[ CĐĐGRS 2024 | Ái Phương | Bùi Lan Hương | BH ] Thân Từ Kiếp Trước — Mập Mờ Tới Kiếp Này.
1. Đã Chỉnh Sửa [ 1 ]
> “Bạn thân” ngủ chung là chuyện bình thường... phải không?”
> 20:37 PM - Somewhere trên cao tốc về Biên Hòa
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
Phương, còn bao xa nữa? Tui đói lắm rồi nè... ( giọng Bùi Lan Hương từ ghế phụ vang lên, kéo theo một cái ngáp dài như mèo con.)
Phan Lê Ái Phương | Ái Phương - Cô
( Ái Phương liếc qua, cười nhẹ ) Nãy ăn bánh tráng trộn của Misthy còn đòi gì nữa. Sắp tới rồi, chịu khó thêm chút đi, mèo.
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
( Lan Hương nhăn mũi, nghiêng người dụi đầu vào vai Ái Phương một cái ) Tại đồ của Misthy cay muốn xỉu. Tui là tiểu thư mong manh, đâu có ăn được cay.
Phan Lê Ái Phương | Ái Phương - Cô
( Ái Phương cười khúc khích, một tay vẫn vững vàng cầm vô lăng, tay kia tiện thể vuốt vuốt đầu cô bạn một cái ) Ừ, mong manh mà ngồi rít hết 3 chai bia trên máy bay không ai kéo ra được.
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
Ơ kìa? ( Hương bật dậy, mắt tròn ) Đó là vì tui bị sợ độ cao. Tui... cần chất kích thích để giữ bình tĩnh.
Phan Lê Ái Phương | Ái Phương - Cô
Ừm. Bình tĩnh tới độ suýt cắn tiếp viên hàng không luôn ấy. ( Ái Phương gật gù, giọng như kể chuyện cổ tích, nhưng mặt vẫn tỉnh rụi.)
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
( Lan Hương im lặng đúng 3 giây rồi cười khan ) Tui thích cái giọng kể chuyện ‘bạn thân’ mà đầy tố cáo của bà ghê.
> 21:04 PM - Trước cổng nhà Ái Phương.
Phan Lê Ái Phương | Ái Phương - Cô
Mẹ Tuyết ơi, con gái cưng của mẹ về rồi đây! ( Ái Phương vừa mở cửa, vừa hét to như chào nguyên xóm.)
Trần Thị Minh Tuyết | Mẹ Tuyết
( Mẹ Tuyết từ trong nhà bước ra, tay vẫn còn cầm cái muỗng canh, nhìn hai đứa bằng ánh mắt vừa thương vừa bất lực.) Tao không phải mẹ ruột của tụi bây mà tụi bây hú như về nhà ngoại 3 năm mới ghé một lần vậy?
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
( Lan Hương khẽ cúi đầu: ) Dạ, chào mẹ Tuyết. Tụi con đem ít bánh Đài Loan về nè.
Trần Thị Minh Tuyết | Mẹ Tuyết
( Mẹ Tuyết chớp chớp mắt nhìn hộp bánh, sau đó chép miệng: ) Ừm. Biết nịnh ghê. Mà có mỗi cái hộp bánh mà hai đứa bưng như cúp vàng vậy đó.
Phan Lê Ái Phương | Ái Phương - Cô
( Ái Phương kéo vali vào, tiện tay nắm cổ tay Lan Hương dắt đi luôn lên phòng: ) Tụi con lên phòng nghỉ trước nha mẹ. Mai năn nỉ bà Hằng dắt đi ăn bún riêu sau.
Trần Thị Minh Tuyết | Mẹ Tuyết
Ờ, mà nè... ngủ phòng nào?
Phan Lê Ái Phương | Ái Phương - Cô
( Ái Phương không quay đầu lại, chỉ đáp tỉnh bơ: ) Chung.
Trần Thị Minh Tuyết | Mẹ Tuyết
( lắc đầu, nói nhỏ: ) Bạn thân gì mà dắt tay, ngủ chung, còn lưu mật khẩu nhau như vầy... ai tin nổi?
