Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Tiếng Mưa Hồi Ức.

Chương 1 - Tội Chồng Tội.

Bối iu.
Bối iu.
Bối viết bộ này sẽ hoàn toàn trái ngược với đời thật, đều là chất xám của Bối, viết như tạo ra 1 thế giới khác và nhân vật Chính Là - Đức Duy, Quang Anh - Bối mong những gì viết ở đây chỉ sẽ ở đây, Không mang đi bêu rếu và bôi nhọ đứa con tinh thần của Bối.
Bối iu.
Bối iu.
Bối đã soạn xong cốt truyện đêm qua, và đã hoàn chỉnh tất cả mọi thứ nên sẽ bắt đầu nuôi 2 đứa con M và vài chục đứa ở Tik với W.
Bối iu.
Bối iu.
Cốt Truyện sẽ khó có thể chấp nhận, nên sẽ không áp dụng vào đời thật tránh ảnh hưởng Hai cục vàng của Bối.
Bối iu.
Bối iu.
sẽ có 1 số thứ vượt ngoài tầm cho phép nhưng Bối sẽ có gắng hoà hợp chúng lại với nhau, Nếu cảm thấy điểm nào không ưng thì dừng đọc nhá, Đừng đem đứa nhỏ nhà Bối ra miệt thị hay so sánh với con nhà người ta.
Bối iu.
Bối iu.
Không so sánh mọi hình thức, đứa nhỏ nhà Bối nhạy cảm, nên hãy Nhẹ Nhàng với con của Bối 🙆
_________
- MÙA HẠ THÁNG 7 -
- Năm 1919
Nắng hè oi ả vàng lên màu Thửa Ruộng sắp gặt, Trời Trưa đứng gió mồ hôi chảy từ trán xuống hai bên bàn tan người Phụ nữ đang đi chân trần trên nền đất.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Mua đại miếng rau về xào cơm chiều.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Nắng gì mà nắng dữ vậy không biết.
Bà vừa đi vừa lèm bèn Trời nắng gắt
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hời ơi nắng dị mà Tá Điền còn mần nữa.
Bà nhìn xa xa giữa cánh đồng đang là những tấm lưng ướt đẫm mồ ôi in hằn áo dính lên lưng, Tá Điền gậm gụi gặt lúa.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Mấy ông đó chắc làm cho Phủ Đình Nguyễn rồi.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
dăng nắng dăng nôi mần vậy mà không nghỉ trưa thì mỗi Lão Gia nhà đó thôi.
Bà thở dài ngó hồi cũng thôi, Lão Gia Nguyễn Độc Địa đó giờ nên Tá Điền giờ này còn dăng nắng thì cũng bình thường.
Mấy Mẩu Ruộng quanh đường quanh Làng Đình Chánh trãi dài xuống chợ đều là của Phủ Đình Nguyễn.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Ông Bà xưa nói Không Ai Giàu 3 Đời vậy mà Gốc Rể Hang Hốc từ đời Ông Cha Phủ Đình Nguyễn Tiền Bạc chất như núi.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Tới đời Này vẫn giàu.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Khâm Phục.
Chân Đất đi thẳng tiếp, đi sớm về sớm còn nhà cửa nữa.
_______
- Làng Đình Chánh.
- Chợ Phố Mồng.
NovelToon
Ngọc Hiền
Ngọc Hiền
Ăn gì lựa đi Chế.
Ngọc Hiền
Ngọc Hiền
Trái Cây Tươi Lắm.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Rau lang này bán sao bà.
Ngọc Hiền
Ngọc Hiền
Bó 2 xu.
Ngọc Hiền
Ngọc Hiền
Mới ngắt hồi sớm là đem ra đây luôn đó.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Tính mua về xào cho Ông nhà Ổng ăn cơm.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Lấy tui bó.
____
Bà Liễu sà quằn chợ 1 hồi cũng về, cái rổ tre trên tay cũng được mớ rau mớ chuối.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Nắng dữ thần ôn.
Bà liễu đi dọc con đường lúc nãy, vậy là khung cảnh các Tá Điền đang mần rộng.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Mần cỡ đó hỏi Sao Phủ Đình Nguyễn không giàu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Mần không được nhiêu tiền đâu toàn là làm cho thiên hạ.
