Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Đản Xác ] Pháp Y Thích Cảnh Sát

Chap 1

Trần Kha
Trần Kha
Trần Kha – Đội trưởng (Cảnh sát ngầm) Tuổi: 27 Chiều cao: 1m75 Vị trí: Đội trưởng tổ trọng án kiêm cảnh sát ngầm, trực tiếp chỉ đạo phá án và thực hiện nhiệm vụ bí mật. Tính cách: Tự tin, táo bạo, ngoài mặt có vẻ bất cần nhưng thật ra cực kỳ trách nhiệm. Luôn bảo vệ đồng đội trước mọi nguy hiểm. Thích: Rượu mạnh, tốc độ, những người có thực lực. Ghét: Lời hứa suông, kẻ phản bội, thấy đồng đội bị thương mà không thể làm gì.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny – (Pháp y) Tuổi: 25 Chiều cao: 1m72 Vị trí: Pháp y mới chuyển đến, chuyên gia giám định tử thi hàng đầu. Tính cách: Lạnh lùng, nguyên tắc, mắc chứng sạch sẽ. Dù vẻ ngoài như băng nhưng một khi quan tâm ai thì sẽ lo lắng đến mức mất kiểm soát. Thích: Trà hoa cúc, không gian yên tĩnh, kết quả chính xác tuyệt đối. Ghét: Sự bừa bộn, dối trá, người vô trách nhiệm.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ –(Trinh sát) Tuổi: 27 Chiều cao: 1m76 Vị trí: Trinh sát kiêm cánh tay phải của Trần Kha, giỏi võ, tác chiến linh hoạt. Tính cách: Lầy lội với bạn bè nhưng khi làm việc thì lạnh lùng, cực kỳ trung thành với đội trưởng. Thích: Đánh nhau, xe phân khối lớn, cà phê sữa đá. Ghét: Kẻ lắm lời, bị gọi dậy sớm, thấy đồng đội hành động liều lĩnh.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao –(Chuyên gia tâm lý tội phạm) Tuổi: 25 Chiều cao: 1m70 Vị trí: Chuyên gia tâm lý tội phạm, phân tích hành vi, hỗ trợ thẩm vấn. Tính cách: Láu cá, sắc sảo, ngoài mặt vô tư nhưng thực ra đọc vị tâm lý người khác cực giỏi. Thích: Rượu vang, đánh bại kẻ nói dối, cà khịa Đan Ny. Ghét: Những kẻ giả tạo, tội phạm ấu dâm, thấy Đan Ny bị tổn thương mà không giúp được.
Bạch Kỳ
Bạch Kỳ
Bạch Kỳ – (Phân tích hiện trường) Tuổi: 27 Chiều cao: 1m78 Vị trí: Chuyên viên phân tích hiện trường, giỏi quan sát, phát hiện manh mối nhỏ nhất. Tính cách: Trầm ổn, kiên nhẫn, luôn đứng ngoài drama nhưng lại nắm hết mọi chuyện. Thích: Cà phê đen, sách trinh thám, không gian yên tĩnh. Ghét: Người bất cẩn làm rối loạn hiện trường, bị làm phiền khi đang tập trung.
Lý Hạo
Lý Hạo
Lý Hạo – (Hacker – Chuyên gia công nghệ) Tuổi: 27 Chiều cao: 1m79 Vị trí: Hacker kiêm chuyên gia công nghệ, truy vết tội phạm và đột nhập hệ thống. Tính cách: Lười biếng ngoài đời nhưng siêu nhanh nhạy khi vào việc, lém lỉnh nhưng trung thành với đồng đội. Thích: Đồ ăn nhanh, thiết bị công nghệ đời mới, hack vào hệ thống của tội phạm để troll chúng. Ghét: Bị giục làm việc, kẻ chậm hiểu nhưng không chịu học hỏi.
