Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Em Trai Nuôi~!

Nhận nuôi

Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Cin chào~
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Lại là NhuHuyen đây..
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Nay ngôi lên viết bộ này, tại...
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Mấy bà bên toptop ùng ùng kêu t ra fic..
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Nên ra luôn cho nóng🔥🔥🥵
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Bộ này Tổng tài hong giới thiệu nha!
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Để các bảo bối đọc rồi từ từ hiểu nó cuốn hơn
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Vô luôn cho nó hot!
Hôm nay, một ngày chủ nhật trong lành,mây trắng, nắng vàng. Trên trời, từng đàn chim bay lượn qua lại, hòa quyện cùng mây, lòi đâu ra 1 con vi rút và đom đóm đang nắm tay nhau đi chơi:))
Giỡn giỡn
Khu phố sạch sẽ, xanh tươi thoáng mát, mang lại cảm giản thoải mái, mát mẻ trong khoảng thời gian giao mùa từ Xuân sang Hạ
Sáng sớm, ai cũng nỡ nụ cười trên môi để chào đón 1 ngày mới suông sẻ... Riêng chỉ có một người, tuy có khuôn mặt điển trai, nét nào ra nét đó nhưng éo bao giờ biết cười cả..
Đến hôm nay, khuôn mặt ấy lại càng cau có khó chịu hơn
'Đing đong'
Chú thích: 'rhycap': âm thanh "rhycap": nói nhỏ *rhycap*: suy nghĩ /rhycap/: hành động Rhycap! : nhấn nhá, gằn giọng, hơi to tiếng RHYCAP: la lớn, quát 📱: Gọi điện 💬: nhắn tin Quang Anh = anh, hắn Đức Duy = em, cậu
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
*Hửm ai vậy trời*!
Anh bực dọc than trách, vác bản mặt khó chịu ra mở cửa..
'cạch'
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
hửm!? *Là mẹ sao*
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
???
Mẹ anh
Mẹ anh
Con nhìn gì thế..!?
Mẹ anh
Mẹ anh
Tránh ra cho ta vào nhà
Anh im lặng, tránh người sang một bên để mẹ anh đi vào
Theo sau bà là một chàng trai nhỏ bé, xinh xắn, trắng trẻo, tuy mặt mũi có chút bám bụi nhưng vẫn không che được những đường nét thanh tú trên khuôn mặt nhỏ xinh ấy
Vào đến phòng khách bà cất tiếng gọi cả nhà
Mẹ anh
Mẹ anh
/lấy hơi/... CẢ NHÀ TẬP HỢP XUỐNG PHÒNG KHÁCH NHANH LÊNN!!!!!
âm thanh vang vọng xé toạt sự im lặng của cả nhà
Tiếng gọi của bà không chỉ ở lầu 1 nghe mà tận lầu 3 vẫn còn rất lớn
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/bịt tai, nhăn mặt/ tch-
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/giật mình/...
Thấy em giật mình bà mới dịu giọng an ủi
Mẹ anh
Mẹ anh
Ơ.. Cô làm con giật mình à, cô xin lỗi nha
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/lắc đầu, quơ tay/ à.. dạ không sao đâu ạ!
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
... /nhìn em trầm ngâm/
Anh ta đang suy nghĩ điều gì đó trong đầu thì phải
Có lé đó là ý nghĩ không đúng đắng nên tg mới hong tiếc lộ..
...
Em cảm nhận được một sự dò xét cơ thể mình từ trên xuống dưới khiến em vô thức rùng mình, sợ hãi
Hơi run, em ngước mắt lên nhìn
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/ngước lên/... *sao anh ta lại nhìn mình như thế!??
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/đưa mắt dò xét từ mung lên eo rồi lên tiếp/...~
Tuy không nói nhưng biểu cảm của anh cũng đủ biết anh đang suy nghĩ về điều gì
Run rẩy nhẹ người, em cúi gầm mặt, tránh né ánh mắt ấy
Bà dẫn em lại ghế sofa, đặt em ngồi cạnh anh, còn mình thì ngồi bên chiếc sofa đơn, uy nghiêm của vị trí chủ nhà toát ra làm em hơi rụt rè
Anh rất chi là tỏ thái độ luôn
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/nhích xa em//lười biếng nhìn cậu/
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/rụt rè nhìn anh/..
