ĐÁY BIỂN
Chapter 1:
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Ức...đừng...đừng mà...
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Ha~loại rẻ rách như mày...một xu cũng không đáng!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Cứ đánh nó cho tao/hất mặt/.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Chà~cô em có vẻ đau đớn lắm rồi,nhỉ?
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Hức....*nước mắt dàn dụa*.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Oh,đáng thương quá đi mà/cười khẩy+nắm tóc+nâng cằm cô lên/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Tôi...tôi đã làm gì cơ...chứ*Đau nhói*+oán trách*.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Mày còn mạnh miệng được à/gằn giọng+tát mạnh vào khuôn mặt xinh đẹp của cô/.
Bạn bè trong lớp
Chúng mày nhìn kìa,có đánh chết nó cũng đáng,mẹ nó lăng loàn,nó cũng chỉ đến vậy thôi/cười nhạo/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Chúng mày,giải tán!
Giáo viên
Các em trật tự/nhìn bao quát cả lớp/.
Giáo viên
Thiên Ngọc,em sao vậy?
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Dạ..em không...không sao ạ/cúi gằm mặt xuống bàn/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Liếc mắt+cười khẩy/.
Giáo viên
Các em nhớ hoàn thành BTVN mà cô đã giao,cả lớp,nghỉ!.
Giáo viên
/Bước ra khỏi lớp/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Cặm cụi cất sách vở vào cặp/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Lại gần/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Nhìn thấy+Lùi lại/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Nâng cằm cô lên/,khôn hồn thì im mồm,mày mà hở ra nửa lời thì đừng trách tao.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Né tránh/chạy đi.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
/Khoác vai Thiên Hạo/Này,mày làm thế có quá đáng lắm không?Suy đi tính lại,dù gì Lã Ngọc cũng không sai trong chuyện này.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Mày bệnh vực nó sao,mẹ của nó đã làm gia đình tao tan nát,không xé xác được bà ta,ít nhất tao cũng không để đứa con gái của mụ già đấy được yên ổn!
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Has,thôi được rồi,xem như vì mày,tao sẽ cho nó sống không bằng chết/cười khẩy/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Vỗ vai/Ha~vậy mới đúng là bạn chứ!
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Về đến nhà/,*mệt mỏi*.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Bấm chuông/.
Người hầu
/Nhanh nhẹn mở cửa/.
Người hầu
Chào cô chủ/Gập người+lễ phép/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Ừm,chào cô.
Người hầu
/Nhìn thấy những vết bầm tím trên người cô/.
Người hầu
Cô...cô chủ sao vậy ạ,sao trên người cô lại nhiều vết thương đến vây*ngạc nhiên+lo lắng*.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Không..không sao,cô đừng nói chuyện này cho bất kì ai,đây là mệnh lệnh của tôi/bỏ đi/.
Người hầu
Chắc..chắc là không sao đâu*nghĩ thầm*.
Chapter 2:
Nhân vật phụ
/Mở cửa xe/Đã đến trường,cô chủ có thể xuống xe rồi,chào cô.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Xuống xe/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
*Không biết ngày hôm nay điều gì sẽ lại ập đến với mình nữa đây*/thở dài/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Vừa bước vào lớp/.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
/Hất ly nước vào người cô/Nhân cách bẩn thỉu,chắc cần tao rửa sạch cho,nhỉ?
Bạn bè trong lớp
/Chứng kiến+cười phá lên/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Các người....!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Các người/nói theo lời cô nói/,các người làm sao,hả?/chế nhiễu/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Nhẫn nhịn+bước về chỗ người/*quần áo ướt sũng*.
Bạn bè trong lớp
/xì xào/
Đáng lắm,hahaha,loại đấy có chết cũng không ai thèm đếm xỉa,nó cũng chỉ giống như bà mẹ của nó thôi,..
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
*Buồn tủi*/im lặng/.
Giáo viên
Trước khi bắt đầu buổi học,cô nhắc nhở một số thành phần trong lớp.
Giáo viên
Đặc biệt là anh Thiên Hạo,tuần này lớp bị trừ điểm thi đua rất nhiều vì lỗi của anh,nào là đi học muộn,không mang đúng đồng phục được nhà trường quy định,không hợp tác với sao đỏ,..anh nên chấn chỉnh lại bản thân.
Giáo viên
Còn để có lần sau dẫn đến việc ảnh hưởng đến thi đua lớp,tôi sẽ mời phụ huynh của anh lên làm việc!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
*khó chịu*,bà cô lắm chuyện thật*nghĩ thầm*.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Tiến đến vị trí Thiên Ngọc đang ngồi/trút hết sự tức giận lên người cô/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Cầm lấy balo của cô+mở khoá và dốc hết đồ đạc bên trong ra+ném balo của cô/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Cậu....cậu quá đáng lắm rồi đấy!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Mày thách thức nhỉ?Tao quá đáng thì đã làm sao,hả!/Tát vào khuôn mặt +đá vào bụng của cô không thương tiếc/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
*Đau nhức*.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Dừng...dừng lại..!
