Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

{ Countryhumans / AllVietNam } Nuông Chiều

ᴄʜᴀᴘᴛᴇʀ 𝟷

Bộ này không dành cho mấy mom hay nản khi đọc dài
Mỗi chap của tôi sẽ từ 1000 chữ cho đến 2000-3000 vậy nên cân nhắc nhé
Lưu ý!T/G không nhận tặng chap!
Một Số Lưu Ý Trước Khi Đọc //...// : Hành động,cảm xúc "....": Suy nghĩ «....» : Cánh báo của tác giả (warning) -Đôi khi sai chính tả đừng soi nhé
__________
Đến tận bây giờ,khi họ đã ở bên nhau gần một đời,cùng chia sẻ bao nhiêu kỷ niệm, cả những niềm vui lẫn nỗi buồn,mỗi lần nhắc lại những ngày tháng đã qua,họ lại lặng lẽ nhìn nhau,rồi nhìn xuống gương mặt người kia đang thiu thiu ngủ trong vòng tay mình
Mắt nhằm lại,miệng thoáng nở một nụ cười bình yên,tựa như mọi thứ ngoài kia đều không còn quan trọng nữa
Trong những khoảnh khắc như vậy,họ chỉ biết hỏi mình một câu:Từ bao giờ chúng ta lại lún sâu vào biển cảm xúc hỗn độn thế này?Từ bao giờ trái tim bọn họ lại dâng đầy những cảm giác mà có lúc họ không thể lý giải nổi?
Bây giờ
Nếu có ai đó hỏi rằng,liệu họ có hối hận vì đã theo đuổi Việt Nam trong suốt quãng thời gian dài đằng đẵng ấy,thì câu trả lời của họ vẫn sẽ là không.Không chút do dự
Vì nếu không có những tháng ngày ấy,làm sao họ có thể hiểu được rằng tình yêu không phải là một trò chơi,không phải là một thứ gì đó có thể đến rồi đi như một cơn gió
Việt Nam,với tất cả những tật xấu, những điều làm họ đau khổ,cũng chính là người đã dạy cho họ biết yêu thật sự là như thế nào
Việt Nam xinh đẹp,đáng yêu
Ban đầu chưa gặp họ Việt Nam rất dịu dàng
Đó là thế chứ giờ không hề dịu dàng và hiểu chuyện chút nào
Quá mức kiêu ngạo vì được nuông chiều thành quen
Nhưng thế thì sao?
Bọn họ chưa nói gì em,người ngoài có quyền nói sao?
Yêu là kiên nhẫn,là chịu đựng,là sẵn sàng đánh đổi những thứ quý giá nhất chỉ để giữ chăt người
"𝑇ℎ𝑎̣̂𝑡 𝑟𝑎,𝑏𝑜̣𝑛 𝑡𝑜̂𝑖 𝑐ℎ𝑎̆̉𝑛𝑔 𝑏𝑎̣̂𝑛 𝑡𝑎̂𝑚 𝑘ℎ𝑖 𝑉𝑖𝑒̣̂𝑡 𝑁𝑎𝑚 𝑐𝑜́ 𝑝ℎ𝑎̂̀𝑛 𝑘𝑖𝑒̂𝑢 𝑛𝑔𝑎̣𝑜 𝑉𝑎̀ 𝑘ℎ𝑜́ 𝑐ℎ𝑖𝑒̂̀𝑢.Đ𝑖𝑒̂̀𝑢 𝑑𝑢𝑦 𝑛ℎ𝑎̂́𝑡 𝑡𝑜̂𝑖 𝑠𝑜̛̣ 𝑙𝑎̀ 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑛𝑔𝑎̀𝑦 𝑛𝑎̀𝑜 đ𝑜́,𝑒𝑚 𝑎̂́𝑦 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑐𝑜̀𝑛 𝑡𝑖̀𝑛ℎ 𝑐𝑎̉𝑚 𝑣𝑜̛́𝑖 𝑏𝑜̣𝑛 𝑡𝑜̂𝑖 𝑛𝑢̛̃𝑎"
...
Phải bắt đầu từ đâu nhỉ?Xem nào...
