[ Đn Tôi Không Muốn Làm Người Mai Mối ] Liên Hôn Chính Trị
1
T/g
Hello, chào mừng các cậu đến với bộ truyện chat của tớ, lần đầu tớ làm về bộ " Tôi không muốn làm người mai mối " nên mong các bạn hưởng ứng và không toxic nhé
T/g
Và xin chào lại là tớ, Hannie đây, rất vui được chào mừng các bạn đến với truyện của mình, giờ thì vô nhé?
Đn Tôi Không Muốn Làm Người Mai Mối | Liên Hôn Chính Trị
// abc // = Hành động
( abc ) = Cảm xúc
" abc " = Thì thầm, nói nhỏ
* abc * = Suy nghĩ
abc! = Nói lớn, la hét
abc~ = Dẹo, trêu ghẹo
' abc ' = Nhấn mạnh
🔥 = Tức giận
❄️ = Lạnh lùng, vô cảm
Xin chào tôi Han Yura - một cô sinh viên bình thường trong hàng trăm hàng nghìn cô sinh viên khác
Hôm nay là ngày chủ nhật khá đẹp và nắng, nó thích hợp để đi dạo lắm, tôi muốn vừa chiêm ngưỡng vẻ đẹp của thành phố sôi nổi và những cơn gió mát nhè nhẹ sượt qua, bên gò má. Hôm nay thật tuyệt, còn tuyệt hơn khi tôi nghe tin bộ truyện mà tôi uổng công giờ đợi bao lâu nay đã được dịch, ôi chao cuộc đời thật là tươi đẹp quá đi thôi!
Han_Yura
Không biết chờ bao lâu mới có chương 2 nhỉ, chắc mình hào hứng chết mất thôi
Tôi đang đi trên con đường tấp nập hằng ngày mà không để ý đến chiếc xe đang lao tới với tốc độ cực nhanh khiến tôi không kịp trở tay mà bị tông
Tôi ch*t trên con đường ấy vào ngày mà tôi nói đẹp trời, thật trớ trêu quá đi thôi, đó là xe của một ông chú say xỉn, ông ta là hàng xóm gần nhà tôi, ngày nào ông ấy cũng đi uống rượu từ sáng sớm tới khuya mới về, nhưng khi về lại xả giận lên vợ con của mình rồi mới lết cái thân ch*t tiệt ấy đi vào phòng
Tôi đã ch*t một cách thật lãng xẹt biết bao
Ngay khi tôi tưởng tượng được viễn cảnh mình đã ch*t và nhắm mắt xuôi tay thì đột nhiên một cơn đau dữ dội toàn thân kéo tôi về thực tại
cái gì đây chứ! Tôi nhận ra trong chốc lát, bản thân tôi không còn là mình nữa, tôi là một bé gái khoảng chừng 6 - 7 tuổi gì đó, thương tích đầy trên người
Nhưng những vết thương đó khiến tôi đau điếng mà khẽ rên lên một chút, đánh thức người kế bên dậy
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
hửm... Scrinaly em ổn chứ, có đau ở đâu không ( lo lắng )
giọng nói đôi phần cũng khá yếu ớt vang lên, phá tan bầu không khí tĩnh lặng ban nãy
Scrinaly_Blanche
Ha- À em không sao cả, anh không cần phải lo đâu ạ, em chỉ là- ( hoang mang )
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
Không sao là tốt rồi, em nên ngủ sớm đi, giờ này cũng hơi trễ rồi đó, hay là em không ngủ được? // tiến lại gần //
Sự ân cần này khiến lòng tôi trổi dậy một nỗi ấm áp chưa từng có trước đây, tôi bất chợt mỉm cười nhẹ nhàng nhìn người trước mặt bằng ánh mắt trìu mến, rồi nhẹ nhàng ấn xuống giường
Scrinaly_Blanche
Anh cứ ngủ đi em không sao mà, giờ cũng trễ rồi đó anh // mỉm cười nhẹ nhàng //
Anh kéo tôi vào lòng ôm tôi nhẹ nhàng, khiến tôi ấm áp biết bao, trước ở thế giới kia tôi chưa từng có được cảm giác này do mình là con riêng, tôi muốn ở đây mãi mãi
( Lưu ý : Khômg phải loanluan đâu nha, chỉ là anh em yêu thương nhau hoi )
Vào một ngày nọ, công tước kéo tôi và anh Swan đi đến trường luyện kiếm, tôi thắc mắc là con gái ở thế giới này cũng phải luyện kiếm sao, lạ thật đấy, nhưng tôi ngoan ngoãn đi theo mà không hour gì vì tôi biết có anh Swan đi cùng
Scrinaly_Blanche
A anh Swan, cho em hỏi cái này đi ạ? Sao con gái cũng phải luyện kiếm thế? Sao em cũng phải đi theo? // hỏi một lượt //
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
Ừ thì... Con gái cũng phải tập kiếm để bảo vệ bản thân em chứ, còn về chuyện đi theo chắc do công tước không có thời gian chăm sóc và coi chừng chúng ta, anh nghĩ là vậy, nhưng tập kiếm cũng vui lắm đó Naly, em thử đi! ( hào hứng )
Scrinaly_Blanche
Vui lắm sao, tập kiếm thì có gì vui ạ? Nó hay ở chỗ nào vậy, anh Swan?
