Bittersweet Brews [DuongKieu]
Chương 1
- Do một số yếu tố nên bộ này Kiều sẽ là nữ nhé..
Em là Nguyễn Thanh Pháp, em là con một, từ nhỏ em đã phải sống trong cảnh ngày ngày nghe thấy tiếng cãi vã của cha và những giọt nước mắt của mẹ
Ngày nhỏ, em chưa hiểu chuyện gì nên khi thấy mẹ bị cha mình bạo hành em chỉ có thể đứng nhìn mẹ bị đánh rồi khóc lóc.
Tiếng khóc của em hòa vào tiếng đánh đập, chửi rủa của người cha, khung cảnh lúc đó hỗn loạn lắm..
Cha của em là "Nguyễn Hữu Quân", ông nổi tiếng trong họ, thậm chí là khắp làng là một kẻ gia trưởng, thường xuyên bạo lực gia đình nên khi thấy ông ta, ai ai cũng tránh né.
Còn mẹ của em là bà "Dương Thanh Nga", bà là người xinh đẹp, nhẹ nhàng, thục nữ đoan trang. Khi mới quen biết Hữu Quân, ông ta luôn tỏ ra ga lăng, lịch thiệp, tử tế đối với bà khiến bà yêu say đắm ông ta mà chấp nhận cưới ông ta
Khi cưới về mới biết, ông ta là người như thế nào..Trong xóm làng, ai cũng bảo rằng bà vô phúc lắm mới lấy được ông chồng tệ bạc đến vậy
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
//Cầm gậy gỗ đánh bà// M.ẹ cái lũ chó cái ăn bám!Vô tích sự!
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Có mỗi việc ở nhà cơm nước, giặt giũ quần áo mà làm cũng không xong!
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
//Đau đớn nằm dưới sàn// Aa...!! T-tôi xin ông..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Tôi biết lỗi rồi...aaa!! //Kêu lên vì đau//
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
//Vung gậy// Câm mồm!
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Aaa!!
Nguyễn Thanh Pháp
M-mẹ.. //Rưng rưng//
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
K-Kiều..aaa!!
Nguyễn Thanh Pháp
M-mẹ..//Hốc mắt đỏ hoe nhìn bà//
Nguyễn Thanh Pháp
Ba ơi..Ba đừng đánh mẹ nữa..//Run rẩy nói//
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Á à! Giờ mẹ con chúng mày giờ lại bênh vực cho nhau à?! //Tức giận chuẩn bị vung gậy về phía em//
Ngay thời khắc ấy, bà Thanh Nga liền ôm chân của ông ta mà khóc lóc cầu xin
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
//Ôm chân Hữu Quân// Tôi xin ông..Đừng đánh con bé..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Con bé nó còn nhỏ..Chưa hiểu chuyện..Xin ông đừng đánh nó..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Có đánh thì đánh tôi đây này
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
//Nhìn bà// Được! Đấy là mày chọn đấy nhé! Tao không ép!
Sau đó, ông ta lại tiếp tục đánh đập chính người vợ của mình, khiến bà thừa sống thiếu chết
Sau khi hành hạ bà đủ, ông ta mới bắt đầu cầm một số tiền rồi ra khỏi nhà
Nguyễn Thanh Pháp
//Chạy đến bên bà// M-mẹ..
Nguyễn Thanh Pháp
Mẹ..mẹ có sao không mẹ?.. //Run rẩy mà ôm bà vào lòng//
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
//Mỉm// Mẹ không sao..Con không cần phải lo cho mẹ đâu..
Nguyễn Thanh Pháp
Hức..hức..con xin lỗi mẹ.. //Rơi nước mắt//
Nguyễn Thanh Pháp
Con xin lỗi mẹ vì con không thể bảo vệ được mẹ..//Khóc to//
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
//Xoa đầu em// Thôi nào..Thanh Pháp của mẹ chẳng phải là một bé gái ngoan ngoãn sao?..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Không được khóc, biết chưa? //Dỗ dành em//
Nguyễn Thanh Pháp
Hức..hức..oaaa //Khóc nức nở//
Bà Thanh Nga ôm em vào lòng, tay thì vuốt lưng an ủi em, Thanh Pháp thì luôn miệng nói "Xin lỗi" bà..
