[ AllIsagi ] A Soul Full Of Sunshine
Chương 1: Ngày Đầu Ở Thành Phố A
Từng tia nắng yếu ớt len lỏi qua những tán lá xanh mơn mởn, chiếu rọi từng vạn vật trên lối đi, chiếu rọi qua ô cửa kính, cả căn phòng được thắp sáng và sưởi ấm sau màn đêm tối se lạnh.
Sinh vật nhỏ bé trong chiếc chăn ấm khẽ động đẫy sau tiếng đồng hồ báo thức kêu. Isagi lú cái đầu bù xù ra khỏi chăn kèm theo gương mặt còn đang ngái ngủ, lười biếng vươn tay tắt chiếc đồng hồ báo thức đi rồi chui lại vào trong chăn ấm. Giống hệt một chú lười.
Isagi lúc này đã tỉnh giấc, bé con cứ mãi ló đầu ra khỏi chăn rồi vào lại cứ thế một lúc lâu. Cuối cùng em quyết định rời khỏi giường.
Gia đình Isagi mới chuyển đến thành phố A vào ngày hôm qua. Nhà em cũng nằm trong tầng lớp trung lưu, nên việc bố mẹ em đi công tác hay bận nhiều việc cũng là chuyện thường tình. Đôi khi Isagi cảm thấy khá cô đơn nhưng rồi cũng thấy bình thường. Bố mẹ em bận là thế nhưng vẫn tranh thủ về sớm để ăn tối với nhau.
Bố mẹ em hiện tại không có nhà, Isagi định bụng sẽ đi ra ngoài ăn trưa rồi sau đó mua ít đồ dùng cần thiết cho ngôi nhà mới.
Isagi Yoichi
/đang đánh răng/
Isagi Yoichi hiện đang là một học sinh lớp 10 chuyên Hoá của trường chuyên top bên thành phố B.
Vì tính chất công việc của bố mẹ em mới mới chuyển công tác qua thành phố A và quyết định định cư ở thành phố A luôn nên em cũng chuyển trường theo.
Em không định theo chuyên nữa mà về công lập học. Em thích được học đều môn hơn.
Trường chuyên nghe oai thật đấy nhưng mấy ai biết được mặt tối của nó.
Sau một tháng học ở chuyên thì Isagi nhận ra được điều đó khiến em không khỏi bàng hoàng. Môi trường học tập dĩ nhiên sẽ áp lực theo, việc học lệch môn là điều không thể khỏi. Đặc biệt hơn là có rất nhiều vụ bạo lực học đường xảy ra mà chính em cũng chẳng thể ngờ tới. Tự hỏi rằng “Sao nó có thể xảy ra?”
Em cứ nghĩ trường chuyên sẽ nghiêm khắc và đặt ưu tiên hàng đầu cho những vụ việc ấy. Nhưng đâu ngờ rằng… Nghe bảo còn có nhiều học sinh nhảy lầu tự vẫn vì áp lực quá nhiều và bị bạo lực học đường nữa. Tin tức không bị lan ra là do nhà trường đã dùng tiền bịt miệng mấy phóng viên rồi.
Nghe hài hước nhưng thực chất có nhiều trường như vậy đấy. Chỉ là chúng ta chưa thực sự trải qua mà thôi…
Vệ sinh cá nhân xong xuôi, em lại tủ quần áo lấy bộ đồ thích hợp để ra ngoài. Ngắm nghía bản thân trong gương cảm thấy ưng ý rồi cầm túi xách đeo chéo bằng vải rồi rời khỏi nhà.
Con đường hiện giờ tràn ngập đầy ánh nắng. Từng tán lá xanh khẽ đung đưa nhịp nhàng theo cheo gió thổi quá. Cơn gió nhè nhẹ lả lướt từng mọi ngóc ngách dọc đường, chỉ là thoáng quá nhưng lại khiến con người thoải mái dịu nhẹ.
Phớt nhẹ qua làn tóc xanh đen, hôn nhẹ vào đôi mi cong, chạm vào làn môi hồng. Isagi cảm thấy thật thư thái. Đã lâu lắm rồi từ ngày thi tuyển sinh, cậu chưa hưởng cảm giác này. Trước đó chỉ biết vùi đầu vào học, sợ rằng lơ là chỉ một chút là trượt ngay. Bây giờ thì hay rồi, em có thể ngắm nhìn một nơi mới, cảm nhận từng mọi thanh âm của cuộc sống này, kể cả lắng nghe nhịp tim của chính mình.
