Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Dương Domic X OC] Cô Bé Mà Anh Giấu Trong Tim

C1

Thành phố A, sáng sớm, sương mù dày đặc giăng kín bầu trời.
Yên Lam thức dậy từ rất sớm, trong căn phòng tối om
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(quay người, nhìn về phía rèm cửa hơi hé mở ở cách đó không xa, ngáp một cái uể oải)
Trong phòng tĩnh lặng, bởi vậy rất dễ nghe tiếng bước chân từ bên ngoài vọng vào.
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
"Chắc chị gái dậy rồi"
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
"Chị ấy lúc nào cũng dậy sớm hơn mình"
Rèm cửa chưa được kéo kín run lên khe khẽ
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
"Lại không kéo của như mẹ dặn rồi"
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(Chớp mắt, chống người dậy, lật chăn bước xuống giường)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(vuốt tóc, tiến về phía cửa sổ)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(kéo rèm cửa ra)
Ánh sáng đột ngột xộc vào khiến cô nhắm chặt mắt vì chưa kịp thích ứng
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(lông mày nhíu lại, đưa tay lên che mắt cho đỡ chói)
Thời tiết u ám, ẩm thẩm.
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(nhoẻn miệng) "Đúng kiểu thời tiết mà mình thích"
Cốc Cốc
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
Yên Lam, dậy đi con
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
...
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
(Chuẩn bị mở cửa bước vào)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
Mẹ con dậy rồi, thay quàn áo ra con sẽ ra (nhỏ nhẹ ấm áp)
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
(Cau mày dừng tay) Hôm nay là ngày đầu tiên tới trường, đừng ngủ nướng nữa, chị con dậy từ lâu lắm rồi đấy.
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
...
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
(Nghe tiếng thay quần áo)
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
Nhanh lên, cả nhà đang chờ con xuống ăn sáng đấy (cau mày)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
Con biết rồi
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
(hài lòng đi xuống)
Mười phút sau
Trong phong ăn
Nguyễn Trung Kiên
Nguyễn Trung Kiên
(vừa ăn sáng vừa lật xem Thời báo kinh tế - Tài chính trên bàn)
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
(mãi miết dặn dò con gái lớn đang ăn sáng)
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
(tinh nghịch vẫy tay vơi cô)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(nhẹ nhàng bước xuống cầu thang)
Nguyễn Trung Kiên
Nguyễn Trung Kiên
(Ngẩng đầu lên) Lam xuống rồi, mau lại đây ăn sáng đi, lát nữa bố đưa các con đi học.
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
Dạ (kéo ghế)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
Bố ơi, công ty không bận ạ?
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
(ngồi đối diện dặn Hoàn Mỹ những điều cần chú ý khi khi đi học, đẩy cốc sữa về phía Yên Lam, bảo cô uống)
Nguyễn Trung Kiên
Nguyễn Trung Kiên
Bận chứ, nhưng bận mấy cũng phải đưa các con đi học
Nguyễn Trung Kiên
Nguyễn Trung Kiên
(Đưa tay đẩy kính) Hôm nay là ngày đầu tiên các con lên lớp mười một, bố nhất định phải đưa các con đi học
Nguyễn Trung Kiên làm chủ một công ty tầm trung, bình thường bận bịu chẳng có nổi thời gian ăn sáng, đừng nói tới chuyện đưa con cái đi học.
Quả nhiên, việc học hành của hai người họ vẫn là chuyện quan trọng nhất trong nhà.
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
(quay sang, vuốt tóc mái của con gái) tóc với tai che hết cả mắt rồi, hôm nay đi học về nhớ cắt tóc
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(uống ngụm sữa, gật đầu)
Nguyễn Trung Kiên
Nguyễn Trung Kiên
Chuẩn bị xong hết cả rồi chứ, đừng cẩu thả quên đồ đạc đấy, con chẳng cẩn thận như chị con chút nào
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
Con chuẩn bị xong từ tối qua rồi (nhẹ nhàng)
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
(gật đầu hài lòng)
Thời trẻ, bà vô cùng xinh đẹp, có biết bao người theo đuổi, cuối cùng lại chọn lấy Trung Kiên. Cuộc sống hai người hạnh phúc, có được hai cô con gái sinh đôi, thừa hưởng tất cả vẻ đẹp và khí chất của mình.
Trường trung học MĐ là trường cấp ba trọng điểm bậc nhất thành phố, tỷ lệ đỗ đại học trên 95%, đội ngũ giáo viên hùng hậu, do vậy học phí cũng không hề rẻ.
Điều đó đồng nghĩa với việc không đủ tiêu chuẩn đừng mơ bước chân vào, mà không có tiền cũng chớ mơ tưởng.
Hai chị em Yên Lam Hoàn Mỹ học chung một lớp.
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
Hôm nay chắc mưa to đấy, hai đứa đã mang ô đi chưa?
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
(trông ra ngoài cửa sổ, cau mày phàn nàn) Năm có một lần khải giảng thời tiết âm u thật khiến người ta mất hứng
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
(lấy chiếc ô gấp gọn trong cặp sách ra, nụ cười rạng rỡ) Con mang rồi, hôm qua xem dự báo thời tiết, sợ hôm nay mưa ạ.