Vô truyện thôi
Sở cảnh sát – 8:00 sáng
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(đặt cốc cà phê xuống bàn, lướt mắt qua danh sách nhân sự mới)Hôm nay tổ mình có bác sĩ pháp y mới. Không biết là người thế nào đây.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(ngồi bên cạnh, tựa lưng vào ghế, nhếch môi) Giỏi đến đâu cũng khó sống chung với đội trưởng của cậu.
Cửa phòng bật mở. Một cô gái cao gầy bước vào, khoác áo blouse trắng không dính một hạt bụi. Đôi mắt trầm tĩnh, găng tay đeo kín, khẩu trang che nửa khuôn mặt.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Chào, tôi là Trịnh Đan Ny, bác sĩ pháp y mới. ❄
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(đang định cầm cốc cà phê lên uống thì chợt khựng lại, trợn mắt nhìn người trước mặt)…Mày???
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(nhìn qua lại hai người, ngạc nhiên) Hai người quen nhau à?
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(khoanh tay, nhíu mày nhìn Đan Ny chằm chằm)Mày chuyển công tác hồi nào? Sao không nói với tao?
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(kéo khẩu trang xuống, mặt không đổi sắc) Bất ngờ còn gì. ❄
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(hừ một tiếng, liếc cô một cái) Tao nên vui hay giận đây?
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(bình thản đeo găng tay vào, giọng đều đều)Tùy mày. Tao chỉ đến làm việc thôi.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(hạ giọng thì thầm)Cậu có thấy không khí hơi kỳ lạ không?
Bạch Kỳ
Bạch Kỳ
(lười biếng đáp, khóe môi nhếch nhẹ)Tôi chỉ thấy có trò hay để xem.
Đúng lúc này, cửa lại mở ra. Trần Kha bước vào, ánh mắt lướt qua từng người.
Trần Kha
Trần Kha
(giọng trầm ổn, nhàn nhạt hỏi)Có chuyện gì sao?
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(khoanh tay cười nhạt): Chỉ là… bác sĩ pháp y mới là bạn thân tôi.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(liếc nhìn Trần Kha, ánh mắt không có nhiều cảm xúc)Chào đội trưởng. ❄
Trần Kha
Trần Kha
(gật đầu nhẹ, ánh mắt thoáng lướt qua nàng một chút, rồi quay sang Mộng Dao) Vậy thì tốt, ít ra có người trị được em.
Lý Hạo
Lý Hạo
(Bước vào) Đội trưởng tới giờ họp rồi!
Trần Kha
Trần Kha
Đc, họp thôi!!
------------
Căn phòng họp im lặng, từng tập hồ sơ được chuyền tay nhau. Trên màn hình lớn là hình ảnh hiện trường một vụ án mới.
Trần Kha
Trần Kha
(gõ nhẹ lên bàn, giọng nghiêm túc) Nạn nhân là nữ, 27 tuổi, bị sát hại tại nhà riêng vào đêm qua. Không có dấu hiệu đột nhập, nhưng có dấu vết giằng co. Hiện trường không có camera, hàng xóm không nghe thấy tiếng động lạ.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(bình tĩnh nhận xét) Xét theo vết thương, có thể hung khí là một lưỡi dao mỏng, cắt chính xác vào động mạch cổ. Không phải hành động bộc phát. ❄
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(gật đầu, chống tay lên cằm) Nghĩa là kẻ giết người rất có kinh nghiệm?
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(lắc đầu)Không hẳn. Cũng có thể là người có hiểu biết về giải phẫu.
Ánh mắt mọi người vô thức nhìn sang Trịnh Đan Ny, nhưng cô vẫn bình tĩnh lật tài liệu, hoàn toàn không để ý đến sự trùng hợp đó.
Trần Kha
Trần Kha
(khẽ gật đầu) Nhất Kỳ, cậu và Lý Hạo đi xác minh các mối quan hệ của nạn nhân. Tôi với bác sĩ Trịnh đến hiện trường.