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
Nếu em yêu thích và làm quen với nó thì em sẽ thấy được cái hay của việc luyện kiếm thôi, nó thú vị lắm em có muốn thử với anh không, Naly?
Tôi không nói mà chủ mỉm cười dịu dàng, cầm kiếm lên và bắt đầu tập theo chỉ dạy của anh Swan, lúc đầu nó chán òm, nhưng về sau cuối cùng tôi cũng hiểu được niềm vui của nó, nằm ở giá trị tinh thần, còn vui hơn khi tập bên người mình yêu thương, khoảng thời gian này quý giá biết bao, tôi và anh Swan hiếm khi có thời gian vui vẻ như vậy
Trong khi cả hai đang cười nói vui vẻ, thì tôi bỗng nghe thấy tiếng trò chuyện khác, làm tôi tò mò mà ngước lại nhìn, khiến tôi bị anh Swan chém trúng, may là kiếm gỗ nhưng đầu tôi cũng rươm rướm máu do lực quá mạnh và tôi còn đang trong quá trình phát triển
Nước mắt tôi vướng trên hàng mi dài, từng giọt lệ rơi xuống bên gò má đỏ hồng của tôi, tôi òa lên mà khóc nức nở vì đau điếng
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
Naly em có sao không, em ổn không, lỗi là do anh, anh xin lỗi, Naly ngoan của anh không khóc nhé // ôm vào lòng dỗ dành //
Bản thân tôi ổn, nhưng không hiểu sao nước mắt cứ liên tục tuôn trào ra bên ngoài, tạo lên vẻ yếu ớt và ngây thơ hết sức
Ngoài tiếng gào thét xin lỗi xé tai của anh Swan thì còn có tiếng hét của hai chị gái khác còn xé tai hơn, bọn họ như xé toạt cả bầu trờ xanh yên bình còn xé cả màng nhĩ của tôi nữa
nhân vật nữ
Nữ 1 : Ôi, nè bạn nữ tóc trắng ơi, cậu không sao chứ!? // chạy nhanh lại //
nhân vật nữ
Nữ 2 : Nè cậu gì ơi, cậu ổn không, tớ băng bó lại cho nhé, nếu không là bị nhiễm trùng đấy! // lục băng gạc trong túi áo //
T/g
Đến đây thôi nha, cũng tối rồi mà mai t/g thi nên ngủ sớm
T/g
Bye mọi người nhé, chúc mọi người ngủ ngon💤💤
2
T/g
Hello, lại là t/ g đây nè, mong các bạn đọc truyện vui vẻ và không toxic nhé
// abc // = Hành động
( abc ) = Cảm xúc
" abc " = Thì thầm, nói nhỏ
* abc * = Suy nghĩ
abc! = Nói lớn, la hét
abc~ = Dẹo, trêu ghẹo
' abc ' = Nhấn mạnh
🔥 = Tức giận
❄️ = Lạnh Lùng
Hestia_Plawid ( lúc bé )
Cậu gì ơi, cậu có ổn không, cần tớ băng bó giúp không?
Shuraina_West ( lúc bé )
Ừm, cậu lại gần đây đi, hai bọn tớ băng bó giúp cho, nếu để lâu thì vừa đau mà còn bị nhiễm trùng nữa đó
Tôi ngước gương mặt bé nhỏ của mình lên, trước mặt tôi bây giờ hình như là một chàng trai sở hữu mái tóc màu ánh ban mai vô cùng rực rỡ với đôi đồng tử màu đỏ tươi như máu. Còn lại là cô gái tóc màu hồng như cây kẹo bông gòn ngọt ngào kế bên, đôi mắt của cô ấy mang màu xanh ngọc, trông xinh đẹp lắm!
