[CapRhy] Solar Eclipse
Chap 1: thu lạnh
tolatacgia🥰
tớ rất xin chào các cậu:)
tolatacgia🥰
tớ quay trở lại với một fic mới và hứa hẹn nhiều điều thú zị hơnn
tolatacgia🥰
ban đầu là định viết RhyCap
tolatacgia🥰
nhưng tớ muốn so le cả 2 nên bộ kia RhyCap rồi thì sang bộ này sẽ là CapRhy
tolatacgia🥰
đương nhiên tớ sẽ lọc bớt cp đi sợ mn đọc nhiều nv quá sẽ bị rối ấy
tolatacgia🥰
chứ kh là tớ nhét hết anh trai vào òi:)
tolatacgia🥰
nhưng dù sao thì tớ vẫn mong mn sẽ ủng hộ cho tớ
tolatacgia🥰
viết các fic truyện về 2 anh là vì tớ yêu quý họ và muốn xây lên nhiều khoảnh khắc cho họ hơn
tolatacgia🥰
và ai cx biết là nó sẽ kh có thật^^
tolatacgia🥰
có quá nhiều idea và muốn được truyền tải đến cho các cậu
tolatacgia🥰
và cũng có thể có một số chỗ tớ sẽ lấy cảm hứng hay một chút ý tưởng từ những truyện khác
tolatacgia🥰
nhưng các cậu yên tâm, tớ sẽ chắt lọc và lấy ít nhất có thể để tạo nên được chất riêng cho truyện của mình, sai sót j thì mong các cậu thông cảm hoan hỉ ạ<3
tolatacgia🥰
tớ chỉ muốn nói v thoiii các cậu đọc cx đc kh đọc cx ksao
tolatacgia🥰
giờ thì vào truyện nháaaa💗
“....” : nói nhỏ
*....*: suy nghĩ
/..../: trạng thái, hành động
~: dẹo, trêu,nhõng nhẽo, gạ gẫm
💬: nhắn tin
📲:gọi điện
cơn se lạnh khiến con người ta chỉ muốn dính chặt tới cái giường mãi và làm bạn với cái chăn ấm mãi thôi
Nhưng... thật đáng buồn..
vì tiếng gọi của tri thức và sợ bố mẹ mắng nên Hắn vẫn phải vác xá.c dậy đi học^^
Hoàng Đức Duy
/thắt cà vạt/
Hoàng Đức Duy
tch..ngại đi học vaiz..
Duy xuống tầng với khuôn mặt còn hơi ngái ngủ mà đi thẳng vào bếp, không hề để tâm gì đến không gian phong khách ở ngoài
Hoàng Đức Duy
/giật mình/ Dạ?
Ba và Pa Hắn sẽ đi làm từ sớm
hôm nay lại nghiêm túc ngồi ở sofa như đang bàn chuyện với đối tác vậy
nhưng sáng sớm làm gì có chuyện đối tác đối tiếc gì ở đây??
Duy thì vẫn phải nghe lời pa, càng đi lại gần chỗ họ ngồi, hắn càng thấy rõ sau cái thành ghế cao dày đó là xuất hiện thêm một cái đầu thấp bé nữa
vừa đến nơi thì người đó quay lại ngước lên nhìn hắn
Hoàng Đức Duy
/ngạc nhiên/
Nguyễn Quang Anh
anh Duy...?
em đôi mắt đen tròn đẫm lệ đang mở to nhìn chằm chằm vào Hắn
làn da trắng bóc, nước mắt nóng hổi làm nổi bật lên hai gò má ửng hồng của em
Nguyễn Quang Anh
hic.. /nấc/
Hoàng Đức Duy
*sáng sớm gặp chuyện gì vậy trời!???*
Chap 2: Nhỏ xíu
Nguyễn Quang Anh
/ngậm ô tô đồ chơi/
Trần An Hương (mẹ QA)
/nhìn QA cười/
Trần An Hương (mẹ QA)
nghịch quá cơ
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
Quang Anh lại đây nào /vẫy/
Nguyễn Quang Anh
/chạy lại chỗ bố/
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
/lấy đồ chơi ra khỏi miệng em/ kh ngậm nhé
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
bẩn lắm
Nguyễn Quang Anh
/gật gật/
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
à bố dặn này
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
lát nữa nhà mình sẽ có khách
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
con nhớ phải ngoan ngoãn lễ phép nghe chưa?
Trần An Hương (mẹ QA)
“ ngoan là mẹ sẽ chở con đi mua kẹo nhé!”
Nguyễn Quang Anh
/hớn hở/ thiệt hong?
Trần An Hương (mẹ QA)
thiệt!
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
đến rồi
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
/ra mở cửa/
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
/cười/ chào bạn Sinh nhá /đưa tay ra/
Nguyễn Trường Sinh
/bắt tay/ à chào bạn Minh!
Nguyễn Trường Sinh
lâu rồi anh em ta kh gặp nhau nhể? /cười/
Trần An Hương (mẹ QA)
uii Anh Túuu
họ đều là những người chơi chung hồi đại học nên thân thiết lắm
Bùi Anh Tú
dạo này sao rồi?
