[ Hào Vũ ] Một Đời Yêu Em
Chap 1
yun
xin chào mn, t là Yun, chào mừng đến với bộ truyện của t
yun
cái thời điểm mà t dùng cái nhân vật này để nói với độc giả
yun
thì truyện của t vừa bị xóa mất chap đầu tiên của truyện và tầm 4 hoặc 5 chap H ở giữa truyện, lúc này truyện đã được đến chap 53 (có thể tua đến đó để xem)
yun
t không thể sửa chữa nên sẽ tóm tắt nội dung cho độc giả nào đọc được truyện sau thời gian bị app xoá vì vi phạm hoặc ai đó báo cáo…
yun
chap 1 là cảnh 🔞 là kiểu… cảnh H bình thường của zjh và zyz thôi, tinh mot dem ạ
yun
t rất buồn vì những chap đó bị xoá, mn nếu bất bình về truyện có thể ib riêng cho t ạ, đừng trực tiếp báo cáo, tốn công sức của t lắm ạ
yun
và kiểu… có những đoạn hội thoại dở dở ương ương sau khi bị chỉnh sửa thì lỗi, mong mn bỏ qua ạ
Trương Trạch Vũ - Em
umm..
Từ từ mở mắt, đón chào em là ánh nắng chói chang của bình minh rạng sáng. Khẽ nhíu mày, cựa quậy ngồi dậy từ chăn ấm.
Nhìn ra đồng hồ… 7h30 rồi.
Trương Trạch Vũ - Em
Chủ Nhật, không sao đâu.
Trương Trạch Vũ - Em
Hôm qua…
Nhớ lại kí ức cuộc tình nồng cháy vừa mấy tiếng trước, Trạch Vũ mặt đỏ ửng, muốn đánh ch3t bản thân mình cho rồi.
Hắn đã mặc xong quần áo chỉnh tề, bước đến bên giường, tiến sát gần em.
Trương Tuấn Hào - Hắn
Em bé dậy rồi~
Trương Tuấn Hào - Hắn
Mặc đồ vào, tôi không muốn chơi em lúc ban ngày ban mặt.
Trương Trạch Vũ - Em
Đồ vô sỉ!!! /kéo chăn lên cao/
Trương Trạch Vũ - Em
Hôm qua anh xé hết đồ của tôi, giờ lấy gì mặc! /chỉ tay xuống đất/
Trương Tuấn Hào - Hắn
Em là đang phục vụ tôi, đừng tỏ thái độ thế chứ~ /tiến lại gần em/
Trương Trạch Vũ - Em
/lùi lại, kéo chăn cao hơn/
Trương Tuấn Hào - Hắn
Đùa thôi, em bé không sợ. /cười/
Trương Tuấn Hào - Hắn
/giơ bộ đồ mới ra/
Trương Tuấn Hào - Hắn
Đền cho em, thay đồ đi.
Trương Trạch Vũ - Em
/rụt rè nhận lấy/
Trương Trạch Vũ - Em
A..anh đi ra đã, tôi mới thay được.
Trương Tuấn Hào - Hắn
Đổi xưng hô!!
Trương Trạch Vũ - Em
Anh đi ra, em còn thay!!! /bực/
Trương Tuấn Hào - Hắn
Mèo con khó tính thế, thay trước mặt tôi cũng có sao.
Trương Tuấn Hào - Hắn
Đằng nào cũng thấy hết rồi~
Trương Trạch Vũ - Em
Cút!!!
Trương Trạch Vũ - Em
/khó khăn đi lại giường/
Trương Trạch Vũ - Em
Xong rồi.
Trương Tuấn Hào - Hắn
Đẹp~
Trương Trạch Vũ - Em
/muốn hỏi gì đó nhưng không dám nói/
Trương Tuấn Hào - Hắn
À, tôi quên mất.
