[RhyCap] DƯỚI ÁNH MẶT TRỜI
Giới thiệu nhân vật
Cô nàng thư giản:))
Đây là bộ truyện đầu tiên toyy viết
Cô nàng thư giản:))
Mí bè ủng hộ tui nha
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nghệ danh Captain
17 tuổi
Học sinh giỏi của trường. Tuy học giỏi, đẹp trai nhưng mà trai đẹp vẫn bị lận đận trong tình duyên. Học giỏi nhưng vẫn áp lực nha.
Làm chủ tịch của 1 tập đoàn lớn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
17 tuổi (khác lớp Cap nha)
Là một soái ca của trường, lực học một 9 một 10 với Cap đấy nha.
Nổi tiếng lạnh lùng, khó ở. Gia thế khủng đấu nghen :) mẹ là chủ tịch một bệnh viện nổi tiếng, ba là chủ tịch tập toàn RC.
Trần Thiện Thanh Bảo ( anh 2 Cap)
Hello
Trần Thiện Thanh Bảo ( anh 2 Cap)
Tui là Trần Thiện Thanh Bảo giáo viên lớp Cap kiêm lun anh hai của Cap
Sáng đi dạy tối đi chạy show
Bùi Thế Anh ( anh 2 Rhy)
Còn tôi là Bùi Thế Anh, giáo viên lớp Rhy kiêm lun anh 2 của Rhy
Sáng đi dạy tối đi diễn :))
Song Luân
Nguyễn Trường Sinh ba lớn của Duy, chủ tịch tập đoàn Stellar Á Đông
Bùi Anh Tú
Nghiêm túc coi ! // vỗ vai //
Bùi Anh Tú
Là ba nhỏ của Duy.. Hehe
Song Luân
Là nghiêm túc rồi vợ he :))
Phạm Lưu Tuấn Tài (ba rhy)
Cái nhà ni ồn dễ sợ ồn
Phạm Lưu Tuấn Tài (ba rhy)
Tôi Phạm Lưu Tuấn Tài, ba của Quang Anh chủ tịch công ty RC
Lê Phạm Thúy Diễm ( mẹ Rhy)
Chào mấy cưng
Lê Phạm Thúy Diễm ( mẹ Rhy)
Cô là mẹ Quang Anh, chủ tịch bệnh viện VẠN HOA Y VIỆN
Lê Phạm Thúy Diễm ( mẹ Rhy)
Mấy cưng bị đau ốm gì vào đây cô chữa cho
Lê Phạm Thúy Diễm ( mẹ Rhy)
Bệnh viện cô tuyển zai đẹp k à
1. RHYCAP ( cặp chính )
2. Dương Kiều
3. Doo Gem
4. Hùng An
5. Tú Sinh
6. Bâus Bảo
Mấy cặp còn lại khỏi giới thiệu nha
Cô nàng thư giản:))
Tới đó thôi hen
Cô nàng thư giản:))
Býe bye
Cô nàng thư giản:))
Chuẩn bị tự viết xong gòi tự đọc nè
........... End...........
Mở đầu của sự đau khổ
Minh Huy
// thản nhiên // bạn thôi
Hoàng Đức Duy
// nhíu mày // bạn mà thân thiết đến mức phải gọi là bé à?
Hoàng Đức Duy
Anh định giải thích thế nào đây hã Huy?
Thiên Hoa
Cậu ta là ai vậy anh?
Hoàng Đức Duy
Tôi là chính thất, là người yêu anh ấy
Thiên Hoa
Ô hóa ra là người yêu
Thiên Hoa
Cũng chỉ là người yêu thôi mà chứ có phải vợ chồng gì đâu mà quản lắm thế?
Thiên Hoa
Mà hình như anh ghen à?
Thiên Hoa
Tôi nghĩ anh không có quyền ghen nếu chẳng làm gì để giữ người bên cạnh, đúng không?
Hoàng Đức Duy
// siết chặt tay // cô nói vậy là có ý gì?
Hoàng Đức Duy
Minh Huy anh nói gì đi chứ
Minh Huy
Cậu làm loạn đủ chưa?
Minh Huy
Cậu có quyền gì mà ghen ?
