"Oa...Nhìn kìa! Cô gái bên kia xinh quá!"
"Cô ấy là ai vậy? Học sinh mới à?"
Hai thanh niên đứng dưới gốc cây sồi, ánh mắt không ngừng nhìn chăm chăm vào cô gái đang đứng trước bảng thông báo.
Cô gái nhìn những tờ giấy được dán trên bảng, nhìn qua nhìn lại như tìm kiếm điều gì đó, ngón tay thon dài của cô di chuyển lên xuống rồi chợt dừng lại ở một cái tên.
Tư Hạ - lớp 11A1
Cô đưa tay lên vén tóc ra sau rồi xoay người đi về phía cây sồi nơi hai nam sinh đang đứng.
Lúc này, cả hai vẫn đang mải mê nói hoàn toàn không nhận ra cô gái đang đi về phía này.
"Chào...hai người có biết phòng hiệu phó ở đâu không?"
Nghe thấy giọng nói vừa mềm mại vừa trong trẻo ấy, cả hai liền giật mình nhìn sang thì bàng hoàng phát hiện cô đã đứng đây từ bao giờ.
Mái tóc dài đen buông lơi trên vai khẽ bay nhẹ trong làn gió. Dưới ánh nắng, gương mặt nhỏ nhắn sáng lên với từng đường nét thanh thoát, hài hòa giống như một bức tranh sơn dầu. Đôi mắt to tròn trong veo như làn nước mùa thu, dường như có thể phản chiếu tất cả. Sống mũi thanh tú kết hợp với đôi môi hồng nhạt mềm mại, khiến cả gương mặt toát lên vẻ dịu dàng, thuần khiết vô đối.
Vẻ đẹp tuyệt trần ấy khiến hai nam sinh nhìn không chớp mắt thậm chí còn đơ ra rất lâu.
"Hai người không sao chứ?"
Cô vừa hỏi vừa quơ quơ tay trước mặt hai người.
"A...ừ không sao! Cậu tìm phòng hiệu phó hả?" Thanh niên chợt tỉnh.
"Cậu là học sinh mới?"
"Đúng vậy...mình mới chuyển tới vẫn chưa biết đường."
Nhìn thấy cô gái trước mặt dịu dàng như vậy cả hai liền vui vẻ nhận lời dẫn cô đi đến phòng hiệu phó.
"Em chính là học sinh mới chuyển đến?"
"Vâng." Cô đáp.
Hiệu phó nhìn hồ sơ học sinh rồi lại đưa mắt nhìn cô gái nhỏ trước mặt.
Thành tích học tập rất tốt, khuôn mặt lại xinh xắn, rất lễ phép...không tệ không tệ!
Ông vừa nghĩ vừa gật đầu.
"Em đi theo thầy."
Cô đi theo hiệu phó băng qua một hành lang dài, rồi lại đi lên tầng hai của trường. Vì đang trong giờ học nên cả trường đều rất yên tĩnh, thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng giảng bài của giáo viên, tiếng phấn viết cọ xát lên bảng đen.
Cuối cùng, cả hai dừng lại trước cửa một phòng học, phía trên cửa còn có bảng hiệu với dòng chữ màu xanh " 11A1 ".
Thầy hiệu phó gọi giáo viên trong lớp ra sau đó nói vài câu rồi rời đi.
"Thầy là Du Trịnh Tri, chủ nhiệm của lớp 11A1 và cũng sẽ là giáo viên chủ nhiệm của em trong thời gian tới. Nếu có gì cần hỏi cứ hỏi nhé."
"Bây giờ em đợi ở đây khi nào thầy gọi thì em hãy vào."
Cô không nói gì mà chỉ gật nhẹ đồng ý.
Du Trịnh Tri bước vào lớp gõ nhẹ lên bảng yêu cầu cả lớp trật tự.
"Cả lớp! Như các em đã biết lớp chúng ta sẽ có học sinh chuyển đến vốn dĩ là đến vào tuần trước nhưng vì một vài lý do nên hôm nay mới tới."
"Em vào đi."
Giây phút cô bước vào mọi ánh mắt đều đổ dồn về cô và đại đa số đều mang theo vẻ kinh ngạc.
Kinh ngạc vì điều gì? Vì nhan sắc tuyệt trần của cô chứ sao nữa.
"Xin chào! Mình tên Tư Hạ là học sinh mới chuyển đến. Thời gian tới mong được mọi người giúp đỡ!"