Năm ấy,Việt Nam vừa tròn mười bảy—cái tuổi đẹp nhất nhưng cũng chênh vênh nhất
Cậu là một chàng trai thư sinh theo học ngành kinh tế,một mình lẻ loi nơi đất khách,không người thân bên cạnh
Cha mẹ cậu đã rời xa trần thế từ khi cậu mới lên mười,để lại trong lòng đứa trẻ nhỏ bé năm nào một khoảng trống khó lấp đầy bên cạnh những người cô chú trong họ
Để theo đuổi ước mơ và trả ơn cho những người họ hàng
Việt Nam đã tự mình rời đi,để lại số tiền trong suốt bao thời gian họ chăm sóc mà rời quê
Cuộc sống nơi thành phố không dễ dàng cho một cậu thiếu niên rời quê lên trọ học
Để tự trang trải học phí và sinh hoạt,Việt Nam phải làm nhiều công việc—từ phục vụ quán ăn,làm bán thời gian ở cửa hàng tiện lợi, đến những công việc vặt khác
Nhưng cậu không thực sự thiếu thốn.Trước khi mất,cha mẹ đã để lại cho cậu một khu vườn rộng lớn,nhưng tài sản ấy không thể ngay lập tức biến thành cơm áo.Vậy nên,Việt Nam vẫn phải tự mình lo liệu
Trong muôn vàn công việc cậu từng làm,có lẽ yên bình nhất là tiệm hoa nhỏ mà cậu tự mua trả góp—cũng là nơi cậu gọi là nhà
Mỗi sớm tinh mơ,khi thành phố vẫn còn ngái ngủ,Việt Nam lại cẩn thận tỉa tót từng cành hoa,nhẹ nhàng cắm chúng vào bình,để mặc hương thơm thanh khiết lan tỏa trong không gian tĩnh lặng
Và rồi,vào một ngày như bao ngày khác,cậu gặp hắn—người đàn ông với đôi mày sắc lạnh và ánh mắt sâu thẳm,như thể đã quen nhìn thấu mọi điều trên thế gia
Hắn bước vào tiệm hoa,từng bước đi khoan thai mà áp lực,như thể ngay cả không khí cũng phải nhường đường.Hắn nhìn thấy cậu—một bóng dáng mong manh,lặng lẽ giữa những đóa hoa rực rỡ
Lúc ấy, Việt Nam không hề hay biết,cuộc đời vậy mà sắp rẽ sang một hướng khác
Và hắn cũng không ngờ rằng, ngay khoảnh khắc ấy, hắn đã tự tay mang về một báu vật
Báu vật không chỉ là của riêng hắn, mà còn là của những người khác
Công việc và học tập luôn đan xen nhau,vì thế mà những ngày nghỉ hay bán thời gian cũng trở thành một thói quen quen thuộc của Việt Nam khi về đến nhà
Tiệm hoa nhỏ của em cũng vậy—mỗi ngày,Việt Nam đều mở cửa vào tầm giữa trưa,khoảng 11 giờ hoặc 12 giờ,rồi đóng cửa khi mặt trời dần khuất bóng,nhường chỗ cho bữa cơm chiều và những trang sách bài vở
Cũng có đôi lúc đóng sớm vì có công chuyện
Hôm nay cũng như mọi ngày khi kết thúc buổi học,Việt Nam trở về nhà khi mặt trời đứng bóng
Tiệm hoa không lớn nhưng đủ ấm cúng,là khoảng không gian mà bản thân em tự do hòa mình vào sắc hoa và hương thơm thanh mát
Cánh cửa khẽ mở,trước mắt em là một kiện hàng mới—đó là những gói hạt giống mà em đã đặt từ trước,từng hạt bé nhỏ ấy rồi sẽ nảy mầm thành những bông hoa rực rỡ,điểm tô thêm cho thế giới nhỏ bé của bản thân
Như một thói quen,Việt Nam lên học bỏ cặp sách thay quần áo và nhanh chóng xuống khoác lên mình chiếc tạp dề,và bắt tay cẩn thận sắp xếp từng bó hoa vào đúng vị trí,để không gian lúc nào cũng tràn ngập sức sống
Tiệm hoa của Việt Nam không quá đông khách,nhưng cũng chẳng bao giờ vắng lặn
Một phần vì nơi đây là cửa hàng hoa duy nhất trong khu vực,một phần vì em yêu công việc này—nụ cười khách hàng khi chọn được bó hoa ưng ý chính là niềm vui giản dị mà em trân trọng mỗi ngày