Scrinaly_Blanche
Em sao? Em không sao đâu mà, hai người không cần phải lo cho em đâu, em chẳng sao c-! // đứng bật dậy //
Tôu chưa kịp nói dứt câu đã bị một bàn tay nhỏ bé dùng lực cản lại, khống chế tôi từ đằng sau
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
Thôi đi, Naly hợp tác nào, không đau nhưng không được để như vậy đâu! * Ngoan ngoãn nào em, nếu em như vậy anh sẽ đau lòng lắm * ( lo lắng )
Scrinaly_Blanche
* Anh đúng là trẻ con, em đã nói bản thân không sao rồi mà, sao cứ bắt buộc phải như vậy chứ, trước kia em còn bị đánh đập nhiều hơn như vậy nữa, em cũng chẳng sao cả *
Thân tâm đi một đường nhưng cơ thể tôi lại làm một nẽo, tôi ngoan ngoãn ngồi trên ghế chờ đợi được băng bó xong, tôi thật ghét cảm giác bị băng bó như này quá, nó khiến tay tôi bị hạn chế tiếp xúc xung quanh và còn nóng nữa!
Scrinaly_Blanche
Vậy là xong rồi đúng không ạ? Bao lâu mới được tháo ra vậy, các anh chị? Vết thương lành là tháo ra được mà, phải không? ( khó chịu )
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
Chừng nào mà vết thương lành đi thì em hãy tháo ra, nếu không thì em đừng hòng mà tháo nó ra, nghe chưa!? // xoa đầu //
Lời đe dọa này không làm tôi sợ chút nào, thay vào đó nó còn khiến tôi khá mắc cười nữa, nếu không nghĩ tới đây là anh Swan thì tôi là bật cười ngay tại chỗ rồi
Nhìn anh trông đáng yêu thật, nếu là tôi của kiếp trước chỉ muốn bắt cóc đem về nhà thôi, nhưng như vậy thì còn đâu liêm sĩ của tôi chứ, nên thôi bỏ đi
Do bị thương nên anh Swan không cho tôi luyện kiếm cùng ngồi một chỗ chán ch*t đi được, nhưng cũng may có hai người bạn mới ở bên
Scrinaly_Blanche
Mà anh Shuraina, a- // bị bịt miệng lại //
Shuraina_West ( lúc bé )
Em vừa gọi gì cơ, cái gì Shuraina ấy // bịt miệng lại //
Scrinaly_Blanche
Anh ạ? Có gì sao, con trai phải gọi là anh chứ ạ, chẳng lẽ gọi bằng chị sao? ( khó hiểu )
Shuraina_West ( lúc bé )
Chị là con gái mà sao lại phải gọi bằng anh Shuraina! Em nghe chị nói này, gọi chị là chị Shushu hoặc chị Shuraina nghe chưa
Hestia_Plawid ( lúc bé )
Shushu, tớ nghĩ là do mái tóc ngắn của cậu đó, sao cậu không để tóc dài đi cho dễ phân biệt, mà lại để tóc ngắn thế kia, trông không giống con gái chút nào cả?
Tôi thấy chị Shuraina chủ cười trừ mà không nói gì, tôi nghĩ là chị không biết lý do để nói nên lên tiếng hòa giải bầu không khí tĩnh lặng đó
Scrinaly_Blanche
Mà hai chị có biết phép thuật không? Em nghe nói phép thuật có nhiều loại lắm, nó còn thú vị nữa! ( mong chờ )
Shuraina_West ( lúc bé )
Chị biết nè, nhưng chủ biết một chút về các loại phép thuật thôi, em có muốn xem không? Nếu muốn chị có thể biểu diễn cho em xem // mỉm cười nhẹ nhàng //
Tôi lặng lẽ gật đầu, trông có vẻ không hứng thú mấy, nhưng trong tim tôi đập nhanh đến nổi muốn nổ tung, tôi thật sự hào hứng vì tôi thích phép thuật lắm, sau này tôi muốn trở thành pháp sư hoàng gia
Chị Shushu cúi người xuống, vẽ một ma trận phép thuật về cái phép thuật gì ấy mà tôi không biết, nói là muốn làm một pháp sư hoàng gia nhưng tôi nghĩ mình khó làm được vì tôi còn chả hiểu gì về phép thuật huống chi là làm này kia
Trong thoát chốc, vòng ma trận ấy phát sáng lên, có lẽ là phép thuật hiệu nghiệm rồi, chưa tới vài giây, chị Shushu dịch chuyển tới chỗ chúng ta nhanh như thổi
Hay quá! Tôi không nghĩ phép thuật thú vị như này trước kia, nhưng giờ tôi biết cảm giác hy vọng khao khát cái gì đó là như thế nào rồi, nó vừa khó chịu cũng vừa dễ chịu khiến bản thân tôi không biết cảm xúc hiện tại của bản thân là gì cả
Shuraina_West ( lúc bé )
Chị chủ biết thế này thôi, em thấy sao được không? Còn cả cậu nữa Hestia cậu thấy tớ làm như vậy có ổn không, có lỗi ở đâu không?
