Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Tam Bái Xà Quân

Kế ước

Ông nội tôi là nhà khảo cổ học nổi tiếng, hai mươi năm trước vào ngày tết đoan ngọ ông đến một ngôi mộ cổ, ông nhìn thấy một con rắn khá to đang nằm trong ngôi mộ. Nhiều ngừoi khuyên bảo ông nên đợi con rắn rời đi mới vào mộ nhưng ông tôi không nghe, ông lấy cây rều lớn đánh chết con rắn.

Ngay lúc đó trời đổ mưa, công việc vào mộ tạm hoãn lại, ông tôi chợt nhớ ra mẹ tôi đang có thai nên đã cùng cắt con rắn ra làm nhiều mảnh đem về nhà nấu canh cho mẹ tôi uống.

Khi tôi chào đời, tôi như một xác không hồn, không quấy khóc, không cử động dường như chỉ biết hít thở, ai ai cũng nói rằng đó là quả báo của ông nội khi giết con rắn, mẹ tôi chịu không nổi áp lực nên đã bỏ đi, ba tôi đau khổ suốt ngày nhậu nhẹt và ngã xuống sông chết đuối. Ông nội không chịu được áp lực nên đã tự tử, chỉ còn bà nội và tôi, bà nội dẫn tôi về quê gặp bà bói nổi tiếng nhất vùng.

Bà bói phát hiện con rắn đó đã tu hành được ngàn năm, hôm đó nó đang chuẩn bị lịch kiếp hoá rồng, vì vừa bị sét đánh xong cơ thể rất yếu nên nó mới bị ông nội tôi giết chết, nếu nó không chết thì sẽ hoá rồng thành công, nó oán hận nên thề không buông tha cho tôi, nội tôi ôm lấy tôi không ngừng quỳ lạy cầu xin ngài rắn tha thứ, cho đến khi bà bói đưa ra một ý định, tôi sẽ gả cho con rắn đó, làm vợ hắn và giúp hắn tu hành, giúp hắn tích đức hắn mới tha cho tôi.

Nội tôi đã cho tôi nằm lên tấm chăn đỏ và cột một sợi dây đỏ vào tay tôi, sợi dây đỏ nối liền với một bức tranh hình con rắn trên bức tranh có ba chữ “ Liễu Huyền Dạ” nôi tôi cắt máu tôi nhỏ vào sợi dây đỏ đó, máu suông theo sợi dây đỏ nhỏ vào bức tranh, máu tôi rơi vào tên của hắn, khế ước hoàn thành, tôi đã cất tiếng khóc đầu đời.

Khi tôi hiểu chuyện, nội tôi không bao giờ cho tôi tiếp cận những bạn nam khác giới và luôn nhắc nhở tôi có một người chồng âm, bà bói tặng tôi một sợi dây chuyền cột bằng dây đỏ trên đó có một miếng ngọc bội hình con rắn. Từ nhỏ đến lớn, tôi đi làm từ thiện hoặc giúp đỡ ai đó điều lấy tên Liễu Huyền Dạ, nội tôi dẫn tôi về Tây Đô sinh sống, tuy chỉ còn tôi và nội nhưng tài sản ông tôi để lại cũng đủ để tôi và nội sinh sống.

Mỗi ngày tôi điều đốt nhang cho bức tranh đó, từ nhỏ tới lớn tôi chỉ biết con rắn trong tranh là chồng tôi nhưng chưa hề gặp qua hắn, hôm nay cũng thế, trước lúc đi học tôi cũng như thường lệ đốt nhang cho hắn.

“ Mộng Dao, cháu mau ăn sáng rồi đi học” bà nội gọi tôi

“ dạ” tôi ngồi xuống bà ăn bà nội cũng như ngày thường kiểm tra sợi dây chuyền của tôi

“ cháu vẫn đeo, nội đừng suốt ngày kiểm tra mà” Tôi kéo nội ngồi xuống

“ phải kiểm tra chứ, sợi dây chuyền này là khế ước của con và chồng con mà” Nội nói

“ nội, người chồng này con chưa gặp qua, với lại cũng đã chết rồi, không lẻ con phải sống cuộc đời goá phụ sao nội?” Nói thật tôi nhìn thấy bạn bè ai cũng có người yêu tôi cũng có chút ngưỡng mộ

“ bậy, đừng nói bậy, con phải tích đức dùm ngài ấy cho đến khi ngài ấy được liệt vào chức tiên” nội nói

“ con cũng muốn có bạn trai mà” tôi có chút không vui nhưng tôn trọng nội

“ con đừng nói bậy, chồng con nghe thấy thì mệt lắm, con ăn no rồi đi học, nhớ đừng tháo sợi dây chuyền ra” nội dặn thêm lần nữa

tôi gật đầu rồi bỏ đi học, bạn bè ai cũng đeo sợi dây chuyền kiểu, còn tôi như một đứa trẻ, đeo sợi dây chuyền dây đỏ lại có hình thù kỳ quặc nhiều lúc bị bạn bè chế giễu, tôi cũng muốn tháo ra nhưng lại sợ bị nội mắng.

