Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Tokyo Revengers]Tao Không Biết Mày Là Ai Nữa, Haruchiro

Bạn thân tôi là Haruchiro

Chào cả nhà mình nha
Đây là lần đầu mình làm truyện á có gì sai xót mong mọi người thông cảm nha🫰🫰🫰
_____________________________
Cô gặp Haruchiyo vào một ngày chẳng có gì đặc biệt.
Trời không mưa, cũng chẳng nắng đẹp. Tokyo hôm đó xám xịt, ồn ào và chật chội như mọi khi.
Vậy mà giữa cái thành phố ngột ngạt ấy, cô lại vô tình ngồi cạnh một gã kỳ lạ trong quán café nhỏ đầu phố
Hắn mặc hoodie xám, đeo tai nghe nhưng không bật nhạc, và đọc một quyển sách dày cộp với cái tên chẳng mấy thân thiện. Cô buột miệng trêu:
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Gu đọc sách của mày đáng lo thật đấy.
Hắn ngước lên, ánh mắt lười nhác nhưng ánh cười trong đáy mắt lại rõ ràng.
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Còn hơn mấy đứa đọc ngôn tình rồi khóc như mưa
Cô bật cười, không giận. Có lẽ từ lúc đó, cô đã biết hắn sẽ là kiểu người không dễ chịu — nhưng lại khiến cô muốn lại gần.
Chúng tôi thành bạn theo cách tự nhiên đến lạ. Không ai mời ai, cũng chẳng ai nói "chơi chung đi". Chỉ là sau vài lần vô tình gặp lại, vài lần ngồi cùng bàn, vài cái nhún vai và "rảnh không, đi uống không?", thế là chúng tôi ở bên nhau từ đó.
Haruchiyo không kể nhiều về bản thân. Hắn bảo quá khứ của mình “nhàm chán đến phát ngấy”, rồi lảng sang chuyện khác bằng một câu chuyện ngớ ngẩn nào đó. Cô cũng không ép. Trong mắt cô, hắn là một gã bạn kỳ cục, hay cười nhếch mép, có chút chua cay trong lời nói nhưng lại biết cách lắng nghe
Hắn có một thói quen kỳ lạ: cứ vài tuần lại biến mất vài ngày, chẳng báo trước. Khi cô hỏi, hắn chỉ nhún vai, “Có chuyện gia đình.” Cô không hỏi thêm. Ai mà chẳng có vài góc tối không muốn lôi ra giữa ban ngày?
Dù vậy, Haruchiyo chưa từng để cô cảm thấy bị bỏ rơi. Hắn nhớ cô thích bánh gì, ghét màu gì, luôn biết cô đang buồn kể cả khi cô cười.
Có lần cô sốt nằm bẹp ở nhà, mở mắt ra đã thấy hắn ngồi gọt trái cây bên cạnh, càm ràm:
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Mày yếu nhớt vậy ai chơi nổi?
Cô phì cười, dù cổ họng đang rát như lửa.
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Vậy mà mày vẫn chơi với tao hoài đấy thôi
Hắn không trả lời, chỉ đưa ly nước cho cô, mắt nhìn sang nơi khác. Lúc đó cô đã nghĩ, nếu Haruchiyo có một mặt tàn nhẫn nào đó, chắc tôi chẳng bao giờ nhìn thấy được đâu
______________
Hình như lời thoại này nhân vật chap này ít thì phải có thể mình sẽ cho chap sau nhiều thoại một chút

