[Đn Attack On Titan/AOT] Vận Mệnh... Số Phận Thê Lương!
[1]
Em được sinh ra với mái tóc đỏ đặc trưng
Người ta gọi em là "Thiên thần"
Ấy vậy mà họ lại đối xử với em như vậy?
Một cô bé ngây thơ như em lại phải chịu sự trấn áp của cha mẹ
Nếu người khác xem em là" Thiên Thần" thì họ lại xem em là "Sao chổi"
Chỉ vì một lời bói mà họ xem em như "sao chổi"...
Không yêu thương, quan tâm, chăm sóc em...
Được mọi người gọi là "Thiên Thần" nhưng chưa bao giờ họ yêu thương em cả...
Dần dần cái từ "Thiên Thần" đó cũng dần bị mọi người đổi thành "Ác Quỷ"
Sao lại gọi em là "Ác Quỷ"?
Chỉ vì em là người khiến cha em mất?
Làm sao chắc chắn rằng em là người làm vậy?
Đỗ mọi lỗi lầm lên đầu một cô bé chỉ mới 15 tuổi...
Khiến em sống trong sự giày vò, trấn áp của mọi thứ
Không cảm nhận được thứ gọi là "tình thương"
Khi bị bắt nạt, em cũng chỉ nở nụ cười để che đi sự yếu đuối của mình
Em chỉ có thể luôn mỉm cười để che đậy sự đau khổ trong trái tim
Dù em có nói ra cũng chẳng ai thèm để tâm...
Em chỉ là một con người bình thường thôi mà...
Tại sao, tại sao không ai thấu hiểu cho em?
C..chỉ là một cô bé 15 tuổi thôi mà
Em còn chưa nhận được tình yêu thương từ ai nữa!!
Ông trời thật bất công với em..
Ông trời đang chơi đùa trên cảm xúc của em sao?
"T..Tôi mệt mỏi quá rồi..."
"Nếu có cuộc sống mà phải chịu sự tra tấn như vậy...Liệu một con người có thể sống không?"
Bóng dáng thiếu nữ đứng trên sân thượng...ngắm nhìn khung cảnh bên dưới..
Đôi mắt vô hồn đến đáng sợ..
" Đồ quái vật như mày nên ch*t đi thì hơn!!"
"Mày không xứng đáng được sống đâu!!"
"Tại mày mà con trai tao mới bị thương!!!"
"Sao mày lại được sinh ra trên cuộc đời này chứ!!!"
"Sinh ta mày đúng là vô phúc mà!!"
Hàng vạn lời chửi rủa đỗ dồn về phía em..
Em cũng chỉ cười nhạt mà cho qua...
"Cuộc đời thật bất công.."
"Vậy hãy để tôi được giải thoát..."
Hình ảnh thiếu nữ xoay người lại...vươn tay rồi ngã người về phía sau
Em từ từ rơi xuống đất...
Không một ai lo lắng cho em..
Họ đều mong em ch*t đi để không còn mang đến tai hoạ đến
Còn em...em không biết bản thân nên vui hay buồn..
Em còn chưa biết được quan cảnh của thế ngoài kia, suốt 15 năm em chỉ ở một nơi, em muốn biết ngoài kia còn điều gì mới mẻ
Bóng dáng nhỏ bé của em đập thẳng xuống nền đất lạnh lẽo..
M*u cứ từ từ tuôn ra từ người em
Mọi người thì lại cứ nhìn em bằng ánh mắt lạnh lùng..
Không ngừng chửi rủa em...
Em nằm đó, nhìn thẳng lên bầu trời đầy sao đó...
Chỉ có cái ch*t mới khiến em mãn nguyện thôi...
Một đám mây hình trái tim?
Không phải chỉ có con người mới có tình thương...
Thiên nhiên...Đúng rồi, thiên thiên cũng có thể cho ta tình thương!!
Ta giúp vật, vật giúp ta!
Ta yêu thương thiên nhiên, thiên thiên cũng yêu thương ta..
Thiên nhiên không có cảm xúc nhưng nó cũng biết cách thể hiện ra
Nhưng...trên đời ai lại tin điều đó?
Đến cuối cùng chỉ có thiên nhiên mới quan tâm em thôi...
Em là một người đặc biệt..
Người có khả năng thấu hiểu cho thiên nhiên...
Cuộc đời em chỉ vỏn vẹn 15 năm thôi...
Ai cũng bất công với em nhỉ?
Một ánh sáng vàng nhạt bao phủ toàn cơ thể em...
Cơ thể em dần tan biến....
Đây...đây là kết thúc sao?
Đây là kết thúc để mở ra một khởi đầu mới!!
[2]
Chẳng biết bao lâu rồi...
Từ khi cơ thể em tan biến, em đã lạc tới đâu nữa..
Một không gian rộng lớn trước mắt....không thể nhìn thấy chân trời
???
Không phải mình vừa...
Em nghĩ về cái ch*t của mình lúc đó...
???