Trương Tuấn Hào - Hắn
Đây, tiền của bé con. /rút thẻ đen ra/
Trương Tuấn Hào - Hắn
Đêm qua tốt lắm~
Trương Trạch Vũ - Em
/mắt sáng lên/
Trương Trạch Vũ - Em
Cảm ơn anh. /nhận lấy thẻ/
Trương Trạch Vũ - Em
Em về nhé, tự bắt xe được ạ. /ngoan hơn hẳn/
Trương Tuấn Hào - Hắn
Ừm, về đi.
Trương Trạch Vũ - Em
/rời khỏi phòng/
Trương Tuấn Hào - Hắn
Bảo Bảo, em nhất định… sẽ là của tôi.
Quên chưa giới thiệu về truyện.
Trương Tuấn Hào - Hắn
: Hắn (20 tuổi)
Dư Vũ Hàm - Anh
: Anh (20 tuổi)
Trương Cực - Gã
: Gã (20 tuổi)
Trương Trạch Vũ - Em
: Em (19 tuổi)
Đồng Vũ Khôn - Y
: Y (19 tuổi)
Tả Hàng - Cậu
: Cậu (19 tuổi)
Thân thế và gia cảnh sẽ nói kĩ hơn sau này.
6 người đều học chung trường Đại học, đều là quen biết nhau.
Trương Trạch Vũ sinh ra trong gia đình bình thường, không giàu có là mấy, dạo này ba mẹ em còn than nghèo khổ và thiếu tiền trang trải cuộc sống làm em lo lắm.
Thật may là có hắn, Trương Tuấn Hào, ngay từ khi em mới vô trường đã được tên này để mắt đến, thích và đã theo đuổi em khá lâu nhưng đều bị từ chối hết lần này đến lần khác.
Em luôn đặt việc học tập lên hàng đầu, với lại em chưa hề có ý định yêu đương.
Mới lại nghe tới cái danh nổi tiếng chiếm hữu, rất khó ai chịu đựng được hắn.
Tuy yêu sẽ được sung sướng về mọi mặt, tiền, được chiều chuộng, kể cả việc “love” hắn cũng làm ngon ơ, nhưng nếu đã là người của Tuấn Hào, không dễ gì được tự do.
Ngày trước, có một cô nàng đã sa vào lưới tình mà được hắn yêu thương, bao bọc. Nhưng chỉ vì một hôm, hắn phát hiện ra cô ấy đi học cùng bạn thân khác giới mà tất cả đã thay đổi!!
Một tuần sau, phát hiện ra cái x.ác của cậu bạn kia trong cái nhà kho tối tăm ở bìa rừng, đầu bị viên đạn b.ắn xuyên thủng, m.áu chảy lênh láng.
Người nhà cậu ta đau đớn lắm, nhờ cảnh sát can thiệp nhưng nhận lại chẳng được gì.
Vì hắn là Trương Tuấn Hào!!
Người mà đến cảnh sát cũng không thể đụng vào.
Từ giữa năm cấp ba, hắn đã được phụ huynh tin tưởng giao lại tập đoàn cho con trai quản lí.
Với kinh nghiệm và kiến thức được học hỏi từ nhỏ, hắn dễ dàng làm tốt sứ mệnh mà cha mẹ đặt ra.
Trong mọi công việc, ngoại giao, sáng tạo ý tưởng, đàm phán, hắn đều làm tốt.
Người trẻ mới tuổi đôi mươi mà đã ra thương trường làm ăn phát đạt thế này thì quả hiếm thấy!!
Quay lại câu chuyện yêu đương.
Lần này vì gia cảnh túng thiếu, ba mẹ ốm đau nên em đánh liều, đến gặp hắn.
Và tất nhiên, mèo nhỏ mà hắn theo đuổi bao lâu nay vụt mất, giờ lại tìm đến trước mặt thì ngại gì nữa.
Hắn yêu cầu em phải qua đêm với hắn rồi sẽ nhận được tiền, trị giá 300 triệu nhân dân tệ, số tiền hời cỡ vậy sao lại không chứ!?