Mày lại biến mất

Hôm nay hắn có hẹn với cô đến quán cà phê
Nhưng hôm nay hắn lại đến trễ
Cô đang uống nốt ngụm café cuối cùng thì điện thoại báo có tin nhắn
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Không đến được. Xin lỗi
Cô nhìn đồng hồ. Trễ đúng 1 tiếng 14 phút. Lại là Haruchiyo với mấy tin nhắn cụt lủn như mọi lần.
Cô bấm gọi. Hắn không bắt máy.
Tin nhắn tiếp theo đến sau đó một phút:
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Có chuyện gấp. Gặp sau.
Cô thở ra một tiếng, gục đầu xuống bàn. Bà chủ quán đưa cô thêm khăn giấy mà không hỏi gì, chắc cũng quen với cảnh cô ngồi đây chờ một đứa “bạn thân” không rõ giờ giấc.
Lúc về đến nhà, cô gọi lại cho hắn lần nữa. Không bắt máy. Gọi nữa. Vẫn không bắt máy. Cô nhắn:
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Mày có biết chờ đợi khó chịu lắm không?
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Tao không cần mày xin lỗi. Tao cần mày nói thật là mày đi đâu.
Không có hồi âm.
Tối hôm sau, hắn gõ cửa nhà cô lúc gần 1 giờ sáng.
Áo hoodie, tóc rối, mắt thâm như mấy hôm rồi không ngủ
Cô mở cửa, nhìn hắn chằm chằm
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Giờ mày mới nhớ đến tao hả?
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
*nhăn mặt* Tao mệt....
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Tao cũng mệt. Nhưng khác mày, tao không biến mất không lý do.
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
*Thở dài, bước vào* Cho tao miếng nước đã, rồi mày muốn mắng gì cũng được.
Cô lấy cho hắn ly nước. Hắn uống một hơi rồi ngả lưng ra sofa, mắt nhắm lại như thể sắp ngủ luôn tại chỗ
NovelToon
mọi người cứ tưởng tượng là ảnh đang ngã lưng trên ghế sofa đi nha tại sốp không thấy hình nào phù hợp:>>>
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Lại ‘có việc gia đình’ nữa hả?*Cô hỏi, không giấu được sự châm chọc*
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Gia đình mày làm nghề gì? Siêu anh hùng à? Lúc nào cũng bận đi cứu thế giới hết
Hắn cười nhạt, mắt vẫn nhắm.
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Không. Toàn làm mấy thứ mày không nên biết.
Reina Hoshino
Reina Hoshino
*Cô khựng lại* Gì cơ?
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Ý tao là… mấy chuyện rắc rối. Mày biết rồi cũng chỉ thấy phiền.
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Thử kể cho tao nghe đi*Cô ngồi xuống cạnh hắn* “Tao không phải con nít. Mày cứ hay nói ‘tao ổn, không sao’, nhưng cứ biến mất rồi lại xuất hiện như không có gì. Tao không thích vậy.”
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Tao không biến mất vì tao muốn. Chỉ là… có những chuyện tao không thể kéo mày vào.”
Reina Hoshino
Reina Hoshino
*Cô nhìn hắn*Mày có giấu tao chuyện gì không, Haru?
Hắn mở mắt. Nhìn cô lâu đến mức cô tưởng hắn sẽ trả lời. Nhưng rồi, hắn quay đi.
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Không có gì nghiêm trọng đâu...
Reina Hoshino
Reina Hoshino
*Cô gằn giọng* Vậy nói thật đi. Tay mày bị gì vậy?
Hắn giật mình, như quên mất là mình đang vén tay áo lên. Một vết băng trắng lộ ra, hơi rỉ máu.
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Tao té xe *nói nhanh*
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Haruchiyo *Cô nhìn thẳng vào mắt hắn* Tao hỏi lần cuối. Mày đang giấu tao chuyện gì?
Hắn im lặng rất lâu
Cuối cùng, hắn ngồi dậy, kéo mũ áo lên, tránh ánh mắt cô
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Chỉ là… nếu mày biết, mày sẽ không nhìn tao như bây giờ nữa.
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Vậy… mày sợ tao thất vọng sao?
Hắn gật đầu, rất khẽ.
Cô nuốt khan. Cả phòng im lặng. Chỉ còn tiếng đồng hồ tích tắc và hơi thở nặng nề của hắn.
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Tao không hứa sẽ không giận
Cô nói, chậm rãi
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Nhưng nếu mày còn tiếp tục im lặng, tao không biết mình có thể tiếp tục tin mày được nữa
Haruchiyo ngẩng lên nhìn cô. Ánh mắt không còn sắc sảo như thường lệ, mà chỉ có sự mệt mỏi và… sợ hãi.
Không phải sợ bị phát hiện
Mà là sợ mất cô