Những ngày sau đó, tần suất đánh đập mẹ em của ông ta ngày càng nhiều.
Cứ mỗi lần ông ta động tay động chân là mẹ của em lại vội vã đưa em sang nhà hàng xóm để ông ta không động tay động chân với em
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Con Nga đâu!! //Hùng hổ bước vào nhà//
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
"!!Về rồi?!"
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Con Nga đâu!!
Ông ta giận dữ bước vào nhà rồi quát tháo, Thanh Nga hoảng loạn, vội vã nắm tay Thanh Pháp kéo em đi
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Kiều.. Đi thôi con!!
Nguyễn Thanh Pháp
//Để bà kéo đi// …
Bà vội vàng xuống cửa sau của ngôi nhà rồi kéo em chạy sang nhà hàng xóm kế bên đó.
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Chị Hà!.. Chị Hà ơii!! //Hoảng loạn gõ cửa//
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Chị Hà ơi!!
Phạm Ngọc Hà
//Mở cửa// Nga?
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Ch-chị Hà.. //Hơi thở hỗn loạn//
Phạm Ngọc Hà
Chồng em hắn ta lại vậy hả?
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
//Gật đầu//
Phạm Ngọc Hà
Mau..mau vào đi! //Nép sang một bên nhường đường//
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Kiều..Con vào trong đi
Nguyễn Thanh Pháp
Mẹ không vào với con ạ?..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
//Khom lưng xuống// Mẹ có..Nhưng chút nữa mẹ sẽ vào với con nhé? //Mỉm//
Em nghe vậy chỉ biết ngoan ngoãn mà nghe theo chứ không biết phải nói gì hơn
Sau khi thấy em đã vào bên trong rồi, Ngọc Nga lên tiếng hỏi
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Dạ?
Phạm Ngọc Hà
Em còn định chịu cảnh này đến bao giờ?..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Em…
Phạm Ngọc Hà
Em còn định để con bé Kiều nó chịu cảnh bạo lực gia đình này đến bao giờ nữa…
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Em...
Phạm Ngọc Hà
//Nắm lấy tay của Thanh Nga// Chị là người ngoài, chị không biết gì về chuyện gia đình em, nhưng mà nếu em cứ để tình trạng này kéo dài thì e là sẽ không ổn
Phạm Ngọc Hà
Chị bảo này..Em ly hôn với hắn ta đi..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
//Mỉm cười lắc đầu// Không được chị à..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Kiều nó còn quá nhỏ..Giờ mà em ly dị với anh ấy thì Kiều sẽ như thế nào đây?..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Con bé sẽ bị người ta chế giễu là đứa không có cha, mồ côi cha mất..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Thôi nào chị..Cái này để em giải quyết nhé..
Phạm Ngọc Hà
Haizz.. //Thở dài// Hết nói nổi em rồi..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
//Mỉm cười// Thôi em về đây..Chị giúp em trông chừng Kiều nhé…
Phạm Ngọc Hà
Chị biết rồi..Cẩn thận đó..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Vâng, em biết mà//Mỉm//
Nói rồi bà Thanh Nga xoay người trở lại căn nhà kia, để lại Ngọc Hà đứng trước suy tư trước cửa nhà
Bên trong căn nhà của Ngọc Hà.
Nguyễn Thanh Pháp
//Gõ cửa//
Đa nhân vật
Kiều lại sang chơi với anh hả? //Mở cửa phòng//
Nguyễn Thanh Pháp
//Gật đầu// Vâng ạ
Đa nhân vật
//Kéo tay em vào phòng// Mau mau.. Nay mẹ anh mới mua cho anh đồ chơi đẹp lắm! Anh cho em xem
Nguyễn Thanh Pháp
//Để anh kéo vào//
Cậu bé kia kéo tay em vào trong căn phòng rồi lấy những thứ đồ chơi mới toanh ra trước mặt em
Nguyễn Thanh Pháp
Oaaa...Đồ chơi của anh đẹp vậy?
Đa nhân vật
//Hếch mặt lên// Đồ chơi của anh mà!
