Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Anh Trai Say Hi X Y/N

CAPTAIN BOY: Người yêu anh đáng yêu lắm đấy!

Căn hộ nhỏ vẫn sáng đèn dù đã gần nữa đêm.
Trên sofa Y/n cuộc tròn trong chiếc chăn bông mềm mại, mắt dán vào màn hình điện thoại, lâu lâu lại liếc về phía cửa chính.
Hôm nay Captain Boy có lịch diễn ở thành phố bên cạnh. Ban đầu, anh hứa sẽ về sớm, vậy mà giờ này vẫn chưa thấy tăm hơi.
Y/n
Y/n
💬 "Anh về chưa đó hả? Em chờ lâu lắm rồi!"/Y/n bĩu môi gửi thêm một tin nhắn/
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
💬"Anh sắp tới rồi, bé đừng giận màaa"
Y/n
Y/n
(Sao mà dễ thương quá vậy, lại còn nhõng nhẽo hết sức.)/Cười tủm tỉm/
Vừa nghĩ xong thì cửa mở. Anh bước vào, vẫn còn mặc chiếc áo khoác dài, tóc hơi rối, gương mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi nhưng ánh mắt lại sáng rực khi thấy em.
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
Anh về rồi đây!
Y/n lập tức ngồi dậy và vòng tay ôm lấy anh thủ thỉ nói.
Y/n
Y/n
Lâu quá mới chịu về. Em cứ tưởng anh bị fan bắt cóc rồi chứ!
Anh bật cười kéo em xuống sofa.
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
Có người yêu đáng yêu thế này, ai lại nỡ đi lâu chứ?
Y/n
Y/n
Biết vậy thì lần sau diễn xong là về liền nha, không là em giận bạn đấy nhó./Em trừng mắt/
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
/Anh gật đầu lia lịa, rồi tựa đầu lên vai em/
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
Anh biết rồi mà. Bây giờ anh mệt quá, bạn nhỏ nạp năng lượng cho anh điiii.
Em cười khúc khích, vươn tay xoa nhẹ mái tóc của anh.
Y/n
Y/n
Anh đúng là... cứ như con mèo ấy.
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
Mèo này nhó, chỉ cưng mỗi chủ nhân thôi, mà chủ nhân của anh là em đấyyyy. /Anh vòng tay siết chặt hơn/
Y/n
Y/n
/Em ngẩn ra một lúc, rồi đỏ mặt hỏi/
Y/n
Y/n
Ai dạy anh nói mấy câu này thế hả?
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
Học từ fan em đấy! Họ bảo Y/n thích nghe mấy câu như này mà? /Anh cười gian xảo/
Em không nhịn được nữa liền búng nhẹ lên trán anh.
Y/n
Y/n
Anh hư lắm rồi nháaa. Nhưng mà... em thích.
Anh hài lòng rúc vào lòng Y/n hơn, giọng đầy cưng chiều.
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
Người yêu anh đáng lắm đấy.
Y/n
Y/n
Người yêu em cũng vậy. /Y/n vòng tay ôm lấy anh thủ thỉ nói/
30 phút sau... Captain Boy đã thay đồ thoải mái hơn, nằm dài trên sofa, đầu gối lên đùi Y/n. Anh dụi mặt vào người em như một con mèo lười biếng.
Y/n đưa tay vén mấy sợi tóc lòa xòa trên trán anh, nhẹ giọng hỏi.
Y/n
Y/n
Hôm nay buổi diễn thế nào?
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
Ổn lắm, fan cổ vũ nhiệt tình nữa. Nhưng anh mệt quá, diễn xong chỉ muốn chạy về với em thôi. /Anh lười biếng trả lời/
Y/n
Y/n
Nghe có vẻ anh yêu em lắm nhỉ? /Em bật cười/
Anh mở mắt, nhìn thẳng vào em.
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
Chứ sao nữa? Yêu em nhất luôn ấyyy.
Y/n
Y/n
Anh lại nói mấy câu sến súa rồi. /Em đỏ mặt, nhưng vẫn cố tình trêu anh/
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
Vậy em có thích không nhở? /Anh nhếch môi cười/
Y/n
Y/n
/Em im lặng vài giây rồi khẽ gật đầu/
Y/n
Y/n
Thích.
Captain hài lòng, đưa tay kéo Y/n xuống gần hơn và đặt một nụ hôn nhẹ lên trán.
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
CAPTAIN BOY_Hoàng Đức Duy[2003]
Người yêu anh đáng yêu lắm đấy.
Y/n
Y/n
Người yêu em cũng vậy. /Em vòng tay ôm lấy anh, thì thầm/
Đêm hôm đó, hai người cứ thế ôm nhau, tận hưởng hơi ấm của nhau giữa bầu không khí yên bình.
_____
Không hay thì đừng ném đá mình nhé!

