Dưới Ánh Trăng Định Mệnh [Boylove][IvanTill][Alienstage]
Chương 1. Áo trắng đầy cà phê
Louis (t/g)
Mặc dù không phải là tác phẩm đầu nhưng mà mong các độc giả ủng hộ và giúp đỡ Lio trong quá trình viết truyện aaa
Louis (t/g)
Trước khi vào truyện thì Lio xin nói
Louis (t/g)
Tác phẩm thuộc thể loại boylove, tên các nhân vật phản diện ảm chỉ bất cứ ai mà chỉ được đặt theo sở thích của t/g . Có yếu tố R18
Louis (t/g)
Nói xong thì mình làm gì? Mình vào chuyện chứ chờ gì nữa^^
______________________________________
"Tôi không cần yem yêu tôi, chỉ cần em không rời khỏi tôi là đủ rồi"
Ivan -hắn ta là hội trưởng hội học sinh ,có phần lạnh lùng, gia thế khủng. Sở thích: kiểm so.át Till. Ghét nhất: Người khác chạm vào Till.
Till – Một học sinh bình thường với bộ não đầy "cú lừa". Sở thích: trêu tức Ivan. Ghét nhất: bị kiểm so.át bởi Ivan (nhưng cậu có trốn thoát được đâu).
Cứ ngỡ hai con người trái ngược nhau này sẽ không bao giờ có thể hòa hợp với nhau
Till
Ah..! *đụng phải người ai đó*
Ivan
*Người bị đụng chúng*
Till
A-aha....*Cười gượng*..A-anh không sao chứ???
Ngày đầu tiên gặp Ivan, Till đã làm một chuyện động trời
Cậu làm đổ cả ly cà phê vào áo sơ mi trắng hàng hiệu của Ivan.
Cả hành lang im lặng đến mức một cây kim rơi cũng nghe rõ. Bạn học xung quanh bắt đầu viết di chúc cho Till trong đầu...
Ivan
*Hắn cúi xuống nhìn vết cà phê trên áo, sau đó ngước lên nhìn em* Cậu có muốn sống thêm không? *Giọng điệu trầm thấp, lạnh lẽo*
Till
*cười trừ, định "rút lui chiến thuật" nhưng bị một bài tay to lớn kéo lại*
Ivan
Tôi hỏi lại lần nữa. Cậu có muốn sống không?
Till
*mím môi, hít một hơi thật sâu rồi chắp tay*
Till
Ngài hội trưởng vĩ đại, tôi thực sự không cố ý! Tại quỷ thần xui khiến, tôi bị bàn chân phản chủ vấp vào mép sàn gạch, lực hấp dẫn kéo tay tôi xuống, và ly cà phê theo quỹ đạo bay thẳng vào ngài. Đây hoàn toàn là sự sắp đặt của vũ trụ!
Ivan
*Ngơ ngác nhìn em* Hả...?
Till
*Thấy đối phương đang đứng hình thì liền chạy đi chỗ khác* Sh!t, may mà thoát kịp><
Ivan
*Lúc hết ngơ ngác thì ẻm chạy bà nó rồi còn đâu*
Ivan
"Chạy đâu mất tiêu rồi?"
Ivan
*Cười nhạt* "Đây là cậu học sinh mà tôi chú ý tới sao..?"
Thay vì giận dữ, Ivan lại cười nhạt. Một nụ cười khiến Till đứng từ xa nhìn lại cảm thấy hơi… ớn lạnh.
Tiếng hét "oan nghiệt" của 1 chàng trai trẻ vang lên xé tan cả bầu không gian tĩnh lặng^^
Till
Cái khỉ gì vậy?????? *Đau-ing*
Mizi
Héee, lâu không gặp, khỏ không?????
Ah..tiếng "đùng" khi nãy là do Mizi đập mạnh vào lưng Till
Không biết ẻm có ổn không nữa a...
Till
Nhờ cậu mà giờ tớ từ lành lặn thành người bị gãy lưng rồi...ugh..cha mạ ơi cái lưng cụa con..*Cúi người xuống*
Mizi
Ehe...mà lâu rồi không gặp,khỏe không ku?
Till
Bọn mình mới gặp nhau hôm qua mà...
???