Scrinaly_Blanche
Chị làm tốt lắm mà, chị Shushu, em thấy chị làm tuyệt lắm hay lần sau lúc vết thương của em lành rồi chị chỉ em nha? // cầu mong //
Hestia_Plawid ( lúc bé )
Tớ chưa thấy cái phép thuật này ở đâu cả, nhưng mà Shushu trông nó thú vị lắm, lần sau cậu cho tớ xem nữa nhé
Shuraina_West ( lúc bé )
Được rồi, lần sau tớ cho cậu xem cái hay hơn nữa luôn, còn cái này lần sau chị sẽ chỉ cho em nhé Scrinaly ( vui vẻ )
Trời hôm đó đẹp lắm, đẹp như cái ngày mà tôi đã ch*t ở kiếp trước vậy, nhưng nó đẹp hơn gấp bội lần vì chẳng có chuyện gì tồi tệ xảy ra ngoại trừ việc đầu tôi bị chảy máu
Hôm đó trời nắng nhẹ nhàng, gió đung đưa trong bầu không khí thoáng mát, hàng cây xanh bao bọc xung quanh tạo ra khung cảnh nên thơ vô cùng, tôi ngồi trên băng ghế gỗ, dưới tán cây xanh biếc, ước gì tôi được đem quyển sách đang đọc dở qua đây thì tuyệt biết mấy, nhưng tôi cũng vui vì được ông trời ban tặng cho một người anh trai tốt bụng thế này
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
Mà tôi chưa hỏi tên hai cậu nhỉ? Cả hai tên là gì, mà cũng cảm ơn vì nãy hai người đã băng bó giúp em gái tôi nhé
Shuraina_West ( lúc bé )
À tôi là Shuraina West còn đây là Hestia Plawid bạn của tôi, hai bọn tôi rất vui được làm quen với cậu
Hestia_Plawid ( lúc bé )
" Shushu, tớ thấy cái cậu này không tốt lắm đâu, nhìn mặt cũng có thể đoán ra là như vậy rồi, có thể nào đừng chơi với cậu ta không, chơi với cô bé Scrinaly gì đó thì tớ chịu nhưng còn cậu ta thì... "
Shuraina_West ( lúc bé )
" Thôi nào Hestia, chắc cậu nghĩ nhiều quá thôi, nhìn cậu ta cũng đâu có gì không ổn đâu, tớ thấy cậu ta bình thường mà " // an ủi //
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
* Biết ngay mà, ai cũng chả thích mình, nhưng may mắn còn có Naly, mình không muốn em ấy bị cô lập chút nào cả, trông thảm hại biết bao, mình không muốn em ây sbij như vậy nhưng... Nếu còn ở bên cạnh mình không phải cũng như vậy sao, hay là... Như vậy đi *
Scrinaly_Blanche
Hửm.... Anh chị nghĩ gù mà nãy giờ cứ im ru rú thế kia, sao không nói gì hết vậy, mọi ngườu có tâm tư gù cần an ủi sao, em chán lắm khi mọi người không nói chuyện với em đó // lay lay người Swan //
Sau lời nói của tôi, mọi người như bừng tĩnh sau một giấc ngủ vô cùng dài, ngơ ngác quay sang nhìn tôi bằng ánh mắt hoang mang, nhưng lại quay lại với tinh thần ban đầu, ngượng ngùng chẳng nói lên lời
Có vẻ mọi người đang nghĩ gì đó quan trọng lắm, trông nét mặt ai nấy đều nghiêm túc và căng thẳng hết mức! Tôi cảm thấy bản thân mình hơi lạc lõng giữa bầu không khí yên tĩnh này, mọi ngườu đang nghĩ gì thế kia, tò mò quá!
Nhưng anh Swan trước vẫn thường nói, con nít con noi chỉ cần vui chơi thôi, không cần lo vào chuyện của người lớn và cũng đừng thắc mắc nhiều, có nhiều chuyện anh ấy nói không liên quan và dành cho con nít quan tâm, do không muốn làm anh Swan nghĩ nhiều nên tôi không hỏi hay thắc mắc gì, nhưng trong đầu tôu như đang có một cơn bão cảm xúc vậy, hoang mang có tò mò có, còn có hàng ngàn hàng vạn câu hỏi về chuyện suy nghĩ của các anh chị
Tôi ghét khi mình là con nít vì sẽ không được xen vào chuyện của người lớn mà còn hay bị mắng bị đánh mà không thể phản kháng được
Con người ta thường có nhiều cảm xúc và tâm tư, nhưng con nít tôi cũng có, tôi cũng biết tò mò mà không kiềm chế được, tôi kéo nhẹ tay áo rồi thì thầm vào tai anh Swan
Scrinaly_Blanche
" Anh Swan, lúc nãy anh suy nghĩ gì thế, có thể nói cho em biết được không, em tò mò lắm rồi mà không dám hỏi? Trong lòng em khó chịu lắm " // kéo nhè nhẹ góc áo //
Anh chỉ nhìn tôi, khẽ lắc đầu nhe nhẹ rồi tiếp tục chìm vào trong suy nghĩ đăm chiêu của mình, tôi sợ hãi nghĩ rằng lỡ đâu anh ấy lạnh nhạt với tôi như vậy là tính bỏ rơi tôi thì sao, tôi sợ lắm, mọi chuyện chắc sẽ không như vậy đâu nhỉ
Nhưng... Cuối cùng cũng đến giờ về rồi, tôi vui không phải vì tôi muốn về nhà mà là... Nó đã kéo anh Swan của tôi ra khỏi suy nghĩ dài vô tận của anh ấy, lúc anh ấy bơ tôi, tôi khó chịu và chạnh lòng biết bao nhiêu, trong đầu tôi cứ mãi hiện lên những lần tôi làm sai và bị anh trách mắng, tôi cứ nghĩ tôi đã làm gì sai và anh sẽ không cần tôi nữa, lòng tôi đau như bị cắt ra thành từng khúc vậy!