RHYDER: Gặp lại

Thành phố về đêm, những con đường sáng rực ánh đèn xe. trời mưa lất phất, hơi lạnh len lỏi qua từng góc phố, mang theo mùi đất ẩm ngai ngái. Một quán cà phê nhỏ nằm nép mình trong con hẻm quen thuộc, nơi từng lưu trữ biết bao kỉ niệm của hai người. Hôm nay, quán vẫn vậy, nhưng hai người họ đã không còn như trước.
Quang Anh ngồi ở góc khuất nhất, ánh đèn vàng nhạt phủ lên gương mặt anh, tạo thành những khoảng sáng tối mờ ảo. Đôi tay xoay nhẹ ly caffe đã nguội, ánh mắt nhìn xa xăm ra màn mưa ngoài cửa sổ. Bàn tay anh siết nhẹ, rồi lại buông lỏng. Một vòng lặp vô thức, như thể anh đang cố kìm nén điều gì đó.
Khi cánh cửa quán mở ra, một làn gió lạnh tràn vào. Anh ngước mắt lên, là Y/n. Bước chân cô chậm rãi, có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn bước về phía anh.
Y/n
Y/n
Anh đợi lâu chưa? /nhẹ giọng hỏi/
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
/Ngước lên nhìn cô, thoáng sững lại một chút nhưng rồi lại nhanh chống lấy lại vẻ bình tĩnh/
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
Cũng không biết nữa... có lẽ lâu rồi.
Y/n
Y/n
Ý anh là sao? /cô kéo ghế ngồi xuống, nhưng không đụng vào ly trà trước mặt/
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
Là anh đã quá chờ giây phút này quá lâu. /cười nhạt/
Y/n
Y/n
Em... không nghĩ chúng ta sẽ còn gặp lại. /Em cuối đầu, giọng nhỏ dần/
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
Anh cũng từng nghĩ như vậy. Nhưng cuối cùng, em vẫn ngồi đây
Y/n khẽ cắn môi, ánh mắt dao động. Cô biết anh có ý gì. Phải, cô đã từng trốn tránh, từng nghĩ thờ gian sẽ làm cô lãng quên, nhưng hóa ra không phải vậy. Chỉ là cô không có đủ dũng khí để đối mặt mà thôi.
Y/n
Y/n
Anh vẫn như vậy.
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
Như thế nào? /nhướng mày/
Y/n
Y/n
Anh vẫn luôn che dấu cảm xúc của mình.
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
Anh tưởng em sẽ nói là anh vẫn chưa quên được em. /cười nhẹ/
Y/n
Y/n
...
Y/n
Y/n
Nếu em nói vậy, thì có đúng không?
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
Em nghĩ sao? /khẽ thở dài/
cô không trả lời. Bên ngoài mưa rơi lớn hơn, tiếng tí tách vang vọng trong không gian yên tĩnh. Cô chợt nhớ đến những ngày xưa, cũng trong quán caffe này, cũng những cơn mưa thế này, nhưng khi ấy họ còn có nhau.
Y/n
Y/n
Anh có bao giờ nghĩ rằng...
Y/n
Y/n
Nếu ngày đó em níu giữ anh lâu hơn một chút thì mọi thứ sẽ khác không?
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
/Sững người rồi bật cười, nhưng nụ cười mang theo chút sự cay đắng/
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
Anh đã từng tự hỏi hàng ngàn lần.
Y/n
Y/n
Và câu trả lời của anh là gì?
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
Anh không biết.
Y/n
Y/n
Không phải là anh không biết, mà là anh không muốn đối mặt với nó. /nhìn thẳng vào mắt anh/
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
Em vẫn hiểu anh như vậy sao? /cười khẽ/
Y/n
Y/n
Chúng ta đã từng là một phần của nhau Quang Anh à, đâu dễ quên đến vậy. /nhẹ giọng/
Quang Anh im lặng. Đúng là họ đã từng là tất cả của nhau, từng tin rằng sẽ mãi mãi không rời xa. Nhưng họ vẫn đánh mất nhau, vì những tham vọng, vì những ước mơ, vì những điều mà chính họ cũng không kiểm soát được.
Y/n
Y/n
Anh có hối hận không? /khẽ thở dài/
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
/Nhìn cô thật lâu rồi mới trả lời/
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
Nếu nói không... là nói dối.
Y/n
Y/n
Em cũng vậy. /cười buồn/
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
Em đã có ai bên cạnh chưa?
Y/n
Y/n
Chưa. /ngập ngừng đáp/
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
Thật sao?
Y/n
Y/n
Anh không tin à?
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
chỉ là... một người như em, chắc chắn sẽ có rất nhiều người theo đuổi. /cười nhạt/
Y/n
Y/n
Nhưng không phải ai cũng có thể bước vào tráo tim em.
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
/Ánh mắt thoáng chút dao động/ Vậy... có ai đã từng bước vào chưa?
Y/n
Y/n
Có, nhưng em không để họ ở lại.
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
Vì sao? /khẽ siết chặt bàn tay/
Y/n
Y/n
/Nhìn anh, giọng nố chậm rãi/ Vì em đã từng yêu một người quá nhiều.
Anh im lặng, anh biết người cô nhắc đến là ai. Và chính điều đó khiến anh cảm thấy trái tim mình thắt lại.
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
/nhìn đồng hồ/ Trễ rồi, anh đưa em về nhé?
Y/n
Y/n
Không cần đâu, em tự đi được. /mỉm cười lắc đầu/
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
Ừ, vậy cũng được.
Y/n đứng dậy, khoác áo, rồi nhìn lại anh lần cuối trước khi bước ra khỏi quán. Nhưng trước khi rời đi. cô đột nhiên dừng lại.
Y/n
Y/n
Quang Anh...
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
Hửm?
Y/n
Y/n
/Ngập ngừng một lúc rồi khẽ mỉm cười/ Nhớ giữ gìn sức khỏe nhé.
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
RHYDER_Nguyễn Quang Anh[2001]
/Nhìn cô, trong ánh mắt ánh lên chút gì đó sâu lắng/ Em cũng vậy.
Y/n quay đi, bước ra khỏi quán. Cơn mưa vẫn rơi nhưng lần này, cô không còn cảm thấy lạnh nữa. Sau lưng, Quanh Anh vẫn ngồi đó nhìn theo bóng dáng cô xa dần. Anh biết, có những thứ dù đâu đến đâu, cũng phải học cách chấp nhận. Nhưng ít nhất, đêm nay, anh đã được yếu đuối một lần. Và có lẽ... bao nhiêu đó là quá đủ.
___

