Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Kẻ Thế Vai Không Được Thương[Xuyên Không]

1

Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/vò mạnh tờ báo, ném xuống sàn/
Giấy báo rơi lả tả với dòng tít in đậm
"Thành phố ngàn hoa – nơi giấc mộng bắt đầu”
Bị nát vụn dưới gót giày cậu
Thành phố này, họ gọi là “thiên đường"
Nơi hoa nở quanh năm, nơi đèn rực rỡ không bao giờ tắt
Nơi có những tòa nhà cao chọc trời, những kẻ giàu có cười đùa trong siêu xe
Nhưng với cậu… nó là một mê cung không lối thoát
Là nơi mà mọi ước mơ đều bị nghiền nát thành tro bụi
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Thành phố ngàn hoa ư? /nhếch môi/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Chỉ là một nhà tù được bọc bằng ánh sáng
Cậu hít sâu, cố kìm cơn buồn nôn. Cái nơi mà báo chí gọi là thiên đường ấy
Cậu biết rõ nó là địa ngục ngụy trang
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/ngồi xuống góc bàn nhỏ, lấy cuốn sổ tay ra/
Chiếc bàn ọp ẹp phát ra tiếng kẽo kẹt
Ánh đèn vàng lờ mờ chiếu lên gương mặt xanh xao, mái tóc rối bù che gần nửa mắt
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/chăm chú/
Cậu lật trang sổ, nơi từng dòng chữ được nắn nót bằng tay
Một thế giới khác, một câu chuyện khác
Nơi cậu được là chính mình, nơi không ai có thể làm đau cậu được
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/cắm cúi viết/
Một thiếu niên xinh đẹp, hiền lành
Một thiếu gia lạnh lùng, bị giam cầm trong thế giới lấp lánh nhưng cô độc
Họ gặp nhau, dần dần bước vào thế giới của nhau
Thứ tình yêu ấy, không hào nhoáng, không ồn ào
Nó chỉ lặng lẽ, âm ỉ… nhưng chân thành đến tận xương tủy
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/lặng đi một lúc/
Cậu thấy nghẹn
Không phải vì xúc động, mà vì biết rõ đó là thứ mình sẽ không bao giờ có
Chỉ có trong truyện, người ta mới thương nhau như thế
Ngoài đời thật... tình thương là một thứ quá xa xỉ
RENGGGG
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/nhìn đồng hồ, khẽ thở dài/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Tới giờ đi làm rồi
_____________________
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Hôm nay đông khách muốn xỉu luôn /cởi tạp dề, vươn vai/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Lúc bưng khay bị xô trúng… đau thật /lén nhìn vết bầm trên cổ tay/
NV phụ
NV phụ
Quản lý: Lâm Anh! Lau bàn bên góc rồi mới được về!
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Vâng, em làm liền/gật đầu, mỉm cười gượng/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
" cái tên lười biếng này, toàn đẩy việc cho mình" /khó chịu/
___________________
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Muốn về nhanh, chân sắp rã rồi
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/đi bộ dưới ánh đèn đường mờ mờ/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/ngẩng đầu nhìn căn nhà cũ kỹ trước mặt/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Về rồi… không biết hôm nay có yên không