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
(gật đầu, đưa mắt nhìn sang bên kia)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(nuốt ngụm sữa) Con quên rồi
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
(cau mày) "sao chẳng cẩn thận một chút nào vậy"
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
(quay người, định chạy lên lầu lấy ô)
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
Mẹ ơi, đừng lấy nữa
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
(kéo tay mẹ) Tới lúc đó, con và Yên Lam che chung
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
Cũng được.
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
(gật đầu, dặn dò Yên Lam) Sau này nhớ cẩn thận một chút, đừng lơ đãng như vậy.
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(Gật đầu)
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
(thở dài) "hai cô con gái này ngoan thì ngoan vẫn có điều khiến người ta không quan tâm"
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
"Cô chị từ nhỏ đã khiến người ta không cần lo lắng, tính cách vui vẻ hoạt bát, lần chia lớp này thành tích đứng thứ ba toàn khối."
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
"Còn cô em, tính cách thiếu quyết đoán lại hướng nội, cũng không biết giống ai, mặc dù thành tích học tập cũng rất tốt, nhưng không xuất sắc như chị, cũng không hay chuyện và hoạt ngôn khéo léo"
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
"haizz, vậy là bà còn phải lo nhiều"
Lục Ánh Liên
Lục Ánh Liên
Ăn xong rồi thì mau đi thôi, không biết chừng hôm nay sẽ tắc đường đấy
Trên xe
Hai chị em ngồi ghế sau, cả hai đều đeo tai nghe. Chỉ có điều một người nghe nhạc, một người thì nghe tiểu thuyết tiếng Anh.
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
"Chị vô cùng xinh đẹp một vẻ đẹp rạng ngời, khuôn mặt giống bố. Hơn nữa chị còn dậy thì khá thành công, bộ đồng phục trường căn bản không che lấp được đường cong uyển chuyển của chị ấy"
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
"Tóc chị ấy rất dài, đến tận thắt lưng. hằng ngày chị chăm sóc tóc rất cẩn thận nên mái tóc mềm mượt và óng ả vô cùng."
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
"Trong khi đó, mình cắt ngắn đến ngang vai, bởi vì mình không đủ kiên nhẫn gội đầu xong còn phải sấy tóc cả nửa tiếng. Vì chuyện này mà mình và mẹ đã cãi nhau một trận"
Chẳng bao lâu thì tới trường
Yên Lam đeo ba lô cùng Hoàn Mỹ ngoan ngoãn chào bố
Nguyễn Trung Kiên
Nguyễn Trung Kiên
Tan học nhớ về nhà sớm, đi đường cẩn thận.
Nguyễn Trung Kiên
Nguyễn Trung Kiên
(cúi đầu nhìn đồng hồ, dặn dò) Mau đi đi không còn sớm đâu.
Trường trung học MĐ nổi tiếng khắp tỉnh A vì tỷ lệ đỗ đại học cùng đội ngũ giáo viên hùng hậu.
Mỗi khối đều có khu phòng học riêng biệt.
Cũng tương tự, mỗi khối đều có văn phòng riêng biệt.
Đi lên tầng hai, tới cửa lớp 11-A1, phòng học vô cùng yên tĩnh, thỉnh thoảng mới có vài tiếng người nói chuyện.
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
"Học sinh lớp A1 kỷ luật và trật tự như vậy sao?"
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(theo chị gái vào lớp học)
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
Suýt chút nữa thì đến muộn (lẩm nhẩm)
Trong phòng học, tiếng nói chuyện dần dần lắng xuống khi trông thấy có bạn mới tới, yên tĩnh một lúc, rồi một số bạn nam ồ lên.
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(đứng bên bục giảng nghiêm khắc suỵt một tiếng, sau đó đưa mắt nhìn lên)
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(Đôi mắt như radar quét qua người chị em họ một từ trên xuống dưới)
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
Em chào cô em là Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
(cúi người chào lễ phép)
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(cúi đầu nhìn tờ danh sách lớp đặt bên cạnh, gật đầu, đánh dấu một cái tên)
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(lướt mắt nhìn cái tên bên dưới Hoàn Mỹ, rồi ngẩng đầu nhìn sang bên cạnh) Còn em là em gái Yên Lam phải không?
