/ Tường Nguyên /Tiểu Trương Của Lão Đại
chap 1
Tiếng mở cửa phòng vang lên , Thân hình cao lớn bước vào, ánh sáng từ mặt trăng bên ngoài chiếu qua gương mặt điển trai của người đó
Người đó nhẹ nhàng đóng cánh cửa rồi bước tới chiếc giường rồi ngồi xuống, đôi tay khựng lại trước cánh tay cuốn đầy băng gạc hiện ra trước mặt
Nghiêm Hạo Tường cau mày kéo nhẹ chăn xuống để lộ đôi chân thon dài nhưng đầy vết băng cá nhân
Nghiêm Hạo Tường
"em đã chịu những gì vậy..Chân Chân"
Nghiêm Hạo Tường đưa tay xoa nhẹ mái tóc nâu hạt dẻ, ngón tay thon dài luồn qua vài sợi tóc mềm mượt dễ dàng
Trương Chân Nguyên giật mình nhẹ do cơn đau từ cẳng chân truyền lên, ánh mắt mơ hồ nhìn lướt qua Nghiêm Hạo Tường rồi nhắm lại
Trương Chân Nguyên
" là mơ sao...hah..phải rồi..mình hay mơ mà"
Nghiêm Hạo Tường nhìn Trương Chân Nguyên mà lòng đau như cắt, dùng tay kéo lớp chăn mỏng đắp lên người Chân Nguyên rồi đứng dậy rời đi
Ánh nắng chiếu qua cửa sổ ở đầu giường, những con hạt giấy được móc dây treo trên đầu cửa, chiếu vào soi rọi gương mặt đầy băng của Chân Nguyên làm cậu tỉnh giấc
Trương Chân Nguyên ngồi dậy mà giật nảy, cơn đau từ vai, tay, chân nhói lên làm cậu đau tới rơi lệ, chật vật mãi mới bước vào được phòng tắm
tiếng nước chảy róc rách, Trương Chân Nguyên từ trong màn khói sương bước ra với chiếc áo cổ lọ màu đen, gương mặt không mấy vui vẻ bước xuống nhà
Nghiêm Hạo Tường ngồi ở sopha uống trà nghe tiếng bước chân thì quay lại , Trương Chân Nguyên thấy Nghiêm Hạo Tường thì trợn mắt kinh ngạc
Nghiêm Hạo Tường
Em bé dậy rồi hả, có đói không nào?/quay lại nhìn/
Trương Chân Nguyên
Em...em..chưa ạ..
Trương Chân Nguyên đứng sững người khi nhìn thấy Nghiêm Hạo Tường, cậu bất ngờ như thế cũng phải
Sau 10 năm xa cách nhau, Nghiêm Hạo Tường và Trương Chân Nguyên cũng được trùng phùng với nhau
Nghiêm Hạo Tường
Tối qua hình như em chưa ăn gì thì phải
Trương Chân Nguyên
Em có..có mà..anh nói gì vậy
Nghiêm Hạo Tường im lặng không trả lời, hạ ly trà nóng xuống bàn, đứng dậy tiến tới chỗ Trương Chân Nguyên đứng rồi cốc nhẹ đầu cậu
Trương Chân Nguyên
Anh..đánh em..đồ..
Nghiêm Hạo Tường
Suỵt, mau vào ăn sáng, xong tôi đưa em đi học
Trương Chân Nguyên
Không...em tự đi được..không phiền anh đâu../tránh né/
Ánh mắt Nghiêm Hạo Tường chạm phải miếng băng cá nhân trên cổ Trương Chân Nguyên rồi mỉm cười, vết cắn đó là của Nghiêm Hạo Tường, anh không cho cậu thoát nó xuống từ đó tới giờ
Trương Chân Nguyên
Sao anh lại về đây...còn công v-/bị ngắt lời/
Nghiêm Hạo Tường
Xong cả rồi, giờ tôi phải chăm embe của tôi nữa
Trương Chân Nguyên
/cúi mặt ăn/...