Hoàng Đức Duy
Có quyền gì á?
Hoàng Đức Duy
Em là người yêu anh mà Huy //rưng rưng //
Minh Huy
Cậu im đi ! Cậu nói nhiều lắm r đó
Thiên Hoa
//Nhẹ nhàng bước tới gần Duy, ánh mắt đầy sự thách thức// Anh biết không, Minh Huy chẳng nói gì cả. Nhưng em nghĩ, anh ấy xứng đáng được ở bên một người hiểu anh ấy, hơn là một kẻ lúc nào cũng nghi ngờ.
Hoàng Đức Duy
//Nghiến răng, ánh mắt đỏ ngầu// Cô đang cố ý chọc tức tôi, đúng không? Đừng nghĩ cô có thể chen chân vào thì cô muốn nói gì thì nói
Hoàng Đức Duy
Cô cũng chỉ là tiểu tam là baby three mà thôi
Thiên Hoa
//Mỉm cười, ánh mắt sắc lạnh// Chen chân? Anh nghĩ tôi cần phải chen à? Thật buồn cười. Nếu anh thực sự đủ quan trọng, thì liệu Minh Huy có để tôi ở đây không?
Hoàng Đức Duy
//Bật cười cay đắng, nhìn Minh Huy// Anh im lặng suốt từ đầu đến giờ, vì anh đồng ý với cô ta, đúng không?
Minh Huy
im đi // quát cậu//
Thiên Hoa
Anh ơi~ em khát nước
Minh Huy
Vậy để anh rót nước cho bé nha
Thiên Hoa
Nhưng mà em muốn anh ta //chỉ anh//
Hoàng Đức Duy
Ha.. Tại sao tôi phải làm ?
Hoàng Đức Duy
Tôi đéo phải người hầu của cô
Minh Huy
Nghe cô ấy nói gì không?
Minh Huy
Đi rót nước cho cô ấy nhanh lên
Hoàng Đức Duy
Thích thì tự mà đi rót cho cô ấy
Hoàng Đức Duy
Tôi đéo có bổn phận phải phục vụ nó
Vừa nói hết câu thì hắn ta tát mạnh vào mặt cậu. Tiếng tát vang vọng cả phòng khách khiến cả phòng trở nên im lặng
Hoàng Đức Duy
//Loạng choạng// anh vì nó mà đánh em
Minh Huy
// gằn giọng // tôi không có thời gian trêu đùa cậu đâu
Minh Huy
Làm đi, trước khi tôi nổi điên
Minh Huy
Tôi sẽ không ngại khi phải dạy lại cậu cách cư xử đâu
Hoàng Đức Duy
//Cậu miễn cưỡng đặt ly nước lọc xuống bàn trước mặt Thiên Hoa//
Hoàng Đức Duy
// giọng lạnh nhạt // nốc đi
Thiên Hoa
Ăn nói kiểu gì thế?
Hoàng Đức Duy
Kiểu mẹ nhà cô đấy
Không dừng lại ở đó. Ả ta nhấc ly nước lọc lên, ngắm nghía một lúc rồi cười nhạt. Cô bất ngờ tạt thẳng ly nước vào mặt Duy. Nước chảy xuống tóc và áo cậu, khiến không khí căng thẳng hơn bao giờ hết
Thiên Hoa
Xin lỗi nhé ! Nhưng mà tôi thích nước cam hơn
Thiên Hoa
Anh chịu khó đi pha cho tôi 1 ly nước cam nhé 😏
Cậu nhắm mắt, hít một hơi thật sâu để giữ bình tĩnh. Nước nhỏ giọt từ cằm cậu, nhưng ánh mắt bùng lên lửa giận khi cậu mở mắt ra
Hoàng Đức Duy
Cô nghĩ mình là ai mà lại làm như thế
Hoàng Đức Duy
Nghĩ mình là mẹ thiên hạ là bố thiên nhiên à?
Minh Huy bước đến, nhìn Duy bằng ánh mắt lạnh lùng và đầy đe dọa
Minh Huy
Cậu đang nói kiểu gì thế hả? Xin lỗi cô ấy ngay và đi làm đúng việc của mình!
