Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Phản Bội!!![HùngAn, RhyCap, SolNic, DươngKiều]

Chap1: cuộc trao đổi

Tác Giả
Tác Giả
Hello mọi người nha
Tác Giả
Tác Giả
Đây là bộ truyện thứ hai của mình
Tác Giả
Tác Giả
mong cho bộ này đừng flop🥺
_____________
_Vạn Thiên_
Một Đất nước nắm trong tay nền kinh tế phát triển hùng hậu, là vùng đất màu mỡ và giàu các khoáng sản, khí hậu lại vô cùng thuận lợi
Ngoặc nỗi, quân sự ở đây không quá lớn mạnh, nên các nước phát triển quân sự xung quanh đều có ý định xâm chiếm đất nước Vạn Thiên này
Tại kinh thành Thủy Tức, nổi tiếng với sự náo nhiệt và phồn hoa, chúng được rất nhiều người ngoại quốc đến tham quan
Vào buổi sáng tại chiếc cầu Đá trắng, một thanh niên dáng người nhem nhuốc luộm thuộm, quần áo cũ xì đang nằm ngủ, chiếc lá môn đặt lên mặt để tránh ánh nắng
Tiếng ồn áo của người qua đường làm cậu thanh niên khó chịu mà tỉnh dậy, cậu lấy chiếc lá môn ra khỏi mặt mình, hiện lên khuôn mặt trông khá dễ thương nhưng hàm râu đã che lấp chúng
Cậu ta uể oải ngáp dài một tiếng sau đó lại đứng dậy đi tiếp, cậu xoa xoa chiếc bụng đói của mình, nhìn vào túi áo chỉ còn một cái bánh bao
Cậu thở dài, buồn bã mà than thở
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Lại sắp phải về nước, mệt chết ta rồi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
nhiêu thứ này đúng là chỉ để ta tiêu trong một ngày( rầu rĩ)
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thời gian quá nhanh, phải sống tiết kiệm mới được ( kiên quyết)
Mặc dù nói thế nhưng chẳng có bao giờ một thái tử lại sống tiết kiệm cả, từ trước đến giờ cậu sống phung phí là giỏi, có bao giờ gặp tình cảnh này đâu. Nay mắc phải, liệu một câu nói có thể giúp người kia thay đổi?
Cậu cứ rầu rĩ mà bước đi trên đường, bỗng nhiên nghe thấy tiếng hét, cậu nhìn lên thấy cảnh cướp giật
Máu giúp người như nổi lên, An nhanh chóng chạy lại giúp đỡ. Cậu lôi từ đâu ra một con dao, sử dụng khinh công nhanh như cắt bay lại chỗ hắn
Bàn tay nắm dao của cậu định chỉ doạ người kia nhưng họ lại phát hiện và phản công lại khiến cậu chưa kịp đỡ mà bị trúng ngay bắp tay
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tsk( nhăn mặt)
Máu từ đấy chảy ra, nhưng An lại chẳng thèm nghĩ, cậu nhanh chóng dùng võ công của mình, một chưởng vào vai hắn làm rớt cái túi của người kia
Một chưởng còn lại vào bụng khiến hắn bay đập vào vách tường,máu từ miệng hắn phun ra, có vẻ đã bị nội thương
Thấy hắn không làm gì được nữa, cậu liền cầm túi xách trả lại cho cô gái kia. khuôn mặt tươi cười nhìn người kia nhưng cô gái ấy lại nhìn cậu với vẻ mặt khiếp sợ
Cô ta vội cầm lấy cái túi không thèm cảm ơn mà bỏ chạy ngay sau đó, An nhìn cảnh tượng này, nghệch khuôn mặt ngốc của mình ra
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Gì vậy trời..
Đặng Thành An
Đặng Thành An
đã giúp rồi còn không cảm ơn nữa
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đồ điên ( chửi)
Thành An vừa đi vừa chửi, tay thì cầm bánh bao gặm lát sau thấy hết bánh bao mới hoản hồn lại mà thét lên đầy bất lực
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thôi chết !!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cái bánh bao cuối cùng lại hết rồi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Còn chưa đến giờ ngọ nữa
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Giờ mình phải làm gì để kiếm ăn bây giờ...