Bước vào lớp, Tô Ngọc Ni nói với tôi hôm nay là sinh nhật của Trần Tinh, cô ấy mở party tại một khách sạn nổi tiếng bảo mọi người đến dự, Tô Ngọc Ni liền hẹn tôi tan học đi mua quần áo.

Tôi và Tô Ngọc Ni đến một shop gần đó chọn cho mình một bộ váy màu trắng bó người, tôi đứng trước gương chăm chú quan sát thì Tô Ngọc Ni mặc một chiếc váy đỏ bước ra.

“ Âu Mộng Dao, cậu đẹp thật đó” Tô Ngọc Ni đôi mắt phát sáng chạy đến quan sát tôi

“ cậu cũng đẹp” tôi mỉm cười

“ nhưng sợi dây chuyền này nó không hợp với cậu lắm” Tô Ngọc Ni lên tiếng

tôi cũng thấy sợi dây chuyền với chiếc đầm này không hợp lắm, nhưng tôi không dám gỡ ra, vì từ nhỏ đến lớn tôi chưa một lần tháo nó ra, nội tôi luôn dặn tôi không được tháo, tôi càng không dám cãi lại

“ tháo nó ra đi, chúng ta chọn dây chuyền khác” Tô Ngọc Ni nói xong đưa tay nắm sợi dây chuyền

“ nhưng….” Tôi nắm lại sợi dây chuyền

“ cậu sợ gì chứ, chúng ta đi ăn xong rồi đeo lại, chỉ vài tiếng thôi mà” Tô Ngọc Ni nói

cũng có lý, vài tiếng thôi chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ, tôi tháo sợi dây chuyền ra để vài túi áo khoác rồi cùng Tô Ngọc Ni chọn dây chuyền và các trang sức khác.

Ngay lúc này, đột nhiên tôi cảm thấy có một ánh mắt đang nổi giận nhìn về phía tôi, tôi vội vàng quan sát xung quanh nhưng không phát hiện bất cứ điều gì khác thường, có lẻ là do tôi quá nhạy cảm chăng, từ nhỏ tôi bị nội tẩy não không nên tháo sợi dây chuyền ra nên bây giờ vừa rời khỏi nó trong lòng tôi đã bồn chồn không yên.

Tề Gia Thành

Tôi và Tô Ngọc Ni cùng đến tầng cao nhất trong khách sạn, các bạn trong lớp cũng đến khá đông đủ, khi tôi và Tô Ngọc Ni bước vào điều thu hút tầm nhìn của mọi người. Người bạn thân thanh mai trúc mã của Tô Ngọc Ni— Lý Thần Lâm lập tức chạy đến bên Tô Ngọc Ni. Hắn kéo Tô Ngọc Ni rời đi, tôi nhìn xung quanh tìm kiếm một gốc vắng người ngồi nghỉ ngơi.

“ Âu Mộng Dao” giọng nói một thanh niên vọng đến

tôi quay qua nhìn thì thấy lớp trưởng Tề Gia Thành đang cầm ly nước, cậu ấy ngồi kế bên tôi và đưa ly nước cho tôi uống. Tôi uống một ngụm rồi để ly nước sang một bên, Tề Gia Thành ngồi gần tôi hơn nữa hắn đưa tay định ôm lấy eo tôi, tôi hoảng sợ lập tức đẩy hắn ra.

“ Âu Mộng Dao, mình thích cậu lâu rồi, làm bạn gái mình nhé” Tề Gia Thành dựa sát người tôi nói

lúc này, tôi cảm thấy toàn thân nóng rực, những cảm giác tế nhị khiến toàn thân tôi khó chịu.

“ ly… ly nước” tôi mới phát hiện ra ly nước bị bỏ thuốc.

