[RhyCap] "Hồn Da – Tội Ác Vĩnh Hằng?!"
[1] Một Khởi Đầu Mới
📌 LƯU Ý:
Đây là phần 2 của bộ truyện "Hồn Da – Nghệ Thuật Chết".
Nên đọc phần 1 để hiểu rõ hơn về cốt truyện, nhân vật và những sự kiện quan trọng.
[CẢNH BÁO]
Tác phẩm chứa yếu tố kinh dị, tội phạm, máu me, bạo lực, tình cảm phi chuẩn và những tình tiết có thể khiến bạn khó chịu hoặc sốc tâm lý.
KHÔNG dành cho người yếu tim, dưới 15 tuổi, hoặc đang tìm một câu chuyện nhẹ nhàng.
Tất cả đều là hư cấu, không cổ xúy, không tuyên truyền, và không dành cho những ai không phân biệt được đâu là nghệ thuật, đâu là hiện thực.
Nếu bạn không đủ lý trí để tiếp nhận một tác phẩm nghệ thuật đen tối – hãy bước ra ngay từ đầu. Đây không phải nơi dành cho bạn.
Minh Hiếu
Minh Hiếu – Thanh tra cảnh sát trẻ, từng là thực tập sinh trong vụ án năm xưa. Quyết tâm tìm ra sự thật và bắt giữ hai kẻ sát nhân đã ám ảnh mình suốt những năm qua.
Tuấn Tài
Tuấn Tài – Pháp y trưởng của đội điều tra, có sự ám ảnh kỳ lạ với cái chết. Là người duy nhất cảm thấy những vụ án này mang một vẻ đẹp kỳ dị.
Hạ Vy
Hạ Vy – Nữ cảnh sát chuyên về phân tích tâm lý tội phạm. Từng suýt bị một kẻ giết người hàng loạt sát hại, giờ đây cô không thể ngừng rùng mình khi nhìn thấy phong cách quen thuộc trong những bức tranh máu.
Trường Sinh
Trường Sinh – Nhà báo điều tra, luôn săn lùng những câu chuyện giật gân. Anh ta tin rằng vụ án này không chỉ là một chuỗi tội ác, mà còn là một "thông điệp" mà hai kẻ sát nhân muốn gửi đến thế giới.
???
??? – Một nhân vật bí ẩn dường như biết rất rõ về Duy và Quang Anh, nhưng lại luôn đi trước cảnh sát một bước.
Buổi sáng hôm đó, Duy tỉnh dậy trong một căn phòng lạ lẫm, hơi thở còn nặng nề, như thể vừa trải qua một cơn ác mộng kéo dài nhiều năm.
Cậu đưa tay ra, cảm nhận cái lạnh của chiếc gối.
Đưa mắt nhìn quanh, mọi thứ vẫn không thay đổi, chỉ có ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa sổ khiến mọi thứ trở nên sáng bừng, đến mức khó chịu.
Hoàng Đức Duy
Những năm qua, chúng ta đã lẩn trốn đủ lâu rồi...
Hoàng Đức Duy
Đến lúc phải ra tay thôi, Quang Anh.
Bên cạnh cậu, Quang Anh vẫn ngủ say. Những vết thương từ những lần "tìm kiếm nghệ thuật" trước vẫn in hằn trên cơ thể hắn.
Hoàng Đức Duy
//nhẹ nhàng vuốt tóc hắn, cười khẽ//
Hoàng Đức Duy
Em đã chuẩn bị tâm lý chưa?
Nguyễn Quang Anh
Em... đã chuẩn bị lâu rồi.
Nguyễn Quang Anh
//mắt vẫn nhắm, nhưng giọng nói lại ẩn chứa một sự sẵn sàng lạ thường//
Trong lúc đó, tại một văn phòng cảnh sát yên tĩnh, Minh Hiếu đang cắm cúi nghiên cứu những tài liệu vụ án liên quan đến Duy và Quang Anh.