Bà Liễu có ác cảm với Nguyễn Gia.
Từ cách hành sử với dân cho đến buông bán.
Chẳng gì sạch sẽ.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
// Thở dài //
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Kiếp người sống nay chết mai vậy mà phải làm trâu làm ngựa cho người ta.
Lèm bèm 1 mình chứ không dám nói với ai, Bà biết phận dân hèn mọn sao dám này kia người Giàu.
_____
Cái chái bếp đang nghi ngút khói, Tiếng củi nổ lóc bóc cháy rực lên.
Bà Liễu đậy nấp nồi cơm lại rồi dẹp sơ nhà.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Không giàu cũng phải sạch chút đỉnh.
cây chổi cáng tre Bà cầm trên tay quét từ trước ra sau.
Vừa quét vừa ngẫm nghĩ
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Mấy nay cứ lình xình trong bụng
Bỗng.
Từ xa bà nghe tiếng chân.
Tiếng Guốc mộc đi trên nền đất kêu lách cách, Nhà dân cách xa nhau thưa thớt, Mà đường này làm gì có Thương Gia đi ngang.
Tiếng Guốc ngày càng gần, Bà ngó ra cửa nhìn qua trái
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
ơ sao lại qua đây??
Bà Liễu nữa vui nữa lo, Đi lại chỗ người đàn ông cười tủm tỉm
??
??
Qua coi sao, thấy trong mình sao rồi khó chịu hay gì mà nãy Tui thấy em đi chợ mà cứ xoa bụng hoài vậy
Bà dắt người đàn Ông vào nhà.
Căn chòi sập xệ giờ đây có hơi người khác ngoài bà.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Em cũng không biết nữa, bủn rủn tay chân miết
Bà tựa người vào Ông kia, Kể lễ nổi khó chịu trong người
??
??
Chiều nay thằng kia về không? Anh đưa Em đi xem thầy lang
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Thôi mà, Lỡ vợ anh thấy là em mang tiếng đó
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Râm rang mình mẩy thôi hà
Người Đàn Ông kia chẳng rõ là ai, Chẳng biết ông ấy mặt mũi ra sao nhưng nét cười của Bà Liễu hạnh phúc biết bao.
_____
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Anh về cẩn thận, Coi chừng cướp đó.
Bà luyến tiếc tiễn Người Đàn Ông về khi trời chiều biến sắc xuống, Màu cánh Rán xuất hiện trên bầu trời cũng là lúc phải tạm biệt nhau.
??
??
Anh về, Mình mẩy không khoẻ thì nói Anh dắt cho đi khám nhớ chưa
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Biết rồi màa
Tạm biệt nhau bằng cái hôn má.
Bóng dáng người đi xa, Bà liễu khó trước sau rồi đóng cửa nhà lại, Chỉnh lại quần áo gọn gàng chờ Ông Hoàng đi mần về.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
thắp đèn thôi
ánh đèn mù u sáng lên trong căn nhà, Bà đặc ngọn đèn lên bàn giữa nhà, kế bên là mâm cơm nấu chờ Ông Hoàng.
Nằm trên chiếc Giường cũ kĩ mà gác tay lên trán suy nghĩ Mai ăn gì.
Người Đàn Ông kia cho tiền bà nhiều lắm chứ, nhưng Bà ở nhà dệt vải còn Ông Hoàng mần mướn cho người ta, Ăn sơn hào hả vị hàng xóm biết lại sinh nghi
Nên đôi lúc xạo Ông Hoàng là bắt được con cá dưới mé sông chứ nào dám nói mua ngoài chợ
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
Về rồi bà ơi
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
// Vác cái cuốc trên vai mở cửa nhà //
Người lấm tấm mồ hôi, Ông nhìn vợ trên bộ dạt bà dẹp cái cuốc vô góc nhà.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Mệt không ông, cơm tui nấu rồi rửa mặt rửa mài đi rồi vô ăn
Bà vô vai người vợ hiền chăm sóc kĩ càng chồng.
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
Nắng muốn chết, Mùa này cực dữ lắm
Ông chỉ vỗ vai bà rồI vòng ra ngoài cửa, sát mé nhà là cái lu nước.
