Hào Môn Ẩn Hôn: Ảnh Hậu Báo Thù
Trọng trách
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Con Không Đồng Ý!!! /Nhấn mạnh từng chữ/
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Lý do gì con phải thay chị ta cưới con trai Triệu gia?
Dương Thiên Vân
Đó là trọng trách gia đình mà em gái? /Khẽ cười/
Dương Thiên Vân
Không phải em yêu thương gia đình lắm sao? Bây giờ nhà ta đang trên bờ vực phá sản, em không nỡ cứu gia đình sao?
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Trọng trách? /Bật cười/
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Chị mặt dày thật đấy chị à. Chị dám nói hai chữ "trọng trách" ở đây với tôi?
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Bao nhiêu năm qua tôi cống hiến cho showbiz, cái danh hiệu "Ảnh hậu" của tôi bây giờ cũng là tôi tự làm nên, gia tộc phát triển cũng một phần danh tiếng của tôi.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Chị làm được gì? Mà ở đây lên tiếng hả?
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Hơn nữa, hôn lễ này là của chị. Tôi cớ gì lại phải gả thay?
Dương Kiến Văn _ Ba
Chuyện đã quyết. Con sẽ thay Thiên Vân gả vào Triệu gia .
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/nhíu mày/ "Ha... giả điếc? "
Dương Thiên Vân
/Giả vờ yếu ớt/ Ba mẹ cũng chỉ muốn tìm một nơi tốt cho em thôi…
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/Cười lạnh/ Nơi tốt? Là chị không muốn cưới nên đẩy sang tôi thì có?!
Dương Gia Bảo _ Anh ba
Triệu gia là danh môn vọng tộc. Em cưới vào đó, có gì không tốt?
Dương Hạo Thiên _ Anh hai
Chuyện này không còn là lựa chọn nữa. Tịnh Hy, nghe lời đi.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Nghe lời? Cả đời này tôi có từng được lựa chọn gì chưa?
Dương Kiến Văn _ Ba
/Gằn giọng/ Con không có quyền từ chối.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Tại sao không phải chị ấy?/Hỏi lại/
Dương Thiên Vân
/Giả bộ khổ sở/ Em biết tình trạng sức khỏe của chị mà… Hơn nữa, em đẹp hơn chị, chẳng phải gả đi sẽ dễ làm hài lòng bên đó hơn sao?
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/cười khẩy/ Vậy chị giả bệnh, để tôi chịu thay? Buồn cười thật.
Dương Kiến Văn _ Ba
Chuyện này không phải bàn cãi nữa!
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Nếu tôi không đồng ý?
không khí căng thẳng hơn khi Tịnh Hy thay đổi cách xưng hô
Dương Kiến Văn _ Ba
Con nghĩ con có quyền lựa chọn?
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/Giọng châm chọc/ Vậy tôi là gì? Một món hàng trao đổi?
Lê Thanh Hà _ Mẹ
Bớt cứng đầu lại đi. Gia đình này đã nuôi con lớn, giờ là lúc con đáp đền.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Tôi không nợ bất cứ ai trong cái nhà này.
Dương Gia Bảo _ Anh ba
Chúng ta không có thời gian cho mấy trò trẻ con của em. Đám cưới sẽ diễn ra trong tháng này.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Tôi không cưới. /lạnh/
Dương Kiến Văn _ Ba
/đập bàn/ Dương Tịnh Hy!
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/nhìn thẳng vào ông ta/ Tôi sẽ không cưới.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Cả phòng chìm vào im lặng, không khí nặng nề đến ngột ngạt…
Dương Kiến Văn _ Ba
/Giọng lạnh băng/ Tịnh Hy, con đừng ép ba phải dùng biện pháp mạnh.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/Cười nhạt/ Biện pháp mạnh? Ba định nhốt tôi lại à?
Dương Gia Bảo _ Anh ba
Nếu cần thiết.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/cười khẩy/ Các người nghĩ tôi sau khi cưới sẽ để yên cho các người?