Bạch Kỳ
Bạch Kỳ
(liếc nhìn Đan Ny, khóe môi nhếch nhẹ)Đi chung với đội trưởng, có cần tôi chuẩn bị gì không?
Lý Hạo
Lý Hạo
(cười nhạt, khoanh tay dựa vào ghế)Chuẩn bị băng cứu thương đi, biết đâu lại có người bị thương.
Trần Kha
Trần Kha
(giọng trầm ổn) Đi thôi.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(đứng dậy, thu dọn tài liệu) Ừ. ❄
Cả hai rời khỏi phòng, để lại một bầu không khí vừa căng thẳng vừa thú vị.
Bạch Kỳ
Bạch Kỳ
(tặc lưỡi, chống cằm nhìn theo) Tớ có linh cảm vụ này không chỉ đơn giản là một vụ án mạng đâu.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(cười nhạt, khoanh tay dựa vào tường) Đúng vậy. Nhưng có lẽ chuyện đáng xem không phải vụ án… mà là hai người kia.
_____________

Chap 2

Nơi ở của nạn nhân – 10:15 sáng
Căn hộ nằm ở tầng 10 của một chung cư cao cấp, cửa ra vào không có dấu hiệu bị cạy phá. Trần Kha và Trịnh Đan Ny bước vào, theo sau là nhân viên pháp chứng.
Trần Kha
Trần Kha
(quan sát xung quanh, nhíu mày): Khóa cửa không hư, không có dấu hiệu đột nhập. Có thể hung thủ là người quen.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(bước tới thi thể, ngồi xuống kiểm tra vết thương): Vết cắt rất sạch, lực vừa đủ để cắt đứt động mạch nhưng không làm tổn thương mô xung quanh. Hung thủ có tay nghề. ❄
Trần Kha
Trần Kha
(Cúi xuống, ánh mắt sắc bén lướt qua từng chi tiết)
Trần Kha
Trần Kha
(chỉ vào vết bẩn trên sàn): Đây là cà phê? Hay thứ gì khác?
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(lấy mẫu chất lỏng, gật đầu): Tôi sẽ kiểm tra trong phòng thí nghiệm. Nhưng có khả năng trong đó có thuốc an thần. ❄
Trần Kha
Trần Kha
(Bước tới bàn làm việc của nạn nhân, lật qua một số tài liệu.)
Trần Kha
Trần Kha
(thấp giọng): Cô ấy là một nhà báo điều tra…
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(ngẩng lên, ánh mắt lóe lên một tia suy nghĩ.)
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(hỏi thẳng): Có phải cô ấy đang điều tra một vụ án nào đó không? ❄
Trần Kha
Trần Kha
(gật đầu, trầm ngâm): Có thể. Chúng ta cần tìm hiểu xem cô ấy đã làm gì trong thời gian gần đây.
Cửa phòng bị đẩy ra, Viên Nhất Kỳ bước vào với vẻ mặt nghiêm túc.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(báo cáo): Tôi đã kiểm tra danh sách cuộc gọi của nạn nhân. Cô ấy liên lạc nhiều với một số điện thoại ẩn danh trong tuần qua.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(liếc nhìn cô): Chúng ta có thể truy vết được không? ❄
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(nhún vai): Đang làm rồi. Nhưng tôi nghĩ vụ này phức tạp hơn chúng ta tưởng.
Trần Kha
Trần Kha
(giọng trầm thấp): Bác sĩ Trịnh, cô có suy đoán gì không?
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(nhìn lại thi thể, ánh mắt lạnh nhạt): Đây không phải một vụ án giết người ngẫu nhiên. Có kế hoạch, có mục đích. Và nếu tôi đoán không sai… thì đây chưa phải kết thúc. ❄
Ngoài chung cư – 11:00 sáng
Sau khi rời khỏi hiện trường, Trần Kha cùng Viên Nhất Kỳ đang kiểm tra camera an ninh của tòa nhà thì một bóng người thoáng qua màn hình.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(chỉ vào màn hình): Người này… hắn xuất hiện ở tầng của nạn nhân vào đêm qua.