Đi được một lúc lâu thì em cũng đã đến khu trung tâm thương mại của thành phố. Isagi sẽ đi hết một lượt khu trung tâm này đã sau đó mới đi ăn trưa.
Tầng một chủ yếu là mấy quầy hàng bán đồ ăn, đồ chơi cho trẻ em. Lên tới tầng hai là những gian hàng bán quần áo, mĩ phẩm trang sức. Tầng ba thì khu vui chơi và văn phòng phẩm. Tiếp đó tầng 4 là khu ẩm thực.
Còn tận 2-3 tầng nữa cơ nhưng Yoichi mệt rồi. Bé đi ăn cho lại sức đây
Isagi Yoichi
*Ăn mì Ramen nhỉ?”
Thấy có quán Ramen nên em tạt vào quán gọi một bán và tìm chỗ ngồi chờ đồ ăn lên
Hiện giờ quán không có đông khách lắm vì hiện tại mới có mười giờ rưỡi trưa. Tầm mười một giờ đến mười hai giờ trưa là nhiều quán đông nghịch khách. Dù sao cũng là cuối tuần mà, đông là phải.
Tầm mười phút sau thì mì của em đã được đem lên.
Isagi lấy đôi đũa và bắt đầu ăn mì, cũng không quên chụp ảnh lại gửi cho mẹ xem.
Isagi Yoichi
*Không biết bố mẹ đã đi ăn trưa chưa nhỉ?*
Isagi Yoichi
*Không biết mẹ mình nhập học cho mình trường nào ta?*
Isagi dùng bữa ăn kèm theo đó là một loạt câu hỏi tự hỏi diễn ra trong đầu.
Ăn xong em tính tiền rồi rời đi mua những vật dụng cần mua.
Hiện tại em đang ở quầy đồ ăn. Đôi mắt biếc long lanh nhìn những đồ ăn vặt được xếp ngăn nắp trên kệ. Có quá nhiều sự lựa chọn ở đây. Có nên lấy mỗi thứ một ít không ta. Nhỡ có món không ngon thì uổng quá. Phân vân chẳng biết chọn gì nên em quyết định qua chỗ khác xem thử.
Isagi Yoichi
/nhìn điện thoại/
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Yocchan
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Con mua cho mẹ những thứ này nhé. Mẹ có ghi sẵn và chụp ảnh gửi con rồi. Tiền mẹ chuyển vào tài khoản rồi nhé.
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Chơi vui nha. Đừng quên mua đồ đó
Nói rồi em tắt máy rồi nhìn vào danh sách những thứ cần mua mà mẹ gửi sau đó đến quầy thực phẩm.
Isagi Yoichi
/lấy giỏ đựng/
Chương 2: Bữa Tối - Hàng Xóm
Sau khi mua xong nhưng món đồ cần thiết. Em cầm chúng đi thanh toán rồi bắt đầu ra về.
Isagi Yoichi
/đứng đợi đèn xanh/
Isagi đứng đợi đèn xanh một lúc, đôi mắt chăm chú vào những bài viết trên ứng dụng của điện thoại. Không hề để ý rằng đèn xanh đã chuyển màu từ lúc nào.
Mẹ Reo
Cậu bé, cháu không qua sao?
Một giọng nói của một người phụ nữ vang lên. Em quay sang nhìn người phụ nữ rồi nhìn đèn giao thông.
Isagi Yoichi
A! Cháu có qua. Cháu không để ý đèn xanh vì còn nhìn điện thoại. Cảm ơn cô đã nhắc nhở. /cúi đầu/
Em cúi đầu cảm ơn người phụ nữ ấy.
Mẹ Reo
Không có gì, lần sau hãy chú ý nhé! /rời đi/
Nói rồi người phụ nữ quay gót rời đi. Isagi nhìn theo bóng lưng của người phụ nữ trung niên ấy. Em khẽ mỉm cười
Isagi cũng không chần chừ nữa mà qua đường. Isagi nhớ rõ gương mặt của người phụ nữ đó, có mái tóc tím ngắn được cắt xén, dáng vẻ toát lên phong thái của một phu nhân tài phiệt. Nếu em nhớ không lầm, em từng chạm mặt với người này vào hôm qua khi đi đường lúc mà gia đình em chuyển tới thành phố A này.