Thế nhưng, hôm nay lại có chút gì đó khác lạ. Khi Việt Nam đang tỉ mẩn nhặt hoa, cánh cửa bất chợt bị đẩy vào
Chiếc chuông nhỏ vang lên một tiếng khẽ khàng,báo hiệu có khách ghé thăm
Em ngẩng đầu lên và ngay lập tức bắt gặp một bóng dáng lạ—một người đàn ông cao lớn,với đôi mày sắc lạnh và ánh mắt trầm tĩnh khó đoán đang nhìn mình
Em đúng dậy và tiến đến
Dù vẫn giữ nụ cười trên môi,nhưng tận sâu trong lòng,em không khỏi có chút dè dặt
Bầu không khí như chậm lại trong giây lát. Nhưng rồi,em hít một hơi thật sâu, giữ bình tĩnh,tiến lên chào đón vị khách lạ với thái độ tốt nhất có thể
__𝐸𝓃𝒹 𝒞𝒽𝒶𝓅__
__________
Bộ này Việt Nam chỉ yêu đương với mấy ông già,còn mấy người kia chỉ dừng lại ở việc Việt Nam có hứng thú mà thôi
Vả lại Việt Nam không có phóng đãng trong việc sinh lí như bộ kia
Việt Nam ban đầu tính cách nhẹ nhàng
Về sau vì được chiều hư nên rất kiêu,nhưng như câu nói trên
Họ không ngại em khó chiều,chỉ ngại em thích trai trẻ
🐼💗

ᴄʜa͏ᴘᴛᴇʀ 𝟸

Lưu ý!T/G không nhận tặng chap!
Một Số Lưu Ý Trước Khi Đọc //...// : Hành động,cảm xúc "....": Suy nghĩ «....» : Cánh báo của tác giả (warning) -Đôi khi sai chính tả đừng soi nhé
__________
Không gian dường như lặng đi trong giây lát.Chỉ có tiếng gió nhè nhẹ lùa qua những cánh hoa rung rinh dưới ánh nắng ban mai
Việt Nam hít một hơi thật sâu,cố gắng trấn tĩnh nhịp tim đang hơi xao động,rồi chậm rãi bước
Dù không biết vị khách lạ trước mặt là ai,em vẫn muốn tiếp đón bằng thái độ chân thành nhất.Với một nụ cười nhẹ,em lên tiếng
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Chào quý ngài,tôi có thể giúp gì cho ngài không?//híp mắt//
Người đàn ông đứng đó, dáng vẻ trầm mặc, đôi mắt đăm chiêu nhìn vào đóa hoa trước mặt.Một lát sau,giọng ông vang lên,trầm và khẽ,như một tiếng vọng xa xăm
Người qua đường
Người qua đường
???:Hoa...
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Hoa ạ?Ngài muốn mua hoa cho dịp đặc biệt nào không?
Hời hợt quá,em phải cần thêm thông tin
Người qua đường
Người qua đường
???:Tôi chỉ mua về để trồng mà thôi
Có lẽ hơi hiểu lầm nhỉ
Thú thật
Ban đầu,Việt Nam cứ tưởng người đàn ông lịch lãm này đến để mua hoa tặng ai đó – có thể là người thương, một người phụ nữ đang đợi đối phương đâu đó,hoặc có lẽ là một người đã xa.Nhưng có lẽ đa phần khách của em đến đây mua là để tặng nên em tưởng đây không ngoại lệ
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Nếu ngài muốn trồng hoa,bên kia là quầy hạt giống.Ngài có thể xem qua,nếu vẫn còn phân vân,tôi rất sẵn lòng giúp đỡ
Việt Nam chỉ tay về phía quầy hạt giống, nơi những gói hạt được xếp ngay ngắn dưới ánh nắng được chiếu qua khung kính
Người đàn ông khẽ gật đầu, không nói gì thêm.Gã theo chân em đến quầy hạt giống
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Chọn hạt giống không khó,nhưng nếu muốn hoa nở rộ và đẹp nhất,cần phải phù hợp với môi trường nơi nó được gieo trồng
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Mỗi loài hoa đều có một câu chuyện riêng,một nơi chốn dành riêng cho chúng
Có lẽ không am hiểu quá nhiều,nên gã đàn ông đứng đó,im lặng lắng nghe em nói
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Ngài định trồng những hạt giống này ở đâu?