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Aaaaaaaaa( vò đầu bức tóc)
Trong lúc Thành An dường như rối tung lên thì lại có một chàng trai bước đến
Hắn ta ăn mặt lịch lãm, phong độ, bộ vải lụa trên người nhập từ phương Tây, ai nhìn vào cũng biết đắt giá
Hắn ta dừng lại trước mặt Thành An, giọng nói lạnh lùng vang lên như muốn trao đổi
???
???
Chào ngươi...
lời nói vừa vang lên, Thành An liền ngẩng đầu nhìn người nọ, ánh mắt sắt lạnh của người kia như muốn xuyên thủng cậu, hắn ta lại nói
???
???
Có thể trao đổi chứ?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
???
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ngươi là ai ?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tại sao lại muốn trao đổi với ta ?( cảnh giác)
Người kia nghe cậu hỏi chỉ cười lạnh, rồi hắn ta lại nói
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(cười lạnh)Trần Đăng Dương. Công tử lớn của Trần Gia
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Người nắm giữ trong tay sự an toàn của Bắc Thành. Trần Tướng Quân!!
Đặng Thành An nghe xong, chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi người này, nghe danh rất man rợn, bây giờ lại muốn trao đổi với cậu
đáng sợ quá đi!!!
Thành An nhìn hắn ta chỉ cười chế giễu rồi bảo
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Trần Tướng Quân sao?( cười khẩy)
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Xin lỗi nhé, ở kinh thành này lâu tới bây giờ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ta vẫn chưa bao giờ nghe danh ngươi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có vẻ ngươi đang đạo mạo người khác nhỉ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hừ! ( cười lạnh)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
cho dù ta ra sao không quan trọng
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chỉ cần ngươi làm theo đúng yêu cầu của ta, sẽ có thưởng hậu hĩnh ( cười khẩy)
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Yêu cầu gì? Nói!( nhìn hắn)
Dương từ từ đi lại gần chỗ An, càng ngày càng gần khiến lông tơ cậu dựng lên hết. Hắn chỉ tay ra phía ngoài con hẻm
An nhìn theo hướng tay hắn chỉ, nơi đó có cặp uyên ương đang cười đùa vui vẻ với nhau
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Huynh mua cho ta cái cây kẹo hồ lô này đi ( cầm cây kẹo)
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Được được ( cười nhẹ)
Hắn ta nhìn cảnh tượng này, khuôn mặt tối sầm lại, ánh mắt sắt thép nhìn họ, giọng lạnh đi vài phần nói
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Triệt tiêu hắn đi!!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
!??
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ám sát hắn cho ta, khiến cho hắn không còn có thể ở bên em ấy nữa!!
Đặng Thành An rợn người trước con người máu lạnh này, em lùi lại vài bước như chẳng muốn chấp nhận yêu cầu cả
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ta không cần, ta không thể giết người vô tội được!!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không cần thế!!!( cười lạnh)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chỉ cần ngươi làm sao cho hắn không thể nào ở bên em ấy được nữa
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đến một chút cũng không có!!
Thành An khó hiểu trước yêu cầu này, nếu muốn như thế thì cậu phải làm sao ?
Hắn ta nhìn khuôn mặt cậu như thấu hiểu hết tâm can mà nói
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Thành hôn với hắn đi!!!
___end chap___

chap2: Bắt sống!! Bỏ Chạy

Mình gọi Kiều là Pháp Kiều nha, chứ quen ùiii, mong mọi người thông cảm😅
____________
Đặng Thành An
Đặng Thành An
"Thành thân!!!"
Đặng Thành An ngạc nhiên tột cùng, tất cả biểu cảm của cậu đều được thu vào đôi mắt chết chóc ấy.Cậu nhíu mày khó chịu ra mặt mà nói
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ngươi bị ngốc à?!?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ta đây thân phận thấp hèn, như kẻ ăn xin
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Còn hắn lại là công tử quyền quý
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ngươi thân phận cao lớn như vậy mà chẳng lẽ lại không biết việc hôn nhân khó khăn đến mức nào sao?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Còn lại là con trai với con trai nữa chứ!!!!
