Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Bleach] [Fanfic]Anh Trai Bệnh Tật Của Ichigo

1.Đến một thế giới khác.

.
Ánh sáng chói lòa bao trùm lấy mọi thứ. Bên trong luồng sáng ấy, một bóng dáng gục xuống, đôi cánh trắng muốt rũ xuống nặng nề, vương đầy vết máu.
Đôi mắt xanh nhạt nhìn lên bầu trời lần cuối, nơi cánh cổng thiên đường dần khép lại.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Thế là hết….
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Mình đau quá…
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Ngã xuống//
Bàn tay yếu ớt siết chặt mảnh lông vũ cuối cùng còn sót lại từ cánh phải của mình.
Trong khoảnh khắc hơi thở cuối cùng sắp tắt, anh nghe thấy một giọng nói vang vọng trong tâm trí.
.
.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
“Kh… Không!”
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
“A?Đây là đâu? Không nói được….”
Tiếng trẻ con khóc nức nở cứ liên tục vang lên bên tai khiến anh không khỏi cảm thấy đau đầu.
Xung quanh là một căn phòng nhỏ, ánh sáng lờ mờ hắt qua ô cửa sổ.
Anh nhìn xuống bàn tay mình là đôi tay nhỏ bé của một đứa trẻ.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
…………
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
//Khóc nức nở//Oa…Oa….
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Bực dọc//“Muốn đạp cho cái quá….”
*Cạch*
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Mở cửa đi vào//A, Ichigo của mẹ sao lại khóc rồi.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
Có phải con đói không?
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Trợn mắt//“Nhân loại thật phiền phức.”
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Ánh mắt dịu dàng//Jun, em trai làm phiền con sao?
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
“Ai là Jun hả?”
Kurosaki Isshin
Kurosaki Isshin
//Vội vàng chạy vào//Sao vậy Masaki?
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Mỉm cười//Không có gì.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
Ichigo gào khóc vì đói, còn Jun khó chịu vì không ngủ được
Kurosaki Isshin
Kurosaki Isshin
//Bật cười// Hai đứa trẻ thật là.
Cặp vợ chồng nọ vui vẻ nói cười, người mẹ dỗ dành đứa bé đang khóc nức nở. Đứa trẻ ngay sau đó cũng nín khóc.
Còn anh cuối cùng cũng nhận thức được 3 vấn đề khá lớn.
Thứ nhất : Anh đầu thai rồi.
Thứ hai : Cặp vợ chồng kia là cha mẹ mình, còn Jun chính là bản thân anh.
Thứ ba: Thằng nhóc anh định đạp cho lúc nãy là em trai mình.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Khoé mắt giật giật//“Không ổn rồi….”
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
//Chớp chớp hai mắt//Oa…
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
“Mẹ, nhìn thấy ghét quá…”
.
.
*9 năm sau*
Sau nhiều năm chung sống, cuối cùng anh cũng chấp nhận cái tên Kurosaki Jun của mình.
Ban đầu Jun chỉ nghĩ rằng mình đầu thai, nhưng lớn một chút anh mới nhận ra.
Đầu thai cái mẹ gì, đi thẳng tới thế giới khác luôn rồi.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Ngồi cắn đầu edamame//Thế giới này thật kì quặc.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
“Có vong linh, có ác linh, có thần chết nhưng không có thiên sứ.”
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
“Cái gia đình này cũng kì quặc nốt. Bố là thần chết, mẹ là nhân loại nhưng cũng không phải nhân loại, thằng em thì trong người có cái con gì ấy nhỉ?”
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
//Chạy đến//Aa…
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
Anh ơi, sức khoẻ không tốt đứng ăn linh tinh.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Trợn mắt//Anh đã nói là anh ổn…
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Bắt đầu ho//Khụ…khụ…
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
“Cái thân thể con người chết tiệt…”’
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Bưng thức ăn ra// Jun, ăn ít thôi còn để bụng ăn cơm.
Kurosaki Isshin
Kurosaki Isshin
Masaki, anh nghi ngờ rằng con chúng ta bị y tá bế nhầm đấy.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
Sao anh nghĩ thế?
Kurosaki Isshin
Kurosaki Isshin
Em thấy Jun có giống hai đứa mình tẹo nào không?
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Rơi vào trầm tư//Nhìn thằng bé…
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
Như một thiên thần đi lạc vậy.
Một mái tóc trắng rất dài với ngũ quan tinh xảo, ánh mắt xanh như màu của bầu trời rộng lớn.
Một gương mặt được thượng đế ưu ái, khi cười lên nhất định rất đẹp nhưng Jun không bao giờ cười.
Từ lúc sinh ra Jun chưa bao giờ khóc, cũng chẳng nở nụ cười.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Đã nghe thấy//Con nghe thấy đó.
Kurosaki Isshin
Kurosaki Isshin
//Có chút bối rối//Bố chỉ đùa thôi.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
Mẹ đang khen con mà.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Định nói gì đó, lại bắt đầu ho//Khụ…khụ…
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Chạy đến, lo lắng vỗ lưng anh//Con sao rồi?
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Con…ổn….
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Ho dữ dội hơn//Khụ…
Masaki với ánh mắt u sầu nhìn đứa con cả của mình, thằng bé rất yếu ớt kể từ lúc sinh ra.
Cô muốn làm gì đó cho con mình, nhưng lại không biết mình phải làm gì.
________________
End chap