Mizi *Một tiếng gọi từ xa vọng lại*
Mizi
Ah,Sua! Tớ ở đây *Vẫy tay gọi người kia lại*
Sua
Ah, cậu đi đâu nãy giờ vậy, làm tớ tìm cậu nãy giờ đó *Bĩu môi*
Mizi
Ahhh, tớ xin lỗi, làm embe của tớ lo lắng mất rồi *Ôm chầm lấy Sua*
Till
Ehem *Giả bộ ho* Tôi không phải không khí à nha
Sua
*Giật mình* ah, xin lỗi nha Till, tớ không nhìn thấy cậu
Till
Nhà ngươi thì chỉ có Mizi thôi, trẫm làm gì có trong mắt ngươi mà không thấy
Sua
*Đỏ mặt* K-Không phải vậy..
Mizi
*Trong những hoàn cảnh như này,chúng ta cần có 1 nụ cười thật tự tin*
Mizi
Mà sao cậu đứng trong góc làm gì vậy?
Till
Để trốn tên kia chứ làm gì nữa *Quay ra chỗ của Ivan*
Till
*Đưa tay chỉ về phái của Ivan* Tên đó đó
Sua
B-bộ cậu làm gì đắc tội với cậu ta hay sao mà trốn dữ vậy..?
Till
Mấy cậu nhìn áo của cậu ta đi...
Sua
Cà phê?? Cậu làm đổ cà phê lên người cậu ta hả??? *Hoảng hốt nhìn Till*
Till
Đúng rồi,nhưng mà kệ đi, không sao đâu, cậu ta làm sao có thể ra tay với một người đẹp trai như tớ chứ! *Tự tin-ing*
Một giọng nói trầm thấp vang lên đằng sau Till cùng với bàn tay đặt lên dôi vai ấy
Sua
"Ah..tụi mình xin lỗi nhiều nha Till"
Mizi
*Nắm tay Sua đi chỗ khác*
Till
*Ngơ ngác* U-ủa gì vậy?? *Từ từ quay lại khi giọng nói đó tiếp tục nói*
Ivan
*Liếc nhìn Till* Cậu nghĩ cậu có thể chạy trốn khỏi tôi được sao?
Bàn tay to lớn của Ivan nắm chặt lấy cổ tay Till khiến em cảm thấy đau
Till
Đ-đau..thả ra *Cố thoát ra*
Till
*Nhìn Ivan* "Thôi xong, tôi vừa tự chui đầu vào rọ rồi..."
Till
"Hai con qu.ỷ cái kia nữa, dám bỏ mình. Sau khi thoát khỏi thằng này thì mình chắc chắn sẽ nhai đầu hai nhỏ đó" *Quyết tâm-ing*
Ivan
*Liếc* Vẫn còn thời gian để suy nghĩ đến thứ khác à..?
Till
*Giật mình và ngước lên nhìn Ivan* A-ah..Hi Ivan..
Và rồi ai người 4 mắt nhìn nhau trong bầu không khí im lặng đó
_________End chap 1__________
Louis (t/g)
Heh,Lio lười rồi
Louis (t/g)
Mong các bạn ủng hộ a><
Chương 2. Nạ.n nhân bất đắc dĩ
Hai người cứ thế nhìn nhau
Nói là hai người nhưng thật ra cũng có mình hắn nhìn em à
Hắn cứ nhìn chằm chằm vào em, dán chặt ánh mắt vào người em, trong khi đó em lại cố gắng thoát ra khỏi bàn tay lạnh lẽo của hắn
Till
"T-tên này ăn lonz gì mà khỏe quá vậy??" *Cố rút tay ra"
Ivan
Ốm yếu như cậu thì có làm cách nào cũng không thoát khỏi tôi được đâu
Nói rồi thì hắn đột nhiên kéo em đi đâu đó
Hắn cứ kéo mãi kéo mãi rồi bất chợt đẩy mạnh em vào tường, áp sát người mình vào người em
Till
N-này anh đang làm cái quái gì vậy hả?? *Cố đẩy hắn ra nhưng bất thành*
Ivan
*Ghé sát tai em mà thì thầm*
*Cốc cốc* Tiếng gõ cửa vang lên
Nhân vật quần chúng
:Có ai ở bên trong đó không?
Ivan
*Mặt cau có khó chịu vì bị phá đám*
Hắn ta khó chịu vì tiếng gõ cửa chưa có dấu hiệu dừng lại. Anh buông em ra và đi đến bên cánh cửa, mở tung cánh cửa đó
Vẻ mặt của người vừa gõ cửa lập tức trở nên sợ h.ãi khi bắt gặp ánh mắt như muốn chặ.t đứ.t mọi sinh mệnh của Ivan
Nhân vật quần chúng
:A-ah hội trưởng, tôi xin lỗi vì đã làm phiền ạ!!!