Những bức ảnh hiện trường cùng những mảnh vụn của vụ án năm xưa khiến anh không thể nào rũ bỏ hình ảnh những bức tranh máu và thân thể vô hồn của các nạn nhân.
Minh Hiếu
*Mình vẫn chưa thể quên... những hình ảnh đó, những lời nói cuối cùng của họ.*
Minh Hiếu
//nhấc điện thoại lên và gọi cho Tuấn Tài – pháp y trưởng//
Minh Hiếu
📱Tài, tôi cần cậu kiểm tra lại tất cả những vụ án liên quan đến chúng.
Minh Hiếu
📱Tôi có cảm giác chúng ta đã bỏ sót một điều gì đó.
Tuấn Tài
📱Được rồi. Cậu không phải lo, tôi sẽ rà soát lại tất cả.
Duy và Quang Anh đã chuẩn bị xong mọi thứ, từ sáng sớm hôm đó, họ đã cẩn thận lên kế hoạch cho một "tác phẩm" mới.
Nguyễn Quang Anh
//đứng dậy, đi về phía chiếc tủ trong góc phòng//
Nơi cất giữ những công cụ quen thuộc...
Nguyễn Quang Anh
Em đã sẵn sàng để bắt đầu.
Cậu nhìn hắn, ánh mắt đầy cảm giác yêu thương, nhưng lại có chút gì đó lạnh lùng, như thể đã quá quen thuộc với mọi thứ xung quanh.
Hoàng Đức Duy
Anh biết mà, em luôn sẵn sàng. //nở một nụ cười nhẹ//
Bất ngờ, điện thoại của Duy vang lên.
Hoàng Đức Duy
//nhìn vào màn hình//
Là một cuộc gọi từ một số lạ!?
???
📱Tôi biết các người là ai, và tôi sẽ không để các người chạy thoát lần này. //giọng trầm, đầy đe doạ//
Hoàng Đức Duy
//cười khẩy, giọng có chút trêu tức//
Hoàng Đức Duy
📱Cậu là ai, và tại sao lại biết chúng tôi?
???
📱Tôi là người mà các người đã bỏ qua.
???
📱Tôi sẽ tìm ra các người, và lần này... sẽ không có sự trốn thoát nào đâu.
Cuộc gọi kết thúc đột ngột.
Hoàng Đức Duy
//đặt điện thoại xuống bàn//
Ánh mắt cậu đen lại nhưng một nụ cười nở trên môi.
Hoàng Đức Duy
Thật thú vị... Có kẻ muốn chơi với chúng ta. //ánh mắt đầy ngạo mạn//
Nguyễn Quang Anh
Em thích điều đó. //miệng cười, ánh mắt sắc lạnh//
Trở lại với Minh Hiếu, anh ngồi xuống bàn làm việc, vẫn không thể nào dứt ra khỏi những suy nghĩ ám ảnh về Duy và Quang Anh.
Anh đã bắt đầu nghi ngờ một điều gì đó, một cảm giác kỳ lạ bám theo anh từ những ngày qua.
Có vẻ như các vụ án mạng không phải chỉ là ngẫu nhiên. Họ vẫn ở gần, và một ngày nào đó, anh sẽ phải đối diện với họ.
Minh Hiếu
"Mình sẽ tìm ra các người... Duy, Quang Anh."
Duy và Quang Anh ra khỏi phòng, bước vào chiếc xe đỗ sẵn ngoài cửa.
Họ không vội vàng, mọi thứ dường như đang diễn ra đúng như kế hoạch.
Nhưng lần này, sự khác biệt là sự xuất hiện của Minh Hiếu và những người xung quanh sẽ khiến cuộc chơi này không còn đơn giản như trước.
Hoàng Đức Duy
Quang Anh, chúng ta sẽ để lại dấu ấn này thật đặc biệt.