HIEUTHUHAI: Hình phạt ngọt ngào

Buổi tối hôm đó, Y/n ngồi trên sofa, lướt điện thoại và đột nhiên thấy một đoạn video được fan đăng lên. Trong clip, Hiếu đang biểu diễn ở một quán bar, ánh đèn nhấp nháy đủ màu, tiếng nhạc dồn dập, và điều khiến cô khó chịu nhất chính là cách anh cà hẩy đầy nhiệt tình với fan nữ ngay dưới sân khấu. Tiếng hò hét phấn khích vang lên, những cánh tay vươn ra cố chạm vào anh, còn Hiếu thì chỉ cười, tiếp tục khuấy động bầu không khí. Y/n nheo mắt, cắn môi đầy bực bội.
Y/n
Y/n
Được lắm, Hiếu. Anh nghĩ là em không thấy sao? /lẩm bẩm/
Không nói không rằng, cô mở Instagram, chọn một bức ảnh mình chụp trước gương trong chiếc váy hai dây màu đen ôm sát tôn lên đường nét cơ thể, mái tóc xõa hững hờ, đôi mắt đầy quyến rũ.
Caption: Anh quẩy vui quá ha? Em cũng chill lắm nè✨
Bức ảnh vừa lên chưa đầy 5 phút, phần bình luận đã nổ tung: Fan 1: "Ủa chị Y/n, nay đăng ảnh cháy quá vậy? Có biến gì không đây?" Fan 2: "Ai chọc chị giận rồi đúng không? Góc này đẹp xỉu luôn á trời!" Fan 3: "Khoan, có ai thấy caption có gì đó sai sai không? Hình như có mùi giấm?" Fan 4: "Hieuthuhai ơi, anh thấy chưa? Mau vào dập lửa gấp!" Fan 5: "Ủa bộ chị cũng biết ghen hả? Tới công chuyện luôn rồi!" Fan 6: "Anh Hiếu chắc đang diễn xong mở điện thoại ra là tái mặt liền!" Fan 7: "Trận này Hiếu không về liền là thua đó nha!" Fan 8: "Đỉnh cao dằn mặt không cần nói một lời, chỉ cần một tấm ảnh!"
Bên dưới, một tài khoản có tick xanh quen thuộc bất ngờ xuất hiện: Hieuthuhai: "Em chill hơi lố rồi đó, về nhà nói chuyện nha." 😏🔥 Cộng đồng fan lập tức bùng nổ: Fan 9: "TRỜI ƠI, ANH HIẾU ĐÃ XUẤT HIỆN!!!" Fan 10: "Khoảnh khắc này đáng giá ngàn vàng, có biến thật rồi!" Fan 11: "Anh Hiếu ghen mà cũng đáng yêu nữa trời ơi!" Fan 12: "Nhanh nhanh về nhà coi còn kịp không anh!" (Tải thêm bình luận)
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
/Mở cửa 1 cách mạnh bạo/
Y/n
Y/n
/Đang lướt bình luận thì giật mình quay sang phía cửa chính/
Y/n
Y/n
Anh về nhanh vậy?
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
Em giỏi lắm.
Cô dựa lưng vào sofa, nhìn anh đầy khiêu khích.
Y/n
Y/n
Anh cũng đâu có kém gì em.
Anh nhìn cô chằm chằm, ánh mắt sắc bén đầy nguy hiểm. Cô vẫn ngồi đó, không hề nao núng, thậm chí còn nhếch môi cười nhạt như thể đang khiêu khích anh.
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
Sao em lại đăng cái ảnh đó lên?
Y/n
Y/n
Thế sao anh lại cà hẩy trước bao nhiêu người thế kia? /đứng dậy/
Anh cắn chặt răng, tiến lên một bước, buộc cô phải ngẩng đầu nhìn anh.
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
Anh diễn thôi.
Y/n
Y/n
Em cũng chỉ đăng ảnh thôi mà?
Y/n
Y/n
Bộ anh không thích à? Em thấy mọi người khen lắm đấy. /cô nghiêng đầu/