2. Giải cứu

Jun ngồi bên cửa sổ, nhìn ra bầu trời đang dần chuyển thành màu đen. Báo hiệu cơn mưa sắp đến.
Cảm giác thật tệ hại.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Bộ dạng lười biếng//Trời mưa thật đáng ghét….
Bỗng dưng, đại não anh như có dòng điện xẹt qua. Những hình ảnh mong manh bắt đầu xuất hiện.
Masaki, cái thứ trông giống ác linh và vũng máu…
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
………
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Vội vàng chạy xuống lầu//Mẹ.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Đang định ra ngoài//Có gì sao Jun?
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Vẻ mặt vội vàng//Đừng ra ngoài.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Khó hiểu//Sao vậy?
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
Nhưng mẹ phải đón Ichigo.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Chớp chớp hai mắt//Con đi cho.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Ánh mắt nghiêm khắc//Không được, trời sắp mưa lớn.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
Còn con thì không được khoẻ….
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Cầm ô chạy ra ngoài//Mưa chút thôi, con chán ở trong nhà lắm rồi.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Còn có Jun muốn ăn cà ri gà, mẹ ở nhà nấu cơm đi.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Nhớ là ở nhà đấy.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Vẻ mặt bất lực//Mẹ biết rồi, cầm theo cả áo mưa nữa.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
Này…Jun….
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
Thằng bé chạy mấy rồi.
Kurosaki Isshin
Kurosaki Isshin
//Đi đến bên cạnh, mỉm cười//Masaki, đừng lo lắng.
Kurosaki Isshin
Kurosaki Isshin
Jun chỉ là thể trạng yếu thôi, chúng ta nên vui vì thằng bé đã cởi mở hơn.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
Em biết rồi.
Bước chân vội vàng, hơi thở yếu ớt thuộc về đứa bé 9 tuổi đang chạy giữa dòng người tấp nập.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
“Thật hết nói nổi với mình.”
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
“Khi không lại tự rướt khổ vào thân.”
.
.
*Tại võ đường.*
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Đứng đợi ở cửa//
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
//Hớn hở chạy ra//Ủa…
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
Anh Jun? Mẹ đâu…
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Vẻ mặt cau có// Thái độ đấy là sao?
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Anh trai của em đã hi sinh thời gian quý báu của mình đến đây đón em.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Bất mãn cái gì?
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
//Lúng túng// Không…Không có!
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
Em rất vui ạ!!
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Kéo tay Ichigo// Về thôi, đợi lát nữa trời mưa lớn hơn thì khổ.
Trời mưa đổ xuống từng giọt mưa nặng trĩu, không khí lạnh buốt. Hai anh em dắt tay nhau đi trên đường.
Jun cảm nhận được có gì đó rất không ổn quanh đây, sở dĩ anh vội vàng ngăn cản mẹ mình ra ngoài vì những hình ảnh kì lạ kia vì anh biết chắc nó sẽ xảy ra.
Đó không phải ảo ảnh, mà là viễn cảnh của tương lai.
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
//Bất chợt buông tay//Anh đợi em ở đây nhé.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Nhíu mày nhìn về phía bờ sông//Ichigo đứng lại.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Đó không phải người.
Đứa em trai ngốc ngếch của anh lao thẳng về phía bờ sông, nơi “cô bé” đang đứng.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Chạy đến kéo Ichigo trở về//Thật là…
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
//Ngã xuống đất//Anh bên kia….
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Nhíu mày// Làm gì có ai bên đấy.
Tiếng gầm chói tai, lại hung tợn.
Thứ sinh vật tà ác thuộc về thế giới này, được gọi với cái tên hư linh.
Hư linh
Hư linh
<Grand Fisher> Thật là một bữa ăn ngon.
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
//Sợ hãi lùi về sau//Anh….Mau chạy đi.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Bình tĩnh// Bé gái lúc nãy do ngươi giả dạng thành?
Hư linh
Hư linh
<Grand Fisher> Thông minh đấy.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Đập mạnh vào gáy Ichigo//
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
//Ngất xỉu//
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Lát là xong ngay ấy mà, còn em thì ngủ đến lúc đó đi.
Hư linh
Hư linh
<Grand Fisher> Gan dạ đấy, ranh con.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Ngươi mới kẻ gan dạ đấy, thứ vong linh bẩn thỉu.
“Xoẹt….”
Ánh sáng chói loá loé lên từ phía sau lưng, nhưng sợi xích dài ngoằn xông đến xuyên qua cơ thể to lớn của nó.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
À, tránh được cơ đấy.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Nhưng lần sau sẽ không hụt đâu.
Đang lúc những sợi xích hung bạo chuẩn bị tấn công lần nữa thì bất chợt cơ thể anh như bị bóp nghẹn.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Ho sặc sụa//Khụ….
Nhân lúc anh không chú ý, con hư linh kia đã nhanh chóng bỏ trốn mất tăm.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
……..
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Chạy mất rồi.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Mà thôi không sao.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Ngồi xuống, lay người Ichigo// Ichigo, dậy mau. Chúng ta phải về nhà.
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
//Mơ màng tỉnh dậy//Ơ…
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
//Ngồi bật dậy, hét lên//Có quái vật.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Nhìn Ichigo bằng ánh mắt như nhìn đứa ngốc//Quái vật nào?
Xung quanh đã sớm trống không.
Chỉ còn lại tiếng mưa rơi và âm thanh nước chảy siếc.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Còn không đứng dậy đi về là anh kệ em luôn đấy.
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
//Chạy theo//Anh ơi chờ em với.
_____________________
End chap