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(gật đầu khẽ) Vâng ạ
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(mỉm cười, lúc ấy mới giãn cơ mặt, chỉ chỗ ngồi cho trong sơ đồ cho bọn họ)
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(ngồi hàng cuối cùng dãy giữa, huých tay vào Đức Duy đang chơi PSP bên cạnh, cười tinh quái) Nhìn thấy chưa, đó chính là hoa khôi lớp 10-A7, tuy có vẻ hơi kiêu nhưng vóc dáng hay mặt mũi đều rất được
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ố ồ, để xem nào.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
(ngẩng đầu) Trời ơi, sao lớp A1 này nhiều gái xinh như vậy, chia lại lớp sớm có phải tốt bao nhiêu không, sau này tao có động lực học hành rồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Động lực con khỉ, nếu cuối kỳ trước, Dương không ép ông học thì ông có được vào lớp A1 để ngắm gái xinh không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
(ngồi ở dãy bên kia túm mái tóc bù xù của Đức Duy) cô gái đứng sau hoa khôi là ai
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(cúi người cười gian xảo) Không biết, nhưng cũng xinh
Quang Anh đã âm thầm lên kế hoạch sẵn. Phải bắt chuyện như thế nào mới không được coi là thô thiển.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
(gác chân trêu đùa) Đừng thiếu nghĩa khí như vậy phần Dương với chứ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
(vùi đầu vào PSP, mơ màng) Phần cái gì, gái xinh á?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
(tức quá bật cười)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(nhìn sơ đồ chỗ ngồi, thấy Hoàn Mỹ và cô không ngồi cùng bàn)
Cô ngồi ở hàng thứ tư trong khi Hoàn Mỹ ngồi ở bàn thứ năm. Vì hai chị em đều cao trên một mét sáu mươi lăm và thị lực tốt, nên cả hai chưa bao giờ được ngồi bàn trên.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chào buổi sáng, cô Lý

C2

Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chào buổi sáng, cô Lý
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
"bất giác quay đầu nhìn phía sau"
Cậu ta mang tai nghe màu đen, ba lô đeo lệch, mặc đồng phục chỉnh tề, nhưng không cài khuy cổ, để lộ làn da trắng trẻo
Bên dưới chiếc mũ lưỡi trai màu đen là mái tóc đen rậm dày bị che khuất. Đôi mắt đen láy, sống mũi cao, khóe miệng nở nụ cười như có như không.
Dáng người cao gầy đứng trước cửa, một tay thư thái đút vào túi áo, tay còn lại giơ lên chào cô giáo.
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(quay người lại tiếp tục đi về chỗ ngồi)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(bước đi hết sức cẩn thận, cố gắng không chạm vào bàn của bạ khác)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(Mắt nhìn đường dưới chân)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
"Ồ. Người này rất nổi tiếng hồi học lớp mười."
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
"chắc chẳng ai không biết cậu ta."
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
Đăng Dương, bây giờ mấy giờ rồi mà còn chào buổi sáng
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(nhìn đồng hồ đeo tay nghiêm mặt ra vẻ nghiêm khắc) Còn nữa, vào lớp học không được phép đội mũ, đã nói mấy lần rồi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(vô tình liếc nhìn bóng hình gầy guộc trước mắt, quay sang nhìn)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(đưa tay bỏ chiếc mũ lưỡi trai xuống với vẻ vô tội, giải thích bằng giọng hơi cợt nhã) Tại em sợ trời mưa.
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
Sợ trời mưa thì mang ô, lần sau tới sớm một chút, lần nào cũng gần sát giờ không sợ muộn sao?
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(xua tay, chỉ về phía bàn cuối) Đi đi, đi đi, mau về chỗ ngồi.
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
"Đúng là vừa yêu lại vừa ghét cậu ta"
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
"bởi vì cậu ta luôn đứng trong top ba toàn khối, có thể nói là học sinh xuất sắc toàn diện, không hề học lệch, khiến mình được dịp nở mày nở mặt trước các bạn đồng nghiệp cùng khối. Lần này thi vào lớp mười một câu ta cũng đứng thứ hai toàn khối"
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
"Còn ghét, cũng chỉ về chuyện học hành"
Có lẽ Đăng Dương học theo kiểu thiên tài, cái gì cũng rất giỏi nhưng chẳng khi nào tỏ vẻ như chăm chỉ học hành. Trong giờ học cậu ta không chăm chú nghe giảng, thích ngủ thì ngủ, thích chơi điện thoại thì chơi.
Nhưng biết sao đây, người ta vẫn đạt điểm cao mỗi lúc thi cử.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cô Lý, em ngồi đâu ạ?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(bỏ tai nghe xuống, nhìn xung quanh một lúc)
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
Cạnh Hoàn Mỹ (lướt nhìn sơ đồ chỗ ngồi)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(không nhúc nhích)
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(nhận ra cậu ta không biết Hoàn Mỹ là ai, đành giơ tay lên chỉ) Ngay trước Đức Duy, đằng trước có chỗ trống
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Này, người anh em, ở đây. (giơ tay vẫy vẫy chỉ chỗ)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(nhìn thấy, nhếch mép cười, bước thật nhanh về phía cậu bạn)
Nhìn từ xa, cậu ta thấy ngay trước mặt mình chính là cô gái vừa đi lướt qua, vóc người nhỏ nhắn mảnh mai mai, tóc mái che hết đôi mắt.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(nhìn mật lúc rồi thơ ơ nhìn sang chỗ khác, đi về phía trước)
Sách giáo khoa được phát sẵn trên bàn, một chồng dày và nặng như đá
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(sắp xếp dùng cho tiết một, nhân tiện viết tên mình lên từng cuốn sách)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(cầm bút lên, khóe mắt vô tình liếc thấy đôi dày bóng đá hàng hiệu của Đăng Dương)
Một làn gió thổi qua.