Trương Trạch Vũ - Em
/đang ngồi trên taxi/
Trương Trạch Vũ - Em
“Mình làm vậy… chỉ mong tốt cho gia đình thôi.” /nắm chặt thẻ đen/
Trương Trạch Vũ - Em
“Mong bame không phát hiện ra.”
Trương Trạch Vũ - Em
“Không biết… việc làm ăn của bame khá hơn chưa nhỉ???”
Trương Trạch Vũ - Em
“Mong là bame không dính vào nợ nần.”
Trương Trạch Vũ - Em
À dạ vâng.
Trương Trạch Vũ - Em
Cháu gửi tiền. /chuyển khoản/
Trương Trạch Vũ - Em
/xuống xe/
Trương Trạch Vũ - Em
Ba, mẹ, con về ạ!
Khương Dao
Trời ơi Tiểu Bảo. /chạy ra ôm em/
Khương Dao
Đi đâu mà từ chiều qua đến giờ mới về, có biết bọn ta lo lắm không?
Trương Trạch Vũ - Em
Bảo Bảo xin lũi mò 👉🏻👈🏻
Trương Lâm
Thế là ông tướng đi đâu, hả?
Trương Trạch Vũ - Em
Ờm… con sang nhà bạn chơi…
Trương Trạch Vũ - Em
Nhà Cuốn Cuốn á.
Khương Dao
Gọi mãi không nghe máy, hư lắm cơ. /nhéo nhẹ má em/
Trương Trạch Vũ - Em
Ơ hoii xin lõi. /khoan tay lại/
Trương Lâm
Đói chưa, vô ăn cơm đi, mẹ con vừa nấu xong kìa.
Trương Trạch Vũ - Em
Dạ. /chạy tót vào trong/
Trương Trạch Vũ - Em
/đang ăn cơm/
Khương Dao
Ể, Vũ, quay đây mẹ coi. /để ý tới cổ em/
Trương Trạch Vũ - Em
Ủa, con có bị sao đâu?!
Trương Trạch Vũ - Em
/nhìn xuống/
Trương Trạch Vũ - Em
“Thôi chetme rồi, để lại vết!!!”
Khương Dao
Quay qua đây mẹ coi!!!
Trương Trạch Vũ - Em
Hong, m..muỗi đốt thôi mò, quan tâm chi. /cười gượng/
Trương Lâm
Đốt kiểu gì mà nhiều thế, hôm qua hai đứa bây ngủ trong rừng à???
Trương Trạch Vũ - Em
Ờ… ờm… /cố nghĩ ra lí do/
Trương Trạch Vũ - Em
Đi vặt xoài nên bị muỗi cắn ắ papa!!!
Khương Dao
Càng lớn càng quậy :)) /bất lực/
Trương Lâm
Muỗi cắn thật không!? /nghi ngờ/
Trương Trạch Vũ - Em
Th..thật mà.. /nuốt nước bọt/
Trương Lâm
Ừm, tạm tin, thôi ăn đi.
Sau khi cả nhà em ăn xong.
Trương Trạch Vũ - Em
Ba…mẹ… /ngập ngừng/
Trương Lâm
Có gì nói luôn. /vẫn nhìn tờ báo/
Trương Trạch Vũ - Em
C..con có tiền… ba mẹ cầm lấy chi trả nha!!! /giơ thẻ đen ra/
Trương Lâm
Tiểu Bảo, con nói thật ba nghe. /nắm lấy tay em/
Trương Lâm
Số tiền này con lấy ở đâu?
Trương Trạch Vũ - Em
C..con đi làm thêm bên ngoài, nhiều năm nên mới tích góp được tưng đây.
Trương Trạch Vũ - Em
Ba mẹ cứ yên tâm, con sẽ kiếm thêm về cho hai người.
Khương Dao
Không, mẹ không cần con đi làm nữa!!! /kiên quyết/
Khương Dao
Con… ốm đi rồi, Bảo Bảo! /ôm chầm lấy em/
Khương Dao
Không đi nữa, mẹ không cho con đi nữa!!!
