[ Jae Yi X Seul Gi ] / Chúng Ta Đã Sai Ngay Từ Đầu!
chap 1
Văn phòng công ty, sáng thứ Hai.
Seul Gi ngồi xuống bàn làm việc với một tách cà phê trên tay, khuôn mặt hiện rõ sự khó chịu khi nhìn về phía phòng làm việc của Jae Yi
vị đồng nghiệp mà cô không thể ưa nổi. Cô vừa thở dài vừa lầm bầm với đồng nghiệp bên cạnh.
Seul Gi
Lại một tuần phải nhìn mặt cô ta. Không biết tôi đã tạo nghiệp gì mà kiếp này phải làm chung công ty với Jae Yi nữa
Người đồng nghiệp của Seul Gi bật cười, huých nhẹ cô.
Yoo Yeri
Cậu và Jae Yi cứ như chó với mèo vậy. Có khi nào ghét quá hóa thương không?
Seul Gi lập tức nhăn mặt.
Seul Gi
Thương cái gì? Cậu có thấy cái thái độ trịch thượng của cô ta không? Cứ làm như mình là sếp lớn lắm ấy!
Ở một góc khác, trong phòng làm việc riêng của mình, Jae Yi cũng đang nhấp một ngụm cà phê và thản nhiên nói với bạn mình – Kyung.
Lee Jae Yi
Tôi thật sự không hiểu nổi tại sao công ty lại tuyển một người như Seul Gi. Cô ta lúc nào cũng thích cãi lời tôi, đã thế còn ngang ngược không chịu nhận sai
Kyung
Nhưng lần nào cậu cũng tìm cách nói khích cô ấy mà. Cậu không thấy vui khi chọc tức Seul Gi à?
Jae Yi nhún vai, cười khẽ.
Lee Jae Yi
Vui chứ. Không chọc cô ta thì chán lắm
Đúng lúc đó, Seul Gi bước vào phòng họp, nhìn thấy Jae Yi đang đứng đó, cô lập tức nhíu mày. Cả hai nhìn nhau, ánh mắt như tóe lửa.
Seul Gi
Lại gặp nhau rồi nhỉ, Jae Yi-ssi
Seul Gi cố ý nhấn mạnh kính ngữ, nhưng giọng điệu thì đầy mỉa mai.
Jae Yi khoanh tay, khóe môi cong lên thành một nụ cười khiêu khích.
Lee Jae Yi
Chắc cô thất vọng lắm vì sáng đầu tuần đã phải nhìn thấy tôi?
Seul Gi
Cô nói đúng đấy. Thất vọng vô cùng
Những người xung quanh khẽ cười trộm, đã quá quen với màn đối đầu này. Cuộc họp còn chưa bắt đầu, nhưng giữa Jae Yi và Seul Gi, cuộc chiến đã nổ ra rồi.
Không khí trong phòng họp bắt đầu trở nên căng thẳng khi cấp trên bước vào. Seul Gi ngồi xuống ghế, cố tình chọn vị trí xa Jae Yi nhất có thể.
Nhưng số phận thật trớ trêu—ghế bên cạnh cô lại là chỗ trống duy nhất, và Jae Yi không có lựa chọn nào khác ngoài việc ngồi xuống đó.
Jae Yi liếc qua Seul Gi, khóe môi nhếch nhẹ.
Lee Jae Yi
Bình tĩnh đi, tôi không có bệnh truyền nhiễm đâu
Seul Gi
Vậy thì tốt. Tôi cũng không muốn bị ảnh hưởng bởi cái tính tự cao của cô.
Những đồng nghiệp xung quanh chỉ biết lặng lẽ quan sát, ai cũng quen với việc hai người này cứ gặp nhau là sẽ đấu khẩu
Cuộc họp bắt đầu, và như thường lệ, Jae Yi và Seul Gi lại đối đầu nhau ngay trong phần thảo luận.
Lee Jae Yi
Tôi nghĩ cách tiếp cận khách hàng theo hướng truyền thống là an toàn hơn
Jae Yi lên tiếng, giọng điềm tĩnh nhưng đầy quyền lực.
Lee Jae Yi
Nếu thay đổi quá đột ngột, chúng ta có thể mất đi sự tin tưởng của khách hàng lâu năm
Seul Gi ngay lập tức phản bác.
