Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Yêu Một Người Như Cậu

Một cuộc gặp gỡ bất ngờ

Quang Anh gặp Đức Duy vào một chiều thu tại quán cà phê nhỏ cuối phố. Cậu vốn là khách quen ở đây, thích ngồi một góc quen thuộc để vẽ những bức tranh của riêng mình
Hôm đó, một người lạ mặt ngồi xuống bàn đối diện cậu—một chàng trai có mái tóc hơi rối, đeo kính cận, đang chăm chú gõ máy tính.
Đức Duy
Đức Duy
Xin lỗi cậu có thể vặn nhỏ nhạc lại xíu được không? //giọng nhẹ nhàng//
Quang Anh
Quang Anh
Cậu không thích nghe nhạc à?
Quang Anh hơi nhíu mày,nhưng tay vẫn vặn nhỏ loa Bluetooth
Đức Duy trả lời
Đức Duy
Đức Duy
Tớ thích,nhưng đang viết bài hơi mất tập trung.//cười nhẹ//
Từ quầy pha chế, Minh – chủ quán cà phê, cũng là bạn thân của Quang Anh, tặc lưỡi cười.
Minh
Minh
Quang Anh, cuối cùng cũng có người dám bắt cậu giảm âm lượng nhạc đấy.
Quang Anh liếc Minh một cái,còn Đức Duy bật cười.
Quang Anh
Quang Anh
Được rồi vậy tớ sẽ bật nhạc không lời nhé,được không?
Đức Duy
Đức Duy
//gật đầu// cảm ơn cậu.
Từ đó họ gặp nhau nhiều hơn ở quán cafe.
Những cuộc trò chuyện từ ngại ngùng trở nên tự nhiên, rồi chẳng biết từ lúc nào, họ trở thành một phần trong cuộc sống của nhau.
------
Chiều nào cũng vậy, Quang Anh đến quán cà phê sớm, gọi một ly americano rồi ngồi vào bàn quen thuộc.
Khoảng 15 phút sau, Đức Duy bước vào, trên tay lúc nào cũng là một cuốn sách hoặc laptop.
Đức Duy đặt túi xuống,nhìn vào bảng vẽ của Quang Anh
Đức Duy
Đức Duy
Hôm nay vẽ gì thế?//cười nhẹ//
Quang Anh
Quang Anh
Là một con mèo nhưng nhìn giống con cáo quá.//gãi đầu//
Đức Duy
Đức Duy
//nghiêng đầu,cười// ừm..nhìn cũng không tệ.
Đức Duy
Đức Duy
Nhưng mà chắc cậu nên ghi chú ‘đây là mèo’ ở góc tranh, kẻo người ta hiểu nhầm thật đấy.
Quang Anh
Quang Anh
//chống cằm nhìn cậu// này cậu có biết không?
Đức Duy
Đức Duy
Biết gì?
Quang Anh
Quang Anh
//cười trêu chọc// cậu đang từng bước một bước vào cuộc sống của tớ đấy.
Đức Duy khựng lại một giây,rồi che miệng ho nhẹ.
Đức Duy
Đức Duy
//lẩm bẩm// "ai bảo cậu cứ xuất hiện trước mặt tớ làm gì"
Ở quầy pha chế, Minh nhìn hai người, cười khẽ, lắc đầu thì thầm với Hạnh
Minh
Minh
//nói thầm// "tớ cá là sau này hai người sẽ trở thành một đôi"
Hạnh
Hạnh
"chuyện hiển nhiên quá mà,cá gì nữa" //cười//
END
tác giả chứ aii
tác giả chứ aii
He looo
tác giả chứ aii
tác giả chứ aii
🌷🌷