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(tiếp tục viết tên lên từng cuốn sách, nét bút mực đen đẹp đẽ trên trang sách trắng.)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(ngồi xuống)
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
(vỗ vai, giơ ngón cái ra) Dương, ông gấu thật đấy, ngày đầu tiên đi học mà suýt đến muộn
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ha ha, rõ ràng là tối qua Dương ngủ muộn, nói đi, có phải lại nói chuyện điện thoại suốt đêm với hoa khôi trước đây của chúng ta không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(đưa đôi mặt nhìn người anh em mình, cười rất gian tà)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(bỏ cặp sách xuống, chỉnh lại dây diện thoại, quay người cau mày) Nói linh tinh gì thế?
Hành động không từ chối cũng không thừa nhận ấy khiến ba người càng nổi hứng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(thẳng người dậy, khoắc vai) Đúng vậy sao thật vậy à?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
(khẽ nhếch mắt) Làm khó Tâm Nhiên rồi. Theo đuổi cả học kỳ không được, lẽ nào nghỉ hè đã ra tuyệt chiêu tất thắng nào rồi?
Quang Anh, Đức Duy và Đăng Dương trước đâ học cùng lớp 10-A1, Thành An học lớp 10-A6.
Còn hoa khôi mà Quang Anh nói là lớp phó văn nghệ của lớp 10-A1, Lâm Tâm Nhiên, sở trường là nhảy múa dáng người cao ráo, chân tay dài đặc biệt là đôi chân, vừa thẳng vừa thon thả.
Lần này hình như cô nàng thi không tốt, bị phân vào lớp A2.
Trước đây Quang Anh cũng có chút tình ý với cô nàng, chỉ điều trong mắt người ta lúc nào cũng chỉ có mình Đăng Dương, thế nên Quang Anh thà để mắt cô gái khác.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(day day trán) Nói linh tinh gì vậy, tối qua mải xem bóng rổ, sáng nay suýt không dậy nổi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(vò đầu bức tai đầy bực dọc, không ngủ đu giấc khiến Đăng Dương hơi bực, cáu kỉnh)
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(phì cười) Chán thế tôi còn tưởng có chuyện gì cơ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
(cúi đầu chơi PSP, bĩu môi) Dương, ông quá lãng phí gái xinh của MĐ đấy
Những người ở độ tuổi như họ, mấy ai chưa trải qua vài cuộc tình, thời lớp mười ai chẳng cặp kè với một, hai cô gái, lúc đưa ra ngoài cũng có chút thể diện.
Nhưng Đăng Dương không cần, cậu ta thậm chí còn chẳng liếc nhìn.
Ngày còn học lớp mười, ngăn bàn cậu ta lúc nào cũng chất đầy thư tình, thậm chí còn có người tỏ tình trước mặt, Đăng Dương trước sau bày ra giọng điệu của con ngoan trò giỏi đáp rằng bạn ơi, bây giờ mình chỉ muốn chú tâm học hành, không suy nghĩ tới những chuyện khác.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Rốt cuộc ông thích kiểu con gái như thế nào?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(chán ngấy vì sự quấy rầy của Quang Anh) Dáng đẹp mặt xinh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi xin, Tâm Nhiên chưa đủ xinh sao, dáng chưa đủ đẹp sao
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tạm được thôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(suýt nữa thì hộc máu miệng) "được, người ta yêu cầu cao, chính là muốn tìm tiên nữ"
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(lười biếng dựa vào ghế, tùy ý lấy một cuốn sách trên bàn học, lật mấy trang) Tiết đầu tiên sáng nay là môn gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không biết
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không biết
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(Lắc đầu) Đừng nhìn tôi, tôi cũng không biết đâu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(cau mày) Hứ, cần các ông để làm gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hi, tôi không biết, nhưng tôi có thể hỏi mà.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(đảo mắt, ghé sát về phía trước, đập tay vào tựa ghế của người phía trước mặt) Người đẹp ơi, người đẹp ơi
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
(nghe thấy tiếng động, quay người, nheo mắt, tiện tay vuốt một lọn tóc lòa xòa xuống bên tai)
Cô đang chép thời khóa biểu, bạn nam bên cạnh và mấy người phía sau nói chuyện không hề nhỏ, cô đều nghe thấy cả.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(thấy quay đầu, giọng nói càng dịu dàng hơn, để lộ vẻ mặt nghiêm túc nhất trong từng ấy năm sống trên đời)
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bạn ơi, cho mình hỏi tiết đầu tiên là tiết gì?
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
(Nhìn thời khóa biểu) Tiết ngữ văn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ồ ồ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(được đà lấn tới làm thân) Bạn ơi bạn tên gì, mình là Quang Anh, làm quen với nhau nhé.