Người qua đường
Người qua đường
???:Ta định trồng nó ở khu vườn phía đông
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Khu vườn phía đông?
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Vậy thì,có năm loại hoa mà ngài có thể trồng: hướng dương, hoa mặt trời,dã quỳ, cúc và thủy tiên
Có lẽ vì hơi do dự khi lần đầu trồng hoa nên nét mặt gã khi đó trông rất lựa chọn
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Nhưng nếu muốn khu vườn mang một vẻ đẹp hài hòa và tinh tế,tôi khuyên ngài chỉ nên trồng hoa thủy tiên trắng,hoa cúc và một chút dã quỳ mà thôi
Việt Nam tiếp tục,giọng chậm rãi,như thể đang giúp gã vẽ nên một bức tranh trong tâm trí
Việt Nam ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt ông ta. Đôi mắt ấy chứa đựng một điều gì đó không thể gọi tên
Bộ mặt em dính gì sao?
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Khụ.. Hoa trắng và hoa vàng khi ở cùng nhau sẽ tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Sắc trắng của thủy tiên mang đến sự thanh tao,trong khi sắc vàng của cúc và dã quỳ lại ấm áp như ánh mặt trời
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Ngài thử nghĩ xem,nó sẽ như thế nào?
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Khi hòa quyện với nhau,chúng sẽ biến khu vườn phía đông của ngài thành một nơi tràn ngập ánh sáng và kỷ niệm
Người đàn ông khẽ im lặng một lúc lâu rồi mới gật đầu
Việt Nam thì thấy có sự đồng ý nên liền vui vẻ đi lấy gói hạt và gói vô,kèm theo đó là một cuốn sách kèm thêm để hướng dẫn cách trồng cho người mới bắt đầu tập tành
Trong khi người đàn ông đó
Đâu đó trong tâm trí ông lúc này,hình ảnh một khu vườn đầy nắng và những bông hoa đang khe khẽ đung đưa trong gió đã bắt đầu hiện hữu
Gã không biết cảm giác này là gì,chỉ biết mình có thiện cảm với người trước mặt thôi
Người qua đường
Người qua đường
???:Cậu tên là gì?//bước đến//
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Dạ,tôi là...Socialist Republic Of VietNam
Người qua đường
Người qua đường
???:Ừm,ta là
League of Nations
League of Nations
League of Nations
Gã đứng đó,lặng lẽ quan sát.Đôi mắt vô tình dừng lại trên những ngón tay em – thon dài,khéo léo,cẩn thận gói từng gói hạt giống vào hộp rồi tỉ mỉ quấn từng lớp giấy lại
Động tác nhẹ nhàng,chậm rãi,không chút vội vàng,như thể em đang nâng niu một thứ gì đó rất quý giá
Những tia nắng sớm hắt qua ô cửa,chiếu xuống đôi bàn tay ấy, khiến từng đường nét trở nên mềm mại hơn
Gã chưa bao giờ nghĩ rằng chỉ việc gói một hộp hạt giống cũng có thể toát lên vẻ cuốn hút đến vậy
Còn Việt Nam phía này trông rất dễ chịu,ấy vậy vừa đi học về đã có khách vào quán
Vị khách ấy lại rất dễ thương
Hôm nay có lẽ là một ngày tuyệt vời của em
...
Và hôm nay,dù lòng Việt Nam tràn ngập niềm vui,nhưng em vẫn khá bận rộn với buổi hẹn vào buổi tối và phải đóng cửa tiệm sớm
Giáo sư đã chủ động mời đi ăn tối,nói rằng đó là cách để bày tỏ lòng biết ơn vì những gì đã giúp đỡ hắn trong suốt khoảng thời gian qua
Lời mời ấy khiến em có chút băn khoăn.Tại sao bây giờ hắn mới ngỏ ý?