> 21:40 PM - Phòng ngủ tầng 2
Lan Hương ngồi co chân trên giường, tay bấm điện thoại lướt Instagram, miệng thỉnh thoảng lại kêu “Dễ thương quá trời!”. Còn Ái Phương thì đang thắt tóc đuôi ngựa sau khi vừa tắm xong, mùi hương dầu gội từ người cô phảng phất cả phòng.
Lan Hương ngẩng lên, liếc một cái rồi... đứng hình ba giây.
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
Phương... bà không thể đừng mặc đồ ngủ của tui được không?
Phan Lê Ái Phương | Ái Phương - Cô
( Ái Phương quay lại, tay kéo nhẹ cái áo thun rộng có dòng chữ “meow meow” và cái quần ngắn quen thuộc: ) Ủa? Bộ đồ ngủ tui đem bỏ quên trên xe rồi. Mà bộ này thơm nè, bà giặt bằng nước xả nào thế?
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
( Lan Hương nhìn Ái Phương từ trên xuống dưới, rồi lắc đầu thở dài: ) Thiệt, cái kiểu ‘tôi mặc đồ bạn thân’ của bà là sát thương cao lắm. Mai mốt bà đừng hỏi tại sao người ta cứ tưởng tụi mình yêu nhau.
Phan Lê Ái Phương | Ái Phương - Cô
( Ái Phương trèo lên giường, kéo chăn rồi nghiêng người đối mặt với Lan Hương: ) Thì... ai cấm yêu bạn thân đâu.
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
( Lan Hương tròn mắt, nhưng rồi bật cười nhẹ: ) Tui mà đỏ mặt là coi như mất danh dự ‘Mèo Đen’ của tui á.
Phan Lê Ái Phương | Ái Phương - Cô
( Ái Phương không nói gì, chỉ khẽ vuốt tóc cô, giọng nhỏ nhẹ: ) Không cần đỏ mặt, chỉ cần bà... đừng tránh xa tui là được.
Lan Hương chớp mắt, chớp thêm lần nữa. Không trả lời, chỉ lẳng lặng trườn qua, tựa đầu vào ngực Ái Phương, giọng nhỏ như gió đêm:
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
Ủa, ‘bạn thân’ không ôm nhau ngủ là sai luật à?
Ái Phương cười khẽ, hôn nhẹ lên đỉnh đầu cô:
Phan Lê Ái Phương | Ái Phương - Cô
Không sai. Chỉ là hơi đúng... hơn mức cần thiết thôi.
End - Chương 1: Về Quê - Ngủ Chung.
2
Căn nhà ở quê của Ái Phương mang phong cách hiện đại.
Ngay đối diện là quán cà phê do cô mở, chủ yếu để phục vụ nhu cầu kinh doanh. Không gian quán rộng rãi, thoải mái và thoáng mát. Menu phong phú, từ các loại nước uống đến món ăn nhẹ. Quán bố trí nhiều khu vực ngồi, cả trong nhà lẫn ngoài trời, để khách dễ dàng lựa chọn theo sở thích.
Ở bên ngoài nhà đã ấn tượng rồi, nhưng bước vào trong mới thật sự "ghê" hơn nữa =).
Mở đầu là khoảng sân rộng thênh thang—rộng lắm nha! Bên cạnh là hai "boss" mèo đen nằm dài, lười biếng phơi nắng. Trái ngược hẳn, hai chú chó thì tung tăng chạy khắp sân, lúc nào cũng tràn đầy năng lượng.
| Tưởng tượng hai con mèo đen và thêm hai chú chó nha - Do không tìm được hình hợp lí. |
Sân nhà được chia thành ba khu rõ ràng.
Chính giữa là sân chính—rộng rãi, sạch sẽ, là không gian chung cho cả nhà sinh hoạt.
Bên phải là khu vực giải trí, nơi mọi người tụ tập uống nước, trò chuyện và có hẳn một sân nhỏ để đánh tennis thư giãn cuối tuần, có hồ cá để ngắm khi uống trà.
Bên trái là khu vườn hoa – thế giới nhỏ đầy màu sắc của Ái Phương và Bùi Lan Hương, nơi trồng đủ loại hoa mà hai người yêu thích: từ oải hương thơm dịu, hoa hồng kiêu sa đến những bông tulip rực rỡ. Một khu như cắm trại ngoài trời.
