[Gtop] About Sex
play game 1
Một hôm nọ, Jiyong và Seunghyun cảm thấy khá chán nên đã nảy ra một ý tưởng đó là sẽ chơi một game.
Đại khái luật là ai thua một bàn người đó sẽ cởi bỏ một món đồ trên người mình khi nào không còn nữa thì thôi. Nên họ quyết định chơi bài, ván đầu tiên :
Seunghyun (sếp tổng)
Anh có 3 bích nên đi trước nhé Jiyong
Jiyong hơi khựng một chút vì không nghĩ anh sẽ đánh một con số lớn như vậy. Do dự một hồi cậu cũng quyết định :
Seunghyun (sếp tổng)
2 cơ nè bé
Cậu đành ngậm ngùi bỏ thôi vì cậu làm gì có tứ quý mà ăn lại anh. Sau đó :
Seunghyun (sếp tổng)
Từ 3 tới JQK, hết bài nhé?
Cậu đứng hình tại chỗ vì không hiểu tại sao mới ván đầu tiên anh đã hên như thế thì về sau sẽ như thế nào với cậu đây?
Seunghyun (sếp tổng)
Sao nào? Em sợ sao?
Seunghyun ghẹo gan em khiến cho em đành ngậm ngùi phải chịu theo luật chơi.
Jiyong
E-em sợ gì chứ, nam nhi nói là làm, tại sao em phải sợ
Biết vì sao cậu lắp bắp như thế không? Vì cậu là Omega =))).
Trước đó khi biết đến anh, cậu đã nói dối anh mình là Alpha, cậu đã giấu anh một thời gian dài nhưng cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra. Thật ra, từ đầu anh đã nhìn ra cậu là Omega rồi vì mùi hương của cậu dễ nhận biết cậu là Omega, nhưng anh không muốn vạch trần, anh thử xem cậu sẽ làm gì và thêm một điều anh là Engima vì cậu nói dối nên anh cũng theo lao thôi =))))).
Không hiểu vì sao hôm nay đâu phải thứ 6 ngày 13 đâu mà cậu đen đuổi thế không biết.
Jiyong
*suy nghĩ* Sao mà anh ấy hên thế từ nãy giờ thua 6 ván rồi
Seunghyun (sếp tổng)
Bé, em suy nghĩ gì vậy tới lượt em đánh đấy
Seunghyun (sếp tổng)
QK Ách, nhìn kĩ nhé ách cơ đấy
Jiyong
Aissss shibal, được rồi em chịu thua
Seunghyun (sếp tổng)
Ấy ấy chưa xong mà, em nói nam nhi nói là làm đúng không nào? Vậy cớ gì phải bỏ cuộc giữa chừng
Jiyong
T-thôi được rồi nốt hai ván thôi nhé
Seunghyun (sếp tổng)
Được thôi *thích thú*
Cậu đâu hề biết từ đầu đến giờ anh nhìn chằm chằm cậu đâu, ánh mắt thèm khát như rằng chỉ muốn vồ lấy em mà thôi, khác gì con sói đang thèm khác một con cừu non không?
Jiyong
A-anh à đừng nhìn em nữa…
Seunghyun (sếp tổng)
Nếu anh nói không thì sao?
Hiện tại bây giờ trên người của cậu chỉ còn mỗi quần boxer thôi. Khi anh vừa nói xong anh đã đè cậu ngay tại đó.
Jiyong
Nè anh làm gì vậy hả!!!!
Seunghyun (sếp tổng)
Làm chuyện người trưởng thành hay làm ấy, em không biết sao hay cố tình giả ngốc đây hửm?
Cậu ngại lắm rồi vì lúc này khuôn mặt cậu và anh đang rất gần nhau, chỉ một chút thôi là môi chạm môi rồi. Vì quá ngại nên cậu quay mặt hướng khác nhưng anh không cho phép, anh dùng bàn tay của mình nhẹ nhàng kéo nhẹ khuôn mặt của em về hướng mình để mặt đối mặt.
