Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[BângQuý][BângJiro] Bên Anh 14 Ngày

chap 1

______________________________
buổi trưa chiều nặng nhẹ thoảng gió hương mát nhè nhẹ
có một cặp đang ngồi nói chuyện với nhau
Ngọc Quý
Ngọc Quý
bánh ơi
Lai Bâng
Lai Bâng
ơi anh nghe nè
Ngọc Quý
Ngọc Quý
anh nhớ lời hứa nằm đó nữa không đó?
Lai Bâng
Lai Bâng
làm sao anh quên được hả ngốc
-lời hứa năm đó-
lùi lại tầm năm năm trước với anh và em
cái năm cuối cấp ba của thời học sinh chuẩn bị tốt nghiệp của hai người
anh và em sau khi chụp xong xuôi hết hình với lớp rồi hình đỗ tốt nghiệp ra ghế đá ngồi đó
táng cây đung đưa nhẹ nhàng theo làn gió đó mang lại cảm giác yên tĩnh với thoải mái
hai người ngồi đó mặt đối mặt mắt hướng về nhau dường như muốn nói rất nhiều thứ với nhau nhưng sau cảm giác gượng nó lại xuất hiện nhỉ
vì họ đều mến đối phương xuất hồi cấp ba rồi
ngày cuối cùng của năm học cấp ba họ muốn dành thời gian tâm sự này cho đối phương đó thôi
gạt bỏ biểu cảm ngại ngùng và nói chuyện một cách thoải mái xong xuôi
đến lúc về họ mới nói ra câu hứa câu thề với nhau
Lai Bâng
Lai Bâng
sau này lớn ổn định mọi thứ anh cưới em nhé?
Ngọc Quý
Ngọc Quý
dạ...thật sao
Lai Bâng
Lai Bâng
anh thề trời thề với đất khẳng định với em!
Ngọc Quý
Ngọc Quý
được rồi //cười//
Ngọc Quý
Ngọc Quý
hẹn gặp anh và câu hứa đó của anh
______________________________
quay về thực tại
giờ họ đang đi làm
công việc ổn định rồi
gặp lại nhau cũng là do duyên
ngồi tại đây để xác nhận câu hứa của người kia với mình
Ngọc Quý
Ngọc Quý
vậy sao em tưởng anh quên rồi
Lai Bâng
Lai Bâng
đã thề trời thề đất anh không dám
Lai Bâng
Lai Bâng
sự chân thành tuyệt đối này đã đặt nằm chặt trong em rồi
Ngọc Quý
Ngọc Quý
rồi rồi
______________________________
gặp lại nhau nói chuyện khá dài
hơn ba tiếng gần nhau rồi giờ xa cũng chẳng muốn
trao đổi phương thức liên lạc rồi anh và em mỗi người một đường đi về
Lai Bâng
Lai Bâng
gặp được em ấy rồi
Lai Bâng
Lai Bâng
phần đời còn lại của mình có chút vui vẻ rồi //cười mỉm//
đang chìm trong suy nghĩ ngọt ngào
suy nghĩ giờ đều về em nhưng đột nhiên một cơn ho với đau đầu dữ dội ấp đến
Lai Bâng
Lai Bâng
//ho , khụy xuống//
không có dấu hiệu dừng lại
ho càng ngày càng mạnh
Lai Bâng
Lai Bâng
//họ mạnh hơn khi nãy//
cổ họng anh rát dần và đau cực kì đau
lúc lâu cũng đỡ nhưng đầu anh choáng
nhìn xuống đất thấy những vết màu đỏ khi mới dứt cơn ho sặc sụa vừa rồi
đôi mắt anh mở to không khỏi bất ngờ rồi hoảng loạn
Lai Bâng
Lai Bâng
có chuyện gì với mình thế này!
Lai Bâng
Lai Bâng
không không!
______________________________
tua
đến bệnh viện
NV phụ (Nam)
NV phụ (Nam)
cậu còn trẻ vậy mà mắc bệnh này
NV phụ (Nam)
NV phụ (Nam)
cậu có hay hút thuốc không?
Lai Bâng
Lai Bâng
không tôi không hút
NV phụ (Nam)
NV phụ (Nam)
chắc cậu hay hít hay tiếp xúc nhiều với nó rồi
NV phụ (Nam)
NV phụ (Nam)
nói nè nó nặng lắm rồi chữa thì đau lắm cũng nguy hiểm nữa
NV phụ (Nam)
NV phụ (Nam)
cậu có muốn chữa không?
Lai Bâng
Lai Bâng
tôi không chữa..."vậy khác gì kết quả vẫn là một"
NV phụ (Nam)
NV phụ (Nam)
nhưng tôi nghĩ cậu nên chữa
Lai Bâng
Lai Bâng
không cần thưa bác sĩ
NV phụ (Nam)
NV phụ (Nam)
cậu chịu được không đấy? nó đau lắm
Lai Bâng
Lai Bâng
được hết
NV phụ (Nam)
NV phụ (Nam)
tiếc thay cậu chỉ còn mười bốn ngày bên cái bệnh này rồi sẽ...
Lai Bâng
Lai Bâng
...
______________________________
end

chap 2 [ngày 1]