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Nằm đau đớn trên sàn lớp/*bởi với sức của cô không thể nào phản công lại hắn,dù chỉ là một chút*.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Tha cho mày lần này/dậm chân vào tay của cô/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Ư...hức..!/từng giọt lệ dần rơi/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Mình...mình đã làm gì mà phải chịu đựng nhưng thứ này cơ chứ*nghĩ thầm*.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Chúng mày!đi ăn trưa/quay gót đi thẳng thừng/.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
/Đi theo/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
*Đau nhói*/Từng chút đứng dậy,đi về phía căn-tin/.
Nhân Vật Phụ
Xuất cơm trưa của con đây.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Cảm ơn cô/cầm lấy xuất cơm/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Nhìn thấy/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Lại có trò hay rồi đây*nghĩ thầm*.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Đứng dậy/ .
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Thằng này,mày lại định làm gì đấy?
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Cười khẩy/,lát rồi sẽ biết.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Tiến về phía của cô/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Giật lấy xuất cơm trưa của cô/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Trả...trả đây!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Loại như mày thì ăn làm cái đ gì?
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Quẳng xuất cơm của cô vào thùng rác/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
*Bất lực*/rời đi/.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Mày....hơi quá đang rồi đấy,Thiên Hạo!
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Ngồi thẫn thờ trong lớp/.
Nhật Đoàn
Này~cô nương bị thằng nhóc đó bắt nạt mà không kháng cự lại sao?
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Không...không phải chuyện của cậu/quay mặt đi/.
Nhật Đoàn
Ha~thú vị,em gái cứ yên tâm,anh sẽ bảo kê,người thì xinh đẹp thế này,lại bị thằng ất ơ đấy bắt nạt.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Không quan tâm/.
Nhật Đoàn
/Cười nhẹ+rời đi/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Ông,ông không đáng là bố của tôi!
Trịnh Tạ(cha nam9)
Mày..!Hỗn láo/tát vào mặt anh/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Ha~ông nghĩ vài ba cái tình thương rẻ mạt của ông sẽ đổi lấy được sự tha thứ của tôi,của mẹ tôi sao?
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Năm ấy,chính tôi thấy được,ông ngoại tình với bà ta mà bỏ mặc mẹ con tôi.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Đến cả thời điểm mẹ tôi sắp trút hơi thở cuối cùng vì lâm bệnh nặng,ông cũng không có mặt!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Ông nghĩ ông có tư cách gì mà dạy bảo tôi!?
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Bỏ đi/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Lái xe đi đến nghĩa trang/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Bước đến bia mộ của mẹ/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Thắp cho bà nén nhang/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Mẹ à,con sẽ khiến bà ta phải trả giá,bằng mọi cách,từ đứa con gái nhà họ Vương đến lần lượt từng người một,tất cả đều phải trả giá!
Chapter 3:
Nhân vật phụ
Cậu chủ,mời cậu lên xe.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Tch,đến trường lại phải gặp con rác rưởi*nói nhỏ*/nghiến răng/.
Nhân vật phụ
Cậu chủ sao vậy,hãy mau lên xe,lại sắp muộn học rồi.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Lên xe/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Không biết nay lại có trò vui gì để làm với nó nữa đây~*nghĩ thầm*.
Nhân vật phụ
Đã đến trường học,mời cậu chủ xuống xe.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Ừm,cảm ơn ông.
Thiên Hạo ngỡ ngông cuồng,nhưng đâu đó..lòng trắc ẩn của hắn ta vẫn còn
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Bước vào lớp học/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Khựng lại trước bàn học của mình/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Tức giận+đá mạnh vào bàn/Đứa nào,là ai làm!?
Trên bàn là nhưng đường vẽ nguệch ngoạc,như là ai đang cố tình trêu ngươi hắn vậy.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Là thằng chó nào trong chúng mày/gằn giọng/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Khựng lại.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Mày là thằng nào,chán sống sao,hả!?
Nhật Đoàn
Nghe cho rõ,tao là Nhật Đoàn,chồng yêu của Thiên Ngọc~.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
*Sửng sốt*.
Nhật Đoàn
/Kéo Thiên Ngọc lại gần+ôm eo/
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Anh.../có kháng cự nhưng không đáng kể/.
Nhật Đoàn
Mày nghe cho rõ,còn đả động vào Thiên Ngọc,đừng trách tao xé tan xác mày ra!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Chà~chúng mày cũng đồng tâm ý hợp đấy nhỉ*Khó chịu*.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Vậy thì ngày hôm nay,tao sẽ cho mày biết,Thiên Hạo tao là ai!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Lao vào túm cổ áo Nhật Đoàn/.
Hai người đánh nhau trước sự chứng kiến của hàng chục cặp mắt.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Này!
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Hai người...hai người đừng xô xát nữa!