Nghiêm Hạo Tường
Mặt em là sao vậy, sao lại dán đầy băng thế kia
Trương Chân Nguyên
em..em bị té ..xước da nên phải dán , anh đừng để ý
Trương Chân Nguyên cúi đầu tránh ánh mắt của Nghiêm Hạo Tường, nhanh chóng ăn xong bữa sáng rồi rời đi
chap 2
Trương Chân Nguyên vội vàng bước xuống khỏi ô tô, trước sự ghê tởm của mọi người việc Chân Nguyên đi xe sang tới trường làm họ càng ghê tởm hơn
Trương Chân Nguyên
Anh về đi, em vào học đây
: eo ơi, thằng kia được đại gia chở kìa
: chời ơi, chắc gì đã là dạng tốt đẹp
Trương Chân Nguyên
Anh đừng nghe họ nói nha, họ giỡn thôi
Nghiêm Hạo Tường
Tôi biết rồi, em vào học đi nhé, Trưa tôi đưa em về/xoa đầu cậu/
Nghiêm Hạo Tường đợi lúc cậu quay đi chỗ khác, dùng ánh mặt đầy lửa giận dọa cho bọn học sinh sợ co giò bỏ chạy
Trương Chân Nguyên
/bước vào trường/
Trương Chân Nguyên bước vào trường rồi chạy thẳng về lớp học, Nghiêm Hạo Tườmg đứng đó chờ cậu khuất bóng rồi mới lái xe rời đi
Lạc Phong Quân
Thằng lồn kia, móc tiền ra nhanh, đụ má lề mề /giật tiền của cậu/
Trương Chân Nguyên
Tiền..tiền em ăn sáng mà...mai em nộp sau..
Lạc Phong Quân
Dcm m nữa, hẹn lắm thế, tao lại vả cho bây giờ
Trương Chân Nguyên quay lưng rời đi, nét mặt không mấy gì vui vẻ cả, Trương Chân Nguyên vừa đi, Tên đó đã bị túm cổ lôi vào góc khuất đánh
Hoàng Trần Kỳ Anh
Mày kêu ạ là thằng l.ồn hả? thằng chó chết kia/túm đánh hắn/
Lạc Phong Quân
em...em..không có ý đó...xin lỗi anh...hức..
Hoàng Trần Kỳ Anh điên tiếc đè Hắn xuống sàn nhà , đánh tới tấp, mặc cho hắn cầu xin đến khản giọng
Đôi mắt đỏ ngầu tựa hình viên đạn của Kỳ Anh làm hắn sợ hãi, chấp tay cầu xin tha mạng nhưng giờ Kỳ Anh chẳng quan tâm gì
Kỳ Anhđánh hắn đến ngất thì dừng tay, bàn tay nhuộm một màu máu đỏ thẫm, gương mặt tên kia bầm đập hết cả, máu mũi còn chảy ra
Kỳ Anh đang cơn tức giận đánh mạnh vào mắt cá chân hắn làm hắn đau điếng người, co rúm lại nức nở
Kỳ Anh đứng dậy chỉnh lại trang phục rồi quay lưng bỏ đi, mặc hắn ở đó thảm hại đau nhức
Trương Chân Nguyên
/viết bảng/Em làm xong rồi cô
Trương Chân Nguyên trong giờ học không tập trung nổi, tay xoa xoa cặp má bánh bao mãi nên bị giáo viên bộ môn kêu lên bảng giải bài
: được rồi, em về chỗ đi, 9 điểm
:lần sau chú ý vào đừng có lơ là
Trương Chân Nguyên
Vâng/về chỗ/
Chap 3
Nghiêm Hạo Tường ngồi tựa lưng vào gối, tay chống lên thành ghế lướt tài liệu mật, ngón tay thon dài vuốt nhẹ trên màn hình máy tính bảng.
Một người mặc đồ vest từ cửa bước vào, hắn ta kính cần cúi đầu chào Nghiêm Hạo Tường , tay nắm chặt cổ áo của Cậu học sinh lúc nãy, hắn ta đem cậu học sinh tới trước mặt anh
Cậu học sinh trong bộ dạng thảm hại, trên người không chỗ nào lành lặng cả, quần áo rách nát, cơ thể đầy vết thương lớn nhỏ đang rỉ máu
Nghiêm Hạo Tường để chiếc máy tính bảng snag một bên, cúi xuống nhìn cậu học sinh rồi cong môi cười khinh thường, anh đứng dậy tiến lại gần cậu học sinh rồi đẫm mạnh lên bàn tay cậu học sinh
Lạc Phong Quân
a...a....tôi xin lỗi...a...a..