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
// Múc gáo nước dội lên mặt //
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
mới hôm qua, Có trộm lúa, bị người làm của Lão Gia bắt được đánh gãy dò rồi
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
Nên Lão Gia kêu tôi qua ngủ canh ruộng
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
mấy nay trộm cắp quá trời
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Là trời !
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Dọng thứ quân phá làng phá xóm !
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
Trộm Ai không Trộm.
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
Đi trộm Lúa Phủ Đình Nguyễn.
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
Đất Cà Mau này Nhà đó ruộng lúa bạt ngàn, Vậy mà keo kiệt
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Nói gì nữa, Có ai ăn được đồng bạc nào của nhà đó đâu
Hai Vợ Chồng vừa nói vừa ăn cơm, Tiếng chén đũa va nhau theo đó là nói về chuyện Phủ Đình Nguyễn Bị trộm.
Chung quy lại là Vài ngày tới Ông Hoàng sẽ không về buổi tối vì đi ngủ Canh ruộng
____
Bà Liễu thổi tắt nến đèn mù u rồi cùng Ông Hoàng nên trên giường chợp mắt, Vài ngày tới sẽ không ở nhà nên Ông Dặn bà kĩ lắm.
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
Ở nhà cửa nẻo ngay ngắn
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
Tui đi xa có gì chạy về không kiệp đâu nên coi nhà cửa trước sau
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
Sợ rủi đâu trộm nó rình vô nhà
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
Mai tui nghỉ bữa đi vô rừng chẻ cho bà Mớ củi sẵn thăm chế Hai.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Biết rồi Biết rồi mà, Chẻ nhiều nhiều xíu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Ông đi mần nhà hết củi lấy gì chụm
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
Chiều tối tui về ăn cơm với bà tắm rửa tui đi nữa
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Ngủ đêm vậy nhiêu tiền Ông?
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
Sáng mần sao thì Tối ngủ vậy
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
1 hào
Hoàng Mạnh Dũng
Hoàng Mạnh Dũng
Bà nghĩ Ngủ canh thôi Ổng trả được nhiêu đâu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
đúng là keo hiết chỗ nói
Gió lùa se se lạnh, Ông bà nằm nói chuyện rồi thì cũng ngủ.
Bà liễu nghĩ thầm.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
* Ổng đi xa thì Ông kia sẽ ở được lâu hơn *
______

Chương 2. Sợ hãi.

- MÙA HẠ THÁNG 7 -
- Năm 1919
Đã 3 ngày Ông Dũng đi ngủ canh ruộng, Bà Liễu vẫn vậy.
Sáng dọn nhà cửa, Trưa hái rau.
Đầu Giờ Mùi thì lại gặp Người Đàn Ông ấy và vẫy tay tạm biệt Giờ Dậu.
Tối lại ăn cơm với Chồng.
_____
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
// Quét cửa trước //
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Chắc ổng sắp về rồi
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
mà sao nay về trễ vậy?
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Tối hù rồi chưa thấy bóng dáng đâu
Bà Liễu khom gom gọn đống rác cặp mé hè mà không để ý có ánh đèn dầu le lói ngay bụi sạy.
Ông N.
Ông N.
Gái có chồng rồi mà còn mơn mở..~
Gã ta tháo đôi guốc mộc dưới dò ra quăng vô bụi sạy, Thổi tắt cái ánh đèn dầu trên tay mon men đến gần căn nhà lá sập xệ.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
// Gác cây chổi vô góc nhà, lau tay vô áo //
Vì tháo đôi guốc ra nên Bà chẳng nghe được tiếng người đi, cộng thêm trời tối và quay lưng ra phía cửa nên Bà chẳng biết có người đến.
Bàn tay trung niên khô ráp chạm vào eo bà, cái áo bà ba sờn màu bị lén lên chạm vào da thịt Người Phụ Nữ
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
// Giật mình quay lại lùi về sau //
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
L..lão Gia..
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Ô..ông ông sao lại đến đây ? // sợ hãi //
Hỏi sao không sợ cho được, Người kia nổi danh dê xồm đó ai mà chẳng biết, Nhưng nếu không có lời đồn thì cũng không thể chấp nhận được.