Nguyễn Thanh Pháp
//Mân mê thứ đồ chơi kia// Anh Đăng sướng thật đấy! Được mẹ mua cho nhiều đồ chơi đẹp quá trời luôn!
Con bé không giấu được sự ngưỡng mộ mà cảm thán
Đỗ Hải Đăng
Mẹ anh thương anh lắm
Đỗ Hải Đăng
Mà mẹ của Kiều không mua cho Kiều đồ chơi hả?
Nghe tới câu hỏi này, Thanh Pháp chợt khựng lại một chút.. Bởi con bé chưa được cha mẹ mua cho thứ gì
Nguyễn Thanh Pháp
//Lắc đầu// Dạ không..
Nguyễn Thanh Pháp
Mẹ Nga bảo với em rằng cha em không cho mẹ tiền nên mẹ không mua đồ chơi cho em được
Đỗ Hải Đăng
Vậy...Kiều thích đồ chơi của anh không? Anh sẽ tặng Kiều một món
Nguyễn Thanh Pháp
//Vui mừng// Thật hả anh?
Đỗ Hải Đăng
Anh sẽ tặng em một món đồ chơi, chịu không?
Nguyễn Thanh Pháp
Cảm ơn anh nha..Nhưng chắc em không nhận được rồi..
Nguyễn Thanh Pháp
Em không dám nhận đâu..Lỡ như em mang về nhà thì ba của em sẽ làm hỏng nó mất
Đỗ Hải Đăng
Sao lại làm hỏng?
Nguyễn Thanh Pháp
Ba em không thích em chơi đồ chơi..Ông ấy bảo rằng en phải tập trung học hành , không được chơi
Nguyễn Thanh Pháp
Em không nhận được đâu..
Đỗ Hải Đăng
Vậy thôi, tụi mình cùng chơi đi?
Nói rồi hai đứa trẻ bắt đầu chơi với nhau. Chúng cười vô tư cười đùa với nhau mà không màng tới thế giới ngoài kia
Chương 2
Ngay lúc này, ở phía bà Thanh Nga thì mọi chuyện chẳng khá khẩm hơn là bao.
Bà vào nhà bằng cửa trước, vừa vào trong bà đã thấy ông ta đang ngồi trước trên chiếc ghế sofa với vẻ mặt hầm hầm. Bà biết rõ rằng sắp có chuyện không hay sảy ra..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
//Bước vào nhà// Ch-chồng..Anh mới về ạ?
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
//Liếc bà// Mày đi đâu mà giờ mới vác mặt về?
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
E-Em...em đi vòng vòng quanh xóm làng thôi à..
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Con Kiều đâu?! //Gắt gỏng//
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
K-Kiều..//Ngập ngừng//
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Tao hỏi mày, con Kiều đâu?!//Tức giận đập bàn//
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Anh kiếm con bé để làm gì chứ?!
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
//Lao đến túm tóc bà// Đó là việc của tao, không liên quan tới mày!!
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Tao hỏi lại lần nữa, con Kiều đâu?!
Bà Nga mím chặt môi, không nói gì, điều đó đã khiến ông ta đã bực còn thêm bực
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
//Tát bà//Mẹ con chó cái này!Chúng mày thích bao che cho nhau chứ gì?!
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Được! //Nắm tóc bà lôi vào nhà trong// Tao sẽ đánh mày cho đến khi mày chịu mở mõm ra thì thôi!
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
//Cố gắng kháng cự// Aaaaa...Ông bỏ tôi raa!!!
Ông ta lôi xồng xộc bà Thanh Nga vào nhà trong để bạo hành bà. Từng cú tát trời giáng, từng cú đá tàn bạo được giáng lên người bà, bà chỉ biết đau đớn kêu la mà không thể chống cự
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Aaaaa...Tôi xin ông..//Gào khóc//
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Câm mồm!! //Cầm roi đánh bà//
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Aaaaa..!!
...Chiếc roi cứng cáp trên tay ông ta, cứ lần lượt, lần lượt được giáng xuống. Bà đau đớn kêu la nhưng không nhận được sự giúp đỡ
Bà rất muốn ly hôn với ông ta, nhưng mà Thanh Pháp mới chỉ có 7 tuổi, con bé mới còn rất nhỏ!Nếu như bây giờ bà Thanh Nga ly hôn với ông ta, thì Thanh Pháp sẽ như thế nào?
