[ An Hùng ] Tử Cấm ? ... [ Negav X Quang Hùng ] [ Đặng Thành An X Lê Quang Hùng ]
1#
Tiếng còi hú vang lên giữa con hẻm tối
Đèn đỏ xanh nhấp nháy phản chiếu lên bức tường xiêu vẹo
Hằn rõ từng nét rạn nứt trên lớp vôi cũ kỹ
Mùi ẩm mốc trộn lẫn với mùi máu tanh tưởi len vào từng hơi thở, khiến những ai có mặt ở hiện trường đều thấy dạ dày cuộn lên khó chịu
Lê Quang Hùng bước ra khỏi xe, đôi mắt anh nheo lại khi nhìn thấy thi thể ngay giữa con hẻm
Nạn nhân là một người đàn ông tầm ba mươi, nằm ngửa trên mặt đất, da trắng bệch như sáp nến
Kinh hoàng hơn cả là thân thể ông ta nguyên vẹn, không vết cắt, không máu me, không dấu hiệu bị tác động mạnh
Nhưng khi cảnh sát pháp y kiểm tra, một điều kỳ lạ đến mức sởn da gà đã được phát hiện
Người đàn ông này không có một cái xương nào trong cơ thể
Hoàng Đức Duy
Đây… đây là cái quái gì vậy?
Hoàng Đức Duy, đồng nghiệp của Hùng, nuốt nước bọt, nhìn chằm chằm vào thi thể không xương
Hoàng Đức Duy
Làm sao chuyện này xảy ra được?
Anh quỳ xuống, quan sát gương mặt người chết
Hai mắt gã mở trừng trừng, như thể đã tận mắt chứng kiến thứ gì đó kinh hoàng nhất trong đời
Môi khô nứt, đầu lưỡi thâm tím, cổ họng trống rỗng không phát hiện dấu hiệu bị bóp nghẹt hay tổn thương bên ngoài
Nguyễn Quang Anh
Không có dấu vết bạo lực
Nguyễn Quang Anh
Không có dấu hiệu bị rạch da hay phẫu thuật
Nguyễn Quang Anh
Nếu như không có một vết thương nào
Nguyễn Quang Anh
Thì làm sao xương của ông ta lại biến mất?
Một vụ án không có lời giải, một xác chết không xương
Hùng nhìn quanh con hẻm tối, có cảm giác kỳ lạ đang len lỏi vào từng mạch máu
Anh thấy như có một đôi mắt nào đó đang theo dõi mình từ trong bóng đêm
Nhưng khi quay đầu lại, không có ai ở đó cả
Và đó là lần đầu tiên, anh bị "nó" chú ý đến
2#
Sau khi kết thúc khám nghiệm hiện trường, Hùng quay về trụ sở cùng đồng đội
Bầu không khí trong phòng họp nặng nề, ai cũng mang vẻ mặt trầm tư
Trần Đăng Dương
Không có bằng chứng, không có nhân chứng
Trần Đăng Dương chán nản đặt bút xuống bàn
Trần Đăng Dương
Một cái xác không xương mà không có dấu hiệu ngoại lực
Trần Đăng Dương
Nếu không phải chính mắt nhìn thấy
Trần Đăng Dương
Tôi còn tưởng đây là chuyện hoang đường
Hoàng Đức Duy khoanh tay, vẻ mặt khó chịu
Hoàng Đức Duy
Chúng ta phải giải thích vụ này thế nào với cấp trên?
Hoàng Đức Duy
Chẳng lẽ báo cáo rằng một người đàn ông bị hút sạch xương mà không có lý do?
Bầu không khí trầm xuống như thể có một thứ vô hình đang đè nặng lên cả căn phòng
Hùng dựa lưng vào ghế, khẽ nhắm mắt
Mệt mỏi, vụ án này quá kỳ lạ, đến mức não anh cũng bắt đầu đau nhức
Nhưng ngay khi vừa thả lỏng cơ thể, một cảm giác lạ lùng bất giác ập đến
Phòng họp vẫn như cũ, đồng đội vẫn đang bàn bạc
Chắc chỉ là ảo giác… phải không?