Tôi đã làm gì sai sao, sao anh ấy không cần tôi nữa
Lúc đi trên đường về nhà tôi cứ nghĩ về việc ấy mãi, sao thế nhỉ? Có lẽ từ khi biết được tình yêu thương là như thế nào thì tôi lại quý nó hơn bao giờ hết, bởi vì tôi không muốn đánh mất nó một lần nữa
T/g
Phù~ tặng các độc giả một bài văn nữa nhé

T/g
Mái tóc anh tựa làn tuyết trắng mềm mại, chỉ khiến em mê mẫn. Ai lại cưỡng được vẻ đẹp quyến rũ của anh đây. Đôi đồng tử của anh ánh lên màu tim tím cuốn hút hồn, tựa như viên thạch anh tím lấp la lấp lánh. Sao nhìn anh trông thật tao nhã, vẻ đẹp chẳng khác j thiên thần trần gian. Nụ cười của anh thật đẹp làm sao, anh làm con tim em đập liên hồi, cứ như thế này thì em sẽ chết vì vẻ đẹp của anh mất! Ai bảo ông trời tặng anh cái vẻ đẹp này làm j chứ, nó làm em chết đi sống lại cả trăm lần rồi. Làn da anh trắng muốt như những bông tuyết rơi bên cửa sổ, làm em nhung nhớ người hơn hết, ai có thể bày tỏ nỗi lòng của em chứ. Từ lúc nhìn thấy anh, trong đầu em lúc nào cũng vang vọng mãi hình ảnh ấy, chàng trai em yêu~. Chàng có khả năng trị liệu tốt, nhất là xoa dịu tâm hồn em, bởi vẻ đẹp của chàng thật dễ khiến người khác xao xuyến. Ôi chao, em yêu chàng từ cái nhìn đầu tiên, gọi là cảm nắng chàng ngay từ đầu, vì mái tóc trắng, đôi mắt tim tím đó, làm em đau đầu hằng đêm, ai thấu hiểu cho tấm lòng của em đây. Đôi chân chàng dài thước thường thượt, lại còn rất xinh đẹp, đó cũng là lý do em thích người. Em đã trao trái tim mình cho chàng, liệu chàng có thể đáp trả chứ?💞✨💗
Mình viết văn hơi dở các bạn thông cảm :)
T/g
dư 200 chữ luôn rồi, thôi thì tặng các độc giả chương 2200 chữ luôn nhé, tối rồi các bạn nhớ ngủ sớm nhé, mai tớ thi òi nè, mọi người thi chưa?
T/g
Thôi tạm biệt, mai thi xong lại tặng cho các bạn một chương 2000 chữ nữa nhé, mừng ngày thi xong giữa kì hai, giờ thì chúc mọi người ngủ ngon
T/g
Nói trước là tui tả ảnh á, khỏi cần đoán nhe, bái bai các độc giả yêu quý của tui!
3
T/g
Hello, lại là mình t/g đây nè, nhớ mọi người quá đi à, hôm nay mình thi xong giữa kì hai rồi nè
// abc // = Hành động
( abc ) = Cảm xúc
" abc " = Thì thầm, nói nhỏ
* abc * = Suy nghĩ
abc = Nói lớn, la hét
abc~ = Dẹo, trêu ghẹo, nũng nịu
' abc ' = Nhấn mạnh
🔥 = Tức giận
❄️ = Lạnh lùng, vô cảm
Trên đường về nhà anh chẳng nói gì cả, về đến nhà cũng không, anh chẳng còn trò chuyện với tôi mãi như trước nữa, anh Swan, anh thay đổi rồi sao?