Những vết cắt không tên

Thấy Sanzu cứ ấp úng mãi cô đành cho qua chuyện vậy nhưng cô vẫn còn một chút nghi ngờ Sanzu
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Ê, mày có định ngủ luôn ở đây không?*Cô đá nhẹ vào chân Haruchiyo*
Hắn mở mắt, giọng khàn đặc:
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Cho tao năm phút…
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Tao không phải cái gối body cho mày dựa đâu à nha( `ー´)
Hắn cười khẽ, không nói gì thêm, chỉ kéo cái chăn mỏng lên cao hơn, như thể đã quá quen với cái kiểu càm ràm của cô.
Cô định quay lưng bỏ đi thì thấy tay áo hắn bị xô lên, để lộ một vết cắt dài. Mặc dù đã được băng lại cẩn thận, nhưng vẫn còn mới.
Cô cau mày
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Haruchiyo...
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Gì nữa?
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Cái tay mày sao vậy?
Hắn trả lời tỉnh rụi
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Bị mèo cào
Reina Hoshino
Reina Hoshino
*Cô nhướng mày* Mèo nào mà cào như dùng dao lam vậy?
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Có con mèo nó hơi cá tính xíu. *Hắn vẫn không mở mắt.*
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Haruchiyo.
Cô gọi lần nữa, nghiêm túc hơn
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Mày đừng có nói dối tao
Lần này hắn mới chịu mở mắt. Ánh nhìn vẫn dịu dàng, nhưng có chút lảng tránh
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Mày không cần phải biết đâu...
Reina Hoshino
Reina Hoshino
*Cô ngồi phịch xuống ghế đối diện* Tao là bạn mày.
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Chính vì mày là bạn tao nên tao mới không muốn mày biết. *Hắn nói nhỏ, tay siết nhẹ cái ly nước*
Không khí trùng xuống trong vài giây
Reina Hoshino
Reina Hoshino
*Cô cắn môi, rồi hỏi* Mày có đang gặp rắc rối gì không?
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Không
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Có ai đe dọa mày không?
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Không
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Vậy mày… có đang làm gì đó nguy hiểm không?
Hắn im lặng. Mắt nhìn đi nơi khác
Reina Hoshino
Reina Hoshino
*Cô thở dài* Mày im là tao hiểu rồi đấy.
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Mày hiểu sai *Hắn bật lại ngay* Tao chỉ… không muốn kéo mày vào chuyện này. Mày nghĩ tao sẽ vui khi thấy mày lo lắng như vậy à?
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Vậy mày vui khi thấy tao ngồi một mình chờ mày ở quán café 2 tiếng, không biết mày có bị bắt cóc hay gặp chuyện gì không hả?
Hắn im bặt
Cô nhìn thẳng vào hắn, giọng chùng xuống:
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Nếu mày không tin tao thì thôi.
Reina Hoshino
Reina Hoshino
Nhưng đừng đối xử với tao như người ngoài.
Một lúc sau, Haruchiyo đứng dậy. Hắn bước tới gần, ngồi xuống bên cô, giọng khẽ như gió lướt qua:
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Tao tin mày. Nhưng cái thế giới tao đang sống… không phải thứ mày nên dính vào
Reina Hoshino
Reina Hoshino
*Cô hỏi nhỏ* Nó nguy hiểm lắm sao?
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Ừ...
Hắn đáp, mắt không rời khỏi tay mình – chỗ vết cắt nằm phía dưới lớp băng.
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Nguy hiểm đến mức chỉ cần mày biết quá nhiều, mày sẽ không còn quay lại được
Cô không biết nên trả lời thế nào. Tim cô đập mạnh. Không phải vì sợ… mà vì có cảm giác Haruchiyo đang dần xa cô. Từng chút một...
Reina Hoshino
Reina Hoshino
*Cô nói nhỏ* Vậy đừng để tao biết. Nhưng cũng đừng để tao mất mày.
Hắn quay sang nhìn cô. Mắt hắn lần này không còn ánh nhìn vô định, mà có chút ấm áp xen lẫn đau lòng
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Chỉ cần mày còn muốn ở bên tao… *Hắn ngập ngừng*
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Tao sẽ cố giữ phần tốt đẹp nhất của tao cho mày thấy
Reina Hoshino
Reina Hoshino
*Cô cười nhẹ* Ừ. Tao cũng không rảnh chơi với một thằng dở người suốt ngày câm như hến đâu.
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Chỉ giả bộ ngầu vậy thôi. *Hắn cười theo*
Sanzu Haruchiro
Sanzu Haruchiro
Chứ thật ra là tao nhát chết.
Cô không biết lời đó có mấy phần đùa, mấy phần thật.
Nhưng cô biết, vết cắt trên tay hắn không phải từ một con mèo
Mà từ một thế giới cô chưa từng bước vào

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play