“ đúng rồi, nên cậu khó chịu lắm, đi với mình, mình sẽ khiến cậu thoải mái hơn” Tề Gia Thành mỉm cười

hắn kéo tôi đi, toàn thân tôi bủn rủn đi theo hắn, hắn kéo tôi đến cầu thang, nơi đây không có ai, tối om chỉ có ánh đèn bên ngoài rọi vào, lúc này, hắn đẩy tôi xuống đất toàn thân đè lên cơ thể tôi.

Tôi ra sức đẩy hắn ra nhưng không thể, Tề Gia Thành rất mạnh bạo, tay hắn không ngừng sờ soạn cơ thể tôi.

“ cạch… cạch.. cạch” tiếng giày cao gót từ phía dưới đang di chuyển lên

trong đầu tôi không ngừng hi vọng ngừoi đó đến nhanh cứu tôi.

“ cạch… cạch.. cạch” Tề Gia Thành cũng đã nghe thấy tiếng bước chân hắn đã ngưng động tác lại và nhìn về phía dưới

“ cứu… cứu. Tôi”

Tề Gia Thành đưa tay bịt miệng tôi lại, hắn dường như không quan tâm đến ngừoi đang bước lên mà tiếp tục kéo dây nịch của mình ra, sau đó là nút quần. Tôi vô cùng hoảng sợ hắn kéo chân tôi đặt lên ngừoi hắn, đầm tôi bị kéo lên tới bụng.

“ cạch… cạch” tiếng bước chân dừng lại như đang đứng ngay tầng chúng tôi.

Tôi và Tề Gia Thành nhìn sang cầu thang, một bóng người đang đứng, là một cô gái mặc váy màu đỏ, thân hình mảnh mai yếu đuối nhưng không nhìn thấy đầu cô gái.

Tề Gia Thành tái xanh mặt nhìn chằm chằm vào cô ấy, cô gái từ từ di chuyển về phía chúng tôi. Khi đến gần ánh sáng bên ngoài rọi vào, chúng tôi tái xanh mặt khi nhìn thấy rõ toàn thân cô ấy, trên ngừoi cô ấy đầy vết thương và không có đầu.

Tề Gia Thành lập tức bỏ chạy, tôi ngồi dậy toàn thân bủn rủn không còn sức chạy trốn, cô gái tiến tới gần tôi, tôi không ngừng lùi lại phía sau.

Cô gái lao đến nắm lấy chân tôi và kéo tôi xuống cầu thang, tôi hoảng sợ nắm lấy tay vịn cầu thang, cô gái không ngừng kéo tôi xuống, trong lúc giằng co tôi nhìn thấy đầu cô gái ngay dưới tầng trệt.

Tôi hoảng sợ đến không thể nói nên lời, ngoài việc nắm chặt tay vịn và không ngừng rơi nước mắt thì tôi không biết làm gì cả.

Cô gái đột nhiên buông chân tôi ra rồi lao đến nắm lấy đầu tôi, cô ấy định bẻ cổ tôi ư. ai có thể cứu tôi đây, lúc này, trong đầu tôi hiện lên người chồng Âm của mình.

“ Liễu Huyền Dạ” tôi bật khóc gọi tên anh ấy.

Một ánh sáng bên ngoài bay thẳng vào ngừoi cô gái, cô ấy bị đẩy về phía sau, té thẳng xuống tầng dưới. Tôi quay qua, nhìn thấy một thanh niên mặc một bộ quần áo cổ trang màu trắng, hắn đi chân trần và trên cổ có một chiếc vòng bạc. Chân hắn đạp lên người cô gái, điều kỳ lạ là cô ấy không hề phản kháng co ngừoi lại mặc cho hắn chà đạp.

“ vợ của bổn toạ mà ngươi dám động vào”

dứt lời hắn dùng sức đạp mạnh vào ngừoi cô gái, tiếng xương rắc rắc vang lên, hắn không dừng lại mà tiếp tục đạp thêm lần nữa, cơ thể cô gái tan nát biến mất trước mặt tôi.

Tôi mới nhận ra Liễu Huyền Dạ có tính khí nóng nảy và tan nhẫn như thế, tôi ôm lấy tay vịn cầu thang hoảng sợ nhìn hắn. Chỉ nhìn bóng lưng thôi tôi đã hoảng sợ vô cùng, hắn có phải biết chuyện lúc nãy không? Hắn giết tôi mất.