Nguyễn Quang Anh
Em luôn sẵn sàng để tạo ra một kiệt tác. //cười khẽ, ánh mắt chợt lóe lên vẻ gian xảo//
Lúc này, không ai biết rằng một cuộc chơi mới đã bắt đầu, và lần này, họ sẽ không còn chạy trốn.
Không còn gì có thể ngăn cản họ...
Chúng ta không bao giờ thực sự ra đi, chỉ là tạm thời biến mất để chờ đợi thời điểm quay trở lại, nơi tình yêu và những ký ức sẽ gọi tên chúng ta một lần nữa...
[2] Cuộc Đua Bắt Đầu
Bên ngoài, ánh nắng bắt đầu nhạt dần, màn đêm buông xuống và khu phố vắng lặng như thường lệ.
Duy và Quang Anh ngồi trong chiếc xe hơi, không khí xung quanh dường như đặc quánh hơn bao giờ hết.
Mọi thứ thật yên tĩnh, nhưng trong lòng họ, một cuộc chiến mới đã bắt đầu.
Hoàng Đức Duy
//ngồi trên ghế lái, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, giọng trầm xuống//
Hoàng Đức Duy
Chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?
Nguyễn Quang Anh
Chúng ta sẽ tiếp tục tạo ra nghệ thuật. //ánh mắt sáng lên, nụ cười đầy bí ẩn//
Hoàng Đức Duy
//gật đầu, tay lái chiếc xe đi vào con đường nhỏ vắng vẻ//
Họ không chỉ đang chạy trốn khỏi những người theo dõi, mà cũng đang tìm kiếm một sự thay đổi mới.
Một kế hoạch hoàn toàn khác biệt sẽ được thực hiện.
Ngay lúc đó, điện thoại của cậu lại rung lên.
Lần này là một số lạ khác.
Cậu nhấc máy lên với một cái nhếch môi, trong lòng không khỏi cảm thấy tò mò.
???
📱Lần này các ngươi không thể trốn thoát đâu. //giọng lạnh lẽo, gần như không cảm xúc//
Hoàng Đức Duy
//mỉm cười đầy tự tin//
Hoàng Đức Duy
📱Cậu thật sự nghĩ chúng tôi sẽ sợ sao?
Hoàng Đức Duy
📱Cậu biết chúng tôi là ai rồi sao?
???
📱Không, tôi không biết các ngươi là ai...
???
📱Nhưng tôi biết, các ngươi sẽ để lại dấu vết.
Cuộc gọi kết thúc, để lại Duy với sự tò mò và cả sự phấn khích.
Nguyễn Quang Anh
//quay sang nhìn cậu, nụ cười trên môi không hề mờ nhạt//
Nguyễn Quang Anh
Họ tìm chúng ta... thật thú vị.
Hoàng Đức Duy
Vậy chúng ta sẽ để lại cho họ một chút trò chơi.
Hoàng Đức Duy
//nhếch mép, đôi mắt ánh lên một tia sáng nguy hiểm//
Duy tăng tốc chiếc xe, như thể đang rượt đuổi một điều gì đó mà cả hai đã rất lâu không cảm nhận được: sự kích thích từ cuộc săn đuổi.
Trong lúc đó, Minh Hiếu và Tuấn Tài đang ngồi trong văn phòng cảnh sát, xem lại những báo cáo cũ.
Hiếu vẫn không thể dứt ra khỏi cảm giác rằng mọi chuyện đang đi sai hướng.
Những vụ án mạng mà Duy và Quang Anh gây ra giống như một trò chơi, một nghệ thuật mà chỉ có họ mới hiểu được.
Minh Hiếu
//ánh mắt sắc bén, đôi tay siết chặt báo cáo//
Minh Hiếu
Cái này không ổn...
Minh Hiếu
Cảnh sát đã truy lùng chúng rất lâu, nhưng mọi thứ cứ như thể chúng ta đang bị chơi đùa.
