[Đản Xác] Tui Thương Em!
Chap 1 Văn Án
Tháng 04 năm 1975, đất nước Việt Nam đã bước sang một kỷ nguyên mới. Một đất nước không còn những tiếng nổ súng hay những người đã thiệt mạng sau cuộc chiến tranh ấy.
Trong những cái ranh giới mong manh từ quá khứ và hiện tại, giữa những người ra đi và ở lại. Nhưng từ sau cuộc chiến tranh đầy vất vả và khổ cực này đã khiến cho đất nước Việt Nam ngày càng phát triển.
Thời điểm này, ở một tỉnh mang tên Vĩnh Long, có một nhà vô cùng giàu có và có tiếng khắp vùng. Trong ngôi nhà ấy, có một người tên Trần Kha cô là một người con gái.
Nhưng trớ trêu thay vì một lí do nào đó mà mẹ của cô là bà Ngọc Trang bà đứng thứ ba trong nhà, phải giấu đi thân phận thật của cô, để cô trở thành một người con trai. Thân phận của cô chỉ có mẹ cô và ông đốc tờ chữa trị cho cô là biết. Cô đã thay đổi thân phận từ một người con gái thành con trai, mái tóc cũng không ngoại lệ.
Trong lúc cô đang ngồi trên chiếc xe đang trên đường về nhà sau chuyến đi làm trên huyện về, thì đột nhiên cô nhìn bên phía kia sông có một cô gái ngồi dưới góc cây có bóng mát đang cầm cây đàn nguyệt và ngân nga giọng hát. Từ lần đầu nhìn thấy, cô đã bắt đầu thích cô gái ấy từ cái nhìn đầu tiên.
Trần Kha - cô
Trần Kha - cô 22t
Sinh ra trong 1 gia đình giàu có khắp vùng, được mọi người kêu là cậu ba.
Tính cách: tốt bụng, hiền, ôn nhu, đôi lúc hay lạnh lùng với người ngoài.
Sở thích: đọc sách, uống cà phê,…
Bạn thân: ???
Trịnh Đan Ny - nàng
Trịnh Đan Ny - nàng 19t
Sinh ra trong gia đình không mấy khá giả nhưng cũng đủ ăn đủ sống cho mỗi ngày. Nàng đứng thứ hai trong nhà.
Tính cách: hiền lành, tốt bụng,…
Sở thích: thích đàn
Bạn thân: ???
Đang thầm thương trộm nhớ ai đó (sau này sẽ tiết lộ sau)
Tác giả ngoan xinh yêuu
Chào mọi người👋
Tác giả ngoan xinh yêuu
Đây là fic thứ 4 rồi
Tác giả ngoan xinh yêuu
Lần đầu tiên viết thể loại xưa này nên sẽ có nhiều sai sót, các bạn hãy góp ý để mình sửa nhé
Chap 2
Việt Nam ta sau thời chiến tranh đang trong giai đoạn phát triển dần, nhưng việc thông thương buôn bán còn nhiều khó khăn. Ấy vậy mà ở cái tỉnh miệt vườn Vĩnh Long ấy, có một nhà buôn gạo có tiếng nhất vùng là ông Trần Quang Vinh
Nhà ông hội đồng Vinh tận huyện Tân Phúc tỉnh Vĩnh Long. Ông không phải ở Sài thành hưng thịnh nhưng các cửa hàng buôn bán của ông lại vang vọng khắp tỉnh, ai ai cũng biết đến cả
Mọi người truyền nhau rằng, ông có 3 người vợ sắc đẹp tuyệt trần nhưng tới tận ông 50 tuổi lại chỉ có 3 đứa con, 2 trai 1 gái
Bà cả, Lê Kim Thanh tính tình hiền hậu, xinh đẹp, thanh nhã nhưng tiếc thay trong một lần bà bất cẩn bị ngã nên đã sảy thai. Kể từ lần đó, bà ấy lại chẳng thể sinh con
Bà hai, Nguyễn Minh Phụng sắc đẹp mặn mà nhưng lại có một lòng dạ hẹp hòi, mưu tính đủ điều. Bà sinh ra được 2 đứa con, 1 trai 1 gái là cậu hai Minh Tùng và cô tư Thư Kỳ
Nói về 2 đứa con của bà hai thì đều cùng mẹ sinh ra nhưng mỗi người mỗi tính
Cô tư Thư Kỳ tính tình hiền lành tốt bụng, còn cậu hai Minh Tùng thì toan tính đủ điều, ham thích tiền tài, cậu sợ có 1 ngày gia sản phải chia đôi với thằng Trần Kha
