Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[BECKYFREEN] CƠN MƯA ĐẦU MÙA

Sân thượng

Tay nắm chặt tờ giấy ghi số phòng, nàng khẽ cắn môi, ánh mắt lơ đãng nhìn xung quanh khu ký túc xá xa lạ.
Đây là lần thứ ba nàng chuyển trường trong vòng hai năm qua. Không phải vì nàng thích thay đổi, mà vì ở ngôi trường cũ, nàng đã phải chịu quá nhiều tổn thương
Những trận bắt nạt dai dẳng, những lời mỉa mai, những cú đánh lén lút—mọi thứ khiến nàng mệt mỏi đến mức buộc phải rời đi
Nàng siết chặt quai balo, thở dài, cố gắng tìm phòng của mình giữa những dãy hành lang chằng chịt
Cô gái kia
Cô gái kia
Chị tìm phòng à?
Một giọng nói bất ngờ vang lên khiến nàng giật mình
Nàng quay sang, chạm phải ánh mắt của một cô gái có vóc dáng nhỏ nhắn hơn mình một chút nhưng ánh mắt sắc sảo. Mái tóc buộc gọn sau gáy, đồng phục xắn tay lên để lộ cổ tay mảnh mai nhưng lại toát lên cảm giác mạnh mẽ
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
À… ừm…*lúng túng*
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Chị mới chuyển đến, chưa quen đường
Cô gái kia quan sát nàng một lúc, rồi nhẹ nhàng hỏi
Cô gái kia
Cô gái kia
Phòng chị số bao nhiêu?
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
306
Cô gái kia
Cô gái kia
Ừm, đi theo em
Nàng chần chừ một chút nhưng vẫn bước theo sau cô gái ấy. Tiếng giày thể thao vang vọng trong hành lang yên tĩnh. Một cảm giác an toàn hiếm hoi len lỏi trong lòng nàng
Khi đến trước cửa phòng, cô gái đó quay lại, nhìn nàng rồi nhẹ nhàng nói
Cô gái kia
Cô gái kia
Phòng chị đây. Ổn chứ?
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
*gật đầu, lòng tràn ngập biết ơn* Cảm ơn em… Chị chưa biết tên em?
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky *mỉm cười, chất giọng trầm thấp nhưng dễ nghe*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Chào mừng chị đến trường mới. Cố gắng hòa nhập nhé!
Nói rồi, cô xoay người rời đi. Nàng đứng đó, nhìn theo bóng lưng cô khuất dần sau hành lang, trong lòng chợt dấy lên một cảm giác khó gọi tên
Mấy ngày sau
Cơn mưa như trút nước, màn đêm lạnh lẽo bao phủ cả bầu trời
Cô đứng trên sân thượng, tay đút túi quần, lặng lẽ cảm nhận làn gió lạnh quét qua làn da
Cô thích không khí này—mưa và gió giúp cô tĩnh tâm, xua đi những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu
Nhưng giữa tiếng mưa rơi ào ào, cô nghe thấy một âm thanh khác. Một giọng cười khẩy. Một tiếng kêu đau đớn bị kìm nén
Cô nhíu mày, quay đầu nhìn về góc khuất sân thượng. Và cảnh tượng trước mắt khiến cô lập tức siết chặt nắm đấm
Nàng đang quỳ gối trên nền đất lạnh, cơ thể run rẩy. Áo sơ mi của nàng đã bị xé một mảng lớn, mái tóc dài rũ rượi, vệt máu rỉ ra từ khóe môi
Bốn cô gái khác đứng xung quanh, một đứa cầm trên tay áo khoác của nàng, cười khẩy trong khi xé rách nó thành từng mảnh
Laura (ả)
Laura (ả)
Mày nghĩ chuyển trường thì sẽ thoát khỏi cái số bị bắt nạt à? *nhếch mép*
Sane (bạn thân ả)
Sane (bạn thân ả)
Tao nghe nói mày còn hơn tuổi tụi tao? Ừ thì sao chứ? Nhìn mày cũng chỉ là con chó để tụi tao hành hạ thôi
Nàng siết chặt tay, đôi mắt đỏ hoe nhưng vẫn không bật khóc
Sane (bạn thân ả)
Sane (bạn thân ả)
Mày không có tiền hả? Không sao *cúi xuống, nắm cằm nàng , giọng nhỏ nhẹ nhưng đầy hiểm độc*
Laura (ả)
Laura (ả)
Chỉ cần mày ngoan ngoãn, hầu hạ bọn tao vài việc, có khi bọn tao sẽ tha cho mày
Bốp!