Tuấn Tài
Anh nghĩ có ai đó đang giúp chúng không?
Minh Hiếu
Không, tôi nghĩ là chúng tự làm.
Minh Hiếu
Chúng ta đã bị lừa...
Minh Hiếu
Tất cả các dấu vết dẫn đến một thế giới khác, một thế giới nơi mà cái chết là một phần của nghệ thuật.
Tuấn Tài
Vậy làm sao để chúng ta chấm dứt điều này?
Minh Hiếu
//ánh mắt nhìn về phía cửa sổ, như thể đang nghĩ về một điều gì đó rất xa vời//
Minh Hiếu
Câu hỏi là, chúng ta có thể chấm dứt được không?
Trở lại với Duy và Quang Anh, họ đã đến nơi hẹn.
Một căn nhà bỏ hoang, xung quanh là những tấm bảng cảnh báo và những bóng đèn mờ ảo.
Họ bước ra khỏi xe, chuẩn bị cho một buổi tối mới đầy "tác phẩm" nghệ thuật.
Hoàng Đức Duy
// quay sang nhìn hắn ,đôi mắt tràn đầy sự khao khát//
Hoàng Đức Duy
Em đã chuẩn bị chưa?
Nguyễn Quang Anh
Sẵn sàng rồi, anh yêu. //ánh mắt sáng lên, một nụ cười nhếch môi//
Với sự tự tin tuyệt đối, cả hai bước vào căn nhà, bắt đầu công việc của mình.
Những công cụ được lấy ra, từng bước chuẩn bị cho một tác phẩm mới.
Nguyễn Quang Anh
//lặng lẽ làm theo//
Mỗi động tác đều như một vũ điệu hoàn hảo, từng chi tiết được thêm vào, từng nhát dao cắt chính xác, tạo nên một "kiệt tác" khiến người ta không thể rời mắt.
Trong lúc đó, một ánh đèn lóe lên từ chiếc điện thoại của cậu.
???
📱Đừng nghĩ rằng các ngươi có thể thoát khỏi những gì đã bắt đầu.
???
📱Tôi sẽ không để các ngươi yên đâu.
Hoàng Đức Duy
//cười nhẹ, giọng nói mang đầy sự trêu tức//
Hoàng Đức Duy
📱Cậu lại đến rồi sao?
Hoàng Đức Duy
📱Chúng ta sẽ chơi trò này lâu hơn một chút.
Chúng ta không tạo ra cái chết để chấm dứt một cuộc sống... mà là để tạo ra một tác phẩm bất tử, một tác phẩm mà dù thế gian có quay lưng, thì nó vẫn còn sống mãi...
[3] Trò Chơi Bắt Đầu
...Gió thổi ào ạt qua căn nhà bỏ hoang.
Những tấm rèm cũ nát lay động theo từng nhịp thở của đêm tối.
Căn phòng mờ ánh đèn vàng, đổ bóng hai con người lặng lẽ chuẩn bị cho buổi biểu diễn lớn nhất từ trước đến nay.
Hoàng Đức Duy
"Em có nghe thấy không?"
Hoàng Đức Duy
"Tiếng chân… bên ngoài."
Nguyễn Quang Anh
//cúi người lặng lẽ lau sạch con dao trên tay//
Nguyễn Quang Anh
"Ừm. Chắc là khán giả đến sớm hơn dự kiến.” //mỉm cười nhẹ như gió thoảng//
Renggg... Renggg... Renggg...
Minh Hiếu
📱Bọn mày nghĩ bọn mày giỏi lắm hả?
Hoàng Đức Duy
📱//bật loa ngoài, ném điện thoại xuống sàn// Không.
Hoàng Đức Duy
📱Bọn tao không giỏi.
Hoàng Đức Duy
📱Bọn tao chỉ… đam mê.