Bước vào trong nhà là phòng khách rộng rãi, thoáng đãng, tạo cảm giác thoải mái ngay từ cái nhìn đầu tiên. Chiếc tivi cỡ lớn đặt ngay trung tâm—xem phim, nghe nhạc hay chill gì cũng "đã" hết cỡ.
Bên phải là khu bếp kết hợp bàn ăn, không gian rộng rãi để Ái Phương tha hồ trổ tài nấu nướng. Đầy đủ tiện nghi, từ lò nướng, bếp điện đến tủ lạnh hiện đại—gì cũng có.
Cũng bên phải, kế tiếp là nhà vệ sinh tích hợp luôn cả khu giặt ủi—tiện lợi và gọn gàng.
Khu bên trái là phòng sách—nơi Ái Phương lui tới thường xuyên nhất để đọc sách, thư giãn và tìm lại sự bình yên mỗi khi thấy mệt mỏi.
Ngay bên cạnh là phòng làm việc tại nhà, không gian rộng rãi và thoáng mát, lý tưởng cho những ngày cần tập trung cao độ.
Hai căn phòng được ngăn cách bằng một cánh cửa, nối liền nhau nhưng vẫn tách biệt rõ ràng, mỗi nơi mang một không khí riêng biệt.
Đi hết cầu thang sẽ lên đến tầng hai. Một bên là phòng ngủ dành cho khách—rộng rãi, thoáng đãng, ánh sáng tự nhiên tràn ngập nhờ thiết kế cửa kính lớn, tạo cảm giác dễ chịu và thư thái.
Phía đối diện là phòng tập, nơi tích hợp đầy đủ không gian cho gym, yoga và các hoạt động thể chất khác. Dù là rèn luyện nhẹ nhàng hay "đổ mồ hôi xả stress" đều có chỗ riêng phù hợp.
Bên cạnh đó là phòng thu âm—một không gian chuyên nghiệp, trang bị đầy đủ mọi thiết bị cần thiết. Nơi đây là "thánh địa" riêng cho Ái Phương thỏa sức sáng tạo với âm nhạc, không thiếu bất kỳ thứ gì.
Tầng 3 là tầng cao nhất của ngôi nhà—cũng là "lãnh địa riêng" cũng là phòng ngủ của Ái Phương và một cô mèo đen tên là " Bùi Lan Hương " .
Cô mèo này không chỉ xinh mà còn siêu nịnh, cứ thấy Ái Phương lên giường là lại nhào vào dụi dụi, đòi ôm, đòi nằm cạnh cho bằng được. Tối nào cũng phải có màn mè nheo đáng yêu này mới gọi là kết thúc một ngày trọn vẹn.
End - Chương 2: Giới thiệu căn nha.
3
Sân sau nhà là cả một khu vườn trái cây phong phú, do chính tay Ái Phương và Bùi Lan Hương chăm sóc mỗi ngày—từ trồng cho đến tưới nước. Cây nào cây nấy đều sai trĩu quả, nhìn thôi đã thấy mê.
> "Bạn thân hôn trán nhau buổi sáng là chuyện quá ư bình thường... ở hành tinh nào đó."
> 07:12 AM - Biên Hòa, trời trong nắng nhẹ, chim hót líu lo (và Mẹ Tuyết đang nấu bún riêu)
Lan Hương mở mắt đầu tiên. Điều đầu tiên cô thấy là khuôn mặt đang ngủ rất sâu của Ái Phương, ngay sát bên. Quá sát luôn. Như kiểu... chỉ cần rướn môi chút là dính.
Cô nằm yên, ánh mắt lướt qua từng đường nét khuôn mặt kia — hàng mi dài, gò má ửng nhẹ vì cái lạnh buổi sáng, và... đôi môi kia. Nguy hiểm. Rất nguy hiểm.
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
Trời ơi sao bà lại đẹp như vậy khi ngủ nữa vậy trời... Ai cho phép? – Lan Hương thì thầm rất nhỏ, kiểu thì thầm kiểu... tự trách bản thân kiểu – Sao tui mê bà dữ vậy?.
Cô ngó quanh — phòng yên ắng, nắng xuyên khe cửa. Không ai thấy. Không ai nghe.
Thế là Mèo Đen cúi xuống, rất nhẹ nhàng, đặt một cái hôn nhẹ lên... trán Ái Phương.