Trương Trạch Vũ - Em
Có gì đâu, ba ma cứ làm quá… /cười/
Trương Lâm
Bọn ta không đùa, từ giờ nghỉ ngay, nghe chưa!?
Trương Lâm
Con là báu vật ông trời ban cho ta, quan trọng hơn tất cả.
Trương Trạch Vũ - Em
Dạ, con nhớ rồi.
Trương Trạch Vũ - Em
“Phù, may quá, không ai nghi ngờ”
Chap 2
Trương Trạch Vũ - Em
umm… /buồn ngủ/
Trương Trạch Vũ - Em
bao giờ mới gặp lại tụi kia đây~ /nằm dài trên bàn/
Đồng Vũ Khôn - Y
Haiii /bước vô chỗ ngồi/
Trương Trạch Vũ - Em
tới òii, bé iu~
Đồng Vũ Khôn - Y
bé iu cái gì!!!
Đồng Vũ Khôn - Y
người ta hong thèm nhá.
Trương Trạch Vũ - Em
ơ thoi, đang chán, cho ngửi mùi xíu ii, nhớ voãi. /dụi vào cổ y/
Đồng Vũ Khôn - Y
nhột, cái thằng này!!!
nói thế thôi chứ vẫn để em dụi mà :))
Đồng Vũ Khôn - Y
đợi nó đến rồi xuống canteen ăn ha?
Tả Hàng - Cậu
à nhon. /xách cặp đến/
Trương Trạch Vũ - Em
muộn chưa bây???
Tả Hàng - Cậu
chưa, còn sớm chán, không thì làm sao tao nhởn nhơ như này được.
Trương Trạch Vũ - Em
đi, xuống canteen ăn. /khoác tay cậu/
Tả Hàng - Cậu
bây gọi đi, tao bao.
Trương Trạch Vũ - Em
/sửng sốt/
Đồng Vũ Khôn - Y
nay mày bao được luôn hả?
Trương Trạch Vũ - Em
thôi, hay tao trả đi, không phiền gì đâu mà mày phải thế!
Tả Hàng - Cậu
tao có thật mà, hai bây cứ gọi, tao trả.
Trương Trạch Vũ - Em
ờm… thật nhá?
Tả Hàng - Cậu
thậttt, đùa làm gì mắc mệt.
Trương Trạch Vũ - Em
1 bánh pudding và 1 trà đào ạ.
Đồng Vũ Khôn - Y
1 phần macaron và cà phê sữa chị nhé.
Đồng Vũ Khôn - Y
/đi lại bàn/
Tả Hàng - Cậu
“sao toàn gọi đồ ngọt thế?”
Tả Hàng - Cậu
1 bánh chẻo, 1 hộp dâu tây và matcha latte ạ.
Tả Hàng - Cậu
chị ơi, tính tiền dùm em 3 suất với.
Tả Hàng - Cậu
dạ, em chuyển rồi, chị nhận được chưa?
…
: ok rồi nha, đợi xíu chị bưng ra cho.
Tả Hàng - Cậu
ê, sao nay hai đứa mày toàn gọi đồ tráng miệng thế?
Trương Trạch Vũ - Em
tao với Cuốn ăn sáng ở nhà rồi, rủ nên đi thôi.
Tả Hàng - Cậu
tưởng làm sao cơ.
…
: đồ của các em đây. /bưng ra/
3 người ngồi ăn một lúc thì….
Trương Tuấn Hào - Hắn
nhìn. /đánh mắt sang bàn của ba người/
Dư Vũ Hàm - Anh
sang không, đằng nào bé con của tao cũng bên đấy?
Trương Tuấn Hào - Hắn
sang, Trạch Vũ~
Trương Cực - Gã
cứ đi đi, ra chơi tao gặp sau.
Trương Cực - Gã
“có tiền bao bạn luôn, kinh phết.”
Dư Vũ Hàm - Anh
/ngồi xuống cạnh y/
Đồng Vũ Khôn - Y
aaa Dư Cá, cuối tuần sao không sang chơi với em??