Tối hôm đó, Hùng về nhà muộn
Căn hộ của anh ở tầng năm, không quá rộng rãi nhưng đủ thoải mái
Anh ném áo khoác lên ghế, bước vào phòng tắm rửa mặt
Nước lạnh táp vào da làm anh tỉnh táo hơn đôi chút
Nhưng khi ngước lên nhìn vào gương…
Không phải phản chiếu của chính anh, mà là một thứ gì đó đang đứng sau lưng anh
Hơi thở anh khựng lại vài giây
Trong gương, chỉ có chính anh
Một tiếng động nhỏ vang lên từ phòng khách
Đèn trong phòng khách vẫn sáng, cửa sổ vẫn đóng chặt, nhưng… cửa tủ quần áo hơi hé ra một chút
Không khí trong phòng chợt lạnh hơn vài độ
Hùng không tin vào ma quỷ
Nhưng lúc này, tim anh đập nhanh đến mức khó hiểu
Anh cầm lấy cây gậy bóng chày gần cửa, tiến đến mở tủ quần áo ra
Chỉ có một khoảng trống tối om, và chính bóng của anh phản chiếu trên lớp gương nhỏ bên trong cánh tủ
Hùng thở phào, đặt gậy xuống
Có lẽ do hôm nay anh quá căng thẳng nên bị hoang tưởng
Nhưng ngay khi vừa xoay lưng…
Giọng nói trầm thấp vang lên, ngay bên tai anh
Hơi thở ấm áp phả nhẹ lên cổ anh, tựa như có ai đó đứng sát phía sau
Chỉ có bóng tối, và cảm giác rờn rợn bò dọc sống lưng
3#
Từ sau khi nghe thấy giọng nói kia, dù có cố gắng trấn an bản thân bao nhiêu
Anh vẫn không thể phủ nhận một sự thật rằng có thứ gì đó trong nhà anh
Nhưng nó đang theo dõi anh
Không gian tĩnh mịch đến mức Hùng có thể nghe thấy từng nhịp tim của mình
Anh cố nằm yên trên giường, nhưng cảm giác rờn rợn vẫn len lỏi vào từng hơi thở
Tim anh nện mạnh vào lồng ngực, cả người cứng đờ
Lê Quang Hùng
Không thể nào
Cửa phòng vẫn đóng, không có ai khác ở đây
Nhưng… vì sao chăn lại bị kéo xuống?
Không có gì nữa, có lẽ chỉ là ảo giác
Nhưng ngay khi anh nhắm mắt lại
Một bàn tay lạnh ngắt đặt lên bụng anh
Hùng bật dậy, chụp lấy cây gậy bên giường quét một vòng xung quanh
Nhưng cơ thể anh vẫn còn lưu lại cảm giác của bàn tay đó
lạnh lẽo, nặng nề, như thể thật sự có người vừa chạm vào anh
Cơn rùng mình chạy dọc sống lưng
Anh bật đèn sáng trưng cả phòng, ép mình nghĩ logic
Lê Quang Hùng
Mình bị ảo giác
Lê Quang Hùng
Chỉ là ảo giác...
Ngày hôm sau, Hùng đến trụ sở trong trạng thái mất ngủ trầm trọng
Trần Đăng Dương
Hùng, anh ổn không đấy?
Trần Đăng Dương
Mặt anh tái quá
Lê Quang Hùng
Chỉ là… dạo này hơi mệt
Hoàng Đức Duy
Anh cứ như vậy hoài là không ổn đâu
Hoàng Đức Duy
Có khi nào… vụ án kia có liên quan đến cái thứ gì đó không?
Nguyễn Quang Anh
Ý em là ma quỷ?
Nguyễn Quang Anh bật cười
Nguyễn Quang Anh
Anh Hùng không tin vào mấy thứ đó đâu
Thật ra, anh cũng không tin
Nhưng những gì anh trải qua tối qua… có thể dùng khoa học giải thích được không?
Download MangaToon APP on App Store and Google Play