Này! Anh Đói, Cho Anh Ăn Đi
Chương 1
Trần Nam
Hộc hộc *bị bỏ thuốc*
người bí ẩn
Đứng! Đứng lại đó, tên khốn khiếp kia *đuổi theo*
Trần Nam
*cố gắng chạy trốn*
người bí ẩn
Đứng lại đó! Bị bỏ thuốc rồi mà mày vẫn còn chạy được nhỉ
Trần Nam
Chết tiệt! Chẳng lễ mình cứ thế mà bị bắt đi như này hay sao *mặt đỏ bừng*
người bí ẩn
Để xem mày còn chạy được đến khi nào!!!
Trần Nam
Ưm ... hình như thuốc bắt đầu có tác dụng rồi.
Trần Nam
*Vô tình đẩy được một cánh cửa của phòng số 172 phòng khách sạn*
người bí ẩn
Mày trốn đi đâu //đe dọa//
Trần Nam
*chạy vào phòng 172 rồi khóa cửa*
người bí ẩn
Chết tiệt, thằng ranh con đó chạy trốn ở trong căn phòng số 172, mẹ kiếp nó khóa cửa luôn rồi *tức giận*
người bí ẩn
rầm...rầm *Đạp cửa*
Trần Nam
Ưm...ư...khó chịu quá *cơ thể nóng bừng*
Trần Nam
May mà phòng này không có ai *lẩm bẩm*
Bắc Thăng
Con chuột nhắt nào dám chui vào phòng ta //bước ra từ phòng tắm//
Trần Nam
Ưm... không chịu nổi nữa rồi *bắt đầu mất ý thức*
Bắc Thăng
Hử! Ngươi là ai? Lại dám xông vào phòng của ta vậy hả? *thăm dò*
Bắc Thăng
//Tiến đến lại gần Trần Nam//
Trần Nam
Cho... cho em... ở trong phòng này một chút thôi
Trần Nam
Em... em sẽ ra ngoài liền. Sẽ không làm phiền đại ca *cố nói thành lời*
Trần Nam
Chu~( ˘ ³˘)♥
Trần Nam
//Cưỡng hôn Bắc Thăng//
Trần Nam
*Buông bờ môi của Bắc Thăng ra*
Bắc Thăng
//Lau khéo miệng//
Bắc Thăng
*Cười nham hiểm*
Trần Nam
//Nhìn chằm chằm vào Bắc Thăng//
Bắc Thăng
*Kéo Trần Nam lại gần*
Bắc Thăng
//Hôn mạnh lên môi của Trần Nam//
Trần Nam
Hôn...hôn mạnh quá. Không ...không thở nổi...
Bắc Thăng
//Buông bờ môi mềm mại của Trần Nam ra//
Bắc Thăng
Là do em quyến rũ tôi trước
Bắc Thăng
Vậy nên có trách thì trách em ý //đổi lỗi//
Trần Nam
Khó...khó chịu quá *Ôm chặt lấy cổ Bắc Thăng*
Bắc Thăng
Cầu xin tôi đi...
Bắc Thăng
Rồi tôi sẽ giúp em...
Chương 2
Trần Nam
Cầu...cầu xin anh
Trần Nam
Giúp ....giúp tôi với *tỏ vẻ đáng thương*
Trần Nam
Anh ...ơi! Giúp em với, e...em khó chịu quá *Cầu xin Bắc Thăng*
Bắc Thăng
Đấy là em cầu xin tôi đấy nhé!
Trần Nam
Ưm ...vâng, vâng, nhanh...nhanh lên được không ạ!
Bắc Thăng
Hử! Muốn nhanh sao *cởi áo choàng trắng ra*
Trần Nam
Em muốn anh hôn em
Bắc Thăng
Được, đành chiều em thôi //Cởi quần áo của Trần Nam ra//
Trần Nam
//Ôm lấy cổ của Bắc Thăng hôn lên môi của anh//
Và trong phòng phát ra những âm thanh...