Seunghyun (sếp tổng)
Nhìn anh này, anh thích em, em có thích anh không?
Seunghyun dùng giọng điệu trầm ấm ân cần mà hỏi em
Jiyong
A-anh vừa nói gì cơ??
Seunghyun (sếp tổng)
Anh bảo là anh thích em, em có thích anh không?
Jiyong im lặng một khoảng không rồi Seunghyun nói tiếp.
Seunghyun (sếp tổng)
Em không cần trả lời ngay bây giờ, anh không gấp anh có thể chờ em
Nói rồi anh liền đứng dậy, nhưng Jiyong đã kéo tay anh khiến anh ngã nhào vào người Jiyong khiến cả hai mặt đối mặt một lần nữa.
Jiyong
Khoan đã, thật ra thì… em cũng thích anh lâu rồi nhưng em không có dũng khí để có thể nói cho anh biết điều đó, em không đủ tự tin vì có những mối tình trước khiến em không cảm thấy an toàn, họ vô tâm, lúc nào cũng để em một mình, họ chê em xấu xí, nên em rất tự ti không dám nói cho anh- ưm…
Jiyong chưa kịp dứt câu, đầu óc vẫn còn lộn xộn với những suy nghĩ về bản thân, thì bỗng nhiên một lực kéo mạnh mẽ khiến cậu chao đảo. Trong chớp mắt, hơi thở ấm nóng đã ập đến, đôi môi bị chiếm trọn trong một nụ hôn không báo trước.
Mọi lời muốn nói đều tan biến.
Jiyong khựng lại, đôi mắt mở to vì bất ngờ, nhưng cơn sốc ban đầu nhanh chóng bị cuốn trôi bởi cảm giác tê dại từ nơi môi chạm môi. Seunghyun không cho cậu cơ hội phản ứng, bàn tay to lớn giữ chặt eo, kéo cậu lại gần hơn nữa. Hơi thở của cả hai hòa lẫn, phả lên da thịt thứ nhiệt độ khiến người ta rùng mình.
Jiyong run nhẹ, bàn tay theo phản xạ siết chặt vạt áo Seunghyun, như tìm kiếm một điểm tựa giữa cơn hỗn loạn. Đôi môi kia mạnh mẽ nhưng không thô bạo, dịu dàng nhưng lại chất chứa một sự áp đảo không thể kháng cự. Mỗi lần cậu định rời đi, Seunghyun đều dễ dàng kéo lại, đầu lưỡi lướt qua như thể trêu đùa, nhưng đồng thời cũng khẳng định một điều cậu không có đường lui nữa.
Tiếng thở khẽ lấp đầy khoảng không giữa hai người. Chỉ đến khi cảm nhận được sự run rẩy nơi đầu ngón tay Jiyong, Seunghyun mới chịu dừng lại. Anh khẽ tách môi, để lại một sợi dây mỏng manh của hơi ấm còn chưa kịp nguội lạnh.
Jiyong thở hổn hển, gương mặt ửng đỏ, đôi mắt còn vương chút mơ màng. Cậu lắp bắp, giọng nói khản đặc:
Jiyong
Anh… Anh làm gì vậy…?
Seunghyun cúi xuống, giọng nói trầm thấp vang lên ngay sát tai, khiến Jiyong cảm giác như cả người đều muốn nhũn ra.
Seunghyun (sếp tổng)
Anh chỉ đang giúp em hiểu rõ lòng mình thôi.
tác giả
lần đầu viết truyện
tác giả
lưu ý này oneshot nhe
play game 2
Jiyong vẫn còn ngơ ngác sau nụ hôn bất ngờ. Lồng ngực cậu phập phồng theo từng nhịp thở dồn dập, đôi môi hơi hé ra như muốn nói gì đó, nhưng rồi chẳng thể thốt lên lời. Cả người cậu như bị ghìm chặt dưới ánh mắt sâu thẳm của Seunghyun, không có sự do dự, không có lấy một tia đùa cợt. Chỉ có sự chân thành, mãnh liệt đến mức gần như thiêu đốt.