Seul Gi
Nhưng cách cũ quá lỗi thời rồi. Chúng ta đang sống trong thời đại số, tiếp cận theo phương thức hiện đại sẽ giúp mở rộng thị trường nhanh hơn
Jae Yi cười nhạt, xoay cây bút trong tay.
Lee Jae Yi
Nhanh không có nghĩa là hiệu quả. Nếu cô vội vàng thay đổi mà không có chiến lược rõ ràng, kết quả sẽ là một thất bại thảm hại
Seul Gi khoanh tay, nghiêng đầu nhìn Jae Yi đầy thách thức.
Seul Gi
Vậy cô nghĩ chậm chạp, bảo thủ là tốt hơn sao? Cách làm việc của cô có vẻ quá cứng nhắc rồi đấy, Jae Yi-ssi.
Không khí trong phòng họp trở nên căng thẳng. Cấp trên đành phải giơ tay cắt ngang.
Nvat ngẫu nhiên
Được rồi, cả hai dừng lại đi. Chúng ta sẽ thảo luận thêm về phương án này sau
Jae Yi và Seul Gi liếc nhau, dù im lặng nhưng rõ ràng vẫn chưa chịu nhường.
Tại khu vực quầy cà phê, Seul Gi đang đứng trò chuyện với một đồng nghiệp khác thì Jae Yi bước đến, cầm ly cà phê trên tay.
Lee Jae Yi
Lại là Americano đen à? Cô uống thứ đắng ngắt này hoài không ngán sao?
Jae Yi chậm rãi lên tiếng, như thể đang cố tình trêu chọc.
Seul Gi nhướng mày, đáp trả ngay lập tức.
Seul Gi
Còn hơn ai đó uống Mocha mỗi ngày như trẻ con vậy
Lee Jae Yi
Thế mà tôi vẫn làm việc hiệu quả hơn cô đấy
Trước khi cô kịp nói thêm, một giọng nói khác vang lên.
Kyung
Hai người có thể ngừng đấu đá nhau dù chỉ một ngày không?
Kyung đứng khoanh tay, nhìn cả hai với ánh mắt chán nản. Bên cạnh, Yeri cũng gật đầu đồng tình.
Yoo Yeri
Thật sự cứ như tình nhân cãi nhau ấy. Người ngoài nhìn vào chắc tưởng hai người có gì với nhau mất
Seul Gi và Jae Yi đồng loạt quay sang nhìn Kyung và Yeri, rồi lại quay lại nhìn nhau, đồng thanh phản bác
chap2
Cuộc chiến không hồi kết giữa Seul Gi và Jae Yi vẫn tiếp tục kéo dài suốt ngày hôm đó.
Mọi người trong văn phòng đều đã quen với cảnh tượng này đến mức không ai buồn can ngăn nữa.
Cuối ngày, phòng làm việc của Jae Yi.
Jae Yi dựa lưng vào ghế, xoa xoa thái dương. Hôm nay lại là một ngày dài. Không phải vì công việc, mà là vì Seul Gi.
Lee Jae Yi
Cô ta lúc nào cũng thích cãi lời mình
Kyung, người đang đứng dựa vào bàn làm việc, khoanh tay cười cười.
Kyung
Nhưng mà thú vị đúng không? Từ ngày Seul Gi vào làm, cậu có vẻ có động lực đến công ty hơn hẳn
Jae Yi liếc Kyung, nhếch môi.
Lee Jae Yi
Cậu nghĩ tôi thích việc bị làm phiền mỗi ngày à? Nếu cô ta không làm tôi phát điên, chắc tôi đã hoàn thành công việc nhanh gấp đôi rồi
Kyung bật cười, không nói gì thêm, nhưng ánh mắt lại đầy ẩn ý.
Phòng làm việc của Seul Gi.
Seul Gi gục đầu xuống bàn
Seul Gi
Tôi không thể chịu nổi cô ta nữa!
Yeri, người đang lướt điện thoại bên cạnh, thờ ơ hỏi.
Seul Gi bật dậy, trợn mắt.
Seul Gi
Ngoài cô ta ra thì ai vào đây nữa?! Cứ hễ tôi nói gì là cô ta phải phản bác. Tôi chưa thấy ai ngang ngược như thế!