Hai ánh mắt chạm nhau, một bên tuy không biểu cảm nhưng đôi mắt rất tình, một bên hơi sợ hãi nhưng ánh lên sự ngây thơ trong sáng
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/cau mày nhẹ/ !? *mắt cậu ta đẹp vậy à*
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/giãn tròng mắt/ !! *s..sao anh ta..*
Nhận ra hai ánh mắt đã chạm nhau.. Em vội vàng quay đi, khép nép ngồi ngay ngắn
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/mím môi/ *mình vừa làm gì vậy chứ*
3p
Khi này hầu như là mọi người đã có mặt đầy đủ
Gia đình anh là 1 gia tộc lớn mạnh trong thành phố và cả trong nước.
Ba anh là con cả trong nhà, nên căn biệt phủ hiện tại(nhà tổ) được giao lại cho ba anh
Cứ mỗi chủ nhât là các cô, chú trong gia tộc lại tựu về nhà tổ dùng cơm.
Nên hiện tại cũng khoảng trên dưới mười người đang có mặt tại đó
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/cơ thể run lẩy bẩy vì sợ đám đông/...!
Hoảng, lo sợ vì không nghĩ là nhiều người đến vậy...
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/kéo tay em lại gần mình/ "đừng sợ"
Chỉ đơn giản 2 từ nhưng đã đủ làm lòng em dịu lại, kèm theo đó là nhịp tim đập loạng trong lòng ngực..
...
Mẹ anh
Mẹ anh
/Đỡ em đứng lên/ À.. đây là cậu bé tôi vừa nhận nuôi về từ cô nhi viện
Mẹ anh
Mẹ anh
Tên là Hoàng Đức Duy..
All
All
ôh..
Sau tiếng ồh đó mọi người cùng nhau chào hỏi, nói chuyện cười đùa làm quen với em
Còn anh ta chỉ liếc nhìn em một cái rồi bỏ đi lên phòng
Em hơi buồn vì người em thật sự muốn nói chuyện chào hỏi và làm quen là anh..
Nói chuyện được một lúc thì mọi người lại xúm nhau đi mua thực phẩm về làm tiệc chào mừng. Còn lũ trẻ của các cô, dì thì đu theo em chơi đùa, chơi với em lũ nhỏ lúc nào cũng cười
_bên trong phòng anh_
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
*cậu nhóc đó nhìn cũng ng-*
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
*mình vừa suy nghĩ cái gì vậy*...
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Nhưng nếu mà nói thật thì nhóc đó ngon hơn mình tưởng đấy~
Anh ta lẩm bẩm 1 mình như thằng điên vậy
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/lắc lắc đầu/ thôi không nghĩ nữa..!
Anh cố gắng quên đi, dán mắt vào điện thoại để làm phân tâm trí não của mình..
Nhưng khó lắm.. Mắt thì nhìn đấy mà trống rỗng thoi chứ chả có gì, trong đầu cứ liên tục hiện lên hình ảnh của em, từ bất ngờ khi vừa bước vào nhà đến lúc em run lên vì sợ đám đông cứ lặp đi lặp lại trong đầu.
khi anh đang rối rắm với những hình ảnh đó thì tiếng cười đùa của em cùng lũ nhóc vang lên ngoài cửa
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
"Các em thua anh rồi, anh giỏi hơn mấy em nhiều"
All
All
Lũ nhóc: /cười lớn/ "anh giỏi hơn tụi em mà sao cái này anh làm hong được dọ"
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
"thì um à, tại cái này khó chứ bộ" /cười hì hì/
All
All
lũ nhóc: /cười/
Do cách một vách tường nên nghe khá nhỏ..
Với lại anh đã bật công tắc cách âm rồi
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/bất giác cười nhẹ/ Chỉ biết hơn thua với tụi con nít...