Nhân vật quần chúng
*Lập tức chạy đi*
Till
"Ahhh,ai đó cứu tôi thoát khỏi tên đi.ên này cáiii"
Ivan
*Quay lại nhìn em rồi từ từ bước lại gần em*
Till
N-này, tránh xa tôi ra!
Ivan
*Nắm chặt lấy hai tay em và cố đinh chúng ở trên đầu, hắn cúi xuống ghé sát vào tai em thì thầm*
Ivan
Từ giờ em phải làm trợ lý hội học sinh cho tôi
Till
Không tôi không muốn làm đâu, anh tìm người khác điii *Giãy dụa*
Ivan
*Si,ết chặt lấy cổ tay của em hơn* Yên nào
Ivan
Không muốn cũng phải muốn thôi
Till chính thức trở thành trợ lý hội học sinh, mặc dù em không hề nộp đơn đi chăng nữa
Thật ra, cậu cũng không biết mình đã chấp nhận công việc này từ khi nào nữa.
Một ngày nọ, khi cậu vừa đến lớp, Ivan đã đứng chờ sẵn ở cửa, gương mặt lạnh lùng nhưng mang theo một áp lực vô hình.
Till
*Giật mình và rùi lại 1 bước* Đi đâu?
Ivan
*Liếc em một cái, như thể câu hỏi của cậu vô cùng dư thừa*
Till
Khoan, khoan đã! Tôi chưa đồng ý làm trợ lý!! *Hoảng hốt*
Ivan
Đồng ý hay không không quan trọng. Em đã thuộc về hội học sinh rồi *Giọng nói hắn chắc nịch, rồi hắn nắm ấy cổ tay em mà kéo đi, mặc cho em có giãy dụa*
Till
"Tên điê.n này, từ khi nào mà hắn thay đổi cách xưng hô thành tôi-em vậy, ghê quá à" *Vừa giãy vừa nghĩ*
Và thế là, từ hôm ấy, mỗi ngày Till đều bị lôi đến phòng hội học sinh.
Công việc của cậu không có gì nhiều ngoài chép giấy tờ, pha trà, và chịu đựng ánh mắt đầy áp lực của hội trưởng bá đạo
Điều khó chịu nhất chính là ánh nhìn của Ivan. Hắn không nói gì nhiều, nhưng mỗi lần Till lơ là một chút, ngẩng đầu lên, liền bắt gặp đôi mắt sâu thẳm của hắn đang nhìn mình như thể đang quan sát một con chuột nhỏ mắc bẫy.
Till
*Không nhịn được mà càu nhàu* Hội trưởng à, tôi nghỉ làm được không???
Ivan
*Đặt bút xuống, ngước lên nhìn em,ánh mắt không chút dao động* Không
Till
Tại sao? Tôi đâu có ký hợp đồng làm trợ lý cả đời với anh?
Ivan
Vì em làm tốt hơn tôi nghĩ *nhếch mép, vẻ mặt bình thản nhưng lại ẩn chứa một sự bí ẩn không thể chống lại*
Till
*trợn mắt, suýt nữa thì ném luôn cây bút trên tay xuống bàn* Cái gì mà tốt hơn anh nghĩ? Tôi chỉ là một học sinh bình thường, không có hứng thú với công việc của hội học sinh!
Ivan
*Chống cằm, vẻ mặt như đang suy xét điều gì đó* Thật sao? Nhưng em cũng không ghét nó đến mức chạy trốn.
Till nghẹn lời. Chẳng qua là cậu không có cơ hội chạy trốn thôi! Mỗi sáng, trước cửa lớp cậu luôn có một "tên đầu gấu" cao hơn cậu cả một cái đầu chờ sẵn. Mỗi khi cậu thử viện cớ thoái thác, Ivan chỉ cần nói: "Đi thôi", và cậu lập tức bị áp giải lên phòng hội học sinh.
Till cảm thấy mình thật sự giống con cá mắc lưới, càng vùng vẫy càng chặt.
Nhưng cậu không phải kiểu người dễ dàng chấp nhận số phận.
Till
Anh có quyền gì mà bắt tôi làm? *khoanh tay, chống đối ra mặt*
Ivan
*Không đáp ngay, chỉ cầm cây bút trên bàn xoay một vòng, sau đó chậm rãi nói* Nếu em muốn biết, tôi có thể liệt kê vài lý do.