Trần Kha
Trần Kha
(nheo mắt): Zoom lên xem mặt hắn.
Camera quay được góc nghiêng, đủ để thấy một người đàn ông mặc áo hoodie, cố ý cúi thấp mặt. Hắn đứng lảng vảng gần cửa phòng nạn nhân, rồi rời đi ngay sau thời điểm tử vong.
Trần Kha
Trần Kha
(nghiêm giọng): Nghi phạm số một.
Bỗng nhiên, Thẩm Mộng Dao chạy tới, giọng dồn dập.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(báo cáo): Có người khả nghi đang đứng ở quán cà phê gần đây, rất giống kẻ trong camera!
Không cần nói thêm, Trần Kha lập tức rời đi, Viên Nhất Kỳ và Thẩm Mộng Dao nhanh chóng bám theo.
Quán cà phê gần chung cư – 11:15 sáng
Một người đàn ông mặc hoodie, dáng vẻ lấm lét, liên tục đảo mắt nhìn xung quanh. Khi thấy Trần Kha và nhóm của cô đến gần, hắn lập tức đứng dậy, bỏ chạy.
Trần Kha
Trần Kha
(hét lớn): Đứng lại!
Trần Kha
Trần Kha
(lập tức đuổi theo)
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(nhanh chóng bọc đầu)
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(báo về sở cảnh sát.)
Con hẻm nhỏ
Hắn chạy vào một con hẻm, nhưng Trần Kha đã đuổi kịp. Cô tung một cú đá, khiến hắn loạng choạng ngã xuống đất. Nhưng ngay khi cô định khống chế hắn, một lưỡi dao bất ngờ vung lên!
Trần Kha
Trần Kha
(nghiêng người tránh, nhưng mũi dao vẫn lướt qua cánh tay cô, để lại một vết cắt sâu. Máu thấm ra áo.)
Viên Nhất Kỳ và Thẩm Mộng Dao vừa đến nơi thì thấy cảnh đó.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(hoảng hốt): Đội trưởng!
Trần Kha
Trần Kha
(tung thêm một cú đá chính xác)
Trần Kha
Trần Kha
(nhanh chóng khóa chặt tay hắn ra sau.)
Trần Kha
Trần Kha
(nghiến răng, giữ chặt vết thương): Gọi xe cảnh sát tới.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(lập tức áp giải nghi phạm)
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(nhìn cô chằm chằm với ánh mắt khó chịu.)
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Chị bị thương.
Trần Kha
Trần Kha
(thản nhiên): Không nặng lắm.
Đúng lúc đó, Trịnh Đan Ny xuất hiện. Vừa thấy vết thương trên tay cô, ánh mắt cô lập tức tối lại.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Để tôi xem. ❄
Trần Kha
Trần Kha
(mỉm cười nhẹ, trêu đùa): Bác sĩ Trịnh lo lắng cho tôi sao?
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(liếc cô một cái, lấy bông băng ra): Im lặng. ❄
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(Xử lý vết thương)
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(khoanh tay đứng nhìn, hừ lạnh.)
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(nhìn sang Nhất Kỳ, thì thầm): Cậu thấy không? Cứ mỗi lần chị ta bị thương, bác sĩ Trịnh lại mất kiểm soát.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(gật gù): Chứng sợ bẩn đâu rồi nhỉ?
Viên Nhất Kỳ bt Ny sợ bẩn vì đc Dao Dao nói
Sở cảnh sát – 1:30 chiều
Tên nghi phạm bị còng tay ngồi trước bàn thẩm vấn, mồ hôi lấm tấm trên trán. Hắn đảo mắt liên tục, rõ ràng đang căng thẳng.