Cậu quay sang nhìn hắn, nghiến răng đáp lại
Hoàng Đức Duy
Không đời nào!
Hắn ta bất ngờ vung tay, tát một cái thật mạnh vào mặt cậu 1 lần nữa . Cậu loạng choạng lùi lại, đưa tay ôm má với ánh mắt phẫn nộ.
Minh Huy
Cậu có muốn mọi thứ tệ hơn không? Bây giờ, đi pha nước cam cho đàng hoàng, hoặc cậu biết chuyện gì sẽ xảy ra đấy.
Hoàng Đức Duy
Trước kia anh yêu em lắm cơ mà sao bây giờ anh vì cô ta mà đánh em? // rưng rưng //
Minh Huy
Nói nhiều quá rồi đấy
Minh Huy
Trước kia là trước kia bây giờ là bây giờ nói nhiều vô ích thôi
Cậu siết chặt tay thành nắm đấm , nhìn Minh Huy chằm chằm, nhưng cuối cùng cũng miễn cưỡng quay đi. Một lúc sau, cậu quay lại với ly nước cam, đặt xuống bàn mà không nói lời nào.
Ả ta nhấp thử ly nước, rồi nhăn mặt và phun ra ngay trước mặt Duy.
Thiên Hoa
Chua thế này ai mà uống được? Cậu pha kiểu gì vậy?
Cậu không còn kiềm chế được nữa, đập mạnh tay xuống bàn khiến ly nước trên tay ả ta rung lên
Hoàng Đức Duy
Đủ rồi! Tôi không phải bù nhìn để các người muốn sai gì thì sai!
Hoàng Đức Duy
Thích thì tự đi mà làm
Hoàng Đức Duy
Có tay có chân chứ đéo có cụt
Nói rồi cậu quay lưng bỏ đi, bỏ mặc ánh mắt ngỡ ngàng của cả hắn và ả. Không khí căng thẳng bao trùm toàn bộ căn phòng.
Sau khi cậu bỏ đi, không khí trong phòng vẫn còn ngột ngạt. Thiên Hoa cầm khăn lau tay, ánh mắt lạnh lẽo nhìn theo bóng lưng cậu
Thiên Hoa
//Cười nhạt//
Cậu ta dám bỏ đi như thế sao? Anh~ anh không định làm gì à?
Hắn chậm rãi bước lại gần ả, nhặt ly nước trên bàn lên, đặt xuống rồi quay người ra ngoài
Minh Huy
//giọng trầm, pha chút bực bội//
Cứ để cậu ta đi. Cái loại người không biết vị trí của mình, sớm muộn cũng phải trả giá thôi.
Thiên Hoa
//Thiên Hoa nhếch môi cười, ngồi xuống ghế, ánh mắt lóe lên vẻ thách thức//
Phải xem cậu ta có gan quay lại hay không.
Minh Huy
Em uống nước nữa không?
Thiên Hoa
Thôi em mất hứng rồi
Ở một góc khác, cậu bước nhanh ra khỏi khuôn viên, tay siết chặt đến nỗi các khớp ngón tay trắng bệch. Cậu dừng lại ở một khu vườn nhỏ, đá mạnh vào một hòn đá bên đường
Hoàng Đức Duy
Anh ấy vì người con gái đó mà đánh mình
Hoàng Đức Duy
Anh ấy hết yêu mình rồi sao?
Hoàng Đức Duy
7 năm yêu nhau
Hoàng Đức Duy
Thật sự kết thúc ở đây thật sao?
Hoàng Đức Duy
/ cười nhạt /người ta nói đúng 7 năm chưa cưới sẽ chia tay
Hoàng Đức Duy
Giờ thì em tin rồi Minh Huy à
Cậu ngồi xuống băng ghế, đôi mắt dần dịu lại nhưng vẫn ánh lên nỗi tức giận, ấm ức, đau buồn bị đè nén. Cậu lôi điện thoại ra, lướt qua danh bạ và dừng lại ở một cái tên
Hoàng Đức Duy
//thì thầm//Có lẽ đã đến lúc...