Nguyễn Quang Anh
📱Chúng tôi không làm việc vì quyền lực.
Nguyễn Quang Anh
📱Không vì tiền. Không vì nổi tiếng.
Nguyễn Quang Anh
📱Chúng tôi chỉ… yêu cái đẹp.
…Tiếng động bắt đầu vang lên bên ngoài.
Tất cả ập đến như một vở diễn được dàn dựng trước.
Hoàng Đức Duy
“Giờ thì diễn thôi, em yêu.”
Nguyễn Quang Anh
//nhếch môi, rút ra chiếc áo blouse trắng//
Nguyễn Quang Anh
“Họ nghĩ họ là thợ săn à?"
Nguyễn Quang Anh
"Không… họ chỉ là khách tham quan."
Nhưng thứ họ thấy không phải là tội ác… mà là một cuộc triển lãm đầy những "tác phẩm" điên rồ.
Trên tường là những bức tranh vẽ bằng máu.
Trên sàn là những bộ phận cơ thể sắp xếp tinh xảo.
Mỗi xác chết là một khúc bi thương trộn lẫn mê hoặc.
Minh Hiếu
//bước lên, đôi mắt lạnh tanh// Đây là… điên rồ.
Hoàng Đức Duy
//đứng giữa gian phòng, đưa tay như đang giới thiệu một kiệt tác//
Hoàng Đức Duy
Không, đây là sự thật.
Hoàng Đức Duy
Cái chết… là sự thật thuần khiết nhất.
Hoàng Đức Duy
Ai cũng cố né tránh nó, nhưng bọn tao—
Hoàng Đức Duy
... Bọn tao ôm lấy nó, nhào nặn nó, yêu nó.
Nguyễn Quang Anh
//đứng cạnh, đặt tay lên vai cậu, mắt ánh lên tia sáng kỳ dị//
Nguyễn Quang Anh
Nghệ thuật không cần phải được hiểu.
Nguyễn Quang Anh
Nó chỉ cần được nhìn.
Sau vài phút hỗn loạn, họ bất ngờ rút lui qua một cánh cửa bí mật đã được chuẩn bị trước.
Cảnh sát đuổi theo, nhưng không tìm thấy gì ngoài… tro bụi và tàn dư của một bữa tiệc kinh hoàng.
Tại một nhà thờ bỏ hoang bên ngoài thành phố, một cánh cửa sắt bật mở.
Bên trong, ánh sáng mờ chiếu lên một bức tượng được tạo hình từ thịt người – nửa thiên thần, nửa ác quỷ.
Một bản giao hưởng rùng rợn vang lên từ chiếc loa cũ kỹ.
Duy và Quang Anh đứng giữa căn phòng, nắm tay nhau.
Hoàng Đức Duy
//nhìn lên bức tượng// Đẹp quá phải không?
Nguyễn Quang Anh
//ngả đầu vào vai cậu// Đẹp như anh vậy.
Cả hai cùng cười khẽ, rồi xoay người, nhảy một điệu waltz chậm rãi giữa không gian u ám.
Xung quanh họ, hàng loạt xác người treo lơ lửng như những con rối trong vở diễn thần thánh.
Hoàng Đức Duy
//thì thầm vào tai hắn//
Hoàng Đức Duy
"Em có tin là một ngày nào đó…"
Hoàng Đức Duy
"Cả thế giới này sẽ hiểu được cái đẹp mà chúng ta đang cố truyền tải không?"
Nguyễn Quang Anh
//nhắm mắt lại//
Nguyễn Quang Anh
Không cần đâu.
Nguyễn Quang Anh
Miễn là anh hiểu em, và em hiểu anh.
Nguyễn Quang Anh
Chỉ vậy là đủ...
Họ nói chúng tôi điên. Nhưng có lẽ… sự tỉnh táo chỉ là một nhà tù cho những kẻ quá sợ hãi để nhìn thấy sự thật.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play