Trần An Hương (mẹ QA)
khoẻ re hà! m thì sao?
Bùi Anh Tú
haa trời ơi thằng nhà t nó quấy lắm nên cũng tàm tạm
Trần An Hương (mẹ QA)
m mang nó theo hong?
Trần An Hương (mẹ QA)
/ngó xung quanh/ r thg bé đâu?
rồi 4 người họ quay sang nhìn cùng một hướng
nơi mà một cậu nhóc đang cúi xuống nhìn chằm chằm em bé nhỏ xíu trước mặt
Hoàng Đức Duy
* cái cục chi đây?*
Nguyễn Quang Anh
/nghiêng đầu/ ?
và giây phút đó cũng chính là lần gặp gỡ đầu tiên giữa hai người họ
cả 2 chào hỏi nhau bằng ánh mắt đầy sự khó hiểu và bối rối:)
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
chà Duy lớn v r cơ á
Nguyễn Trường Sinh
cách nhau tận 8 tuổi chả v
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
à ừ t quên^^
Trần An Hương (mẹ QA)
Duy có vẻ trầm tính hơn nhỉ?
Bùi Anh Tú
ừm nó vốn trầm từ nhỏ rồi
Bùi Anh Tú
được cái lì và bướng^^
Trần An Hương (mẹ QA)
Quang Anh nhà t là nghịch và tăng động
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
thôi mời mọi người vào nhà uống nước
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
để đó cho hai đứa nó làm quen
Nguyễn Trường Sinh
đúng r đó đi thôi em /đỡ eo tú/
một lớn một nhỏ , một đứng một bò vẫn đang nhìn chằm chằm vào nhau
bất động và không di chuyển gì
mãi cho đến khi Duy hắt xì một cái thì Quang Anh mới lồm cồm đứng dậy chạy lại chỗ hắn
Nguyễn Quang Anh
tớ là Quang Anh /đưa tay/
Nguyễn Quang Anh
bốn tủi gòi
Hoàng Đức Duy
/cười nhếch mép/
Hoàng Đức Duy
anh đây 12 tuổi r
Nguyễn Quang Anh
/load../
Nguyễn Quang Anh
em là Nguyễn Quang Anh /đưa tay khác/
Hoàng Đức Duy
/bắt tay em/ Hoàng Đức Duy
Nguyễn Quang Anh
Đức..Duy?
Nguyễn Quang Anh
lên gì lạ zọ?
Hoàng Đức Duy
ý là m chê tên t!?
Nguyễn Quang Anh
/giật mình/ ơ hong có!
Nguyễn Quang Anh
n-nghe lạ thoi mà /mếu/
Hoàng Đức Duy
Ê thôiiii nín nín dùm t
Hoàng Đức Duy
m khóc ra đây là Pa đánh chớt t đó
Hắn vừa dứt lời, em liền thay đổi sắc mặt trở lại bình thường
Nguyễn Quang Anh
giỡn hoi
Hoàng Đức Duy
*moẹ để nhóc 4 tuổi lừa..*
Nguyễn Quang Anh
/đưa ô tô đồ chơi cho hắn/
Hoàng Đức Duy
m bắt t cầm thứ dính nước bọt của m á hả?
Nguyễn Quang Anh
sạch màa
Hoàng Đức Duy
eooo gớm vaiz
Hoàng Đức Duy
kh bao giờ nhé!
Nguyễn Quang Anh
/lấy áo chùi/
Nguyễn Quang Anh
nè /đưa/
Hoàng Đức Duy
chê rồi kh cầm đâu
Nguyễn Quang Anh
em méc chú tú
Hoàng Đức Duy
/giật lấy/ cầm thì cầm sợ gì
Nguyễn Quang Anh
/cười/ he đồ sợ pa
Hoàng Đức Duy
t méc cô Hương nè
Nguyễn Quang Anh
Quang Anh làm gì!?
Nguyễn Quang Anh
ơ hoi mò!!
Hoàng Đức Duy
/cười đắc thắng/
Hoàng Đức Duy
*tưởng thế nàoo*
Nguyễn Quang Anh
/ném đồ chơi vào hắn/
Duy đi chầm chậm vì giả vờ đi méc cô thôi:)
Nguyễn Quang Anh
hức hức oaaaaaa /gào lên/
Bùi Anh Tú
HOÀNG ĐỨC DUYYYYY!!
Hoàng Đức Duy
*đệt!* /tái mét/
Nguyễn Quang Anh
/cười thầm/
Chap 3: sự khởi đầu
chớp nhoáng cái đã 2 năm kể từ lần đầu gặp gỡ
sau đó , cả hai đều không liên lạc lại với nhau gì cả
tưởng chừng đó chỉ là một cuộc trò chuyện giao hữu bình thường và sẽ nhanh chóng bị phai mờ
Nguyễn Quang Anh
piu piuuu /chơi máy bay/
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
/đi lại chỗ em/
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
/quỳ xuống/ Quang Anh
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
sắp tới bố mẹ sẽ phải sang Úc để làm việc
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
con có muốn đi cùng không?