2

Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/vừa tra chìa khóa vào cửa, khựng lại/
RẦM!
CHOANG!
NV phụ
NV phụ
Mày còn không đi mua rượu cho tao?!! /say xỉn/
Gã đàn ông trung niên, mặt đỏ gay, tay cầm chai rượu rỗng đập mạnh xuống bàn
NV phụ
NV phụ
Không mà cha… /run rẩy/
NV phụ
NV phụ
Dám nói KHÔNG À?! /vung tay/
NV phụ
NV phụ
Làm ơn… con không muốn đi mua nữa… đừng bắt con mà /khóc/
NV phụ
NV phụ
MÀY DÁM CÃI LẠI TAO?! CON RANH CON!
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
DỪNG LẠI ĐI!! /đẩy cửa, xông vào/
NV phụ
NV phụ
Anh… anh về rồi/chạy tới ôm lấy Lâm Anh/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
ĐỪNG CÓ ĐỤNG VÀO CON BÉ!!!/la lớn, chắn trước em/
Không khí ngưng đọng, gã đàn ông nhìn cậu chằm chằm, hơi thở nồng nặc mùi cồn
NV phụ
NV phụ
Mày muốn chết hả thằng mất dạy?!
NV phụ
NV phụ
Tao còn chưa xử mày đâu!
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Muốn đánh thì đánh tao
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Con bé không có lỗi /tức giận/
NV phụ
NV phụ
Mày còn dám hỗn?! Tao đập ch*t mày giờ!!
NV phụ
NV phụ
/lao tới, đấm thẳng vào mặt Lâm Anh/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/ngã dúi xuống nền nhà, máu rỉ nơi khóe môi/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Khụ… ông là loại cha gì vậy hả?
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Chỉ biết đánh con mà sống? /cay nghiệt nhìn ông ta/
NV phụ
NV phụ
/giận điên, túm tóc Lâm Anh kéo dậy, đấm liên tục/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/tay yếu ớt đẩy ra, nhưng không nổi/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Ch*t tiệt
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Khốn nạn… ông nghĩ ông còn là người hả?!
NV phụ
NV phụ
/ném Lâm Anh vào góc bàn, cậu đập mạnh lưng rồi trượt xuống nền/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
AH!....khụ...khụ
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/thở dốc, mồ hôi lẫn máu chảy trên mặt/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Ông nên chết đi...
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Thứ như ông sống chỉ làm thiên hạ thối rữa thêm
NV phụ
NV phụ
/tức, sôi máu/
NV phụ
NV phụ
Đừng… anh đừng nói nữa/gào khóc, ôm lấy Lâm Anh/
NV phụ
NV phụ
/giơ chai rượu lên, ánh mắt hung tợn/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
ức.../đau đớn/
NV phụ
NV phụ
ĐỪNG MÀ!! ĐỪNG ĐÁNH ANH CON/hoảng loạn hét lên/
NV phụ
NV phụ
/dừng lại, ánh mắt liếc về phía em gái/
NV phụ
NV phụ
CON RANH NÀY…!!
NV phụ
NV phụ
/lao đến túm lấy em gái/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/cả người như đóng băng/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
"tên khốn!!" /đạt đến đỉnh điểm/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/phóng tới, vớ lấy miếng thủy tinh từ chai rượu vỡ trên sàn/
NV phụ
NV phụ
ANH ƠI!!/gào lên/
NV phụ
NV phụ
/quay đầu chưa kịp phản ứng/
PHẬP
Mảnh thủy tinh cắm phập vào cổ của gã
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/tay vẫn giữ chặt, cả người run rẩy nhưng ánh mắt không rời/
Máu tứa ra dữ dội, nhuộm đỏ cả tay Lâm Anh, tràn khắp nền nhà
NV phụ
NV phụ
/lảo đảo, mắt trợn ngược, ngã xuống/
Máu chảy từ cổ của gã như suối, không còn tiếng nào phát ra
NV phụ
NV phụ
/quỳ sụp xuống, ôm lấy Lâm Anh đang ngồi thẫn thờ giữa vũng máu/
NV phụ
NV phụ
Anh… anh ơi… anh làm gì vậy /run rẩy/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/mắt vô hồn, thở từng nhịp đứt quãng, thủy tinh rơi khỏi tay cậu/
một sự im lặng đến đáng sợ
NV phụ
NV phụ
Tại em… tại em hét lên… nếu em không hét...
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/vừa ôm em gái vào lòng, vừa lắc đầu khẽ/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Không... Không phải lỗi em. Là lỗi ổng…
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Là lỗi cái thế giới này…
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/ôm chặt em, máu từ tay cậu dính lên mái tóc em gái/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Anh không đi cùng em được nữa
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Em phải chạy
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Ngay bây giờ