Yoo Yeri
Có khi nào cậu chỉ đang quan tâm đến cô ấy hơi nhiều không?
Seul Gi
Quan tâm cái đầu cậu! Nếu có ai đáng ghét hơn Jae Yi, tôi thà làm bạn với người đó còn hơn!
Yeri chỉ nhún vai, không tranh luận thêm. Nhưng trong lòng cô, ai cũng thấy rõ là hai người này càng ghét nhau thì càng dính lấy nhau.
Hôm sau tại cuộc họp sáng
Cấp trên của họ, giám đốc Kang, bước vào với một chồng tài liệu. Khi mọi người đã ổn định chỗ ngồi, ông đẩy tài liệu về phía Seul Gi và Jae Yi.
NV ngẫu nhiên
Hai cô, từ giờ sẽ hợp tác với nhau trong dự án này
Cả phòng họp im lặng vài giây. Seul Gi và Jae Yi đồng loạt quay sang nhìn sếp, sau đó là nhìn nhau.
Seul Gi giơ tay lên ngay lập tức
Jae Yi lạnh nhạt tiếp lời.
Giám đốc Kang không thèm ngước lên nhìn hai người, chỉ điềm nhiên lật tài liệu.
NV ngẫu nhiên
Không có quyền phản đối. Hai cô là những người giỏi nhất trong nhóm này, nên phải làm cùng nhau. Không thích cũng phải thích
Không ai dám ho he. Nhưng Seul Gi cảm thấy như sét đánh ngang tai.
Cô liếc sang Jae Yi, người đang khoanh tay, nét mặt cũng chẳng khá hơn gì mình.
“Đây chắc chắn là ác mộng”
Sau khi cuộc họp kết thúc, Seul Gi và Jae Yi bị cấp trên gọi vào phòng riêng.
Giám đốc Kang ngồi xuống ghế, chống tay lên bàn và nhìn hai người bằng ánh mắt sắc bén.
NV ngẫu nhiên
Hai cô là những người giỏi nhất trong nhóm này. Nhưng tôi biết rõ hai cô không ưa nhau
Seul Gi và Jae Yi đều im lặng, nhưng không hẹn mà cùng liếc nhau một cái đầy khó chịu.
NV ngẫu nhiên
Nhưng công việc không phải là nơi để cãi vã. Từ giờ, hai cô phải phối hợp ăn ý để hoàn thành dự án này. Nếu có vấn đề gì, đừng mong tôi can thiệp. Tự giải quyết đi
Seul Gi nuốt khan. Jae Yi thì chỉ khẽ nhếch môi, thái độ vẫn đầy kiêu ngạo.
Seul Gi
Rõ rồi, thưa giám đốc
Lee Jae Yi
Rõ rồi, thưa giám đốc
Cả hai đồng thanh đáp, nhưng tông giọng thì hoàn toàn khác nhau—một người thì bất mãn, một người thì thản nhiên.
Seul Gi và Jae Yi ngồi đối diện nhau, trên bàn là chồng tài liệu dày cộp. Không khí căng thẳng đến mức đồng nghiệp xung quanh cũng không dám lại gần.
Jae Yi dựa lưng vào ghế, khoanh tay
Lee Jae Yi
Tôi sẽ phụ trách kế hoạch chính, còn cô lo phần thu thập dữ liệu
Seul Gi
Tại sao tôi phải làm phần nặng nhất? Chúng ta chia đều công việc thì hợp lý hơn
Lee Jae Yi
Tôi không tin tưởng vào khả năng lập kế hoạch của cô. Cô giỏi đi thu thập thông tin thì cứ làm việc đó đi
Seul Gi đập mạnh tay lên bàn
Seul Gi
Cô—! Nếu không có dữ liệu, kế hoạch của cô cũng vô dụng thôi!
Jae Yi nhướng mày, môi cong lên đầy thách thức.
Lee Jae Yi
Vậy thì cố làm cho tốt đi. Đừng khiến tôi thất vọng
Seul Gi siết chặt nắm tay, hít sâu để kiềm chế cơn giận. Cô chưa từng gặp ai ngang ngược như Jae Yi!