Dương Thiên Vân
/Giả bộ đau lòng/ Em đừng bướng bỉnh như vậy, ba mẹ cũng chỉ muốn tốt cho em thôi…
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/lườm/ Vậy chị cưới đi?
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/Nhìn quanh bàn, ánh mắt xoáy sâu vào từng người/ Vậy thì cứ thử xem, các người làm được gì?
Cô đẩy ghế đứng dậy, sải bước ra khỏi phòng. Ngay khi vừa đến cửa, hai vệ sĩ lập tức chặn lại.
Vệ sĩ 1
Tiểu thư, xin cô quay lại.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Từ khi nào tôi phải cần người canh chừng thế này?
Dương Kiến Văn _ Ba
Từ giờ đến ngày cưới, con sẽ không được rời khỏi dinh thự. Hãy suy nghĩ cho kỹ.
Cô siết chặt tay, quay người đi lên phòng. Cánh cửa phòng đóng sập lại.
Căn phòng tĩnh lặng, nhưng bóng đêm không thể che giấu sự chuẩn bị của Tịnh Hy. Một túi đồ nhỏ đã sẵn sàng, cửa sổ khẽ mở ra…
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
“Muốn giam tôi? Nằm mơ đi.”
Cô nhảy xuống từ ban công tầng hai, tiếp đất nhẹ nhàng. Đèn trong dinh thự vẫn sáng, vệ sĩ đi tuần tra. Cô nín thở, men theo bờ tường…
Vệ sĩ 1
Khu vực phía đông không có gì bất thường.
Cô nép sát vào góc khuất, chờ đợi thời cơ. Khi họ quay lưng, cô lập tức lao đi, bám lấy nhánh cây, trèo qua bức tường cao…
Bên ngoài dinh thự, một chiếc xe chờ sẵn.
Lâm Thiên Lam
/hạ kính xe, nhếch môi/ Bảo bối à, tôi chờ em lâu lắm rồi đấy.Lên xe!
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/Mỉm cười/ Đi thôi.
Chiếc xe lao vút vào màn đêm, bỏ lại dinh thự Dương gia phía sau.
Vivian
Chiếc xe lướt nhanh trên đường cao tốc, bỏ xa dinh thự Dương gia. Bên trong, không ai nói gì, chỉ có ánh đèn đường nhấp nháy qua khung cửa kính.
Lâm Thiên Lam
/Vừa lái vừa liếc nhìn/ Cậu ổn không?
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/Dựa đầu vào ghế, nhắm mắt/ Ổn hơn bao giờ hết.
Lâm Thiên Lam
Không sợ họ tìm thấy à?
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/mở mắt, ánh nhìn sắc lạnh/ Tìm thấy thì sao? Tôi không còn là Dương Tịnh Hy của ngày hôm qua nữa.
Lâm Thiên Lam
/Cười nhẹ/ Vậy kế hoạch tiếp theo?
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Biến mất.
Sáng hôm sau, tại dinh thự Dương gia
Dương Kiến Văn _ Ba
/Đập bàn/ CÁI GÌ? Nó trốn rồi?!
Dương Gia Bảo _ Anh ba
/Sắc mặt khó coi/ Cả đêm không ai thấy em ấy. Camera bị vô hiệu hóa.
Dương Thiên Vân
/Đưa tay che miệng, giả vờ bàng hoàng/ Sao lại thế được? Không lẽ có người giúp con bé?
Dương Kiến Văn _ Ba
/Nghiến răng/ Tìm nó về ngay lập tức! Dùng mọi cách!
Tại một căn hộ nhỏ ở ngoại ô.
Lâm Thiên Lam
/đặt hộp nhuộm tóc lên bàn/ Cậu chắc chắn chứ?
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/cầm kéo lên, nhìn vào gương/ Không còn đường lùi.
Cắt phăng mái tóc dài, nhuộm thành màu rượu vang, thay đổi kiểu trang điểm, thay quần áo… Người trong gương không còn là Dương Tịnh Hy nữa.
Từ giờ, gọi tôi là Rose Vivian.
Tại dinh thự Dương gia, cả nhà đang hỗn loạn vì tin tức mới nhất.