1 Người Đàn Ông hiên ngang đi vào nhà hộ dân mà chỉ có Phụ Nữ chân yếu tay mềm ở nhà còn Chồng Người Ta lại còn đi vắng.
Không nghe ra mùi lạ mới sợ.
Nhất là tối hù tối mịt như này.
Ông N.
Ông N.
Cưng làm gì mà sợ thế hở.. Ta đến thăm em thôi mà ~
Gã ta xoa xoa hai bàn tay lại với nhau, Trong ánh mắt hiện lên ý nghĩ không sạch sẽ với người Đã Có Chồng, Bà Liễu lùi về sau gần về phía Cây Đèn Mù U ngay bàn tròn.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Ch..chồng tôi đi vắng rồi, nên khi khác Lão Gia đến thăm ạ.
Ông N.
Ông N.
Ta có thăm nó đâu?
Ông N.
Ông N.
Nói rồi
Ông N.
Ông N.
Thăm em mà // tiến lại gần //
Bà Liễu hiểu chứ.
Từng tuổi này không lẽ bà không hiểu được ý đồ của người kia.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
// Quỳ xuống // Con lạy Ông mà Lão Gia.. Ôn..Ông tha cho con đi Ông ơi
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
C..con có chồng rồi Lão Gia đừng có..có làm gì con
Bà liễu thiếu điều dập đầu, nhưng trong mắt Ông N chẳng là gì cả.
Ham Muốn của người đàn ông có tuổi là thứ khó có thể dập tắt, Huống hồ lại đêm khuya thanh tịnh, Cách xa nhà dân thì ai bỏ qua miếng mồi này.
Ông N.
Ông N.
Ngoan..~
Ông N.
Ông N.
Lại đây Ta thương Em..
Ông N càng gần Bà Liễu càng sợ hãi, Dập đầu khốn khổ xin Tha.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Co..con lạy Ông Mà // Dập đầu //
Nhưng đã quá muộn.
Tiếng hét thảm thiết trong căn. Hà sập xệ như oán hận cả Trời lẫn Đất, Người Phụ Nữ đã chồng không nghừng van xin.
Bám víu vào cái áo lụa trên Người Kia mà đùn đẩy.
Khổ sở trăm bề, Hết Gào khóc xin tha rồi đến chửi rủa.
.
______
Ông N.
Ông N.
Giỏi lắm.. // Vuốt tóc Bà Liễu //
Người kia lấy cái áo đã sờ cũ đắp lên người phụ nữ, Mái tóc bết dính vào trán trộn lẫn giữa mồ hôi và nước mắt.
Ấm ức khiến Bà muốn cắn lưỡi tự dận.
Ông N.
Ông N.
// Nhét xấp tiền vào giữ hai chân Bà Liễu //
Ông N.
Ông N.
Em biết Hậu quả của việc đi nói ra mà đúng không..~
Ông N.
Ông N.
Ngoan đi Ta thương..
Bà gục ngã.
Người bà không còn sạch sẽ nữa rồi.
Ông N.
Ông N.
Em mà đi nói với con vợ già của Anh là Em hiểu số phận rồi đúng không Liễu?
Ông N.
Ông N.
// Thì thầm vào tai bà //
Ông N.
Ông N.
Không chỉ em mà cả Thằng Chồng em cũng khó sống..
Ông Ta bỏ đi.
Bước ra khỏi căn nhà Lá cũ kĩ, Tâm trạng sảng khoái hiện rõ trên mặt.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
...
Bà hết sức để La.
Hết sức để gào.
Nước mắt bà tuông ra, những thứ nhớp nhát dính trên người bóc lên cái mùi tanh tưởi, Không chỉ trên cơ thể mà còn trong người.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
C..cả đời..cả đời này tao..hận cả n-nhà mày !!
Bà bấu vào miếng chiếu cũ, Nhưng bấu quá sâu nên bấu sát vào mặt bộ dạt, Móng tay cào lên mặt bộ dạt khiến móng Bà rách ra máu theo khoé móng chảy xuống.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
// Gượng ngồi dậy //
Bà lê thân tàn tạ đến 1 cái hộp nhỏ dưới gầm giường, Bước chân như xé toạt bà ra. Máu từ vùng dưới thi nhỏ rịnh xuống nền đất khô cằn
Mở chiếc hộp ra, đó là của hồi môn mà ngày cưới Ông Dũng mẹ Bà Liễu đã gửi gắm tất cả cho con gái.
