[Nguyên Hằng] Chúng Ta Sẽ Bên Nhau Cả Đời Hay Chỉ Tồn Tại Trong Ký Ức?
Chap 1: Con xin lỗi
Trong lớp học, khi mà các bạn đều xuống căn tin thì có một chàng trai đang nằm dài ra bàn than vãn
Trần Dịch Hằng
Cho tôi về nhà sớm đi trờiiiiiiiiiiiiiii
Trần Dịch Hằng
Bắt học sinh học 5 tiết trong một buổi
Trần Dịch Hằng
Ông cố nào nghĩ ra vậy
Trần Dịch Hằng
Hu hu ác độc
Trần Dịch Hằng
Giật cả mình
Trần Dịch Hằng
Ai gọi vậy???
Cậu nhìn dãy số lạ do dự môt hồi thì ....
Trần Dịch Hằng
Thôi, lỡ lừa đảo thì sao
Trần Dịch Hằng
Không bắt máy thì hơn
Nói rồi cậu cũng cất chiếc điện thoại vào cặp. Nhưng cậu không biết, đó quyết định mà cậu hối hận nhất từ trước đến nay ...
Mẹ cậu
Khô....không được....sao...bác..sĩ
Vị bác sĩ ấy cầm lấy tay người phụ nữ đang nằm trước giường bệnh
Bác sĩ
Cô đừng buồn, chắc thằng bé đang trong giờ học nên không tiện nghe máy
Mẹ cậu
ừm, t...tôi....bi...biết...mà
Bác sĩ
Cô có muốn ăn gì không??
Mẹ cậu
Ha....Còn..sống....được vài tiếng, sao....t...tôi....dám phiền...cậu
Bác sĩ
Sao cô lại nói vậy?
Bác sĩ
Haizzz... Cô nằm đây đi, để cháu kêu người đi mua đồ ăn cho cô ạ
Bác sĩ
Nếu cảm thấy có gì bất thuờng trong nguời, hãy nhấn cái nút này nhé ạ
Vị bác sĩ nhẹ nhàng đặt vào tay bà một cái nút rồi cúi chào quay nguời rời đi
Mẹ cậu
C.....ca....cảm...ơn
-------------------------
Cậu bên này lại không được tốt lắm, cả tiết cậu cứ nhìn ngoài cửa sổ hoài. Trực giác cậu mách bảo gì đó mà cậu cảm thấy trong ngực mình đau nhói
Trần Dịch Hằng
Ở nhà xảy ra chuyện gì à?
Trần Dịch Hằng
Sao bất an thế nhỉ?
Cậu tự lẩm nhẩm một mình rồi lắc đầu ngoâỳ ngoâỵ
Trần Dịch Hằng
"Sao lại nghĩ xui thế?"pov
Trần Dịch Hằng
"Haizz....."
Cậu thu xếp sách vở chuẩn bị ra về, vừa đeo balo lên cậu nhận được...
Trần Dịch Hằng
Hử? Số lạ hồi nãy nè, nhận nhỉ?
Cậu bắt máy, bên kia truyền đến giọng nói của một người đàn ông
Bác sĩ
Chào cậu, cho hỏi cậu là nguời nhà của bệnh nhân xxx đúng không?
Trần Dịch Hằng
Vâng, đúng ạ
Trần Dịch Hằng
Mẹ tôi có chuyện gì sao?
Cậu nhíu mày, cảm giác này...
Bác sĩ
Xảy ra tai nạn, đuợc những người xung quanh đưa vào bệnh viện và...
Trần Dịch Hằng
Vậy mẹ tôi sao rồi, ở bệnh viện nào thế?
Trần Dịch Hằng
Anh nói mau lên
Chap 2: Hối hận muộn màng
Bác sĩ
Tôi rất buồn vì không thể cứu đuợc mẹ cậu
Bác sĩ
Lúc nãy, tôi có gọi cho cậu nhưng....
Trần Dịch Hằng
Đừng nói nữa
Trần Dịch Hằng
Mẹ tôi ở bệnh viện nào thế?
Trần Dịch Hằng
Hức hức....mẹ.....con xin lỗi
Cậu đã cố gắng không khóc ra tiếng truớc khi tắt máy
Cậu là vậy, có chuyện gì xảy ra cậu cũng mạnh mẽ tự đứng lên, vì cậu còn mẹ nhưng......giờ thì sao?
Nguời đó là mẹ cậu, nguời đã chăm sóc, nuôi nấng cậu trong suốt 17 năm qua. Ha....giờ cậu trở thành một đứa trẻ không cha không mẹ rồi
Sẽ chẳng còn ai lo lắng cậu bị lạnh mà thức cả đêm để đan cho cậu chiếc áo len, không còn ai nhắc nhở cậu khi cậu thức khuya học bài, không còn ai chuẩn bị bữa sáng và nói"Cố lên nhé, ngày mới bắt đầu rồi, con yêu",.....không một ai cả
Cậu lau nước mắt đi, đứng dậy đến bệnh viện
Cậu lững thững đi trên dòng đường tấp nập người qua lại, đôi mắt vô hồn
Trần Dịch Hằng
Đến rồi nhỉ
Cậu đi vào sảnh bệnh viện
Trần Dịch Hằng
Aizz....Nãy quên hỏi số phòng
Trần Dịch Hằng
Hỏi ai bây giờ nhỉ?