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
(mỉm cười vui vẻ) Mình tên là Hoàn Mỹ. (liếc nhìn bên cạnh Quang Anh)
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
(thấy đôi mắt của cô bạn xinh xắn hướng về phía mình, xúc động) Hoàng... Hoàng Đức Duy
Đặng Thành An
Đặng Thành An
(ôm lấy cổ của Đức Duy đầy thân thiết, nhắng nhít hùa theo) Mình tên là Thành An, chào bạn
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
Xin chào. (Đôi mắt hướng về phía bạn nam đang cúi đầu bên cạnh)
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Đặng Thành An
Đặng Thành An
...
Yên lặng tới mức có thể nghe tiếng bút soạt soạt trên trang giấy.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đăng Dương
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
(Gật đầu, mỉm cười)
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(lóa mắt trước nụ cười duyên dáng của cô bạn xinh đẹp) Sau này chúng ta là bạn cùng lớp rồi, xin hãy chỉ bảo thêm, chỉ bảo thêm.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
(không biết xấu hổ) Hoàn Mỹ, nghe nói bạn đứng thứ ba toàn khối, thật lợi hại, sau này có người giúp làm bài tập rồi
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
(nhướng mày, nhìn về phía Đăng Dương) Có người đứng thứ hai ở đây, sao các cậu không chép bài cậu ấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ôi trời, chữ cậu ta như gà bới ấy, còn không đẹp bằng mình cơ
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
(bụm miệng cười) Thật sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc) Thật một trăm phần trăm.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(ngồi chơi điện thoại, thấy Quang Anh càng lúc càng nói nhiều, khó chịu) Chán sống rồi à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(động tác khóa miệng lại)
Không biết từ khi nào mưa phùn trút xuống, giăng kín ngoài khung cửa sổ, khiến thời tiết oi bức của tháng 9 dịu đi vài phần oi ả.
Vốn dĩ thứ Hai là lễ khai giảng, thầy hiệu trưởng đã chuẩn bị bài phát biểu dài dằng dặc nhưng tất cả hóa ra công cốc vì cơn mưa bớt chợt này.
Vì thế, hiện tại học sinh toàn trường ngồi trong lớp nghe phát biểu qua loa.
Yên Lam ngồi chung với một bạn nữ, cô nàng cũng để mái bằng, tính cách hơi ngượng ngùng e thẹn.
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(nhận ra vẻ thăm dò như có như không của cô bạn cùng bàn)
Cô không phải kiểu người thích chủ động bắt chuyện với người khác, vì thế nên chỉ mĩm cười thân thiện với cô nàng rồi tiếp tục làm việc của mình.
Nguyễn Hoàng Ly
Nguyễn Hoàng Ly
(dồn hết can đảm) Xin chào, mình tên là Hoàng Ly
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
Mình... (có người vỗ lưng)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(quay người lại)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(đập vào mắt là Đăng Dương ngay phía sau, có điều cậu ta quay người nói chuyện với bạn, không nhìn cô)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(Hoàn Mỹ đang gọi mình)
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
(chỉ tay về phía cô giới thiệu với Quang Anh) Đây là em gái mình, bọn mình là chị em sinh đôi khác trứng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(Hai mắt sáng lên, gật đầu) Ồ ồ! Chào em gái, sau này chỉ giáo nhé.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(nghe thấy giọng nói liền liếc mắt nhìn Yên Lam) "cặp song sinh này chẳng giống nhau chút nào"
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
Yên Lam (mấp máy môi, dịu dàng nhỏ nhẹ)
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(sững người, không hiểu ý của cô)
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Yên ( yên tĩnh), ý là sao? Làm phiền cô ta sao?"
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(đang nói chuyện cũng sững lại, không giám nói tiếp)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(quay người lại, cau mày, đôi mắt đen láy nhìn cô)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
Mình tên là Yên Lam
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
(bật cười) "tên của em gái mình rất dễ khiến người ta hiểu nhầm"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ồ, ra vậy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(tỉnh ngộ, buông một câu đùa bỡn) Tên bạn rất giống với với Đăng Dương, dễ nhầm lẫn
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(nghiêng nghiêng đầu)

C3

Chương trình phát thanh vang vọng khắp toàn trường cuối cùng cũng kết thúc.
Yên Lam và bạn cùng bàn Hoàng Ly thỉnh thoảng trao đổi với nhau cài câu.
Nguyễn Hoàng Ly
Nguyễn Hoàng Ly
Thì ra cậu và chị gái cậu là chị em song sinh khác trứng
Nguyễn Hoàng Ly
Nguyễn Hoàng Ly
(hiếu kỳ) Thật khó nhận ra được
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(miễn cưỡng gạt đầu)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(cố gắng kiềm nén cảm xúc chán ngán trong lòng) "từ nhỏ tới lớn chẳng biết mình đã trả lời câu hỏi này bao nhiêu lần rồi."
NVP
NVP
Cậu và chị gái có đúng là chị em sinh đôi không.
NVP
NVP
Vì sao hai người không giống nhau chút nào vậy?
NVP
NVP
Ồ, song sinh khác trứng.
NVP
NVP
Cô chị xinh thật đấy.
NVP
NVP
Cô em cũng rất thanh tú, lại ngoan ngoãn.