Đồng Vũ Khôn - Y
/khoác tay anh/
Dư Vũ Hàm - Anh
xin lỗi, anh bận đi học thêm. /xoa đầu y/
Đồng Vũ Khôn - Y
/bĩu môi/
Đồng Vũ Khôn - Y
thế hôm nao rảnh thì sang nhá?
Dư Vũ Hàm - Anh
ừm, em muốn thì anh tới ngay. /mỉm cười/
Trương Trạch Vũ - Em
nhoăm…..nhoăm… /ăn/
Trương Tuấn Hào - Hắn
/ngồi xuống cạnh em/
Trương Trạch Vũ - Em
/ngẩng đầu lên/
Trương Trạch Vũ - Em
H..Hào ca… /có chút run/
Trương Tuấn Hào - Hắn
hửm, tôi đây, yêu nghiệt gọi gì~
Trương Trạch Vũ - Em
A..anh tới đây làm gì!?
Trương Tuấn Hào - Hắn
tôi thích thì đến thôi, đâu ai cấm~
Trương Trạch Vũ - Em
chúng ta không còn liên quan đến nhau nữa, mong anh giữ khoảng cách!
Trương Tuấn Hào - Hắn
tôi còn video đấy nhé~ /thì thầm vô tai em/
Trương Trạch Vũ - Em
“s..sao lại video? rõ ràng đêm đó… anh ta đâu có nói gì với mình!?”
Trương Trạch Vũ - Em
“con m.ẹ nó!!”
Trương Trạch Vũ - Em
a..anh là có ý gì?!
Trương Tuấn Hào - Hắn
không có gì cả, muốn làm quen thôi~
Trương Trạch Vũ - Em
quen từ trước, không cần làm. /lạnh/
Trương Tuấn Hào - Hắn
add Weibo?
Trương Trạch Vũ - Em
/giơ đt ra/
Trương Trạch Vũ - Em
này. /add Weibo/
Trương Tuấn Hào - Hắn
yêu nghiệt ngoan lắm~ /hài lòng/
Trương Tuấn Hào - Hắn
em trả tiền suất ăn chưa?
Trương Trạch Vũ - Em
trả rồi, bạn khao.
Trương Tuấn Hào - Hắn
ừm, vậy tôi lên lớp trước nhé?
Trương Trạch Vũ - Em
tuỳ anh. /lạnh/
Trương Tuấn Hào - Hắn
bái bai, tiểu yêu~
Trương Tuấn Hào - Hắn
/rời đi/
Trương Trạch Vũ - Em
/ớn lạnh/
Trương Trạch Vũ - Em
cái giọng điệu kinh tởm!!!
Tả Hàng - Cậu
/chứng kiến mọi thứ/
Tả Hàng - Cậu
nãy giờ tao không hốc nổi nữa.
Tả Hàng - Cậu
cơm tró bay ngập trời! /trưng ra bộ mặt khinh bỉ/
Tả Hàng - Cậu
thôi, tao lên lớp.
Đồng Vũ Khôn - Y
ơ, chờ tao với.
Đồng Vũ Khôn - Y
Hàm ca, thoi bai bai anh nha, em lên cùng bạn.
Dư Vũ Hàm - Anh
ừm, em đi đi.
Đồng Vũ Khôn - Y
/kéo tay em chạy theo/
Trương Trạch Vũ - Em
ê ê từ từ, ngã giờ!!!
Hai tiết nhàm chán trôi qua…
Tả Hàng - Cậu
bọn mày làm gì làm.
Tả Hàng - Cậu
tao đi vs đã.
Như người bình thường, sau khi đi vs xong thì cậu đứng rửa tay.
Trương Cực - Gã
/túm tóc cậu đè vào tường/
Tả Hàng - Cậu
hự…ahhh /đau đớn/
Trương Cực - Gã
nay gan mày lớn nhỉ?