Cậu nhanh chân chạy lại chỗ cô y tá
Trần Dịch Hằng
À, thưa chị, chị có biết bệnh nhân xxx ở phòng mấy không?
Bác sĩ
Cậu là Trần Dịch Hằng đúng không?
Một vị bác sĩ đến chen ngang, cậu nhận ra đây là giọng nói lúc nãy nói chuyện với cậu, cậu vội gật đầu
Vị bác sĩ quan sát thấy đôi mắt cậu còn đỏ hoe thì rất quan tâm cậu
Bác sĩ
Không sao, cuộc đời mà, cậu còn trẻ nhưng cũng phải học cách chấp nhận, mẹ cậu rất thương cậu nên bà ấy không muốn nhìn cậu như vậy đâu
Cô y tá nghe đuợc cuộc trò chuyện cũng hiểu chuyện gì? Cô thầm xót thuơng cho cậu còn trẻ mà lại trải qua chuyện như vậy
Đến trước một căn phòng, cậu đột nhiên không muốn vào nữa, cậu không mạnh mẽ như vẻ bề ngoài cậu thể hiện, nhưng biết sao đuợc nếu không vào cậu sẽ chẳng còn cơ hội thấy lại khuôn mặt của mẹ nữa
Bác sĩ
Cậu chỉ còn nửa tiếng thôi
Nói rồi, vị bác sĩ đó cũng rời đi
Cậu đứng truớc cửa hồi lâu rồi cũng chậm chạp buớc vào
Vừa mở cửa, đập vào mắt cậu là mẹ cậu đang nằm trên chiếc giường, cả người thì phủ khăn trắng. Cậu từ từ tiến lại giở chiếc khăn trên đầu người mẹ xuống
Trần Dịch Hằng
Mẹ ơi! Con xin lỗi. Hức hức.....hức
Chap 3: Tai nạn
Cậu lau nước mắt đứng dậy rồi rời khỏi phòng
Bác sĩ
Đây, giấy báo tử của mẹ cậu
Bác sĩ
Đừng buồn nhé, cậu phải cố gắng
Cậu không nói gì, chỉ im lặng
Sau khi vị bác sĩ rời đi, cậu mới từ từ nói ra 2 chữ
Ngoài thành phố, xe cộ đều tấp nập qua lại, những người đi bộ trên môi ai cũng nở nụ cười, rất vui vẻ
Còn cậu thì sao, cậu chỉ còn mỗi mẹ thôi, ai mà ngờ ...
Ông trời ác thật, đã cướp đi người thân duy nhất của cậu rồi, cậu chẳng còn cả
Trần Dịch Hằng
Ha....ha.....nực cười thật......trớ trêu nhỉ
Cậu buồn bã ngước đôi mắt vô hồn của mình nhìn lên bầu trời. Bầu trời hôm nay đẹp lắm, xanh veo và có những đám mây bay lơ lửng, một quang cảnh thật đẹp cho những ai thích ngắm bầu trời như cậu
Theo cậu biết màu xanh là màu đại diện cho hi vọng nhưng cũng tượng trưng cho nỗi buồn
Trần Dịch Hằng
Một màu nhưng lại hai ý nghĩa
Trần Dịch Hằng
Ai đưa ra cái ý nghĩa này vậy trời
Bước chân cậu thẫn thờ trên đường. Không biết qua bao lâu, trời đã tối hẳn
Cậu lại dừng chân trước một thư viện
Suy nghĩ một hồi, cậu quyết định đi vào để mua một cuốn sách
Thói quen khó bỏ, mỗi lần cậu buồn đều sẽ có một cuốn sách trên tay và đi bộ, vừa đi vừa đọc giúp cậu thư thả hơn
Không biết hôm nay cậu bị ma xui quỷ khiến gì mà lại chọn cuốn tiểu thuyết thể loại cậu ghét nhất
Tiểu thuyết thể loại đam mỹ, thanh xuân vườn trường, EABO
Thật ra cậu không ghét thể loại đam mỹ hay EABO
Nhưng thanh xuân vườn trường là thể loại mà cậu luôn tránh
Trần Dịch Hằng
Hôm nay mình bị sao vậy nhỉ?
Trần Dịch Hằng
Thế mà lại chọn cái thể loại này
TOP 1 con người luôn tự nghi ngờ bản thân: Trần Dịch Hằng
Thế là cậu lật trang thứ nhất ra, đọc phần GTNV
Trần Dịch Hằng
Ồ, nhân vật phản diện cùng tên với mình
Cậu lật ra phần tóm tắt sơ cốt truyện
Trần Dịch Hằng
//Nhíu mày//
Trần Dịch Hằng
Vì yêu mà phải đổi kết cục như vậy?
Trần Dịch Hằng
Xứng đáng sao?
Trần Dịch Hằng
Rõ ràng là rất có tài năng mà, tương lai nhất định sẽ nổi tiếng
Trần Dịch Hằng
Khùng thiệt chứ, tự nhiên lại nói một mình nãy giờ
Người lạ
Này cậu, tránh ra
Một chiếc xe tải tông vào cậu, mặc dù tài xế đã thắng gấp
Người lạ
Có người gặp nạn, gọi cứu thương đi
Trần Dịch Hằng
Mẹ, con đến với mẹ đây
Trong đêm đó, sinh mệnh của cậu đã vỡ
Download MangaToon APP on App Store and Google Play