Vừa dứt lời cả lớp liền xì xào bán tán.
"Uây uây mỹ nhân kìa anh em!"
"Nhan sắc này cũng đỉnh quá rồi!"
Phía cuối lớp vài nam sinh cũng đang bàn tán không thôi.
"Tần Tước dậy đi! Có người đẹp kìa!" Tề Mạnh Vũ lay lay người bên cạnh.
Tần Tước bên cạnh đang nằm ngủ ngon lành thì bị đánh thức, khẽ nhíu mày bực bội. Anh uể oải ngẩng đầu lên liêc nhìn một cái rồi lại gục mặt xuống ngủ tiếp.
"Nào nào! Trật tự!"
Du Trịnh Tri quát vài tiếng, ông nhìn xung quanh lớp học một lượt tìm xem có chỗ nào trống không.
May thay bên cạnh cửa sổ vẫn còn một bàn trống.
"Tư Hạ, em ngồi ở bàn 5 bên cạnh cửa sổ dãy trong nhé."
"Vâng."
Sau khi ổn định chỗ ngồi tiết học tiếp tục diễn ra.
Cô gái nhỏ ngồi một mình một bàn, một tay chống cằm, tay còn xoay xoay chiếc bút, mắt hết nhìn bảng lại nhìn xung quanh lớp học như đang đánh giá.
Tiếng chuông hết tiết vang lên, giáo viên nhanh chóng giao bài tập rồi rời đi. Cả lớp học trở nên nháo nhào khác hoàn toàn với dáng vẻ nghiêm túc khi nãy.
Tư Hạ đang nhìn ra ngoài cửa sổ thì một nhóm nữ sinh trong lớp đi tới bắt chuyện.
Ây da...nhanh vậy đã bắt chuyện rồi sao?
"Tư Hạ cậu từ đâu chuyển tới vậy?"
"Mình từ Du Kiên chuyển tới nha."
"Ấy Du Kiên á!? Nghe nói trường đó nhiều trai đẹp lắm!"
"Gì thật á." Mấy cô gái hùa theo.
"Haha...cũng bình thường thôi à." Tư Hạ cười cười.
Càng ngày càng nhiều bạn nữ trong lớp tới bắt chuyện, vì vậy mà Tư Hạ cũng phải trả lời rất nhiều các loại câu hỏi khác nhau. Cũng nhờ đó mà rất nhanh cô đã làm quen được với một số bạn trong lớp.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
*Đôi lời của tác giả.
Đây là bộ tiểu thuyết đầu tay của mình nên nếu có sơ sót gì trong quá trình viết mong được bỏ qua đồng thời mong được mọi người góp ý.
Cảm ơn ♡
"Chào Tư Hạ! Mình tên Đường Tiêu Tiêu, rất vui được làm quen."
Đường Tiêu Tiêu ngồi phía trên cô, quay xuống nở nụ cười ngốc nghếch.
"Ừm rất vui được gặp."
"..."
Gì vậy...? Sao tự dưng đơ rồi.
"Tiêu Tiêu?" Thấy cô bạn im lặng Tư Hạ có chút hoang mang.
Tiếng "bộp" vang lên, hai tay cô đã bị Tiêu Tiêu bắt lấy.
"Con mẹ nó! Cậu xinh quá đi trời ơi!!"
"Tớ chưa bao giờ thấy ai xinh như cậu luôn! Nhan sắc này chắc chắn phải hơn cả hoa khôi gì đó rồi!"
Đường Tiêu Tiêu vừa ngắm vừa không ngớt lời khen ngợi khiến Tư Hạ chỉ biết gượng cười.
"Cơ mà không hiểu sao càng nhìn cậu tớ lại cảm thấy có chút quen quen."
Nghe đến đây, Tư Hạ thoáng khựng lại ánh mắt nhìn sang bên khác nhưng rất nhanh lại nhìn thẳng vào cô bạn trước mặt.
"Hửm...quen quen?"
"Ừm...trông hơi giống ai đó thì phải."
"Mà thôi kệ đi! Cậu mới tới chắc chưa quen đường đâu ha. Để mình dẫn cậu đi vài vòng cho biết nhé."
"Không biết gì cứ hỏi, mình cái gì cũng biết."
Đường Tiêu Tiêu đứng dậy chống hai tay bên hông ra vẻ tự đắc.