Nếu thực sự muốn cảm ơn,tại sao không phải là những ngày trước,khi em vẫn luôn sẵn sàng hỗ trợ trong mọi chuyện nhỉ?
Ấy mà
Việt Nam cũng không nghĩ quá nhiều. Có lẽ,giáo sư thật sự muốn làm điều gì đó để trân trọng sự giúp đỡ của em,dù muộn màng.Dù sao thì,Việt Nam cũng thừa nhận rằng mình đã giúp giáo sư không ít lần
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Ổn chưa nhỉ//xoay nhẹ một vòng//
Trước buổi hẹn,Việt Nam không quá chăm chút về ngoại hình,chỉ đơn giản đứng trước gương,khẽ chỉnh lại mái tóc một chút,để nó rủ xuống một cách tự nhiên
Việt Nam chọn một bộ trang phục đơn giản nhưng đủ thoải mái—một chiếc áo bó sát tôn lên đường nét cơ thể,kết hợp với chiếc quần rộng tạo cảm giác phóng khoáng
Bên ngoài,khoác thêm một chiếc áo dài để đối phó với sự thất thường của thời tiết.Dạo gần đây,trời cứ thay đổi thất thường,lúc nóng bức,lúc lại se lạnh đến khó chịu
Không quá cầu kỳ,nhưng đủ để Việt Nam tự tin bước ra ngoài.Dù đây chỉ là một buổi ăn tối bình thường
Tiếng chuông điện thoại vang lên,vậy là giáo sư đến rồi
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Giáo sư Soviet đợi em chút,em xuống đây//đeo giày//
Union of Soviet Socialist Republics
Union of Soviet Socialist Republics
Tôi ở phía bên kia đường,đi từ từ thôi-Không cần vội đâu
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Dạ..
Đầu dây bên kia vừa dứt,chỉ còn tiếng tút tút vô hồn vang lên giữa màn đêm tĩnh mịch
Gã không vội cất điện thoại,cũng chẳng biểu lộ cảm xúc gì, ch lặng lẽ rút một điếu thuốc,kẹp giữa hai ngón tay rồi châm lửa
Ngọn lửa nhỏ lóe lên trong thoáng chốc,phản chiếu ánh sáng chập chờn trong đôi mắt sâu thẳm của gã
Hít một hơi dài,gã để khói thuốc len lỏi vào lồng ngực trước khi nhả ra thật chậm,làn khói trắng lững lờ bay lên,quẩn quanh trong bầu không khí đêm lành lạnh
Gã dựa lưng vào cánh cửa xe,bàn tay cầm điếu thuốc thả lỏng bên hông,ánh mắt trầm lặng nhìn về phía xa xăm
Đêm nay không quá lạnh,nhưng gió nhẹ vẫn đủ làm tóc mái gã khẽ rối.Cả không gian dường như lắng đọng lại,chỉ còn tiếng xe chạy ngang cùng ánh đèn đường hắt xuống những vệt sáng lốm đốm trên mặt đường
Gã đứng đó,im lặng chờ đợi. Đợi Việt Nam - cậu chàng bán hoa nhỏ bé
Không biết vì sao,nhưng khoảnh khắc này,dù chỉ đơn giản là đứng một chỗ chờ đợi,cũng khiến ngực gã trầm xuống một nhịp,như thể có một thứ cảm xúc mơ hồ nào đó len lỏi trong lồng ngực,không rõ là chờ mong hay điều gì khác
Union of Soviet Socialist Republics
Union of Soviet Socialist Republics
Đêm nay ắt sẽ là một đêm khó quên...
__𝐸𝓃𝒹 𝒞𝒽𝒶𝓅__
__________
NovelToon
Cre Artist: @Tamiton
NovelToon
Cre Artist :Cần tìm
NovelToon
Cre Artist : @Zhoe Toru
-Tôi không biết rằng liệu mình có cre đúng hay không,nhưng tất cả ảnh đều lấy ở trên pin,nếu có sai sót mong mọi thứ sửa giúp tôi-

ᴄʜa͏ᴛᴇʀ 𝟹

Lưu ý!T/G không nhận tặng chap!