Cậu Học sinh bị Nghiêm Hạo Tường đẫm lên tay nằm dưới mặt sàn lạnh lẽo nhăn mặt gào khóc xin lỗi, cầu xin nhưng nhận lại sự thờ ơ từ phía Nghiêm Hạo Tường
Cậu ta càng cầu xin anh càng đẫm mạnh hơn
Nghiêm Hạo Tường
Chẳng phải lúc nãy m đánh em ấy đau lắm mà, sao giờ lại gào khóc?
Nghiêm Hạo Tường không chút thương xót mà bóp lấy cầm cậu học sinh rồi ném mạnh vào góc tường, một chút siro bắn ra từ đầu cậu học sinh , thấm đẫm cả mảnh tường
Nghiêm Hạo Tường
Yếu đuối!/lấy khăn lau tay/
Nghiêm Hạo Tường
Còn đừng đó, đem trả về nơi sản xuất đi chứ/nằm vật ra ghế/
Hoàng Trần Kỳ Anh
Vâng/vác cậu học sinh lên vai + rời đi/
Nghiêm Hạo Tường chơi chán rồi lại tiếp tục ngồi xuống sopha làm việc tiếp, đống tài liệu chất đống như núi cao ở bàn đang chờ được mở ra làm
Ánh sáng buổi trưa chiếu lên những chiếc lá xanh rì, tạo ra những bóng mát mát rượi. Tiếng cười nói, tiếng xe đạp, và những cuộc trò chuyện nhẹ nhàng vang lên. Một vài sinh viên ngồi trên ghế đá, nhâm nhi cà phê hoặc sách vở, trong khi một nhóm khác tụ tập cùng nhau thảo luận bài tập
Chiếc Lamborghini màu đỏ bóng loáng, đậu ngay trước cổng trường. Ánh nắng chiếu lên thân xe khiến chiếc xe càng thêm nổi bật giữa không gian xung quanh. Tiếng động cơ của chiếc xe im bặt, chỉ còn tiếng xì xào từ các sinh viên đang đứng nhìn.
Nghiêm Hạo Tường
/Bấm điện thoại/"sao mà ra trễ vậy nhỉ"
Trong đám đông , Trương Chân Nguyên cau mày chẳng hiểu chuyện gì, đành luồn lách qua đám đông mà xem hóng, ánh mắt chạm phải Nghiêm Hạo Tường đang đứng cạnh chiếc xe, tay cầm điện thoại bấm
Nghiêm Hạo Tường cảm thấy có ánh mắt đang nhìn mình bất giác ngước lên vô tình chạm phải ánh mắt Chân Nguyên, anh mỉm cười nhẹ đưa tay chào cậu
Trương Chân Nguyên
Tường Ca, anh đang gây rắc rối cho em rồi đó..
Nghiêm Hạo Tường
Anh làm gì em gây rối chứ, chỉ muốn tới đón em thôi mà
Trương Chân Nguyên
Nhưng đâu cần phải đi nó đâu, anh đi xe đạp được mà
Nghiêm Hạo Tường ngạc nhiên nhìn Trương Chân Nguyên, chẳng phải trước kia cậu rất thích anh chở đi học bằng ô tô sao, giờ lại đòi đi thứ khác
Nghiêm Hạo Tường
Được rồi, anh hứa lần sau không đi ô tô nữa..em lên xe đi kẻo nắng
Trương Chân Nguyên
/nắm tay anh rồi lên xe/
Trương Chân Nguyên bĩu môi cùng cúi đầu tránh bị Nghiêm Hạo Tường nhìn vết thương ở tay, lớp áo sơ mi mỏng dính có thấm chút máu đỏ nên dễ dàng nhìn thấy, Nghiêm Hạo Tường nhìn thấy nhưng giả ngơ.
Nghiêm Hạo Tường
Ngước mặt lên, em cứ cúi xuống làm gì/bóp cầm em kéo/
Trương Chân Nguyên
/quay đi/ Không có mà..
Nghiêm Hạo Tường
/Trừng mắt/ Ai làm em bị thương!!
_____________________________
Download MangaToon APP on App Store and Google Play