Tư Hạ cũng vừa tới chưa quen biết gì thấy có người mở lời như vậy nên cũng rất nhanh vui vẻ nhận lời.
Trường Tây Phong có tổng cộng ba tòa nhà, hai tòa nhà để giảng dạy, tòa còn lại thì dành cho các sự kiện đặc biệt.
Đường Tiêu Tiêu dẫn cô đi đến sân thể dục sau trường, nơi các học sinh đang túm tụm lại chơi cầu lông, bóng rổ.
Khi vừa nhìn thấy sân thể dục trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ là nếu chạy mấy vòng quanh cái sân này thì có mà đứt hơi.
Tiếp đến là phòng mỹ thuật và âm nhạc chung một phòng, nhìn trong sơ đồ phòng học có vẻ rất bé nhưng thực chất lại có thể chứa được học sinh của hai lớp.
Thư viện nằm ở tầng hai của toàn nhà hai, là một căn phòng thật sự rất lớn. Khi vừa mở cửa bước vào, mùi hương của sách đã xộc thẳng vào khứu giác kèm với đó là mùi hương của tri thức. Các kệ sách xếp thành hàng dài, sách liên quan đến kiến thức cũng có đủ các loại và cũng được bảo quản rất tốt.
Tiêu Tiêu vừa đi vừa giới thiệu rất chi tiết về từng phòng, từng đường mòn lối rẽ của trường cho Tư Hạ. Cô cũng rất chăm chú nghe dù chẳng biết có nhớ nổi không.
"Và địa điểm cuối cùng hôm nay là căn tin trường!"
"Tuy không phải do đầu bếp năm sao hay các món sơn hào hải vị nhưng thực đơn ở đây lúc nào cũng rất đa dạng phong phú và đặc biệt là vô cùng ngon nha!"
Tư Hạ nhìn vào thực đơn xem qua các món, quả thực rất nhiều món và có vẻ rất ngon.
Đúng lúc cũng đang đói nên cả hai lấy một phần sandwich và hai hộp sữa dâu.
Đang tám chuyện thì từ xa một nhóm người đi tới, họ ngồi vào bàn cách bàn của cô ba dãy. Nói chuyện cười đùa cứ phải gọi là to nhất cả căn tin.
"Tư Hạ Tư Hạ! Nhìn kìa là Tần Tước đó!"
Tư Hạ: ?
"Tần Tước là đại ca trường mình đấy hơn nữa còn học rất giỏi! Lần nào thi điểm cũng đứng đầu cả khối!"
"Vừa giàu vừa đẹp trai lại học giỏi quả thực ai cũng mê."
Tư Hạ nghe vậy chỉ hờ hững ồ một cái rồi lại tiếp tục nhấm nháp chiếc sandwich của mình.
"Gì mà hờ hững quá vậy...cậu ta chung lớp với mình đó."
"Ừm ừm..." Tư Hạ gật đầu tỏ ra là mình biết rồi.
Cũng đâu phải minh tinh gì đâu.
"Oaaaa! Bên cạnh còn có Tư Hàn và Tống Hải nữa!!"
Tiêu Tiêu vừa nói vừa bám lấy tay cô giật giật không thôi.
Tư Hạ liếc nhìn bàn của họ một cái rồi lập tức đứng dậy kéo tay Tiêu Tiêu ra khỏi căn tin.
"Đi...giúp mình lấy sách và đồng phục."
"Ơ nhưng mình chưa ngắm xong mà."
"Sau đi."
Cứ vậy, buổi học đầu tiên tại trường mới của Tư Hạ diễn ra rất êm đẹp. Vốn ban đầu cô còn tưởng sẽ khó thích nghi nhưng không ngờ lại dễ đến vậy. Chỉ qua vài ba tiết là cô đã thành công làm quen được với mấy nữ sinh trong lớp.
"Tư Hàn chưa về à?"
"Chưa."
Tư Hàn dựa lưng vào chiếc xe đạp, ánh mắt nhìn chăm chú phía cổng trường như chờ đợi điều gì đó.
"Con mẹ nó! Có nhanh lên không?" Tần Tước mất kiên nhẫn, lên tiếng.