3

NV phụ
NV phụ
A-anh ơi… máu… máu nhiều quá /hoảng loạn/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/ôm chặt lấy em gái đang run rẩy, giọng trầm thấp/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Em phải đi, ngay bây giờ
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Cảnh sát sẽ đến thôi
Cậu biết mà, mấy chuyện hỗn loạn vừa rồi đâu chỉ có mỗi ba người biết
Ồn ào như vậy, hàng xóm hẳn sẽ tò mò
Máu nhiều như thế mà, tràn ra tới cửa
Tất nhiên phải gọi cảnh sát
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
"Có chạy đằng trời cũng chẳng thoát được"
NV phụ
NV phụ
Không… không bỏ anh được… em không đi đâu hết…
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Nghe anh... /dịu dàng/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Anh gi*t cha rồi…
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Anh không còn đường quay lại…/vén tóc cho em gái/
NV phụ
NV phụ
Vậy em cũng ở lại với anh!!
NV phụ
NV phụ
Em không cần gì hết, không cần ai ngoài anh hết!!
NV phụ
NV phụ
/vừa khóc vừa gào lên/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/đôi mắt nhắm nghiền, bàn tay dính máu vuốt nhẹ mái tóc rối của em gái/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Cảm ơn em…
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Vì đã yêu thương anh… dù chỉ một chút…
Tiếng còi xe cảnh sát vang vọng từ xa, mỗi lúc một gần
Mọi thứ như ngưng đọng, từng nhịp thở đều trở nên nặng nhọc
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/hôn lên trán em gái, ánh mắt đục ngầu nước/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Em phải sống, thay cả phần của anh nữa…
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
đi đi… làm ơn…
Ánh mắt cậu đượm buồn nhưng môi lại cong nhẹ như sự an ủi nhỏ bé dành cho cô em gái
NV phụ
NV phụ
/khóc nghẹn/
NV phụ
NV phụ
/Chạy vụt ra ngoài cửa/
Đôi chân run rẩy ngay lúc này của cô bé vậy mà lại nhanh nhẹn biết mấy
Dường như cô cảm nhận được, nếu vẫn còn ở lại níu kéo thì sẽ chỉ khiến anh trai mệt mỏi hơn
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Haa.../thở dài/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
đúng là em gái của anh....
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Thật vâng lời...
Một mình ngồi lại giữa căn phòng đầy đống đổ nát, xác người cha thì lạnh tanh mà nằm im lìm bên cạnh, căn nhà tối om như không có lấy một linh hồn sống
Cậu chỉ khẽ cười chế giễu cái số phận tàn tạ của bản thân
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
/cười khẩy một cái, rồi ngửa đầu dựa vào tường/
Diệp Lâm Anh
Diệp Lâm Anh
Hết rồi
1 giây - 2 giây - 3 giây
Không gian chợt xoay chuyển
Âm thanh biến mất
Máu biến mất
Căn phòng biến mất
Cơ thể Diệp Lâm Anh rơi vào một khoảng không tối đen, vô tận
Một luồng sáng chói loà bùng lên và rồi mọi thứ vụt tắt
Khi Diệp Lâm Anh mở mắt lần nữa
Giường mềm mại, drap trắng, trần nhà xa lạ, mùi hương xa hoa đắt tiền
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
/tròn mắt, ngồi bật dậy/
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Cái gì đây?
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Chuyện quái gì vậy?/nheo mắt nhìn trần nhà xa lạ/
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
/hoang mang/
Cậu đưa tay sờ mặt mình rồi sờ cổ rồi kéo nhẹ chăn xuống
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Đây...không phải cơ thể mình..
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
/chạm lên vùng ngực, rồi bụng/
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Mình… cao hơn
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Cơ thể này rắn chắc hơn, da mịn hơn, móng tay… được cắt gọn…
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
/liếc xuống phía dưới, hơi kéo chăn ra/
Kẹt
Cửa phòng được đẩy mở ra
người hầu
người hầu
/bước vào, bưng khay nước và thuốc/
người hầu
người hầu
Thiếu gia Hoàng, cậu—
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
/đơ người, mắt mở to, hai tay lập tức kéo chăn che lên tận cổ/
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Khoan! Ra ngoài! /đỏ mặt/
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Không được nhìn!
người hầu
người hầu
/đứng hình mất 3 giây/
người hầu
người hầu
Tôi… tôi xin lỗi! Tôi không cố ý! Tôi sẽ quay lại sau!/cúi đầu rối rít/
Cửa phòng đóng sập lại
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
/ôm mặt, mặt đỏ như cà chua/
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Mình còn chưa kịp mặc gì ra hồn
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
/thở dài, ngả người ra giường, mắt nhìn lên trần/
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Thiếu gia Hoàng…
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Lạ thật, mình họ Diệp mà /khó hiểu/
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Với lại....nhà mình không giàu như này /e ngại nhìn xung quanh/
Ánh mắt cậu dừng lại ở từng vật dụng lộng lẫy đến khó tin
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Chuyện này… là mơ à?
Lần này cậu ngồi thẳng dậy, đưa tay sờ mặt, vuốt cổ, nhìn xuống cơ thể
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Mình còn sống? Mình đang ở đâu?
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
/Để ý đến cái gương ở góc phòng/
Cậu nhíu mày rồi chậm rãi rời khỏi giường, bước đến trước gương toàn thân ở góc phòng
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
/khựng lại/
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Khuôn mặt này… mình chưa từng thấy bao giờ/mắt mở to, khóe môi khẽ run lên/
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Nhưng… sao lại có cảm giác quen thuộc đến rợn người vậy?
Cậu lùi lại một bước, tim ngày càng đập mạnh
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Giống như…
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Mình đã nhìn thấy gương mặt này ở đâu rồi…
Phạm Dương Thanh
Phạm Dương Thanh
Nhưng là ở đâu chứ? /bàng hoàng/

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play