[Bách Hợp] Có Một Người Vẫn Đợi
Chap 1: Ngày đầu nhận lớp
Ngô Mộng Đình
Haizz...Không ngờ ngôi trường năm xưa mình học, bây giờ quay trở lại cũng không khác là mấy
Ngô Mộng Đình
//Dạo 1 vòng quanh trường// Cuối cùng cũng hoàn thành được ước mơ năm xưa rồi
Ngô Mộng Đình
Không biết...người ấy liệu có còn ở đây không nhỉ?
Ngô Mộng Đình
Haizz...mình lại nghĩ nhiều rồi, cũng đã mấy năm, sao người ấy có thể vẫn dạy ở đây được chứ?
Ngô Mộng Đình là một giáo viên trẻ vừa ra trường với niềm đam mê nhiệt huyết
Đây là ngày đầu tiên cô ấy đi dạy tại ngôi trường xxx xxx
Đây vốn là ngôi trường cấp 2 mà cô ấy từng học
Cô đi đến phòng hiệu trưởng để nhận lớp của mình
Hiệu trưởng
Cô là giáo viên mới đến, đúng không?
Trước tiên cô tới lớp 7A5 nhận lớp đi
Ngô Mộng Đình bước vào lớp 7A5
Bầu không khí của lớp khá ồn ào
Ngô Mộng Đình
Cả lớp trật tự, từ nay cô sẽ là giáo viên chủ nhiệm của lớp này
Ngô Mộng Đình
Trước tiên, cô sẽ bầu 1 bạn lớp trưởng, 1 bạn lớp phó học tập và 1 lớp phó kỉ luật
Ngô Mộng Đình
Có ai xung phong không?
Ngô Mộng Đình
//Suy nghĩ// Cả cái lớp này không có ai chịu làm sao? Hóa ra đây là cảm giác của giáo viên khi hỏi câu này :>
Ngô Mộng Đình
Được thôi, em sẽ là lớp trưởng
Ngô Mộng Đình
2 bạn còn lại cô chọn ngẫu nhiên nhá
Cả lớp lại chìm vào im lặng, có đứa còn chấp tay lại, mong mình không phải là người được chọn
Ngô Mộng Đình
Cô chọn bạn có số 11 và số 5 là lớp phó học tập và kỉ luật nhá. Lớp trưởng lên phát giúp cô nội quy, phiếu ấn phẩm nhé. Cô đi xuống phòng lấy ít đồ
Lớp phó học tập
Hả, là mình sao?
Lớp phó kỉ luật
Xong luôn rồi
Ngô Mộng Đình
//Suy nghĩ//Cái lớp này cũng được đấy chứ, mình còn tưởng tụi nó sẽ quậy lắm cơ, ai ngờ cũng ngoan ngoãn, im lặng lắng nghe mình nói
Cả lớp bắt đầu bàn tán về cô giáo mới này
Học sinh 4
Ê, cô giáo này là giáo viên mới đến sao?
Học sinh 3
Chắc vậy, năm trước học mình chưa thấy cô ấy bao giờ
Học sinh 2
Mong cô ấy có thể dạy tốt lớp mình
Học sinh 1
Mà có ai biết cô ấy dạy môn gì không?
Học sinh 4
Chắc môn Văn đấy, trước trên trang web trường có ghi là cần tuyển thêm giáo viên môn Văn về dạy. Chắc là cô ấy rồi.
Học sinh 1
Mong cô ấy dễ tính một xíu :>
Lớp trưởng
//Phát nội quy//Cô giáo bảo cả lớp học thuộc nội quy này, mai cô dò nhé
Ngô Mộng Đình
//vừa đi lấy đồ vừa suy nghĩ// Tụi nhỏ cần phải rèn luyện trí nhớ, cách học nội quy cũng là một cách hay đấy chứ nhỉ?