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Cắt🎬
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Nay tới đây thui há
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Ai Lót Du các em ghệ

Khung ảnh/Sự tinh tế

Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
😇 hỏng thấy vui trong lòng:((
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Nó flop hơn tổng tài nghĩ😭😇
___
Mẹ anh dắt em đi xem căn phòng bà đã chuẩn bị từ trước, hỏi em đủ điều..
Mẹ anh
Mẹ anh
Con thấy sao..
Mẹ anh
Mẹ anh
Căn phòng này ta đã chuẩn bị sẵn, chỉ chờ con về thoi..
Mẹ anh
Mẹ anh
Con thấy có thích không..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
À.. Dạ
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Con thích lắm ạ..
Mẹ anh
Mẹ anh
Ừm.. /cười dịu, nhìn em/
Mẹ anh
Mẹ anh
Miễn con thích là được..
Mẹ anh
Mẹ anh
Nếu con muốn trang trí theo ý mình thì cứ nói ta..
Mẹ anh
Mẹ anh
À.. cứ gọi là mẹ đi cho quen..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Dạ.. vâng m..mẹ
Em ấp úng nói ra chữ "mẹ"... Vì, cơ bản từ bé đến lớn em chưa hề gọi ai là mẹ cả..
Mẹ anh
Mẹ anh
Vậy con cứ xem phòng, chỗ nào cần sửa thì nói mẹ..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Vâng mẹ /cười xinh/
Bà thấy vậy, cũng mừng thầm trong lòng, vì cậu đã mạnh dạng nói ra chữ "mẹ"
Khi bà đã rời đi.. Em cũng đi xung quanh để khám phá, bất ngờ thay, từ cách bố trí, màu sơn, đến cả gấu bông con cừu, tất cả em đều cảm thấy rất thích, giống như mẹ dựa sở thích của em để xây căn phòng ấy. Khi đến tủ đầu giường, em nhìn thấy một bức ảnh được đựng trong khung gỗ mới toanh đặt ngay ngắn trên đó
Nhờ sự tò mò, thôi thúc, em đưa tay cầm lấy khung ảnh lên xem..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/mắt mở to/ !!!..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Sao người trong ảnh giống mình quá vậy..
Trong ảnh là một cậu bé chỉ khoảng 4 tuổi, được anh trai bế trong lòng, môi nở nụ cười tươi.
So với khuôn mặt bây giờ thì em và đứa bé đó chỉ có đôi chút giống..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/run rẩy, lấy từ trong túi 1 tấm hình/ ...
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Giống nhau quá vậy!
tấm hình em vừa lấy là em lúc 7 tuổi khi vừa vào cô nhi viện.. Họ chụp lại để làm kỉ niệm cho em..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
...
Em chạy vội ra ngoài đi tìm mẹ..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/kéo tay bà/ mẹ ơi..
Mẹ anh
Mẹ anh
/quay người lại/ hửm..?
Mẹ anh
Mẹ anh
Sao vậy con..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Mẹ cho con hỏi.. đây là ai vậy ạ /giơ tấm ảnh trong tay lên/
Mẹ anh
Mẹ anh
Đâu ra tấm ảnh này vậy!
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
D..dạ con thấy nó ở trong phòng ạ..
Bà im lặng một lúc, sau đó lại dịu giọng cất tiếng..
Mẹ anh
Mẹ anh
Hừm...
Mẹ anh
Mẹ anh
Con không cần biết làm gì..!
Mẹ anh
Mẹ anh
Giờ thì đưa bức ảnh đó cho mẹ nha...
Mẹ anh
Mẹ anh
Không cần hỏi nhiều đâu
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Dạ.. đây ạ /dùng hai tay, đưa một cách lễ phép/
Mẹ anh
Mẹ anh
/cười nhẹ//xoa đầu/ ...
Mẹ anh
Mẹ anh
Con về phòng đi...
Mẹ anh
Mẹ anh
Khi nào xong, mẹ gọi xuống..
Thắc mắc tò mò thì cũng phải bỏ đi, vì nếu có hỏi cũng chẳng ai trả lời, mẹ cũng đã có hàm ý không muốn cậu biết
Gật nhẹ rồi em quay người bước về phòng cũng chẳng hỏi thêm gì nhiều. Về phòng tiếp tục tham quan
Tuaaaa
Lúc mọi người đã ngồi vào bàn ăn..