Hoàng Đức Duy
Nên nói lời tạm biệt với mối tình nà rồi nhỉ
Miệng cười nhưng lòng đau như cắt
Người ta nói trong tình yêu ai yêu nhiều hơn người đó thua
Quay lại phòng chính, Thiên Hoa đang ngồi ung dung trên người Minh Huy, ánh mắt sắc bén nhìn ra từ phía cửa sổ
Cậu nghe được hết được cuộc trò chuyện giữa 2 người
Minh Huy
Tới lúc anh lấy được hết tài sản nhà nó rồi anh sẽ tống cổ nó ra khỏi nhà
Minh Huy
Cái ngày nó ra khỏi nhà này cũng gần thôi
Minh Huy
Đến lúc đó anh và em sẽ bên nhau mãi mãi
Minh Huy
Sẽ không lén lút qua lại trong 7 năm nay nữa
Minh Huy
Em yên tâm Chỉ cần anh còn ở đây, cậu ta sẽ không bao giờ có cơ hội làm gì được chúng ta.
Thiên Hoa
Vâng ạ, vậy thì tốt. Em sẽ không cần những kẻ phản nghịch nữa rồi.
Hoàng Đức Duy
// nuốt ngược nước mắt vào trong//
Vì trong 7 năm qua cũng chỉ có cậu chăm chuốt cho mốu quan hệ này
Yêu vào đâu có ai khôn đâu
Đâm đầu vào người mình yêu, vào thứ tình yêu giả tạo chỉ thêm đau lòng
Cậu đã nhận ra được điều gì đó rồi nhưng chỉ vì 2 chữ QUÁ YÊU mà mặc kệ tất cả
Lấy 2 chữ CHÂN THÀNH với suy nghĩ sẽ thay đổi được
Ngoài trời, mây đen dần kéo đến, báo hiệu cơn bão lớn sắp ập tới. Đây chỉ là sự khởi đầu của một cuộc đối đầu đầy biến động và đau khổ cho thân xác bé bỏng và tâm hồn rách nát tự bao giờ
------------END------------
Cô nàng thư giản:))
Hết 1 chap nghen
Cô nàng thư giản:))
Ủng hộ tui ngben mí bà
Cô nàng thư giản:))
Mà ở đây có ai yêu đơn phương chưa
Cô nàng thư giản:))
Tui thì có rồi
Cô nàng thư giản:))
Và cũng đau không kém
Cô nàng thư giản:))
Thôi đi ăn cơm r học bài đây
Chap 3: Mình chia tay đi
Ngoài trời, mây đen dần kéo đến, báo hiệu cơn bão lớn sắp ập tới. Đây chỉ là sự khởi đầu của một cuộc đối đầu đầy biến động và đau khổ cho thân xác bé bỏng và tâm hồn rách nát tự bao giờ
Sau khi nghe được cuộc đối thoại giữa 2 người cậu như tan nát cõi lòng
Tình yêu cậu trao cho hắn trong 7 năm, cậu yêu hắn thật lòng nhưng hắn lại cắm sừng hắn
Tất cả chỉ là sự dối trá, sự lừa gạt, tất cả vì tài sản của cậu thôi sao?
Hoàng Đức Duy
Anh chưa từng yêu em sao Minh Huy?
Hoàng Đức Duy
Vậy là 7 năm qua em đơn phương anh thôi sao?
Hoàng Đức Duy
Đến với em cũng vì tài sản thôi sao?
Hoàng Đức Duy
Anh lợi dụng em
Hoàng Đức Duy
Nhưng sao em lại yêu anh đến thế
Hoàng Đức Duy
// cười nhạt // mày ngu thật Duy à
Hoàng Đức Duy
// mở tủ lấy rượu vang loại mạnh //
Hoàng Đức Duy
Anh biết không em đã từng nghĩ tình yêu này là mãi mãi không chia rời
Hoàng Đức Duy
Nhưng giờ thì sao chứ ?
Hoàng Đức Duy
Hức // uống cạn //
Hoàng Đức Duy
Chân thành đổi lại gì chứ ?..... ức
Nội tâm nhân vật
Chia tay đi
Hoàng Đức Duy
*Nhưng tao còn yêu anh ấy lắm*
Nội tâm nhân vật
Yêu cái đầu mày
Nội tâm nhân vật
Mày nghĩ tình yêu đó thật sự tồn tại ư ?