Seul Gi
Được thôi. Cô cứ chờ xem
Seul Gi gõ gõ ngón tay lên mặt bàn, mắt không rời khỏi màn hình máy tính. Cô đã dành cả ngày trời để thu thập dữ liệu, phân tích và sắp xếp nó một cách khoa học nhất có thể
Seul Gi đẩy tập tài liệu về phía Jae Yi, giọng điệu có phần thách thức.
Jae Yi cầm lên, lật vài trang. Ban đầu cô chỉ định đọc qua loa, nhưng càng xem, đôi mắt cô càng sắc bén hơn
Jae Yi nhìn cô, khóe môi khẽ nhếch lên.
Lee Jae Yi
Tôi nói là không tệ. Nghĩa là lần này cô làm tốt đấy
Seul Gi thoáng sững sờ. Đây là lần đầu tiên Jae Yi khen cô? Nhưng cô nhanh chóng lấy lại tinh thần, khoanh tay
Seul Gi
Tất nhiên rồi. Tôi không phải là kiểu người làm qua loa như ai đó đâu
Jae Yi đặt tài liệu xuống bàn, chống cằm nhìn Seul Gi.
Lee Jae Yi
Cô lúc nào cũng thích đấu khẩu với tôi nhỉ? Nếu không cãi nhau với tôi, chắc cô sẽ chán chết mất
Seul Gi
Tự luyến vừa thôi, Jae Yi-ssi.
Jae Yi chỉ cười, nhưng trong ánh mắt có gì đó lạ lắm. Một chút hứng thú, một chút tò mò
Dường như, lần đầu tiên, cô bắt đầu nhìn Seul Gi theo một cách khác.
chap3
Cả tuần sau đó, Jae Yi và Seul Gi liên tục đối đầu trong quá trình làm việc. Họ tranh luận về mọi thứ—từ cách trình bày báo cáo cho đến việc ai nên chịu trách nhiệm giao tiếp với khách hàng.
Mặc dù vậy, họ vẫn phải miễn cưỡng thừa nhận rằng đối phương làm việc rất hiệu quả.
Một ngày trước buổi thuyết trình dự án.
Giám đốc Kang bước vào văn phòng và vỗ tay thu hút sự chú ý.
NV ngẫu nhiên
Mọi người, tôi có một thông báo quan trọng. Dự án lần này của Jae Yi và Seul Gi sẽ được thuyết trình trực tiếp trước ban giám đốc vào sáng mai. Vì vậy, tôi muốn hai cô ở lại khách sạn gần trụ sở chính để chuẩn bị tài liệu và đảm bảo buổi thuyết trình diễn ra suôn sẻ
Seul Gi
Khoan đã, ở lại khách sạn?
Lee Jae Yi
Không phải chứ, giám đốc. Tôi có thể tự chuẩn bị tại nhà
Giám đốc Kang khoát tay, không cho họ cơ hội phản đối.
NV ngẫu nhiên
Không bàn cãi. Tôi không muốn ngày mai có bất kỳ sai sót nào. Hai cô phải làm việc cùng nhau đến phút cuối cùng
Seul Gi và Jae Yi nhìn nhau, trong lòng đều có một cảm giác kỳ lạ.
Ở cùng nhau cả đêm? Đây chắc chắn là cơn ác mộng…
Căn phòng mà họ được cấp là một phòng suite cao cấp, nhưng vấn đề lớn nhất là…
Seul Gi đứng chết trân trước cảnh tượng này, còn Jae Yi thì khoanh tay, điềm nhiên nói.
Lee Jae Yi
Cô ngủ ghế sofa đi.
Seul Gi
Tại sao tôi phải ngủ ghế? Giường rộng như vậy, chúng ta có thể chia đôi
Jae Yi nghiêng đầu, nhếch môi đầy trêu chọc.
Lee Jae Yi
Cô chắc chứ? Tôi ngủ rất hay lấn chiếm đấy
Seul Gi cắn môi, rõ ràng không muốn chịu thua
Seul Gi
Vậy thì ai ngủ trước đến nửa đêm sẽ đổi
Jae Yi nhún vai, không phản đối.
Seul Gi nằm sát mép giường, mắt mở thao láo. Đúng như Jae Yi nói, cô ta ngủ rất ‘chiếm diện tích’.