Bàn tay Seunghyun khẽ lướt qua gò má cậu, đầu ngón tay nóng rẫy dừng lại nơi cằm, nhẹ nhàng nâng lên, buộc Jiyong phải đối diện với anh.
Seunghyun (sếp tổng)
Jiyong
Seunghyun gọi tên cậu, giọng nói trầm thấp mang theo chút khàn đặc, như thể đã kìm nén quá lâu.
Jiyong nuốt khan, trái tim đập mạnh đến mức lồng ngực như muốn vỡ tung. Cậu muốn quay đi, muốn trốn tránh ánh mắt ấy, nhưng Seunghyun không cho phép.
Seunghyun (sếp tổng)
Đừng nhìn anh như vậy
Seunghyun thì thầm, ngón tay mơn trớn đường viền xương hàm, từng động tác đều dịu dàng đến mức khiến người ta lạc lối.
Seunghyun (sếp tổng)
Anh không cần biết em nghĩ gì về bản thân, nhưng với anh… em luôn là duy nhất.
Những lời đó rót vào tai như một loại mê dược, len lỏi qua từng kẽ hở của lớp phòng vệ mà cậu tự dựng lên. Jiyong đã quen với việc che giấu cảm xúc, đã quen với sự hoài nghi về chính mình, nhưng lúc này, trước ánh mắt Seunghyun, cậu chẳng thể trốn tránh nữa.
Cậu muốn tin. Muốn tin vào người đàn ông trước mặt.
Seunghyun cúi xuống, trán chạm nhẹ vào trán Jiyong, hơi thở nóng rẫy phả lên da thịt.
Seunghyun (sếp tổng)
Anh đã muốn em từ rất lâu rồi
Seunghyun (sếp tổng)
Không phải vì ham muốn nhất thời, cũng không phải vì bất kỳ lý do nào khác ngoài chính em.
Jiyong ngỡ như mình đang rơi vào một cơn mộng mị.
Và trước khi cậu kịp nhận ra, đôi môi hắn đã lại phủ xuống.
Nhưng lần này không còn vội vã, không còn mạnh bạo. Chỉ còn lại sự trân trọng.
Nụ hôn như muốn khắc ghi, như muốn chứng minh tất cả những gì anh vừa nói đều là thật. Seunghyun cẩn thận hôn lấy cậu, từng chút một, từng đường nét, như thể đang muốn khắc sâu cảm giác này vào tận tâm trí.
Jiyong nhắm mắt lại, buông lỏng bản thân, để mặc mình chìm đắm.
Chỉ đến khi cảm nhận được nụ cười nhếch nhẹ trên môi Seunghyun, cậu mới giật mình nhận ra anh đang cố tình chậm rãi trêu chọc cậu.
Bàn tay hắn bắt đầu trượt xuống, từng động tác như có như không, khơi gợi một cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc. Môi rời đi, nhưng khoảng cách giữa hai người vẫn chẳng hề thay đổi.
Seunghyun (sếp tổng)
Giờ thì…
Seunghyun thì thầm, ánh mắt trầm xuống, thấp thoáng nét nguy hiểm.
Seunghyun (sếp tổng)
Anh có thể tiếp tục chưa?
Seunghyun (sếp tổng)
Jiyong
Giọng anh trầm xuống, mang theo sự mê hoặc đầy nguy hiểm. Bàn tay Seunghyun lướt nhẹ từ eo cậu lên đến gò má, ngón tay cái chậm rãi vuốt qua bờ môi sưng đỏ vì nụ hôn vừa rồi.
Seunghyun (sếp tổng)
Em có tin anh không?
Jiyong không trả lời ngay. Cậu nhìn sâu vào mắt anh, nơi phản chiếu rõ ràng nhất sự khát khao nhưng cũng dịu dàng đến khó tin. Cảm xúc hỗn loạn vỡ òa trong lồng ngực, những hoài nghi từng đè nặng bỗng chốc trở nên vô nghĩa.