Cái tên Trần Kha này, chính là tên cậu ba nhà ông hội đồng Vinh. Từng có nhiều người đồn đại nhau rằng, bà Ngọc trang(mẹ cô) từng là người có tiếng ở Sài thành và được ông hội đồng cưới về trong 1 lần ông làm ăn trên đó
Từ lúc ông hội đồng cưới bà ba về là cưng chiều bà ấy hết mực, khiến cho bà hai cảm thấy vô cùng ghen ghét. Cuộc đời càng bạt bẽo hơn khi bà ba sinh ra cậu ba Trần Kha
Từ khi cô đã đến tuổi đi học đi hành như người ta thì cô càng ít khi đi ra ngoài, đi học là về nhà ngay chứ không la cà như cậu hai Tùng
Còn có nhiều lần cô bị cậu hai Tùng nói cô gầy yếu, nhu nhược không có chí cầu tiến
Trong cái nhà này phải nói là cô chỉ thân có 1 mình đứa em Thư Kỳ này thôi
Tác giả ngoan xinh yêuu
Chap này chỉ nói về gia đình của ông hội đồng Vinh thôi, cho nên cũng không có lời thoại gì nhiều
Tác giả ngoan xinh yêuu
Nói về tuổi tác của các nhân vật thì Minh Tùng 25t, Thư Kỳ 19t
Tác giả ngoan xinh yêuu
Về việc tại sao mình lại không ghi là “Diệp Thư Kỳ” mà mình lại ghi “Thư Kỳ”
Tác giả ngoan xinh yêuu
Vì mình nghĩ nếu thêm chữ “Diệp” vào thì nó sẽ khác họ với ông hội đồng, cho nên mình ghi vậy cho nó dễ
Tác giả ngoan xinh yêuu
Mọi người ủng hộ mình like và theo dõi với ạ, để mình có thêm nhiều động lực ra nhiều chap hơn ạaa
Chap 3
Đã trễ tối muộn rồi, mà các gia nhà của ông hội đồng vẫn còn đèn sáng trưng ra. Còn có 1 hay 2 tên gia nhân chạy tới chạy lui, người thì cầm ấm đun nước và khăn ấm, người nọ thì gấp rút chạy đi gọi đốc tờ
Từ phía bên trong gian nhà sau có 1 người đàn ông độ tuổi cỡ 50 bước ra gian nhà chính, trên người bận 1 bộ đồ ba bà vải cao cấp, đó chính là ông hội đồng Vinh
Ông nhìn mọi người với nét mặt nghiêm nghị và lạnh nhạt hỏi 1 tên gia nhân mới bước ra từ căn phòng
Trần Quang Vinh - ông hội đồng
Cậu ba bây giờ như nào rồi?
Gia nhân (nhiều)
*giật mình*
Gia nhân (nhiều)
Thưa ông, đốc tờ vừa mới tới đã vào khám cho cậu ba rồi, đã kê thuốc cho cậu
Gia nhân (nhiều)
Ước chừng qua hôm sau sẽ khoẻ lại
Ông hội đồng “ừ” nhẹ 1 tiếng, rồi quay người đi về phía phòng của mình
Ông hội đồng dạo này lạnh nhạt với 2 mẹ con cô, dù cô bị đau ốm cũng chả quan tâm
Dưới ánh đèn le lói trong căn phòng rộng lớn nhưng cách bày trí trong căn phòng rất mộc mạc và giản dị, có 1 người phụ nữ trạc ngoài 30 tuổi hướng ánh mắt về phía người “con trai” của mình
Ngọc Trang - má cô
Trần Kha, có sao không anh Đức?*nhìn cô*
Bà ba nhìn cô với ánh mắt đầy lo lắng, giọng nói có chút run
Người vừa được bà gọi đó là Trung Đức, người anh họ của bà ba và là người biết được thân phận thật của cô, ông cũng là đốc tờ duy nhất chữa bệnh cho cô
Trung Đức - đốc tờ
Con bé không may bị trúng gió dẫn đến sốt cao, đợi uống thuốc xong là mai sẽ khoẻ ngay
Khi nghe đốc tờ nói vậy bà mới thở phào nhẹ nhõm và ngồi trên mép giường nhìn cô. Đốc tờ dặn dò bà vài thứ xong cũng bước ra về
Ngọc Trang - má cô
Haizz..*xoa nhẹ tay cô*
Cỡ hai mươi năm về trước khi ông hội đồng Vinh cưới bà ba về thì hết mực cưng chiều. Mãi cho đến khi bà ba mang thai cô, bà hai sợ bà ba sinh ra con trai để ông hội đồng cưng chiều hơn rồi trong lúc bà ba không để ý nên bỏ độc vào chén thuốc để hại bà sảy thai