“ Anh… anh….là… Liễu Huyền Dạ?” Tôi tái xanh mặt hỏi

hắn quay qua nhìn tôi, ngũ quan của hắn khá đẹp, lông mày rậm hơi cong, đôi mắt rắn màu xanh lá mang đầy sát khí, sống mũi cao thẳng, đôi môi đầy đặng, và một làn da trắng, ngũ quan khôi ngô tuấn tú nhưng mang vẻ lạnh lùng cao quý của bật vua chúa khiến đối phương không dám nhìn thẳng mặt.

“ dám lén ta ngoại tình, về nhà ta sẽ cho cô một bài học” Liễu Huyền Dạ nói xong thì biến mất trước mặt tôi.

Ngay lúc này tôi muốn chết đi cho xong, tôi còn hoảng sợ hơn lúc bị ma nữ bắt, Liễu Huyền Dạ ra tay vô tình đến thế, không biết hắn sẽ đối xử với tôi như thế nào nữa.

Tôi cố gắng đứng dậy chỉnh sửa quần áo rồi lặng lẽ ra về, khi đến cửa khách sạn, một cái bóng từ trên cao rơi xuống, khi bóng đen chạm đất máu văng tung toé.

Tôi nhìn kỹ lại đôi chân tôi bủn rủn không còn chút sức lực lập tức té ngã xuống đất.

Tề Gia Thành đang nằm trên mặt đất toàn thân đầy máu.

Phạt

Trên đường về nhà mặt tôi tái xanh, Tề Gia Thành là do hoảng sợ bỏ chạy trượt chân té ngã từ trên cao xuống, hay là do Liễu Huyền Dạ giết, lúc nãy, hắn nhìn cô với đôi mắt đầy căm hận. Không lẻ hắn nghĩ cô ngoại tình nên đi bắt gian phu trước. Càng nghĩ tôi càng sợ, tôi không dám về nhà nhưng lại sợ hắn trút giận trên ngừoi nội.

Vừa bước vào nhà, nội tôi đang ngồi trên ghế sofa nhìn thấy tôi, nội liền đứng dậy cầm cây roi đi thẳng về phía tôi.

“ sợi dây chuyền đâu?” Nội nổi giận

tôi chợt nhớ tôi để nó trong túi, lúc nãy quá hoảng sợ tôi đã quên đeo nó vào, tôi vội lấy ra, Nội liền giật lấy sợi dây chuyện vội vã đeo lên cổ tôi. Sau đó kéo tôi đến bàn thờ và bắt tôi quỳ xuống, tôi quỳ trước bức tranh, có lẻ do vấn đề tâm lý tôi cảm thấy đôi mắt rắn đang nhìn tôi vô cùng căm giận.

Nội vội vàng đốt ba cây nhanh đưa tôi, rồi bắt tôi cầm ba cây nhanh đưa lên đỉnh đầu

“ Âu Mộng Dao tuổi còn nhỏ chưa hiểu chuyện, mong ngài tha thứ cho con bé, tôi sẽ phạt nó quỳ ở đây cả đêm”

Xung quanh im lặng không chút động tĩnh, tôi thầm mừng không lẻ hắn đã tha cho tôi, nhưng nội tôi không nghĩ vậy, bà cầm roi đánh thẳng vào người tôi.

“ đã bảo đừng cởi sợi dây chuyền ra, đã bảo đừng tháo ra, không nghe này, không nghe này” nội vừa đánh vừa mắng

tiếng roi đánh vào người tôi vang vọng xung quanh, tôi không dám lên tiếng sợ sẽ làm Liễu Huyền Dạ nổi giận chỉ biết cắn răng chịu đựng, đột nhiên bức tranh động đậy một cái, tôi nhìn chằm chằm vào bức tranh, lúc nãy rõ ràng không có gió nhưng bức tranh lại tự cử động, nội tôi vui mừng cầm lấy ba cây nhang trên tay tôi cắm vào lư hương.

“ tối nay quỳ ở đây, nội sẽ không ra ngoài đâu” nội nói xong đi thẳng vào phòng.

Tôi đành phải quỳ trước bức tranh, dù thế nào đi nữa, thà bị đánh bị phạt quỳ còn hơn bị quăng từ trên cao xuống. Nghĩ đến cảnh Tề Gia Thành chết thì tôi đã lạnh sống lưng.