Con bé sẽ ra sao khi bạn bè của con bé biết cha mẹ của nó đã ly hôn?
Và tệ hơn nữa là con bé sẽ có nguy cơ bị bạn bè trêu chọc rằng nó không có cha hoặc không có mẹ..
Nhưng đây là cách duy nhất để giúp bà giải thoát nhưng mà vấn đề duy nhất là ở Thanh Pháp..
Cuộc sống của em cứ thế trôi qua trong sự tiêu cực, ngày ngày nghe tiếng mắng chửi, đồ đạc bị đập phá và cả tiếng đòn roi nữa
Cho đến năm em 15 tuổi, do ngày ngày phải sống với đòn roi kèm tiếng mắng chửi, bà Thanh Nga đã chọn cách ly hôn với ông chồng tệ bạc của mình.
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Ông này..
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Nói!
Ông ta gắt gỏng nói chuyện với bà Thanh Nga, nhưng bà chẳng nói gì, chỉ nhẹ nhàng đặt tờ đơn ly hôn có chữ ký của bà lên trên mặt bàn rồi nhẹ giọng nói
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Con bé Kiều năm nay cũng đã 15 tuổi..Con bé cũng đã đủ lớn để nhận thức được rằng cha nó là người như thế nào, và mẹ nó tử tế ra sao
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Ngày đó..Con bé còn nhỏ, tôi sợ con bé sẽ bị bạn bè xung quanh trêu chọc nên tôi mới nhẫn nhịn ông đến bây giờ..
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
//Nhíu mày// Có gì nói nhanh! Đừng lòng vòng với tao!
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Chúng ta..Ly hôn đi
Vừa dứt lời, ông ta đã đập bàn đứng phắt dậy
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Ly hôn?
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Được! Ly hôn thì ly hôn!
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
//Gật đầu// Được..ông ký đi
Bà Thanh Nga đặt một chiếc bút bi lên trên mặt bàn,ông ta thấy vậy cũng nhanh chóng cầm bút lên và ký vào đơn ngay lập tức
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
//Đặt bút xuống bàn//
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Được rồi..Bây giờ tôi đi đây..Hẹn anh ở tòa nhé..
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Khoan đã!
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Sao?..
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Mày cứ việc đi đâu thì đi, nhưng con Kiều phải để tôi nuôi!
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Không!
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Không đời nào tôi chấp nhận để ông nuôi nấng con bé!
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
//Cười khẩy// Vậy cô thì làm được gì chứ? Nuôi nó bằng cách nấu nướng đồ ăn sao?
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Ông..!
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Bây giờ như thế này..Một là ly hôn và con Kiều tôi sẽ nuôi
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Hai là không có ly hôn gì hết!
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Ông quá đáng nó vừa thôi!!
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Sao? Giờ bà chọn đi?
Thanh Nga im lặng một hồi lâu rồi cũng lên tiếng trả lời.
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
…Đ-được rồi..Kiều sẽ cho ông nuôi, nhưng tuyệt đối không được làm hại con bé
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Nếu như tôi mà biết ông làm hại con bé thì tôi sẽ không nương tay đâu!
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
//Bật cười// Bà cứ việc!
Dù không đành lòng đưa Kiều cho ông ta nhưng mà bà buộc phải làm vậy..