Tưởng như chỉ là một cử chỉ “thương bạn”, nhưng khoảnh khắc đó, ánh mắt cô lại long lanh một cách rất không bạn bè.
Phan Lê Ái Phương | Ái Phương - Cô
Mèo?
Lan Hương suýt bật ngửa khi nghe tiếng gọi khe khẽ. Ái Phương đã mở mắt từ lúc nào, ánh nhìn mơ màng nhưng rõ ràng là... biết hết.
Phan Lê Ái Phương | Ái Phương - Cô
Bà hôn tui đó hả?
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
Đâu... Đâu có... ( Lan Hương quay mặt đi, giả vờ mò điện thoại )Tui hôn trán bạn thân thôi. Phép lịch sự quốc tế. Ở... châu Âu người ta làm hoài.
Phan Lê Ái Phương | Ái Phương - Cô
Ừ. ( Ái Phương cười tủm tỉm ) Vậy lần sau nhớ hôn hai má cho đủ thủ tục quốc tế luôn nha.
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
( Lan Hương bật dậy, tay chống hông: ) Bà đừng có thách thức tui nha. Tui hôn thiệt đó.
Phan Lê Ái Phương | Ái Phương - Cô
( Ái Phương kéo chăn lên tới mũi, chỉ chừa đôi mắt sáng lấp lánh ra ngoài: ) Tui sợ ghê... mà bà hôn đi tui không tránh đâu.
Lan Hương đứng hình 0.5 giây.
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
Bà... ( cô lẩm bẩm ) Chơi chi ác quá vậy?
> 07:25 AM - Dưới bếp, Mẹ Tuyết đang thái hành
Trần Thị Minh Tuyết | Mẹ Tuyết
Mẹ Tuyết đang lúi húi thì nghe tiếng chân rón rén đi xuống. Là Mèo Đen.
Trần Thị Minh Tuyết | Mẹ Tuyết
Ủa? Phương đâu con? ( Mẹ Tuyết hỏi mà không nhìn lên.)
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
( Lan Hương ho khan:) Dạ... bà ấy còn nằm trên phòng. Con xuống phụ mẹ.
Trần Thị Minh Tuyết | Mẹ Tuyết
( Mẹ Tuyết quay qua, nhìn Lan Hương đang đỏ tai, khẽ nhếch mép: ) Ờ. Mà nè, sáng con hôn trán nó chưa lau mặt đó hả?
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
...
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
Trần Thị Minh Tuyết | Mẹ Tuyết
( Mẹ Tuyết nhún vai: ) Ờ, bạn thân mà, hôn trán buổi sáng là chuyện quá là... bình thường.
Ái Phương ngồi ăn bún riêu, vừa ăn vừa cười. Lan Hương ngồi bên, gắp từng miếng chả cá bỏ vào chén Ái Phương, ánh mắt lén liếc liên tục như guilty cat.
Tóc Tiên vừa bước vào, ngáp một cái như sư tử:
Nguyễn Khoa Tóc Tiên | Tóc Tiên
Chào buổi sáng các chị em. Ủa? Không khí gì mà ‘thân mật lạ lùng’ vậy? Mới sáng mà ngửi thấy mùi mập mờ bay đầy phòng.
Lê Ngọc Minh Hằng | Minh Hằng
( Minh Hằng từ đằng sau gật gù:) Mùi này quen lắm... giống mùi hồi tao với mẹ Tuyết xem ‘phim Thái’.
Phan Lê Ái Phương | Ái Phương - Cô
( Ái Phương nhai miếng chả, nhướng mày: ) Phim nào cơ?
Bùi Lan Hương | Nàng - Lan Hương
( Lan Hương chêm vô: ) Phim mà ‘bạn thân’ ngủ chung rồi vô tình... yêu nhau á.
Nguyễn Khoa Tóc Tiên | Tóc Tiên
( Tóc Tiên cười rộ lên: ) Ủa vậy chắc đúng phim rồi đó. Còn thiếu đoạn... ngủ chung hoài quá nên quên mất là ‘bạn thân’ luôn.
Nguyễn Khoa Tóc Tiên | Tóc Tiên
End - Chương 3: Sáng sớm - Thâm tình.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play