Dương nghe An nói vậy, ánh mắt tối sầm lại, giọng lạnh đi vài phần
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nếu ngươi không làm được điều này
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Thì ngươi phải chịu chết!!!!( u ám)
Đặng Thành An
Đặng Thành An
!!!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
"Trời ơi, gặp ai không gặp lại gặp trúng kẻ điên "
Đặng Thành An
Đặng Thành An
"Đúng là khổ thân tôi mà"( nội tâm gào thét)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*******!!!!
Lời nói vừa dứt, từ đâu, một bóng người bước ra, hắn trùm trên mình áo choàng đen kín mít khiến An không nhận ra đó là ai cả
Nhưng theo kĩ năng hạn phèn của An thì cậu lại mang máng cảm nhận được người kia không phải dạng vừa
???
???
Ngài gọi tôi?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mau bắt sống tên kia lại cho ta!
???
???
Tuân lệnh!!!
Vừa nói xong người kia nhanh như cắt chạy lại chỗ An, vung tay ra quyền về phía cậu
Thành An chưa kịp định hình thì thấy người kia đã ở ngay bên cạnh mình, cậu hoản hồn nhanh chóng lộn một cái phóng ra khỏi hẻm để tránh
Không may mặt cậu cũng bị xước do bị đánh trúng. Thành An nhảy lên nóc nhà của vị tiều phu nọ
Bên dưới là đống gỗ, Người kia đứng dưới nhìn cậu, hắn ta cười khẩy, chạy vụt tới chỗ cậu để ra đòn, cậu nhanh chóng né sang một bên, định bụng sẽ thủ sẵn tư thế bỏ chạy nhanh nhất
Phía dưới, mọi người ai ai cũng nhìn hai người kể cả cặp đôi kia.
Pháp Kiều ôm đầu sợ hãi được vòng tay Quang Hùng che chở. Hùng nhìn lên chỗ hai người, ánh mắt chán ghét vô cùng
Nhìn Thành An và tên kia đang đánh nhau làm hủy hoại buổi hẹn hò của hắn càng khiến hắn thêm khó chịu
Hắn quay sang nhìn Pháp Kiều mà dịu dàng bảo
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Muội đứng đây đợi ta nhé, Ta sẽ xử hai tên kia rồi quay lại sớm thôi ( thả lỏng tay)
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Muội...
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Vâng...
Pháp Kiều định nói gì đó nhưng rồi lại thôi, em thả hắn ra rồi nhanh chóng tìm nơi an toàn để ngồi xuống
Hắn khi thấy em dường như sẽ an toàn liền luyến tiếc rời đi giải quyết
Trên nóc nhà, An xém chút nữa bị tên kia đánh cho một cú thì Quang Hùng nhanh chóng chạy lên dùng thanh đao nặng trịch của mình đánh xuống làm gián đoạn
Tên thuộc hạ kia nhìn hắn khó chịu, lông mày nhíu chặt, giọng khàn khàn nói
???
???
Ngươi là ai?
???
???
Sao lại làm xông vào chỗ bọn ta
???
???
Mau biến đi nếu không muốn chết!!!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
( cười khẩy)Ha~
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Người nên chết phải là ngươi mới đúng đấy !!!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chỗ của ta ai cho ngươi giám làm loạn
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Hôm nay ta phải giết chết ngươi mới được!( sát khí)
Thành An nhìn màn đối đầu của hai người nọ, biết mình không là gì liền nhanh chóng lùi lại vài bước
Rồi dùng khinh công bay vụt đi, tên kia thấy thế, đồng tử mở to, khó chịu chạy theo cậu, nhưng bị Hùng giữ lại.
Tên đó đọ sức với Hùng vài chiêu rồi khi nhìn lại thấy An đã chạy mất, liền nhanh chóng dừng lại mà bay đi mất
Hùng thấy thế liền cất thanh kiếm của mình lại, cất bước đi về chỗ Pháp Kiều
Trong con hẻm đó, Dương đứng nhìn Quang Hùng, bàn tay siết chặt thành nắm đấm, lửa giận trong người ngày càng cao
Người kia quay về, cúi người khụy gối trước hắn mà kính cẩn nói
???