Isagi về đến nhà, em nhỏ cởi đôi giày cất gọn vào tủ. Xuống bếp để túi đồ mua ở trung tâm thương mại lên bàn ăn, sắp xếp gọn đồ ăn mua vào tủ lạnh, những món đồ gia dụng khác em chưa biết cất đâu nên tạm thời vẫn để trên bàn ở phòng khách
Nhà mới của Isagi vẫn chưa được dọn xong nên em quyết định dọn nốt trong hôm nay, mấy việc còn lại không có quá sức em nên em nghĩ mình có thể làm được. Nghĩ ngợi một lúc, em bắt tay vào hút bụi và lau nhà, ghế sofa, kệ sách em đều hút bụi cho sạch sẽ rồi xếp những quyển sách, những vật dụng trong phòng khách lên kệ.
Căn nhà bố em mua cũng không to lắm ( đối với bố em ) nên việc dọn dẹp cũng mất kha khá thời gian. Mà tính tình em thì có một khó tính nên việc sắp xếp cái gì là phải ưng mắt, thuận mắt, phải rõ ràng, dễ tìm kiếm.
Isagi Yoichi
Nhà gì mà rộng dữ
Isagi Yoichi
Dọn mệt đứt hơi
Than thở vài câu cho nhẹ người đã. Yoi cưng nhìn đồng hồ cũng gần sáu giờ tối rồi. Nấu cơm xong bố mẹ về ăn là vừa.
Em đi xuống bếp cắm cơm xong thì nghe thấy tiếng mở cửa. Em chạy ra ngoài thì thấy mẹ về.
Isagi Yoichi
Mừng mẹ về nhà
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Chào bé cưng
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Đói rồi đúng không?
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Vào mẹ nấu ăn cho
Bé con ngoan ngoãn chạy lại cầm giúp mẹ túi sách, gương mặt hớn hở rạng rỡ cười tươi. Gò má phúng phính hồng hào giờ còn hồng hơn nữa. Niềm vui sướng của một đứa trẻ nó đơn giản lắm. Nhìn thấy bố mẹ của mình đi làm là vui rồi. Người cha người mẹ về nhà thấy đứa con thương yêu là bao toan muộn phiền sau một ngày dài làm việc nhanh chóng được xoa dịu.
Isagi Issei ( bố Isagi )
Ba về đây /mở cửa bước vào nhà/
Isagi Issei ( bố Isagi )
Ối chà
Isagi Issei ( bố Isagi )
Yocchan nhà ta lớn rồi
Isagi Issei ( bố Isagi )
Ra tận cửa đón ba mẹ cơ đấy
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Vào nhà ăn tối thôi
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Hôm nay mẹ sẽ làm thật nhiều món ngon cho hai cha con
Isagi Yoichi
Có Kintsuba không mẹ
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Có chứ bé cưng
Chỉ cần được vui tươi thế này thôi là hạnh phúc rồi nhỉ?
Em nhỏ thắng đời toàn phần rồi
Isagi và bố em đang ở phòng khách bàn về chuyện gì đó. Mẹ em thì ở dưới đang làm bánh, thấy mẹ bảo cái là quà tặng cho hàng xóm bên cạnh nhà mình. Em để ý rằng nhà bên cạnh là căn biệt thự lớn lắm. Cực kì lớn.
Isagi Yoichi
Con thấy nên mua một cái Tivi có màn lớn bố ạ
Isagi Yoichi
Xem phim và chơi game nó mới đã bố ạ
Isagi Issei ( bố Isagi )
Rồi
Isagi Issei ( bố Isagi )
Mai bố rảnh để bố đi xem rồi mua luôn
Isagi Yoichi
Mà bố mẹ nhập học cho con ở trường gì vậy
Isagi Issei ( bố Isagi )
Là Blue Lock
Isagi Yoichi
Blue Lock? /nghiêng đầu/
Isagi Issei ( bố Isagi )
Trường đấy thuộc Top đầu của thành phố này. Chất lượng giảng dạy không đùa được đâu
Isagi Issei ( bố Isagi )
Có những giáo viên bố thấy khá trẻ nhưng khả năng dạy học cũng không thua kém gì với những giáo viên đi trước
Isagi Issei ( bố Isagi )
Bố khá thắc mắc sao con không theo chuyên nữa đó Yocchan
Isagi Yoichi
Chỉ là con muốn học đều môn thôi
Isagi Issei ( bố Isagi )
Vẫn tốt hơn nhỉ?