Những câu hỏi tương tự như vây không biết Yên Lam đã trả lời bao nhiêu lần rồi.
Nguyễn Hoàng Ly
Nguyễn Hoàng Ly
Mẹ của các cậu rất xinh đẹp đúng không?
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(ngãm nghỉ một chút) Ừ
Nguyễn Hoàng Ly
Nguyễn Hoàng Ly
(ôm bút trước ngực, nheo mắt lại) Ngưỡng mộ thật đấy
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
"Ngưỡng mộ cái gì?"
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
"Ngưỡng mộ vì có bà mẹ xinh đẹp, hay ngưỡng mộ chị gái xinh đẹp?"
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(quay sang liếc nhìn Hoàng Ly)
Nguyễn Hoàng Ly
Nguyễn Hoàng Ly
Trước đây mình học lớp 10-A3
Nguyễn Hoàng Ly
Nguyễn Hoàng Ly
Mình nhớ cậu và chị gái cậu trước đây học lớp 10-A7 đúng không. Chị gái cậu ngày trước rất nổi tiếng trong khối.
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(cầm chiếc bút mực trong tay, tùy ý lật một trang sách, tìm thấy hình của một ông lão, tô màu đen vài chỗ trống)
Nguyễn Hoàng Ly
Nguyễn Hoàng Ly
(thận trọng liếc nhìn phía sau, thấp giọng) Bạn nam ở phía sau cậu cũng rất nổi tiếng, cậu biết không, cậu ấy chơi bóng rổ giỏi, học cũng giỏi, nghe nói gia đình cũng rất giàu có
Nguyễn Hoàng Ly
Nguyễn Hoàng Ly
(tưởng rằng cô không biết, liền ghé sát tai) Hơn nữa cậu ấy cũng rất đẹp trai
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(mím môi, hiểu ý) Câu cuối cùng mới là trong điểm đúng không?
Nguyễn Hoàng Ly
Nguyễn Hoàng Ly
(bị nói trúng tim đen, có chút thẹn thùng)
Thiếu nữ đến tuổi này thường đọc rất nhiều tiểu thuyết ngôn tình, đầu óc lúc nào cũng ảo tưởng về đôi ba chuyện gì đó.
NVP
NVP
Nhưng mà tính khí của cậu ta không được tốt cho lắm
Nguyễn Hoàng Ly
Nguyễn Hoàng Ly
Sao cậu biết?
NVP
NVP
Ngày trước mình học cùng lớp với bọn họ, dĩ nhiên là biết rồi. Trước kia có lần cậu ta đang ngủ, bạn cùng bàn vô tình đánh thức cậu ta, cậu ta liền nổi trận lôi đình trước mặt mọi người.
NVP
NVP
(lén liếc mắt về phía sau họ, có ý muốn tám chuyện tiếp)
Nguyễn Hoàng Ly
Nguyễn Hoàng Ly
Thật á, không phải thế chứ? (trợn tròn mắt)
NVP
NVP
Thật đấy, bạn cùng bàn cậu ta là một bạn gái, tên Cẩm Lệ, còn phát khóc mà
NVP
NVP
(sợ bọn họ không tin, lập tức giải thích bằng chuyện rất nghiêm túc)
NVP
NVP
"Nói quá chút chút chắc không sao đâu nhỉ"
NVP
NVP
Thực ra cũng không thể trách Đăng Dương được, cậu ta còn đáng thương hơn. Cậu ta là kiểu người một khi không được ngủ ngon liền sinh ra cáu bẳn khó chịu, mọi người xung quanh đều biết điều đó nên chẳng ai dám động cậu ta.
NVP
NVP
Khi ấy Cẩm Lệ đang chơi đùa với bạn. Người bạn thấy Đăng Dương sau lưng cô đội ngược mũ lưỡi trai nằm bò ra bàn ngủ, liền nảy ra ý định trêu đùa, cố tình năm bảy lược đẩy Cẩm Lệ về phía Đăng Dương.
NVP
NVP
Tâm tư thiếu nữ, ai không có chút tình ý, ở tuổi này con trai và con gái chỉ khẽ chạm vào nhau cũng khiến mọi người ồ lên trêu chọc.
NVP
NVP
Cẩm Lệ bị đẩy nên có chút chống cự, nhưng hơn cả vẫn là xấu hổ.
NVP
NVP
Không ngờ cuối cùng lại đẩy Cẩm Lệ vào người Đăng Dương thật, cả người Cẩm Lệ đập vào lưng Đăng Dương.
NVP
NVP
Đăng Dương giật mình, choàng tỉnh. Cậu ta tức giận ngẩng đầu lên, đưa mắt liếc nhìn sang bên cạnh. Lông mày cau lại, đôi mắt đen láy đầy khó chịu lướt qua hai người đang trêu đùa bên cạnh.
NVP
NVP
Cầm Lệ và bạn có chút luống cuống, không biết phải làm thế nào.
NVP
NVP
Nhìn thì có vẻ sắp bùng nổ nhưng cuối cùng Đăng Dương không nói gì, cậu ta khẽ chửi thề một tiếng, giơ chân đạp mạnh vào bàn, đội chiếc mũ lưỡi trai đang cầm lên đầu rồi dứt khoác đứng thẳng người đi ra khởi lớp học.