______________________________
ngày 1
sáng hôm sau
với cơ thể mất lí trí với cú sốc quá lớn khiến anh mất ngủ
cũng may hôm nay chủ nhật anh không phải đi làm nên có thể nghỉ ngơi đôi chút
bỗng có cuộc điện thoại gọi tới
Lai Bâng
Lai Bâng
Quý...//nghe máy//
Ngọc Quý
Ngọc Quý
📱 anh ơi em quá chơi nha!
Lai Bâng
Lai Bâng
📱 được anh gửi định vị cho
Ngọc Quý
Ngọc Quý
📱 vâng!!
______________________________
sau nhưng giây phút chờ đợi em thì em cũng đã ở trước cửa nhà bấm chuông cửa
anh ra mở của cho em với nụ cười tươi trên môi
gạt đi mớ hỗn độn hôm qua thấy em là anh tươi như hoa rồi những thứ kia dư thừa hết
Ngọc Quý
Ngọc Quý
chào anh nha
Lai Bâng
Lai Bâng
vào nhà chơi đi
Ngọc Quý
Ngọc Quý
anh thành đạt quá ha?
Lai Bâng
Lai Bâng
haha cũng bình thường thôi
Lai Bâng
Lai Bâng
mà anh bảo này...
Ngọc Quý
Ngọc Quý
dạ
Lai Bâng
Lai Bâng
nếu anh không thể cùng em bên nhau đến cuối đời thì sao?
đôi mắt anh nhìn em với chút tâm trạng buồn hiển thị rõ trong mắt anh
Ngọc Quý
Ngọc Quý
sao anh lại hỏi thế?
Lai Bâng
Lai Bâng
em cứ trả lời đi
Ngọc Quý
Ngọc Quý
thì em sẽ buồn lắm anh biết mà
Ngọc Quý
Ngọc Quý
không thể ở bên người cũng yêu mình thì đó là sự mất mát quá lớn
lời nói của em đang nói về sự bỏ lỡ có vẻ em không nhận ra sự bất thường trong câu nói của anh
cũng phải em sẽ chẳng bao giờ nghĩ đến cảnh mà anh đang phải trải qua cả
Lai Bâng
Lai Bâng
rồi anh hiểu rồi
Ngọc Quý
Ngọc Quý
mà anh tính bỏ em hả...?
Lai Bâng
Lai Bâng
...
Lai Bâng
Lai Bâng
anh không bỏ em đâu
Ngọc Quý
Ngọc Quý
vậy sao anh lại hỏi câu đó chứ...
Lai Bâng
Lai Bâng
anh chỉ hỏi thôi à * anh không bỏ em mà không thể bên em với một hình thức hai người*
Ngọc Quý
Ngọc Quý
vậy sao
Lai Bâng
Lai Bâng
đúng rồi ngốc
Ngọc Quý
Ngọc Quý
em không ngốc mà
Lai Bâng
Lai Bâng
rồi không ngốc
Lai Bâng
Lai Bâng
này chiều đi chơi không?
Ngọc Quý
Ngọc Quý
cũng được ạ
Ngọc Quý
Ngọc Quý
rủ thêm bạn đi được không anh
Lai Bâng
Lai Bâng
được vậy anh cũng rủ bạn anh
trò chuyện kết thúc rồi em đi về
______________________________
tua
đến buổi chiều
Lai Bâng
Lai Bâng
Quý qua đây em
Ngọc Quý
Ngọc Quý
dạ anh tới sớm vậy
Lai Bâng
Lai Bâng
anh rủ thì anh tới sớm thôi
Ngọc Quý
Ngọc Quý
đây là bạn anh sao?
Lai Bâng
Lai Bâng
đúng rồi
Ngọc Quý
Ngọc Quý
chào anh anh tên gì ạ
[lí do học cùng cấp mà lại xưng anh-em , vì bâng học chậm một năm , không phải đúp đâu học chậm khác ở lại lớp]
Hoài Nam
Hoài Nam
à anh tên Hoài Nam
Ngọc Quý
Ngọc Quý
à vâng
Lai Bâng
Lai Bâng
bạn của em sao? tên gì vậy em?
Ngọc Quý
Ngọc Quý
dạ bạn em tên Phúc ạ
Hoàng Phúc
Hoàng Phúc
chào ạ
Hoài Nam
Hoài Nam
//khều khều em// "bạn em có người yêu chưa em?"
Ngọc Quý
Ngọc Quý
"chưa anh ạ"
Lai Bâng
Lai Bâng
thì thầm to nhỏ gì với người yêu tao vậy mày?
Hoài Nam
Hoài Nam
hỏi cái thôi làm gì căng
làm quen xong họ đi chơi với nhau
buổi đi chơi hôm nay cũng khá vui với họ
có vẻ một cặp mới được định đoạt sắp xuất hiện rồi đây
ngày một kết thúc trong êm đẹp
______________________________
end

chap 3 [ngày 2]