Nội tâm nhân vật
Mày ngốc lắm ?
Hoàng Đức Duy
* Yêu vào rồi có ai khôn đâu *
Nội tâm nhân vật
Hết nói nổi mày mà
Nội tâm nhân vật
Mày sống vì mày đi
Nội tâm nhân vật
Sống để bản thân mày tốt lên
Nội tâm nhân vật
Đừng đau khổ vì một người không đáng nữa
Nội tâm nhân vật
Tại sao phải khóc vì một người làm mày khóc, làm mày đau?
Nội tâm nhân vật
Đáng không chứ ?
Hoàng Đức Duy
* tao không biết *
Nội tâm nhân vật
Chính vì mày không biết nên giờ mày mới khổ
Nội tâm nhân vật
Người ta nói khi yêu đừng nghe vào lý trí nhiều quá
Nội tâm nhân vật
Nhưng cũng không nghe theo con tim nhiều quá
Nội tâm nhân vật
Mày yêu họ thì cũng biết yêu chính mày
Nội tâm nhân vật
Giữ lại cho mình 20 % lý trí
Nội tâm nhân vật
Đừng để đi xa quá rồi lại lụy không xứng
Nội tâm nhân vật
Hiểu chưa ?
Hoàng Đức Duy
* Uhm. Tao biết rồi *
Nội tâm nhân vật
Vậy thì giờ ngủ đi
Sau một hồi khóc nấc lên cùng với men rượu thì cậu cũng chìm vào giấc ngủ
Cô nàng thư giản:))
Để giải thích cho
Cô nàng thư giản:))
Có ai đã từng nói chuyện với lý trí của mình chưa
Cô nàng thư giản:))
Kiểu giống như tự tạo cho mình 1 nhân cách thứ 2 á
Cô nàng thư giản:))
Tui hay nói chuyện với chính mình bằng cách đấy mỗi khi buồn á
Cô nàng thư giản:))
Kiểu tự an ủi, tự vỗ về mình á
Cô nàng thư giản:))
Thôi tiếp nghe
Cậu bắt gặp hắn và ả tình tứ với nhau nhưng cũng đành nhắm mắt cho qua chuyện
Hoàng Đức Duy
Chiều ra quán cf cũ em có chuyện muốn nói
Minh Huy
Có gì thì giờ nói luôn đi
Hoàng Đức Duy
Nhưng em sẽ đợi anh ở đó
Nói rồi hắn quay ra ôm ấp hun hít ả ta coi cậu như cái bóng, không có sự tồn tại của cậu trong căn nhà đó
Hoàng Đức Duy
//siết chặt tay//
Hoàng Đức Duy
Duy ơi mày phải mạnh mẽ lên
Hoàng Đức Duy
Sẽ làm được thôi mà
Quán cà phê cậu và hắn vẫn hay lui tới. Ánh đèn vàng phủ lên không gian một vẻ ấm áp, nhưng lòng cậu lại lạnh lẽo theo từng giai điệu buồn đang khe khẽ vang lên.
Quán cà phê nhỏ, trời mưa nhẹ. Cap ngồi đối diện người cậu đã từng yêu 7 năm qua . Trên bàn là hai ly cà phê còn đầy. Không khí nặng nề.
Cậu đợi hắn từ rất sớm tưởng chừng hắn sẽ k đến nhưng không hắn vẫn giữ đúng lời hẹn
Minh Huy
Hẹn tôi ra đây có việc gì // giọng lạnh nhạt //
Minh Huy
Có gì thì nói lẹ tôi không có nhiều thời gian
Minh Huy
Và tôi cũng không rãnh như cậu
Hoàng Đức Duy
Anh bận chăm sóc cô ấy đúng không?
Minh Huy
Gọi ra chỉ để nói mấy lời này thôi à
Hoàng Đức Duy
//Nhìn xuống tay mình, giọng run// Anh... hôm đó... anh dẫn cô ấy về nhà
Hoàng Đức Duy
Trước giờ anh chưa từng đánh em nhưng vì cô ấy mà anh...