Tôi quỳ tê cả chân tay, hai giờ sáng, sương xuống tôi vẫn mặc chiếc váy mới mua, toàn thân lạnh cóng, tôi muốn vào trong thay đồ sau đó quỳ tiếp, vừa cử động thì giọng nói một thanh niên cất lên

“ thử rời khỏi xem”

tôi nhìn xung quanh không thấy ai cả, tôi liền biết đó là Liễu Huyền Dạ, lập tức chắp tay vang xin

“ tôi biết lỗi rồi, ngài cho tôi vào thay quần áo ấm chút rồi tiếp tục quỳ, tôi lạnh quá”

“ không, đây là hình phạt không nghe lời của cô” giọng Liễu Huyền Dạ vang lên nhưng ngừoi không thấy đâu.

“ tôi biết lỗi rồi, tôi chỉ cỡi sợi dây chuyền ra chứ tôi không có ngoại tình, tôi không có” tôi vội giải thích

“ không chấp nhận, cô tiếp tục quỳ đi, nếu không nghe lời thì người chịu phạt sẽ là nội cô” Liễu Huyền Dạ nói tiếp

“ Liễu Huyền Dạ, ai làm ngừoi đó chịu, đừng có lấy nội tôi ra uy hiếp tôi, có phải là đàn ông không hả? Anh cho tôi đeo sợi dây chuyền kỳ hoặc như thế tôi muốn tháo ra từ lâu, nhưng tôi cũng đeo đó thôi, tôi vào thay đồ xong rồi ra quỳ tiếp, nếu không thích thì giết tôi đi, đừng quên tôi đang làm từ thiện giúp anh, đừng ép ngừoi quá đáng” tôi đứng dậy đi thẳng vào phòng.

Lúc này, tôi nhìn thấy một bóng trắng từ trong bức tranh lướt qua nhưng chỉ trong tích tắc nên tôi nghĩ bản thân đã hoa mắt.

Tôi vaò phòng khoá cửa lại rồi bắt đầu thay quần áo, tôi biết phải quỳ đến sáng nên cố tình chọn bộ đồ ấm tí, khi tôi cởi đầm ra thì một giọng nói vang đến.

“ thân hình khá ổn”

tôi hoảng hốt quay qua thì nhìn thấy Liễu Huyền Dạ đang đứng ngay phía sau tôi, hắn dựa ngay cửa hai tay đang chéo vào nhau, đôi mắt nhìn tôi như nhìn một món đồ chơi.

“ anh…. Anh… anh mau ra ngoài” tôi kéo đầm che ngừoi lại

“ ra ngoài? Cô đừng quên cô là vợ tôi”

“ ra… ra ngoài… sao anh hèn hạ như vậy, con gái thay đồ mà vẫn nhìn à?” Tôi tức giận quát lên

mắt Liễu Huyền Dạ trầm xuống, không khí xung quanh lạnh như băng.

“ dám uy hiếp ta? Cô đừng quên là ông nội cô nợ ta, giữ lại mạng cô là để cô chuộc tội” Liễu Huyền Dạ bước đến gần tôi.

Tôi hoảng hốt không ngừng lùi về phía sau, lời nói lúc nãy đã chọc giận hắn, Liễu Huyền Dạ không ngừng bước tới, tôi sợ hắn kích động làm chuyện quá đáng liền hạ giọng năn nỉ

“ lúc nãy là do tôi quá kích động, mong ngài tha lỗi, tôi thay đồ xong lập tức ra ngoài quỳ đến trưa mai, xin ngài ra ngoài”

Liễu Huyền Dạ đưa tay vuốt tóc tôi, ngón trỏ hắn xoay tóc tôi.

“ không cần quỳ, cứ ở đây” Liễu Huyền Dạ nhếch miệng cừoi

tôi biết hắn muốn gì, tôi định hét lên nhưng không hiểu sao tôi không tài nào nói được bất cứ câu nào

“ ta sẽ cho cô biết, ta có phải là đàn ông không” Liễu Huyền Dạ kéo chiếc đầm trên tay tôi ra, hắn đẩy tôi ngã xuống giường rồi toàn thân hắn đè lên ngừoi tôi.

Nước mắt tôi không ngừng trào ra, mặc cho tôi vang xin thế nào hắn cũng không dừng lại.

“ cô đừng quên, mạng cô trên tay ta, ta có thể giết cô bất cứ lúc nào, hãy nhớ trong đầu rằng cô đang chuộc tội cho ông nội cô” hắn cắn mạnh vào cổ tôi. Hai răng nanh hắn đâm sâu vào thịt khiến tôi chảy máu, hắn thật sự rất thô lỗ, không hề biết thương hoa tiếc ngọc.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play