1 cái Khăn tay thêu hoa.
Bà lót tấm khăn ở dưới.
Máu chảy xuống tấm khăn, Bà không lấy khăn chùi cầm máu mà Bà để đó thấm từng giọt.
Vài chùm tóc ngắn của Ông N vương vãi dưới sàn do bà chống cự nắm tóc Ông N
Bà Liễu gom chúng lại, trộn lẫn vào máu dính trên khăn.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
t..tao không giết được mày.. // thở hơi lên //
Gió trời Hạ bắt đầu thổi lên, những cây lớn ở ngoài bị đẩy lùi bởi gió, Căn nhà nhỏ xập xệ bị gió thổ rung rinh như đang gào thét.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Nhưng..tao sẽ để đất.. N-nhớ tên mày trong.. Máu!!
Bà bò ra ngoài hiên nhà.
Đầu gối nhói đau vì đè lên đá đất cứng nhưng không cản đường được người phụ nữ ô nhục cả thân thể..
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Trời chứng!! // Giơ cái khăn lên cao //
Dồn người đến đường cùng thì có là ai, Già Trẻ Lớn Bé đều sẽ xa đoạ.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Máu Tao, Oán Khuất..
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Khăn Này, Gói Hận..
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Ai đụng đến, tán gia bại sản..
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
ai chứa chấp, tuyệt tử tuyệt tôn!!
Chỉ là Gió.
Nó thổi ngang nhà, nhưng có lẽ trời đã 1 lần đứng về phía người Phụ Nữ ấy, lá cây bay phấp phơi nhưng tà áo người phụ nữ không động, Cây to lung lây nghiên ngả nhưng chiếc khăn thấm đẫm máu không xê dịch 1 khắc.
Bà Gieo Hận Thù Này Cho Đời Sau.
---
_
_
#Bối

Chương 3. Ân Hận.

Năm 1919 - Mùa Hạ.
Ngôi nhà lợp bằng lá đang chứa đựng hai người phụ nữ bên trong, nhưng nét mặt người phụ nữ cầm quạt lại nhăn lông mày kiềm chế bản thân.
Bà Lãnh.
Là chị em thân nhau như máu mủ với Bà Liễu.
Bà Lãnh siết tay, đan xen các ngón tay lại với nhau siết đến nổi các đốt trắng bệt, Nó đang kiềm hãm cơn nổi giận như giông bão của Bà Lãnh.
Thị Lãnh.
Thị Lãnh.
Thằng khốn...
Là 1 người thường xuyên tiếp xúc với chùa, Tín ngưỡng không cho phép Bà Lãnh thay trời hành đạo.Cơn gió cuối thu lùa qua vách gỗ, quẩn quanh bên tai như nhắc nhở về sự nghiệt ngã của nhân gian.
Thị Lãnh.
Thị Lãnh.
// hít sâu thở đều // ừm.
Tất cả những gì Bà Lãnh có thể thốt ra bây giờ, Bộ dạt cũ sờn màu bị lung lây nhẹ khi Bà Liễu đứng lên, tiếng cót két nhẹ tâng phát ra.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Chiều đi chùa đi.
Giọng nói bình thản khiến người còn lại lại ngỡ ngàng, Ẩn sâu trong hốc mắt bắt đầu len lói ánh nhìn không thể tin được rằng hàng xóm của mình có thể bình thản đến thế.
Khoé mắt chen chút nước mắt chảy dài xuống gò má bết rệt mồ hôi nắng nóng, lông mi đen nhánh dính vào nhau bởi nước mắt, Bà Lãnh hiểu rằng bây giờ Hàng Xóm của mình đã không còn chóng chọi được điều gì nữa, Cửa Phật là nơi duy nhất có thể để Bà Liễu gửi gắm ấm ức của mình đến với nơi linh thiên mong rằng Luật Nhân Quả sẽ sớm ngày sảy đến.
Thị Lãnh.
Thị Lãnh.
ừm
Thị Lãnh.
Thị Lãnh.