Dương Kiến Văn _ Ba
/đập mạnh lên bàn/ MẤT TÍCH?! Cảnh sát vô dụng đến thế à?!
Dương Hạo Thiên _ Anh hai
/sắc mặt tái mét/ Ba… có tin tức xấu…
Dương Kiến Văn _ Ba
/nhíu mày/ Gì nữa?
Dương Hạo Thiên _ Anh hai
/Nuốt nước bọt/ Có một vụ tai nạn trên cầu lớn. Xe rơi xuống sông, biển số… là của Tịnh Hy.
Lê Thanh Hà _ Mẹ
/mắt trợn trừng, run rẩy/ Không… không thể nào…
Dương Gia Bảo _ Anh ba
/cắn răng/ Tìm thấy con bé chưa?
Dương Hạo Thiên _ Anh hai
/lắc đầu/ Dòng nước chảy xiết, chưa tìm thấy… nhưng khả năng sống sót gần như bằng không.
Căn phòng chìm trong sự im lặng chết chóc.
Tại hiện trường vụ tai nạn, cảnh sát vẫn đang lặn tìm kiếm, nhưng không có kết quả. Một người đàn ông mặc vest đứng cách đó không xa, nhìn chằm chằm xuống dòng nước.
???
/cười nhạt/ Đúng như cô dự đoán, không ai nghi ngờ đây là giả.
Lâm Thiên Lam
/đứng cạnh, khoanh tay/ Tất nhiên. Nhưng trò hay mới chỉ bắt đầu.
Ở một nơi xa, trong một căn phòng nhỏ, Dương Tịnh Hy ngồi trước gương, chạm vào vết sẹo giả trên trán mình. Cô cầm chiếc điện thoại mới, một danh bạ hoàn toàn trống rỗng.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Tạm biệt, Dương Tịnh Hy. Từ giờ, tôi là Rose Vivian
Lý do có cái tên đó là vì hồi nhỏ, khi cô sống cùng bà ngoại, bà ngoại hay gọi cô là Vivian, còn Rose thì là vì trong vai diễn đầu tiên của cô, cô tên là Rose.
Tại một căn hộ sang trọng ở Paris, một người phụ nữ đứng trước gương. Cô chạm nhẹ vào mái tóc màu rượu vang của mình, đôi mắt xanh lạnh lùng phản chiếu trong gương.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Chào mừng đến với thế giới mới, Vivian.
Cô cầm lên một tấm hộ chiếu, cái tên "Rose Vivian" in rõ ràng trên đó. Một thân phận hoàn toàn mới.
Quán cà phê nhỏ bên đường, một người cô gái bước vào, nhìn quanh rồi ngồi xuống bàn góc.
Lâm Thiên Lam
/Kéo ghế ngồi xuống đối diện/ Ổn chứ?
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/Khuấy nhẹ cà phê/ Hơn cả mong đợi. Cả Dương gia chắc đang hỗn loạn?
Lâm Thiên Lam
/cười nhạt/ Đúng vậy. Không tìm thấy xác, nhưng họ tin cậu đã chết.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/cười nhạt/ Tốt. Bây giờ, tớ có việc phải làm.
Lâm Thiên Lam
/nghiêng đầu/ Quay lại trả thù à?
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
/đặt tách cà phê xuống, ánh mắt sắc lạnh/ Còn phải hỏi sao?
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Nhưng mà... chưa phải lúc.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Đi trước đây! Bye /Quay người rời đi/
Trở lại
Ba năm sau, Rose Vivian đã trở thành ngôi sao sáng giá tại Paris. Cô tham dự một sự kiện lớn của ngành công nghiệp điện ảnh tại Cannes.
Phóng viên A
Cô Vivian, tôi có một câu hỏi. Liệu cô có phải là Dương Tịnh Hy, ngôi sao đã mất tích ba năm trước không?
Rose mỉm cười, ánh mắt lạnh lùng.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Tôi là Rose Vivian
Phóng viên B
Nhưng nhiều người nói cô có những đặc điểm giống Tịnh Hy. Cô có giấu diếm điều gì không?