Nguyễn Quang Anh
ở đó có gì chơi hong?
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
hm..hầu như là không vì bố mẹ đều bận, kh thể chơi với Quang Anh được
Nguyễn Quang Anh
vậy Quang Anh hong đi
Trần An Hương (mẹ QA)
/cười/ Quang Anh
Trần An Hương (mẹ QA)
bên đó nhiều đồ ngọt lắm đó
Trần An Hương (mẹ QA)
thật mà
Nguyễn Quang Anh
ưm..nhưng..
Nguyễn Quang Anh
con vẫn muốn ở đây..
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
hừm..
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
vậy thì con sẽ ở đây, bố mẹ đi khoảng 6 tháng rồi về
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
được không?
Nguyễn Quang Anh
Dạ được!
Trần An Hương (mẹ QA)
mẹ hứa sẽ mua kẹo cho Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/sáng mắt/
Trần An Hương (mẹ QA)
nhưng với điều kiện
Trần An Hương (mẹ QA)
Quang Anh phải ngoan, kh được khóc nhè nữa nghe chưa?
Nguyễn Dương Minh (bố QA)
/xoa đầu em/ đi đâu cũng mua quà về cho con
Trần An Hương (mẹ QA)
vậy con có yêu bố mẹ không?
Nguyễn Quang Anh
iuuu bố mẹ lắmmm
Nguyễn Quang Anh
Quang Anh rất hạnh phúc ạaaa
1 bóng dáng nhỏ xíu lạc giữa trốn đông người
xung quanh chỉ toàn là tiếng khóc nấc xé nát tâm can
chỉ đứng thất thần trước hai bia mộ có ảnh hai người đã hứa hẹn với em rất nhiều điều
chũng ta đã từng rất hạnh phúc cơ mà?
nhưng hạnh phúc ấy lại dễ dàng bị thiêu cháy khi chuyến bay đó gặp hoạn nạn nặng nề, dẫn đến rất nhiều người mất đi trên cõi đời này
Nguyễn Quang Anh
/giật mình/
Nguyễn Quang Anh
a-ai vậy..!?
Quang Anh quay phắt lại nhìn , trước mắt em là hai người đàn ông đang nhìn chằm chằm vào mình
Nguyễn Quang Anh
c-chú Tú..
Nguyễn Quang Anh
/nhìn sang cạnh/ chú Sinh..
Nguyễn Trường Sinh
về nhà thôi
Nguyễn Quang Anh
hức..chú ơi..hức../nấc/
khi nhìn thấy hai người họ cảm xúc của em lại dâng trào đột ngột
nước mắt cứ thế tuôn rơi không ngừng
mãi cho đến khi về đến nhà họ em mới có thể bình tĩnh hơn một chút
Bùi Anh Tú
Bố mẹ con là hai người bạn rất quan trọng của chúng ta
Bùi Anh Tú
sự mất mát này.. thật sự khiến chúng ta sốc rất nhiều /nghẹn/
Nguyễn Trường Sinh
/vỗ về em/ “đừng khóc trước mặt thằng bé”
Bùi Anh Tú
huống hồ gì con còn là đứa con ruột của họ
Bùi Anh Tú
cho nên ta đã quyết định
Bùi Anh Tú
kể từ hôm nay con sẽ về với gia đình của chúng ta
Bùi Anh Tú
thay cho hai người họ làm nốt phần nghĩa vụ là nuôi con lớn
Bùi Anh Tú
được không, Quang Anh?
Nguyễn Quang Anh
n-nhưng..
Nguyễn Trường Sinh
chúng ta không ép buộc con phải xưng kiểu gì
Nguyễn Trường Sinh
cũng không bắt con phải làm con của chúng ta
Nguyễn Quang Anh
/suy nghĩ/
Nguyễn Quang Anh
được ạ..
Nguyễn Quang Anh
vốn dĩ..bây giờ con chỉ cần một mái ấm để ở nhờ mà thôi..
Bùi Anh Tú
*bố mẹ mới mất cách đây 2 ngày..vậy mà thằng bé đã có suy nghĩ trưởng thành vậy ư..?*
Nguyễn Trường Sinh
cảm ơn con
Nguyễn Trường Sinh
chúng ta luôn xem con như thành viên trong nhà, hãy để lần này chúng ta chứng minh điều đó
Nguyễn Quang Anh
vâng..con cảm ơn hai người..
Nguyễn Quang Anh
/quay lại nhìn/
Hoàng Đức Duy
/chạm mắt/ !??
khoảnh khắc đó quả thật không thể nào quên được
khuôn mặt ngỡ ngàng của hắn
thật sự giống y đúc ngày mới gặp nhau vậy
lúc đó hắn cũng bất ngờ khi mới gặp một bé nhỏ như em
nếu trước đó là lần đầu gặp gỡ giữa những người xa lạ
thì lần này lại chính là sự khởi đầu cho những ngày tháng ta ở cạnh nhau với danh nghĩa là người cùng một nhà
Download MangaToon APP on App Store and Google Play