Dưới trời mưa

-------
Hôm ấy trời đột nhiên đổ mưa lớn.Đức Duy đứng trú dưới mái hiên quán cà phê, nhìn những hạt mưa rơi tí tách xuống vỉa hè. Cậu không mang ô, cũng chẳng có áo khoác.
Từ bên trong bước ra, trên tay cầm một chiếc ô màu xanh biển. Nhìn thấy Đức Duy đang loay hoay, cậu bật cười.
Quang Anh
Quang Anh
//giơ ô lên// muốn về chung không?
Đức Duy
Đức Duy
//cười nhẹ// nếu tớ nói không, cậu vẫn sẽ đứng đây chờ đến khi tớ đồng ý đúng không?
Quang Anh
Quang Anh
//nhún vai,che ô lên đầu Đức Duy// cậu biết rõ là vậy mà
Hai người đi sát bên nhau dưới tán ô nhỏ. Mưa rơi tí tách xung quanh, hơi lạnh len qua từng làn gió.
Đức Duy khẽ liếc nhìn Quang Anh, thấy cậu ấy nghiêng ô về phía mình nhiều hơn, để mưa tạt vào vai áo mình.
Đức Duy
Đức Duy
Này nghiêng ô qua tí đi,ướt mình cậu hết rồi kìa. //nhăn mặt//
Quang Anh
Quang Anh
//cười nhẹ,ko quan tâm// cậu không ướt là được.
Đức Duy im lặng một chút, rồi bất chợt giật lấy ô, nghiêng về phía Quang Anh nhiều hơn.
Quang Anh
Quang Anh
ơ gì đấy?
Đức Duy
Đức Duy
//cười trêu// nếu cậu định để mình ướt, thì mình cũng sẽ làm vậy,công bằng nhé?
Quang Anh
Quang Anh
hừmm..được //cười//
Cơn gió bất chợt thổi qua, mang theo hơi lạnh và mùi đất ẩm. Đức Duy khẽ rùng mình, Quang Anh lập tức kéo cậu sát vào mình hơn, vòng tay che chắn khỏi những cơn gió tạt ngang.
Phố vắng, chỉ còn lại họ dưới màn mưa trắng xoá. Không cần nói gì, chỉ cần đi bên nhau như thế này, cũng đủ làm trái tim họ ấm lên giữa đêm mưa lạnh.
END
tác giả chứ aii
tác giả chứ aii
💕💕
tác giả chứ aii
tác giả chứ aii
Nhớ tim đánh giá cho tuii với nhaaa
tác giả chứ aii
tác giả chứ aii
iu iu iu

Cuộc gọi lúc nữa đêm

Đêm muộn, thành phố chìm vào tĩnh lặng, chỉ còn ánh đèn đường hắt lên khung cửa sổ phòng ngủ.
Quang Anh vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt, cậu ngả người xuống giường, kéo chăn lên rồi nhắm mắt.
Điện thoại bất chợt rung lên.Màn hình hiển thị một cái tên quen thuộc:Đức Duy
Quang Anh hơi ngạc nhiên rồi nhấn nút nghe,giọng vẫn có ngáy ngủ.
Quang Anh
Quang Anh
📞khuya rồi cậu gọi tớ làm gì thế?
Đầu dây bên kia im lặng vài giây, chỉ có tiếng thở nhẹ. Rồi giọng Đức Duy vang lên, nhỏ và có chút do dự.
Đức Duy
Đức Duy
📞hmm..tớ không ngủ được
Quang Anh
Quang Anh
//bật ngồi dậy// 📞lại gặp ác mộng à?
Đức Duy
Đức Duy
//khẽ thở dài// 📞 không hẳn… chỉ là… tớ thấy hơi trống trải
Quang Anh im lặng một chút rồi nhẹ giọng nói.
Quang Anh
Quang Anh
📞vậy để tớ kể chuyện cho cậu nghe nhé?
Đức Duy
Đức Duy
//bật cười// 📞chuyện gì cơ?
Quang Anh
Quang Anh
//nhắm mắt lại, giọng trầm ấm// 📞chuyện về một chàng trai cứ gọi điện cho ai đó giữa đêm, chỉ để nghe giọng họ
Đức Duy không trả lời, chỉ có một tiếng cười khe khẽ vang lên từ bên kia.
Quang Anh tựa lưng vào đầu giường,điện thoại vẫn kề bên tai,giọng nói bên kia nhỏ nhẹ nhưng rõ ràng trong màn đêm tỉnh lặng.
Đức Duy
Đức Duy
//khẽ thở dài// 📞hôm nay trời mưa, tự nhiên tớ thấy hơi buồn
Quang Anh
Quang Anh
//dịu giọng// 📞vì chuyện gì?
Đức Duy
Đức Duy
📞không biết nữa chỉ là có những lúc dù chẳng có chuyện gì xảy ra, tớ vẫn cảm thấy trống rỗng
Quang Anh khẽ nhíu mày. Cậu biết Đức Duy là người hay giấu cảm xúc, dù có buồn cũng không dễ dàng nói ra.
Quang Anh
Quang Anh
//giọng trầm ấm hơn// 📞cậu không cần phải cố vui vẻ đâu, có chuyện gì cứ nói với tớ
----

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play