3. Sốt cao

Lúc hai anh em trở về nhà, trời vẫn mưa như trút nước.
Jun không buồn quan tâm, anh chỉ cảm thấy bực dọc khi đã để cho con hư linh kia chạy thoát.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
“Thứ bẩn thỉu kia, người ở đây gọi nó là gì nhỉ?”
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
“Thôi quên đi.”
*Cạch*
Cánh cửa nhà mở ra, hai đứa bé ướt như chuột lột bước vào trong.
Kurosaki Isshin
Kurosaki Isshin
//Cười phá lên//Cái gì vậy nè?
Kurosaki Isshin
Kurosaki Isshin
Hai đứa ngốc này làm gì để ướt nhẹp thế.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
“Bình tĩnh, bình tĩnh.”
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
“Không được đánh bố mình.”
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Vội vã cầm khăn tắm chạy đến//Jun, sao lại để ướt như vậy chứ?
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Để mặc cho mẹ lau khô người//Con cũng có muốn vậy đâu.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Ichigo đột nhiên lao đến bờ sông đòi cứu cô bé nào đó. Con kéo em ấy lại nên mới bị ngã.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Nhưng ở đó làm gì có ai.
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
//Bỉu môi//Rõ ràng em nhìn thấy có một…
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Sắc mặt tối lại//Không có ai ở đó hết.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Cũng không có con quái vật nào hết.
Kurosaki Ichigo
Kurosaki Ichigo
//Ủ rủ cúi mặt xuống//Em biết rồi.
Ichigo rất sợ anh trai mình, dẫu Jun trông rất mong manh và yếu ớt.
Đó gọi là áp lực của huyết mạch.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Sững người, vội vã kiểm tra//Jun, Ichigo hai đứa có làm sao không?
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Lắc đầu//Không bị làm sao hết.
Jun đương nhiên biết bố mẹ mình không bình thường, cũng biết em trai mình đặc biệt.
Nhưng anh giả vờ như không biết gì, chỉ đơn giản gợi ý cho hai vị phụ huynh nọ rằng em trai mình đã suýt bị hư linh làm hại.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Gượng cười//Ừm…Vậy…vậy thì tốt.
Sau đó, bố mẹ lẫn em trai Ichigo dường như đã có một cuộc trò truyện rất dài.
Jun không quá quan tâm, vì anh sớm biết được nội dung là gì.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Im lặng ăn cơm//
Kurosaki Karin
Kurosaki Karin
//Gắp cho anh miếng thịt//Anh Jun, bố mẹ và anh Ichi nói gì vậy?
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Vẫn ăn// Nói chuyện cần nói.
Kurosaki Yuzu
Kurosaki Yuzu
//Đưa cho anh cốc nước//Anh ăn từ từ thôi, kẻo nghẹn.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Nhận lấy//Anh không…..
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Ho sặc sụa//Khụ….Khụ…
Kurosaki Yuzu
Kurosaki Yuzu
//Vỗ lưng cho anh//Anh định bảo là anh không sao chứ gì.
Kurosaki Karin
Kurosaki Karin
Anh ho nhiều hơn cả nói chuyện rồi đấy, anh Jun.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