Ả ta chưa kịp dứt lời, cô đã lao đến, tung một cú đấm thẳng vào mặt nó. Cú đấm mạnh đến mức khiến ả loạng choạng ngã xuống, máu từ mũi chảy ra
Sane (bạn thân ả)
Sane (bạn thân ả)
Cái...
Rầm!
Không cho lũ kia kịp phản ứng, cô nhanh chóng đạp mạnh vào bụng một đứa khác, khiến nó ôm bụng lùi về phía sau, ngã nhoài xuống nền đất ướt
Luna (bạn ả)
Luna (bạn ả)
Mày là ai? *hét lên*
Cô đã vung tay tát thẳng vào mặt nó, cú tát mạnh đến mức khiến đầu nó lệch sang một bên
Bốp! Bốp!
Laura (ả)
Laura (ả)
*mất thăng bằng, lảo đảo lùi lại*
Hai đứa còn lại sững sờ, nhưng rồi nhanh chóng xông lên
Một đứa vung tay định túm tóc cô, nhưng cô né được, dùng cùi chỏ thúc mạnh vào mặt nó. Cú đánh chính xác đến mức khiến nó bật ngửa, đập đầu xuống đất
Julia (bạn ả)
Julia (bạn ả)
Con khốn! *rút từ túi ra một con dao bấm nhỏ, lao thẳng về phía cô*
Nàng hoảng hốt định hét lên, nhưng cô nhanh hơn. Cô né sang một bên, nắm chặt cổ tay đối phương, dùng sức bẻ mạnh
Rắc!
Julia (bạn ả)
Julia (bạn ả)
Aaa!
Tiếng hét thất thanh vang lên khi con dao rơi xuống đất. Cô xoay người, đấm thẳng vào bụng nó, khiến nó khuỵu xuống, ôm bụng quằn quại
Mọi chuyện diễn ra chỉ trong chưa đầy năm phút
Bốn kẻ bắt nạt giờ đây nằm rên rỉ trên sàn, kẻ ôm bụng, kẻ ôm mặt, kẻ thì máu mũi chảy ròng ròng
Cô cúi xuống, nhặt chiếc áo khoác rách nát của nàng, ném thẳng vào mặt đứa cầm nó
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Cút! Trước khi tao đổi ý! *giọng cô lạnh như băng*
Lũ kia run rẩy nhìn nhau, không dám nói thêm một lời, vội vã kéo nhau bỏ chạy
Cô thở dài, đưa tay vuốt tóc ướt sũng. Cô quay sang nhìn nàng, người vẫn đang ngồi bất động, đôi mắt mở to nhìn cô
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Chị ổn không? *cất giọng, lần này nhẹ nhàng hơn*
Nàng run rẩy, đôi môi hé mở nhưng không nói nên lời. Mưa vẫn rơi xối xả, hòa cùng với nhịp tim đang loạn nhịp trong lồng ngực nàng
Nàng không biết là vì sợ… hay vì lần đầu tiên, có người thực sự bảo vệ nàng
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
*nhìn nàng, rồi cởi áo khoác của mình ra, nhẹ nhàng khoác lên vai nàng*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Chị đứng lên đi. Em đưa chị về!