Scrinaly_Blanche
Anh Swan... Anh sao thế, nãy giờ cứ im thiên thiết mà chẳng nói gì cả, anh có chuyện gì buồn cần tâm sự sao? ( lo lắng )
Anh chỉ nhẹ nhàng nhìn tôi, rồi vội vàng lắc đầu vàu cái, đến cả nhìn em anh cũng chẳng thèm, anh Swan, anh đang bị cái gì vậy, em không hiểu gì hết!?
Anh cứ thế mãi suốt cả ngày, anh là đồ xấu xa!
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
" Naly... Đi ngủ đi em, tối muộn rồi " // lay nhẹ //
Scrinaly_Blanche
" Vâng... Em ngủ ngay, anh không cần quan tâm " ( buồn bã )
Anh chỉ " Ừ " một cái mà không nhận ra tông giọng nghẹn ngào của em, đáng lẽ ra công tước không nên đưa chúng ta đi đến trường võ vào ngày hôm đó, nếu không đến đó thì chắc chắn chuyện này sẽ không xảy ra và tiếp diễn đến bây giờ
Nhưng em cũng không thể chống lại quyết định mãnh liệt của công tước được, em thật là một đứa trẻ vô dụng, có một người anh trai là niềm hi vọng duy nhất mà cũng không giữ được, tình yêu thương khó có mà đến rồi thì em cũng không giữ được
Trời tối rồi, hàng ngàn hàng vạn vì sao chơi đùa trên nền trời màu xanh dương và tím rực rỡ, trông vui biết bao, nhưng còn em chỉ cố gắng khóc nhỏ lại để không đánh thức anh, nếu có một điều ước ngay bây giờ, em chỉ muốn ước mình có thể khóc thật to để giải tỏa cơn đau đớn trong tận đáy lòng này
Scrinaly_Blanche
" Anh không... Cần em... Anh cần... Em... Anh không... Cần... " // Lặp đi lặp lại mãi //
Em cứ ngồi đó đờ đẫn vừa nói vừa hướng mắt về phía vầng trăng khuyết xinh đẹp kia, nhưng sao tâm trạng em lại khó chịu đến vậy, em như bị hút hết sinh khí, đến thở còn khó khăn, huống chi sống...
Nhưng khoan đã, hình như có ai đó nhìn tôi, anh Swan vẫn còn thức sao! Tôi không muốn để anh ấy thấy bản mặt này của tôi hiện tại, nó trông... vừa xấu lại vừa tệ nữa, tôi không muốn!
Tôi vội vàng với tay lên mặt, lau đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên gò má mình, tay chân thù run lẩy bẩy chẳng làm được gì ra hồn cả
Nhưng may mắn đó không phải anh Swan mà là...
Shuraina_West ( lúc bé )
Hả- Chết rồi đây là đâu vậy!? // bật dậy //
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
Hm... Gì vậy Naly, em lại phá gì nữ- Sao lại là cậu!? // chủ thẳng mặt //
Scrinaly_Blanche
Chị Shushu... Sao chị lại ở đây vậy? // cố gắng lau nước mắt trên gò má mình //
Shuraina_West ( lúc bé )
À chị- Do phép thuật bị lỗi, ban đầu chị tinha biểu diễn cho Hestia xem mà bây giờ lỡ dịch chuyển đến đây luôn... Hai người cho tôi ở lại một chút nhé // giọng nói nhỏ dần //
Tôi chỉ ngước mắt sang nhìn anh Swan mà không nói gì, bởi vì đó giờ quyết định làm cái gì đều là anh đưa ra, nên tôi không mà cũng chẳng có chính kiến riêng của bản thân mình, giờ thì càng không
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
Cậu muốn sao cũng được nhưng chút nhớ về đấy nhé, chỉ cần để tôi ngủ yên thôi, đừng quậy phá gì đấy, đừng để tôi đuổi cậu đi!🔥 // nằm lại xuống //
Tôi quay qua kéo nhẹ góc áo chị, tỏ ý muốn chị đi theo mình, tôi muốn tâm sự với chị Shushu một chút về chuyện anh trai mình nhưng lại lắc đầu ngán ngẩm rồi thôi
Hai chị em tôi cứ ngồi trên ghế rồi nhìn nhau mãi cả mấy chục phút cho tới khi chị lên tiếng nói muốn đi về vì trời tối rồi
Shuraina_West ( lúc bé )
" Thôi chị đi về nhé, em ở lại nhớ ngủ sớm đi, khuya khoắt khuya lơ rồi " // thi chuyển phép thuật //
Scrinaly_Blanche
" Dạ vâng ạ, chị về vui vẻ nhé... " ( buồn bã đôi chút )
Vẻ mặt tôi hiện rõ lên sự buồn bã khi bây giờ căn phòng chỉ còn mỗi tôi... đang thức, tôi nhớ anh Swan của lúc trước, anh hay làm tôi vui và kể truyện cổ tích về những cô công chúa xinh đẹp tuyệt trần cho tôi nghe
Tôi thức trắng cả đêm hôm đó, quần thâm mắt của tôi có thể làm chứng điều đó vì giờ tôi chẳng khác gì con gấu trúc cả, tôi đã suy nghĩ rất nhiều, rất nhiều và rất nhiều, tôi chẳng thể tưởng tượng nổi nó nhiều cỡ nào nữa vù có hàng tá hàng vạn câu hỏi và lý do trong cái não của tôi
Tôi còn bị tập huấn cho một trận vì cái ma thuật rắng chữa trị gì đó, nó thật kinh khủng biết bao, cách để gia tộc này vìn giữ ma thuật duy truyền từ đời này sang đời khác là truyền tất cả nổi đau mà thế hệ trước để lại cho thế hệ sau à, cái quái quỷ gì vậy!?