Chỉ vậy thôi cũng đủ để Seunghyun không chần chừ thêm một giây nào nữa.
Môi anh lại phủ xuống, nhưng lần này chậm rãi hơn, như đang muốn cảm nhận từng chút một, như muốn khắc ghi hơi thở của cậu vào tận sâu trong tâm trí. Nụ hôn kéo dài, từ vội vã trở thành dịu dàng, từ dịu dàng lại dần lắng đọng thành một sự trân trọng tuyệt đối.
Jiyong siết chặt vạt áo anh, đầu óc trở nên trống rỗng. Hơi ấm bao trùm lấy cậu, từng cử chỉ đều mang theo sự nâng niu, như thể cậu là thứ quý giá nhất trên đời này.
Bàn tay Seunghyun lần theo từng đường cong của cơ thể cậu, chậm rãi nhưng đầy chắc chắn. Đến khi đầu ngón tay chạm vào làn da nóng rẫy, cậu khẽ rùng mình, đôi môi hé ra như muốn gọi tên anh, nhưng chưa kịp cất lời thì…
Hiện tại đang là 10 giờ tối.
Seunghyun cúi xuống, cắn nhẹ lên cổ cậu, nơi đã hằn đỏ những dấu vết chiếm hữu từ trước đó.
Seunghyun (sếp tổng)
Nói đi, Jiyong
Giọng anh trầm thấp, hơi thở nóng bỏng phả lên làn da mẫn cảm.
Seunghyun (sếp tổng)
Em muốn anh dừng lại, hay là…
Jiyong không còn nghe rõ nữa. Từng đợt khoái cảm dồn dập khiến cậu gần như mất đi lý trí, chỉ có thể rên rỉ trong hơi thở đứt quãng.
Jiyong
Ưm… a—! Seunghyun… đừng… a…!
Seunghyun cười khẽ, siết chặt eo cậu hơn.
Seunghyun (sếp tổng)
Em nói ‘đừng’…
Anh cúi xuống, lướt môi dọc theo xương quai xanh của cậu, giọng nói trầm khàn càng khiến Jiyong run lên.
Seunghyun (sếp tổng)
Nhưng cơ thể em thì lại…
Anh không nói hết câu, chỉ dùng hành động để chứng minh.
Jiyong rùng mình, một tiếng rên cao vút bật ra mà cậu không thể nào kìm lại được.
Jiyong
A—! Seunghyun…! A…!
Cơ thể cậu vặn vẹo dưới anh, từng thớ thịt run rẩy, hơi thở hỗn loạn đến mức không thể nào ổn định.
Seunghyun giữ chặt lấy cằm cậu, ép cậu nhìn thẳng vào mình.
Seunghyun (sếp tổng)
Nhìn anh
Giọng anh trầm và đầy mê hoặc.
Seunghyun (sếp tổng)
Anh muốn em nhìn anh khi em gọi tên anh như vậy.
Jiyong mơ màng mở mắt, đôi mắt long lanh ướt át đến mê người.
Seunghyun nhìn chằm chằm vào cậu, rồi cúi xuống, chiếm lấy môi cậu bằng một nụ hôn sâu, như muốn nhấn chìm cậu hoàn toàn.
Cả căn phòng ngập tràn hơi thở gấp gáp, tiếng rên rỉ ngọt ngào hòa cùng những thanh âm ám muội.
Đêm nay, Jiyong biết mình không thể nào thoát khỏi Seunghyun.
Và cậu cũng không muốn thoát.
play game 3
Jiyong thở dốc, từng hơi thở đứt quãng, lồng ngực phập phồng không ngừng. Cậu không biết đây đã là lần thứ mấy Seunghyun đưa cậu lên đến tận cùng khoái cảm, chỉ biết rằng cơ thể đã sớm không còn chút sức lực nào nữa.
Jiyong
Ưm… a—! Seunghyun… em… không… được nữa…
Giọng cậu run rẩy, đôi mắt mơ màng ướt át, cả người mềm nhũn như sắp tan ra trong vòng tay anh.