Cũng may là lúc đó bà ba không uống nhiều nên vẫn giữ được cái thai này. Ngày sinh nở, bà ba biết mình sinh ra con gái thì liền lấy hết tiền bạc của mình để mua chuộc bà mụ và dặn bà ta nói rằng bà ba sinh được con trai
Bà mụ nghe xong thì giật mình, nhưng cũng trong giây lát thì bà đã đồng ý. Bà ba làm ra chuyện lớn tày trời này chỉ vì muốn cho cô có được 1 cuộc sống bình an
Bởi bà biết trong nhà này, thân thế của cô không thể nào chống lại sự tàn độc của bà hai được, bà cũng đã biết trước rằng ông hội đồng rồi sẽ không thương yêu bà nữa
Bà sợ con gái của mình sẽ bị ức hiếp, có khi còn dữ hơn nữa là bị ép gã làm vợ lẻ cho lão già hội đồng nào đó cũng không chừng
Chuyện của cô thì cũng chỉ có bà ba, ông Đức và bà mụ biết được thôi. Nhưng bây giờ bà đã biết được bà mụ vì bệnh già mà qua đời rồi cho nên cũng không lo bị người khác phát hiện
Còn đáng nói hơn nữa, khi cô lớn lên nhưng ngực cô lại không phát triển và cũng không có kinh nguyệt như những con gái bình thường khác
Bà ba thầm nghĩ chắc là do hồi lúc ấy bị bà hai hạ độc cho nên mới dẫn đến như vậy, cũng có hỏi đốc tờ rồi ông ấy nói không bị gì cả cho nên cũng không đáng lo ngại
Điều này mang đến cảm giác cho bà ba vừa mừng vừa buồn tủi, mừng vì cô sẽ không bị phát hiện, còn buồn vì cô không thể sống với thân phận thật sự của mình nữa
Một lúc sau, với cái cơ thể nóng hừng cô khó chịu mà tỉnh giấc
Ngọc Trang - má cô
A..con tỉnh rồi?*nhìn cô*
Ngọc Trang - má cô
Con vừa mới hạ sốt 1 xíu ấy*đỡ cô*
Trần Kha - cô
Giờ này là giờ nào vậy má?*xoa nhẹ thái dương*
Ngọc Trang - má cô
Gần 11 giờ rồi con*lấy khăn trên trán cô*
Bà ba lấy cái khăn đã hết ấm rồi để vào cái thau nước ấm nhỏ mà vắt nước ra lau sơ nhẹ trên mặt cô
Ngọc Trang - má cô
Má vừa vào phòng con là thấy con nằm gục trên bàn rồi
Ngọc Trang - má cô
Má cứ tưởng con ngủ quên, ai dè là bị bệnh đến phát sốt cao luôn đó đa
Trần Kha - cô
Chắc do con làm việc quá sức
Ngọc Trang - má cô
Con cũng biết làm ăn nữa hả?*bất ngờ nhìn cô*
Trần Kha - cô
Má quên là con có mấy cái hiệu buôn rồi hả?
Ngọc Trang - má cô
Chắc do má quên, mà lâu lâu thì nên ra ngoài cho khoay khoả chứ ở trong nhà ngột ngạt lắm
Trần Kha - cô
Con biết rồi*gật nhẹ đầu*
Ngọc Trang - má cô
Uống thuốc đi, qua ngày sau là con sẽ khoẻ ngay*đưa thuốc cho cô*
Cô cầm lấy chén thuốc mà uống hết 1 hơi vào họng, cô nhăn mặt nhíu mày 1 lát rồi đưa chén thuốc trống không cho bà ba
Ngọc Trang - má cô
Con nằm xuống ngủ 1 giấc nha
Vừa dứt lời bà đỡ cô nằm xuống giường, trước khi đi bà hôn nhẹ lên trán cô rồi mới cầm thao nước rời đi
Ngọc Trang - má cô
*dừng chân*
Ngọc Trang - má cô
Con cũng vậy*quay lại nhìn cô*
Ngọc Trang - má cô
*rời đi*
Tác giả ngoan xinh yêuu
Lần đầu viết như này nên sẽ có nhiều sai sót
Tác giả ngoan xinh yêuu
Mong các bạn hãy góp ý cho mình nên sử dụng những từ nào cho phù hợp với phong cảnh miền tây như này
Tác giả ngoan xinh yêuu
Ủng hộ mình bằng cách like và theo dõi với ạaa
Download MangaToon APP on App Store and Google Play