______________________________
ngày 2
ngày mới bắt đầu nữa rồi
anh thức dậy đi vào vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà ăn sáng
đang ăn sáng cơn ho ập đến
anh ho sặc sụa
Lai Bâng
Lai Bâng
//ôm cổ,ho//
cảm giác cổ họng đau nhói do cơn ho đó
thật sự rất rát
Lai Bâng
Lai Bâng
//nhìn xuống sàn//
không ho nữa nhưng khi anh nhìn xuống sàn thì tá hỏa
những giọt đỏ màu đục đang ở mặt sàn
khi anh đứng dậy cảm giức bị choáng , hoa mắt không thể vững
ngày thứ 2 đã như thế này , vậy mấy ngày sau căn bệnh này sẽ hành hạ anh sao đây
______________________________
dù mệt nhưng anh vẫn phải lên công ty làm việc của mình
vì anh chẳng muốn tốn thời gian để công việc dày thêm , nhờ làm hộ thì cũng chẳng hoàn thiện đúng ý
Lai Bâng
Lai Bâng
sắp xong rồi // vươn vai //
Lai Bâng
Lai Bâng
//ho nhẹ// tch!
Lai Bâng
Lai Bâng
khó chịu trong người quá đi mất
______________________________
buổi chiều
sáng anh không gặp em nên chiều hẹn em đi chơi tiếp
vì anh rất muốn gần em hơn khi gặp lại
và sự góp mặt của Nam và Phúc
Hoài Nam
Hoài Nam
//đặt tay lên vai anh, thì thầm// "nay thấy mày lạ lắm"
vừa nói xong anh tưởng điều gì kì lạ về nó khiến cậu phải chú ý đến vậy
Hoài Nam
Hoài Nam
"mấy nay rủ đi chơi nhiều ghê lạ thật"
Lai Bâng
Lai Bâng
//thờ phào//" tao không muốn khép mình nữa thôi"
Hoài Nam
Hoài Nam
cứ cho là vậy đi
Hoài Nam
Hoài Nam
Phúc ơi anh với em đi chơi đi //kéo cậu đi//
Hoàng Phúc
Hoàng Phúc
ơ-
______________________________
giờ còn anh và em
không phải vì Nam nhường không gian riêng tư gì đâu , thật sự chưa nghĩ đến Nam chỉ muốn tìm hiểu và làm quen với Phúc nhiều thêm với thân hơn thôi
thời gian còn lại là của đôi bạn trẻ này tâm sự với nhau
Ngọc Quý
Ngọc Quý
anh bánh ở một mình hả?
Lai Bâng
Lai Bâng
đúng rồi em
Ngọc Quý
Ngọc Quý
em tưởng...vậy cha mẹ anh?
Lai Bâng
Lai Bâng
họ mất cách đây...hai năm rồi bé //nghẹn lòng//
Ngọc Quý
Ngọc Quý
e..m.xin..lỗi
Lai Bâng
Lai Bâng
ngốc không biết hỏi vậy thôi không có lỗi đâu //xoa đầu em//
Ngọc Quý
Ngọc Quý
nhưng em sợ anh buồn hơn
Lai Bâng
Lai Bâng
anh ổn cả mà //cười//
Ngọc Quý
Ngọc Quý
*nụ cười gì mà như mếu anh chả bao giờ thật lòng về tình cảnh!* Vâng...
*...* suy nghĩ "..." nói thầm //...// hành động 📱 gọi điện 💬 nhắn tin
tâm sự với anh thật sự em chẳng bao giờ thấy anh nói đúng sự thật về cảm xúc thật cả
càng nghe càng nhìn thêm em lại càng thương anh hơn
khi anh cười chả thể tươi như hồi trước nữa nó nặng trĩu , nhưng cái ánh mắt của anh thì vẫn dữ nó cho em ánh mắt dịu dàng , làm cho em bớt đi nỗi lo trong lòng
Lai Bâng
Lai Bâng
muộn rồi về đi không lạnh //đưa áo cho em//
Ngọc Quý
Ngọc Quý
dạ...anh về cẩn thận ạ
Lai Bâng
Lai Bâng
ừm...//bước đi//
Ngọc Quý
Ngọc Quý
"sao giọng lạnh đi phần nào rồi..." // ra xe đi về //
______________________________
end

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play