Trần Nam
//Người mệt rã rời//
Trần Nam
Khò khò *Ngủ trên giường*
Bắc Thăng
//Nằm bên cạnh chăm chú nhìn Trần Nam//
Bắc Thăng
Haizzz, đúng là //thở dài//
Bắc Thăng
Chuyện đó xảy là nhanh thật, muốn làm tiếp quá *nuối tiếc*
Bắc Thăng
Chắc chắn chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi //mặc quần áo chỉnh tề//
Bắc Thăng rời khỏi phòng, để lại Trần Nam toàn thân cơ thể chi chít nụ hôn của anh đang mệt mỏi rã rời mà ngủ thiếp đi...
Trần Nam
*Mơ mơ màng màng*
Trần Nam
//Toàn thân rã rời sờ sờ tìm thứ gì đó//
Trần Nam
*Toàn thân đau nhức, dã rời*
Trần Nam
Ơ! Mình đang ở đâu đây? //Cau mày//
Trần Nam
Cơ thể mình không một mảnh vải che thân *lấy 2 tay ôm cơ thể mình*
Trần Nam
Vậy là cuộc đời trai tân đã chấm dứt, sụp đổ //khóc thầm trong lòng//
Phục vụ
Thưa ngài... //cung tính//
Phục vụ
Đây! Đây là quần áo của ngài, nếu không ưng ý có thể nói với tôi
Trần Nam
cảm ơn nha *lúng túng*
Phục vụ
tôi ra ngoài đây //ra khỏi phòng//
Trần Nam
//cầm lấy bộ quần áo//
Trần Nam
*tắm xong mặc quần áo của nhân viên phục vụ đưa cho*
Trần Nam
wow! vừa luôn, đúng là đỉnh thật *cảm thán*
Trần Nam
tóm lại phải về nhà hỏi rõ tại sao họ làm như vậy với mình mới được * lẩm bẩm*
Chương 3
Trần Nam
Bố mẹ, có phải do bố mẹ bỏ thuốc con không? //thắc mắc//
Mẹ Trần Nam
Tại sao bố mẹ lại phải làm hại con mình chứ
Trần Nam
Những gì bố mẹ nói đều là giả dối
Trần Nam
Mong bố mẹ có thể nói thật cho con biết
Bố Trần Nam
Vậy mà cũng phải hỏi à
Bố Trần Nam
Nhà thì đã nghèo rồi. Bảo mày lấy con gái nhà người ta có quyền có tiền có thế mà mày cũng không lấy
Mẹ Trần Nam
Thôi thì bố mày nói ra hết rồi, tao cũng chẳng muốn che giấu gì nữa
Mẹ Trần Nam
Đúng vậy, chính bố mẹ đã sai người bỏ thuốc mày đó, rồi làm sao? *khinh bỉ*
Trần Nam
Con không ngờ...con không thể ngờ rằng hai người giám bán con mình đi chỉ để trả nợ bằng với số tiền ít ỏi mà dùng cả thủ đoạn, mưu hèn kế bẩn hay sao??
Mẹ Trần Nam
Hừ! đúng rồi đó, thế thì đã sao nào *mỉa mai*
Trần Nam
Hai người ...hai người //giọng run run//
Trần Nam
//không thể tin nổi việc bố mẹ mình làm//
Trần Nam
*rời khỏi căn nhà*
Trần Nam
Đó chính là bố mẹ ruột của tôi sao? Tôi không ngờ luôn //lẩm bẩm//
Trần Nam
//Gọi điện thoại cho người bạn chơi thân nhất với mình, Hương Giang//
Trần Nam
A lô! Hương Giang à?
Hương Giang
Có chuyện gì mà mày lại gọi cho tao vào giờ này vậy?
Trần Nam
Mày có rảnh không?
Hương Giang
Giờ không rảnh nhưng tối rảnh
Hương Giang
Lại cãi nhau với gia đình nữa hả? *quan tâm*
Trần Nam
Tối hẹn mày ở quán bar
Trần Nam
ừ...bye *cúp máy*
Hương Giang
Mày đến sớm zậy
Hương Giang
Mày uống lắm bia thế
Hương Giang
Uống ít bia thôi
Hương Giang
ông cố nội ơi! Uống nhiều cũng đâu có tốt cho sức khoẻ
Hương Giang
Lại cãi nhau với bố mẹ nữa hả?
Trần Nam
Đừng nhắc đến họ trước mặt tao nữa.
Trần Nam
Tao nghe mà cảm thấy buồn nôn
Trần Nam
Thật ghê tởm //tức giận//
Download MangaToon APP on App Store and Google Play