậu chẳng thể mong chờ điều gì cả.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Ba năm trước, cậu đã biến mất không một lời giải thích. Bây giờ quay lại, giả vờ đáng thương để tôi mềm lòng?
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Tôi không giả vờ. Tôi có lý do của mình...
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Lý do? Lý do gì có thể biện minh cho sự phản bội?/cười nhạt, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng đến đáng sợ/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Tôi chưa từng phản bội anh!/ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe/
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Chưa từng? Vậy cậu giải thích đi. Hôm đó, cậu đã làm gì?
Không gian như đóng băng.
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
/cắn chặt môi, bàn tay siết chặt thành nắm đấm/
Cậu muốn giải thích, nhưng có những sự thật không thể nói ra.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Câm lặng à? Cậu vẫn yếu đuối như vậy... Tôi đúng là ngu ngốc khi từng tin tưởng cậu.
Mỗi lời nói của anh như một lưỡi dao cắt vào tim cậu.
Nhưng cậu không thể phản kháng, chỉ có thể đứng yên chịu đựng.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Cút đi. Trước khi tôi thực sự ghét cậu.
Căn phòng lại chìm vào im lặng.
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Tôi sẽ không đi. Nếu anh hận tôi, vậy hãy trừng phạt tôi đi. Tôi sẽ không trốn nữa/siết chặt nắm tay, đôi mắt đau đớn nhưng vẫn kiên định/
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
/sững người trong một giây, nhưng rất nhanh ánh mắt trở nên sắc bén hơn/
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Được thôi. Cậu muốn tôi trừng phạt cậu đúng không? Vậy đừng hối hận.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Tôi sẽ khiến cậu nếm trải cảm giác bị phản bội, bị tổn thương. Để xem lúc đó, cậu còn có thể mạnh miệng như bây giờ không/tiến lại gần, cúi xuống sát mặt cậu, giọng nói trầm thấp nhưng mang theo sự nguy hiểm/
Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng cậu, nhưng cậu không lùi bước.
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Tôi chấp nhận.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
/cười lạnh/
Anh đã từng yêu người này đến mức sẵn sàng từ bỏ mọi thứ. Nhưng bây giờ, tình yêu đó đã biến thành nỗi hận sâu sắc.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Tốt. Vậy thì bắt đầu đi.
_End_
Vịt Yew 🐥🌼
Vịt Yew 🐥🌼
mấy cô muốn tôi viết 1 ngày 1 chap hay 1 ngày 3 chap

Trò chơi bắt đầu

Căn phòng yên tĩnh đến đáng sợ, chỉ có tiếng hít thở nặng nề của hai người. Không ai chịu rời mắt trước.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
/chậm rãi đưa tay nâng cằm cậu, ánh mắt sắc bén như muốn nhìn thấu tất cả/
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Cậu chấp nhận rồi, đúng không?
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Ừ/không né tránh, giọng nói kiên định/
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Được. Vậy thì từ bây giờ, cậu là của tôi. Một món đồ chơi để tôi chà đạp, muốn làm gì cũng được/nhếch môi, nụ cười lạnh lẽo đến rợn người/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Anh có thể làm gì cũng được. Nhưng đừng coi tôi là đồ chơi.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Cậu có tư cách ra điều kiện sao?/bóp chặt cằm cậu, ánh mắt đột nhiên tối sầm/
Cậu đau đến mức khẽ nhíu mày nhưng không rên một tiếng. Cậu không muốn cho anh thấy sự yếu đuối của cậu.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Tốt. Rất cứng đầu. Nhưng để xem cậu có thể chịu được bao lâu//buông tay, ánh mắt đầy khinh miệt/
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Từ giờ, cậu sẽ sống trong địa ngục mà chính cậu chọn.
___
Hôm sau.
Biệt thự Trần gia.
Cậu ngồi lặng lẽ trong phòng khách rộng lớn. Cậu chưa từng nghĩ có ngày cậu sẽ trở lại đây, trong tư cách… một kẻ bị giam cầm.
Cánh cửa bật mở, anh bước vào, theo sau là Trương Hàm Thụy.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Em thật sự quay lại?/nhíu mày nhìn cậu, giọng điệu không mấy thân thiện/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Ừ/gật đầu/
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Em thực sự muốn giữ em ấy bên cạnh?/liếc nhìn anh, khó hiểu hỏi/
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Không phải giữ. Chỉ là chơi đùa một chút thôi/cười nhạt, ánh mắt không chút tình cảm/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
/siết chặt bàn tay, nhưng vẫn im lặng/
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tùy em. Nhưng đừng quên, đùa giỡn với tình cảm thì dễ mất kiểm soát lắm/nhún vai/
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Em biết em đang làm gì.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Từ hôm nay, cậu sẽ làm người hầu trong nhà này. Không có quyền phản kháng/quay sang nhìn cậu, ánh mắt sâu không thấy đáy/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Được.
Trương Hàm Thụy nhướng mày nhìn cậu, có chút kinh ngạc vì sự cam chịu này. Nhưng rồi chỉ cười nhạt.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tùy hai người. Anh không xen vào.
Nói rồi, Hàm Thụy rời đi, để lại không gian chỉ còn hai người.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Tôi sẽ khiến cậu hối hận vì đã quay lại/tiến lại gần, cúi xuống sát mặt cậu, giọng nói trầm thấp nhưng lạnh lùng/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Vậy thì cứ thử đi/ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt anh/
Cơn giận trong lòng anh dâng lên, nhưng anh không bộc phát. Anh sẽ từ từ nghiền nát cậu, như cách cậu từng làm với anh ba năm trước.
Trò chơi chính thức bắt đầu.
_End_