Tư Hàn liền quay đầu nhìn người bên cạnh, cậu ta mặc chiếc áo đồng phục vô cùng tùy tiện, áo sơ mi bên trong nhăn nhúm và không cài cúc trên cùng. Chiếc cà vạt lới lỏng đung đa đung đưa trên cổ cậu ta. Bên ngoài khoác một chiếc áo dạ màu đen. Tay đút túi quần, đầu tóc hơi rối. Vẻ mặt còn lộ rõ sự mất kiên nhẫn.
Trông bết bát không cơ chứ!
"Không muốn đợi thì về trước đi ai ép ở lại."
Tuy rất tức nhưng Tần Tước vẫn nhẫn nại đợi thêm lúc nữa vì dù sao hôm nay Tư Hàn cũng nói sẽ bao trọn gói ăn chơi.
"Tư Hàn đợi ai vậy? Bạn gái à?"
Tư Hàn lắc đầu không nói gì chỉ nhìn cổng trường.
Lúc này từ trong trường, lấp lóe bóng dáng một cô gái đang đi ra.
"Tư Hàn nhìn kìa. Kia chẳng phải là..."
Tề Mạnh Vũ huých tay Tư Hàn, hất cằm về phía trước.
"Kia chẳng phải Thẩm Lộ sao."
Cô gái đi ra thấy nhóm người đang đứng cũng liền chạy tới.
"Mọi người chưa về à?"
"Đáng lẽ về rồi nhưng mà Tư Hàn bị chập mạch nay lại bắt anh em đứng đây đợi." Tề Mạnh Vũ than vãn.
"Gì vậy? Ai bắt các cậu ở lại đâu? Nãy giờ đuổi về mà có chịu về đâu giờ lại đổ tại mình bắt ở lại."
Tư Hàn liếc nhìn Tề Mạnh Vũ, cậu ta nhận thấy ánh mắt liền quay đi chỗ khác.
Thẩm Lộ nhìn hai người rồi bật cười. Lúc này cô bỗng nhìn thấy Tần Tước đang đứng dựa vào tường, đôi lông mày khẽ nhíu có vẻ như đang rất bực bội.
"Không ngờ Tần Tước lại chịu đứng đợi đấy." Cô buông lời châm chọc.
"Vậy cậu đang đứng đợi ai?"
Thẩm Lộ quay sang nhìn Tư Hàn.
"Chờ chút nữa là rõ."
"Ồ...vậy xem ra mình sẽ đứng đợi cùng rồi."
"Gì đùa à?" Tề Mạnh Vũ nhìn Thẩm Lộ với ánh mắt khó tin.
Cả bọn lại đứng đợi thêm lúc nữa.
Mười lăm phút sau, từ trong cổng trường một bóng dáng thiếu nữ nhỏ nhắn bước ra, trên tay bề chồng sách trông rất nặng.
Là Tư Hạ.
Tư Hàn vừa nhìn thấy liền bật dậy xông tới chỗ cô, vẻ mặt hí hửng tươi roi rói.
"Hạ Hạ! Cuối cùng em cũng ra rồi!"
Tư Hạ: "..."
Cả đám thấy Tư Hàn cười tươi như vậy không khỏi sửng sốt.
Vãi! Thằng nào đây!
"Ê đây chẳng phải học sinh mới sao!" Tề Mạnh Vũ vừa nhìn đã nhận ra ngay.
"Không ngờ cậu lại kiếm được cô bạn gái xinh đấy!"
Mấy thằng em đằng sau không ngừng nhìn Tư Hàn bằng ánh mắt khen ngợi.
"Nói linh tinh cái gì đấy!?"
Tư Hàn đánh vào đầu Tề Mạnh Vũ một cái khiến cậu ta liền ôm đầu lùi lại.
"Con mẹ cậu!"
Mấy thằng em phía sau thấy vậy ôm bụng cười ha hả.
"Hạ Hạ! Cậu còn nhớ mình không? Thẩm Lộ nè!" Thẩm Lộ vui mừng chạy tới bên cô.
"Cậu quen sao?" Tề Mạnh Vũ nhìn Thẩm Lộ.
"Tất nhiên là quen rồi! Đây là Tư Hạ em gái song sinh của Tư Hàn đó!"
"..."
"HẢ!?"
Cả đám đồng loạt hét lên, mặt đứa nào đứa đầy đều đần thối ra.
"Cậu...Cậu có em gái song sinh sao!?"
"Ờ...ai bảo không có đâu."
"Nhưng sao trước giờ không thấy?"
"Con bé ở nhà dì có ở đây đâu mà thấy."