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
B...Becky cảm o...ơn em...*ngất đi*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Chị! Tỉnh lại đi chị! *đỡ lấy nàng trực tiếp bế lên đưa nàng đến bệnh viện*

Em không làm

Trên đường đến bệnh viện nàng mơ hồ cảm nhận được một vòng tay đang siết chặt lấy thân mình
Cơn sốt khiến ý thức nàng trở nên mông lung, nhưng hơi ấm ấy vẫn rõ ràng đến lạ, như một điểm tựa giữa cơn mê man
Cô đưa nàng đến bệnh viện, đôi tay không rời khỏi bờ vai gầy đang run rẩy vì lạnh
Vết thương trên người nàng không nghiêm trọng, nhưng do ngấm nước mưa quá lâu nên cơn sốt không ngừng kéo đến
Nhìn khuôn mặt tái nhợt của nàng, cô không khỏi siết chặt tay, trong lòng đang lên cảm giác đau lòng không rõ lí do
Sau khi bác sĩ truyền dịch và cho uống thuốc, cơn sốt của nàng dần dịu xuống. Cô ngồi bên cạnh giường bệnh, lặng lẽ quan sát từng thay đổi nhỏ trên khuôn mặt nàng
Đến khi hàng mi khẽ động, đôi mắt yếu ớt mở ra, cô lập tức cúi xuống, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy lo lắng
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Chị thấy trong người thế nào rồi?
Nàng chớp mắt, mất vài giây để nhận ra bản thân đang ở đâu. Nhìn thấy cô, ánh ánh mắt léo lên một tia bất ngờ giọng nói khàn khàn vì sốt
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Em đưa chị vào đây sao?
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Phải! Mà chị thấy sao rồi? *đưa tay sờ trán nàng*
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Chị ổn cảm ơn em *cười khẽ*
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Cũng trễ rồi em về đi lát chị tự v...*nhìn ra cửa sổ thấy trời cũng đã tối*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Không về *cắt ngang*
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Sao lại không về...*khựng lại*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Chị sốt cao, người thì thương tích chị kêu em về bỏ mặc chị ah? *nhướng mày*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Em không làm
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Nhưng m...mà chúng ta...chỉ mới gặp hai lần... *ngập ngừng*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Thì sao? *cau mày*
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Sao em lại giúp chị?
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Vì đó là điều em muốn! *điềm tĩnh*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Còn giờ...chị tên gì? Em làm thủ tục nhập viện cho chị!
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Không không phải thế đâu chị không thích bệnh viện lát nữa sẽ trở về kí túc..*giọng nhỏ dần*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Vậy tên chị là gì? Chị biết tên em rồi vậy chị tên gì hửm?
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Chị tên Freen
Cô nhìn nàng im lặng một lúc rồi gật đầu, ánh mắt vẫn không rời khỏi nàng sau đó đứng dậy đi lại bàn rót chút nước mang lại cho nàng
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
B..Becky
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Hửm?
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Chị muốn về...e...em có thể gọi xe giúp chị được không?
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Chị uống chút nước đi tí em lấy xe em đưa chị về *kề sát ly nước lại gần miệng nàng hơn*
Nàng im lặng nhìn cô một lúc, rồi cũng ngoan ngoãn uống từng ngụm nước. Hơi ấm lan tỏa xuống cổ họng khiến nàng cảm thấy dễ chịu hơn một chút
Đặt ly nước xuống bàn, cô quay lại đỡ nàng ngồi dậy
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Chị có đi nổi không? *ánh mắt đầy lo lắng*
Nàng khẽ gật đầu, nhưng khi vừa nhấc chân xuống giường, cả người liền loạng choạng. Cô lập tức đưa tay đỡ lấy, giữ chặt nàng trong vòng tay mình
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Chị thấy chưa? Yếu thế này mà đòi về một mình?