Vì bà đã chịu khổ suốt bấy nhiêu năm qua rồi! Bà mệt mỏi lắm, vừa phải chịu những trận đánh của ông ta, vừa phải bao bọc Kiều , không để ông ta có cơ hội làm tổn thương Kiều
...Bà bước nhanh chóng, vào trong căn phòng ngủ, thu xếp đồ đạc cho vào vali. Bà không muốn ở trong căn nhà này thêm một phút một giây nào nữa
Thu xếp đồ đạc xong xuôi, bà kéo vali ra khỏi nhà, không thèm nhìn mặt Hữu Quân lấy một cái
Vừa ra đến cửa thì Thanh Nga thấy con gái mình đang chầm chậm bước tới
Nguyễn Thanh Pháp
Mẹ đi đâu vậy ạ?..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
K-Kiều..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Mẹ..mẹ...//Ngập ngừng//
Nguyễn Thanh Pháp
Mẹ..? Mẹ định bỏ con mà đi ạ?.. //Hốc mắt dần đỏ hoe//
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Mẹ xin lỗi con..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Mẹ không còn sự lựa chọn nào khác nữa..Ông ta bắt mẹ phải để ông ta nuôi con.. Nếu không thì mẹ sẽ phải chịu cảnh này dài..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Mẹ xin lỗi con..Mẹ là người mẹ tồi tệ, không xứng đáng làm mẹ..Đến con cái của mình mà mẹ không thể bảo vệ được..Mẹ xin lỗi con
Nguyễn Thanh Pháp
Mẹ à.. Mẹ đừng nói vậy chứ?..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
//Nhét vào lòng bàn tay Thanh Pháp một mẩu giấy// Đây là số điện thoại của mẹ.. Nếu như ông ta dám làm gì con thì hãy lấy chiếc điện thoại mẹ để dưới gối của con gọi đến cho mẹ
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Mẹ sẽ lập tức trở về và đưa con đi
Nguyễn Thanh Pháp
//Nhìn mẩu giấy// Vâng..Con biết rồi ạ..
Dương Thanh Nga (Mẹ của Kiều)
Mẹ đi đây..
Không để Thanh Pháp trả lỡi bà đã kéo vali rời đi để em đứng ở đó suy tư nhìn bà
Nguyễn Thanh Pháp
//Rũ mi// "Mẹ à.."
Chương 3
Em đứng mãi ở đó, trơ mắt nhìn chính người mẹ của mình kéo vali rời khỏi nơi đây.
Em không khóc, bởi vì em đã chịu tổn thương quá mức đau rồi nên nước mắt không thể rơi xuống được nữa
Bà Thanh Nga là người luôn bao bọc, che chở em suốt 15 năm qua. Từng ngày từng ngày, nhan sắc của bà ngày càng xuống cấp, tiều tụy hẳn ra nhưng bà vẫn gắng gượng, bà cố gắng chịu đựng suốt thời gian gần 20 năm qua.
Nguyễn Thanh Pháp
//Quay vào nhà// Thưa cha con mới về
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
//Liếc// Mau cút vào bếp nấu cơm nấu nước cho tao ăn, nhanh lên!!
Nguyễn Thanh Pháp
Vâng.. //Cúi gằm mặt xuống//
Em cúi thấp mặt, lủi thủi bước vào trong căn phòng ngủ của mình cất cặp sách rồi thay quần áo
Xong xuôi em liền xuống bếp để nấu ăn cho người cha tệ bạc của mình.
Nguyễn Thanh Pháp
Ba ơi, con nấu xong rồi..//Gọi với lên//
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Ừ, đợi tao chút!
Ông ta chậm rãi đi từ phòng khách xuống nhà bếp rồi từ từ ngồi vào bàn ăn
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
//Nhíu mày// Sao chỉ có ngần này thức ăn vậy?
Hiện tại, trên bàn ăn chỉ có lẻ tẻ vài món ăn như canh rau dền, trứng chiên, đậu phộng rang và đậu hũ chiên
Nguyễn Thanh Pháp
Dạ.. Do con mới đi học về mà ba kêu xin nấu cơm luôn nên con chỉ nấu được vậy thôi ạ
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Hừ.. Được rồi, ăn đi!
Em liền lấy chiếc vá để xới cơm vào hai cơm rồi đặt lên trên trước mặt của ông ta, song em mới xới cơm cho mình
Nguyễn Thanh Pháp
Con mời ba ăn cơm
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Ăn đi!
Cả căn phòng rơi vào một khoảng lặng,chỉ còn lại tiếng chén đũa va chạm vào nhau leng keng khắp căn phòng. Bỗng ông Hữu Quân lên tiếng
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Kiều này..
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Sắp tới tao sẽ chuyển về nhà nội sống, một là mày ở lại đây, tự làm tự ăn, tiền học hành của mày thì bảo con mẹ của mày chi, tao không chi đâu
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Còn hai, là mày theo tao về nhà nội, tao sẽ bán căn nhà này
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Mày nghĩ đi!