Vừa dứt lời, Hiếu đã kéo mạnh cô vào lòng, hai tay siết chặt eo cô, ép sát vào cơ thể anh.
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
Anh không thích. Một chút cũng không. /Gằn giọng/
Y/n
Y/n
Ồ?
Y/n
Y/n
Nhưng em nhớ là lúc anh cà hẩy, anh cười vui lắm mà?
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
/Cười nhạt/
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
Vậy sao? Để xem em còn nói được nữa không.
Dứt lời, anh cúi xuống, cắn nhẹ vào môi dưới của cô.
Y/n
Y/n
Anh... đừng có mà— /lắp bắp/
Lời nói của cô bị nuốt chửng khi anh áp môi xuống, hôn cô mạnh bạo. Nụ hôn này không hề dịu dàng mà mang theo sự chiếm đoạt đầy ngang ngược. Anh mút lấy môi cô, khiên cô không thể làm gì ngoài việc bám vào áo anh để giữ thăng bằng.
Y/n
Y/n
Ưm... Hiếu...
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
Dám chọc tức anh, em giỏi lắm. /thì thầm bên tai cô/
Bàn tay anh lướt dọc eo cô, rồi bất ngờ siết mạnh, khiến cô rùng mình.
Y/n
Y/n
Anh... đừng có...
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
Đừng có gì?
Anh bế cô lên, bước nhanh về phía giường, đặt cô xuống nệm một cách nhẹ nhàng nhưng đầy quyết đoán. Cả cơ thể cao lớn của anh bao trùm lấy cô, ánh mắt anh sâu thẳm như một cơn bão cuốn lấy cô không lối thoát.
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
Đừng có mà thách anh Y/n. Em không chịu nổi đâu.
Y/n
Y/n
Anh... buông em ra! /thở gấp/
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
Em đăng ảnh câu kéo người ta giờ lại kêu anh buông? /cười nhạt/
Y/n
Y/n
Em đăng ảnh cho anh thấy chứ thèm câu kéo ai?
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
Ồ? /nhướng mày/
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
Sao em lại không gửi thẳng cho anh mà phải đăng công khai?
Y/n cắn môi, không biết phải đáp lại thế nào. Cô vừa bực bội lại vừa xấu hổ. Hiếu nói không sai, cô cố tình muốn anh ghen, nhưng nhìn anh thế này, cô lại có chút hối hận.
Y/n
Y/n
Vì anh đáng bị như vậy.
Ánh mắt Hiếu tối lại, ngón tay vuốt nhẹ lên má cô.
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
Vậy bây giờ đến lượt em bị phạt rồi.
Không để cô phản ứng, anh cúi xuống, hôn lên cổ cô, để lại những dấu vết đỏ ứng. Bàn tay anh trượt xuống, chạm vào làn da mịn màng khiến cô khẽ run lên.
Y/n
Y/n
Hiếu... đừng có...
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
HIEUTHUHAI_Trần Minh Hiếu[1999]
/Cười nhẹ, thì thầm bên tai cô/ Muộn rồi.
Anh tiếp tục trượt môi xuống, từng nụ hôn nóng bỏng như thiêu đốt làn da cô. Cảm giác vừa trêu đùa vừa chiếm hữu này khiến cô không thể kháng cự.
Căn phòng chìm vào bầu không khí mờ ám, chỉ còn lại hơi thở gấp váp của hai người...
___

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play