Trương Cực - Gã
sĩ cơ đấy, bao bạn ăn uống luôn này. /nắm tóc cậu mạnh hơn/
Tả Hàng - Cậu
c..cút ra!!!
Tả Hàng - Cậu
b..bỏ tôi ra. /chống cự/
Trương Cực - Gã
loại nghèo như mày mà cũng có quyền ra lệnh?!
Trương Cực - Gã
/cười khẩy/
Trương Cực - Gã
/buông tay/
Tả Hàng - Cậu
tiền của tôi, lương tôi kiếm được, tôi thích thì tôi xài.
Tả Hàng - Cậu
đâu liên quan đến anh!!!
Trương Cực - Gã
/trừng mắt/
Trương Cực - Gã
còn dám trả treo!?
Trương Cực - Gã
/tát cậu rất mạnh/
Tả Hàng - Cậu
/ngã xuống đất/
Tả Hàng - Cậu
hức…hức.. /che mặt/
Tả Hàng - Cậu
kh..không dám…hicc
Gã hừ lạnh một tiếng, tiến tới đạp mạnh vào bụng cậu cho bõ tức rồi bỏ đi.
Tả Hàng - Cậu
/yếu ớt nằm gục trên nền nhà/
Tả Hàng - Cậu
cố lên, ph..phải gắng về lớp.
Tả Hàng - Cậu
tr..trưa còn đi làm.
Tả Hàng khó khăn đứng dậy, vịn vào tường, đi từng bước tập tễnh về lớp.
Tại sao hai người này lại có mối quan hệ kì lạ như thế!?
Thật ra cũng chẳng có gì cả, nói trắng ra ở đây, gã là kẻ bắt nạt cậu.
Cậu là trẻ mồ côi, sống ở cô nhi viện từ nhỏ, nỗ lực mãi mới đỗ vào trường Đại học như ý nguyện rồi rời xa mái ấm thân thương ấy.
Số tiền mà bame cậu trước khi qua đời để lại bây giờ được phía cô nhi viện trao trả lại, tiền đó để cậu vừa đủ đi thuê trọ mà sống.
Thật may mắn, một tiệm nước nhỏ đã nhận cậu vào làm nhân viên trông coi, mức thu nhập mỗi tháng cũng tạm đủ để Tả Hàng chi trả các khoản phí sinh hoạt thiết yếu.
Trương Cực, gã sinh ra trong gia đình vốn rất giàu có, tài sản của Trương gia có thể đủ cho gã sống sung túc cả đời.
Nhưng gã cũng đâu phải thuộc loại công tử bột~
Gã vẫn học hành nghiêm túc cẩn thận, với ước mơ sau này sẽ phụ giúp cha mẹ tiếp quản công ty.
Nhưng thói xấu của tên này là đi ức h.iếp kẻ yếu!!!
Cậu là nạn nhân đầu tiên, có thể là duy nhất mà gã nhắm đến.
Tuy mới vô trường nhưng cậu đã chịu tình cảnh thê thảm được tầm một năm học rồi.
Y và em rất muốn giúp đỡ cậu, đứng ra chống lại gã nhưng mỗi lần như thế, cậu đều kiên quyết từ chối.
Trong thâm tâm Tả Hàng vốn hiểu chuyện, gã là con cưng, ba mẹ là ông to bà lớn, nếu động vào thì ngay cả y và em đều sẽ bị liên luỵ.
Là người bạn thân thiết tốt bụng, cậu không bao giờ lôi bạn bè vào tình thế như vậy.
Tuy gã thường xuyên doạ nạt, trấn lột hoặc đánh đấm cậu nhưng dạo gần đây, gã lại có phần quan tâm tới cậu hơn, đôi lúc còn mua đồ, hỏi han cậu.
Chap 3
Tại không nhớ rõ thời gian nên lúc này lúc kia ha :)))
Dư Vũ Hàm - Anh
/bước vào/
Đồng Vũ Khôn - Y
Aa Hàm ca, lải lơ~
Đồng Vũ Khôn - Y
/ôm chầm lấy anh/
Dư Vũ Hàm - Anh
Cẩn thận không ngã. /vòng tay qua đỡ y/
Đồng Vũ Khôn - Y
Anh ăn gì chưa?