NVP
NVP
Lòng tự tôn và tâm tư thiếu nữ khiến Cẩn Lệ không kìm nén được, hai mắt mắt đẫm lệ.
Nguyễn Hoàng Ly
Nguyễn Hoàng Ly
(cứng họng) Hơi bị ngầu đấy
Nguyễn Hoài Bảo Anh
Nguyễn Hoài Bảo Anh
(gật đầu với vẻ tán đồng)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(giật giật môi) "như thế mà gọi là ngầu sao"
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
"thật may mắn vì có người giúp tám chuyện với Hoàng Ly rồi"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(cầm thời khóa biểu của Hoàn Mỹ trên tay, vô cùng phấn khích)
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giờ Ngữ văn, chắc chắn là Lý đuôi sam dạy rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi nói này không phải có màn giới thiệu bản thân đấy chứ. (tiéng nhấn phím lạch cà lạch cạch)
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
(ngoảnh đầu) Vì sao lại gọi cô ấy là Lý đuôi sam?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hí hí, sau này cậu sẽ biết, bởi vì một năm cơ ba trăm sáu lăm ngày thì cô Lý của chúng ta sẽ tết tóc đuôi sam hết ba trăm sáu mươi sáu ngày
Đặng Thành An
Đặng Thành An
(khoác vai Đăng Dương cười tinh nghịch) Dương, ông có định lặp lại màn giới thiệu giống năm ngoái không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Năm ngoái suýt nữa ông chọc cô Lý đuôi sam nổi điên ngay tiết học đầu tiên, năm nay lại làm lần nữa đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(tràn đầy khao khát cháy bỏng)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(cúi đầu phì cười, không bận tâm tới cậu ta)
Reng reng reng
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
(không hiểu chuyện gì, nhíu mày, lấy lại thời khóa biểu từ tay Quang Anh rồi ngồi ngay ngắn)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(thấy ông lão trong sách đã bị tô đen kín người, gấp sách lại, bỏ bút vào trong hộp bút)
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(bê tập giáo an rất dày, tràn đầy khí thế bước vào lớp học)
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(cầm sơ đồ chỗ ngồi, đứng dựa vào bàn) Tạm thời cứ giữ nguyên vị trí như thế này đi, học kì đầu chưa có gì thay đổi.
Vẫn chưa nói dứt lời học sinh bên dưới bèn xì xào to nhỏ.
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(ho một tiếng, quay người lấy phấn viết tên mình lên bảng)
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
Tôi tên Lý Tịnh Nghi, là giáo viên chủ nhiệm, cũng đồng thời là giáo viên Ngữ Văn của các em...
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
Năm mươi học sinh có mặt ở đây đều là những thành viên xuất sắc của cả khối. Mọi người thi được vào đây không phải là chuyện dễ dàng
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(Ánh mắt nghiênm túc lướt qua từng học sinh ngồi trong lớp) Trong năm học lớp mười một vô cùng căng thẳng này, tôi hy vọng các em có thể nghiêm túc đặt ra yêu cầu với bản thân, không được lơ là trễ nãi vì đã thi được vào lớp A1. Các em phải biết rằng sắp tới đây sẽ liên tục có các bài thi lớn nhỏ khác nhau, việc học hành vô cùng căng thẳng.
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
Đặc biệt là một vài em học sinh nào đó không được vì bản thân học hỏi mà lơ là nghe giảng, các em làm vậy không ảnh tới bản thân nhưng hủy hoại không khí của cả lớp. (nhìn chằm chằm ai đó, đặc biệt nhấn mạnh câu nói này)
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
(Cười trộm)
Đặng Thành An
Đặng Thành An
(Cười trộm)
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(đặc biệt không sợ chết đưa tay huých vào ai đó ngồi hàng trên)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(ngẩng đầu nhìn cô Lý với vẻ khiêu khích, thản nhiên nhếch mép cười)
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(vỗ tay) Hôm nay là buổi học đầu tiên, một số bạn cô cũng chưa biết tên, nào cả lớp giới thiệu bản thân để mọi người cùng làm quen nhé
Vừa dứt lời, học sinh ngồi dưới không ngớt lời than thở.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(giơ tay, quái đản) Cô ơi, em thấy chúng ta đều quen nhau hết rồi, không cần phải giới thiệu nữa đâu ạ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đúng vậy cô ơi, đều quen nhau cả rồi, mặc dù có vài bạn nữ chưa quen, đợi lát nữa hết giờ học làm quen sau cũng được
Cả lớp cười ồ lên.