Tư Hàn chỉ nhìn vẻ mặt của anh em một cái rồi lại quay sang nhìn Tư Hạ.
"Hạ Hạ, cần anh bê giúp không? Trông có vẻ rất nặng!"
"Mình nữa để mình phụ một chút." Thẩm Lộ hí hửng theo.
Tư Hạ nhìn hai kẻ trước mắt khẽ nhíu mày, theo bản năng lùi lại vài bước.
"Không cần đâu. Rất nhẹ có thể tự bê được."
"Hai người cứ làm việc của mình đi."
Nói rồi cô lướt qua cả hai định đi về nhưng bị Tư Hàn ngăn lại.
"Em vừa mới đến cũng đâu có biết đường! Để anh đưa em về."
"Không cần! Cũng đâu phải chưa từng sống ở đây."
Tư Hạ phất lờ anh, bước tiếp về phía trước. Tư Hàn vốn muốn gọi lại nhưng từ sau một giọng nói trầm thấp mang theo ngữ điệu khó chịu, mất kiêm nhẫn vang lên.
"Chết tiệt! Cậu còn muốn bắt bọn này đợi đến bao giờ nữa!"
Tần Tước phía sau khó chịu văng tục vài câu.
Thấy Tư Hạ cũng đã đi mất bóng, Tư Hàn đành phải quay lại trước khi ông cố nội Tần Tước này nổi khùng lên.
Sau khi về đến nhà, Tư Hạ mệt mỏi để sách lên bàn rồi chạy đi tắm luôn.
Cô ngâm mình trong nước ấm, mùi hương của tinh dầu thoang thoảng trong không khí. Lớp bọt trắng bao quanh, hơi nóng lan tỏa, xua tan mệt mỏi trong cô. Cô dựa đầu lên thành bồn rồi nhắm mắt tận hưởng khoảnh khắc thư giãn tĩnh lặng này.
Sau khi tắm xong, cô bước ra với bộ đồ ngủ màu be nhạt, họa tiết kẻ nhỏ. Gồm hai dây có tay bèo nhún và chiếc quần short hình bèo.
Cô ngả mình xuống giường, mở điện thoại lên thì nhận được rất nhiều tin nhắn.
- Hạ Hạ, trường mới thế nào rồi?
- Làm quen được với ai chưa? Có ai dám bắt nạt cậu không?
- Hạ Hạ mới đi được mấy ngày mà nhớ quá! Không có Hạ Hạ đi học chán hẳn.
Tất cả đều là tin nhắn từ hội bạn ở trường cũ của cô, có thể thấy ở trường cũ cô rất được yêu mến nha.
Tư Hạ bật cười nhìn những dòng tin trước mắt, định nhắn lại vài câu thì bên ngoài tiếng gõ cửa vang lên kèm với đó là giọng nói của một người phụ nữ.
"Hạ Hạ, xuống ăn cơm đi con."
"Con xuống ngay đây."
Cô đành phải tạm gác lại việc trả lời từng người một mà đi xuống dưới nhà ăn cơm.
Vừa xuống cô đã nhìn thấy ba và mẹ của cô là Tư Thủy và Hồng Mãn Y ngồi sẵn trong bàn ăn nhưng chưa động đũa. Có lẽ là đang đợi cô.
Cô ngồi xuống nhìn một bàn đầy thức ăn. Món nào món nấy đều thơm ngon nóng hổi. Vừa thổi vừa ăn.
"Ngày đầu ở trường mới thế nào?"
Hồng Mãn Y vừa hỏi vừa gắp miếng sườn chua ngọt vào bát cô.
"Cũng tạm ạ."
"Anh con học lớp 11A2 ngay bên cạnh lớp con thôi nếu cần gì thì cứ sang hỏi. Đừng ngại."
Tư Thủy gắp miếng gà xào vào bát cô.
Cô chỉ gật đầu rồi cúi đầu ăn.
Sau đó xuyên suốt bữa ăn cả ba cũng không nói gì nữa. Cô cũng để ý rằng trên bàn có bốn bát nhưng Tư Hàn lại không có mặt.
Cả ba và mẹ đều không có phản ứng gì có vẻ như đây không phải lần đầu tiên anh trai cô vắng mặt trong bữa tối.
Nghĩ đến đây cô cũng chẳng thèm nghĩ nữa ăn xong liền chạy lên phòng.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play