Tôi mệt rã cả người, sức để băng bó lại cũng chẳng còn, tôi không dám nhớ anh Swan vì sợ anh sẽ từ chối vì anh chả cần rôi nữa rồi
Nhưng trước khi tôi kịp nghĩ quẩn, anh tiến lại gần cầm tay tôi lên và băng bó giúp tôi, cảm giác ấm áp lại dâng lên rồi bị tôi vụt tắt một lần nữa, tôi biết anh không cần tôi nữa
Lần này tôi mạnh dạng hỏi anh về lý do với ánh mắt kiên định và nhất quyết hết mức, tôi mong anh có thể hiểu được sự nghiêm túc tỏa ra trong đôi đồng tử màu xanh của tôi
Nhưng... Anh không nói gì, chủ lao tới, ôm chầm lấy người em gái luôn mong chờ lời nói của anh từ sáng hôm qua đến bây giờ, lời nói anh nhỏ nhẹ, nghẹn ngào cất lên như một đứa trẻ bị bỏ rơi
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
" Vì anh không muốn liên lụy tới em! " // ôm chặt //
Scrinaly_Blanche
Anh đang nói cái quái gì vậy em chẳng hiểu vì cả, anh làm như vậy mới liên lụy đến em nhiều hơn đấy, anh cứ cư xử bình thường đi, sao phải như vậy! ( thắc mắc )
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
Em không nghe Shuraina và Hestia nói sao, họ nói không muốn chơi với anh, nếu cứ tiếp t-
Scrinaly_Blanche
Không cần quan tâm lời người khác nói, em có thể bị cô lập và mất họ, nhưng em không muốn mất anh, anh Swan à... // an ủi // + ( hạnh phúc )
Lời nói của tôi có vẻ làm anh Swan bất ngờ vì anh ấy sững sờ và khựng lại, nhưng nó là sự thật, sự thật trong tâm trí tôi, anh ấy có lẽ không tin nhưng thật ra tôi sống rất tình cảm
Tôi buôn anh Swan ra và với tay lấy cuốn sách mới mượn ở thư viện tuần trước, nó hay và cảm động vô cùng có lần nó khiến tôi khóc nức nở đến mức đứt đoạn và chẳng còn hơn nữa, điều đó khiến tôi càng tò mò hơn nữa, nó là loại sách khá dày, có nguyên cả bộ truyện ở bên trong, nên đỡ phải mượn thêm ở thư viện, phiền ch*t đi được
Tôi đọc từng trang sách một trong khi anh Swan đang ngơ ngác và bàng hoàng hết mức anh ấy có thể, anh chẳng nói gì mắt mở to nhìn chằm chằm tôi một cách hơi có phần đăm chiêu, làm tôi rùng mình vì hoảng loạn, ngước lên vẫn là khuôn mặt quên thuộc ấy nhưng nó đang tiến lại gần
Tôi hết hồn đến mức xém té bật ra sau nhưng may có hai bàn tay nhẹ nhàng kéo và đỡ tôi lại, anh hỏi tôi trong sự hoang mang vốn có nãy giờ
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
Em nói sao cơ, nhưng sao mà như vậy được, anh không muốn em bị cô lập, chỉ cần anh chịu là đủ rồi e-
Scrinaly_Blanche
Nhưng điều anh làm vô tình khiến trái tim nhỏ bé của người em gái anh yêu quý bị tổn thương sâu sắt, anh muốn vậy sao, anh Swan? ( bất lực )
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
Ha- Hả... Anh không có mà, anh không có ý định như vậy, anh chỉ là muốn tốt cho em thôi mà, sao mọi chuyện thành ra như vậy được // nhìn chằm chằm //
Scrinaly_Blanche
Cũng có thể chứ, tốt nhất anh vẫn nên sống như trước trở lại thành người anh trai em quen biết đi, điều đó chẳng tốt gì cả // cố gắng xoa dịu //
Vèo~ Hình như có cái gì đó, chẳng lẽ chị Shushu lại đến nữa sao, tôi đã mong chờ nãy giờ rồi, lúc tối hôm qua chị ấy hứa sẽ đến mà