???
Xin lỗi ngài!
???
???
tôi đã không bắt được tên kia
Đăng Dương quay lưng đi, sự tức giận vẫn không nguôi hẳn, hắn giọng trầm thấp nói
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không phải lỗi của ngươi!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chúng ta nên về rồi ( khuôn mặt tối sầm lại)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
"Thái tử út của nước Long An. Đặng Thành An!!!"
Nói xong Dương cất bước đi trước, Người nọcũng nhanh chóng đứng dậy chạy theo hắn
Trước khi đi,cậu ta còn nhìn lên bầu trời sáng ấy, gió từ đâu bay đến, làm cái khăn trùm đầu của cậu ta rơi ra, lộ khuôn mặt tuyệt mĩ không thể tả
Chẳng biết cậu ta nghĩ gì nhưng rồi lại nhắm mắt lại và bước tiếp theo Dương
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
(kéo mũ trùm đầu lại)
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
___end chap___

Chap3:Đồng hoa.

______________
Thành An theo bản năng bỏ chạy đến một nơi vắng, khi thấy Captain kia chẳng tìm tới được nữa liền nhanh chóng rời đi tìm người quen
Trong một con hẻm khác, một nhóm người mặc áo đen khác đứng đó, vừa thấy Thành An đến liền khụy gối kính cẩn hết
???
???
All:Bái kiến thái tử!!!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Miễn lễ ( phẩy tay)
Nói xong, An nở nụ cười nhẹ nhìn mọi người mà bảo
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tối này, chúng ta sẽ về !!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ta không muốn ở đây nữa,!! Thật là tẻ nhạt..
???
???
Vâng, thưa thái tử!!( cung kính)
???
???
...
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Được rồi các ngươi chuẩn bị đồ để xuất phát đi, Kẻo trễ.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
à còn nữa!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tên kia, ra đây ta bảo ( chỉ tên thuộc hạ)
???
???
Dạ???( chạy lại chỗ An)
Thấy hắn đã ở chỗ mình, Thành An kéo hắn ra một nơi khác, hai người thì thầm to nhỏ chẳng biết điều gì
Nhưng sau khi xong chuyện Thành An liền bỏ đi mất, còn tên kia thì cứ vâng vâng dạ dạ
___
ở một đồng hoa cỏ mênh mông, màu xanh hoà quyện với màu sắc của các loài hoa tạo nên sự lung linh cho nơi này.
Quang Hùng và Pháp Kiều sau khi ở nơi náo nhiệt xong liền đến nơi đây để thư giãn.Kiều làm một vòng hoa sau đó đặt lên đầu Hùng, em cười tủm tỉm
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Trông huynh đeo cái này lên nhìn thật dễ thương ( cười)
Quang Hùng nhìn lên đầu mình thấy vòng hoa, chỉ cười nhẹ mà cưng chiều Kiều
Hai người đang vui vẻ với nhau bỗng nhiên nghe thấy tiếng sáo thổi, nó nhẹ nhàng, xao xuyến và hay đến lạ thường khiến cho em và hắn phải bất ngờ chú ý
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Tiếng sáo này..." như một bản nhạc ca vậy...."
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
"Hay thật đấy " ( bất ngờ)
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chúng ta đi tìm vị huynh đài này không nhỉ? ( nhìn Kiều )
Hai người nghe theo tiếng sáo mà đi về hướng Tây, nơi đó có một cây anh đào cổ đang vươn mình giữa trời xanh
Trên cành cây cao lớn ấy là một vị lữ khách trông rất quen thuộc
Tiếng gió xào xạc khẽ luồng qua, làm cho những cánh hoa tung bay theo gió.
Vị huynh đệ ngồi trên đó, bộ đồ rách và tóc đều tung bay theo. Cậu ta nhắm mắt hưởng thụ sắc xuân của thiên nhiên xung quanh
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
"Trông quen quen thế nhỉ?"