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Mình à
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Đi thôi
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Yocchan có muốn đi không?
Isagi Yoichi
Chiều nay con dọn nốt nhà mệt quá trời quá đất /vươn vai/
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
/phì cười/
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Như ông cụ non vậy
Isagi Issei ( bố Isagi )
Vậy thôi bố mẹ đi nha
Isagi Yoichi
Bai bai bố mẹ
Cánh cửa đóng lại, bé cưng đi lên phòng mình, lấy chiếc điện thoại để trên bàn học rồi nằm xuống giường ngồi chơi
Phía bên bố mẹ em, hai người họ đang đứng trước cổng nhà người hàng xóm bên cạnh nhà mình. Nói là bên cạnh nhưng cách nhà em tận 300 mét.
Nói nhà thì không phải, chính xác là căn biệt thự. To hơn nhà em chắc tầm 200 mét vuông.
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
/bấm chuông/
Một người nước ngoài có chiều cao chắc khoảng trên mét tám hay mét chín gì đấy bước ra. Là phụ nữ, hình như là quản của ngôi nhà này.
Bà Ba-Ya ( quản gia của nhà Mikage )
Xin chào /cúi chào/
Bà Ba-Ya ( quản gia của nhà Mikage )
Tôi là Ba-Ya, quản gia của căn biệt thự này. /ngẩng mặt lên cười/
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Tôi là Isagi Iyo, còn đây là chồng tôi Isagi Issei
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Chúng tôi là hàng xóm vừa chuyển đến đây vào ngày hôm qua
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Tôi có ít quà muốn gửi cho chủ nhà
Bà Ba-Ya ( quản gia của nhà Mikage )
Vâng
Bà Ba-Ya ( quản gia của nhà Mikage )
Hai vị vào ngồi chơi lúc nhé
Isagi Issei ( bố Isagi )
Vâng
Isagi Issei ( bố Isagi )
Xin phép ạ
Bà Ba-Ya dẫn hai người vào trong căn biệt thự
Nhìn bề ngoài đã đẹp rồi, vào bên trong còn hoành tráng hơn nữa. Dọc lối đi là thảm cỏ xanh mướt được cắt tỉa gọn gàng. Cây cối hoa màu đều được chăm sóc kĩ lưỡng. Hương thơm của những bông hoa tươi phảng phất đầu mũi, nó không quá nồng, thoang thoảng hương thơm. Thật mê hồn người
Bên trong căn nhà được bố trí một sang trang đẹp đẽ. Toát lên vẻ Âu Mĩ. Mùi gỗ hương trầm nhè nhẹ. Sang trọng quý phái của giới thượng lưu
Người phụ có mái tóc tím oải hương ngồi trên ghế sofa, vắt chéo chân nhàn nhã thưởng thức tách trà. Người đàn ông có mái tóc đen đang chăm chú đọc báo. Nhìn thấy có khách vào. Ông bà niềm nở chào đón vị khách vào chơi.
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Chào anh chị
Isagi Issei ( bố Isagi )
Chào anh chị
Isagi Issei ( bố Isagi )
Rất hân hạnh /đưa tay ra bắt tay bố Reo/
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Vâng
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Xin phép
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Tôi có chút quà, gửi tặng anh chị
Mẹ Reo
Ôi trời. Chúng tôi cảm ơn nhé
bố Reo
Mời hai anh chị dùng trà
Isagi Issei ( bố Isagi )
Cảm ơn anh
Mẹ Reo
Hai anh chị hình như là vừa mới chuyển tới từ tối hôm qua phải không?
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Đúng rồi
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Là gia đình chúng tôi
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Có gì mong hai người giúp đỡ
Mẹ Reo
Reo, con về rồi sao.