Đồng Vũ Khôn - Y
Em nấu cho.
Dư Vũ Hàm - Anh
Hmm, anh ăn rồi, đừng lo.
Dư Vũ Hàm - Anh
Vô học luôn nhé?
Chuyện là hôm nay y hẹn anh sang nhà mình học bài, có gì còn hướng dẫn cho tiện.
Thoi gthieu luôn cặp làyy
Anh và y là thanh mai trúc mã, gia đình hai bên rất thân thiết, bame hai người đều làm trong lĩnh vực bất động sản nên qua những lần hợp tác thì mới trở thành thông gia.
Kém nhau có một năm nhưng y tính cách khá trẻ con, hay làm nũng, đó là khi ở cạnh bạn thân hoặc anh thôi nha.
Nói chung là cp nò cho ngọt 😋
Sau khi anh và y ngồi cặm cụi học thì cũng đã 9h tối.
Dư Vũ Hàm - Anh
Em xong chưa?
Dư Vũ Hàm - Anh
Bài của anh hết rồi.
Đồng Vũ Khôn - Y
C..còn bài vẽ sơ đồ này…
Đồng Vũ Khôn - Y
Hmm, hong biết vẽ!
Đồng Vũ Khôn - Y
Anh vẽ hộ được hong??
Đồng Vũ Khôn - Y
Dư ca giỏi lắm mà~ /nắm góc áo anh/
Dư Vũ Hàm - Anh
Phụ thuộc là không tốt đâu. /nhéo nhẹ mũi y/
Dư Vũ Hàm - Anh
Anh chỉ em cách, em tự vẽ nhé.
Đồng Vũ Khôn - Y
Àa hiểu ròi.
Đồng Vũ Khôn - Y
Em vẽ sai thì anh sửa dùm nhá?
Dư Vũ Hàm - Anh
Tất nhiên, cứ vẽ đi.
Y cầm bút lên, bắt đầu vẽ sơ đồ mà anh vừa hướng dẫn.
Đột nhiên cảm thấy có gì đó nong nóng, y cúi xuống nhìn…
Dư Vũ Hàm - Anh
/tay đang ôm eo y/
Dư Vũ Hàm - Anh
Vẽ tiếp đi, em đúng hướng rồi kìa.
Khoảng cách giữa hai người dường như bằng không, anh ôm eo chặt hơn, kéo sát y lại gần mình.
Đồng Vũ Khôn - Y
A..anh, có gần quá không?
Dư Vũ Hàm - Anh
/phì cười/
Dư Vũ Hàm - Anh
Hôm nay em làm giá quá đấy
Dư Vũ Hàm - Anh
Làm tiếp đi, đừng mất tập trung. /nói nhỏ vào tai y/
Đồng Vũ Khôn - Y
“Ais, ngại thật chứ đùa.”
Đồng Vũ Khôn - Y
Phù, xong òii.
Đồng Vũ Khôn - Y
/bỏ bút xuống/
Dư Vũ Hàm - Anh
Nhớ cách vẽ chưa, lần sau bài mà dạng này thì cứ áp dụng vô là được.
Dư Vũ Hàm - Anh
Anh về nhé?
Y bỗng có cảm giác muốn níu kéo anh ở lại, đột nhiên căn nhà trống vắng… y không thích.
Dư Vũ Hàm - Anh
Sao gọi cả tên ra thế?
Đồng Vũ Khôn - Y
Trời cũng tối… đi đường nguy hiểm lắm… hay là…
Dư Vũ Hàm - Anh
Ui dời, tưởng chuyện gì!
Dư Vũ Hàm - Anh
20 tuổi rồi chứ có phải con nít đâu.
Dư Vũ Hàm - Anh
Anh đi được. /lại gần xoa đầu y/
Đồng Vũ Khôn - Y
Vẫn muốn anh ở lại… /lí nhí/
Dư Vũ Hàm - Anh
Em nói to lên xem nào.