Trần Kha
Trần Kha
(bước vào, trên tay vẫn còn quấn băng trắng)
Trần Kha
Trần Kha
(kéo ghế, ngồi đối diện hắn, ánh mắt sắc lạnh)
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(đứng phía sau, khoanh tay tựa vào tường)
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(quan sát từ phía ngoài kính một chiều.)
Trần Kha
Trần Kha
(thản nhiên): Tên?
NVP
NVP
Nghi phạm (giọng run rẩy): Tôi… tôi không biết gì cả! Tôi chỉ tình cờ có mặt ở đó thôi!
Trần Kha
Trần Kha
(nghiêng đầu, mỉm cười nhẹ): Ồ? Tình cờ có mặt trước cửa phòng nạn nhân, tình cờ bỏ chạy khi thấy cảnh sát?
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(gõ gõ lên tường, chậm rãi nói): Tình cờ còn mang theo dao?
Trần Kha
Trần Kha
(dựa lưng vào ghế, giọng nhẹ như không): Cậu biết không? Tôi đã gặp rất nhiều người như cậu. Ban đầu cứ chối, rồi khi mọi thứ sáng tỏ lại sợ hãi. Để tôi cho cậu một cơ hội – nói ra sự thật, cậu có thể được giảm nhẹ.
NVP
NVP
Nghi phạm (mấp máy môi, vẫn lắc đầu): Tôi không biết…
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(đứng ngoài quan sát, chợt lên tiếng qua bộ đàm)
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(lạnh nhạt): Hắn có dấu hiệu căng thẳng cực độ, nhưng không phải vì tội lỗi. Có thể hắn đang che giấu điều gì đó quan trọng hơn. ❄
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(gật đầu, lập tức đi kiểm tra hồ sơ của hắn)
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(nghiêm giọng): Hắn tên Lưu Chí Minh, 27 tuổi, từng có tiền án trộm cắp nhưng không phải tội phạm nguy hiểm.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(híp mắt): Vậy mà lại mang dao theo người?
Trần Kha
Trần Kha
(Gõ nhẹ lên mặt bàn, khiến Lưu Chí Minh giật mình)
Trần Kha
Trần Kha
(hạ giọng): Cậu không giết người, đúng không? Nhưng cậu biết kẻ đã làm chuyện đó.
Hắn cứng đờ. Đôi mắt dao động rõ rệt.
NVP
NVP
Lưu Chí Minh (giọng nhỏ như muỗi kêu): Tôi… tôi không thể nói.
Trần Kha
Trần Kha
(Nhìn thẳng vào hắn, ánh mắt sâu không thấy đáy)
Trần Kha
Trần Kha
(nhẹ giọng, nhưng đầy uy hiếp): Nếu cậu không nói, kẻ đứng sau sẽ giết cậu trước khi cảnh sát kịp bảo vệ.
NVP
NVP
Lưu Chí Minh (thở hắt ra, giọng run run): Tôi không giết người… nhưng tôi đã thấy…
NVP
NVP
Lưu Chí Minh (mắt trừng lớn, hạ giọng như sợ ai đó nghe thấy): Kẻ đó… không phải con người.
__________

Chap 3

____________
Sở cảnh sát – Phòng thẩm vấn
Không khí trong phòng như đông cứng lại sau câu nói của Lưu Chí Minh.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(nheo mắt, khoanh tay tựa tường): Cậu có ý gì? "Không phải con người" là sao?
NVP
NVP
Lưu Chí Minh (nuốt khan, giọng run rẩy): Tôi... tôi không biết giải thích sao, nhưng ánh mắt hắn... không giống người bình thường. Tôi thề là tôi đã thấy hắn bị đâm, ngay trước mắt tôi, nhưng chưa đầy một phút sau, vết thương của hắn biến mất như chưa từng có!