Mikage Reo
Con chào hai cô chú ạ
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Chào con
Isagi Issei ( bố Isagi )
/gật đầu/
Mikage Reo
Con tên là Mikage Reo
Mikage Reo
Hân hạnh được gặp cô chú
Isagi Issei ( bố Isagi )
Hân hạnh được gặp con
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Reo năm nay học lớp mấy vậy con
Mikage Reo
Con học lớp 11 ạ. Trường Blue Lock
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Vậy sao. Vậy là lớn hơn nhóc nhà cô chú một tuổi
bố Reo
Con nhà anh chị có nhập học ở Blue Lock không?
Isagi Issei ( bố Isagi )
Có. Chúng tôi nhập học cho thằng bé học ở đó
Mẹ Reo
Vậy trước đó con nhà chị học trường gì vậy?
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Thằng bé học ở trường chuyên B, khối 10 chuyên Hoá
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Sau đó thằng bé cũng không tính theo chuyên nữa vì muốn học đều các môn hơn
Mikage Reo
Học chuyên dễ bị học lệch môn cô nhỉ
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Phải phải
Mẹ Reo
Nhóc nhà chị giỏi thật nha
bố Reo
Vô được chuyên B cũng không phải dạng vừa đâu
bố Reo
Huống chi là chuyên Hoá. Tôi thấy năm nay chuyên Hoá trường đó lấy điểm cao nhất đó
Isagi Issei ( bố Isagi )
/cười/
Chương 3: Blue Lock - Bài Kiểm Tra Đầu Vào
Isagi nằm trên giường chơi món game mà bản thân yêu thích, cả người cuộn trong chiếc chăn. Dáng vẻ lười biếng nhìn vào thấy mà ghét.
Em nằm chơi được một lúc lâu từ lúc ba mẹ em đi ra ngoài. Chán nản em bỏ máy xuống. Đi tới tủ sách lấy ra cuốn sách anh ngữ rồi học bài.
Ánh đèn ngoài đường chiếu sáng, con đường và cảnh vật không còn tăm tối nữa. Đôi vợ chồng dạo bước trên đường đi, một khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng cũng đủ làm cặp đôi đấy hạnh phúc, hiếm khi có một không gian riêng với nhau như vầy.
Isagi ở trên nghe thấy tiếng mở cửa. Em đoán là bố mẹ đã về. Định đi xuống nhà thì nghe thấy tiếng gõ. Bước vào phòng là mẹ của em.
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Ngày mai con lên trường làm bài kiểm tra đầu vào nhé
Isagi Yoichi
Là để phân loại lớp ấy hở mẹ
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Đúng rồi
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Tầm bảy rưỡi sáng
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Ngày mai bố ở nhà ngày nên sẽ đưa con đi
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
À đúng rồi. Con trai nhà bên cạnh nhà mình cũng học ở đó
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Tên là Mikage Reo
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Có gì con có thể nhờ anh ấy giúp
Isagi Yoichi
Thôi mà. Con có cần đâu chứ
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Rồi rồi
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Cũng chín rưỡi rồi
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Con nhớ ngủ sớm đó
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Mẹ để ý dạo này con hay thức khuya lắm nhớ
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Mẹ mà thấy con thức khuya lần nào nữa là mẹ cắt ăn vặt của con đấy. Không có Kintsuba gì hết
Isagi Yoichi
Không được mẹ
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Nhớ ngủ sớm đấy /rời khỏi phòng em/
Isagi nhìn người mẹ rời khỏi rồi thở dài. Giống hệt ông cụ non. Bé cưng không có muốn bị cắt ăn vặt, đành rời bàn học tắt đèn rồi đi ngủ.
Đúng là chỉ có phương pháp này em mới chịu đi ngủ sớm.
Chứ không thì cũng hơn nửa đêm mới ngủ. Có hôm một hoặc hai giờ sáng mới nhủ. Thậm chí là thức xuyên đêm.
Hại sức khoẻ lắm đấy bé cưng ơi.
Những ánh đèn đường dần được thắp sáng cả một thành phố khi về đêm, trải dài trên những con đường quốc lộ, cao tốc.
Những ngôi sao sáng óng ánh trên bầu trời làm nổi bật khoảng trời đen tối. Như một dải lụa đen tuyền được đính các hạt kim sa.