Thật ra anh nghe thấy hết mà :)))
Đồng Vũ Khôn - Y
Nhưng em vẫn lo!!! /tìm lí do/
Đồng Vũ Khôn - Y
Anh bắt buộc phải ở lại, em…. em vẫn sợ lắm.
Đồng Vũ Khôn - Y
M..mới lại… đêm nay mưa to…
Đồng Vũ Khôn - Y
Anh có thể…?
Dư Vũ Hàm - Anh
“Đã muốn mình ở lại mà làm giá quá” /cười thầm/
Dư Vũ Hàm - Anh
Nhỏ ngốc, nghĩ anh không biết à? /cốc đầu y/
Đồng Vũ Khôn - Y
Hưm~ /xoa xoa đầu/
Dư Vũ Hàm - Anh
Ở lại đêm nay thôi nhé.
Đồng Vũ Khôn - Y
Hí hí, ra xem phim trước đãa. /kéo tay hắn ra sofa/
Dư Vũ Hàm - Anh
Phim gì nào?
Dư Vũ Hàm - Anh
Tuỳ em chọn.
Đồng Vũ Khôn - Y
Xem ngôn tình được hong dạ??? /mắt long lanh/
Dư Vũ Hàm - Anh
Em là con trai lại thích thể loại đó sao?
Đồng Vũ Khôn - Y
Đúng òi, nếu anh không thích thì…
Dư Vũ Hàm - Anh
Không có ý đấy mà, thôi, bật đi anh coi được.
Đồng Vũ Khôn - Y
Yeahhh okee
Đồng Vũ Khôn - Y
Xem… Khó Dỗ Dành nhá!
Đồng Vũ Khôn - Y
Anh biết bộ này hong?
Đồng Vũ Khôn - Y
Hot lắm á.
Dư Vũ Hàm - Anh
Trên mạng thấy nhiều.
Đồng Vũ Khôn - Y
Xem luon cho nóng.
Hai người ngồi xem cũng được tầm hai đến ba tập gì đó.
Cảnh tiếp theo hiện lên màn hình là nam nữ chính kiss nhau.
Đồng Vũ Khôn - Y
A..anh ơi~
Đồng Vũ Khôn - Y
/rúc vào lòng anh/
Dư Vũ Hàm - Anh
/để im cho y ôm/
Dư Vũ Hàm - Anh
Họ đẹp đôi nhỉ…
<Tang Diên với Ôn Dĩ Phàm của kaoo> 😋
Dư Vũ Hàm - Anh
Chả biết bao giờ bạn ngốc mới có ny nhỉ? /trêu chọc/
Đồng Vũ Khôn - Y
Hứ, bổn cung đẹp đấy nhá!! /chu môi/
Đồng Vũ Khôn - Y
Chẳng qua chưa muốn yêu hoi, đừng có coi thường!!
Dư Vũ Hàm - Anh
Để chống mắt lên xem.
Dư Vũ Hàm - Anh
Thôi, em bé đi ngủ nhanh.
Dư Vũ Hàm - Anh
/bế y lên/
Trong căn phòng ngủ trang trí siêu ấm áp ctee của y, anh đang ôm chặt thỏ con trong chăn, không cho cọ quậy.
Đồng Vũ Khôn - Y
Ưhh… áhh.. /ngoáy như sâu đo/
Dư Vũ Hàm - Anh
Nằm im nào, ngủ ngoan chứ!
Đồng Vũ Khôn - Y
/lú đầu ra khỏi chăn/
Dư Vũ Hàm - Anh
Ngoáy nữa là đi về nài.
Đồng Vũ Khôn - Y
À hoi hoi, vỡn xíu:)))
Đồng Vũ Khôn - Y
Trẻ con nhưng đẹp mò. /tự chọt má mình/
Dư Vũ Hàm - Anh
Ừm, em đẹp, em xinh.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play