NVP
NVP
(Trêu đùa) Đức Duy, cậu muốn làm quen thế nào?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(uể oải dựa lưng vào ghế, nhếch mép, quay người lại, đánh hai kẻ ngồi phía sau)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Quanh Anh, Đức Duy hai mày trật tự cho tao, ngồi ngay ngắn lên, ngồi cái kiểu gì thế kia
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(cao giọng quát, cầm tờ danh sách học sinh, dứt khoát) Bắt đầu từ người cao điểm nhất Lê Trung Thành
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(sợ không khí trong lớp học sẽ chuyển sang hướng khác nên vội đẩy nhanh tiến trình)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(thấy bạn nam ngồi cách mình hai bàn đứng dậy)
dáng người trung bình đeo cặp kính dày cộp, để đầu bằng, vừa nhìn đã biết học sinh ngoan.
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
"có gì đó không đúng, đây chính là người thành tích đứng đầu cả khối sao."
Lê Trung Thành
Lê Trung Thành
Chào các bạn mình tên là Lê Trung Thành, chúng ta hãy cùng nhau cố gắng thi đỗ đại học nhé. Mình rất thích học, sau này các bạn có gặp khó khăn gì trong học tập đều có thể hỏi mình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
(nghênh nghênh ngang ngang) Bạn Thành ơi, nếu không có vấn đề gì trong học tập có thể rủ bạn đi chơi không?
Lê Trung Thành
Lê Trung Thành
(đẩy kính đầy nghiêm túc) Chơi cái gì?
Cả lớp lại được gặp một trận cười.
NVP
NVP
(trêu chọc) Bạn muốn chơi cái gì thì chơi cái đó.
Lê Trung Thành
Lê Trung Thành
(cúi đầu, hơi xấu hổ ngồi xuống)
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(tức giận lườm Quang Anh, cau mày đọc cái tên tiếp theo)
Mấy cậu học sinh này nghịch quá, nếu ở lớp khắc thì thôi, đằng này cả đám đều được vớt vào lớp A1.
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
Trần Đăng Dương
Cả lớp không ai đứng dậy
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(bực tức trong lòng, nhìn chằm chằm về phía Đăng Dương. Sau đó nhắc lại tên cậu ta một lần nữa)
Tất cả các bạn trong lớp đều quay lại nhìn với vẻ tò mò.
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(cũng quay đầu)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(từ từ chậm rãi đứng lên, đút tay vào túi áo)
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
"cậu ta cao hơn Trung Thành gần hai cái đầu, sống mũi thẳng tắp, khôi ngô tuấn tú, đôi mắt đen láy có vẻ nghênh ngang, bộ đồng phục của trường MĐ vừa vặn ôm khít người, như thể dành riêng cho cậu ta vậy"
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi tên Trần Đăng Dương, sau này có gì không hiểu nhất định đừng tới hỏi tôi, tôi cũng không biết đâu.
Không gian tĩnh lặng một hồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sặc. (không kìm được, suýt sặc nước bọt.)
Các bạn nam trong lớp ồ lên.
NVP
NVP
Câu không biết? Ai tin cơ chứ?
NVP
NVP
Thành tích xếp hạng hai cả khối của cậu là giả chắc?
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(cau mày, vội vàng) Được rồi được rồi, cậu ngồi xuống đi, người tiếp theo, Hoàn Mỹ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(nhún vai, thản nhiên ngồi xuống)
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
Xin chào các bạn, mình tên Hoàn Mỹ, biết chơi piano, trước đây là lớp trưởng của 10-A7, rất vui vì có thể thi vào lớp A1
Nguyễn Hoàn Mỹ
Nguyễn Hoàn Mỹ
(tự tin mỉm cười rang rỡ) Mình có một cô em gái, bon mình là chị em sinh đôi, em ấy cũng học lớp này, hy vọng trong năm học mới chúng mình có thể cùng nhau đôn đốc, cùng nhau tiến bộ
Một số người nghe tới em gái liền nhìn Yên Lam với vẻ hiếu kỳ.
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(cụp mắt xuống)
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(gật đầu lia lịa, rõ ràng rất hài lòng với tác phong nhanh nhẹn của Hoàn Mỹ) "tốt hơn Đăng Dương trước đó bao nhiêu lần"
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
Người tiếp theo...
Khi tới lượt Yên Lam thì đã được hơn nữa lớp rồi.
Nguyễn Yên Lam
Nguyễn Yên Lam
(đứng dậy) Mình tên là Yên Lam, mình rất thích vẽ, có thể phụ trách phần vẽ bảng của lớp...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(không hề chú ý cô nói gì. Ánh mắt tập trung nhìn phía sau lưng cô)
Bộ đồng phục hơi rộng khiến cô trông càng nhỏ bé, xương bả vai nhô lên, thực ra cô gái này không bề thấp, Đăng Dương ước lượng, cao qua vai cậu một chút.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(uể oải cúi đầu, vuốt vuốt tóc, chuẩn bị ngủ bù một giấc)
Đến khi người cuối cùng giới thiệu xong thì đã hết hơn nữa giờ đồng hồ.
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
Coi như mọi người đã làm quen với nhau rồi, hy vọng trong năm tới này, tất cả sẽ vui vẻ với nhau
Lý Tịnh Nghi
Lý Tịnh Nghi
(gật đầu, liếc nhìn đồng hồ) Nào, mọi người mở sách Ngữ văn ra, chúng ta cùng học bài văn đầu tiên

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play