Till
Lí do gì? *Cau có hỏi*
Ivan
Thứ nhất, em nợ tôi một món nợ. Tôi giúp em khỏi rắc rối lần trước, đúng không?
Till
*Nghe hắn nói mà em cảm thấy xấu hổ vô cùng^^*
Ivan
Thứ hai, nếu em muốn hòa bình sống qua ngày, tốt nhất đừng chọc giận tôi. Thứ ba...
Ivan
*Dừng lại, nhìn thẳng vào Till, ánh mắt sâu thẳm như có thể nhìn thấu tâm tư em*
Ivan
Tôi thích cảm giác có em ở đây.
Till cảm giác như bị nghẹn bởi câu nói đó, nhưng nhanh chóng lắc đầu, không để tâm đến ý nghĩa ẩn sau nó.
Till
Thích cái gì mà thích! Tôi là người chứ không phải đồ trang trí trong phòng hội học sinh!
Ivan bật cười, nụ cười hiếm hoi trên gương mặt lạnh lùng ấy khiến Till bỗng chốc cảm thấy có gì đó không ổn
Ivan
*chống cằm, chậm rãi nói* Nếu em có thể làm tôi chán, tôi sẽ cho em tự do.
Till
*Nheo mắt nhìn hắn* Anh đang thách tôi sao?
Ivan
Gọi là thử thách cũng được.
Till si.ết ch.ặt tay. Được rồi, hắn muốn chơi tâm lý chiến với em đúng không? Được thôi! Em sẽ chứng minh rằng mình không phải món đồ chơi của hắn!
Nhưng em lại không biết rằng, người đang đặt ra cuộc chơi này... đã nắm chắc phần thắng ngay từ đầu.
Louis (t/g)
Bị cảm rồi:'))
Louis (t/g)
Chiều thi Toán ai đó cứu tui vớiiiii
Chương 3. Sự xáo trộn không hề nhẹ
Kể từ khi Till bị kéo vào công việc trợ lý hội học sinh, cuộc sống của cậu không còn bình yên nữa.
Những lời bàn tán trong trường ngày một nhiều.
Nhân vật quần chúng
nv1: Này, nghe chưa? Till dạo này thân thiết với hội trưởng Ivan lắm đó!
Nhân vật quần chúng
nv2:Thật hả? Không thể nào, Ivan chưa bao giờ quan tâm ai mà.
Nhân vật quần chúng
nv3:Thế mà bây giờ ngày nào cũng thấy Till bị hội trưởng lôi đi, cậu ta chắc chắn có gì đó đặc biệt!
Till
*Suýt nữa thì sặc nước khi nghe những lời bàn tán*
Till
*Lập tức lách qua nhóm học sinh, lầm bầm* Mới sáng sớm mà đã bị đồn đại rồi…
Nhưng chưa kịp ngồi xuống ghế, một giọng nói quen thuộc vang lên ngay sau lưng cậu
Và đúng như dự đoán—Ivan đang đứng đó, vẻ mặt điềm tĩnh như thể đây là chuyện hiển nhiên.
Till
Đi đâu nữa?! Tôi chưa ăn sáng!
Ivan
Tôi đã chuẩn bị cho em rồi *giơ túi giấy lên, bên trong là một suất bánh mì nóng hổi cùng hộp sữa*
Till
Anh là hội trưởng, không phải bảo mẫu của tôi.
Ivan
Cũng không khác gì nhau lắm. *bình thản đáp, sau đó nắm cổ tay em kéo đi*
Till
*Bất lực, chỉ có thể lẩm bẩm trong miệng* "Bá đạo quá thể…"
Trong phòng hội học sinh, Till ngồi xuống ghế, vừa nhai bánh mì vừa liếc nhìn Ivan đang chăm chú đọc tài liệu.
Till
Hỏi thật, tại sao anh cứ lôi tôi vào chuyện này vậy?
Ivan
*Không ngẩng đầu lên, chỉ nhẹ nhàng đáp* Vì em thú vị
Till
*Nghẹn lời* Tôi là học sinh, không phải trò tiêu khiển cho anh!
Ivan
*Đặt bút xuống, nhìn em chăm chú* Không phải trò tiêu khiển. Là người quan trọng.
Till
*Đỏ mặt, vội quay đi, giấu sự bối rối sau miếng bánh mì còn dang dở*
Chưa kịp tiêu hóa hết câu nói vừa rồi, cửa phòng bất ngờ bật mở.