Jae Yi đã vô thức dịch sát vào, một cánh tay còn gác lên eo Seul Gi, hơi thở đều đều phả vào gáy cô.
Seul Gi cứng người, không dám động đậy.
Seul Gi
Tại sao mình lại phải chịu đựng chuyện này chứ?
Cô than thầm trong đầu, nhưng cũng không đủ can đảm để đẩy Jae Yi ra
Thay vào đó, cô khẽ thở dài, nhắm mắt lại và quyết định mặc kệ.
Buổi thuyết trình diễn ra suôn sẻ, cả hai phối hợp ăn ý đến mức đồng nghiệp ai cũng ngạc nhiên.
Sau khi kết thúc, Kyung trêu chọc:
Kyung
Hai người ở cùng nhau cả đêm mà không cãi nhau sao? Không lẽ tình đồng đội cuối cùng cũng nảy sinh rồi?
Jae Yi nhún vai, còn Seul Gi thì lườm Kyung.
Seul Gi
Đừng nói mấy lời vô nghĩa
Nhưng khi vô tình chạm mắt nhau, cả hai lại nhớ đến khoảnh khắc tối qua—
Sau buổi thuyết trình, Jae Yi và Seul Gi không còn cãi nhau nhiều như trước
Cả hai vẫn tranh luận, vẫn không ưa gì nhau, nhưng có điều gì đó đã thay đổi—khó nhận ra, nhưng không thể phủ nhận.
Và chính điều đó khiến Seul Gi cảm thấy… khó chịu.
Văn phòng, giờ nghỉ trưa.
Seul Gi đang ngồi ăn trưa với Yeri thì Kyung bước đến, kéo ghế ngồi xuống.
Kyung
Làm gì mà mặt cau có vậy?
Kyung chống cằm nhìn Seul Gi, giọng điệu đầy tò mò.
Seul Gi thở dài, bực bội nói.
Seul Gi
Không hiểu sao dạo này tôi thấy Jae Yi bớt đáng ghét hơn
Yoo Yeri
Thế không phải là tốt sao?
Seul Gi nhíu mày, chống đũa lên má.
Seul Gi
Không hẳn. Tôi quen với việc ghét cô ta rồi, giờ tự nhiên cảm giác này khó chịu lắm
Kyung bật cười, nhưng ánh mắt lại lóe lên một chút suy nghĩ sâu xa.
Kyung
Có khi nào… cậu bắt đầu thích Jae Yi rồi không?
Seul Gi giật mình, suýt đánh rơi đũa.
Seul Gi
Cậu điên à?! Tôi thà nhảy xuống hồ còn hơn thích cô ta!
Yeri và Kyung nhìn nhau, rõ ràng không tin tưởng vào lời phủ nhận quyết liệt này.
Jae Yi đi ngang qua bàn của Seul Gi và đặt một tập tài liệu xuống bàn cô
Lee Jae Yi
Xem qua đi. Tôi đã chỉnh sửa lại phần kế hoạch của cô
Seul Gi liếc nhìn tài liệu, sau đó nhìn Jae Yi.
Seul Gi
Tôi không nhớ là mình nhờ cô làm chuyện này
Lee Jae Yi
Không nhờ, nhưng tôi làm vì tôi muốn thế.
Seul Gi im lặng vài giây.
Tại sao hôm nay Jae Yi lại chủ động giúp cô?
Cô cầm tập tài liệu lên xem. Những gì Jae Yi chỉnh sửa thật sự có lý, rõ ràng giúp bản kế hoạch trở nên hoàn hảo hơn.
Jae Yi hơi ngạc nhiên khi nghe thấy lời đó. Cô mỉm cười, cúi xuống, thì thầm bên tai Seul Gi.
Lee Jae Yi
Cô vừa nói gì thế? Tôi nghe không rõ
Seul Gi giật mình, lùi lại, đỏ mặt.
Seul Gi
Tôi bảo CẢM ƠN! Nghe rõ chưa?!
Lee Jae Yi
Được rồi, lần đầu tiên thấy cô ngoan ngoãn thế này
Nhưng trước khi cô kịp phản bác, Jae Yi đã quay lưng bỏ đi, để lại Seul Gi ngồi đó với trái tim đập loạn xạ.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play