“Nhân loại chết bầm.”
Sau khi bố mẹ và Ichigo trở lại bàn ăn, không khí có gì đó rất lạ.
Nhưng lại không rõ là lạ ở đâu.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Mỉm cười dịu dàng// Jun, vừa nãy ở bờ sông con có thấy ai không?
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Ngẫm nghĩ một lát//Một người đàn ông.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Tóc trắng dài, mắt xanh. Rất xinh đẹp.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Mang theo một mớ xích rất dài.
Kurosaki Isshin
Kurosaki Isshin
//Im lặng// Xích sao?
Bọn họ không có ấn tượng gì đối với mô tả của Jun.
Không phải thần chết, không phải diệt linh. Vậy ai đã cứu hai đứa trẻ?
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Lại tiếp tục ho// Khụ…Khụ…
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Nhẹ nhàng vỗ lưng cho anh//Jun….
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Đặt bát xuống//Con ăn xong rồi.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
Lên phòng đây.
Jun bỏ lên phòng sau bữa cơm, anh không muốn nhìn ánh mắt u sầu của mẹ.
Cũng có thể là chính anh đang trốn tránh điều đó, ánh mắt ấy làm lòng anh thắt lại.
Đêm hôm ấy, vì hậu quả của việc ướt mưa. Kurosaki Jun lại sốt cao.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Dùng khăn lau mồ hôi cho anh//Jun, con thấy sao rồi?
Masaki ngồi sát bên Jun, bàn tay gầy guộc nhẹ nhàng đặt lên trán đứa trẻ. Hơi nóng hầm hập tỏa ra từ làn da nhỏ bé khiến lòng cô quặn thắt.
Jun nằm co ro dưới lớp chăn mỏng, gương mặt đỏ bừng, hơi thở nặng nề từng nhịp phập phồng nơi lồng ngực nhỏ. Mái tóc ướt đẫm mồ hôi bết vào trán, thỉnh thoảng đôi môi khô khốc khẽ mấp máy điều gì đó trong cơn mê sảng.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Thở dốc//Con không sao.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
Con lúc nào cũng nói mình không sao.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
Thật cứng đầu.
Cô khẽ vuốt mái tóc mềm, ánh mắt chất chứa nỗi lo lắng khôn nguôi.
Ngoài trời, cơn mưa lất phất rơi, hòa cùng tiếng gió vi vu qua khe cửa.
Kurosaki Jun
Kurosaki Jun
//Hơi thở yếu ớt// Jun…Jun không mệt. Mẹ đi nghỉ đi.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
//Tay đặt lên trán//Con sốt cao quá.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
Jun lúc nào cũng lo lắng cho mẹ và các em.
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
Con thật tốt…
Kurosaki Masaki
Kurosaki Masaki
Đừng sợ, có mẹ ở đây.
Bàn tay cô siết chặt lấy bàn tay nhỏ bé, áp vào má mình, thì thầm những lời dỗ dành dịu dàng.
Giữa màn đêm tĩnh lặng, chỉ còn lại nhịp thở yếu ớt của đứa trẻ và tình yêu vô hạn của người mẹ, lặng thầm như ánh đèn ngủ ấm áp, xua đi cái lạnh lẽo của cơn sốt và nỗi sợ hãi bủa vây.
_______________________
End chap

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play