Chap 2: Gặp lại nhau rồi, bé yêu
Cô đi xuống phòng giáo viên để lấy đồ
Căn phòng giáo viên này, trước đây cô chỉ vào để bưng đồ cho giáo viên rồi đi ra
Bây giờ cô lại có thể ở đây với tư cách là giáo viên
Điều này khiến cô có chút thích thú
Ngô Mộng Đình
Sổ kỉ luật, đầu bài và phiếu liên lạc để đâu rồi ta?
Ngô Mộng Đình
//Nhìn lên chiếc kệ lớn, ở đó có 1 thùng đồ để chữ "7A5"//
Ngô Mộng Đình
Chắc là thùng này thì phải
Tủ đồ đó rất cao, thùng đồ cô cần lấy cũng rất nặng, cô không thể với lấy được
Đúng lúc này, 1 người phụ nữ bước vào
Người ấy chẳng nói gì, nhẹ nhàng lấy thùng đồ ấy đưa cho cô
Cố Nhược Tâm
Em cần thùng đồ này, đúng không?
Của em đây
Giọng nói này rất dịu dàng nhưng cũng rất quen thuộc
Cô bỗng sững người, bởi vì người đứng trước mặt cô chính là người mà cô rất quen thuộc
Đã lâu không gặp, cô không ngờ người ấy vẫn còn dạy ở trường này
Ngô Mộng Đình
Cô...cô...cô Nhược?
Ngô Mộng Đình
Sao...sao cô..
Cố Nhược Tâm
Đã lâu không gặp, em bây giờ trông xinh đẹp, trưởng thành hơn xưa rồi đấy, Ngô Đình
Cố Nhược Tâm
À...trông bộ dạng lúng túng của em bây giờ trông rất đáng yêu lắm đấy
Nhược Tâm nhẹ nhàng vén mái tóc cho cô, còn nở 1 nụ cười với cô
Ngô Mộng Đình
//Lúng túng//Cô...cô...cô đang nói gì thế, tôi không biết cô là ai hết
Ngô Mộng Đình
Tôi có việc, tôi đi trước đây
Cố Nhược Tâm
Này Ngô Đình, nếu có thời gian, chiều nay sau giờ dạy học đến gặp tôi, nhé? Tôi sẽ đợi em
Ngô Mộng Đình
//Lúng túng// Được...được thôi
Cố Nhược Tâm
//Suy nghĩ// Đã lâu không gặp, em ấy vẫn chẳng thay đổi là mấy, vẫn cái dáng vẻ ấy
Cố Nhược Tâm
Không biết em ấy có nhớ mình không nhỉ?
Cô nhìn trên bàn giáo viên, thấy chiếc chìa khóa xe của Ngô Đình để quên đang ở đây
Cố Nhược Tâm
Em ấy đi vội đến nỗi quên mang theo chìa khóa xe luôn sao?
Cố Nhược Tâm
//Mỉm cười đắc ý//
Chap 3: Quá khứ (p1)
Ngô Mộng Đình lúc này là học sinh cấp 2, hiện đang học lớp 6
Cô bước chân vào ngôi trường mới trong sự hồi hộp xen lẫn chút lo lắng
Cô vốn rất khép kín, tự ti nên chẳng có lấy một người bạn
Đã vậy, ngay ngày thứ 3 học ở ngôi trường mới này...
Cố Nhược Tâm
Hôm nay em trực lớp, nhớ lên sớm mở cửa để lau dọn mọi thứ nhé
Ngô Mộng Đình
//Thầm suy nghĩ// Mới vô học có 3 ngày, chưa khai giảng đã phải trực nhật rồi sao?
Ngô Mộng Đình
//cười khẩy//
Cô đi lên cầu thang, tiến về phía lớp
Ngô Mộng Đình
Sao cửa không mở được vậy?
Ngô Mộng Đình
Tra hết đống chìa khóa này cũng không mở được
Ngô Mộng Đình
Thôi chết, cả lớp sắp lên đến nơi rồi
Cả lớp lên đến nơi thì thấy cô đang loay hoay với cánh cửa
Cố Nhược Tâm
Em sao vậy?
Sao không mở cửa lớp vào trực nhật đi chứ!