Rose giữ nụ cười lạnh, không thay đổi biểu cảm.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Cô ấy không còn tồn tại. Tôi chỉ là tôi, một diễn viên.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Sao lại so tôi với một người... đã chết?
Phóng viên C
Vậy tại sao mọi thứ đều giống cô ấy đến vậy?
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Giống là giống, nhưng tôi là một người khác. Bộ giống nhau thì người chết sống lại sao? Lạ vậy ạ?
Phóng viên im lặng, không dám hỏi thêm. Rose bước vào trong để tiếp tục buổi lễ.
???
Rose, tôi là Blake. Bạn thật sự làm mọi người ngạc nhiên trong bộ phim mới.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Cảm ơn.
???
Về chuyện Tịnh Hy, mọi người vẫn đồn đại. Bạn giống cô ấy quá.
Rose dừng lại, nhìn anh một lúc.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Tịnh Hy đã chết. Tôi là Rose Vivian. Đừng nhắc lại cô ấy.
Blake ngập ngừng, rồi lặng lẽ gật đầu
???
Được rồi. Nhưng cô ấy… sẽ luôn là một phần trong bạn, phải không?
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Không. Tôi là tôi. Cô ấy là cô ấy?
Blake không dám hỏi thêm, chỉ đứng nhìn theo bóng dáng cô đang rời đi.
Sau sự kiện tại Cannes, Rose Vivian trở lại phòng nghỉ của mình, vừa mới thay đồ xong thì cô nhận được tin nhắn từ Thiên Lam.
Lâm Thiên Lam
"Cậu ổn chứ? Mọi người đã bắt đầu nghi ngờ rồi đấy."
Rose cầm điện thoại, ánh mắt cô trở nên lạnh lùng hơn.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
"Tớ ổn. Tịnh Hy đã chết, và sẽ không có ai biết đến cô ấy nữa."
Lúc này, Thiên Lam gọi đến. Rose nhấn nút nhận cuộc gọi.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Có chuyện gì hả?
Lâm Thiên Lam
Cậu biết không, trong đám người đó, có người vẫn chưa tin rằng cậu là Rose. Họ nói cậu có những cử chỉ, ánh mắt giống hệt Tịnh Hy.
Rose im lặng một lúc, rồi đáp lại với giọng điệu bình thản.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Mặc kệ họ đi. Tớ đã là Rose Vivian, không ai có thể thay đổi được.
Lâm Thiên Lam
Tịnh Hy không phải là ai đó có thể dễ dàng xóa bỏ như thế. Cậu biết điều đó mà.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Tớ biết. Nhưng tớ phải làm vậy để bảo vệ chính mình, và để có thể sống tiếp. Không thể sống trong cái bóng của người khác mãi được
Thiên Lam thở dài từ đầu dây bên kia.
Lâm Thiên Lam
Cậu muốn giấu tất cả mọi người, nhưng có một người sẽ không để yên cho cậu đâu.
Rose mỉm cười nhẹ, ánh mắt cô đầy kiên quyết.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Nếu là anh ta, thì tôi sẽ đối mặt. Nhưng tôi không sợ
Lâm Thiên Lam
Cậu đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, đúng không?
Rose nhìn vào gương, đôi mắt cô không còn sự sợ hãi như ngày xưa. Tịnh Hy đã chết, và giờ là lúc cô sống cho chính mình.
Dương Tịnh Hy _ Rose Vivian
Tôi đã chuẩn bị từ lâu rồi. Đã đến lúc bước ra ngoài ánh sáng.
Thiên Lam vẫn lo lắng nhìn về phía cô bạn thân của mình. Cô ấy biết rằng Rose đang tạo ra những bí mật mà sẽ không ai có thể hiểu được. Nhưng nếu một ngày nào đó, quá khứ của Rose bị phơi bày, liệu cô ấy có còn đứng vững được không?
Dù gì, Thiên Lam cũng biết rằng, dù Rose có là ai đi nữa, cô ấy vẫn luôn mạnh mẽ hơn tất cả mọi thứ đang cản đường cô.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play