Nhưng Seunghyun không có ý định buông tha cho cậu. Anh nâng cằm cậu lên, ép cậu nhìn thẳng vào mình, ánh mắt sâu thẳm đầy dục vọng.
Seunghyun (sếp tổng)
Không được nữa?
Anh cười khẽ, cúi xuống, hôn nhẹ lên bờ môi sưng đỏ.
Seunghyun (sếp tổng)
Nhưng em vẫn đang rên gọi tên anh đấy thôi, Jiyong.
Jiyong run rẩy, cơ thể vô thức đáp lại những động chạm nóng bỏng của anh.
Jiyong
A…! Seunghyun… anh… a…ức!
Seunghyun cười khẽ, cúi xuống cắn nhẹ lên xương quai xanh của cậu, để lại dấu hằn đỏ rực.
Seunghyun (sếp tổng)
Giỏi lắm
Anh thì thầm bên tai cậu, giọng nói khàn đặc đầy cưng chiều.
Seunghyun (sếp tổng)
Tiếp tục gọi tên anh như vậy đi, Jiyong.
Jiyong không còn đủ tỉnh táo để phản kháng nữa. Cậu chỉ có thể để mặc Seunghyun dắt mình vào cơn sóng khoái cảm không hồi kết, từng tiếng rên rỉ ngày càng ám muội, từng đợt run rẩy lan khắp cơ thể.
Thời gian trôi qua trong hỗn loạn. Jiyong không còn biết trời đã sáng hay chưa, chỉ biết rằng Seunghyun vẫn chưa chịu dừng lại.
Cậu cắn môi, hơi thở gấp gáp, giọng nói gần như cầu xin.
Jiyong
Seunghyun… a… đủ rồi mà… em chịu không nổi nữa…
Seunghyun cúi xuống, khẽ hôn lên trán cậu, giọng trầm khàn như gió đêm.
Seunghyun (sếp tổng)
Chịu nổi
Anh vuốt ve gương mặt đỏ ửng của cậu.
Seunghyun (sếp tổng)
Jiyong của anh giỏi lắm mà, đúng không?
Jiyong muốn phản bác, nhưng ngay khi một đợt khoái cảm khác quét qua, cậu chỉ có thể bật ra một tiếng rên cao vút.
Cả căn phòng chìm trong hơi thở gấp gáp, tiếng rên rỉ ngọt ngào hòa cùng những thanh âm ám muội.
Đêm nay, Jiyong biết mình hoàn toàn bị Seunghyun nhấn chìm.
Và cậu cũng không muốn thoát khỏi vòng tay anh nữa.
Jiyong tỉnh dậy trong trạng thái toàn thân ê ẩm, đầu óc mơ hồ vì đêm qua quá sức kịch liệt. Cậu khẽ cựa mình, nhưng ngay lập tức bị một cánh tay rắn chắc kéo lại.
Seunghyun siết chặt eo cậu, mặt vẫn vùi vào hõm cổ, giọng nói trầm khàn còn vương chút ngái ngủ.
Seunghyun (sếp tổng)
Định chạy đi đâu nữa hả, Jiyong?
Jiyong đỏ mặt, vùi sâu vào chăn.
Cậu lầm bầm, giọng khàn đặc.
Jiyong
Chỉ là… đau quá thôi.
Seunghyun bật cười, tay xoa nhẹ lên eo cậu, giọng nói đầy cưng chiều.
Seunghyun (sếp tổng)
Tối qua ai là người quấn anh không cho dừng lại vậy nhỉ?
Jiyong siết chặt chăn, mặt nóng bừng.
Seunghyun cười khẽ, nhưng rồi anh bất ngờ im lặng, bàn tay trượt dọc sống lưng Jiyong như đang dò xét điều gì.
Một lát sau, anh đột ngột lên tiếng:
Seunghyun (sếp tổng)
Jiyong
Seunghyun (sếp tổng)
…Em còn định giấu anh đến bao giờ?