Thôi...không nghĩ về nó nữa..
???
*Nó chỉ khiến mình đau khổ mà thôi...*
???
Mình nên làm gì ở đây?
"Ta sẽ không làm gì con đâu"
"Con sẽ không sợ ta chứ?"
???
Bản thân yếu đuối thì cũng không làm được gì cả!!
???
Chỉ còn cách mình tự cứu lấy mình mà thôi
"Cảm xúc của con vẫn ổn sau những chuyện đó sao?"
"Con kiên cường hơn ta nghĩ"
"Ta đã nghĩ rằng, con đã bỏ mặc bản thân rồi chứ"
???
Cái ch*t là thứ con luôn tìm đến để chấm dứt những tháng ngày bi thương của mình
???
Nếu con không ch*t thì có lẽ con sẽ không được sống một cuộc sống yên ổn...
"Con có muốn sống lại một lần nữa hay không?"
???
Nếu con sống lại, con cũng phải chịu những nỗi đau đó..
???
Còn không bằng con ch*t đi, tuy đau nhưng ít nhất con không phải chịu những nỗi đau đó...
???
Con biết người có ý tốt, nhưng con nghĩ như vậy là quá đủ rồi ạ..
???
Thế giới này không cần con, con cũng không còn gì để níu kéo lại ạ..
"Con yên tâm, lần này ta sẽ cho con một cuộc sống ở thế giới khác"
"Giờ thì hãy sống cuộc sống của con đi"
Em bị một thế lực nào đó từ phía sau kéo xuống...
???
*Mình tưởng mình sẽ nghẹt thở chứ?*
"Ở đây không phải đại dương thật đâu"
"Sống một cuộc đời mà con ao ước.."
???
*Cuộc đời mình ao ước sao?*
???
*Mình chỉ cần sự tự do thôi...*
???
*Cuộc đời chính là nỗi ám ảnh lớn nhất với mình...*
Cơ thể em tan biến một lần nữa..
Để lại người thần bí kia...
"Ha...cuộc sống của ngươi xem ra cũng chỉ có vậy thôi"
"Cái ch*t của ngươi cũng một tay ta sắp xếp cả đấy~"
"Đứa như ngươi sinh ra là vô phúc thôi~"
"Ngươi nghĩ ta sẽ cảm thông cho ngươi sao?"
"Ngươi cũng chỉ là kẻ đem tới tai hoạ thôi~"
"Đừng mơ ta sẽ cho ngươi một cuộc sống vui vẻ~"
Người thần bí bật cười, nụ cười chế giễu...
Có lẽ thật sẽ không ai yêu thương em sao?
???
Một lần nữa....đây là đâu?
"ĐỢI TAO PHẢI GỌI MÀY NỮA SAO HẢ!!!"
"TAO CHO MÀY 3S MÀ MÀY KHÔNG XUỐNG ĐÂY THÌ ĐỪNG TRÁCH TAO!!!"
???
*Mình muốn cuộc đời mới mà...*
???
*Không phải thế này!!*
NV Nữ
TAO KÊU MÀY XUỐNG SAO MÀY CHƯA CHỊU XUỐNG HẢ!!!
NV Nữ
MÀY PHẢI ĐỢI TAO GỌI, MÀY MỚI CHỊU XUỐNG HẢ!! /Tát vào má em/
???
C..Con xin lỗi... /Sợ hãi/
NV Nữ
Mày nghĩ xin lỗi là xong hả?
NV Nữ
Tao phải cho mày một trận lần sau mày mới nhớ đúng không?
NV Nữ
Để tao xem, mày chịu nỗi không!
À..không phải gọi là người "Mẹ" thứ hai của em mới phải...
Bà ta không nhân nhượng mà đánh em...
Em sợ lắm, em nhớ đến cái cảm giác mà lúc trước mình phải gánh chịu...
Giờ nó lại đang tiếp tục...
???
C..Con xin mẹ...đ..đừng đánh con... /Khàn giọng nói/
???
Con biết con sai rồi... /Ôm người/
NV Nữ
Tạm tha cho mày đó!!
NV Nữ
Lần sau đừng có mơ mà tao tha cho
Lòng em nhẹ hơn một chút..
Cái cảm giác này chẳng khác gì lúc đó cả...
Có khi lại nhẹ hơn lúc đó...
Em chỉ mới 5 tuổi, mà lại phải gánh chịu cảm giác đó thêm một lần nữa..
???
*Vậy là lời của người đó, là nói dối*
???
*Mình không nên tin tưởng bất kì ai..*
"CON KIA XUỐNG ĐÂY NẤU CƠM MAU LÊN!!!"
Em nghe xong câu nói, không nghĩ nhiều mà gượng dậy chạy xuống ngay...
Em sợ bị đánh thêm lần nữa lắm...
NV Nữ
Hừ...Coi như mày biết điều!
NV Nữ
Mau nấu cơm nhanh lên!
NV Nữ
Chồng con tao về mà chưa có cơm thì coi chừng tao đó!