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Này, vị huynh đệ! ( hét lớn)
Nghe Pháp Kiều nói thế,vị huynh đệ kia liền quay đầu lại. Lại là cậu con trai đó, người vừa phá hỏng cuộc vui của Hùng
Hùng vừa nhìn thấy khuôn mặt ấy, mặt nghệch đi vài phần, hắn khó chịu mà nhìn người nọ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
( quay đầu nhìn hai người)
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
....
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Là ngươi gọi ta à?
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Phải..
Nghe thế Thành An liền nhanh chóng phi xuống đất, đứng cách xa hai người được mâý mét, gió khẽ lay động cánh hoa, cậu nhìn xa xăm sau đó lại nhìn hai người mà cười nhẹ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thì ra là hai vị à...
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Khi nãy, thật sự tạ ơn hai vị rất nhiều.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nếu không có hai vị ở đó chắc tôi đã không thể sống và đặt chân ở đây được rồi ( cười nhạt)
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thật sự rất cảm tạ hai vị..( cúi đầu )
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không có gì. Ngươi đừng làm thế...trông cứ như câu nệ vậy ( phẩy tay)
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vậy thì ta tạ ơn ngươi, nếu có thể ta sẽ trả lại ơn này...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
không cần.
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
...
Đặng Thành An
Đặng Thành An
ơn này ta sẽ trả, ta không muốn mắc nợ ai hết( kiên quyết)
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nếu như ngươi muốn thì cứ làm đi tùy ngươi ( hờ hững)
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ừm...
Kiều nhìn hai người nói chuyện, thấy đã dừng lại em liền nhanh chóng chạy lại chỗ cậu
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Này vị huynh đệ, sao cậu thổi sáo hay vậy??( cười)
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ờ...học rồi sẽ biết thôi( cười gượng)
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Vậy cậu chỉ giáo cho tôi được không ( cười nhẹ nhìn cậu)
Đặng Thành An
Đặng Thành An
ờm....
Đặng Thành An
Đặng Thành An
tôi không biết đâu( xua xua tay)
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nếu bảo tôi thổi cho một bài thì còn được ( cười gượng)
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Thế à...Tiếc thật đấy..( buồn bã)
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ngươi không biết hay không muốn?( cười khẩy)
Đặng Thành An
Đặng Thành An
...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
nếu như ngươi chỉ giáo muội ấy thì coi như trả ơn tôi đi ( nhìn cậu nghiêm túc)
Đặng Thành An
Đặng Thành An
..
Thành An do dự nhìn hắn rồi lại nhìn Kiều không biết phải làm sao, vì khi học sáo sư phụ của cậu đã bảo cậu không chỉ dạy cho ai hết
Bây giờ cậu chẳng biết làm sao cả, nhưng bỗng dưng đầu cậu nhảy số, cậu cười nhẹ mà nhìn hai người trả lời
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Được!!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nhưng chỉ một khúc ca thôi! ( nghiêng đầu cười khẩy )
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
...
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Sao cũng được ( cười tươi)
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Xin được chỉ giáo( cúi đầu vui vẻ)
Thế là cậu và em ngồi dưới gốc cây giữa những bông hoa. Dưới bóng râm, Quang Hùng nhìn hai người chỉ nhau, nhưng đúng hơn là nhìn Kiều
Trong lúc dạy bỗng dưng có tiếng động nhỏ
xoẹt...
Do sơ suất hay gì đó mà An lại chẳng hề nhận ra, chủ chăm chú giảng dạy cho Kiều mà không biết nguy hiểm sắp đến
Tiếng dao cắt đứt tiếng không khí làm cho Hùng nhật được liền nhanh chóng đứng dậy phản công
Keng keng
Tiếng va chạm của đao sắt vang vảng, An và Kiều đồng loạt nhìn lên thấy một chiếc dao găm rơi xuống đất. Xa xăm là tên lạ mặt mới nãy
Đặng Thành An
Đặng Thành An
"Nguồn linh lực ..."( nhìn Hùng)

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play