Jiyong giật mình, tim đập mạnh.
Seunghyun siết chặt eo cậu, giọng nói trầm xuống một cách nguy hiểm.
Seunghyun (sếp tổng)
Em thật sự nghĩ anh không nhận ra em là omega sao?
Bí mật mà cậu cố gắng che giấu bấy lâu nay… lại bị vạch trần ngay khoảnh khắc này.
Seunghyun thở dài, chống tay nâng cằm cậu lên, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt cậu.
Seunghyun (sếp tổng)
Em nghĩ pheromone của em có thể qua mắt anh được sao?
Seunghyun (sếp tổng)
Ngay từ lần đầu tiên gặp em, anh đã biết rồi.
Jiyong
Nhưng… tại sao anh không nói gì? Tại sao lại giả vờ không biết?
Seunghyun vuốt ve gò má cậu, giọng nói đầy dịu dàng.
Seunghyun (sếp tổng)
Vì anh muốn xem em sẽ làm gì.
Anh dừng một chút rồi nói tiếp.
Seunghyun (sếp tổng)
Nhưng mà, Jiyong à… em giấu anh một bí mật, vậy còn anh thì sao?
Seunghyun nhếch môi, ánh mắt sâu thẳm.
Seunghyun (sếp tổng)
Em tưởng anh là alpha?
Jiyong
Không lẽ… anh là beta?
Seunghyun bật cười, cúi xuống hôn lên trán cậu, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy sức nặng.
Seunghyun (sếp tổng)
Không đâu, em yêu
Anh thì thầm bên tai cậu.
Seunghyun (sếp tổng)
Anh là Engima
Seunghyun nhìn cậu, ánh mắt tràn đầy yêu thương nhưng cũng không kém phần bá đạo.
Seunghyun (sếp tổng)
“Pheromone của anh đủ mạnh để khiến bất kỳ ai bị ảnh hưởng, kể cả em. Nhưng anh chưa bao giờ dùng nó để thao túng em.
Anh vuốt tóc Jiyong, cười khẽ.
Seunghyun (sếp tổng)
Anh muốn em yêu anh vì chính anh, chứ không phải vì pheromone của anh.
Jiyong tròn mắt, hoàn toàn bất động.
Cậu luôn nghĩ mình đang lừa Seunghyun, nhưng hóa ra… người bị lừa chính là cậu.
Cả hai nhìn nhau một lúc lâu.
Cuối cùng, Jiyong cắn môi, nhìn anh chằm chằm.
Jiyong
Anh đã biết hết từ đầu… vậy thì còn đợi gì nữa mà không nói?
Seunghyun siết chặt cậu trong vòng tay, giọng nói trầm khàn đầy quyến rũ.
Seunghyun (sếp tổng)
Vì anh muốn em tự nguyện nói ra
Anh nhẹ nhàng hôn lên môi cậu.
Seunghyun (sếp tổng)
Và giờ thì, không còn gì để giấu nhau nữa… đúng không?
Jiyong nhìn vào mắt anh, tim đập mạnh.
Một giây sau, cậu đưa tay ôm chặt lấy anh, gương mặt vùi vào lồng ngực rộng lớn.
Cậu khẽ đáp, giọng run run.
Seunghyun mỉm cười, đặt một nụ hôn thật sâu lên môi cậu.
Seunghyun (sếp tổng)
Từ nay, em sẽ là của anh.
Jiyong không nói gì, chỉ siết chặt tay, cảm nhận hơi ấm của người trước mặt.
Từ hôm nay, cậu không cần phải giấu giếm gì nữa.
Cậu đã hoàn toàn thuộc về Seunghyun.
Và Seunghyun cũng sẽ mãi mãi là của cậu.
tác giả
đây là lần đầu mình viết truyện nên có sai sót gì cần chỉnh sửa gì mọi người góp ý nhaaaa, kamsamita vì đã đọc truyện của tớ. 💗
Download MangaToon APP on App Store and Google Play