Mẹ giới thiệu với em từng người trong nhà, cho em biết vai vế của mình trong gia đình
Ai cũng niềm nỡ chào đón cả, vui vẻ háo hứng khi nói chuyện với em. Có 1 khuôn mặt tỏ vẻ ganh ghét ra mặt, trầm lặng, không hoà hợp được với không gian trong phòng ăn
Mẹ anh
Mẹ anh
Tch!(tặc lưỡi)
Mẹ anh
Mẹ anh
Thằng Quang Anh!!
Mẹ anh
Mẹ anh
Sao con không nói chuyện gì với em nó hết vậy
Mẹ anh
Mẹ anh
Con làm thế khiến thằng bé sợ đấy..
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
!? *cậu ta là ai.. mà mẹ bắt mình phải hạ mình nói chuyện với cậu ta!!??*
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Thì sao..!?
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Con đâu quen biết cậu ta??
Mẹ anh
Mẹ anh
Tch! /đập bàn/
Mẹ anh
Mẹ anh
Con nói gì vậy..
Mẹ anh
Mẹ anh
Mẹ đã nhận nuôi Duy thì đồng nghĩa Duy cũng là em của con
Mẹ anh
Mẹ anh
Sao con lại nói thế được hả!
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/cúi gầm mặt/...
Em không muốn khóc.. nhưng nước mắt cứ tự chảy, không kiểm soát.
Chẳng biết làm gì, em chỉ có thể cố gắng cuối thấp hết mức, lặng lẽ lau những giọt nước mắt tủi thân..
All
All
...
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
*Cậu ta đã lấy lòng được mẹ từ khi nào vậy*
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/đứng dậy/ Mẹ là đang thiên vị người ngoài đấy!
Trước bữa ăn, mẹ cố tình chừa chỗ cho cả hai anh em họ ngồi chung, để có thể nói chuyện với nhau..
Một giọt lệ từ mặt em rơi xuống đùi, ngồi gần nhau nên anh đều thấy hết..
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Cậu ta là ai-!?
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
...
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
thoi con no rồi.. mọi người ăn đi ạ..
Anh cảm nhận được sự buồn tuổi của em nên cũng thoi tranh luận..
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Con cũng no rồi.. /rời khỏi bàn/
Từng bước chân buồn rầu lặng lẽ theo em về phòng..
Phòng anh và em nằm cạnh nhau.. Vừa về nên em không biết cơ chế hoạt động của căn biệt phủ này, muốn cách âm phải bật công tắc còn bình thường thì không có cách âm
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/cắn môi, nấc nhẹ/ hic.. Hức..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Chắc anh trai.. hic.. ghét mình ..hic nhiều lắm
Vì sao em lại khóc khi nghĩ rằng anh trai không thích mình..
Chính bản thân em còn không biết
Em luôn trong mong, hy vọng được nói chuyện với anh, được thân thiết, và muốn có được sự che chở bảo vệ từ những người mình gọi là anh trai (hoặc chỉ mình anh)..
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/nghe//trầm ngâm/...
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
*Mình có quá lời không, em ấy là người vô tội mà..*
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
*Mình khó khăn quá rồi..*
Anh ra khỏi phòng, đi thang máy xuống phòng bếp ở tầng trệt.
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Cô! /chỉ tay vào người giúp việc bên cạnh/
nvp nữ
nvp nữ
Dạ..
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Đi vào lấy một phần cơm ra đây cho tôi..
nvp nữ
nvp nữ
Vâng ạ..
5p sau
nvp nữ
nvp nữ
/mang cơm ra/ Đây thưa cậu chủ..
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
ừm..
Anh cầm phần cơm đi vào thang máy, nhấn nút lên tầng 2
Phòng của anh, em đều ở tầng 2.. Tầng 1 đã số là nhà kho và 1 vài phòng dành cho khách ngủ lại
Lên đến tầng 2, anh không vào phòng mình mà bước đến trước cửa phòng em, chần chừ mãi
Anh biết khi nãy em ăn không nhiều, nên mượn cơ hội đưa cơm xem tình trạng của em..