Nhưng điều làm tôi vui hơn nữa là chị giữ đúng lời hứa với tôi, chị hứa sẽ tặng tôi vài quyển sách hay hay và dày để đọc gi*t thời gian trong những lúc tôi chán nản, chẳng biết làm gì thì có thể đọc
Nhưng như này thì có phải nhiều quá không, có cả thùng... Chắc tôi đọc đến mùa đông năm sau cũng chưa hết mất! Có đủ tất cả các thể loại, giống như chị ấy thấy gì hay là bỏ vô thùng đem cho tôi mà không cần biết là có phù hợp với tuổi của tôi, không vậy
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
" Naly, lại là cậu ta nữa à, sao đến hồi thế, hay em kêu cậu ta tới vậy? "
Scrinaly_Blanche
" Sao anh đoán hay vậy, em kêu đến đó, để chơi với em, em cũng muốn chị Shushu chỉ dạy pháp thuật cho em mà, anh Swan " // cầu khẩn //
Anh chỉ nhìn tôi với vẻ một phần bất lực mà chín phần nuông chiều
Shuraina_West ( lúc bé )
Naly, chị để đ... Trời ơi! Hai người bị sao vậy, máu chảy ra đầy thế kia mà không băng bó lại à, để tôi băng bó cho, bị thương mà không tự chăm sóc bản thân gì cả! ( lo lắng + sợ hãi )
Scrinaly_Blanche
À... Do hồi nãy bọn em lo nói chuyện với nhau quá nên quên bén mất vụ băng bó luôn, nhưng không sao đâu em và anh Swan quen rồi, cũng chẳng có vấn đề gì đâu ( hồn nhiên )
Swanhaden_Blanche ( lúc bé )
Thôi đưa tay đây, anh băng lại giúp cho, nếu để lâu còn đau hơn nữa đấy, quen nhưng vẫn phải băng lại chứ // vớ lấy cuộn băng gạc kế bên //
Shuraina_West ( lúc bé )
Hai người đúng là, mãi lo nói chuyện hoài, băng lại thì không băng * Hai người họ không thấy đau sao? Chắc bị đánh nhiều lắm, truyền thống gia tộc Blanche kinh khủng quá đi mất, tội Naly, con bé mới có vài tuổi thôi mà, phải chịu khổ nhiều đến thế * ( bất lực )
Mất vài chục phút thì anh em tôi cũng băng bó lại cho nhau và bắt đầu trò chuyện, nhưng anh không mấy tự nhiên và thể hiện nhiều cảm xúc ra khi có chị Shushu ở đây
Thật chán anh quá đi thôi
Nhưng mà những cuốn sách chị Shushu đem tới cũng hay lắm, hay vô cùng luôn đó!
Shuraina_West ( lúc bé )
Nếu có muốn đọc nữa thì nói lần sau chị đem đến nhé, nhìn em có vẻ thích đọc sách nhỉ?
Scrinaly_Blanche
Dạ, vâng, đọc sách cũng có thể coi là một phần sở thích của em đó ạ, em thấy mỗi khi đọc thư giãn lắm, em có thể trúc bỏ gánh nặng vào những ngày em thấy mệt mỏi
Tôi thấy anh Swan có khá chán nản, có lẽ là có chị Shushu ở đây nên anh cảm thấy khó gần, ngại ngùng và không được tự nhiên, nhưng bây. giờ đuổi khéo khách thì kì quá, phải làm sao bây giờ
Hay là rủ chị Shushu chơi cờ vua nhỉ, tôi đang tập chơi trò này, nếu chị ấy thấy mệt và chán thì sẽ tự giác đi về thôi nhỉ
Scrinaly_Blanche
Chị Shushu, chị chơi cờ với em nhé, em đang tập chơi
Shuraina_West ( lúc bé )
Vậy cũng được, chị cũng đang chán
Hai chị em tôi cùng chơi với nhau từ trưa đến tận gần chiều tối, khoảng khắc đó vui vẻ biết bao tôi quý nó lắm, niềm vui ấy khiến tôi quên mất người anh đang khó chịu vì có người ngoài ở đây, giờ còn khó chịu hơn gấp trăm lần nữa
T/g
Thôi viết tới đây thôi, tạm biệt và chúc mọi người ngủ ngon nhé, mãi yêu
T/g
Chúc mọi người có một ngày vui vẻ nhe, hihi, bái bai
T/g
Hôm nay do tui vui nên tui viết nhiều tặng mấy bbi của tui á, với lại tui sắp đi Đà Lạt nên tui viết bù lại về sau
Download MangaToon APP on App Store and Google Play