Trăng tròn đang dần hé lộ, nó như một người chủ trì quản lý cả bầu trời, canh giấc ngủ cho mọi người.
Sự vắng lặng đặc trưng của đêm khuya cứ thế dần trôi đi một cách chậm rãi nhưng cũng thư thái và êm đềm.
Một ngày mới lại bắt đầu. Những câu chuyện thú về cuộc sống của cậu bé Isagi Yoichi sẽ được diễn ra sớm thôi.
Yoichi đứng ngắm bản thân trong gương cảm thấy bồ đồ thật ưng mắt đã rồi sách chiếc túi sách quen thuộc xuống nhà. Mỗi khi ra ngoài, Isagi thường ngắm mình trong gương một lúc, cảm thấy bồ đồ này phù hợp sẽ đi ra ngoài. Đó cũng là một thói quen. Nhưng đó cũng là một thói quen khá được mà nhỉ? Phải thật chỉn chu khi ra ngoài, không làm mất ấn tượng trong mắt người khác.
Bữa sáng đã được người mẹ nấu sẵn, chỉ chờ mỗi bé cưng trong gia đình xuống ăn. Người bố cùng với ly cà phê trên bàn, tay cầm tờ báo chăm chú đọc. Tiếng bước chân gần tới nhà ăn thì người bố bỏ tờ báo xuống. Tươi cười nhìn đứa con trai nhỏ
Isagi Issei ( bố Isagi )
Chào buổi sáng Yocchan
Isagi Yoichi
Chào buổi sáng ba mẹ
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Chào buổi sáng
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Qua đây ăn sáng nào
Bữa sáng nhà Isagi diễn ra trong một năng lượng tích cực tràn trề. Có tiếng cười, sự hạnh phúc ấy toả ra có thể khiến chúng ta cảm nhận được cốt lõi bên trong.
Một niềm hạnh phúc nhỏ nhoi nhưng đôi khi lại là một khát vọng lớn đối với nhiều đứa trẻ…
Chỉ là một đứa trẻ đang ở độ tuổi mới lớn, nhạy cảm lắm. Cái chúng cần là sự vỗ về, yêu thương của người mẹ. Hay là những lời động viên từ người cha. Chỉ cần như vậy thôi. Là hạnh phúc rồi…
Chiếc xe ô tô chạy trên con đường, hai bên đường là hàng cây xanh ngát, tia nắng nhỏ vương trên từng tán lá. Khung cảnh này tựa như bức tranh sơn dầu sống động được vẽ bởi người nghệ sĩ tài ba vậy.
Isagi ngồi trong xe hơi, đôi mắt xanh biếc nhìn qua ngoài cửa sổ. Vậy ra đường tới trường em nó đẹp như này sao. Isagi có thể nhìn thấy những cô cậu học sinh đi bộ hay đạp xe tới trường. Đúng là đẹp nhất vẫn là thời học sinh ha. Nó gom tụ đầy đủ những vui tươi, những đượm buồn, những kỉ niệm tưởng chừng sẽ quên nhưng lại in hằn trong tâm trí khó mà phôi pha, khó mà tẩy xoá.
Isagi Issei ( bố Isagi )
Đẹp lắm phải không?
Isagi Yoichi
Khung cảnh này cứ ngỡ như là trong tranh vậy
Isagi Yoichi
Khác hẳn so với thành phố B
Isagi Yoichi
Nó đẹp hơn nhiều
Isagi Issei ( bố Isagi )
Mỗi nơi đều có một nét đẹp riêng. Con ở thành phố B từ nhỏ tới lớn, nên thấy chán và không thấy cảnh quan đẹp nữa vì đã nhìn ngắm nó đến phát chán. Ở một thành phố mới thì con sẽ đẹp hơn là phải.