Ngô Mộng Đình
Em không mở được cửa!
Cố Nhược Tâm
Sao lại không mở được cửa, tra ổ khóa vào là được mà. Em thử lại đi!
Cô tra đi tra lại, ổ khóa vẫn không mở được
Cố Nhược Tâm
Thôi để tôi làm cho
Bằng một cách thần kỳ nào đấy, cô ta lại mở được thật
Lúc này đây, Ngô Đình rất bối rối, ngượng ngùng cúi mặt xuống
Còn những đứa trong lớp thì sau chuyện đó đem cô ra làm trò cười cho lớp
Ngô Đình được chọn để đi lễ, nhưng có lẽ cô không vui cho lắm
Cô vốn không thích không khí náo nhiệt ở đây cho lắm
Cố Nhược Tâm
Con đứng lên điểm danh cho cô nhé
Vốn tưởng đang nói mình, Ngô Đình đứng lên điểm số
Ai ngờ, người cô ấy bảo điểm số lại là người kế bên cô
Thế là cô lại thành trò cười cho cả lớp
Ngô Mộng Đình
//Suy nghĩ// Mới vô năm học đã gặp chuyện gì không đâu...haizz
Sau đó, cô gần như muốn vô hình trong lớp, chỉ được cái tài năng của cô lại khiến cô tỏa sáng hơn
Cố Nhược Tâm
Cô đọc điểm cuối kỳ 1 của cả lớp nhé
Cố Nhược Tâm
Ngô Mộng Đình:
Văn: 9.5
Toán: 10
Anh: 10
LS-ĐL: 10
Công nghệ: 9.5
GDCD: 10
KHTN: 10
Tin: 9.5
Đứng hạng nhất
Cả lớp ai cũng đều hướng mắt đến chỗ cô đang ngồi, còn cô lúc này chỉ muốn đào một cái lỗ chui xuống cho rồi
Có người dành ánh mắt ngưỡng mộ, cũng có người nhìn cô bằng ánh mắt của sự ganh ghét
Ngô Mộng Đình
//Suy nghĩ// Rồi xong, từ đây về sau lại có một mớ người ghét mình cho xem, biết vậy lúc làm bài cố tình sai vài câu cho rồi
Cô bận suy nghĩ mà không biết rằng, trên bục giảng đang có một người nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu
Cố Nhược Tâm
//Thầm nghĩ// Được nhất lớp đáng lẽ nên vui chứ, sao có vẻ em ấy chẳng hào hứng chút nào thì phải?
Lúc ra về, Nhược Tâm tiến đến chỗ mà Mộng Đình đang đứng
Cố Nhược Tâm
Thế nào?
Được hạng nhất lớp em có vui không?
Ngô Mộng Đình
Cũng bình thường //Gương mặt cô vẫn giữ vẻ lạnh lùng đó//
Ngô Mộng Đình
Em đi trước đây
Cố Nhược Tâm
//Cười mỉm// Em ấy đặc biệt thật đấy
Cô được lên sân khấu nhận giải
Cô vốn dĩ chẳng quan tâm đến mấy thứ này nên cô vừa lên nhận giải nhưng trong đầu cô lại luôn muốn được về nhà
Cô không biết rằng, dưới sân khấu, Nhược Tâm đang quan sát cô, khẽ mỉm cười với cái dáng vẻ ngây thơ xen lẫn chút lúng túng đó
Cố Nhược Tâm
//Tiến đến chỗ Ngô Đình//
Em muốn chụp một tấm hình với tôi không?
Ngô Mộng Đình
À không đâu, em còn có việc nữa ạ, chào cô
Cố Nhược Tâm
Tạm biệt em nhé!
Nói xong, Ngô Đình nhảy chân sáo đi về
Cô đang rất vui vì mình có thể được về nhà, nhưng qua góc nhìn của Nhược Tâm, cô lại càng cảm thấy cô bé học sinh này rất đáng yêu...
Download MangaToon APP on App Store and Google Play