Một Số Lưu Ý Trước Khi Đọc //...// : Hành động,cảm xúc "....": Suy nghĩ «....» : Cánh báo của tác giả (warning) -Đôi khi sai chính tả đừng soi nhé
__________
Việt Nam bước ra ngoài,đưa mắt ngó nghiêng tìm kiếm.Trên con phố nhộn nhịp,ánh đèn đường loang loáng phản chiếu lên vỉa hè ẩm sương
Xa xa,một bóng người quen thuộc đứng tựa lưng vào xe,tay đưa điếu thuốc lên môi,làn khói lơ lửng trong không khí
Gã,cũng định tiến tới nhưng
“Em không thích mùi thuốc chút nào”
Nhớ lại khoảng thời gian nói chuyện với Việt Nam trước đây,giờ mới nhớ lại…
Và rồi
Vừa thấy Việt Nam,ngón tay lập tức dụi tắt điếu thuốc,giơ tay lên cao vẫy nhẹ,như một tín hiệu gọi em lại gần
Việt Nam vẫn thế,vẫn nụ cười trên môi và tiến lại gần
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Giáo sư đến lâu chưa ạ?//đi chậm lại đến trước mặt Ussr//
Union of Soviet Socialist Republics
Union of Soviet Socialist Republics
Vừa mới thôi
Không nói gì thêm,vị giáo sư cũng lịch thiệp mà mở cửa hàng ghế phụ
Việt Nam thì không ý kiến mà ngoan ngoãn lên xe thắt dây an toàn và tự nhiên cắm sạc trên xe
Giống như việc ngồi ở đây là đã rất nhiều lần rồi
...
Nhà hàng mà Ussr chọn mang một vẻ sang trọng nhưng không quá phô trương.Ánh đèn vàng dịu dàng phủ lên không gian. Hai người chọn một bàn gần cửa sổ, từ đây có thể nhìn thấy cả thành phố lấp lánh ánh đèn
Trên bàn,rượu vang đỏ sóng sánh trong ly pha lê,phản chiếu ánh nến lung linh.Bữa tối vừa được dọn lên,hương thơm của món ăn lan tỏa trong không khí
Ussr nhẹ nhàng đặt dao nĩa xuống, mắt nhìn sang Việt Nam, khóe môi cong lên một nụ cười
Union of Soviet Socialist Republics
Union of Soviet Socialist Republics
Hôm nay em thế nào?Vẫn như mọi ngày, đi học về là mở cửa hàng luôn nhỉ?
Việt Nam khẽ gật đầu,dùng nĩa đẩy nhẹ miếng salad trong dĩa
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Vâng, vẫn vậy thôi.Không có gì thay đổi cả
Union of Soviet Socialist Republics
Union of Soviet Socialist Republics
//chống cằm nhìn em//
Giống như đang đánh giá điều gì vậy
Union of Soviet Socialist Republics
Union of Soviet Socialist Republics
Em có vẻ mệt?
Việt Nam hơi nhíu mày lại khi Ussr hỏi câu đó,sau đó lại thả lỏng, đối mắt với Ussr mà cười nhẹ
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Chắc do đi lại nhiều nên hơi đau lưng một chút
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Nhưng cũng thật may là hôm nay được ăn tối với giáo sư.Đồ ăn rất hợp khẩu vị của em
Union of Soviet Socialist Republics
Union of Soviet Socialist Republics
Vậy thì tốt. Đây là quán ăn tôi được người quen giới thiệu//gật gù//
Ánh mắt gã thoáng lướt qua đĩa thức ăn của Việt Nam
Union of Soviet Socialist Republics
Union of Soviet Socialist Republics
Có vẻ em không thích thịt bò lắm. Chỉ thấy em chăm chú vào salad với mấy món khác thôi nhỉ?
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
À…Chỉ là em kén ăn thôi.Không thích thịt quá nạc hay quá mỡ,không thích món quá mặn hay quá nhạt… Nói chung,còn nhiều điều khác nữa//dừng tay//
Union of Soviet Socialist Republics
Union of Soviet Socialist Republics
Xem ra gọi món cho em cũng là một thử thách?//cười cười//
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Làm phiền giáo sư rồi ạ..