Em im lặng một hồi lâu, em suy nghĩ một lúc rồi cũng lên tiếng
Nguyễn Thanh Pháp
Nhưng tại sao lại phải chuyển về nhà nội vậy ạ?
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Về đó thì sống với vợ mới của tao, tức là mẹ mới của mày đó
Hữu Quân, ông ta thẳng thắn nói ra lí do như thể đó là điều bình thường, không có gì to tác
Nguyễn Thanh Pháp
Sao ạ?..Mẹ mới?
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Ừ
Nguyễn Thanh Pháp
Thôi ạ..Ba cứ về nhà nội đi, con sẽ ở lại đây
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Sao lại ở lại?
Nguyễn Thanh Pháp
Vì con quen ở đây rồi, sợ lúc về nhà nội con không thể thích nghi được ạ
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Ừ, vậy mày ở đây đi
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Nhưng tao nhắc lại là, tự làm tự ăn
Nguyễn Hữu Quân (Cha của Kiều)
Còn tiền học hành của mày thì con mẹ này sẽ chi trả. Tao không liên quan
Nói rồi hai cha con lại im lặng mà ăn uống, ăn xong thì ông ta lên phòng để em dọn dẹp dưới bếp
Sau khi rửa chén xong xuôi, em lại lên nhà trên cầm chổi quét nhà, lau dọn nhà cửa mới trở về phòng
Nguyễn Thanh Pháp
//Ngồi xuống giường// Haizz..Cuối cùng cũng xong
Nguyễn Thanh Pháp
Chiều nay 14 giờ vào làm, bây giờ là 13g15 rồi, vậy mình sẽ ngủ tầm 30 phút rồi sẽ đi vậy
Em từ từ nghiêng người rồi nằm xuống chiếc giường của mình. Nó cũng không hẳn là giường, nó chỉ là là 2 tấm gỗ cao khoảng 3 phân rồi trải một tấm chiếu lên thôi
Nguyễn Thanh Pháp
//Nhìn tấm ảnh gia đình trên bàn// "Mẹ.."
Nguyễn Thanh Pháp
"Mẹ ơi..Ông ta sắp chuyển đi rồi..Con sẽ ở lại đây, ông ta sẽ không làm hại con được.."
Nguyễn Thanh Pháp
"Mẹ ơi..Con nhớ mẹ lắm"
Em nằm suy nghĩ một lúc rồi ngủ quên lúc nào không hay, khi tỉnh lại đã là 13 giờ 45 rồi.. May quá, vừa kịp lúc
Em thức dậy, vội vàng thay quần áo đồng phục rồi nhanh chóng bắt xe bus tới nơi làm việc
Nguyễn Thanh Pháp
//Mở cửa chạy vào quán// Hộc..hộc..
Đa nhân vật
Nhân viên phục vụ 1 : Kiều tới rồi hả em?
Đa nhân vật
Nhân viên phục vụ 1 : Làm gì thở giữ vậy? Hôm nay quản lí không lên kiểm tra đâu
Nguyễn Thanh Pháp
Hộc..hộc.. biết đâu được.. nay quản lí lên kiểm tra thì sao chị
Đa nhân vật
Nhân viên phục vụ 1 : Nếu có thì chị sẽ nói rằng chị nhờ em đi mua chút đồ nhưng không có nên mới vào muộn
Nguyễn Thanh Pháp
Vậy có ổn không chị
Đa nhân vật
Nhân viên phục vụ 1: Ổn mà, không sao đâu
Đa nhân vật
Nhân viên phục vụ 1: Thôi vô làm luôn nè
Em đang làm thêm tại một quán cafe cách nhà mình tầm 500m, thu nhập hàng tháng của em cũng ổn áp, chỉ có 3 triệu rưỡi một tháng.Nếu tháng nào tăng ca hoặc làm thêm vài những ngày nghỉ thì em sẽ được thưởng thêm
Sắp tới em sẽ không một mình,nếu như sử dụng tiết kiệm thì sẽ đủ chi tiêu, nếu không thì số tiền đó sẽ không đủ
Nguyễn Thanh Pháp
"Chắc sắp tới phải kiếm thêm việc làm thêm rồi.."
Download MangaToon APP on App Store and Google Play