Chiều đi
__________
Ngôi chùa nghi ngút khói, làn hương phất phới tản ra, hòa vào không khí chiều muộn lạnh lẽo. Bà Liễu nâng dĩa bánh lá nhỏ, chắp tay thành tâm khẩn nguyện, đôi mắt mờ đục vẫn ánh lên niềm hy vọng mong manh.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Con đã không còn gì để mất... nhưng còn đời sau của con nữa..
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Cầu cho chúng nó được an lạc trọn kiếp, cầu cho con cháu đừng vướng nghiệp sát sinh
Dẫu có dâng trọn cả phước phần đời này, người đàn bà ấy vẫn nguyện lòng chuộc tội, chỉ để đời sau được bình yên.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Nhưng nếu đời sau của con... thiệt thòi quá nhiều, thì xin để... ác giả ác báo!
Cơn gió cuối thu lùa qua vách gỗ, quẩn quanh bên tai như nhắc nhở về sự nghiệt ngã của nhân gian.
Thị Lãnh.
Thị Lãnh.
L..liễu
Bà Lãnh run rẩy đưa tay lên, định chạm vào vai áo sờn bạc của người năm xưa từng là tri kỷ nhưng khoảng cách giữa bà và bà Liễu, đã bị hận thù kéo căng như dây đàn mỏi mệt.
Giọng nói nghẹn lại như mắc xương cá. Những vết chân chim trên khuôn mặt bà Lãnh co rút không chỉ bởi tuổi già, mà còn vìo nỗi sợ hãi chất chồng.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Về thôi
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
// Quay lưng, kéo bà Lãnh //
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Như vậy là đủ rồi, tao không cần gì thêm
Thị Lãnh.
Thị Lãnh.
Mày thật sự ổn?
Đôi bàn tay làm lụm gặt cỏ siết lấy tay bà Liễu, những nổi lo lắng chui qua đầu ngón tay truyền sang cho bà Lãnh, chỉ đáp lại gọn gàng.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
ừm
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
về
Bóng chùa khuất bóng Người con gái kiên cường ấy, người đã phải gánh chịu khi trụ cột không ở nhà, có lẽ cái nghiệp không chung thủy đã quật lên Bà..
Những tán lá cây rung rinh chiếu bóng mát xuống đoạn đường cạch mé ruộng, những thửa ruộng trãi dài 1 mòng vàng nặng hạt lúa, chúng cong lại giỡn hớt với làn gió trưa oi bức.
___________
3 Ngày Sau.
Bà Liễu mắt hướng chờ chồng về, Ánh nắng le lói xuyên qua những lớp lá lợp nhà chạy đến bả vai người phụ nữ ấy như muốn an ủi bà.
Chỉ mới mấy bữa mà trông gương mặt vợ hiền xuất hiện dấu hiệu xanh xao thiếu ngủ, Những làn gió biết nhà nào đang chứa nổi ấm ức u buồn, chúng thổi vào làn gió dịu nhẹ như vỗ vai trấn an người ấy nguôi giận.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
ông ơi..tôi sai rồi..
Dẫu có nhận ra lỗi lầm nhưng tất cả đều đã quá muộn màng cho lời thú tội.
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Tôi không nên dại dột..
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Tôi..tôi
Hoàng Thị Ánh Liễu
Hoàng Thị Ánh Liễu
Tôi biết chừng mực thì đâu đến nổi quả báo đến như này đâu phải không ông ơi..
Bà thẫn thờ ngồi ngay cửa nhà, gió hiểu nổi lòng nên không làm càng thổi mạnh nữa, nó dịu nhẹ như xoa dịu giọt nước mắt ân hận của Bà Liễu.
Bà muốn chuộc lỗi lầm, muốn gặp cha má chồng để dập đầu xin lỗi, nhưng Bà Liễu và họ không cùng 1 thế giới từ 2 năm trước.
Bà muốn bỏ chạy.
Bỏ lại tất cả ở cỏi trần, nhưng Ông Dũng còn mỗi mình bà, giờ bà đi rồi ông sống sao? Nhưng không chỉ ông Dũng.
còn có 1 cái gì đó níu chân bà liễu lại, níu lấy bà khỏi những suy nghĩ ấy.
1 Điều phước lành mà chính bà chưa nhận ra.
.
#Bối.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play