Isagi Issei ( bố Isagi )
Yoichi. Con thực sự phải ra ngoài ngắm nhìn thế giới nhiều hơn đấy
Isagi Issei ( bố Isagi )
Chúng tuyệt lắm
Em nhìn bố em không nói gì. Em biết những lời bố em nói lúc nào cũng ẩn chứa một bài học. Bố không hề nói sai. Thế giới này rộng lớn biết bao. Chúng ta chán ngấy với vẻ đẹp nơi ta sinh ra và lớn lên, vẻ đẹp ở một nơi khác lại khiến chúng ta động lòng. Nhưng có bao giờ chúng ta nghĩ rằng sẽ quên đi nơi chúng ta đã nghĩ sẽ gắn bó máu thịt cả đời chưa. Chưa bao giờ quên. Nhất định là vậy. Đôi khi ngắm nhìn lại, nó lại đẹp hơn so với trước đây.
Chiếc xe dừng chân tại cổng lớn có tấm biển “Blue Lock High School” - nét chữ được mạ vàng và được khắc một cách tinh tế.
“If it doesn’t challenge you, it doesn’t change you” ( Nếu không có thách thức, bạn sẽ không thay đổi ). Là dòng chữ nhỏ được mạ bạc bên dưới tên của ngôi trường. Một lời động viên, một lời an ủi, thật ấm áp biết bao.
Ông Isagi lái xe thẳng vào trường rồi đỗ tại nơi để xe.
Isagi bước xuống xe rồi đi theo người ba mình.
Không quên ngắm nghía ngôi trường này
Ấn tượng nhất là cây hương dã đã gần trăm tuổi của ngôi trường này. Thân cây to, sần sùi, những cái rễ to chồi lên như những con trăn khổng lồ quấn vào nhau. Tán lá to, màu xanh pha chút trắng của những đốm hoa bé nhỏ. Che bóng mát một khoảng lớn của sân trường.
Yoichi đi theo ba mình đến phòng hiệu trưởng. Bước vào trong là căn phòng lớn với tông chủ đạo màu xám đen mang đến sự trầm lặng và lạnh lẽo. Hiệu trưởng trường này là một người Pháp, cao khoảng mét chín mươi, mái tóc trắng ngà đồng điệu cùng với làn da trắng. Mang trên người một bộ vest đen lịch lãm của một quý ông.
Noa Noel
Anh vừa nhập học cho con vào ngày hôm qua đúng không?
Isagi Issei ( bố Isagi )
Vâng là tôi
Noa Noel
Lại đây và làm một bài kiểm tra đầu vào
Noa Noel
Sau đó tôi sẽ phân lớp cho cháu
Noa Noel
Làm bài kiểm tra xong thì sẽ có người dẫn hai người đi lấy đồng phục và sách vở
Em đi lại chiếc bàn trống, lấy bút viết trong túi sách ra. Noa đưa cho Isagi bài kiểm tra.
Noa Noel
Em phải làm bài kiểm tra năm môn đó là toán lý hoá văn anh. Không giới hạn thời gian, làm xong môn nào thì báo lại tôi. Tôi sẽ phát tiếp bài kiểm tra môn khác
Isagi bắt đầu làm bài. Ông Isagi ngồi trên chiếc ghế sofa cùng với thầy hiệu trưởng. Hai người không nói câu nào tránh gây ảnh hưởng đến bé cưng. Noa chăm chú xem tài liệu. Ông Isagi đọc báo trên điện thoại.
Rất nhanh chóng Isagi đã làm xong bài kiểm tra đầu tiên. Gì chứ môn Hoá đối với em quá dễ dàng. Ba mươi phút là xong rồi.
Cứ thế mà em dần dần hoàn thành xong những bài kiểm tra còn lại.
Noa Noel
Bài kiểm tra sẽ được chấm xong vào chiều nay. Tôi sẽ gửi thông báo đến anh.
Isagi Issei ( bố Isagi )
Cảm ơn anh rất nhiều
Noa Noel
Sae. Còn lại nhờ em
Itoshi Sae
Mời hai người đi theo cháu ạ
Sae dẫn hai người đến phòng may đồ. Em được đo kích thước cơ thể xong thì cũng nhận được đồng phục luôn. Sau đó là đến thư viện nhận sách vở rồi ra về.
Isagi Yoichi
Giờ ta đi mua Tivi đi bố
Isagi ngồi ngã ngửa trong xe hơi hớn hở nói
Isagi Issei ( bố Isagi )
Rồi rồi
Isagi Issei ( bố Isagi )
Về nhà rủ mẹ đi chung ha
Download MangaToon APP on App Store and Google Play