Cô thở dài, giọng có chút trách móc nhưng tay vẫn dịu dàng siết chặt eo nàng, không để nàng ngã
Cô cắn môi, có chút bất lực với chính mình. Nàng thật sự không thích bệnh viện, nhưng tình trạng này cũng không thể tùy tiện rời đi
Thấy nàng do dự, cô nhẹ giọng:
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Thôi để em đưa chị ra xe
Nàng khẽ gật đầu. Cô không nói gì thêm, cẩn thận quàng tay nàng qua vai mình, để nàng tựa vào người cô. Dọc đường đi, cô vẫn giữ chặt lấy nàng, từng bước một dìu ra khỏi bệnh viện
Ngoài trời đêm vẫn còn vương chút hơi lạnh sau cơn mưa. Cô mở cửa xe, giúp nàng ngồi vào ghế phụ rồi cẩn thận thắt dây an toàn cho nàng
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Em có cần làm vậy không? Chị có thể t... *nhìn cô, giọng pha chút bất lực*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Có! Chị ngồi yên đi! *đáp gọn, sau đó vòng qua ghế lái, khởi động xe*
Suốt quãng đường, nàng lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ. Đầu óc vẫn còn hơi choáng váng, nhưng từng hành động quan tâm của cô gái bên cạnh khiến nàng không khỏi bối rối
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Lần sau có chuyện gì thì nói em! bắt nạt chị hay là bất cứ chuyện gì cần giúp đỡ cứ gọi cho em
Cô đột ngột lên tiếng, giọng có chút trách móc nhưng vẫn mang theo sự lo lắng, quan tâm
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
*khẽ cười, giọng nhỏ nhẹ* Vậy thì phiền em lắm
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Không phiền đâu *nhìn sang nàng một cái rồi tiếp tục lái xe*
Khi xe dừng lại trước cổng ký túc xá, nàng nhìn ra ngoài, đôi mắt thoáng sững lại. Cánh cổng lớn đã đóng chặt, đồng hồ trên xe hiển thị đã quá giờ giới nghiêm
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
*mím môi, có chút bối rối* Cổng đóng rồi…
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
*nhìn nàng, rồi dứt khoát quay xe* Vậy thì đến nhà em!
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
*ngạc nhiên* Hả?
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Chị không thể ngủ ngoài đường được *nói với vẻ hiển nhiên*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Nhà em cũng gần đây thôi, chị đến đó nghỉ tạm đi!

Có tiện không?

Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
*hơi do dự, ánh mắt dao động* Như vậy… có tiện không?
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
*liếc nhìn nàng, khóe môi khẽ nhếch* Chị nghĩ em là người câu nệ chuyện đó sao?
Nàng chưa kịp phản ứng, cô đã mở cửa xe, vòng qua bên ghế phụ
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Lên nào
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Chị tự đi được mà...
Nhưng trước khi nàng kịp hoàn thành câu nói, cả người đã bị bế bổng lên
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
*giật mình, vội đưa tay bám lấy vai cô* Becky! Để chị xuống!
Cô phớt lờ, bước thẳng vào thang máy, ôm nàng trong lòng như thể đó là điều hiển nhiên
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Chị nghĩ với tình trạng này, em có thể để chị tự đi à?
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
*cứng người, đôi má hơi nóng lên* Nhưng mà… em đâu cần phải làm vậy
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Em muốn làm *đáp ngắn gọn, ánh mắt kiên định*
Nàng nhìn gương mặt gần trong gang tấc, trái tim bất giác lỡ nhịp. Cô gái này… lúc nào cũng thẳng thắn đến mức khiến nàng không kịp chuẩn bị
Khi thang máy dừng lại, cô vẫn không có ý định đặt nàng xuống, chỉ điều chỉnh tư thế bế chặt hơn
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Cửa… cửa mở rồi *lúng túng nhắc nhở*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Biết rồi *khẽ cười, sau đó bế nàng vào căn hộ của mình*
Căn hộ không quá rộng nhưng bài trí gọn gàng, mang lại cảm giác ấm áp. Cô đặt nàng xuống sofa, đôi tay vẫn chưa vội rời đi
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Chị vào tắm đi, em tìm đồ cho chị thay
Nàng gật đầu, nhưng khi định đứng lên, chân lại hơi lảo đảo. Cô lập tức đỡ lấy eo nàng, khẽ thở dài
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Thôi để em bế luôn vậy
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Khoan đã, không cần đâu...