Trần Kha
Trần Kha
(vẫn im lặng, chỉ chăm chú quan sát biểu cảm của hắn)
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(nhìn màn hình giám sát, ánh mắt sắc lạnh)
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(lạnh nhạt qua bộ đàm): Hắn có dấu hiệu sợ hãi cực độ, không giống như đang nói dối. ❄
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(nghiêm túc): Theo hồ sơ, Lưu Chí Minh không có tiền sử bệnh tâm lý, cũng không sử dụng chất kích thích.
Trần Kha
Trần Kha
(nhướng mày, tay đặt lên bàn.)
Trần Kha
Trần Kha
(giọng trầm xuống): Cậu chắc chắn chứ? Cậu không ảo giác, cũng không bịa chuyện?
NVP
NVP
Lưu Chí Minh (gật đầu lia lịa, giọng khẩn thiết): Tôi thề! Tôi không dám nói dối!
Trần Kha
Trần Kha
(đan hai tay vào nhau, giọng điềm tĩnh nhưng đầy uy hiếp.)
Trần Kha
Trần Kha
(bình thản): Mô tả hắn.
NVP
NVP
Lưu Chí Minh (giọng thấp xuống): Cao khoảng 1m80, dáng người gầy nhưng rất nhanh nhẹn. Mắt hắn... rất lạ, tròng đen gần như phủ kín.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(chợt ngẩng đầu, ánh mắt trở nên sắc bén)
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(lạnh giọng qua bộ đàm): Đội trưởng, tôi cần kiểm tra vết thương của cô. ❄
Trần Kha
Trần Kha
(nhướng mày, giọng thản nhiên): Không nghiêm trọng đến mức đó đâu.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(nghiêm giọng): Đừng bướng bỉnh. Nếu Lưu Chí Minh nói thật, chúng ta không thể xem nhẹ.
Trần Kha
Trần Kha
(thở dài, đứng dậy.)
Trần Kha
Trần Kha
(nhún vai): Được rồi, làm nhanh đi.
Trịnh Đan Ny cầm hộp dụng cụ, bước tới gần cô. Bàn tay mang găng tay vô trùng của nàng nhẹ nhàng cởi băng vết thương trên vai Trần Kha. Khi lớp băng mở ra, cả phòng như chìm vào im lặng.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(nhìn chằm chằm): … Cái quái gì?
Vết thương sâu do bị cứa dao hôm qua... đã gần như liền lại hoàn toàn, chỉ còn một vết mờ.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(siết chặt tay, giọng lạnh buốt): Đội trưởng, giải thích đi. ❄
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(khẽ nhíu mày, giọng nửa đùa nửa thật): Đội trưởng, cô là người hay siêu nhân vậy?
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(vẻ mặt khó tin, ánh mắt sắc bén nhìn Trần Kha): Vết thương này… không thể lành nhanh như vậy được.
Trần Kha
Trần Kha
(bình thản kéo áo xuống, liếc nhìn vết thương đã gần như biến mất)
Trần Kha
Trần Kha
(thản nhiên): Có gì lạ sao? Tôi khỏe mạnh, vết thương nhỏ thế này tự lành nhanh thôi.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(giọng lạnh như băng, ánh mắt đầy nghi hoặc): Trong bao nhiêu năm làm pháp y, tôi chưa từng thấy ai lành nhanh như vậy. ❄
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(bước đến gần hơn, ánh mắt dò xét.)
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(trầm giọng): Có thể nào… liên quan đến vụ án không?
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(khoanh tay, vẻ mặt nghiêm túc hơn hẳn.)
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(giọng thấp xuống): Cậu nghĩ có khả năng đó sao?
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(im lặng một lát, sau đó lấy dụng cụ lấy máu từ hộp y tế)
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(lạnh nhạt): Tôi cần kiểm tra máu của cô. ❄
Trần Kha
Trần Kha
(nhìn nàng một lúc, sau đó bình tĩnh đưa tay ra.)
Trần Kha
Trần Kha
(nhún vai, cười nhẹ): Được thôi.