Union of Soviet Socialist Republics
Union of Soviet Socialist Republics
Không sao,hôm nay tôi mời //nhấc ly rượu lên//
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Thưa giáo sư,khi đi trên xe giáo sư tính mạng của em cũng là của thầy đấy
Socialist Republic of VietNam
Socialist Republic of VietNam
Giáo sư, xíu nữa còn phải lái xe đấy.Uống rượu ổn chứ?Đó còn là loại mạnh//chau mày//
Union of Soviet Socialist Republics
Union of Soviet Socialist Republics
Tửu lượng tôi khá tốt.Nếu thật sự không lết về được,vậy… phiền em cho tôi tá túc một đêm nhé?
Việt Nam giật mình,hơi sững lại.Câu nói ấy khiến mặt em bất giác nóng lên,không biết nên đáp lại thế nào.Em vội cúi xuống, giả vờ chăm chú cắt một miếng salad, nhưng đôi tai đã bắt đầu đỏ ửng
Phản ứng dễ thương đấy
Gã không nói gì thêm, chỉ nhấc ly rượu lên, đôi mắt sâu thẳm như ẩn chứa một điều gì đó không nói thành lời
Bữa tối tiếp tục trong bầu không khí ấm áp,nhưng dường như đã có một chút gì đó thay đổi—một cảm giác mơ hồ len lỏi giữa hai người,lặng lẽ nhưng không kém phần rõ ràng
Cũng vì việc hai người hay có những điều kì lạ trong mối quan hệ nên chủ dề về mối quan hệ của hai người cũng là thứ bàn tán trên trường
Gã không để tâm
Còn em thì có
...
Và đúng như em nghĩ, lời nói của giáo sư chỉ là một câu đùa vui mà thôi.
Nhưng có một điều em không ngờ đến—tửu lượng của giáo sư thực sự không phải chuyện đùa.Năm loại rượu mạnh,thử qua hết mà vẫn chưa say,chỉ là đôi gò má đã đỏ ửng lên như thể bị ánh nến hắt vào
Việt Nam em đây xin cúi đầu bái phục,cho một like.
Nhưng dĩ nhiên,chẳng có chuyện gì gọi là “tá túc” cả. Khi giáo sư vừa định mở miệng nói gì đó, em đã nhanh chân chạy tọt vào nhà rồi
Phải nhanh thôi,kẻo gã lại trêu thêm một câu nào đó làm em đỏ mặt mất
-
Như mọi lần sau khi về nhà,việc đầu tiên Việt Nam làm là đi tắm thêm một lần nữa trước khi lên giường. Cảm giác nước ấm chảy qua người giúp em thư giãn sau một ngày dài
Thay quần áo ngủ xong,Việt Nan lấy một lọ nến thơm ra,châm lửa.Hương thơm dịu nhẹ bắt đầu lan tỏa khắp phòng
Lại đây nói cho nghe
Việt Nam thích những mùi hương như thế này—không quá nồng,không quá nhạt,đủ để khiến không gian trở nên ấm áp hơn
Nếu thích một mùi nào đó,Việt Nam có thể mua cả vài hũ để dùng dần,như một thói quen khó bỏ
Cuối cùng, Việt Nam leo lên giường, bật điện thoại lên lướt vài trang tin tức hay mấy video thú vị trước khi chìm vào giấc ngủ
Điều hòa thì điều hòa cũng phải theo tiêu chuẩn riêng,cái nào cũng được em điều chỉnh theo ý muốn
Điều hòa vẫn bật ở mức nhiệt độ vừa phải,không quá nóng cũng không quá lạnh
Chiếc giường Việt Nam chọn cũng thế không được quá mềm, cũng không quá cứng,vừa vặn để có một giấc ngủ ngon
Việt Nam cuộn tròn trong chăn,nhắm mắt lạ
Giờ giấc sinh hoạt cũng phải thực hiện đúng
Giấc ngủ đến nhẹ nhàng,yên bình
Chỉ là đêm đó em mơ thấy bản thân em bỗng dưng trở nên kiêu kì
Khó chiều
Và như hoàng tử nhỏ được nuông chiều thành quen vậy
__𝐸𝓃𝒹 𝒞𝒽𝒶𝓅__
__________
-Tác giả ko ra chap cố định hay theo lịch,thích thì ra-))

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play