Lời còn chưa dứt, nàng đã lại rơi vào vòng tay cô
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Becky! *tròn mắt nhìn cô, hai má đỏ bừng*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Chị ngoan ngoãn chút đi *cười nhẹ, giọng nói trầm ấm vang bên tai*
Nàng không thể phản bác, chỉ có thể tựa vào cô, để cô đưa đến phòng tắm
Một lúc sau
Sau khi tắm xong bước ra, nàng thấy trên giường đã có sẵn một bộ đồ ngủ sạch sẽ. Cô đang đứng ở bếp, rót nước vào ly
Thấy nàng đi ra, cô nhanh chóng bước đến, ngồi xuống bên cạnh nàng
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Uống chút nước đi, rồi ngủ sớm
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
*nhận lấy ly nước, khẽ nói* Cảm ơn em
Cô không đáp, chỉ đưa tay vén nhẹ lọn tóc ẩm bên má nàng
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Chị còn sốt, ngủ sớm đi, đừng nghĩ đến chuyện đi đâu hết
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
*cười nhẹ, ánh mắt có chút dịu dàng* Em luôn quan tâm người khác như vậy sao?
Cô nhìn thẳng vào mắt nàng, đôi mắt trong trẻo nhưng sâu thẳm
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Không, chỉ với chị thôi
Tim nàng bất giác hẫng một nhịp
Giữa bầu không khí tĩnh lặng, nàng cảm nhận được nhịp thở của mình dần mất đi nhịp điệu vốn có
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Ngủ đi *đứng dậy, nhưng chưa vội rời đi mà cúi xuống, nhẹ nhàng vỗ về mái tóc nàng*
Khoảnh khắc ấy, nàng bỗng thấy lòng mình thật lạ
Nửa đêm
Nàng thức dậy giữa đêm, cảm giác trên người đã dễ chịu hơn nhiều. Căn phòng yên tĩnh, chỉ có ánh đèn ngủ dịu nhẹ hắt ra từ góc phòng
Nàng khẽ xoay người, chăn trượt xuống vai, để lộ bờ cổ mảnh khảnh. Đúng lúc đó, cửa phòng khẽ mở
Cô bước vào, trên tay cầm một ly nước ấm. Thấy nàng đã thức, cô dừng lại, ánh mắt mang theo chút ngạc nhiên
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Chị thấy đỡ hơn chưa?
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
*chống tay ngồi dậy, nhẹ gật đầu* Ổn hơn nhiều rồi
Cô đặt ly nước lên tủ đầu giường, ngồi xuống bên cạnh nàng
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
*tay chạm nhẹ lên trán nàng, cô khẽ thở phào* Hết sốt rồi
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
*lặng lẽ nhìn cô, ánh mắt có chút phức tạp* Em chăm sóc chị thế này… không thấy phiền sao?
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
*nhướng mày* Nếu phiền thì ngay từ đầu em đã không làm
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
*bật cười, ánh mắt vô thức dịu lại* Lúc nào em cũng thẳng thắn như vậy à?
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
*nhún vai* Với chị thì luôn như vậy
Lời nói vô tư nhưng lại khiến nàng khựng lại. Một cảm giác kỳ lạ len lỏi vào lòng nàng - ấm áp, an toàn, và có chút gì đó khiến tim nàng xao động
Cô nhìn nàng một lúc, rồi bất chợt vươn tay kéo chăn lên, nhẹ nhàng phủ kín vai nàng
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Ngủ tiếp đi. Khuya rồi
Nàng thoáng ngập ngừng, nhưng rồi ngoan ngoãn nằm xuống. Đôi mắt vẫn không rời khỏi cô
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Em ngủ ở đâu vậy? *Giọng nàng nhỏ nhẹ, nhưng lại mang theo chút quan tâm không che giấu*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
*hơi sững lại, rồi chợt cười, vươn tay xoa nhẹ mái tóc nàng* Sofa ở phòng khách ah
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Thôi chị ngủ đi, ngủ ngon! *quay người định rời đi*
Một cánh tay chụp lấy cổ tay cô kéo lại
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Hửm? *quay lại nhìn nàng*
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Freen Sarocha Chankimha (Nàng)
Ngủ ở đây đi *lí nhí*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Cô)
Lo cho em à? *cúi xuống đưa mặt sát lại mặt nàng*

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play