Luật chơi

Căn biệt thự rộng lớn, nhưng không khí lại vô cùng ngột ngạt. Một trận chiến không lời giữa hai người đang diễn ra. Một kẻ muốn trả thù, một kẻ chấp nhận chịu đựng.
Anh ngồi trên ghế sofa, ánh mắt lười biếng nhưng lại mang theo sự áp bức mạnh mẽ. Trước mặt anh, cậu đứng thẳng, vẻ mặt bình tĩnh đến đáng sợ.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Vậy, cậu đã sẵn sàng cho những ngày tháng tiếp theo chưa?
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Tôi đã nói, tôi chấp nhận mọi thứ/không chớp mắt/
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Tốt. Vậy tôi sẽ nói luật chơi.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
/đặt ly rượu xuống bàn, ngón tay gõ nhẹ theo nhịp/
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Từ bây giờ, cậu là người hầu của tôi. Làm theo mọi yêu cầu của tôi, không có quyền từ chối.
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Tôi hiểu.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Thứ hai, cậu không có quyền rời khỏi nơi này nếu chưa có sự cho phép của tôi.
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Được.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Thứ ba, tuyệt đối không được nhắc đến chuyện cũ.
Câu cuối cùng, giọng anh trầm xuống, ánh mắt sắc bén như muốn cắt xuyên qua cậu.
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Tôi hiểu/khẽ siết tay nhưng vẫn gật đầu/
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Ngoan thật đấy. Nhưng tôi không tin cậu sẽ chịu được lâu đâu/nhếch môi/
Anh đứng dậy, bước tới sát cậu, khoảng cách giữa hai người gần đến mức hơi thở hòa vào nhau.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Bây giờ thì bắt đầu đi.
Câu nói vừa dứt, một tập tài liệu bị ném lên bàn.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Dọn sạch chỗ này. Trước khi trời tối, tôi muốn mọi thứ không còn một hạt bụi.
Cậu nhìn đống tài liệu chất cao như núi. Anh đang cố ý làm khó cậu.
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
/không nói gì, chỉ lặng lẽ cầm tài liệu lên, bắt đầu sắp xếp lại/
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Cậu nghĩ chỉ cần ngoan ngoãn là đủ sao? Đừng quên, tôi muốn cậu đau khổ/khoanh tay đứng nhìn, ánh mắt mang theo sự khinh thường/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Vậy thì cứ tiếp tục đi/dừng lại một chút, rồi lại tiếp tục công việc của mình/
Thái độ bình tĩnh đến lạ lùng của cậu khiến anh cảm thấy khó chịu. Anh muốn thấy cậu đau đớn, hối hận, không phải là bộ dạng cam chịu này.
Trần Tư Hàn/anh/
Trần Tư Hàn/anh/
Đừng làm tôi chán, Nhiếp Vĩ Thần/nheo mắt, giọng nói trầm thấp đầy nguy hiểm/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
Nhiếp Vĩ Thần/cậu/
/không đáp, chỉ tiếp tục công việc của mình/
Ánh mắt anh tối lại. Nếu cậu đã muốn chịu đựng, vậy thì anh sẽ đẩy cậu đến giới hạn.
Trò chơi mới chỉ vừa bắt đầu.
_End_
Vịt Yew 🐥🌼
Vịt Yew 🐥🌼
Bắt đầu từ ngày mai 1 ngày 3 chap

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play