Hoàng Đức Duy
//Ngước mắt lên, đôi mắt đỏ hoe// Anh không quan tâm em sẽ cảm thấy thế nào à?
Minh Huy
//Nhún vai// Thật ra cũng không thấy chuyện đó to tát. Chỉ là một người bạn... thôi mà
Hoàng Đức Duy
//Cười nhạt, đau đớn// Một người bạn? Bạn gì mà ở nhà anh cả đêm? Bạn gì mà ngồi vào chỗ của em? Anh nghĩ em mù hay ngốc sao? Bạn gì mà vì cô ta mà đánh em? Bạn mà vì cô ta anh lại bắt em hầu hạ cô ta
Hoàng Đức Duy
Anh còn nói với cô ta anh yêu em chỉ vì khối tài sản
Hoàng Đức Duy
Anh và cô ta đã qua lại với nhau 7 năm?
Hoàng Đức Duy
Thực sự là bạn sao?
Minh Huy
Thì cô ấy ở lại. Em nghĩ sao cũng được.Duf gì người ta cũng là khách, em không thể nhịn một chút sao? Anh đã chán cái cách em lúc nào cũng làm quá mọi chuyện lên.
Hoàng Đức Duy
//Nghiến răng, tay siết chặt// Em làm quá? Em yêu anh, tin tưởng anh, và anh đáp lại bằng cách phản bội em?
Minh Huy
//Ngả người ra ghế, giọng lạnh lùng// Cap, em nghĩ mình quan trọng với anh đến mức nào? Chúng ta đã không còn gì để nói nữa.
Hoàng Đức Duy
//Nuốt nghẹn, giọng vỡ// Vậy là anh thừa nhận... cô ấy quan trọng hơn em?
Minh Huy
//Nhìn thẳng vào Cap, ánh mắt sắc lạnh// Đúng. Cô ấy khác em. Cô ấy không yếu đuối, không kiểm soát, không lúc nào cũng đòi hỏi anh phải dỗ dành.
Hoàng Đức Duy
Mình chia tay đi
Hoàng Đức Duy
//Đứng bật dậy, nước mắt lăn dài// Cảm ơn anh... vì đã cho em thấy em là gì trong mắt anh. Chúc anh hạnh phúc... với người "không yếu đuối" đó.
Hắn bật cười, tiếng cười lạnh lẽo đến đáng sợ. Anh ta đứng dậy, chồm người về phía cậu, đôi mắt ánh lên sự khinh thường:
Minh Huy
Chia tay? Cậu nghĩ cậu là ai mà có quyền quyết định chuyện này? Nghe cho rõ đây, Duy. Nếu tôi chưa đá cậu ra khỏi đời tôi, thì đó chỉ vì tôi thấy... cậu đáng thương thôi."
Câu nói ấy như một cú đấm thẳng vào tim cậu, nhưng cậu cắn răng, không cho phép bản thân gục ngã. Cậu nhìn thẳng vào mắt hắn, đáp trả
Hoàng Đức Duy
Nếu anh thấy tôi đáng thương, thì cảm ơn lòng tốt của anh. Nhưng từ bây giờ, tôi không cần nó nữa.
Minh Huy
//nghiêng đầu, nụ cười nhếch mép// Không cần? Đừng đùa với tôi, Duy à. Cậu nghĩ mình có thể thoát được tôi sao? Cậu không đủ sức đâu.
Hoàng Đức Duy
Thoát khỏi anh sẽ là điều khó khăn nhất mà tôi từng làm. Nhưng ít nhất, tôi biết mình phải làm nó. Và lần này, tôi sẽ không quay đầu lại nữa.
Hắn nhíu mày, đôi mắt tối sầm lại. Anh ta chồm tới, giọng trầm đục, đe dọa:
Minh Huy
Duy, tôi không để cậu dễ dàng biến mất như thế đâu. Nhớ đấy
Rời đi với những dòng suy nghĩ về những lời nói của hắn, cậu thật sự suy sụp
................... End.................
Download MangaToon APP on App Store and Google Play