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Ôm lấy người Nhật Đoàn+kéo Nhật đoàn ra/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Các người còn đứng nhìn gì chứ,mau can ngăn!
Bạn bè trong lớp
Cuối cùng cũng tách được hai tên côn đồ ra.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Mày cứ chờ,chờ cái ngày mà tao buông tha cho con Thiên Ngọc.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Như là chờ ngày thời sự có tập cuối vậy!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Cười phá lên/.
Nhật Đoàn
Ha~để tao xem/bỏ đi/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Anh...anh Đoàn..!
Nhật Đoàn
*Không quan tâm+rời đi*.
Cả một tiết học,cô cảm thấy tội lỗi vì cô là nguyên nhân gây ra vụ việc này
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Lại gần+ túm tóc cô/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Là mày,mày là người đầu tên cho thằng ranh đấy gây sự với tao.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Rách việc/giứt mạnh tóc cô/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Con c.h.ó!
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Ư....hức.....
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Tha....tha.....tha cho...tha cho tớ..!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Ha~mày nghĩ tao sẽ buông tha cho loại người như mày sao?
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Có tí sắc rồi đi quyến rũ thằng khối trên đấy,mày cũng chỉ giống như bà mẹ của mày thôi!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Để xem,hôm nay tao có trò gì này..~
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Rút trong túi ra con dao găm/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Tròn mắt/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Tiến lại gần cơ thể của cô/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Hạ Tiến,giữ nó lại cho tao!
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
/Nhăn mặt/,mày...mày định giết người à!?
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Tao đâu để cho nó chết dễ dàng như vậy được/cầm con dao găm,rạch một đường trên cánh tay của cô/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Đ....Đau...C....Các người d..dừng lại đ....đi....!
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Nhắm nghiền mắt chịu đựng/.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
/Với tay cầm lấy chiếc hộp bút chưa khoá kéo trên bàn học của cô+ném mạnh/.
Đồ đạc bên trong văng tứ phía
Có một chiếc vòng tay gốm sứ bị vỡ ra làm nhiều mảnh
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Cậu...chiếc vòng của tôi/trầm mặt/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Thật quá đáng/Quát lớn/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Cậu hành hạ tôi chưa đủ sao!?
Cô dường như đã quá sức chịu đựng
Chiếc vòng ấy là kỉ vật duy nhất mà người bà quá cố đã để lại cho cô...?
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Chạy đến+nhặt từng mảnh vở của chiếc vòng/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Nước mắt dàn dụa/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Bà....bà ơi...c....con...con xin lỗi...
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Quay sáng nhìn về phía Thiên Hạo bằng một ánh mắt đầy sự căm phẫn/.
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
Thằng khốn nạn!
Cái tát như là thể hiện nỗi uất ức của cô bấy lâu nay
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Mày dám!
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Này!Thiên Hạo,hôm nay đến đây là đủ rồi,mày dừng lại đi!
Vương Thiên Lã Ngọc(nữ9)
/Ngồi sụp xuống bàn học+khóc nức nở/.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Này!/Khều tay/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Gì/Liếc/.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Mày..mày có thấy chúng ta đang quá đáng lắm không?
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Đó là chiếc vòng mà người bà quá cố đã để lại cho nó..
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
Giờ mình làm thế,chẳng khác nào...
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Chẳng khác nào cái đầu mày ấy!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Loại như nó,bị vậy còn nhẹ.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Tốt nhất mày nên im mồm vào đi.
Vương Hạ Tiến(bạn nam9)
/im lặng/*vẻ mặt tội lỗi+lo lắng*.
Trịnh Tạ(cha nam9)
Thằng con bất hiếu!
Trịnh Tạ(cha nam9)
Tao đã nói biết bao nhiêu lần,ít nhất mày phải học hành cho đoàng hoàng,tử tế,đừng để cái thằng cha già này bị bẽ mặt như vậy chứ!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Cúi xầm mặt xuống/.
Trịnh Tạ(cha nam9)
Lại là những cuộc gọi từ giáo viên của mày,mày để tao bị gọi riếc,mày không thấy chán à!?
Trịnh Tạ(cha nam9)
Cái nhà này,sau này lên công hay xuông thất là nhờ vào mày cả.
Trịnh Tạ(cha nam9)
Nhưng kể cả học,mày cũng học không đến nơi đến chốn!
Trịnh Tạ(cha nam9)
Thiên Hạo,con còn không mau chẩn chỉnh,đừng để cha phải mạnh tay!
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Tôi biết rồi/mặt lạnh+đi về phòng/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Ngồi thẫn thỡ trên bàn học/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Sáng nay...chiếc vòng của nó..*nghĩ thầm*.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
/Đột nhiên nghĩ về quá khứ/.
Tạ Thiên Hạo(nam9)
Chậc,nó là cái thá gì nà mình phải quan tâm/chửi thề/.
Là đang cảm thấy tội lỗi hay sao đây~
Download MangaToon APP on App Store and Google Play