Victor
Victor Alexander Morgan– Tưởng mình là boss phản diện, nhưng thực chất là con cá nhỏ bị Ivan đập cho xém chết đuối.
Victor bước vào, khoanh tay trước ngực, ánh mắt nhìn Till đầy ẩn ý
Victor
Có vẻ như hội trưởng rất ưu ái trợ lý mới của chúng ta nhỉ?
Till
*Chớp mắt, cảm nhận rõ bầu không khí trong phòng bỗng trở nên căng thẳng*
Ivan
*Lười biếng tựa lưng vào ghế, nhìn Victor bằng ánh mắt thờ ơ* Cậu đến làm gì?"
Victor
*Nhếch môi, nhìn lướt qua Till rồi cười nhạt* Không có gì, chỉ là muốn nhắc nhở Till một chút thôi
Victor
Cậu nhóc à, cậu có chắc mình muốn dính dáng đến Ivan không?
Till
*Cau mày* Anh đang nói gì vậy?
Victor
*Nhún vai* Chỉ là một lời nhắc nhở thôi. Cậu không biết con người thật của Ivan đâu.
Ivan
*Lập tức thu hẹp khoảng cách, ánh mắt tối sầm lại* Victor, cậu đang cố làm gì vậy?
Victor
*Nhếch môi* Tôi chỉ đang nói sự thật. Hay cậu sợ Till sẽ biết được điều gì đó?
Bầu không khí trong phòng như đông cứng lại.
Till nhìn qua lại giữa hai người, cảm giác như mình vừa vô tình bị cuốn vào một cuộc chiến ngầm.
Till
*Giật mình* A-Ah..là bạn tôi đến đó, tối đi đây
Mizi
*Nhìn Till* Ổn không vậy?
Till
Ô-ổn,chưa có chuyện gì xảy ra cả
Sua
Vậy là may rồi *Thở phào nhẹ nhõm*
Mizi và Sua đã biết chuyện em bị Ivan ép làm trợ lý hội học sinh nên đến giải cứu
Bên trong phòng hội học sinh
Victor
Thôi nào, đừng có căng thẳng như vậy *Victor khoanh tay, nghiêng đầu nhìn Ivan*
Victor
Chẳng lẽ cậu không muốn Till biết chuyện năm đó sao?
Till
*Đứng ngoài nghe lén*
Ivan
*Ivan siết chặt nắm đấm* Đừng nói thêm một lời nào nữa, Victor.
Till
*Nhíu mày* "Năm đó? Ý anh ta là gì?"
Victor chỉ cười, không nói thêm gì, nhưng ánh mắt lại ẩn chứa điều gì đó bí ẩn.
Ivan
*Hít sâu, đứng dậy đi ra khỏi phòng*
Till
*Đang đứng ngoài cửa thì hoảng loạn khi thấy hắn đi ra*
Ivan
Em đứng ở ngoài nãy giờ à?
Till
*Nhẹ gật đầu* Đ-đúng rồi..tôi không có ý nghe lén đâu
Ivan
Chúng ta đi thôi. Và em không cần phải xin lỗi tôi đâu *Kéo Till đi*
Till
Khoan! Tôi còn chưa hiểu chuyện gì cả!
Nhưng trong lòng vẫn đầy thắc mắc.
Em có cảm giác Victor đang cố tình gợi lên một bí mật nào đó—một bí mật về quá khứ của Ivan.
Và em chắc chắn không muốn bỏ qua điều này.
Cậu có nên tin lời Victor không? Và… con người thật của Ivan là gì?
Till
Hồi nãy anh ta nói là "con người thật của anh", điều đó nghĩa là gì vậy? *Nhìn anh đầy thắc mắc*
Hiện giờ, trong đầu em có rất nhiều các câu hỏi, hàng vạn câu hỏi cứ như những toa tàu chạy vào trong đâu em
êmn rất muốn hỏi nhưng lại sợ làm phiền hắn
Ivan
Em không cần biết đâu, mà tốt nhất là không nên biết
Till nhìn chàng trai cao lớn trước mặt mà thầm chửi
Till cứ thế bị Ivan kéo đi trong khi em đang bị những câu hỏi đấy nhấn chìm
Till
Tôi mong anh có thể nói cho tôi biết, Ivan
Ivan
*Nhìn em và cười nhẹ* Những chuyện này chưa đến lúc để được đưa ra ánh sáng đâu, nhóc ạ
Louis (t/g)
Nay Lio siêng hơn 1 chút nên đăng 2 chap luôn, hehe
Download MangaToon APP on App Store and Google Play