Khi kim tiêm đâm vào da, máu đỏ thẫm chảy ra. Nhưng chưa đầy vài giây sau, một điều kỳ lạ xảy ra—máu của cô dần chuyển sang sắc đen nhàn nhạt, rồi lại nhanh chóng trở về bình thường
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(trừng mắt nhìn ống nghiệm, bàn tay cầm chặt đến mức khớp ngón tay trắng bệch)
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(ngước lên, giọng lạnh buốt): Đội trưởng, cô thực sự… là con người chứ? ❄
Căn phòng họp nhỏ của tổ trọng án. Không khí trong phòng nặng nề đến mức ngột ngạt.
Trần Kha
Trần Kha
(Đóng cửa lại, ánh mắt lạnh đi vài phần.)
Trần Kha
Trần Kha
(giọng trầm thấp, không chút cảm xúc): Được rồi, nói đi.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(khoanh tay, nhìn chằm chằm vào ống nghiệm trong tay Trịnh Đan Ny.)
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(nghiêm túc): Đừng nói với tao là mày cũng thấy cái đó
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(giọng trầm hẳn): Máu của đội trưởng… không bình thường.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(đặt ống nghiệm lên bàn, ánh mắt vẫn sắc bén như dao cắt)
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(bình tĩnh nhưng giọng lạnh đi vài phần): Tôi chưa từng thấy máu nào có hiện tượng như vậy. Không lẽ… cô đã bị ai đó làm gì sao? ❄
Trần Kha
Trần Kha
(không lập tức trả lời. Cô nhìn từng người trong phòng, ánh mắt thoáng vẻ chần chừ)
Trần Kha
Trần Kha
(thở dài nhẹ, giọng trầm xuống): Tôi không phải nghi phạm, và tôi cũng không phải quái vật.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(nheo mắt): Vậy giải thích đi.
Trần Kha
Trần Kha
(nhìn lướt qua cánh cửa, chắc chắn không ai nghe lén rồi mới nói): Khi tôi còn nhỏ… đã từng bị bắt cóc.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(khẽ nhíu mày): Chuyện này… chưa từng được ghi vào hồ sơ. ❄
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(giọng trầm thấp, sắc bén hơn): Vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trần Kha
Trần Kha
(nhếch môi, nhưng nụ cười không chút ấm áp)
Trần Kha
Trần Kha
(lạnh nhạt): Tôi không nhớ rõ. Khi được tìm thấy, tôi không có bất kỳ dấu hiệu tổn thương nào… ngoại trừ việc máu của tôi không còn như trước.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(giọng nhẹ đi): Chết tiệt…
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(giọng thấp, kiềm chế cảm xúc): Tôi muốn kiểm tra thêm… ❄
Trần Kha
Trần Kha
(lắc đầu, dứt khoát): Không được.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(nghiêm túc): Vì sao?
Trần Kha
Trần Kha
(chậm rãi, chắc chắn): Vì ngoài chúng ta ra… còn có những người khác ở đây.
Viên Nhất Kỳ và Thẩm Mộng Dao lập tức hiểu ra. Ở phòng bên cạnh, Lý Hạo và Bạch Kỳ đang thẩm vấn một tên tội phạm quan trọng. Nếu lúc này để lộ bất cứ điều gì… thì rất có thể bí mật của cô sẽ không còn là bí mật nữa.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(giọng chậm rãi nhưng mang theo tia lạnh lẽo): Được rồi. Nhưng sau vụ này, tôi cần một lời giải thích rõ ràng. ❄
Trần Kha
Trần Kha
(nhìn nàng, nhẹ giọng nhưng kiên định): Tôi biết. Nhưng không phải bây giờ.
Không ai nói thêm lời nào. Không khí trong phòng vẫn nặng nề, nhưng tất cả đều hiểu rõ—bí ẩn về Trần Kha… còn chưa kết thúc.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play