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/hít thở sâu//gõ cửa/
Cốc
Cốc
Cốc
*cạch*
___
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Cắt i
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Đang đi học rùi, về ra thêm cho..
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Huhu
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Lát hiệu phó đi xét điện thoại
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Huhu
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Cầu mong tổng tài vẫn an toàn...😭😇

Ngoài lạnh trong ấm..

Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
NovelToon
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Chồng của Tổng tài nuột chưa~~
___
'Cốc'
'Cốc'
'Cốc'
'Cạch'
Gõ cửa mãi mà khong thấy em ra, anh mở cửa đi vào luôn..
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/Đi vào/ ...
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/💤💤/
Em khóc nhiều, kiệt sức, đã thiếp đi chìm vào giấc ngủ sâu..
Vì ngủ trong lúc khóc nên em nằm không được ngay ngắn..
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/Đặt phần cơm lên bàn/ Ngủ rồi à..
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Khóc nhiều lắm sao..
Anh tinh tế, nhẹ nhàng bế em lên, chỉnh em nằm ngay ngắn lại.
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/nhìn ngắm khuôn mặt em/ ...
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
*Nãy mình nặng lời quá rồi*
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Tôi xin lỗi cậu..
Anh ngồi nhìn em thêm một lúc mới chịu ra ngoài
___
15h32p
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/mơ màng/ ...ưm~
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/vươn vai/ hohh~hh..
Em ngáp dài ngáp ngắn ngồi dậy..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/dụi mắt/..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Hửm!?
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Sao lại có cơm trong phòng mình vậy...
Tò mò, em đi lại bàn, cầm bát cơm lên nghi ngờ mãi..
Một mãnh giấy từ dưới đáy rơi xuống...
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Hỏ.. mảnh giấy gì đây..
Cầm mảnh giấy, mang theo thắc mắc em đọc những dòng chữ đó
Nội dung trong mảnh giấy: "Lúc nãy, tôi thấy cậu ăn ít, ăn thêm đi không lại đói."
Không tên, không nhắc, không cho biết người viết là ai.. Nhưng nhìn vào cũng đủ biết anh là chủ nhân của những dòng chữ..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/cười/ *bên ngoài lạnh lùng.. Mà cũng tinh tế quá dọ*
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
*Vậy là anh trai hong có ghét mình..*
Mừng thầm, em ăn hết cơm anh đã mang cho mình..
Tua
18h17p
'Cốc, cốc..'
Mẹ anh
Mẹ anh
Duy ơi..!
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/mở cửa/
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Dạ, mẹ có chuyện gì ạ..
Mẹ anh
Mẹ anh
Ngày mai, thứ hai.. mẹ có chuyển cho con sang học trường RYC gần trường với anh trai con..
Mẹ anh
Mẹ anh
Nên ngày mai, con đi học luôn nha
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
À dạ.. /cười/
Mẹ anh
Mẹ anh
Sẵn mai con đi học với anh trai luôn nha..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
ờ.. ừm.. anh trai có đồng ý không ạ..
Mẹ anh
Mẹ anh
...
Mẹ anh
Mẹ anh
/nắm tay em, an ủi/ Con đừng lo, tính cách anh trai từ bé đến giờ là vậy rồi.. nó không có ý gì đâu..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
À.. dạ..
Mẹ anh
Mẹ anh
ừm.. À mà con có cần sửa lại căn phòng này không..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Dạ không... nhưng mà điều hoà hình như là bị hư rồi ạ
Mẹ anh
Mẹ anh
Ờ.. Vậy để mai mẹ gọi người thay
Mẹ anh
Mẹ anh
Còn tối nay, con cứ sang phòng anh trai ngủ cùng đi
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Dạ, con biết rồi ạ
Mẹ anh
Mẹ anh
ùm...
Mẹ anh
Mẹ anh
Thoi mẹ ra ngoài nha..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Vâng..