Đôi bàn tay đang chảy máu được em rửa bằng nước và băng bó tạm thời...
Ta phải hỏi, khi rửa bằng nước em có đau không?
Em vẫn nhịn, không dám khóc lên..
[3]
Em vừa nấu cơm vừa suy nghĩ...
???
*Cuộc đời vẫn bất công như vậy...*
???
*Cho dù mình làm gì, nó cũng đối xử với mình...*
NV Nữ
Chồng con tao sắp về rồi đó!!
Sống cuộc đời như vậy em cũng quen rồi..
Với một người như em cuộc đời ở kiếp trước đã đau khổ, kiếp này còn đau khổ hơn...
Cơn đau từ những vết thương gần như em không còn cảm nhận rõ được nó...
Nói không đau cũng không phải...
Những cơn đau như xé xác em...Em vẫn cảm thấy đau dù khuôn mặt vẫn không có chút sắc thái...
NV Nữ
A!! Chồng và con về rồi sao?
NV Nữ
Hôm nay như thế nào, có vui không con trai của mẹ? /Nhẹ nhàng/
???
*Bà ta không bao giờ nhẹ nhàng với mình...*
???
*Mà mình cũng chả thèm bà ta quan tâm...*
Trẻ Con (Nam)
Hôm nay vui lắm mẹ ạ!!
Trẻ Con (Nam)
Ba đã dẫn con vào thị trấn mua đồ chơi đó ạ!!
NV Nữ
Em đã chuẩn bị cơm nước hết rồi
???
*Rõ ràng là mình nấu mà...?*
Cả gia đình ngồi vào bàn ăn cười đùa nói chuyện rất hạnh phúc...
Rất tiếc vì nó không có em..
Trẻ Con (Nam)
Sao không cho chị hai con vào ăn chung ạ?
NV Nam
Con cứ mặc kệ con nhỏ đó đi! /Liếc em/
Trẻ Con (Nam)
Không được, chị ấy là chị con mà!!
Trẻ Con (Nam)
Chị ấy là thành viên trong gia đình mà!!
NV Nam
Nó chỉ là thứ sao chổi thôi!
NV Nam
Cho nó ở nhờ đã là phúc lắm rồi
NV Nữ
Cha con nói đúng đó!
NV Nữ
Mẹ đâu có đưa con nào như nó đâu chứ /Trừng mắt/
NV Nữ
Mày nhịn đi, ở đây không có đủ đồ cho mày đâu..
???
Vâng...Con không ăn cũng được ạ... /Lặng lẽ rời đi/
???
Lại phải nhịn nữa rồi..
???
*Mình đã phải nhịn trong bao lâu rồi nhỉ?*
???
*Nếu tính thêm lần này thì cũng khoảng mấy chục lần thôi nhỉ?*
???
*À không...Có khi là cỡ hơn 50 lần?*
Trẻ Con (Nam)
Chị ơi....Chị ăn đi ạ... /Đưa đồ ăn cho em/
Trẻ Con (Nam)
Chị ăn nhanh đi, nếu không cha mẹ sẽ phát hiện đó ạ..
Trẻ Con (Nam)
Ăn xong thì chị cứ để gần cửa, em sẽ dọn cho!
Trẻ Con (Nam)
Em đi đây! /Chạy đi/
Lần đầu tiên..em cảm nhận được nó...
Lần đầu em cảm nhận được nó..
???
E..Em trai...em là người đầu tiên yêu thương chị đó...
???
C...Có lẽ một điều nhỏ em làm...có thể khiến chị cảm thấy tốt hơn...
???
C...Cảm ơn em... /Nước mắt cứ rơi/
???
*Giờ này họ cũng ngủ hết rồi nhỉ?*
Trẻ Con (Nam)
Là em nè... /Ló đầu vô/
???
Em không sợ cha mẹ phát hiện à?
Trẻ Con (Nam)
Chị yên tâm, em đã nói với mẹ sẽ ngủ riêng
Trẻ Con (Nam)
Mẹ cũng đồng ý rồi, không sao đâu chị!
Trẻ Con (Nam)
Nhưng sao giờ này chị chưa ngủ?
Trẻ Con (Nam)
Chị có biết thức khuya có hại cho sức khoẻ lắm không?
???
À...Chị chỉ khó ngủ một chút thôi..
Khi ở cạnh em trai, em cảm nhận rõ được sự ấm áp mà em trai dành tặng cho mình ...
Lòng em cũng được thả lỏng đi đôi chút...
Trẻ Con (Nam)
Thôi chị lo ngủ đi!
Trẻ Con (Nam)
Em cũng về ngủ đây..
Trẻ Con (Nam)
Chị cũng ngủ ngon, Aura-Nee!
Aurora/Roxanna Avery
Ngủ ngon, em trai!
Tiếng đóng cửa lại vang lên..
Em cũng có thể yên lòng mà ngủ một giấc...
Download MangaToon APP on App Store and Google Play