___
Tối đó.. ôm gấu bông con cừu, do dự em đứng ngoài, không dám vào phòng anh, vì sợ.. Nhưng cứ đứng mãi ngoài cửa cũng không được
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/hít sâu//thở mạnh ra/ ...
Đưa tay lên, em định gõ thì cánh cửa chợt hé mở..
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/mở cửa/ ?!!??
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Cậu đứng ngoài phòng tôi làm gì?
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Ừm.. ờ..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Phòng em.. bị .. ờ.. hư điều hoà.. b..bị hỏng
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
N...nê..nên mẹ bảo em.. Sang đây ngủ cùng anh trai..
Lắp ba lắp bắp, từng câu từng chữ khó khăn thốt ra
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/né người sang bên/ ...
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/hiểu ý, đi nhanh vào/ ...
Em đi vào, ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn lên giường..
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/đóng cửa//đi vào/ ...
Anh không nói gì, im lặng...
Lấy 1 một cái nệm mỏng từ trong tủ.. anh trải xuống sàn, lấy vài cái gối.
Lại lấy từ tủ ra thêm một cái chăn dày.. Để xuống giường, còn cái cũ thì không dày cho lắm nên anh lấy đi..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
... Sao anh không ngủ trên giường ạ.. Dưới sàn lạnh lắm
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Em ngủ ở dưới đấy cũng được.. Anh cứ ngủ trên giường đi cho ấm
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/nhìn em/ Thoi, không cần
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Thân hình cậu ốm yếu.. Ai biết cậu ngủ dưới sàn lỡ cậu lại bệnh..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
... *anh trai đang lo cho mình* /cười tủm tỉm/
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Cậu cười cái gì vậy??
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
à..à hong có gì..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Nhưng mà anh cứ ngủ ở trên giường đi..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Giường rộng quá trời.. Em ngủ 1 mình..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
Em sợ còn trống, tối con ma nó lên ngủ với em..
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
!? /nhướn mày/
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Cậu có ngốc không!!
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Làm gì có ma mà sợ!!
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
... /cúi mặt/
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
D..dạ... /giọng nghẹn/
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Tch.. /bất lực/
anh cầm chăn, gối mang hết lên giường, xếp cất cái nệm.. Rồi leo lên giường sắp xếp lại chỗ ngủ
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Cậu ngủ đi..
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Nhanh tôi còn tắt đèn!
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
...
Vội vàng, em nằm xuống, trùm chăn kín người, lăn qua một bên chừa chỗ rộng cho anh..
Nó sẽ rất bình thường và là một giấc ngủ bình yên nếu em không lăn..
1h12p..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/lạnh, lăn/ ...ưm..
Em lăn, nhích.. nhích từ từ đến khi chạm vào người anh..
Em làm thế để tìm cảm giác an toàn và hơi ấm..
lại gần anh, em đã đỡ lạnh và không còn run nữa
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/mở mắt//nhìn/ *cậu ta đang làm gì vậy chứ*
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
/đẩy em ra/ tch..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/run//hắt hơi/ ha..h xì..
Đức Duy (lúc nhỏ)
Đức Duy (lúc nhỏ)
/mớ/ lạnh ..lạnh.. em lạnh quá.. anh trai ơi /nhích/
Hai chữ "anh trai" được em gọi một cách thân thiết, trìu mến, ngỡ như rất thường xuyên gọi thế..
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
haizz.. /kéo em lại/
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
"cái chăn dày như thế vẫn lạnh"
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
"vậy mà lúc nãy còn đòi nằm dưới sàn.. chắc bệnh luôn quá"
Chú ý: anh chỉ kéo lại gần(trong lòng nhưng không chạm da thịt) và không ôm. Một tay anh để lên trán.. một tay đặt trên đỉnh đầu em để giữ ấm..
KHÔNG CÓ ÔM NHA!! (nhưng mà lúc ngủ say có ôm hay không thì cái đó tổng tài hong cho tiết lộ)(mà chắc kó á)..
___
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
NovelToon
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
Xin lỗi bảo bối nha não tổng tài hơi giãn nên quên mất
Huyeniu⚡🐑
Huyeniu⚡🐑
1/2

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play